Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Muốn Em Là Của Riêng - Chương 72:
Tiểu yêu tinh (H)
Dụ Khang Trạch ngắm nhìn nơi bí hiểm này thật lâu, ánh mắt chăm chú, tâm mi không động đậy và cơ thể nam nhân đứng hình như pho tượng. Hu*ệt nhỏ của Mễ Nhiên sau 2 tháng không động như khoác lên lớp áo mới, l* nhỏ càng ngày càng nhạy cảm, gắt gao hô hấp như cần thứ gì đó từ bên ngoài xâm nhập; hai cánh hồng hai bên múp lên và thêm óng ánh của d*ch thuỷ càng trở nên hồng hào; “hạt châu báu” – cách mà Khang Trạch tà mị đặt tên cho h*t lựu tròn, là thứ khiến hắn đê mê nhất, luôn khao khát ngậm lấy như viên kẹo trong miệng thì giờ đây đang phô trương dưới mắt hắn
Dụ Khang Trạch cứ đứng im thưởng thức “tác phẩm nghệ thuật” dưới thân mình, trong phòng chỉ duy nhất có tiếng nỉ non của Mễ Nhiên đang hấp hối trên bàn. Nữ nhân xấu hổ đến đỏ gắt mặt như máu, hai chân không thể vùng vẫy hay co lại vì bàn tay Khang Trạch cầm chắc nịch gác lên vai hắn, hai tay bị trói chặt bằng thắt lưng da, cố định trên mép bàn nên vật nhỏ nằm khổ sở đợi bị “thịt”. Mễ Nhiên không chịu nổi nhục d*c mà cố gắng trấn tĩnh, van cầu:
- A Trạch.. đừng nhìn..hức hức.. em không chịu nổi..ah..
Dụ Khang Trạch lúc này như tỉnh lại, hắn chú ý đến lời van cầu của vật nhỏ, cười tươi rồi khàn khàn đáp:
- Tôi biết.. tiểu yêu tinh nhà em đã khao khát được lấp đầy mà đúng không?
Hắn vừa nói vừa đưa một ngón tay vào sâu trong sò hu*ệt, bên trong thớ thịt non mềm, cửa miệng thít chặt lại bao lấy ngón tay của nam nhân khiến hắn cũng thêm phần sửng sốt. Dụ Khang Trạch được đà trêu thêm:
- A Nhiên.. bình tĩnh... em “nuốt” mất tôi rồi
Mễ Nhiên nghe vậy thì càng trực trào nước mắt, bên môi bặm chặt lại muốn điếc thật lòng.. à không, cô muốn cái miệng chết tiệt của Dụ Khang Trạch bị câm ngay lúc này. Hắn biết rõ cô không nghe lọt tai mấy lời d*m tục hay cực ghét việc trêu đùa chuyện nhạy cảm... Vậy mà Dụ Khang Trạch luôn làm càn, cố tình trêu Mễ Nhiên để tía tai mặt mày . Truyện Full
Một ngón tay Khang Trạch đưa vào hu*ệt nhỏ do thám, khuấy đảo trong hu*ệt nhỏ một cách mạnh mẽ, các ngón tay khác thì đưa lên hạt tr*n trâu hồng rồi thay phiên “bắt nạt”. Nam nhân cà rỡn búng mạnh vào để hạt nhỏ rung lên, sau cùng từ tốn vê tròn hạt đầu, có lúc thì bóp nhẹ khiến d*ch thuỷ chảy thêm. Dụ Khang Trạch nhìn khe suối dồi dào trước mắt thì càng ngày càng thích thú, con quái thú bên dưới căng lên nổi gân vì đã chịu đựng từ nãy đến giờ
Dụ Khang Trạch thu lại tay mình, d*ch thấm ra chảy dọc xuống cổ tay. Như một thứ nước thánh không thể bỏ phí, Dụ Khang Trạch đưa lên liếm láp một cách biến thái rồi bôi lên hai đầu nhũ h*a. Mễ Nhiên nhạy cảm nơi đỉnh ng*c lại nỉ non:
- Ah..hm...um..um
Tiếng kêu rên chỉ the thé bé nhỏ vì nữ nhân biết, nếu kêu lớn lên giọng cô sẽ y hệt đứa trẻ con, thanh âm vang mà không bị choé, càng khiến Dụ Khang Trạch trở nên cầm thú.
