Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
CHƯƠNG 150
CHƯƠNG 150
Tên kia đội mũ, cái chai rơi xuống đã vỡ, hắn bị đánh kêu lên một tiếng rồi cúi xuống. Bởi vì có mũ chắn nên tôi cũng chẳng biết là có nghiêm trọng hay không.
Từ trước tới giờ tôi chưa từng hung hãn như thế, vậy mà mỗi khi bạn tôi gặp chuyện thì tôi luôn có thể bộc phát, đến bản thân cũng không dám tin.
Tôi hung hãn cầm nửa chai rượu, cứu được Cố Dĩnh, phẫn nộ quát: “Mẹ quần thằng chó nào hở thả chim đi rông đấy hả, dám đến đây giở trò lưu manh!”
“Mẹ nó, đồ con đĩ thối tha, mày bày đặt giả bộ gì chứ, đến đây chơi còn không để sờ mò à.”
“Mẹ kiếp, lại còn dám đập vỡ đầu ông, không thể tha cho hai con đĩ này!”
Ba người lập tức hùng hổ xông tới, Cố Dĩnh bị dọa lúng ta lúng túng, ra sức túm lấy ống tay áo tôi, trong lòng tôi cũng hoang mang cực độ.
Nhưng không biết làm sao, vừa nghĩ tới nếu như tôi kinh sợ thì Cố Dĩnh có thể sẽ bị người ức hiếp, cơn tức của tôi lại dần dâng lên, tôi hũng hãn cầm chai rượu khoa tay múa chân để bọn họ không dám tới gần.
Lúc này, đột nhiên có mấy người thanh niên trẻ tuổi chen tới, ồn ào đánh lộn với mấy người kia, tôi vừa nhìn hóa ra là mấy người Lương Khâu, Lương Khâu đi sau cùng kia giờ phút này lại đỏ mặt nhìn Cố Dĩnh.
“Thằng nhóc con mày là ai thế, biết chỗ này là địa bàn của ai không, đến chuyện của ông đây mà cũng dám can thiệp!”
Người đàn ông bị đánh kia hiển nhiên là người lăn lộn, nhìn thấy mấy thanh niên choai choai đòi công bằng cho người khác, khi không biết thân phận của đối phương, gã cũng chẳng dám tùy tiện ra tay.
Mấy tên nhóc cũng là lần đầu tiên tham gia việc như thế này, trong lòng cũng không có bài bản gì mà chỉ hùng hổ chửi bới, sự việc vốn có thể giải quyết hòa bình lại bị dăm ba câu khích bác mà không thể cứu vãn.
Rầm một tiếng, hai nhóm người xông vào đánh nhau, ba tên côn đồ rõ ràng là người từng trải nhưng mấy nhóc học sinh kia không chỉ nhiều hơn bọn họ một người mà người còn cao to vạm vỡ, đối phó với bọn họ cũng không có thua thiệt gì.
Nhìn mấy người đánh nhau, người xung quanh cũng xem náo nhiệt, hiện trường hỗn loạn vô cùng, tôi nghĩ lúc này mà không chuồn đi thì đến lúc nào, vội vàng kéo Cố Dĩnh chạy đi.
Chạy một mạch mấy con đường rồi mới dừng lại, lúc này Cố Dĩnh lại không còn hoảng sợ, trong mắt cô tràn đầy khát khao, cô ấy hổn hển nói: “Viện Viện, không ngờ cậu còn có mặt khí phách như thế, đúng là tôi đã được lĩnh giáo rồi!”
Tuy được cô ấy khen ngợi trong lòng tôi rất vui nhưng thực ra tôi đã bị dọa cho sợ mềm nhũn chân rồi, tôi ngồi bệt trên mặt đất xua tay nói: “Đừng nhắc nữa, tôi á, sắp bị dọa cho sợ chết rồi, không tin thì cậu nghe nhịp tim của tôi đi.”
