Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Nếu không gả cho anh-5
Nếu không gả cho anh - Chương 5: Yêu một người, đáng khinh vậy sao?
"Cô dám! Trước khi phẫu thuật cô dám chết thử xem!" Hoắc Diệp Thành cười đến cực kỳ tàn nhẫn
Tô Tâm Mạn chưa bao giờ thấy Hoắc Diệp Thành điên cuồng như vậy, hơi thở toàn thân đầy rẫy nguy hiểm, cô kích động vặn vẹo cơ thể, mở miệng hít thở lại bị sặc chỉ có thể ho khan, căn bản không nói ra lời
"Tôi thiếu chút nữa đã quên, cô hao hết tâm tư muốn gả cho tôi như vậy, tối hôm qua nói muốn cho tôi lần đầu tiên," nói xong một bàn tay to khác đã luồn lách quần áo của cô, tìm kiếm dưới thân cô: "Tôi không muốn cô, cho nên cô không cam long, tối hôm qua gọi điện thoại lừa tôi nói Kiều Y muốn hại cô? Thậm chí không tiếc nhảy lầu?"
"Tô Tâm Mạn, cô thật sự khiến tôi có cái nhìn khác!"
Tô Tâm Mạn không có cơ hội nói gì, đột nhiên một trận đau xé rách làm cô hít vào một hơi, Hoắc Diệp Thành vậy mà không hề báo trước đụng vào, điên cuồng va chạm
Cằm của cô vẫn đang bị anh giữ chặt, cô đau đớn gào hét khiến anh thấy phiền phức, liền lấy tay bịt kín miệng cô
Nước mắt cô làm ướt tay anh, lại không đổi được một tia thương tiếc của anh, trong mắt anh ngoại trừ chán ghét và thù hận, không còn cái khác
Toàn thân Tô Tâm Mạn đều đau đớn, nhưng Hoắc Diệp Thành vẫn ở trên giường bệnh mạnh mẽ tàn phá cô như cũ
Liên tục nặng nề va chạm, như là muốn va chạm đến rút hết linh hồn
Tô Tâm Mạn lấy tay đẩy Hoắc Diệp Thành ra, mặt tái xanh, yếu ớt cực kỳ, cô cố gắng muốn biểu đạt rõ ràng: "Hoắc Diệp Thành, bỏ ra, đau quá, em đồng ý, em đồng ý phẫu thuật, có thể không thể li hôn không?"
Ít nhất… Ít nhất trước khi anh biết sự thật, cô không thể ly hôn
Cô cần thời gian để cho Hoắc Diệp Thành tin sự thật cô nói, mà cấy ghép thận, là điều kiện để cô không li hôn
"Tô Tâm Mạn, bám lấy một người không yêu cô, không biết là rất đáng khinh sao?"
Đáng khinh?
Tô Tâm Mạn giống như búp bê sứ bị nghiền nát nằm ở trên giường, mặt trắng bệch cười nụ cười tuyệt vọng
Hoắc Diệp Thành, yêu một người, đáng khinh sao?
Không, yêu một người, là không có sai!
Tô Tâm Mạn cuối cùng cũng ký xác nhận đồng ý phẫu thuật, bác sĩ nói cô ngã từ tầng năm xuống, nếu không phải mặt cỏ dưới lầu vô cùng dày, còn có ô che nắng hình vuông giữ lại, nhất định không chỉ là chấn động não nhẹ, tay trái gãy xương, bắp chân phải rạn xương
Nội tạng có xuất huyết nhỏ, ít nhất cần nghỉ ngơi bồi bổ một tháng, mới thích hợp làm phẫu thuật cấy ghép
Chẳng mấy chốc đã gần một tháng, cô ngoại trừ tập vật lý trị liệu thì là nằm ở trên giường, trong thời gian này không thấy Hoắc Diệp Thành nữa
Người giúp việc mỗi ngày đều đưa cơm cho cô, hầm nước canh bổ, người giúp việc khen Hoắc Diệp Thành mấy lần: "Cậu chủ thật tốt với cô chủ, dù bận rộn cũng nhớ dặn dò chúng tôi nấu canh dinh dưỡng cho cô chủ, trên đời này đi đâu tìm được một người chồng yêu vợ như vậy?"
Tô Tâm Mạn cười khổ, anh đây là sợ cô khôi phục quá chậm, ảnh hưởng đến ca phẫu thuật chứ gì?