Dụ Khang Trạch biết tỏng ý đồ nhưng chưa muốn bắt bẻ, hắn cần tập trung giải tỏa cho thân dưới. Nam nhân nâng mông cô sát lại, gọi tên bảo bối trong lòng:
- Tiểu Nhiên...
Ngay sau đó là cú thúc thẳng vào hoa t*m, cả người Mễ Nhiên bị ẩn rướn lên, lớp d*ch ma sát cực kì tốt, côn th*t được đưa đẩy thực sự trơn tru, nhịp nhấp cũng nhanh dần. Vật nhỏ không theo kịp mà nhạy cảm đành thả lỏng cho khuôn miệng rên rỉ:
- Ah...ah...Khang Trạch...chậm...ah..chậm ah..ah...
Lời nói ngắt ngứ đến đáng thương, bên dưới eo cô bị Dụ Khang Trạch nắm chặt, côn th*t to lớn đâm mạnh, mỗi lần vào là sâu tận cùng. 2 tháng – khoảng thời gian thoải mái cho Mễ Nhiên nhưng là cực hình với tên cầm thú như Khang Trạch nên lần này hắn quyết không nhân nhượng. Nộn th*t mềm bao quanh, sò hu*ệt đang thi nhau ôm chặt lấy cự v*t to lớn, một lần vào là quy đ*u đâm thẳng lên tử c*ng, nhìn ở đây mới thấy phần bụng dưới của Mễ Nhiên cũng nhấp lên nhấp xuống theo nhịp ra vào của côn th*t, đủ thấy Dụ Khang Trạch đang điên cuồng tới mức nào
Mễ Nhiên dưới thân hắn nằm chịu trận, cô biết rõ tại sao hắn cuồng nộ như này nhưng bộc phát bất ngờ khiến nữ nhân không chịu nổi. Khoái cảm hắn mang lại là có nhưng tốc độ quá nhanh, lực th*o quá mạnh nên nộn ngu*ệt như bị xé rách. Dụ Khang Trạch tham lam cúi xuống hai bầu ng*c của Mễ Nhiên, lại bắt đầu cắn m*t thật mạnh. Miệng hắn ngậm chặt đầu t*, chiếc lưỡi quấn lấy nh* hoa mút cật lực như đứa trẻ háu sữa, hết bên này lại dời sang bên kia
Mễ Nhiên sợ hãi với nam nhân đang chế ngự mình, trước đây hắn chưa bao giờ cuồng nộ như này, ngay cả đêm đầu cưỡng ép cô thì cũng còn thương cảm mà nâng niu. Hiện giờ thì không, bên dưới tư m*t xót xa đến đỏ au hai cánh hồng, hai bầu ng*c từ nãy chỉ nằm trong miệng hắn, hết lưỡi liếm láp rồi răng nhai cắn như thạch mềm. Mễ Nhiên khóc nấc lên nỉ non:
- A Trạch...ha..hức hức...xin anh..ah..ah..hức hức..nhẹ ah..
Dụ Khang Trạch ngửng khuôn mặt lên đối diện Mễ Nhiên, con người hắn đen láy xoáy sâu vào khuôn mặt cô, mồ hôi hắn rủ chảy hết xuống rãnh ng*c, giọng lạc hẳn đi:
- Tiểu yêu tinh.. tôi th*o chết em..đồ hư đốn, em dám thái độ với tôi?
Mễ Nhiên nức nở:
- Ah..không..hức hức..ah..không dám..ah
Dụ Khang Trạch có vẻ hài lòng, cảm giác chiếm hữu nay quay trở lại, cảm giác nữ nhân luôn e ngại và cầu cạnh hắn mới khiến tên ác ma Dụ Khang Trạch cảm thấy được tôn sùng như bậc đế vương. Thời gian vừa rồi Dụ Khang Trạch như tên thê nô ngốc nghếch theo sau cô, mỗi cảm xúc của Mễ Nhiên đều tác động đến hắn... Giờ thì khác, Dụ Khang Trạch sẽ thoải mái trở lại vị trí trước đây, cô vẫn sẽ là nữ nhân của riêng hắn, phục tùng hắn..
Bàn tay Khang Trạch cúi xuống đáng thật đau vào bầu mông mịn của Mễ Nhiên, tiếng vang lên: Bốp...Bốp...Bốp...
