Yalika
Tác giả VW
-
Chapter 44 : Làm mối
Hai gia đình ăn cơm vui vẻ . Bà Lục cười rồi nói với mẹ Tống Uyển Nghi :
- Này tôi bảo , tôi thấy tôi với bà làm thông gia được đấy , nhìn hai đứa hợp nhau thế kia . Đúng không ông .
Ông Lục gật đầu đồng ý nói :
- Ừ hai đứa nó cũng nhìn rất đẹp bà nói gì cũng đúng .
Bà Tống cười nói :
- Ừ tôi cũng thấy vậy .
Hai bà này diễn cứ như thật , đã nói trước với nhau rồi , hai bà này đang định làm mai làm mối đây . Bà Lục nói :
- Uyển Nghi à cháu thấy Nhất Nguyên nhà bác thế nào ?
Tống Uyển Nghi ngơ người không biết trả lời thế nào , cô nghĩ :
- Bây giờ chả nhẽ mình lại nói anh ta có người yêu rồi . Nhưng thế thì không được anh ta có người yêu thì anh ta phải nói , chứ mình có yêu đâu . Một lúc Uyển Nghi nói :
- À dạ thầy Lục cũng tốt với cháu ạ nhưng .....nhưng.
Chưa kịp nói hết bà Lục cười nói :
- Tốt thế được rồi hai đứa cứ từ từ mà tìm hiểu nhau . Tìm hiểu rõ rồi thì cưới luôn .
Tống Uyển Nghi đờ người ra nghĩ :
- Cưới ??????
Cô nghe thấy thế liền liếc anh ra ám hiệu anh :
- Nói cái gì đi cái tên kia .
Ra hiệu thế rồi mà anh câm như hến , cô nghĩ :
- Anh ta không hiểu ý mình à ? Mọi khi hay trêu mình lắm mồm lắm miệng lắm mà nay bị tật ở mồm à ? Cô không đợi được mà nói :
- Con xin phép ra đây một lát .
Nói xong cô đi ra . Lục Nhất Nguyên biết cô muốn nói chuyện với mình nên anh cũng nói:
- Con đi vệ sinh rồi vào ngay .
Hai người bạn già đang ngồi bàn về chuyện cô với anh . Hai bà nhìn hai người đi ra mà nhìn nhau cười . Bà Lục ngồi cạnh nói :
- Này hai ông thấy hai đứa nó như nào ?
Ông Lục nói thẳng :
- Tôi thấy cứ để cho hai đứa nó tự nhiên đi . Có duyên ắt hẳn sẽ đến với nhau . Ống Tống cũng gật đầu mà đồng ý với quan điểm đó . Hai bà nghe xong nói :
- Đợi chúng nó chủ động với nhau có mà tết Tây . Chúng ta phải giúp chúng nó chứ .
Bà Lục nói thêm :
- Nhất Nguyên nhà mình cũng đến lúc lập gia đình rồi . Tôi còn đang muốn có cháu đây .
Bà Tống cũng nói :
- Con bé Uyển Nghi nhà tôi công việc và học hành đang ổn định . Hai đứa nó ắt hẳn sẽ có duyên nên là yên tâm . Một phần tôi muốn gả cho Nhất Nguyên là vì thằng bé nó tử tế tôi sợ gả nó cho thằng nào tệ bạc thì cả đời day dứt .Bà Lục nghe vậy cũng gật đầu mà nói :
- Bà nói phải con bé nó ngoan ngoãn , giỏi giang , với lại gia đình bà nuôi nấng rất tử tế nên tôi rất yên tâm . Chứ Lục Nhất Nguyên mà dẫn mấy đứa con gái ăn chơi , bám lấy nó chỉ vì tiền thì tôi đây chắc không chịu nổi mất . Hai ông nhà mình nói cũng có phần đúng. Cứ để chúng nó tự nhiên , kiểu gì hai đứa nó chả có tình cảm mà tôi nhìn thằng con tôi có vẻ rất thích con bé .Chúng ta giúp được gì thì giúp thôi .
Hai gia đình ngồi trong nói chuyện không biết bên ngoài kia hai người con của họ cũng đang nói chuyện với nhau.Tống Uyển Nghi đang đứng ở hành lang Lục Nhất Nguyên đi đến nói :
- Sao em có gì muốn nói với tôi sao ?
Tống Uyển Nghi nói :
- Tất nhiên là có chuyện muốn nói rồi ạ .
Lục Nhất Nguyên :
- Được em nói đi .
Uyển Nghi nghe vậy liền lên tiếng :
- Thì cái chuyện hai mẹ của chúng ta đang nói em với thầy đấy . Thầy ngồi đó mà không nói lời nào à ?
