-
Chương 68
Chương 68: Bị bắt
“Trâu Tố Long, cậu nói tôi nghe xem cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?”
Đây là lần đầu tiên Trâu Tố Long nhìn thấy nhiều lãnh đạo như thế!
Hắn run rẩy một lúc rồi mới nói: “Tài liệu là chủ nhiệm Lâm ký, tôi chỉ, chỉ làm theo thôi”.
Trâu Tố Long đã không dám nói thêm gì nữa rồi, vì hắn cảm nhận được rõ ràng ánh mắt muốn giết người của cục trưởng Hàn!
“Kêu Lâm Nguỵ Đông lăn đến đây ngay!”
“Nếu ông ta không nói ra được lý do, tôi lột da ông ta!”
Cục trưởng Hàn này cũng có xuất thân quân nhân, phong cách làm việc rất cứng rắn.
Trâu Tố Long luống cuống tay chân chạy ra khỏi phòng nghỉ, lấy điện thoại ra gọi cho Lâm Nguỵ Đông.
Lúc này Lâm Nguỵ Đông đang ngồi uống trà nói chuyện phiếm với Hoàng Kha trong phòng làm việc.
Bên tay trái Lâm Nguỵ Đông có để hai hộp quà, bên trong đều là lá trà.
Nhưng lá trà này khá là nặng!
Hai người tán gẫu câu được câu không, điện thoại của Lâm Nguỵ Đông đột nhiên reo lên.
Gã vừa thấy là Trâu Tố Long gọi tới thì lập tức cười nói với Hoàng Kha.
“Trước giờ cấp dưới của tôi làm việc luôn rất chú ý năng suất, anh xem cậu ta ra ngoài chưa được nửa tiếng đã làm xong chuyện rồi đây”.
Hoàng Kha gật đầu: “Năng suất làm việc của chủ nhiệm Lâm vô cùng rõ ràng, nếu không tôi cũng sẽ không tìm đến anh”.
Hai người nhìn nhau cười.
Sau đó Lâm Nguỵ Đông bèn nghe máy.
“Mới đây đã gọi điện thoại tới, có phải bọn họ đã thoả hiệp rồi không?”
“Chủ chủ chủ, chủ nhiệm, không xong rồi, chuyện không xong rồi!”
Chỉ ba câu, điện thoại của Lâm Nguỵ Đông đã trượt xuống khỏi tay mình.
Ngay sau đó, đã có mấy “người bắt giữ” mặc đồng phục đi tới.
“Lâm Nguỵ Đông, ông bị tình nghi tham ô nhận hối lộ, lạm dụng chức quyền, bây giờ chúng tôi sẽ bắt ông theo quy định của pháp luật!”
Có người nhạy bén lập tức đi đến bên cạnh Lâm Nguỵ Đông, sau khi mở hộp trà ra thì phát hiện mười mấy xấp tiền mới toanh ở bên trong!
Cả người Lâm Nguỵ Đông xụi lơ trên sofa.
Còn Hoàng Kha bên cạnh gã cũng lén lút đứng lên, định bỏ chạy lấy người.
Hoàng Kha vừa đến cửa đã thấy hai lính bắt giam đứng chặn ở đó.
“Mời anh đi theo chúng tôi một chuyến!”
Lãnh đạo Tề đã nhanh chóng bắt được con sâu mọt người đầy mỡ.
Nhưng sắc mặt ông vẫn nặng nề như trước.
Sau khi rời khỏi tập đoàn Lăng Tiêu, ông nói với mấy người bên cạnh.
“Sau này mọi người chú ý đến tập đoàn Lăng Tiêu một chút”.
“Nếu có vấn đề gì cứ báo cáo thẳng với tôi”.
“Tôi để lại nơi này một câu”.
Nói đến đây, lãnh đạo Tề ngẩng đầu nhìn toà nhà cao tầng hơi lâu năm trước mắt.
“Nơi này, sẽ là một điểm xuất phát để Đông Hải chúng ta đi về hướng thành phố lớn quốc tế hoá!”
…
Phòng làm việc tổng giám đốc tập đoàn Thái An.
