Yalika
Tác giả VW
-
Chapter 45 : Hoài nghi được gỡ bỏ
Lục Nhất Nguyên bước vào , mẹ anh hỏi :
- Nó đã đến chưa .
Nhất Nguyên nhìn mẹ :
- Chắc là sắp đến rồi đấy ạ .
Tống Uyển Nghi từ khi bước vào không nói gì mà cứ ngồi yên như thế . Anh nhìn sang cô thấy cô không nói cũng chẳng rằng. Lúc này ở cửa có người bước vào . Tống Uyển Nghi nghĩ :
- Chắc bạn gái anh ta đến rồi .
Cô gái đó bước vào nói :
- Con chào mọi người .
Bà Lục :
- Giờ này mới đến sao ?
Cô gái trẻ nghe thấy bà nói vậy , cô đáp :
- Con bận một tý .
Bà Tống cũng nói thêm :
- Như Ý à cháu vào ngồi đi , con bé lớn quá rồi .
Uyển Nghi nghe cái tên quen quen , cô ngẩng đầu lên nhìn . Cô gái đó cũng quay ra chỗ Uyển Nghi nhìn , nói :
- Ơ chị dâu . Sao chị lại ở đây .
Tống Uyển Nghi không biết chuyện gì đang xảy ra nữa :
- Ờ , ờ thì đây là mẹ chị .
Bà Lục cũng rất ngạc nhiên hỏi Như Ý :
- Con biết Uyển Nghi sao ?
Như Ý cười rồi nói ngay :
- Chị Uyển Nghi đã giúp con với cái tên họ " Sở " mà hôm trước con kể với bố mẹ đấy . Không có chị ý chắc con bị đánh cho mấy phát rồi . Con quý chị nên có ý định giới thiệu cho anh , nhưng chị không chịu con liền kết bạn Wechat xong con gọi chị dâu cho thân thiết .
Bà Lục nghe con gái kể rồi cười :
- À thì ra là vậy , bác cảm ơn nhé Uyển Nghi .
Uyển Nghi cười chừ nói :
- Vâng cũng không có gì đâu ạ .
Như Ý chạy lại chỗ Tống Uyển Nghi nói :
- Chị thấy anh hai em thế nào ? Anh đang ngồi cạnh chị đấy .
Uyển Nghi ngập ngừng trả lời :
Ừ thì ...
Bà Lục ngăn cản nói :
- Nào để cho chị thoải mái , con đến muộn rồi ăn đi .
Uyển Nghi thở " phù " nhẹ cái rồi nghĩ :
- May .
Lục Nhất Nguyên để ý cô từ lúc Như Ý bước vào , lúc này anh ghé sát tai cô nói :
- Em gặp người yêu tôi rồi đấy , là Như Ý .
Tống Uyển Nghi lại tiếp tục sốc cô tròn mắt không biết nói gì . Ngại bỏ bố ai biết nói gì nữa . Cô cúi xuống lấy điện thoại ra nhắn cho anh :
- À thì chắc là em hiểu nhầm ý mà .
Nhất Nguyên nhận được tin nhắn anh nhắn lại :
- Cái hiểu nhầm của em làm tổn hại đến tinh thần của tôi .
Uyển Nghi nhìn tin nhắn rồi quay sang anh cười gượng rồi nhắn:
- Tin lá cải mà thầy . Thôi tại hạ không thông nên là nhận thông tin kém giống thầy ý . Chắc là mấy cái nhỏ nhặt này thầy không chấp đâu nhỉ . Em còn bỏ qua được cho thầy mà . À mà cho dù thế thì chắc gì em với thầy hợp nhau đúng không :> .
Nhất Nguyên nhắn :
- Không hợp sau sẽ hợp .
Uyển Nghi nghĩ :
- Đến chịu với anh ta .
Cô trả lời lại :
- Kệ thầy . Muốn làm gì thì làm .
Anh đọc xong cười nhắn:
- Đấy là em kệ tôi đấy nhé . Tôi mà có làm gì thì em đừng có chối bỏ .
Tống Uyển Nghi nhếch mép :
- Em lại chả thách thầy đấy .
Anh thấy cô như bình thường không còn tránh né mình nên anh cười lên .
Hai người thì đang nhắn tin , Như Ý ngồi cạnh để ý hết cái hành động của hai người này nói :
- Hai người làm gì mà cười thế .
Nhất Nguyên nói nhanh :
- À không có người giám thách với trêu anh ý mà .
