Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 57
Giọng Trình Nhã Như lập tức thấp xuống: "Không có cách nào nữa sao?"
"Hiện tại y học rất phát triển, không bằng cô Trình thử thụ thai bằng ống nghiệm xem sao?"
"Có thể sao?" Trình Nhã Như ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng lấp lánh.
"Đương nhiên, chỉ là cơ thể cô hơi kém, phải điều dưỡng một thời gian xem sao đã."
"Không, cơ thể tôi không sao, tôi rất khỏe, bác sĩ nhanh giúp tôi đi? Tiền không là vấn đề!" Giọng Trình Nhã Như rất gấp gáp, Lục phu nhân ngày nào cũng cho cô ta nhìn sắc mặt, thậm chí ngay cả Tâm Di, Lục phu nhân cũng bắt đầu xa lánh, cả ngày khuyến khích Thế Quân ra ngoài gặp gỡ, tuy Thế Quân hiện tại không nghe theo, nhưng nếu cô không thể sinh thêm con, thì sớm muộn gì Thế Quân cũng sẽ dao động!
"Nhưng... quá trình lấy trứng sẽ rất đau, tôi đề nghị cô nên điều dưỡng trước đi đac..."
"Nếu bác sĩ không đồng ý với yêu cầu của tôi, thì tôi không thể làm gì khác hơn là chuyển sang bệnh viện khác!" Trình Nhã Như lạnh lùng nói, cô ta ra tay rất hào phóng, vì có thể mang thai mà không tiếc bất cứ giá nào, bác sĩ cubgx nhạn được không ít, nghe Nha Như nói như vậy, thì chần chờ một chút rồi đáp ứng.
Trình Nhã Như có được câu trả lời vừa lòng, thì hẹn thời gian rồi rời đi, vừa quay người lại, thì thấy Hải Diêu đứng trong hành lang.
Nhã Như hơi sửng sốt một chút, đè xuống lửa giận trong lòng, cười mỉa mai chậm rãi đi qua chỗ Hải Diêu.
Hải Diêu không muốn dây dưa gì với cô ta, nên quay người đi về phòng bệnh, nhưng Trình Nhã Như lại tiến lên một bước ngăn cô lại: "Đông Hải Diêu, cô nghe được rồi hả?"
Hải Diêu không để ý, vòng qua tiếp tục đi về phía trước.
Trình Nhã Như cũng không đuổi theo tiếp, mà đứng im ở đó, ánh mắt lộ ra sự tuyệt vọng, có điều vẫn cố chấp cong khóe môi lên.
"Cô cứ đắc ý đi, cô không cho tôi sống tốt, thì tôi cũng sẽ không cho cô dễ chịu, dù con đường phía trước rất khó đi, thì tôi cũng sẽ không nhận thua đâu!"
"Không ai nói cô thua, tôi cũng không có cảm giác là mình đã thắng." Hải Diêu dừng lại nhưng không quay người, chỉ nhìn vách tường, rồi mở miệng: "Trình Nhã Như, cục diện hôm nay là điều cô muốn sao?"
"Ngày đó vì cô, mà tôi mất con, rồi khó có thể mang thai tiếp, nếu không như vậy thì Lục gia đã cưới tôi vào cửa rồi! Chuyện tới nước này rồi, cô còn ở chỗ này giả bộ Thánh Mẫu nữa sao?"
"Con đường này tôi buộc cô chọn sao?"
"Tôi đã nói rồi! Anh ấy không yêu cô thì nên rời đi đi! Nếu như cô thức thời rời đi sớm, hiện tại đã không phải tự rước lấy nhục! Con tôi vì cô mà chết, cuộc đời của tôi bị cô hủy hết rồi! Mặc kệ lúc trước ai đúng ai sai, Đông Hải Diêu, hiện tại là cô thiếu nợ tôi! Cô thiếu tôi, cả cuộc đời này! Thời gian còn dài mà, Đông Hải Diêu, chúng ta cứ chậm rãi mà tính toán đi!"
Trình Nhã Như ngẩng cằm lên, cười đắc ý: "Coi như tôi không thể sinh nữa thì sao? Thế Quân sẽ không bao giờ quay lại với cô đâu?"
