Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 704
Chương 704:
Cuộc họp kết thúc, Diệp Du Nhiên nhờ họ giúp bê ít đồ.
Đến khi họ bê đồ xong mới biết cô đã đi tìm Mộ Tấn Dương nên vội vàng tới theo.
“Cô ấy đến tìm tôi lúc nào?!” Sắc mặt Mộ Tấn Dương trầm xuống, đáy mắt nhanh chóng lướt qua một tia nham hiểu, giữa hàng lông mày như muốn phung trào lửa giận.
Mấy người cấp dưới thấy Mộ Tấn Dương như vậy đều không dám thở mạnh.
Hễ thấy sắc mặt anh khó coi là họ biết có chuyện xấu.
“Ầm!”
Mộ Tấn Dương không nhịn được, đưa tay ném chiếc điện thoại vệ tinh ra ngoài.
Đều vì gọi điện thoại mà hỏng việc!
Mặc dù anh thà tin rằng Diệp Du Nhiên chỉ là đang đi nửa đường thì tới nơi khác, nhưng khả năng đó rất nhỏ.
Từ khi anh nhắc nhở cô, bản thân cô cũng rất chú ý.
Điểm này nếu đổi lại là hai năm trước chắc chắn cô sẽ không ngoan ngoãn nghe lời như vậy.
Nhưng trong khoảng thời gian hai năm cô sống cuộc sống độc lập không có anh đã biết cách lý trí tỉnh táo đối diện với sự việc, cũng không còn bướng bỉnh nữa.
Nghĩ đến hai năm trước, sắc mặt Mộ Tấn Dương càng thêm khó coi.
Anh khắc chế lửa giận trong lòng, giọng nói hơi u sầu: “Đi tìm người.”
Bây giờ không phải là lúc nóng giận.
Đây không phải thành phố Vân Châu, nếu thật sự không thấy Diệp Du Nhiên thì cũng không dễ tìm, với những người không quen thuộc địa hình ở đây như họ thì một giây một phút đều rất quý giá.
Mấy người cấp dưới nhanh chóng ra ngoài.
Mà Mộ Tấn Dương thì một mình tới nhà Lý Yến Nam.
…
Trân Tấn Dương tới cửa nhà Lý Yến Nam, phát hiện cửa nhà không khoá.
Anh đá văng cửa cất bước đi vào.
“Lý Yến Nam, ra đây!”
Mộ Tấn Dương khuôn mặt âm trầm đi vào, tìm kiếm mấy lần cả hai căn phòng đều không thấy bóng dáng Lý Yến Nam.
Đúng lúc này bên ngoài vang lên tiếng bước chân.
Mộ Tấn Dương quay người lại thì thấy Lý Yến Nam cầm hai quyển sách từ bên ngoài đi vào.
Lý Yến Nam nhìn thấy Mộ Tấn Dương thì trong mắt lướt qua vẻ ngạc nhiên: “Anh Mộ? Sao anh lại đến đây?”
Bây giờ Mộ Tấn Dương không có tâm trạng đọ sức với Lý Yến Nam.
Anh đi tới nhấc cổ áo Lý Yến Nam, giọng nói lạnh như nước trong hồ băng: “Nói, đưa cô ấy đi đâu rồi?!”
Anh thật sự có thể sử dụng thủ đoạn cứng rắn nhất ngay từ đâu, trừ khử Lý Yến Nam.
Nhưng anh biết đáy lòng Diệp Du Nhiên vẫn có chút chờ mong, Lý Yến Nam không phải người như vậy.
Một mặt khác, anh biết Diệp Du Nhiên rất coi trọng hạng mục lần này.
Nhưng không ngờ, cuối cùng vẫn tạo thành kết cục này.
Cuộc họp kết thúc, Diệp Du Nhiên nhờ họ giúp bê ít đồ.
Đến khi họ bê đồ xong mới biết cô đã đi tìm Mộ Tấn Dương nên vội vàng tới theo.
“Cô ấy đến tìm tôi lúc nào?!” Sắc mặt Mộ Tấn Dương trầm xuống, đáy mắt nhanh chóng lướt qua một tia nham hiểu, giữa hàng lông mày như muốn phung trào lửa giận.
Mấy người cấp dưới thấy Mộ Tấn Dương như vậy đều không dám thở mạnh.
Hễ thấy sắc mặt anh khó coi là họ biết có chuyện xấu.
“Ầm!”
Mộ Tấn Dương không nhịn được, đưa tay ném chiếc điện thoại vệ tinh ra ngoài.
Đều vì gọi điện thoại mà hỏng việc!
Mặc dù anh thà tin rằng Diệp Du Nhiên chỉ là đang đi nửa đường thì tới nơi khác, nhưng khả năng đó rất nhỏ.
Từ khi anh nhắc nhở cô, bản thân cô cũng rất chú ý.
Điểm này nếu đổi lại là hai năm trước chắc chắn cô sẽ không ngoan ngoãn nghe lời như vậy.
Nhưng trong khoảng thời gian hai năm cô sống cuộc sống độc lập không có anh đã biết cách lý trí tỉnh táo đối diện với sự việc, cũng không còn bướng bỉnh nữa.
Nghĩ đến hai năm trước, sắc mặt Mộ Tấn Dương càng thêm khó coi.
Anh khắc chế lửa giận trong lòng, giọng nói hơi u sầu: “Đi tìm người.”
Bây giờ không phải là lúc nóng giận.
Đây không phải thành phố Vân Châu, nếu thật sự không thấy Diệp Du Nhiên thì cũng không dễ tìm, với những người không quen thuộc địa hình ở đây như họ thì một giây một phút đều rất quý giá.
Mấy người cấp dưới nhanh chóng ra ngoài.
Mà Mộ Tấn Dương thì một mình tới nhà Lý Yến Nam.
…
Trân Tấn Dương tới cửa nhà Lý Yến Nam, phát hiện cửa nhà không khoá.
Anh đá văng cửa cất bước đi vào.
“Lý Yến Nam, ra đây!”
Mộ Tấn Dương khuôn mặt âm trầm đi vào, tìm kiếm mấy lần cả hai căn phòng đều không thấy bóng dáng Lý Yến Nam.
Đúng lúc này bên ngoài vang lên tiếng bước chân.
Mộ Tấn Dương quay người lại thì thấy Lý Yến Nam cầm hai quyển sách từ bên ngoài đi vào.
Lý Yến Nam nhìn thấy Mộ Tấn Dương thì trong mắt lướt qua vẻ ngạc nhiên: “Anh Mộ? Sao anh lại đến đây?”
Bây giờ Mộ Tấn Dương không có tâm trạng đọ sức với Lý Yến Nam.
Anh đi tới nhấc cổ áo Lý Yến Nam, giọng nói lạnh như nước trong hồ băng: “Nói, đưa cô ấy đi đâu rồi?!”
Anh thật sự có thể sử dụng thủ đoạn cứng rắn nhất ngay từ đâu, trừ khử Lý Yến Nam.
Nhưng anh biết đáy lòng Diệp Du Nhiên vẫn có chút chờ mong, Lý Yến Nam không phải người như vậy.
Một mặt khác, anh biết Diệp Du Nhiên rất coi trọng hạng mục lần này.
Nhưng không ngờ, cuối cùng vẫn tạo thành kết cục này.
Bình luận facebook