Tống Uyển Nghi nghĩ :
- Ai mà giám thách với trêu anh ta . Biết thừa đang ám chỉ mình .
Như Ý :
- Chị hôm nào em với chị đi chơi đi . Dù gì vụ hôm trước em chưa cảm ơn .
Tống Uyển Nghi gật đầu " Ừ cũng được "
Đến khi hai gia đình ăn cơm xong ba mẹ cô thì đi xe riêng về trước rồi . Ông Lục đứng ngoài nói :
- Như Ý con đi về cùng bố mẹ , nhanh lên đừng để bố phải chờ .
Không nói cũng thừa biết hai gia đình để anh lại cô về . Lục Nhất Nguyên nhìn cô đình hỏi thì Uyển Nghi nói :
- Thôi em về đây .
Nhất Nguyên :
- Em đến đây bằng taxi à .
Uyển Nghi :
- Vâng . Chứ không lẽ vòng qua nhà bố mẹ rồi mới đi đến đây thì có mà tốn thời gian .
Nhất Nguyên nghe vậy :
- Lên đây tôi đưa về .
Uyển Nghi nói :
- Thôi thầy về đi , thầy có thuận đường với em đâu .
Nhất Nguyên nghĩ :
- Cô gái này đúng là ... ương .
Anh nói :
- Lên không hay chốc muốn mẹ em gọi giảng đạo cả buổi , lên đi không mẹ tôi lại lm tôi mất ngủ cả đêm là tôi trách em đấy .
Uyển Nghi :
- Cũng đúng . À này thầy định lấy em làm bia đỡ đạn để không phải lấy vợ đúng không . Nói thật đi . Em biết thừa Nhất Nguyên nghĩ :
- Không biết cái cô gái này nghĩ gì trong đầu , sao mình lại có thể yêu một người như này được chứ . Mình đã rõ thế rồi mà vẫn không hiểu . Nhất Nguyên :
- Lên xe rồi nói sau , cô bước lên ghế sau ngồi anh nhìn thế nói :
- Bước lên ghế phụ ngồi , nhanh .
Cô chối :
- Em ngồi đây , thầy nói cứ như ra lệnh em ý , còn sơi em lên .
Lục Nhất Nguyên :
- Lên đi , em coi tôi là tài xế à .
Uyển Nghi bĩu môi nói :
- Được rồi lên thì lên .
Anh đang lái xe , cô lên tiếng :
- Sao giờ thầy trả lời câu hỏi vừa nãy đi . Thầy lấy em làm bia đỡ đạn đúng không ?
Anh :
- Sao em nghĩ vậy .
Cô trả lời một cách vô tư :
- Thứ 1 thầy là người có tài , thứ hai , có sắc bao nhiêu cô gái thì không yêu .
Anh cười :
- Đơn giản không ai hợp thế thôi .
Uyển Nghi cười ma lanh nói :
- Hay là ... hay là .
Anh cau mày nói :
- Hay là gì .
Uyển Nghi cười tủm tỉm trả lời :
- Hay là thầy thích người đồng giới thật .
Anh cạn lời nghĩ :
- Đến chịu với cô gái này , chuyện gì cũng nghĩ ra được .
Cô không thấy anh nói gì , cô :
- Hihi em biết ngay mà . Thầy cứ yên tâm là cái chuyện này em không nói với ai đâu . Bây giờ thời đại cũng bình đẳng lắm . Cho nên là cái việc thích người đồng giới không có gì cả . Thầy cứ yên tâm . Nhưng mà bố mẹ thầy mà biết là buồn lắm đấy. Em nói thật .
Tống Uyển Nghi nói luyên thuyên mà không biết mình đã về đến nhà .
Cô lại nói tiếp :
- Thầy , thầy biết LGBT không ,ở đấy có nhiều .......
Mới nói đến đó anh dừng lại tháo dây an toàn rồi dùng tay chống vào ghế cô , Nhất Nguyên sát sàn sạt với cô , ghé vào tai cô mà nói :
- Em có thật muốn biết tôi là gay hay thẳng không . Chỉ cần một hành động thôi là em biết ngay .
Cô ngượng đỏ cả mặt nói :
- Hành ... hành động gì . Thôi .. thôi , thầy nói thế chắc là không phải rồi .
Cô đưa tay ra gỡ cái tay anh ra khỏi ghế mình nói :
Thầy em về đến nhà rồi.