"Hiện tại y học rất phát triển, không bằng cô Trình thử thụ thai bằng ống nghiệm xem sao?"
"Có thể sao?" Trình Nhã Như ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng lấp lánh.
"Đương nhiên, chỉ là cơ thể cô hơi kém, phải điều dưỡng một thời gian xem sao đã."
"Không, cơ thể tôi không sao, tôi rất khỏe, bác sĩ nhanh giúp tôi đi? Tiền không là vấn đề!" Giọng Trình Nhã Như rất gấp gáp, Lục phu nhân ngày nào cũng cho cô ta nhìn sắc mặt, thậm chí ngay cả Tâm Di, Lục phu nhân cũng bắt đầu xa lánh, cả ngày khuyến khích Thế Quân ra ngoài gặp gỡ, tuy Thế Quân hiện tại không nghe theo, nhưng nếu cô không thể sinh thêm con, thì sớm muộn gì Thế Quân cũng sẽ dao động!
"Nhưng... quá trình lấy trứng sẽ rất đau, tôi đề nghị cô nên điều dưỡng trước đi đac..."
"Nếu bác sĩ không đồng ý với yêu cầu của tôi, thì tôi không thể làm gì khác hơn là chuyển sang bệnh viện khác!" Trình Nhã Như lạnh lùng nói, cô ta ra tay rất hào phóng, vì có thể mang thai mà không tiếc bất cứ giá nào, bác sĩ cubgx nhạn được không ít, nghe Nha Như nói như vậy, thì chần chờ một chút rồi đáp ứng.
Trình Nhã Như có được câu trả lời vừa lòng, thì hẹn thời gian rồi rời đi, vừa quay người lại, thì thấy Hải Diêu đứng trong hành lang.
Nhã Như hơi sửng sốt một chút, đè xuống lửa giận trong lòng, cười mỉa mai chậm rãi đi qua chỗ Hải Diêu.
Hải Diêu không muốn dây dưa gì với cô ta, nên quay người đi về phòng bệnh, nhưng Trình Nhã Như lại tiến lên một bước ngăn cô lại: "Đông Hải Diêu, cô nghe được rồi hả?"
Hải Diêu không để ý, vòng qua tiếp tục đi về phía trước.
Trình Nhã Như cũng không đuổi theo tiếp, mà đứng im ở đó, ánh mắt lộ ra sự tuyệt vọng, có điều vẫn cố chấp cong khóe môi lên.
"Cô cứ đắc ý đi, cô không cho tôi sống tốt, thì tôi cũng sẽ không cho cô dễ chịu, dù con đường phía trước rất khó đi, thì tôi cũng sẽ không nhận thua đâu!"
"Không ai nói cô thua, tôi cũng không có cảm giác là mình đã thắng." Hải Diêu dừng lại nhưng không quay người, chỉ nhìn vách tường, rồi mở miệng: "Trình Nhã Như, cục diện hôm nay là điều cô muốn sao?"
"Ngày đó vì cô, mà tôi mất con, rồi khó có thể mang thai tiếp, nếu không như vậy thì Lục gia đã cưới tôi vào cửa rồi! Chuyện tới nước này rồi, cô còn ở chỗ này giả bộ Thánh Mẫu nữa sao?"
"Con đường này tôi buộc cô chọn sao?"
"Tôi đã nói rồi! Anh ấy không yêu cô thì nên rời đi đi! Nếu như cô thức thời rời đi sớm, hiện tại đã không phải tự rước lấy nhục! Con tôi vì cô mà chết, cuộc đời của tôi bị cô hủy hết rồi! Mặc kệ lúc trước ai đúng ai sai, Đông Hải Diêu, hiện tại là cô thiếu nợ tôi! Cô thiếu tôi, cả cuộc đời này! Thời gian còn dài mà, Đông Hải Diêu, chúng ta cứ chậm rãi mà tính toán đi!"
Trình Nhã Như ngẩng cằm lên, cười đắc ý: "Coi như tôi không thể sinh nữa thì sao? Thế Quân sẽ không bao giờ quay lại với cô đâu?"
Bình luận facebook