Nơi mông in hằn bàn tay Dụ Khang Trạch, Mễ Nhiên bên trên lắc đầu nguây nguẩy, rên rỉ:
- Hức..hức..ah...ha...ah..ah..hm
P/s: nhớ thả tim choa anh Trạch nha mọi người ơii
Dụ Khang Trạch ngắm nhìn nơi bí hiểm này thật lâu, ánh mắt chăm chú, tâm mi không động đậy và cơ thể nam nhân đứng hình như pho tượng. Hu*ệt nhỏ của Mễ Nhiên sau 2 tháng không động như khoác lên lớp áo mới, l* nhỏ càng ngày càng nhạy cảm, gắt gao hô hấp như cần thứ gì đó từ bên ngoài xâm nhập; hai cánh hồng hai bên múp lên và thêm óng ánh của d*ch thuỷ càng trở nên hồng hào; “hạt châu báu” – cách mà Khang Trạch tà mị đặt tên cho h*t lựu tròn, là thứ khiến hắn đê mê nhất, luôn khao khát ngậm lấy như viên kẹo trong miệng thì giờ đây đang phô trương dưới mắt hắn
Dụ Khang Trạch cứ đứng im thưởng thức “tác phẩm nghệ thuật” dưới thân mình, trong phòng chỉ duy nhất có tiếng nỉ non của Mễ Nhiên đang hấp hối trên bàn. Nữ nhân xấu hổ đến đỏ gắt mặt như máu, hai chân không thể vùng vẫy hay co lại vì bàn tay Khang Trạch cầm chắc nịch gác lên vai hắn, hai tay bị trói chặt bằng thắt lưng da, cố định trên mép bàn nên vật nhỏ nằm khổ sở đợi bị “thịt”. Mễ Nhiên không chịu nổi nhục d*c mà cố gắng trấn tĩnh, van cầu:
- A Trạch.. đừng nhìn..hức hức.. em không chịu nổi..ah..
Dụ Khang Trạch lúc này như tỉnh lại, hắn chú ý đến lời van cầu của vật nhỏ, cười tươi rồi khàn khàn đáp:
- Tôi biết.. tiểu yêu tinh nhà em đã khao khát được lấp đầy mà đúng không?
Hắn vừa nói vừa đưa một ngón tay vào sâu trong sò hu*ệt, bên trong thớ thịt non mềm, cửa miệng thít chặt lại bao lấy ngón tay của nam nhân khiến hắn cũng thêm phần sửng sốt. Dụ Khang Trạch được đà trêu thêm:
- A Nhiên.. bình tĩnh... em “nuốt” mất tôi rồi
Mễ Nhiên nghe vậy thì càng trực trào nước mắt, bên môi bặm chặt lại muốn điếc thật lòng.. à không, cô muốn cái miệng chết tiệt của Dụ Khang Trạch bị câm ngay lúc này. Hắn biết rõ cô không nghe lọt tai mấy lời d*m tục hay cực ghét việc trêu đùa chuyện nhạy cảm... Vậy mà Dụ Khang Trạch luôn làm càn, cố tình trêu Mễ Nhiên để tía tai mặt mày . Truyện Full
Một ngón tay Khang Trạch đưa vào hu*ệt nhỏ do thám, khuấy đảo trong hu*ệt nhỏ một cách mạnh mẽ, các ngón tay khác thì đưa lên hạt tr*n trâu hồng rồi thay phiên “bắt nạt”. Nam nhân cà rỡn búng mạnh vào để hạt nhỏ rung lên, sau cùng từ tốn vê tròn hạt đầu, có lúc thì bóp nhẹ khiến d*ch thuỷ chảy thêm. Dụ Khang Trạch nhìn khe suối dồi dào trước mắt thì càng ngày càng thích thú, con quái thú bên dưới căng lên nổi gân vì đã chịu đựng từ nãy đến giờ
Dụ Khang Trạch thu lại tay mình, d*ch thấm ra chảy dọc xuống cổ tay. Như một thứ nước thánh không thể bỏ phí, Dụ Khang Trạch đưa lên liếm láp một cách biến thái rồi bôi lên hai đầu nhũ h*a. Mễ Nhiên nhạy cảm nơi đỉnh ng*c lại nỉ non:
- Ah..hm...um..um
Tiếng kêu rên chỉ the thé bé nhỏ vì nữ nhân biết, nếu kêu lớn lên giọng cô sẽ y hệt đứa trẻ con, thanh âm vang mà không bị choé, càng khiến Dụ Khang Trạch trở nên cầm thú.
Dụ Khang Trạch biết tỏng ý đồ nhưng chưa muốn bắt bẻ, hắn cần tập trung giải tỏa cho thân dưới. Nam nhân nâng mông cô sát lại, gọi tên bảo bối trong lòng:
- Tiểu Nhiên...
