Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Người Yêu Cũ Là Tên Cầm Thú - Chương 12
Trong phòng tắm, đối diện với chiếc gương soi. Hình ảnh thân thể mỹ miều, làn da trắng đẹp như tuyết non đầu mùa tưởng chừng không bao giờ vướng phải bụi trần.
Ấy vậy mà giờ đây trên làn da đẹp đẽ ấy xuất hiện những vết thâm mờ ám, đó chính là kết quả của nụ hôn ám muội có tính chiếm hữu đêm hôm qua, kèm thao một combo đau từ đầu thân đến cuối thân.
Không chỉ ở chiếc cổ trắng ngần, bờ vai gợi cảm, xương quai xanh mảnh khoảnh, đôi bồng đào căng mọng có đầy vết ám tình ấy mà ngay cả chiếc bụng phẳng tịnh tiến xuống cặp đùi trắng nõn ấy cũng có vết ám tình, những vết bầm người đàn ông kia lưu lại trên bụng chân mềm mại của cô.
Chu Tử Hạ xót xa vuốt ve bờ mai mệt mỏi của mình, cô thầm than dưới đáy lòng.
Không ngờ khi trên giường người đàn ông dịu dàng lại trở lên cầm thú, cuồng bạo vô cùng, khiến cho cơ thể cô đau ê ẩm.
Vậy mà người ta thường nói làm chuyện chăn gối mang lại cảm xúc suиɠ sướиɠ đến khó tả, bồng bột gông cuồng hoà mình vào với thú vui hoan lạc.
Nhưng cô lại chẳng thấy suиɠ sướиɠ là bao, chỉ cảm nhận được sinh khí bị rút cạn, cơn đau nhữ bủa vấy lên thần trí cùng với các cơ quan thần kinh.
“Hàn Cao Lãng, anh đúng là một tên cầm thú đội lốt thỏ đế.”
Chu Tử Hạ uất ức nỗi đau trong người, lại gần buồng tắm đang xả nước ấm, từ từ chiếc khăn tắm tuột khỏi trên cơ thể của cô. Khăn rơi xuống sàn nhà không một tiếng động, để lộ ra đường cong quyến rũ trên cơ thể cô.
Cảnh tượng trước mắt như là nàng tiên xuống suối nóng bên hàn cực tắm, hơi nước mờ ảo bao vây lấy cơ thể tuyệt đẹp của cô gái.
Chu Tử Hạ chỉ muốn cơ thể mình im trong làn nước ấm áp này, để gột lửa đi những bụi trần mê muội ám trên có thể mình.
Khi bàn chân thon dài đình hoà mình với dòng nước ấm ấy thì đột nhiên thắt lưng của Chu Tử Hạ bị thứ gì quấn lấy khéo lại phía sau.
Chu Tử Hạ bị động tác bất thình lình ấy liền giật mình, chân không đứng vững liền mất đà ngã về phía sau theo quán tính.
Tấm lưng của cô hạ cánh an toàn vào thứ gì đó vừa hơi cưng cưng lại vừa ấm áp.
Chu Tử Hạ bỗng sững người lại, hốt hoảng ngảnh mặt lại phía sau. Đập vào đồng tử là khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông, vẻ mặt của anh thăng trầm, đôi môi mỏng khẽ cong lên, đôi mắt phượng hoàng sắc bén điểm xuyến thêm cặp mi đen tuyền đến mê hoặc lòng người.
Không phải anh ta đang ngủ sao? Chu Tử Hạ nghĩ thầm trong lòng, ánh mắt cô rơi vào cánh cửa phòng tắm bị mở toang ra.
Chết rồi, khi nãy cô không chú tâm định hình cho nên đã quên không khoá trái cửa.
Nhưng tại sao anh ta vào lại không có một tiếng động nào chứ? Là người hay quỷ mà đến bước đi không phát ra tiếng ồn vậy?
Chu Tử Hạ cứng họng, cánh môi anh đào mấp máy trong không trung như đang muốn nói gì đó nhưng lại không biết mình nên nói điều gì, bởi vì đầu óc của cô trống rỗng không có một cầu từ nào để phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng này.
Cô không hề biết một điều rằng chính cánh môi mỏng manh tựa như cánh hoa đào ấy đã làm chuyển động cỗ máy du͙ƈ vọиɠ trong người đàn ông. Đốm lửa chiếm hữu dần dần được bén lửa bởi sự thu hút của vẻ quyến rũ cái miệng nhỏ chất chứa đầy mâth ngọt này.
