Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 700
Chương 700:
Lý Yến Nam nghe lời anh nói thì mắt sáng lên, nhưng chẳng mấy chốc lại ảm đạm, lắc đầu nói: “Có thể dạy học ở trong thôn, tôi đã thoả mãn rồi.”
Mộ Tấn Dương nghe vậy thì nở nụ cười không rõ ý vị: “Thầy Lý đúng là một người vô tư.”
Lý Yến Nam nhìn nụ cười trên mặt Mộ Tấn Dương, sắc mặt đột nhiên tái đi vài phần: “Xin lỗi anh Mộ, hôm nay tôi không khoẻ lắm, tôi muốn nghỉ ngơi.”
“Vậy thầy giáo Lý nghỉ ngơi sớm đi, phải chú trọng sức khoẻ.” Mộ Tấn Dương nói xong thì đứng dậy ra về.
Trên đường trở về, Mộ Tấn Dương sắp xếp lại câu chuyện mà Nam Sơn nói cùng với biểu hiện của Lý Yến Nam một lượt.
Kẻ buôn người, tội phạm bỏ trốn, thầy giáo thôn nghèo…
Thật thú vị.
Chỉ là…
Người làm những chuyện đó chắc chắn không có tâm địa tốt, cho dù Lý Yến Nam mà Nam Sơn nói có phải Lý Yến Nam này hay không, thì anh đều phải nhắc nhở Diệp Du Nhiên.
Phụ nữ, đôi lúc rất dễ hồ đồ.
…
Khi ăn tối, Mộ Tấn Dương và Diệp Du Nhiên ngồi cùng bàn.
Những người khác đều không ngồi đây.
Mộ Tấn Dương chậm rãi ăn khoai lang, đột nhiên anh nói như đang nói chuyện phiếm: “Trước đây tôi bảo Nam Sơn điều tra, có người tên Lý Yến Nam là tội phạm bỏ trốn.”
Giọng Mộ Tấn Dương không lớn, vừa đủ để Diệp Du Nhiên nghe được.
Cô cho rằng mình nghe nhầm, hỏi lại nah: “Sao cơ?”
“Cho dù anh ta có phải hay không thì em đều phải cách xa anh ta một chút, cũng đừng chạy đi lung tung.”
Mộ Tấn Dương dặn dò ngắn gọn xong thì không nói gì nữa.
Diệp Du Nhiên không còn khẩu vị ăn tiếp.
Trước đây cô chỉ cảm thấy Lý Yến Nam có chút kỳ lạ, hành động của anh ta và con người anh ta có chút mâu thuẫn.
Mà Mộ Tấn Dương nói cho cô những chuyện này khiến cô cảm thấy rất không hợp lẽ thường.
Mặc dù cảm thấy lời Mộ Tấn Dương nói rất không hợp lẽ thường nhưng từ tận trái tim, Diệp Du Nhiên vẫn tin tưởng anh hơn.
Vài ngày sau, Diệp Du Nhiên đều không gặp Lý Yến Nam.
Bản thân cô cũng có ý né tránh anh ta.
Mà người nạy cửa nửa đêm hôm đó cũng không thấy xuất hiện nữa.
Nhưng đáy lòng Diệp Du Nhiên vẫn bất an.
Cô suy đi nghĩ lại vẫn quyết định đi tìm Mộ Tấn Dương, nói cho anh chuyện này.
Diệp Du Nhiên tìm người hỏi xem Mộ Tấn Dương ở đâu, cô đang định đi tìm anh.
Kết quả đi được nửa đường thì gặp Lý Yến Nam.
Sắc mặt Diệp Du Nhiên khẽ biến nhưng rất nhanh đã trở lại bình thường.
Lý Yến Nam nghe lời anh nói thì mắt sáng lên, nhưng chẳng mấy chốc lại ảm đạm, lắc đầu nói: “Có thể dạy học ở trong thôn, tôi đã thoả mãn rồi.”
Mộ Tấn Dương nghe vậy thì nở nụ cười không rõ ý vị: “Thầy Lý đúng là một người vô tư.”
Lý Yến Nam nhìn nụ cười trên mặt Mộ Tấn Dương, sắc mặt đột nhiên tái đi vài phần: “Xin lỗi anh Mộ, hôm nay tôi không khoẻ lắm, tôi muốn nghỉ ngơi.”
“Vậy thầy giáo Lý nghỉ ngơi sớm đi, phải chú trọng sức khoẻ.” Mộ Tấn Dương nói xong thì đứng dậy ra về.
Trên đường trở về, Mộ Tấn Dương sắp xếp lại câu chuyện mà Nam Sơn nói cùng với biểu hiện của Lý Yến Nam một lượt.
Kẻ buôn người, tội phạm bỏ trốn, thầy giáo thôn nghèo…
Thật thú vị.
Chỉ là…
Người làm những chuyện đó chắc chắn không có tâm địa tốt, cho dù Lý Yến Nam mà Nam Sơn nói có phải Lý Yến Nam này hay không, thì anh đều phải nhắc nhở Diệp Du Nhiên.
Phụ nữ, đôi lúc rất dễ hồ đồ.
…
Khi ăn tối, Mộ Tấn Dương và Diệp Du Nhiên ngồi cùng bàn.
Những người khác đều không ngồi đây.
Mộ Tấn Dương chậm rãi ăn khoai lang, đột nhiên anh nói như đang nói chuyện phiếm: “Trước đây tôi bảo Nam Sơn điều tra, có người tên Lý Yến Nam là tội phạm bỏ trốn.”
Giọng Mộ Tấn Dương không lớn, vừa đủ để Diệp Du Nhiên nghe được.
Cô cho rằng mình nghe nhầm, hỏi lại nah: “Sao cơ?”
“Cho dù anh ta có phải hay không thì em đều phải cách xa anh ta một chút, cũng đừng chạy đi lung tung.”
Mộ Tấn Dương dặn dò ngắn gọn xong thì không nói gì nữa.
Diệp Du Nhiên không còn khẩu vị ăn tiếp.
Trước đây cô chỉ cảm thấy Lý Yến Nam có chút kỳ lạ, hành động của anh ta và con người anh ta có chút mâu thuẫn.
Mà Mộ Tấn Dương nói cho cô những chuyện này khiến cô cảm thấy rất không hợp lẽ thường.
Mặc dù cảm thấy lời Mộ Tấn Dương nói rất không hợp lẽ thường nhưng từ tận trái tim, Diệp Du Nhiên vẫn tin tưởng anh hơn.
Vài ngày sau, Diệp Du Nhiên đều không gặp Lý Yến Nam.
Bản thân cô cũng có ý né tránh anh ta.
Mà người nạy cửa nửa đêm hôm đó cũng không thấy xuất hiện nữa.
Nhưng đáy lòng Diệp Du Nhiên vẫn bất an.
Cô suy đi nghĩ lại vẫn quyết định đi tìm Mộ Tấn Dương, nói cho anh chuyện này.
Diệp Du Nhiên tìm người hỏi xem Mộ Tấn Dương ở đâu, cô đang định đi tìm anh.
Kết quả đi được nửa đường thì gặp Lý Yến Nam.
Sắc mặt Diệp Du Nhiên khẽ biến nhưng rất nhanh đã trở lại bình thường.
Bình luận facebook