Ngay sau đó là cú thúc thẳng vào hoa t*m, cả người Mễ Nhiên bị ẩn rướn lên, lớp d*ch ma sát cực kì tốt, côn th*t được đưa đẩy thực sự trơn tru, nhịp nhấp cũng nhanh dần. Vật nhỏ không theo kịp mà nhạy cảm đành thả lỏng cho khuôn miệng rên rỉ:
- Ah...ah...Khang Trạch...chậm...ah..chậm ah..ah...
Lời nói ngắt ngứ đến đáng thương, bên dưới eo cô bị Dụ Khang Trạch nắm chặt, côn th*t to lớn đâm mạnh, mỗi lần vào là sâu tận cùng. 2 tháng – khoảng thời gian thoải mái cho Mễ Nhiên nhưng là cực hình với tên cầm thú như Khang Trạch nên lần này hắn quyết không nhân nhượng. Nộn th*t mềm bao quanh, sò hu*ệt đang thi nhau ôm chặt lấy cự v*t to lớn, một lần vào là quy đ*u đâm thẳng lên tử c*ng, nhìn ở đây mới thấy phần bụng dưới của Mễ Nhiên cũng nhấp lên nhấp xuống theo nhịp ra vào của côn th*t, đủ thấy Dụ Khang Trạch đang điên cuồng tới mức nào
Mễ Nhiên dưới thân hắn nằm chịu trận, cô biết rõ tại sao hắn cuồng nộ như này nhưng bộc phát bất ngờ khiến nữ nhân không chịu nổi. Khoái cảm hắn mang lại là có nhưng tốc độ quá nhanh, lực th*o quá mạnh nên nộn ngu*ệt như bị xé rách. Dụ Khang Trạch tham lam cúi xuống hai bầu ng*c của Mễ Nhiên, lại bắt đầu cắn m*t thật mạnh. Miệng hắn ngậm chặt đầu t*, chiếc lưỡi quấn lấy nh* hoa mút cật lực như đứa trẻ háu sữa, hết bên này lại dời sang bên kia
Mễ Nhiên sợ hãi với nam nhân đang chế ngự mình, trước đây hắn chưa bao giờ cuồng nộ như này, ngay cả đêm đầu cưỡng ép cô thì cũng còn thương cảm mà nâng niu. Hiện giờ thì không, bên dưới tư m*t xót xa đến đỏ au hai cánh hồng, hai bầu ng*c từ nãy chỉ nằm trong miệng hắn, hết lưỡi liếm láp rồi răng nhai cắn như thạch mềm. Mễ Nhiên khóc nấc lên nỉ non:
- A Trạch...ha..hức hức...xin anh..ah..ah..hức hức..nhẹ ah..
Dụ Khang Trạch ngửng khuôn mặt lên đối diện Mễ Nhiên, con người hắn đen láy xoáy sâu vào khuôn mặt cô, mồ hôi hắn rủ chảy hết xuống rãnh ng*c, giọng lạc hẳn đi:
- Tiểu yêu tinh.. tôi th*o chết em..đồ hư đốn, em dám thái độ với tôi?
Mễ Nhiên nức nở:
- Ah..không..hức hức..ah..không dám..ah
Dụ Khang Trạch có vẻ hài lòng, cảm giác chiếm hữu nay quay trở lại, cảm giác nữ nhân luôn e ngại và cầu cạnh hắn mới khiến tên ác ma Dụ Khang Trạch cảm thấy được tôn sùng như bậc đế vương. Thời gian vừa rồi Dụ Khang Trạch như tên thê nô ngốc nghếch theo sau cô, mỗi cảm xúc của Mễ Nhiên đều tác động đến hắn... Giờ thì khác, Dụ Khang Trạch sẽ thoải mái trở lại vị trí trước đây, cô vẫn sẽ là nữ nhân của riêng hắn, phục tùng hắn..
Bàn tay Khang Trạch cúi xuống đáng thật đau vào bầu mông mịn của Mễ Nhiên, tiếng vang lên: Bốp...Bốp...Bốp...
Nơi mông in hằn bàn tay Dụ Khang Trạch, Mễ Nhiên bên trên lắc đầu nguây nguẩy, rên rỉ:
- Hức..hức..ah...ha...ah..ah..hm
P/s: nhớ thả tim choa anh Trạch nha mọi người ơii
Bình luận facebook