Cô biết một tháng này, Hoắc Diệp Thành mỗi ngày đều ở trong phòng bệnh của Kiều Y, chính tai cô nghe y tá gọi Kiều Y là cô Hoắc
Cô Hoắc
Cô mới biết được, người được mọi người ngưỡng mộ kia, mới đúng là cô Hoắc
Buổi tối người giúp việc gọi điện thoại đến nói không tới đón cô xuất viện, Hoắc Diệp Thành sẽ đi đón cô
Đợi đến tám giờ, cô thu dọn xong đồ đạc của mình, Hoắc Diệp Thành mang theo một cái túi đi vào
Anh gầy, cằm mọc đầy râu ria khiến anh càng thêm đàn ông, trên người còn có mùi nước sát trùng đậm đặc
Anh ném túi tới trước mặt cô, quần áo bên trong rơi ra, là một bộ lễ phục dạ hội xuyên thấu màu tím, còn có một bộ đồ lót ren khêu gợi
"Thay"
Tô Tâm Mạn không hỏi nhiều, nhặt quần áo lên liền muốn tiến vào toilet, bị Hoắc Diệp Thành ngăn lại: "Thay ngay tại đây"
Giọng điệu không cho cãi lại, cô biết anh có cách khiến cô phục tùng
Không cãi lại nữa, Tô Tâm Mạn cởi bộ đồ bệnh nhân rộng rãi ra, cởi từng cái ra, lại mặc từng cái vào
Bên ngoài, Hoắc Diệp Thành nhận một cú điện thoại
Cô theo bản năng lắng nghe, vừa trở tay cài móc đồ lót vào, lại chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở nặng nề áp lực của anh
Một giây sau, "Ầm" một tiếng lớn, cô bị áp ở trên vách tường lạnh lẽo
Hoắc Diệp Thành bóp chặt cổ cô, vẻ mặt hung dữ: "Tô Tâm Mạn, bây giờ Kiều Y vào phòng cấp cứu, cô vui lắm đúng không?"
Tô Tâm Mạn đau khổ cố vùng vẫy khỏi tay anh: "Kiều Y vào phòng cấp cứu, khụ… liên quan gì đến em"
"Không liên quan?" Hoắc Diệp Thành lạnh lùng cười: "Bác sĩ mổ chính từ nước ngoài mời đến, lần này lại kiên trì muốn cô phục vụ anh ta một đêm mới đồng ý cứu Kiều Y, cô nói một chút xem, cô và anh ta là quan hệ gì, làm cho anh ta cố chấp với thân thể cô như vậy! Hửm?"
Bác sĩ mổ chính?
Cô căn bản không biết bác sĩ mổ chính nào
Đầu óc Tô Tâm Mạn trống rỗng, theo bản năng kẹp chặt chân, nhưng một chân anh đã mạnh mẽ đã ngăn chặn giữa hai chân cô, dễ dàng tách hai chân cô ra!
"Cô dám! Trước khi phẫu thuật cô dám chết thử xem!" Hoắc Diệp Thành cười đến cực kỳ tàn nhẫn
Tô Tâm Mạn chưa bao giờ thấy Hoắc Diệp Thành điên cuồng như vậy, hơi thở toàn thân đầy rẫy nguy hiểm, cô kích động vặn vẹo cơ thể, mở miệng hít thở lại bị sặc chỉ có thể ho khan, căn bản không nói ra lời
"Tôi thiếu chút nữa đã quên, cô hao hết tâm tư muốn gả cho tôi như vậy, tối hôm qua nói muốn cho tôi lần đầu tiên," nói xong một bàn tay to khác đã luồn lách quần áo của cô, tìm kiếm dưới thân cô: "Tôi không muốn cô, cho nên cô không cam long, tối hôm qua gọi điện thoại lừa tôi nói Kiều Y muốn hại cô? Thậm chí không tiếc nhảy lầu?"
"Tô Tâm Mạn, cô thật sự khiến tôi có cái nhìn khác!"
Tô Tâm Mạn không có cơ hội nói gì, đột nhiên một trận đau xé rách làm cô hít vào một hơi, Hoắc Diệp Thành vậy mà không hề báo trước đụng vào, điên cuồng va chạm
Cằm của cô vẫn đang bị anh giữ chặt, cô đau đớn gào hét khiến anh thấy phiền phức, liền lấy tay bịt kín miệng cô
Nước mắt cô làm ướt tay anh, lại không đổi được một tia thương tiếc của anh, trong mắt anh ngoại trừ chán ghét và thù hận, không còn cái khác
Toàn thân Tô Tâm Mạn đều đau đớn, nhưng Hoắc Diệp Thành vẫn ở trên giường bệnh mạnh mẽ tàn phá cô như cũ
Liên tục nặng nề va chạm, như là muốn va chạm đến rút hết linh hồn
Tô Tâm Mạn lấy tay đẩy Hoắc Diệp Thành ra, mặt tái xanh, yếu ớt cực kỳ, cô cố gắng muốn biểu đạt rõ ràng: "Hoắc Diệp Thành, bỏ ra, đau quá, em đồng ý, em đồng ý phẫu thuật, có thể không thể li hôn không?"