“Anh…”
Ở tư thế da thịt sát với da thịt, Chu Tử Hạ có thể cảm nhận được từng hơi ấm của người đàn ông tiếp xúc vào làn da mịn màng của mình. Từng luồng hơi ấm lọt vào lỗ chân lông bao vây lấy thần kinh xúc giác của cô.
Một cỗ tâm trạng phức tạp dấy lên trong đáy lòng mình, Chu Tử Hạ lắp bắp hỏi anh.
“Anh… anh tỉnh dậy rồi ư?”
Hàn Cao Lãng không nói một lời nào mà trực tiếp bế bổng cô lên, đem cô ép sát vào một góc nọ. Tấm lưng của cô gái bị áp sát lên vách tường lạnh lẽo.
Chu Tử Hạ giật mình vì lại, cô mở miệng định bụng nói với người đàn ông thứ gì đó liền bị đôi môi của anh gắt gao chiếm chọn lấy. Tất cả những thứ cô muốn nói đều bị anh nuốt trôi xuống đáy bụng, ngược lại lại trao cho cô một nụ hôn cuồng nhiệt mà đầy đằm thắm.
“Ưʍ…”
Chu Tử Hạ bàng hoàng trước hành động quyết liệt của người đàn ông, hai tay của cô bối rối không biết nên đặt ở đâu trong khi thân trước cô bị anh ôm chặt lấy. Bàn tay thô bạo anh giữ chặt lấy cái ót của cô, tay còn lại giữ chặt lấy vòng eo thon thả của cô.
Hàn Cao Lãng cuồng bạo mà chiếm hữu cơ thể cô gái, miệng lưỡi nhanh nhẹn quyện lấy đầu lưỡi của cô, át chảo liên hoàn, điên cuồng gặm mút mật ngọt vị lạ trong khoang miệng. Tất thảy nhưng vị lạ của buổi sớm mai tồn đọng trong khoang miệng của Chu Tử Hạ đều được anh lưu luyến thưởng thức hết, không bỏ xót từng ngóc ngách trong đó.
Đây có phải được gọi là dư vị ngọt ngào của buổi sớm mai chăng?
Liệu rằng nó có tồn tại mãi mãi hay chỉ bỗng chốc vụt tắt trong khoảnh khắc?
Nụ hôn mê luyến ấy đã dụ dỗ con mồi sa vào hang bẫy, Chu Tử Hạ từ tự phụ người đàn ông lôi kéo rơi vào lưới tình du͙ƈ vọиɠ.
Hai tay bối rối giây phút trước không biết nên để đâu cho hợp lý thì đến giờ phút này Chu Tử Hạ đã mềm lòng, từng đầu ngón tay búp măng đẹp đan vào tóc tóc của người đàn ông. Cô nhắm mắt lại hưởng thụ, toàn thân thả lòng, nhẹ nhàng đáp lại nụ hôn ngọt ngào ấy.
Sau một hồi bốn cánh môi mới chịu tác ra kèm theo đầu lưỡi giữa hai người kéo ra một sợi chỉ bạc ánh lên vẻ ái muội.
Chu Tử Hạ bị người đàn ông hôn đến ửng hồng hai bên gò má, ánh mắt chất chứa từng tia phức tạp nhìn vào gương mặt không một góc cạnh khuyết của Hàn Cao Lãng.
Cô vậy mà bị người yêu cũ thu phục thêm lần nữa ư?
Rõ ràng cô chỉ muốn chuyện này qua đi thật nhanh, sau này nguyện đứng ở phía xa ngắm nhìn bóng lưng cao ráo của anh. Như vậy là cũng cảm giác thuần phục của trái tim đơn cô này.
Nhưng hiện giờ thì sao chứ?
Cô lại đang tay trong tay anh, tiếp nhận nụ hôn nồng nhiệt và say đắm ấy, cái thứ khiến cho cô lưu luyến không muốn tách rời.
Chu Tử Hạ cứ ngỡ rằng bản thân mình đang gặp mộng, mông xuân ấy mở ra cảnh cô và người mình yêu vui vẻ bên cạnh nhau…
Cảm giác được giấc mộng ấy quá là chân thực, cô chỉ muốn giấc mơ này mãi mãi không bao giờ tan biến.