Nói rồi tôi kéo Cố Dĩnh sát lại lồng ngực tôi để cô ấy nghe nhịp tim mình.
Không ngờ cô ấy lại không phản đối mà tựa đầu vào, thận trọng lắng nghe.
Do cô ấy cũng chạy cả đường, không chỉ thở hổn hển mà làn da cũng nóng hừng hực, chẳng biết là do cô ấy mệt mỏi hay là cảm động mà ôm chặt lấy eo tôi.
Dùng giọng không thể nhỏ hơn nói: “Viện Viện, cảm ơn cậu!”
Đợi cô ngẩng đầu lên, lúc nhìn tôi lần nữa, tôi cảm thấy dường như trong mắt cô ấy thêm gì đó nhưng rốt cuộc là gì thì tôi lại không biết.
Cô ấy thở hổn hển, mặt đỏ lựng nhìn cứ nhìn tôi như thế, cũng chẳng nói gì.
Tôi cũng sửng sốt, ngây ngốc nhìn cô ấy.
Nhưng ngay sau đó, tôi cảm thấy đầu cô ấy càng ngày càng tiến gần tôi, đôi môi mềm mại xinh đẹp của cô ấy lại đặt lên bờ môi tôi.
Tôi ngây dại, cô ấy đang làm cái gì thế này, sao cô ấy lại làm như thế, lẽ nào cô ấy là...
Đầu óc tôi hỗn loạn, bản năng muốn đẩy cô ấy ra nhưng tôi lại thấy mình không có chút sức lực nào, thưởng thức hương vị ngọt ngào của cô ấy, tự nghiệm thấy cảm giác hoàn toàn khác với khi hôn đàn ông, không ngờ còn có thể khiến tim tôi đập loạn lên.
Một lúc lâu sau, cô ấy mới chậm rãi tách khỏi môi tôi, lúc cô ấy rời đi, tôi lại cảm thấy có chút hụt hẫng.
Dường như cô ấy cũng mơ hồ, dùng hai tay ôm chặt hai mắt mình, thở hổn hển, không nói lên lời.
Tôi cũng không biết nên nói gì, cũng chẳng có ý trách cô ấy, hẳn là hiện giờ cô ấy đang yếu đuối, nếu như tôi nói nặng lời thì có lẽ cô ấy sẽ đau lòng cả đời.
Tôi không biết là do cô ấy uống rượu xong kích động hay là tâm lý tiềm ẩn suy nghĩ gì, trong lúc không thể nhận định, tôi không nên nói rõ thì hơn.
Đúng lúc chúng tôi đang lúng túng, một tiếng cười châm biếm từ phía sau truyền đến.
“Mẹ nó, không ngờ đồ gái điếm thối tha chúng mày lại là loại nam nữ đều xơi, kích thích chết mẹ luôn!”
Gã đàn ông đó uống say khướt nhưng cái này không quan trọng, quan trọng gã chính là tên hai lúa muốn mua đêm đầu tiên của Cố Dĩnh.
Tôi và Cố Dĩnh đều rùng mình, lập tức đứng thẳng lên, tạm thời quên đi sự lúng túng vừa rồi, đồng thanh nói: “Ông là ai, quản việc bao đồng gì chứ?”
Gã đàn ông không hề bị chúng tôi dọa bỏ đi mà ngày càng tiến gần hơn, bàn tay túm lấy tôi và Cố Dĩnh, cười nói: “Đêm qua không mua được cô hơi tiếc, hôm nay cùng tôi thế nào hả, tiền không thành vấn đề!”
Tôi và Cố Dĩnh đều không có thiện cảm gì với ông ta, cho dù là bình thường thì tôi cũng không chủ động tiếp loại khách này.
Cho nên nghiêm mặt nói: “Buông tôi ra, chúng tôi không phải như ông nghĩ!”
