Yalika
Tác giả VW
-
Chapter 43 : Cuộc gặp mặt gia đình.
Sáng nay Tống Uyển Nghi được nghỉ . Một ngày lười cô vẫn cứ nằm trong chăn chưa muốn ra . Nằm chán quá thì cô lôi cây guitar ra đánh. Một bản nhạc vui tươi nhưng trong những lời hát của Uyển Nghi lại đậm chất sự buồn thẳm . Tống Uyển Nghi chơi đàn rất giỏi . Cô được đi học đàn từ rất nhỏ . Mang theo một năng khiếu về nghệ thuật nên đỡ buồn tẻ . Những ngón tay thon thả đàn một cách điêu luyện , giọng hát thì trong trẻo đúng là hoàn hảo . Đến chiều Hàn Thư Mạc đi làm về thấy Uyển Nghi đang chuẩn bị đồ đi đâu đó . Thư Mạc hỏi cô :
- Đi đâu thế . Hẹn hò à .
Uyển Nghi nói :
- Chị lúc nào cũng chỉ nghỉ đến việc đó thôi , hâm hẹn hò gì giờ , ở nhà mình nhé em đi ăn .
Hàn Thư Mạc nói :
- Ăn mảnh à . Không chịu gọi tôi đi cùng chứ gì .
Tống Uyển Nghi chắp hai tay lại nói :
- Em ạ chị . Mảnh cái gì . Em đi ăn với bố mẹ , đi không ?
Hàn Thư Mạc cười nói :
- Thôi đi ăn với gia đình thì đi mình đi .
Uyển Nghi nói :
Thế . Thôi ở nhà mình nhé.
Hàn Thư Mạc nói :
- Ai bảo ở nhà một mình chị sẽ gọi bạn chị đến đây .;
Tống Uyển Nghi nói :
- Ghớm chì , dẫn ai thì dẫn giờ chị là bố thiên hạ mẹ thiên nhiên thích làm gì thì làm nhưng đừng có làm mấy cái chuyện ABCXYZ nhé .
Hàn Thư MẠc đập cho Uyển Nghi cái . Uyển Nghi kêu lên " ái đau ". Thư Mạc nói :
- Cái con bé hâm này làm gì đến chuyện đó .
Uyển Nghi cười nói :
- Ai biết , thôi ai cũng được nhưng đừng có làm mấy hành động quá nha không người khổ là chị với lại đừng có lục tung cái nhà em lên .
Hàn Thư Mạc nói :
- Rồi rồi lo xa . Chuẩn bị mà đi đi không bác Tống lại chờ . Để xem nay nhà thiết kế mặc gì nào .
Cô nói :
- Mặc gì là mặc gì , em mặc bình thường thôi đi ăn với cả nhà mà . Mẹ cô gọi cô :
- Alo con à đi chưa , muộn thế .
Uyển Nghi nói :
- Vâng con đang chuẩn bị đi rồi mẹ cứ từ từ làm như ai đến không bằng á , con đi sắp đến rồi yên tâm .
Đi ăn với gia đình cô mặc một chiếc váy trắng theo kiểu sơ mi , đi một đôi boots cao cổ đen , mái tóc buộc đuôi ngựa cao . Nhìn vào thì cũng rất cá tính . Một mình cô bắt taxi đến nhà hàng nhà hàng nhà cô hay ăn . Cô đi đến đó rồi đẩy cửa vào . Trước tiên cô nhìn thấy bố mẹ mình , một bác gái trạc tuổi mẹ và một bác trai à và còn có cả Lục Nhất Nguyên . Tống Uyển Nghi không dám tin vào mắt mình , không tin thì cũng phải cố mà tin . Mẹ cô thấy thế liền nói :
- Uyển Nghi à vào đây .
Cô bước vào lễ phép chào hỏi :
- Con chào hai bác , chào bố mẹ . Mẹ đây là ....