Lục Nhất Nguyên vô tội nói :
- Tôi biết nói gì giờ . Hai mẹ của chúng ta thấy hợp thì nói thế . Chứ tôi biết nói gì .
Tống Uyển Nghi lúc này nghe anh nói vậy cô bộc phát lên nói :
- Nhưng mà em với thầy không thể nào như thé được .
Lục Nhất Nguyên nheo mắt hơi tức nói :
- Sao lại không thể .
Tống Uyển Nghi khẳng định nói :
- Không thể là không thể .
Nhất Nguyên lúc này hơi điên rồi anh nói :
- Hay là em có người yêu rồi , lúc mà hai mẹ nói thì em không nói đi còn lôi tôi ra đây làm gì .
Uyển Nghi cũng không kém mà nói anh không nể nang gì :
- Có đâu mà nói . Người yêu lấy đâu ra , thầy bị sao thế .
Lục Nhất Nguyên không tin nói to :
- Chẳng phải nam sinh khóa trên tỏ tình em à , cậu ta học giỏi có chút nhan sắc nổi tiếng trong trường cơ thế mà .
Uyển Nghi nghĩ ra gì đó nói ra :
- À .
Nhất Nguyên thấy biểu hiện của cô nói :
- Đấy cậu ta như thế thì em làm sao lại bỏ qua cơ hội tốt như thế , tôi biết ngay . Hừ .
Tống Uyển Nghi nói :
- Thế mà thầy cũng nghĩ được à ? Thầy sao biết chuyện đó . Ai nói với thầy Hàn Thư Mạc đúng không ?
Lục Nhất Nguyên lớ ngớ khi cô nói vậy anh nói :
- Ừ thì tôi đi qua thấy .
Uyển Nghi nói :
- Thấy sao ? Mà liên quan gì quan trọng là thầy cập nhật thông tin quá sai . Em làm gì đến nỗi hám sắc mà đồng ý luôn chứ , có quen biết gì đâu mà thích với chả yêu , từ chối rồi em giải thích rõ ràng nên anh ta cũng hiểu nên đi luôn .
Lục Nhất Nguyên nghe được hai câu " từ chối " mà vui sướng trong lòng .
Uyển Nghi quay sang nói :
- Sao tỏ tình thì sao , mà em việc gì phải giải thích với thầy nhỉ . Nói chung là em với thầy vẫn không thể được .
Nhất Nguyên đang vui trong lòng nghe cô nói như vậy anh cau mày nói :
- Lý do .
Uyển Nghi quay mặt ra mà nói với anh :
- Thầy có bạn gái rồi còn gì . Này em nói nghe này :Thầy làm thế tội bạn gái thầy lắm , đừng có mang em làm bia đỡ đạn cho bạn gái thầy , thầy đã yêu chị ấy rồi thì xấu hay đẹp gì cũng phải dẫn về ch mẹ thầy chứ .
Lục Nhất Nguyên không hiểu cô đang nói cái gì anh hỏi lại :
- Bạn gái , tôi lấy đâu ra .
Uyển Nghi nói :
- Đấy lại chối , nghe em đi dẫn về cho mẹ thầy xem đi em nghe mẹ thầy hóng có cháu lắm rồi đấy , thì hôm nọ em đi vào thư viện học nghe thấy mấy cô sinh viên nữ nói thấy thầy đi với một cô em đẹp lắm , trẻ , xinh , hai người còn nói chuyện vui vẻ thế cơ mà sao thầy quên nhanh thế .
Lục Nhất Nguyên lúc này mới nhớ ra gì đó liền cười lên . Cô nhanh nhảu nói :
- Thế thầy nhớ chưa nhớ rồi thì dẫn về đi , không hai mẹ lại ...
Nhất Nguyên nói :
- Sao em không tức à .
Uyển Nghi ấp úng nói :
- Có gì mà tức . Đáng nhẽ em không để ý chuyện đó đâu nhưng nó cứ lọt vào tai em đấy chứ .
Nhất Nguyên lúc này nghiêm túc nói :
- Đúng là tôi có bạn gái rồi . Chốc sẽ đến đây . Chắc chắn là em sẽ nhìn thấy người yêu tôi thôi .
Cô nghe được câu đó mà lòng buồn lặng . Uyển nghi nghĩ :
- Anh ta có bạn gái thật , mình sao thế này . Không được tỉnh lên . Cô quay sang anh nói :
- Vậy được chốc thầy vào nói với họ như thế chứ đừng làm hai mẹ hiểu nhầm , em đi vào đây .