“Không phải như thế nào, tôi vừa nhìn thấy các cô thắm thiết, đúng là động tình không thôi, các cô làm sao có thể tự mình giải quyết được chứ, để tôi giúp cô nhé!”
Bị gã nói khiến mặt tôi và Cố Dĩnh đều đỏ bừng, chúng tôi ra sức giãy giụa song sức lực của người đàn ông kia rất lớn, Cố Dĩnh bị hắn ôm gắt gao, một tay gã còn sờ soạng trên người tôi.
Lúc nãy tôi ở quán bar đã bị bọn họ làm cho kích thích, vừa rồi lại hôn Cố Dĩnh lâu như thế, bên dưới đã ướt đẫm rồi.
Không chú ý một cái gã đã cho tay vào trong quần áo của tôi gảy gảy.
Tôi ra sức vùng vẫy để thoát khỏi cánh tay gã, gã lại không chịu buông Cố Dĩnh, nhìn ngón tay gã vừa mới rút ra khỏi người tôi, cười dung tục, “Nhìn đi, tôi nói cái gì đấy nhỉ, sớm nói các người là một đôi lẳng lơ, hai người cũng có thể làm ướt thế này, còn giả bộ cái gì.”
“Khốn khiếp, buông cô ấy ra cho tôi!” Giờ tôi đã bị tức đến hồ đồ rồi, cũng chẳng để ý mình có phải là đối thủ của gã đàn ông hay không liền xông lên muốn liều mạng với gã.
Trong lúc làm bừa, tôi nắm lấy mặt của gã đàn ông, móng tay sắc nhọn, để lại mấy vết máu trên mặt gã, nhưng việc này cũng khiến cho hắn nổi giận đùng đùng.
Hung hăng đá vào bụng tôi, cơn đau nhất thời làm tôi gục xuống đất không thể bò dậy nổi.
Gã thực sự say rượu mất hết lí trí rồi, lại muốn làm ở chỗ này, gã vừa kéo rách quần áo của Cố Dĩnh vừa nắm lấy thắt lưng quần của mình.
Tên kia đội mũ, cái chai rơi xuống đã vỡ, hắn bị đánh kêu lên một tiếng rồi cúi xuống. Bởi vì có mũ chắn nên tôi cũng chẳng biết là có nghiêm trọng hay không.
Từ trước tới giờ tôi chưa từng hung hãn như thế, vậy mà mỗi khi bạn tôi gặp chuyện thì tôi luôn có thể bộc phát, đến bản thân cũng không dám tin.
Tôi hung hãn cầm nửa chai rượu, cứu được Cố Dĩnh, phẫn nộ quát: “Mẹ quần thằng chó nào hở thả chim đi rông đấy hả, dám đến đây giở trò lưu manh!”
“Mẹ nó, đồ con đĩ thối tha, mày bày đặt giả bộ gì chứ, đến đây chơi còn không để sờ mò à.”
“Mẹ kiếp, lại còn dám đập vỡ đầu ông, không thể tha cho hai con đĩ này!”
Ba người lập tức hùng hổ xông tới, Cố Dĩnh bị dọa lúng ta lúng túng, ra sức túm lấy ống tay áo tôi, trong lòng tôi cũng hoang mang cực độ.
Nhưng không biết làm sao, vừa nghĩ tới nếu như tôi kinh sợ thì Cố Dĩnh có thể sẽ bị người ức hiếp, cơn tức của tôi lại dần dâng lên, tôi hũng hãn cầm chai rượu khoa tay múa chân để bọn họ không dám tới gần.
Lúc này, đột nhiên có mấy người thanh niên trẻ tuổi chen tới, ồn ào đánh lộn với mấy người kia, tôi vừa nhìn hóa ra là mấy người Lương Khâu, Lương Khâu đi sau cùng kia giờ phút này lại đỏ mặt nhìn Cố Dĩnh.
“Thằng nhóc con mày là ai thế, biết chỗ này là địa bàn của ai không, đến chuyện của ông đây mà cũng dám can thiệp!”