Ít nhất… Ít nhất trước khi anh biết sự thật, cô không thể ly hôn
Cô cần thời gian để cho Hoắc Diệp Thành tin sự thật cô nói, mà cấy ghép thận, là điều kiện để cô không li hôn
"Tô Tâm Mạn, bám lấy một người không yêu cô, không biết là rất đáng khinh sao?"
Đáng khinh?
Tô Tâm Mạn giống như búp bê sứ bị nghiền nát nằm ở trên giường, mặt trắng bệch cười nụ cười tuyệt vọng
Hoắc Diệp Thành, yêu một người, đáng khinh sao?
Không, yêu một người, là không có sai!
Tô Tâm Mạn cuối cùng cũng ký xác nhận đồng ý phẫu thuật, bác sĩ nói cô ngã từ tầng năm xuống, nếu không phải mặt cỏ dưới lầu vô cùng dày, còn có ô che nắng hình vuông giữ lại, nhất định không chỉ là chấn động não nhẹ, tay trái gãy xương, bắp chân phải rạn xương
Nội tạng có xuất huyết nhỏ, ít nhất cần nghỉ ngơi bồi bổ một tháng, mới thích hợp làm phẫu thuật cấy ghép
Chẳng mấy chốc đã gần một tháng, cô ngoại trừ tập vật lý trị liệu thì là nằm ở trên giường, trong thời gian này không thấy Hoắc Diệp Thành nữa
Người giúp việc mỗi ngày đều đưa cơm cho cô, hầm nước canh bổ, người giúp việc khen Hoắc Diệp Thành mấy lần: "Cậu chủ thật tốt với cô chủ, dù bận rộn cũng nhớ dặn dò chúng tôi nấu canh dinh dưỡng cho cô chủ, trên đời này đi đâu tìm được một người chồng yêu vợ như vậy?"
Tô Tâm Mạn cười khổ, anh đây là sợ cô khôi phục quá chậm, ảnh hưởng đến ca phẫu thuật chứ gì?
Cô biết một tháng này, Hoắc Diệp Thành mỗi ngày đều ở trong phòng bệnh của Kiều Y, chính tai cô nghe y tá gọi Kiều Y là cô Hoắc
Cô Hoắc
Cô mới biết được, người được mọi người ngưỡng mộ kia, mới đúng là cô Hoắc
Buổi tối người giúp việc gọi điện thoại đến nói không tới đón cô xuất viện, Hoắc Diệp Thành sẽ đi đón cô
Đợi đến tám giờ, cô thu dọn xong đồ đạc của mình, Hoắc Diệp Thành mang theo một cái túi đi vào
Anh gầy, cằm mọc đầy râu ria khiến anh càng thêm đàn ông, trên người còn có mùi nước sát trùng đậm đặc
Anh ném túi tới trước mặt cô, quần áo bên trong rơi ra, là một bộ lễ phục dạ hội xuyên thấu màu tím, còn có một bộ đồ lót ren khêu gợi
"Thay"
Tô Tâm Mạn không hỏi nhiều, nhặt quần áo lên liền muốn tiến vào toilet, bị Hoắc Diệp Thành ngăn lại: "Thay ngay tại đây"
Giọng điệu không cho cãi lại, cô biết anh có cách khiến cô phục tùng
Không cãi lại nữa, Tô Tâm Mạn cởi bộ đồ bệnh nhân rộng rãi ra, cởi từng cái ra, lại mặc từng cái vào
Bên ngoài, Hoắc Diệp Thành nhận một cú điện thoại
Cô theo bản năng lắng nghe, vừa trở tay cài móc đồ lót vào, lại chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở nặng nề áp lực của anh
Một giây sau, "Ầm" một tiếng lớn, cô bị áp ở trên vách tường lạnh lẽo
Hoắc Diệp Thành bóp chặt cổ cô, vẻ mặt hung dữ: "Tô Tâm Mạn, bây giờ Kiều Y vào phòng cấp cứu, cô vui lắm đúng không?"
Tô Tâm Mạn đau khổ cố vùng vẫy khỏi tay anh: "Kiều Y vào phòng cấp cứu, khụ… liên quan gì đến em"
"Không liên quan?" Hoắc Diệp Thành lạnh lùng cười: "Bác sĩ mổ chính từ nước ngoài mời đến, lần này lại kiên trì muốn cô phục vụ anh ta một đêm mới đồng ý cứu Kiều Y, cô nói một chút xem, cô và anh ta là quan hệ gì, làm cho anh ta cố chấp với thân thể cô như vậy! Hửm?"
Bác sĩ mổ chính?
Cô căn bản không biết bác sĩ mổ chính nào
Đầu óc Tô Tâm Mạn trống rỗng, theo bản năng kẹp chặt chân, nhưng một chân anh đã mạnh mẽ đã ngăn chặn giữa hai chân cô, dễ dàng tách hai chân cô ra!
Bình luận facebook