Trong phòng tắm, đối diện với chiếc gương soi. Hình ảnh thân thể mỹ miều, làn da trắng đẹp như tuyết non đầu mùa tưởng chừng không bao giờ vướng phải bụi trần.
Ấy vậy mà giờ đây trên làn da đẹp đẽ ấy xuất hiện những vết thâm mờ ám, đó chính là kết quả của nụ hôn ám muội có tính chiếm hữu đêm hôm qua, kèm thao một combo đau từ đầu thân đến cuối thân.
Không chỉ ở chiếc cổ trắng ngần, bờ vai gợi cảm, xương quai xanh mảnh khoảnh, đôi bồng đào căng mọng có đầy vết ám tình ấy mà ngay cả chiếc bụng phẳng tịnh tiến xuống cặp đùi trắng nõn ấy cũng có vết ám tình, những vết bầm người đàn ông kia lưu lại trên bụng chân mềm mại của cô.
Chu Tử Hạ xót xa vuốt ve bờ mai mệt mỏi của mình, cô thầm than dưới đáy lòng.
Không ngờ khi trên giường người đàn ông dịu dàng lại trở lên cầm thú, cuồng bạo vô cùng, khiến cho cơ thể cô đau ê ẩm.
Vậy mà người ta thường nói làm chuyện chăn gối mang lại cảm xúc suиɠ sướиɠ đến khó tả, bồng bột gông cuồng hoà mình vào với thú vui hoan lạc.
Nhưng cô lại chẳng thấy suиɠ sướиɠ là bao, chỉ cảm nhận được sinh khí bị rút cạn, cơn đau nhữ bủa vấy lên thần trí cùng với các cơ quan thần kinh.
“Hàn Cao Lãng, anh đúng là một tên cầm thú đội lốt thỏ đế.”
Chu Tử Hạ uất ức nỗi đau trong người, lại gần buồng tắm đang xả nước ấm, từ từ chiếc khăn tắm tuột khỏi trên cơ thể của cô. Khăn rơi xuống sàn nhà không một tiếng động, để lộ ra đường cong quyến rũ trên cơ thể cô.
Cảnh tượng trước mắt như là nàng tiên xuống suối nóng bên hàn cực tắm, hơi nước mờ ảo bao vây lấy cơ thể tuyệt đẹp của cô gái.
Chu Tử Hạ chỉ muốn cơ thể mình im trong làn nước ấm áp này, để gột lửa đi những bụi trần mê muội ám trên có thể mình.
Khi bàn chân thon dài đình hoà mình với dòng nước ấm ấy thì đột nhiên thắt lưng của Chu Tử Hạ bị thứ gì quấn lấy khéo lại phía sau.
Chu Tử Hạ bị động tác bất thình lình ấy liền giật mình, chân không đứng vững liền mất đà ngã về phía sau theo quán tính.
Tấm lưng của cô hạ cánh an toàn vào thứ gì đó vừa hơi cưng cưng lại vừa ấm áp.
Chu Tử Hạ bỗng sững người lại, hốt hoảng ngảnh mặt lại phía sau. Đập vào đồng tử là khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông, vẻ mặt của anh thăng trầm, đôi môi mỏng khẽ cong lên, đôi mắt phượng hoàng sắc bén điểm xuyến thêm cặp mi đen tuyền đến mê hoặc lòng người.
Không phải anh ta đang ngủ sao? Chu Tử Hạ nghĩ thầm trong lòng, ánh mắt cô rơi vào cánh cửa phòng tắm bị mở toang ra.
Chết rồi, khi nãy cô không chú tâm định hình cho nên đã quên không khoá trái cửa.
Nhưng tại sao anh ta vào lại không có một tiếng động nào chứ? Là người hay quỷ mà đến bước đi không phát ra tiếng ồn vậy?
Chu Tử Hạ cứng họng, cánh môi anh đào mấp máy trong không trung như đang muốn nói gì đó nhưng lại không biết mình nên nói điều gì, bởi vì đầu óc của cô trống rỗng không có một cầu từ nào để phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng này.
Cô không hề biết một điều rằng chính cánh môi mỏng manh tựa như cánh hoa đào ấy đã làm chuyển động cỗ máy du͙ƈ vọиɠ trong người đàn ông. Đốm lửa chiếm hữu dần dần được bén lửa bởi sự thu hút của vẻ quyến rũ cái miệng nhỏ chất chứa đầy mâth ngọt này.
