Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1124 - Chương 1124ĐAN DƯỢC (5)
Ynói xong rồi khấu đầu.
“Vi thần cung thỉnh Tấn vương điện hạ kế thừa ngôi vị hoàng đế!”
Tối qua, Tần vương Triệu Cấu là thân vương đầu tiên đầu hàng Triệu Tôn. Trước đây y cũng có dã tâm nhờ vào thế lực của Triệu Tôn đoạt lấy thiên hạ, nhưng bất lực, lúc nào cũng lo trước sợ sau nên đã bỏ lỡ thời cơ tốt. Trước khi Triệu Miên Trạch triệt phiên, môi hở răng lạnh, y cũng từng ngầm liên lạc với Bắc Bình. Không thể không nói, Triệu Cấu là người cực kì thông minh, cho dù trước đây từng có tư tưởng “trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi”, nhưng với tình hình bây giờ, khi nào cần buông tay giữ mạng thì y là người buông nhanh hơn ai hết, không chỉ như thế, còn tiện thể mưu lợi cho tương lai sau này của mình. Những lời này không chỉ bày tỏ Triệu Tôn tạo phản là có lý, còn gắn cho việc Triệu Tôn kế ngôi một cái mác danh chính ngôn thuận, thậm chí ngay cả chuyện Triệu Tôn có xuất thân “không thích hợp” cũng bị y tự ý giấu nhẹm đi, có thể nói y đã tận tâm tận lực, nếu Triệu Tôn không đối xử tử tế với y thì sẽ bị người khác chỉ trích.
Có người bắt đầu, lại còn là hoàng tử, thì những người khác cũng sẽ làm theo.
Triệu Cấu vừa dứt lời, dưới lưỡi đao lạnh lùng khát máu của binh sĩ quân Tấn, bá quan văn võ trên điện Phụng Thiên kéo nhau quỳ xuống, trăm miệng một lời.
“Chúng thần cung thỉnh Tấn vương điện hạ kế thừa ngôi vị hoàng đế!”
Cuối cùng Triệu Tôn cũng xoay người lại.
Thế nhưng trong ánh mắt của hắn lại không có bất kì cảm xúc phấn khởi nào, hắn lẳng lặng nhìn họ, qua một lúc lâu sau, ngỡ như đã suy nghĩ một khoảng thời gian rất lâu, hắn mới từ từ cất bước đi lên thềm ngọc, dừng chân trước long ỷ tỏa ra ánh vàng cũng mang theo sắc máu. Hắn nhìn chằm chằm chiếc ghế nhưng không ngồi xuống, ánh mắt lúc sáng lúc tối, đột nhiên xoay người, bế hoàng trưởng tử trong lòng, khẽ giơ tay lên.
“Bình thân.”
Hắn nói rất lạnh lùng và bình tĩnh. Hắn cũng không giả bộ từ chối như những người khác, mà trực tiếp “gật đầu đồng ý” xưng đế, điều này khiến những người trong điện cảm thấy khá bất ngờ.
Chỉ một giây sau, quần thần phản xạ trở lại, họ khấu đầu, hô lên.
“Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
Trong những người này từng có người tử trung với Triệu Miên Trạch.
Cũng có người từng gào lên nguyền rủa Triệu Tôn nghịch ý trời cướp ngôi vị sẽ không được chết tử tế.
Nhưng từ xưa đã có câu thắng làm vua thua làm giặc, tuy họ thấy không cam tâm nhưng cũng phải quỳ dưới chân hắn, cúi đầu xưng thần.
Kiến Chương Đế băng hà tại Kim Xuyên Môn, Hồng Thái Đế và Cống phi trong điện Nhu Nghi vẫn còn chưa kịp đưa đi an táng thì lịch sử của Đại Yến đã lật sang một trang mới, đề tên vị hoàng đế thứ ba của nó… Triệu Tôn. Và khung cảnh thịnh thế phồn hoa hắn mang đến cho Đại Yến và biến Đại Yến trở thành một quốc gia lớn mạnh, cuối cùng cũng từ từ bắt đầu.
“Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
“Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
“Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
Từng giọng nói vang rền được truyền đi rất xa, truyền ra ngoài điện Phụng Thiên, truyền ra ngoài hoàng thành, dường như cũng truyền lên bầu trời cao vút, truyền vào khắp thiên hạ rộng lớn. Triệu Tôn vừa ôm đứa bé, vừa ngồi trên chiếc long ỷ chí tôn được dựng nên từ xương cốt và máu tươi kia. Sau khi hoàn thành một nhiệm vụ mọi người đều hướng tới, chân đạp giang sơn, tay nắm hoàng quyền, làm chủ sát sinh, nhưng hắn lại không hề cảm thấy vui vẻ. Trong tiếng hô vang rền, hắn ngồi yên ở đó, khuôn mặt lạnh lẽo, vóc người cứng ngắc, nhìn không khác gì một bức tượng.