Anh thấy cô đi vào lắc đầu mà nói : Ngốc
Nhất Nguyên cũng bước vào phòng ăn .
- Này tôi bảo , tôi thấy tôi với bà làm thông gia được đấy , nhìn hai đứa hợp nhau thế kia . Đúng không ông .
Ông Lục gật đầu đồng ý nói :
- Ừ hai đứa nó cũng nhìn rất đẹp bà nói gì cũng đúng .
Bà Tống cười nói :
- Ừ tôi cũng thấy vậy .
Hai bà này diễn cứ như thật , đã nói trước với nhau rồi , hai bà này đang định làm mai làm mối đây . Bà Lục nói :
- Uyển Nghi à cháu thấy Nhất Nguyên nhà bác thế nào ?
Tống Uyển Nghi ngơ người không biết trả lời thế nào , cô nghĩ :
- Bây giờ chả nhẽ mình lại nói anh ta có người yêu rồi . Nhưng thế thì không được anh ta có người yêu thì anh ta phải nói , chứ mình có yêu đâu . Một lúc Uyển Nghi nói :
- À dạ thầy Lục cũng tốt với cháu ạ nhưng .....nhưng.
Chưa kịp nói hết bà Lục cười nói :
- Tốt thế được rồi hai đứa cứ từ từ mà tìm hiểu nhau . Tìm hiểu rõ rồi thì cưới luôn .
Tống Uyển Nghi đờ người ra nghĩ :
- Cưới ??????
Cô nghe thấy thế liền liếc anh ra ám hiệu anh :
- Nói cái gì đi cái tên kia .
Ra hiệu thế rồi mà anh câm như hến , cô nghĩ :
- Anh ta không hiểu ý mình à ? Mọi khi hay trêu mình lắm mồm lắm miệng lắm mà nay bị tật ở mồm à ? Cô không đợi được mà nói :
- Con xin phép ra đây một lát .
Nói xong cô đi ra . Lục Nhất Nguyên biết cô muốn nói chuyện với mình nên anh cũng nói:
- Con đi vệ sinh rồi vào ngay .
Hai người bạn già đang ngồi bàn về chuyện cô với anh . Hai bà nhìn hai người đi ra mà nhìn nhau cười . Bà Lục ngồi cạnh nói :
- Này hai ông thấy hai đứa nó như nào ?
Ông Lục nói thẳng :
- Tôi thấy cứ để cho hai đứa nó tự nhiên đi . Có duyên ắt hẳn sẽ đến với nhau . Ống Tống cũng gật đầu mà đồng ý với quan điểm đó . Hai bà nghe xong nói :
- Đợi chúng nó chủ động với nhau có mà tết Tây . Chúng ta phải giúp chúng nó chứ .
Bà Lục nói thêm :
- Nhất Nguyên nhà mình cũng đến lúc lập gia đình rồi . Tôi còn đang muốn có cháu đây .
Bà Tống cũng nói :
- Con bé Uyển Nghi nhà tôi công việc và học hành đang ổn định . Hai đứa nó ắt hẳn sẽ có duyên nên là yên tâm . Một phần tôi muốn gả cho Nhất Nguyên là vì thằng bé nó tử tế tôi sợ gả nó cho thằng nào tệ bạc thì cả đời day dứt .Bà Lục nghe vậy cũng gật đầu mà nói :
- Bà nói phải con bé nó ngoan ngoãn , giỏi giang , với lại gia đình bà nuôi nấng rất tử tế nên tôi rất yên tâm . Chứ Lục Nhất Nguyên mà dẫn mấy đứa con gái ăn chơi , bám lấy nó chỉ vì tiền thì tôi đây chắc không chịu nổi mất . Hai ông nhà mình nói cũng có phần đúng. Cứ để chúng nó tự nhiên , kiểu gì hai đứa nó chả có tình cảm mà tôi nhìn thằng con tôi có vẻ rất thích con bé .Chúng ta giúp được gì thì giúp thôi .
Hai gia đình ngồi trong nói chuyện không biết bên ngoài kia hai người con của họ cũng đang nói chuyện với nhau.Tống Uyển Nghi đang đứng ở hành lang Lục Nhất Nguyên đi đến nói :
- Sao em có gì muốn nói với tôi sao ?
Tống Uyển Nghi nói :
- Tất nhiên là có chuyện muốn nói rồi ạ .
Lục Nhất Nguyên :
- Được em nói đi .
Uyển Nghi nghe vậy liền lên tiếng :
- Thì cái chuyện hai mẹ của chúng ta đang nói em với thầy đấy . Thầy ngồi đó mà không nói lời nào à ?