Cửa phòng làm việc lại bị Hứa Thiên Tứ vội vã đẩy ra lần nữa: “Bố, không xong rồi!”
Hứa Hải Phong làm việc kinh doanh nhiều năm, có trạng thái tâm lý rất tốt.
Bây giờ ông ta qua lại thân thiết với người nhà họ Hoàng, lại thêm lời hứa của Lâm Nguỵ Đông với ông ta.
Điều này khiến Hứa Hải Phong rất có lòng tin vào kế hoạch tiếp theo.
Lúc này, trong miệng ông ta đang ngậm một điếu thuốc lá Hoàng Hạc Lâu, chậm rãi nói.
“Thằng nhóc này, đã nói với con biết bao nhiêu lần rồi?”
“Muốn trở thành một người kinh doanh thành công phải bình tĩnh trước mọi chuyện”.
“Cho dù trời sập xuống, con cũng phải giải quyết với tâm lý cực kỳ vững vàng”.
Hứa Hải Phong hút một điếu thuốc, nuốt mây nhả khói.
“Nói đi, xảy ra chuyện gì rồi?”
“Bố, con mới nhận được tin là Hoàng Kha bị bắt rồi!”
“Cái gì?!”, hai mắt Hứa Hải Phong như sắp rớt ra khỏi hốc mắt, ông ta trợn mắt há mồm nhìn Hứa Thiên Tứ.
Sau đó Hứa Thiên Tứ còn nói: “Cả chủ nhiệm Lâm kia nữa”.
“Hai người bọn họ cùng bị bắt trong phòng làm việc!”
“Nghe nói tiền Hoàng Kha đưa cho chủ nhiệm Lâm bị nhân viên chấp pháp tìm thấy ở hiện trường”.
“Bố ơi phải làm sao đây? Bình thường chúng ta cũng tặng quà cho chủ nhiệm Lâm kia không ít đó”.
“Ông ta có khai chúng ta ra không?”
Thuốc lá Hoàng Hạc Lâu trong tay Hứa Hải Phong không biết đã rơi xuống từ lúc nào.
“Trâu Tố Long, cậu nói tôi nghe xem cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?”
Đây là lần đầu tiên Trâu Tố Long nhìn thấy nhiều lãnh đạo như thế!
Hắn run rẩy một lúc rồi mới nói: “Tài liệu là chủ nhiệm Lâm ký, tôi chỉ, chỉ làm theo thôi”.
Trâu Tố Long đã không dám nói thêm gì nữa rồi, vì hắn cảm nhận được rõ ràng ánh mắt muốn giết người của cục trưởng Hàn!
“Kêu Lâm Nguỵ Đông lăn đến đây ngay!”
“Nếu ông ta không nói ra được lý do, tôi lột da ông ta!”
Cục trưởng Hàn này cũng có xuất thân quân nhân, phong cách làm việc rất cứng rắn.
Trâu Tố Long luống cuống tay chân chạy ra khỏi phòng nghỉ, lấy điện thoại ra gọi cho Lâm Nguỵ Đông.
Lúc này Lâm Nguỵ Đông đang ngồi uống trà nói chuyện phiếm với Hoàng Kha trong phòng làm việc.
Bên tay trái Lâm Nguỵ Đông có để hai hộp quà, bên trong đều là lá trà.
Nhưng lá trà này khá là nặng!
Hai người tán gẫu câu được câu không, điện thoại của Lâm Nguỵ Đông đột nhiên reo lên.
Gã vừa thấy là Trâu Tố Long gọi tới thì lập tức cười nói với Hoàng Kha.
“Trước giờ cấp dưới của tôi làm việc luôn rất chú ý năng suất, anh xem cậu ta ra ngoài chưa được nửa tiếng đã làm xong chuyện rồi đây”.
Hoàng Kha gật đầu: “Năng suất làm việc của chủ nhiệm Lâm vô cùng rõ ràng, nếu không tôi cũng sẽ không tìm đến anh”.
Hai người nhìn nhau cười.
Sau đó Lâm Nguỵ Đông bèn nghe máy.