Mãi một lúc sau hắn mới cúi đầu nhìn đứa bé trong lòng.
“Con trai, nhìn thấy chưa? Đây là ngôi vị ai cũng muốn giành lấy.”
“Mau lớn lên, nó sẽ thuộc về con.”
Dưới ánh đèn sáng rực kia, thằng bé bĩu môi, bỗng nhiên bật khóc oa oa.
“Có được ngôi vị, vì sao lại khóc? Con muốn nương phải không? Đừng khóc, nương sẽ trở về thôi.”
Hắn thì thào, tiếng khóc của đứa bé càng lúc càng lớn, càng lúc càng vang, hòa vào tiếng hô “ngô hoàng vạn tuế”, dường như đang nức nở và than khóc với trời cao.
Tháng ấy năm ấy, hoàng thành kinh sư xuất hiện rất nhiều truyền thuyết.
Trước khi Hạ Sơ Thất lâm bồn trong xe ngựa, tường thành Kim Xuyên Môn bỗng dưng nổi lửa lớn. Đống củi được tẩm dầu kia bùng cháy, ngọn lửa lớn dâng lên cao, nuốt chửng tường thành, chiếu sáng nửa bầu trời kinh sư. Có người chính mắt nhìn thấy Kiến Chương hoàng đế mặc long bào lao vào biển lửa, sau đó người nghiệm thi phát hiện ra chiều cao di hài Kiến Chương Đế bị chết cháy hơi thấp một chút, khung xương cũng to hơn một chút. Có người nói rằng là do lửa làm hài cốt biến hình, cũng có người nói, thật ra đây là chiêu thay mận đổi đào, người bị thiêu chết là trưởng thị vệ Tiêu Ngọc, còn Kiến Chương Đế đã chạy trốn từ lâu.
Ngoại trừ hoàng đế ra, Tấn vương phi, người lâm bồn trước trận chiến cũng trở thành tiêu điểm.
Có người nói, nàng không ngã bệnh như tin từ phía triều đình mà thật ra là đã mất do băng huyết sau khi sinh.
Còn có người nói rằng, nàng là hồng nhan họa thủy, yêu tinh hại nước hại dân. Trận đại chiến Nam Bắc khiến sinh linh lầm than này bắt nguồn vì nàng nên ông trời đã thu lại linh hồn của nàng trong đêm nguyệt thực máu. Tuy hồn đã mất nhưng thân xác vẫn còn. Nếu không những ngày qua, vì sao trong cung lại tất bật chuẩn bị “phòng băng” và “quan tài băng”?
Cũng có người nói, là tân đế không tin thiên mệnh, muốn thu thập các dược liệu quý giá, dùng vạn tấn băng cứng kết hợp với sức của thợ giỏi, xây một phòng băng trong cung Trường Thọ, chế tạo quan tài băng, dùng để bảo tồn nguyên vẹn thi thể của nàng.
Nhưng cũng có người khinh thường những lời đồn nêu trên.
WebTru yenOn linez . com
Vào ngày thứ ba sau đợt binh biến ở Kim Xuyên Môn, Triệu Tôn hạ chỉ nói rằng Tấn vương phi ngã bệnh, cần tĩnh dưỡng trong cung Trường Thọ, không cho phép bất kì ai đến thăm hỏi và làm phiền.
Những lời đồn này đều có liên quan đến Triệu Tôn và Hạ Sơ Thất.
Và tối hôm đó, cảnh Nguyên Hữu xông lên thành lầu Kim Xuyên Môn bế Ninh quý phi của Triệu Miên Trạch xông vào Thái Y Viện cũng đã bị vô số người nhìn thấy, tất nhiên là không thể ngăn chặn được lời đồn bên ngoài. Nhưng một khi chuyện có liên quan đến Nguyên Hữu thì lại thiếu đi phần suy đoán nghiêm túc như của Triệu Tôn. Về cơ bản đều là các tin đồn về tình cảm nam nữ, nhưng các phiên bản tiểu công gia và sủng phi của tiên đế dan díu với nhau chốn hoang dã, ở Tần Hoài, trên đỉnh núi, dưới hoàng hôn, trong gió tuyết, thậm chí là trong cung càng truyền càng hấp dẫn, khiến người đời bán tán say sưa. Nếu đổi lại là đời sau, hình tượng của Nguyên Hữu không khác gì một nam nghệ sĩ nổi tiếng với scandal.
Người khác có suy đoán thế nào thì phía hoàng thất đều không cần phải trả lời.
Với lại sau trận đại chiến, thiên hạ Nam Yến còn có rất nhiều chuyện cần phải giải quyết, hoàng thành cũng tan nát, không ai rảnh rỗi quan tâm đến suy luận của lão bách tính.