Nói xong cô vội chạy thẳng vào nhà . Anh cười , rồi lái xe chạy về .
- Nó đã đến chưa .
Nhất Nguyên nhìn mẹ :
- Chắc là sắp đến rồi đấy ạ .
Tống Uyển Nghi từ khi bước vào không nói gì mà cứ ngồi yên như thế . Anh nhìn sang cô thấy cô không nói cũng chẳng rằng. Lúc này ở cửa có người bước vào . Tống Uyển Nghi nghĩ :
- Chắc bạn gái anh ta đến rồi .
Cô gái đó bước vào nói :
- Con chào mọi người .
Bà Lục :
- Giờ này mới đến sao ?
Cô gái trẻ nghe thấy bà nói vậy , cô đáp :
- Con bận một tý .
Bà Tống cũng nói thêm :
- Như Ý à cháu vào ngồi đi , con bé lớn quá rồi .
Uyển Nghi nghe cái tên quen quen , cô ngẩng đầu lên nhìn . Cô gái đó cũng quay ra chỗ Uyển Nghi nhìn , nói :
- Ơ chị dâu . Sao chị lại ở đây .
Tống Uyển Nghi không biết chuyện gì đang xảy ra nữa :
- Ờ , ờ thì đây là mẹ chị .
Bà Lục cũng rất ngạc nhiên hỏi Như Ý :
- Con biết Uyển Nghi sao ?
Như Ý cười rồi nói ngay :
- Chị Uyển Nghi đã giúp con với cái tên họ " Sở " mà hôm trước con kể với bố mẹ đấy . Không có chị ý chắc con bị đánh cho mấy phát rồi . Con quý chị nên có ý định giới thiệu cho anh , nhưng chị không chịu con liền kết bạn Wechat xong con gọi chị dâu cho thân thiết .
Bà Lục nghe con gái kể rồi cười :
- À thì ra là vậy , bác cảm ơn nhé Uyển Nghi .
Uyển Nghi cười chừ nói :
- Vâng cũng không có gì đâu ạ .
Như Ý chạy lại chỗ Tống Uyển Nghi nói :
- Chị thấy anh hai em thế nào ? Anh đang ngồi cạnh chị đấy .
Uyển Nghi ngập ngừng trả lời :
Ừ thì ...
Bà Lục ngăn cản nói :
- Nào để cho chị thoải mái , con đến muộn rồi ăn đi .
Uyển Nghi thở " phù " nhẹ cái rồi nghĩ :
- May .
Lục Nhất Nguyên để ý cô từ lúc Như Ý bước vào , lúc này anh ghé sát tai cô nói :
- Em gặp người yêu tôi rồi đấy , là Như Ý .
Tống Uyển Nghi lại tiếp tục sốc cô tròn mắt không biết nói gì . Ngại bỏ bố ai biết nói gì nữa . Cô cúi xuống lấy điện thoại ra nhắn cho anh :
- À thì chắc là em hiểu nhầm ý mà .
Nhất Nguyên nhận được tin nhắn anh nhắn lại :
- Cái hiểu nhầm của em làm tổn hại đến tinh thần của tôi .
Uyển Nghi nhìn tin nhắn rồi quay sang anh cười gượng rồi nhắn:
- Tin lá cải mà thầy . Thôi tại hạ không thông nên là nhận thông tin kém giống thầy ý . Chắc là mấy cái nhỏ nhặt này thầy không chấp đâu nhỉ . Em còn bỏ qua được cho thầy mà . À mà cho dù thế thì chắc gì em với thầy hợp nhau đúng không :> .
Nhất Nguyên nhắn :
- Không hợp sau sẽ hợp .
Uyển Nghi nghĩ :
- Đến chịu với anh ta .
Cô trả lời lại :
- Kệ thầy . Muốn làm gì thì làm .
Anh đọc xong cười nhắn:
- Đấy là em kệ tôi đấy nhé . Tôi mà có làm gì thì em đừng có chối bỏ .
Tống Uyển Nghi nhếch mép :
- Em lại chả thách thầy đấy .
Anh thấy cô như bình thường không còn tránh né mình nên anh cười lên .
Hai người thì đang nhắn tin , Như Ý ngồi cạnh để ý hết cái hành động của hai người này nói :
- Hai người làm gì mà cười thế .
Nhất Nguyên nói nhanh :
- À không có người giám thách với trêu anh ý mà .
Tống Uyển Nghi nghĩ :
- Ai mà giám thách với trêu anh ta . Biết thừa đang ám chỉ mình .