Người đàn ông bị đánh kia hiển nhiên là người lăn lộn, nhìn thấy mấy thanh niên choai choai đòi công bằng cho người khác, khi không biết thân phận của đối phương, gã cũng chẳng dám tùy tiện ra tay.
Mấy tên nhóc cũng là lần đầu tiên tham gia việc như thế này, trong lòng cũng không có bài bản gì mà chỉ hùng hổ chửi bới, sự việc vốn có thể giải quyết hòa bình lại bị dăm ba câu khích bác mà không thể cứu vãn.
Rầm một tiếng, hai nhóm người xông vào đánh nhau, ba tên côn đồ rõ ràng là người từng trải nhưng mấy nhóc học sinh kia không chỉ nhiều hơn bọn họ một người mà người còn cao to vạm vỡ, đối phó với bọn họ cũng không có thua thiệt gì.
Nhìn mấy người đánh nhau, người xung quanh cũng xem náo nhiệt, hiện trường hỗn loạn vô cùng, tôi nghĩ lúc này mà không chuồn đi thì đến lúc nào, vội vàng kéo Cố Dĩnh chạy đi.
Chạy một mạch mấy con đường rồi mới dừng lại, lúc này Cố Dĩnh lại không còn hoảng sợ, trong mắt cô tràn đầy khát khao, cô ấy hổn hển nói: “Viện Viện, không ngờ cậu còn có mặt khí phách như thế, đúng là tôi đã được lĩnh giáo rồi!”
Tuy được cô ấy khen ngợi trong lòng tôi rất vui nhưng thực ra tôi đã bị dọa cho sợ mềm nhũn chân rồi, tôi ngồi bệt trên mặt đất xua tay nói: “Đừng nhắc nữa, tôi á, sắp bị dọa cho sợ chết rồi, không tin thì cậu nghe nhịp tim của tôi đi.”
Nói rồi tôi kéo Cố Dĩnh sát lại lồng ngực tôi để cô ấy nghe nhịp tim mình.
Không ngờ cô ấy lại không phản đối mà tựa đầu vào, thận trọng lắng nghe.
Do cô ấy cũng chạy cả đường, không chỉ thở hổn hển mà làn da cũng nóng hừng hực, chẳng biết là do cô ấy mệt mỏi hay là cảm động mà ôm chặt lấy eo tôi.
Dùng giọng không thể nhỏ hơn nói: “Viện Viện, cảm ơn cậu!”
Đợi cô ngẩng đầu lên, lúc nhìn tôi lần nữa, tôi cảm thấy dường như trong mắt cô ấy thêm gì đó nhưng rốt cuộc là gì thì tôi lại không biết.
Cô ấy thở hổn hển, mặt đỏ lựng nhìn cứ nhìn tôi như thế, cũng chẳng nói gì.
Tôi cũng sửng sốt, ngây ngốc nhìn cô ấy.
Nhưng ngay sau đó, tôi cảm thấy đầu cô ấy càng ngày càng tiến gần tôi, đôi môi mềm mại xinh đẹp của cô ấy lại đặt lên bờ môi tôi.
Tôi ngây dại, cô ấy đang làm cái gì thế này, sao cô ấy lại làm như thế, lẽ nào cô ấy là...
Đầu óc tôi hỗn loạn, bản năng muốn đẩy cô ấy ra nhưng tôi lại thấy mình không có chút sức lực nào, thưởng thức hương vị ngọt ngào của cô ấy, tự nghiệm thấy cảm giác hoàn toàn khác với khi hôn đàn ông, không ngờ còn có thể khiến tim tôi đập loạn lên.
Một lúc lâu sau, cô ấy mới chậm rãi tách khỏi môi tôi, lúc cô ấy rời đi, tôi lại cảm thấy có chút hụt hẫng.
Dường như cô ấy cũng mơ hồ, dùng hai tay ôm chặt hai mắt mình, thở hổn hển, không nói lên lời.