“Vi thần cung thỉnh Tấn vương điện hạ kế thừa ngôi vị hoàng đế!”
Tối qua, Tần vương Triệu Cấu là thân vương đầu tiên đầu hàng Triệu Tôn. Trước đây y cũng có dã tâm nhờ vào thế lực của Triệu Tôn đoạt lấy thiên hạ, nhưng bất lực, lúc nào cũng lo trước sợ sau nên đã bỏ lỡ thời cơ tốt. Trước khi Triệu Miên Trạch triệt phiên, môi hở răng lạnh, y cũng từng ngầm liên lạc với Bắc Bình. Không thể không nói, Triệu Cấu là người cực kì thông minh, cho dù trước đây từng có tư tưởng “trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi”, nhưng với tình hình bây giờ, khi nào cần buông tay giữ mạng thì y là người buông nhanh hơn ai hết, không chỉ như thế, còn tiện thể mưu lợi cho tương lai sau này của mình. Những lời này không chỉ bày tỏ Triệu Tôn tạo phản là có lý, còn gắn cho việc Triệu Tôn kế ngôi một cái mác danh chính ngôn thuận, thậm chí ngay cả chuyện Triệu Tôn có xuất thân “không thích hợp” cũng bị y tự ý giấu nhẹm đi, có thể nói y đã tận tâm tận lực, nếu Triệu Tôn không đối xử tử tế với y thì sẽ bị người khác chỉ trích.
Có người bắt đầu, lại còn là hoàng tử, thì những người khác cũng sẽ làm theo.
Triệu Cấu vừa dứt lời, dưới lưỡi đao lạnh lùng khát máu của binh sĩ quân Tấn, bá quan văn võ trên điện Phụng Thiên kéo nhau quỳ xuống, trăm miệng một lời.
“Chúng thần cung thỉnh Tấn vương điện hạ kế thừa ngôi vị hoàng đế!”
Cuối cùng Triệu Tôn cũng xoay người lại.
Thế nhưng trong ánh mắt của hắn lại không có bất kì cảm xúc phấn khởi nào, hắn lẳng lặng nhìn họ, qua một lúc lâu sau, ngỡ như đã suy nghĩ một khoảng thời gian rất lâu, hắn mới từ từ cất bước đi lên thềm ngọc, dừng chân trước long ỷ tỏa ra ánh vàng cũng mang theo sắc máu. Hắn nhìn chằm chằm chiếc ghế nhưng không ngồi xuống, ánh mắt lúc sáng lúc tối, đột nhiên xoay người, bế hoàng trưởng tử trong lòng, khẽ giơ tay lên.
“Bình thân.”
Hắn nói rất lạnh lùng và bình tĩnh. Hắn cũng không giả bộ từ chối như những người khác, mà trực tiếp “gật đầu đồng ý” xưng đế, điều này khiến những người trong điện cảm thấy khá bất ngờ.
Chỉ một giây sau, quần thần phản xạ trở lại, họ khấu đầu, hô lên.
“Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
Trong những người này từng có người tử trung với Triệu Miên Trạch.
Cũng có người từng gào lên nguyền rủa Triệu Tôn nghịch ý trời cướp ngôi vị sẽ không được chết tử tế.
Nhưng từ xưa đã có câu thắng làm vua thua làm giặc, tuy họ thấy không cam tâm nhưng cũng phải quỳ dưới chân hắn, cúi đầu xưng thần.
Kiến Chương Đế băng hà tại Kim Xuyên Môn, Hồng Thái Đế và Cống phi trong điện Nhu Nghi vẫn còn chưa kịp đưa đi an táng thì lịch sử của Đại Yến đã lật sang một trang mới, đề tên vị hoàng đế thứ ba của nó… Triệu Tôn. Và khung cảnh thịnh thế phồn hoa hắn mang đến cho Đại Yến và biến Đại Yến trở thành một quốc gia lớn mạnh, cuối cùng cũng từ từ bắt đầu.
“Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
“Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
“Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
Từng giọng nói vang rền được truyền đi rất xa, truyền ra ngoài điện Phụng Thiên, truyền ra ngoài hoàng thành, dường như cũng truyền lên bầu trời cao vút, truyền vào khắp thiên hạ rộng lớn. Triệu Tôn vừa ôm đứa bé, vừa ngồi trên chiếc long ỷ chí tôn được dựng nên từ xương cốt và máu tươi kia. Sau khi hoàn thành một nhiệm vụ mọi người đều hướng tới, chân đạp giang sơn, tay nắm hoàng quyền, làm chủ sát sinh, nhưng hắn lại không hề cảm thấy vui vẻ. Trong tiếng hô vang rền, hắn ngồi yên ở đó, khuôn mặt lạnh lẽo, vóc người cứng ngắc, nhìn không khác gì một bức tượng.