Như Ý :
- Chị hôm nào em với chị đi chơi đi . Dù gì vụ hôm trước em chưa cảm ơn .
Tống Uyển Nghi gật đầu " Ừ cũng được "
Đến khi hai gia đình ăn cơm xong ba mẹ cô thì đi xe riêng về trước rồi . Ông Lục đứng ngoài nói :
- Như Ý con đi về cùng bố mẹ , nhanh lên đừng để bố phải chờ .
Không nói cũng thừa biết hai gia đình để anh lại cô về . Lục Nhất Nguyên nhìn cô đình hỏi thì Uyển Nghi nói :
- Thôi em về đây .
Nhất Nguyên :
- Em đến đây bằng taxi à .
Uyển Nghi :
- Vâng . Chứ không lẽ vòng qua nhà bố mẹ rồi mới đi đến đây thì có mà tốn thời gian .
Nhất Nguyên nghe vậy :
- Lên đây tôi đưa về .
Uyển Nghi nói :
- Thôi thầy về đi , thầy có thuận đường với em đâu .
Nhất Nguyên nghĩ :
- Cô gái này đúng là ... ương .
Anh nói :
- Lên không hay chốc muốn mẹ em gọi giảng đạo cả buổi , lên đi không mẹ tôi lại lm tôi mất ngủ cả đêm là tôi trách em đấy .
Uyển Nghi :
- Cũng đúng . À này thầy định lấy em làm bia đỡ đạn để không phải lấy vợ đúng không . Nói thật đi . Em biết thừa Nhất Nguyên nghĩ :
- Không biết cái cô gái này nghĩ gì trong đầu , sao mình lại có thể yêu một người như này được chứ . Mình đã rõ thế rồi mà vẫn không hiểu . Nhất Nguyên :
- Lên xe rồi nói sau , cô bước lên ghế sau ngồi anh nhìn thế nói :
- Bước lên ghế phụ ngồi , nhanh .
Cô chối :
- Em ngồi đây , thầy nói cứ như ra lệnh em ý , còn sơi em lên .
Lục Nhất Nguyên :
- Lên đi , em coi tôi là tài xế à .
Uyển Nghi bĩu môi nói :
- Được rồi lên thì lên .
Anh đang lái xe , cô lên tiếng :
- Sao giờ thầy trả lời câu hỏi vừa nãy đi . Thầy lấy em làm bia đỡ đạn đúng không ?
Anh :
- Sao em nghĩ vậy .
Cô trả lời một cách vô tư :
- Thứ 1 thầy là người có tài , thứ hai , có sắc bao nhiêu cô gái thì không yêu .
Anh cười :
- Đơn giản không ai hợp thế thôi .
Uyển Nghi cười ma lanh nói :
- Hay là ... hay là .
Anh cau mày nói :
- Hay là gì .
Uyển Nghi cười tủm tỉm trả lời :
- Hay là thầy thích người đồng giới thật .
Anh cạn lời nghĩ :
- Đến chịu với cô gái này , chuyện gì cũng nghĩ ra được .
Cô không thấy anh nói gì , cô :
- Hihi em biết ngay mà . Thầy cứ yên tâm là cái chuyện này em không nói với ai đâu . Bây giờ thời đại cũng bình đẳng lắm . Cho nên là cái việc thích người đồng giới không có gì cả . Thầy cứ yên tâm . Nhưng mà bố mẹ thầy mà biết là buồn lắm đấy. Em nói thật .
Tống Uyển Nghi nói luyên thuyên mà không biết mình đã về đến nhà .
Cô lại nói tiếp :
- Thầy , thầy biết LGBT không ,ở đấy có nhiều .......
Mới nói đến đó anh dừng lại tháo dây an toàn rồi dùng tay chống vào ghế cô , Nhất Nguyên sát sàn sạt với cô , ghé vào tai cô mà nói :
- Em có thật muốn biết tôi là gay hay thẳng không . Chỉ cần một hành động thôi là em biết ngay .
Cô ngượng đỏ cả mặt nói :
- Hành ... hành động gì . Thôi .. thôi , thầy nói thế chắc là không phải rồi .
Cô đưa tay ra gỡ cái tay anh ra khỏi ghế mình nói :
Thầy em về đến nhà rồi.
Nói xong cô vội chạy thẳng vào nhà . Anh cười , rồi lái xe chạy về .
Bình luận facebook