Lục Nhất Nguyên vô tội nói :
- Tôi biết nói gì giờ . Hai mẹ của chúng ta thấy hợp thì nói thế . Chứ tôi biết nói gì .
Tống Uyển Nghi lúc này nghe anh nói vậy cô bộc phát lên nói :
- Nhưng mà em với thầy không thể nào như thé được .
Lục Nhất Nguyên nheo mắt hơi tức nói :
- Sao lại không thể .
Tống Uyển Nghi khẳng định nói :
- Không thể là không thể .
Nhất Nguyên lúc này hơi điên rồi anh nói :
- Hay là em có người yêu rồi , lúc mà hai mẹ nói thì em không nói đi còn lôi tôi ra đây làm gì .
Uyển Nghi cũng không kém mà nói anh không nể nang gì :
- Có đâu mà nói . Người yêu lấy đâu ra , thầy bị sao thế .
Lục Nhất Nguyên không tin nói to :
- Chẳng phải nam sinh khóa trên tỏ tình em à , cậu ta học giỏi có chút nhan sắc nổi tiếng trong trường cơ thế mà .
Uyển Nghi nghĩ ra gì đó nói ra :
- À .
Nhất Nguyên thấy biểu hiện của cô nói :
- Đấy cậu ta như thế thì em làm sao lại bỏ qua cơ hội tốt như thế , tôi biết ngay . Hừ .
Tống Uyển Nghi nói :
- Thế mà thầy cũng nghĩ được à ? Thầy sao biết chuyện đó . Ai nói với thầy Hàn Thư Mạc đúng không ?
Lục Nhất Nguyên lớ ngớ khi cô nói vậy anh nói :
- Ừ thì tôi đi qua thấy .
Uyển Nghi nói :
- Thấy sao ? Mà liên quan gì quan trọng là thầy cập nhật thông tin quá sai . Em làm gì đến nỗi hám sắc mà đồng ý luôn chứ , có quen biết gì đâu mà thích với chả yêu , từ chối rồi em giải thích rõ ràng nên anh ta cũng hiểu nên đi luôn .
Lục Nhất Nguyên nghe được hai câu " từ chối " mà vui sướng trong lòng .
Uyển Nghi quay sang nói :
- Sao tỏ tình thì sao , mà em việc gì phải giải thích với thầy nhỉ . Nói chung là em với thầy vẫn không thể được .
Nhất Nguyên đang vui trong lòng nghe cô nói như vậy anh cau mày nói :
- Lý do .
Uyển Nghi quay mặt ra mà nói với anh :
- Thầy có bạn gái rồi còn gì . Này em nói nghe này :Thầy làm thế tội bạn gái thầy lắm , đừng có mang em làm bia đỡ đạn cho bạn gái thầy , thầy đã yêu chị ấy rồi thì xấu hay đẹp gì cũng phải dẫn về ch mẹ thầy chứ .
Lục Nhất Nguyên không hiểu cô đang nói cái gì anh hỏi lại :
- Bạn gái , tôi lấy đâu ra .
Uyển Nghi nói :
- Đấy lại chối , nghe em đi dẫn về cho mẹ thầy xem đi em nghe mẹ thầy hóng có cháu lắm rồi đấy , thì hôm nọ em đi vào thư viện học nghe thấy mấy cô sinh viên nữ nói thấy thầy đi với một cô em đẹp lắm , trẻ , xinh , hai người còn nói chuyện vui vẻ thế cơ mà sao thầy quên nhanh thế .
Lục Nhất Nguyên lúc này mới nhớ ra gì đó liền cười lên . Cô nhanh nhảu nói :
- Thế thầy nhớ chưa nhớ rồi thì dẫn về đi , không hai mẹ lại ...
Nhất Nguyên nói :
- Sao em không tức à .
Uyển Nghi ấp úng nói :
- Có gì mà tức . Đáng nhẽ em không để ý chuyện đó đâu nhưng nó cứ lọt vào tai em đấy chứ .
Nhất Nguyên lúc này nghiêm túc nói :
- Đúng là tôi có bạn gái rồi . Chốc sẽ đến đây . Chắc chắn là em sẽ nhìn thấy người yêu tôi thôi .
Cô nghe được câu đó mà lòng buồn lặng . Uyển nghi nghĩ :
- Anh ta có bạn gái thật , mình sao thế này . Không được tỉnh lên . Cô quay sang anh nói :
- Vậy được chốc thầy vào nói với họ như thế chứ đừng làm hai mẹ hiểu nhầm , em đi vào đây .
Anh thấy cô đi vào lắc đầu mà nói : Ngốc
Nhất Nguyên cũng bước vào phòng ăn .
Bình luận facebook