Tôi cũng không biết nên nói gì, cũng chẳng có ý trách cô ấy, hẳn là hiện giờ cô ấy đang yếu đuối, nếu như tôi nói nặng lời thì có lẽ cô ấy sẽ đau lòng cả đời.
Tôi không biết là do cô ấy uống rượu xong kích động hay là tâm lý tiềm ẩn suy nghĩ gì, trong lúc không thể nhận định, tôi không nên nói rõ thì hơn.
Đúng lúc chúng tôi đang lúng túng, một tiếng cười châm biếm từ phía sau truyền đến.
“Mẹ nó, không ngờ đồ gái điếm thối tha chúng mày lại là loại nam nữ đều xơi, kích thích chết mẹ luôn!”
Gã đàn ông đó uống say khướt nhưng cái này không quan trọng, quan trọng gã chính là tên hai lúa muốn mua đêm đầu tiên của Cố Dĩnh.
Tôi và Cố Dĩnh đều rùng mình, lập tức đứng thẳng lên, tạm thời quên đi sự lúng túng vừa rồi, đồng thanh nói: “Ông là ai, quản việc bao đồng gì chứ?”
Gã đàn ông không hề bị chúng tôi dọa bỏ đi mà ngày càng tiến gần hơn, bàn tay túm lấy tôi và Cố Dĩnh, cười nói: “Đêm qua không mua được cô hơi tiếc, hôm nay cùng tôi thế nào hả, tiền không thành vấn đề!”
Tôi và Cố Dĩnh đều không có thiện cảm gì với ông ta, cho dù là bình thường thì tôi cũng không chủ động tiếp loại khách này.
Cho nên nghiêm mặt nói: “Buông tôi ra, chúng tôi không phải như ông nghĩ!”
“Không phải như thế nào, tôi vừa nhìn thấy các cô thắm thiết, đúng là động tình không thôi, các cô làm sao có thể tự mình giải quyết được chứ, để tôi giúp cô nhé!”
Bị gã nói khiến mặt tôi và Cố Dĩnh đều đỏ bừng, chúng tôi ra sức giãy giụa song sức lực của người đàn ông kia rất lớn, Cố Dĩnh bị hắn ôm gắt gao, một tay gã còn sờ soạng trên người tôi.
Lúc nãy tôi ở quán bar đã bị bọn họ làm cho kích thích, vừa rồi lại hôn Cố Dĩnh lâu như thế, bên dưới đã ướt đẫm rồi.
Không chú ý một cái gã đã cho tay vào trong quần áo của tôi gảy gảy.
Tôi ra sức vùng vẫy để thoát khỏi cánh tay gã, gã lại không chịu buông Cố Dĩnh, nhìn ngón tay gã vừa mới rút ra khỏi người tôi, cười dung tục, “Nhìn đi, tôi nói cái gì đấy nhỉ, sớm nói các người là một đôi lẳng lơ, hai người cũng có thể làm ướt thế này, còn giả bộ cái gì.”
“Khốn khiếp, buông cô ấy ra cho tôi!” Giờ tôi đã bị tức đến hồ đồ rồi, cũng chẳng để ý mình có phải là đối thủ của gã đàn ông hay không liền xông lên muốn liều mạng với gã.
Trong lúc làm bừa, tôi nắm lấy mặt của gã đàn ông, móng tay sắc nhọn, để lại mấy vết máu trên mặt gã, nhưng việc này cũng khiến cho hắn nổi giận đùng đùng.
Hung hăng đá vào bụng tôi, cơn đau nhất thời làm tôi gục xuống đất không thể bò dậy nổi.
Gã thực sự say rượu mất hết lí trí rồi, lại muốn làm ở chỗ này, gã vừa kéo rách quần áo của Cố Dĩnh vừa nắm lấy thắt lưng quần của mình.
Bình luận facebook