Bà Tống cười nói :
- Bạn thân mẹ và chồng của bà ấy còn kia là ai thì chắc con cũng biết rồi .
Tống Uyển Ngi cười gượng ngạo nói :
- À vâng .
Bà Lục lên tiếng khen cô :
- Uyển Nghi lâu lắm rồi không gặp con , lớn thật càng ngày càng xinh .
Uyển Nghi cười nói:
- Vâng con cảm ơn bác .
Hết bà Lục nói rồi lại đến ông Lục :
- Uyển Nghi cháu ra chỗ Lục Nhất Nguyên ngồi đi chỗ đó đang trống đấy .
Tống Uyển Nghi nhìn Lục Nhất Nguyên thì thấy anh chả nói gì , cô đi lại ngồi gần đó .
Ông Tống nói :
- Các con ăn đi , hai ông bà cũng ăn đi đây là nhà hàng mà vợ tôi cứ khen đấy nhà tôi cũng thường xuyên đến đây . Tống Uyển Nghi không nói gì cúi xuống liếc anh rồi nghĩ :
- Biết thế mình ở nhà còn hơn , thấy anh ta là không nuốt nổi rồi .
Nhất Nguyên thì thấy cô không gắp gì , anh kheo mắt rồi nghĩ :
- Đã hay bị tụt huyết áp lại còn không ăn gì .
Anh đột nhiên gắp thức ăn cho cô , cô nhìn lên tròn cả mắt đầy ngạc nhiên kiểu " Ai biết gì đâu tự nhiên gắp cho người ta ???? " Uyên Nghi cũng đáp ngay :
- Cảm ơn .
Hai bà ngồi bên kia nhìn nhau mà cười tít cả mắt.
Bố cô hỏi :
- Ông Lục nhà ông còn đứa con gái út mà nay bận à .
Ống Lục nói lại :
- Con bé ấy nó suốt này đến muộn thôi chứ không bận gì đâu . Công việc dạo này vẫn ổn chứ ông bạn .
Ống Tống nói :
- Ổn lắm nhưng mà hơi bận bịu , còn ông thì sao .
Bố Nhất Nguyên nói :
- Mọi thứ vẫn ổn cả .
Hai nhà nghe vẻ nói chuyện rất vui vẻ thân thiết , chỉ trừ hai cái con người trẻ tuổi bên kia .
Bà Lục đanng nói chuyện với mẹ Uyển Nghi , bà quay sang hỏi :
- Uyển Nghi à , hôm Nhất Uyển nhà bác ốm , bác có nhờ mẹ con hôm ý bác chưa có cẳm ơn con chăm sóc thằng Nhất Nguyên nhà bác , bác cảm ơn nhé .
Uyển Nghi nói :
- Dạ , không có gì đâu bác ạ .
Mẹ anh nói tiếp :
- Ngày trước đi đến nhà bà thấy con bé nó bé tý , giờ thì ai cũng lớn tướng cả .
Uyển Nghi lúc còn nhỏ đã biết gì đâu chỉ " vâng " rồi " dạ " mấy tiếng .
Mẹ Nhất Nguyên lại tiếp tục hỏi cô :
- Công việc học hành của con sao rồi , có bạn trai chưa ?
Uyển Nghi đáp lại :
- Công việc thì con đang làm ở công ty thiết kế thời trang " Elegant" , học thì con đang học tại trường luật , còn bạn trai thì ......
Uyển Nghi ấp úng không muốn nói . Nhưng cô đâu có biết người ngồi cạnh cô đang mong chờ cái câu trả lời của cô ra sao . Mẹ cô nói ngay :
- Ui dồi bạn trai đã làm gì có , bảo sớm dẫn về mà có thấy ai đâu .
Tống Uyển Nghi ngại cả mặt nói :
- Mẹ này . Con .. con .