“Mới đây đã gọi điện thoại tới, có phải bọn họ đã thoả hiệp rồi không?”
“Chủ chủ chủ, chủ nhiệm, không xong rồi, chuyện không xong rồi!”
Chỉ ba câu, điện thoại của Lâm Nguỵ Đông đã trượt xuống khỏi tay mình.
Ngay sau đó, đã có mấy “người bắt giữ” mặc đồng phục đi tới.
“Lâm Nguỵ Đông, ông bị tình nghi tham ô nhận hối lộ, lạm dụng chức quyền, bây giờ chúng tôi sẽ bắt ông theo quy định của pháp luật!”
Có người nhạy bén lập tức đi đến bên cạnh Lâm Nguỵ Đông, sau khi mở hộp trà ra thì phát hiện mười mấy xấp tiền mới toanh ở bên trong!
Cả người Lâm Nguỵ Đông xụi lơ trên sofa.
Còn Hoàng Kha bên cạnh gã cũng lén lút đứng lên, định bỏ chạy lấy người.
Hoàng Kha vừa đến cửa đã thấy hai lính bắt giam đứng chặn ở đó.
“Mời anh đi theo chúng tôi một chuyến!”
Lãnh đạo Tề đã nhanh chóng bắt được con sâu mọt người đầy mỡ.
Nhưng sắc mặt ông vẫn nặng nề như trước.
Sau khi rời khỏi tập đoàn Lăng Tiêu, ông nói với mấy người bên cạnh.
“Sau này mọi người chú ý đến tập đoàn Lăng Tiêu một chút”.
“Nếu có vấn đề gì cứ báo cáo thẳng với tôi”.
“Tôi để lại nơi này một câu”.
Nói đến đây, lãnh đạo Tề ngẩng đầu nhìn toà nhà cao tầng hơi lâu năm trước mắt.
“Nơi này, sẽ là một điểm xuất phát để Đông Hải chúng ta đi về hướng thành phố lớn quốc tế hoá!”
…
Phòng làm việc tổng giám đốc tập đoàn Thái An.
Cửa phòng làm việc lại bị Hứa Thiên Tứ vội vã đẩy ra lần nữa: “Bố, không xong rồi!”
Hứa Hải Phong làm việc kinh doanh nhiều năm, có trạng thái tâm lý rất tốt.
Bây giờ ông ta qua lại thân thiết với người nhà họ Hoàng, lại thêm lời hứa của Lâm Nguỵ Đông với ông ta.
Điều này khiến Hứa Hải Phong rất có lòng tin vào kế hoạch tiếp theo.
Lúc này, trong miệng ông ta đang ngậm một điếu thuốc lá Hoàng Hạc Lâu, chậm rãi nói.
“Thằng nhóc này, đã nói với con biết bao nhiêu lần rồi?”
“Muốn trở thành một người kinh doanh thành công phải bình tĩnh trước mọi chuyện”.
“Cho dù trời sập xuống, con cũng phải giải quyết với tâm lý cực kỳ vững vàng”.
Hứa Hải Phong hút một điếu thuốc, nuốt mây nhả khói.
“Nói đi, xảy ra chuyện gì rồi?”
“Bố, con mới nhận được tin là Hoàng Kha bị bắt rồi!”
“Cái gì?!”, hai mắt Hứa Hải Phong như sắp rớt ra khỏi hốc mắt, ông ta trợn mắt há mồm nhìn Hứa Thiên Tứ.
Sau đó Hứa Thiên Tứ còn nói: “Cả chủ nhiệm Lâm kia nữa”.
“Hai người bọn họ cùng bị bắt trong phòng làm việc!”
“Nghe nói tiền Hoàng Kha đưa cho chủ nhiệm Lâm bị nhân viên chấp pháp tìm thấy ở hiện trường”.
“Bố ơi phải làm sao đây? Bình thường chúng ta cũng tặng quà cho chủ nhiệm Lâm kia không ít đó”.
“Ông ta có khai chúng ta ra không?”
Thuốc lá Hoàng Hạc Lâu trong tay Hứa Hải Phong không biết đã rơi xuống từ lúc nào.
Bình luận facebook