Mãi một lúc sau hắn mới cúi đầu nhìn đứa bé trong lòng.
“Con trai, nhìn thấy chưa? Đây là ngôi vị ai cũng muốn giành lấy.”
“Mau lớn lên, nó sẽ thuộc về con.”
Dưới ánh đèn sáng rực kia, thằng bé bĩu môi, bỗng nhiên bật khóc oa oa.
“Có được ngôi vị, vì sao lại khóc? Con muốn nương phải không? Đừng khóc, nương sẽ trở về thôi.”
Hắn thì thào, tiếng khóc của đứa bé càng lúc càng lớn, càng lúc càng vang, hòa vào tiếng hô “ngô hoàng vạn tuế”, dường như đang nức nở và than khóc với trời cao.
Tháng ấy năm ấy, hoàng thành kinh sư xuất hiện rất nhiều truyền thuyết.
Trước khi Hạ Sơ Thất lâm bồn trong xe ngựa, tường thành Kim Xuyên Môn bỗng dưng nổi lửa lớn. Đống củi được tẩm dầu kia bùng cháy, ngọn lửa lớn dâng lên cao, nuốt chửng tường thành, chiếu sáng nửa bầu trời kinh sư. Có người chính mắt nhìn thấy Kiến Chương hoàng đế mặc long bào lao vào biển lửa, sau đó người nghiệm thi phát hiện ra chiều cao di hài Kiến Chương Đế bị chết cháy hơi thấp một chút, khung xương cũng to hơn một chút. Có người nói rằng là do lửa làm hài cốt biến hình, cũng có người nói, thật ra đây là chiêu thay mận đổi đào, người bị thiêu chết là trưởng thị vệ Tiêu Ngọc, còn Kiến Chương Đế đã chạy trốn từ lâu.
Ngoại trừ hoàng đế ra, Tấn vương phi, người lâm bồn trước trận chiến cũng trở thành tiêu điểm.
Có người nói, nàng không ngã bệnh như tin từ phía triều đình mà thật ra là đã mất do băng huyết sau khi sinh.
Còn có người nói rằng, nàng là hồng nhan họa thủy, yêu tinh hại nước hại dân. Trận đại chiến Nam Bắc khiến sinh linh lầm than này bắt nguồn vì nàng nên ông trời đã thu lại linh hồn của nàng trong đêm nguyệt thực máu. Tuy hồn đã mất nhưng thân xác vẫn còn. Nếu không những ngày qua, vì sao trong cung lại tất bật chuẩn bị “phòng băng” và “quan tài băng”?
Cũng có người nói, là tân đế không tin thiên mệnh, muốn thu thập các dược liệu quý giá, dùng vạn tấn băng cứng kết hợp với sức của thợ giỏi, xây một phòng băng trong cung Trường Thọ, chế tạo quan tài băng, dùng để bảo tồn nguyên vẹn thi thể của nàng.
Nhưng cũng có người khinh thường những lời đồn nêu trên.
WebTru yenOn linez . com
Vào ngày thứ ba sau đợt binh biến ở Kim Xuyên Môn, Triệu Tôn hạ chỉ nói rằng Tấn vương phi ngã bệnh, cần tĩnh dưỡng trong cung Trường Thọ, không cho phép bất kì ai đến thăm hỏi và làm phiền.
Những lời đồn này đều có liên quan đến Triệu Tôn và Hạ Sơ Thất.
Và tối hôm đó, cảnh Nguyên Hữu xông lên thành lầu Kim Xuyên Môn bế Ninh quý phi của Triệu Miên Trạch xông vào Thái Y Viện cũng đã bị vô số người nhìn thấy, tất nhiên là không thể ngăn chặn được lời đồn bên ngoài. Nhưng một khi chuyện có liên quan đến Nguyên Hữu thì lại thiếu đi phần suy đoán nghiêm túc như của Triệu Tôn. Về cơ bản đều là các tin đồn về tình cảm nam nữ, nhưng các phiên bản tiểu công gia và sủng phi của tiên đế dan díu với nhau chốn hoang dã, ở Tần Hoài, trên đỉnh núi, dưới hoàng hôn, trong gió tuyết, thậm chí là trong cung càng truyền càng hấp dẫn, khiến người đời bán tán say sưa. Nếu đổi lại là đời sau, hình tượng của Nguyên Hữu không khác gì một nam nghệ sĩ nổi tiếng với scandal.
Người khác có suy đoán thế nào thì phía hoàng thất đều không cần phải trả lời.
Với lại sau trận đại chiến, thiên hạ Nam Yến còn có rất nhiều chuyện cần phải giải quyết, hoàng thành cũng tan nát, không ai rảnh rỗi quan tâm đến suy luận của lão bách tính.