Mẹ cô ngắt lời nói :
- Con với chả con , mẹ nói đúng còn gì nữa , nếu có thì dắt về đi cho mẹ đỡ dục .
Bà Lục cười nói :
- Nhất Nguyên nhà này không khác gì chưa thấy ai , dục lấy vợ thì cứ tỉnh bơ ra .
Nghe xong mẹ anh nói mà cô nghĩ thầm :
- Anh ta có người yêu rồi bác à chẳng qua là không muốn dẫn về cho hai bác thôi .
- Đi đâu thế . Hẹn hò à .
Uyển Nghi nói :
- Chị lúc nào cũng chỉ nghỉ đến việc đó thôi , hâm hẹn hò gì giờ , ở nhà mình nhé em đi ăn .
Hàn Thư Mạc nói :
- Ăn mảnh à . Không chịu gọi tôi đi cùng chứ gì .
Tống Uyển Nghi chắp hai tay lại nói :
- Em ạ chị . Mảnh cái gì . Em đi ăn với bố mẹ , đi không ?
Hàn Thư Mạc cười nói :
- Thôi đi ăn với gia đình thì đi mình đi .
Uyển Nghi nói :
Thế . Thôi ở nhà mình nhé.
Hàn Thư Mạc nói :
- Ai bảo ở nhà một mình chị sẽ gọi bạn chị đến đây .;
Tống Uyển Nghi nói :
- Ghớm chì , dẫn ai thì dẫn giờ chị là bố thiên hạ mẹ thiên nhiên thích làm gì thì làm nhưng đừng có làm mấy cái chuyện ABCXYZ nhé .
Hàn Thư MẠc đập cho Uyển Nghi cái . Uyển Nghi kêu lên " ái đau ". Thư Mạc nói :
- Cái con bé hâm này làm gì đến chuyện đó .
Uyển Nghi cười nói :
- Ai biết , thôi ai cũng được nhưng đừng có làm mấy hành động quá nha không người khổ là chị với lại đừng có lục tung cái nhà em lên .
Hàn Thư Mạc nói :
- Rồi rồi lo xa . Chuẩn bị mà đi đi không bác Tống lại chờ . Để xem nay nhà thiết kế mặc gì nào .
Cô nói :
- Mặc gì là mặc gì , em mặc bình thường thôi đi ăn với cả nhà mà . Mẹ cô gọi cô :
- Alo con à đi chưa , muộn thế .
Uyển Nghi nói :
- Vâng con đang chuẩn bị đi rồi mẹ cứ từ từ làm như ai đến không bằng á , con đi sắp đến rồi yên tâm .
Đi ăn với gia đình cô mặc một chiếc váy trắng theo kiểu sơ mi , đi một đôi boots cao cổ đen , mái tóc buộc đuôi ngựa cao . Nhìn vào thì cũng rất cá tính . Một mình cô bắt taxi đến nhà hàng nhà hàng nhà cô hay ăn . Cô đi đến đó rồi đẩy cửa vào . Trước tiên cô nhìn thấy bố mẹ mình , một bác gái trạc tuổi mẹ và một bác trai à và còn có cả Lục Nhất Nguyên . Tống Uyển Nghi không dám tin vào mắt mình , không tin thì cũng phải cố mà tin . Mẹ cô thấy thế liền nói :
- Uyển Nghi à vào đây .
Cô bước vào lễ phép chào hỏi :
- Con chào hai bác , chào bố mẹ . Mẹ đây là ....
Bà Tống cười nói :
- Bạn thân mẹ và chồng của bà ấy còn kia là ai thì chắc con cũng biết rồi .
Tống Uyển Ngi cười gượng ngạo nói :
- À vâng .
Bà Lục lên tiếng khen cô :
- Uyển Nghi lâu lắm rồi không gặp con , lớn thật càng ngày càng xinh .
Uyển Nghi cười nói:
- Vâng con cảm ơn bác .