“Anh…”
Ở tư thế da thịt sát với da thịt, Chu Tử Hạ có thể cảm nhận được từng hơi ấm của người đàn ông tiếp xúc vào làn da mịn màng của mình. Từng luồng hơi ấm lọt vào lỗ chân lông bao vây lấy thần kinh xúc giác của cô.
Một cỗ tâm trạng phức tạp dấy lên trong đáy lòng mình, Chu Tử Hạ lắp bắp hỏi anh.
“Anh… anh tỉnh dậy rồi ư?”
Hàn Cao Lãng không nói một lời nào mà trực tiếp bế bổng cô lên, đem cô ép sát vào một góc nọ. Tấm lưng của cô gái bị áp sát lên vách tường lạnh lẽo.
Chu Tử Hạ giật mình vì lại, cô mở miệng định bụng nói với người đàn ông thứ gì đó liền bị đôi môi của anh gắt gao chiếm chọn lấy. Tất cả những thứ cô muốn nói đều bị anh nuốt trôi xuống đáy bụng, ngược lại lại trao cho cô một nụ hôn cuồng nhiệt mà đầy đằm thắm.
“Ưʍ…”
Chu Tử Hạ bàng hoàng trước hành động quyết liệt của người đàn ông, hai tay của cô bối rối không biết nên đặt ở đâu trong khi thân trước cô bị anh ôm chặt lấy. Bàn tay thô bạo anh giữ chặt lấy cái ót của cô, tay còn lại giữ chặt lấy vòng eo thon thả của cô.
Hàn Cao Lãng cuồng bạo mà chiếm hữu cơ thể cô gái, miệng lưỡi nhanh nhẹn quyện lấy đầu lưỡi của cô, át chảo liên hoàn, điên cuồng gặm mút mật ngọt vị lạ trong khoang miệng. Tất thảy nhưng vị lạ của buổi sớm mai tồn đọng trong khoang miệng của Chu Tử Hạ đều được anh lưu luyến thưởng thức hết, không bỏ xót từng ngóc ngách trong đó.
Đây có phải được gọi là dư vị ngọt ngào của buổi sớm mai chăng?
Liệu rằng nó có tồn tại mãi mãi hay chỉ bỗng chốc vụt tắt trong khoảnh khắc?
Nụ hôn mê luyến ấy đã dụ dỗ con mồi sa vào hang bẫy, Chu Tử Hạ từ tự phụ người đàn ông lôi kéo rơi vào lưới tình du͙ƈ vọиɠ.
Hai tay bối rối giây phút trước không biết nên để đâu cho hợp lý thì đến giờ phút này Chu Tử Hạ đã mềm lòng, từng đầu ngón tay búp măng đẹp đan vào tóc tóc của người đàn ông. Cô nhắm mắt lại hưởng thụ, toàn thân thả lòng, nhẹ nhàng đáp lại nụ hôn ngọt ngào ấy.
Sau một hồi bốn cánh môi mới chịu tác ra kèm theo đầu lưỡi giữa hai người kéo ra một sợi chỉ bạc ánh lên vẻ ái muội.
Chu Tử Hạ bị người đàn ông hôn đến ửng hồng hai bên gò má, ánh mắt chất chứa từng tia phức tạp nhìn vào gương mặt không một góc cạnh khuyết của Hàn Cao Lãng.
Cô vậy mà bị người yêu cũ thu phục thêm lần nữa ư?
Rõ ràng cô chỉ muốn chuyện này qua đi thật nhanh, sau này nguyện đứng ở phía xa ngắm nhìn bóng lưng cao ráo của anh. Như vậy là cũng cảm giác thuần phục của trái tim đơn cô này.
Nhưng hiện giờ thì sao chứ?
Cô lại đang tay trong tay anh, tiếp nhận nụ hôn nồng nhiệt và say đắm ấy, cái thứ khiến cho cô lưu luyến không muốn tách rời.
Chu Tử Hạ cứ ngỡ rằng bản thân mình đang gặp mộng, mông xuân ấy mở ra cảnh cô và người mình yêu vui vẻ bên cạnh nhau…
Cảm giác được giấc mộng ấy quá là chân thực, cô chỉ muốn giấc mơ này mãi mãi không bao giờ tan biến.
Bình luận facebook