Hết bà Lục nói rồi lại đến ông Lục :
- Uyển Nghi cháu ra chỗ Lục Nhất Nguyên ngồi đi chỗ đó đang trống đấy .
Tống Uyển Nghi nhìn Lục Nhất Nguyên thì thấy anh chả nói gì , cô đi lại ngồi gần đó .
Ông Tống nói :
- Các con ăn đi , hai ông bà cũng ăn đi đây là nhà hàng mà vợ tôi cứ khen đấy nhà tôi cũng thường xuyên đến đây . Tống Uyển Nghi không nói gì cúi xuống liếc anh rồi nghĩ :
- Biết thế mình ở nhà còn hơn , thấy anh ta là không nuốt nổi rồi .
Nhất Nguyên thì thấy cô không gắp gì , anh kheo mắt rồi nghĩ :
- Đã hay bị tụt huyết áp lại còn không ăn gì .
Anh đột nhiên gắp thức ăn cho cô , cô nhìn lên tròn cả mắt đầy ngạc nhiên kiểu " Ai biết gì đâu tự nhiên gắp cho người ta ???? " Uyên Nghi cũng đáp ngay :
- Cảm ơn .
Hai bà ngồi bên kia nhìn nhau mà cười tít cả mắt.
Bố cô hỏi :
- Ông Lục nhà ông còn đứa con gái út mà nay bận à .
Ống Lục nói lại :
- Con bé ấy nó suốt này đến muộn thôi chứ không bận gì đâu . Công việc dạo này vẫn ổn chứ ông bạn .
Ống Tống nói :
- Ổn lắm nhưng mà hơi bận bịu , còn ông thì sao .
Bố Nhất Nguyên nói :
- Mọi thứ vẫn ổn cả .
Hai nhà nghe vẻ nói chuyện rất vui vẻ thân thiết , chỉ trừ hai cái con người trẻ tuổi bên kia .
Bà Lục đanng nói chuyện với mẹ Uyển Nghi , bà quay sang hỏi :
- Uyển Nghi à , hôm Nhất Uyển nhà bác ốm , bác có nhờ mẹ con hôm ý bác chưa có cẳm ơn con chăm sóc thằng Nhất Nguyên nhà bác , bác cảm ơn nhé .
Uyển Nghi nói :
- Dạ , không có gì đâu bác ạ .
Mẹ anh nói tiếp :
- Ngày trước đi đến nhà bà thấy con bé nó bé tý , giờ thì ai cũng lớn tướng cả .
Uyển Nghi lúc còn nhỏ đã biết gì đâu chỉ " vâng " rồi " dạ " mấy tiếng .
Mẹ Nhất Nguyên lại tiếp tục hỏi cô :
- Công việc học hành của con sao rồi , có bạn trai chưa ?
Uyển Nghi đáp lại :
- Công việc thì con đang làm ở công ty thiết kế thời trang " Elegant" , học thì con đang học tại trường luật , còn bạn trai thì ......
Uyển Nghi ấp úng không muốn nói . Nhưng cô đâu có biết người ngồi cạnh cô đang mong chờ cái câu trả lời của cô ra sao . Mẹ cô nói ngay :
- Ui dồi bạn trai đã làm gì có , bảo sớm dẫn về mà có thấy ai đâu .
Tống Uyển Nghi ngại cả mặt nói :
- Mẹ này . Con .. con .
Mẹ cô ngắt lời nói :
- Con với chả con , mẹ nói đúng còn gì nữa , nếu có thì dắt về đi cho mẹ đỡ dục .
Bà Lục cười nói :
- Nhất Nguyên nhà này không khác gì chưa thấy ai , dục lấy vợ thì cứ tỉnh bơ ra .
Nghe xong mẹ anh nói mà cô nghĩ thầm :
- Anh ta có người yêu rồi bác à chẳng qua là không muốn dẫn về cho hai bác thôi .
Bình luận facebook