• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Nhật Ký Hắc Hóa Của Bạch Nguyệt Quang 2023 (1 Viewer)

  • Chương 49

Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Người đàn ông này rất cao, dáng người cứng cỏi, chiếc áo sơ mi trên người anh không một nếp nhăn, tay áo được
gắn lên, để l3ộ cánh tay hoàn mỹ mà mạnh mẽ, chiếc quần tây đen cũng không thể che được đôi chân thon dài kia.
Cách ăn mặc này cộng thêm1 với khí chân độc nhất của người đàn ông, khi anh từ từ bước đến, người ta có thể cảm
nhận được sự phóng khoáng của anh. <9br>
Anh bước tới, ánh mắt lười biếng rơi trên gương mặt ngạc nhiên của cô, phần đuôi mắt hơi nhếch lên kia đã để lộ
tâm3 trạng vui vẻ của anh.
Tần Uyển nói với Ninh Ninh: “Ninh Ninh, đây là em trai Tần Việt của chị, cũng là cậu của Tr8iệu Cẩn, nó biết em
thay chị chăm sóc Triệu Cẩn nên cũng muốn đến gặp em để cảm ơn.”
“Khụ khụ…” Ninh Ninh che miệng ho khan. Người đàn ông cầm ly nước chanh trên bàn đưa tới trước mặt cô, ân
cần nhắc nhở: “Cô Ninh công việc bận rộn nhưng cũng phải chú ý sức khỏe.” “Cảm ơn.” Ninh Ninh cầm lấy ly
nước chanh, cúi đầu uống một hộp nhỏ.
Tần Việt nhìn vị trí bên kia Tần Uyển, có lẽ là anh không thích ngồi dựa vào tường, một người có chiều cao như anh
ngồi chỗ đó rất chật chội. Anh lịch sự hỏi Ninh Ninh: “Cô Ninh, có phiền nếu tôi ngồi ở bên cạnh cô không?”
Phiền.
Nhưng Ninh Ninh chỉ có thể nói: “Không phiền.”
Anh kéo ghế ra ngồi xuống bên cạnh cô, còn cười thân thiện: “Cảm ơn cô Ninh đã chăm sóc cho Triệu Cẩn.”
Ninh Ninh nhướng mắt, nở nụ cười: “Anh khách sáo rồi.”
Tần Uyển cũng cười: “Đều là người một nhà, không cần phải khách sáo như vậy đâu.” Tần Việt trầm mặc nhìn cô:
“Đúng vậy, đều là người một nhà.” Ninh Ninh: “…”
Đồ lång lo
Nhân viên phục vụ bê đồ ăn lên, Tần Uyển cười: “Món cá hầm cải chua ở đây khá ngon, sợ em không ăn được cay
nên chị đã yêu cầu họ bỏ ít cay.”
Ninh Ninh gắp một miếng cá, sau khi nếm thử mùi vị, gật đầu: “Ngon thật.”
“Vốn dĩ chỉ định gọi Triệu Lễ đi ăn cơm cùng, nhưng hình như nó có việc…” Tần Uyển tiếc nuối nói: “Nếu mà Triệu
Lễ đến nữa thì tốt, chị phải nói với nó về chuyện sinh con, hai đứa đã ở bên nhau lâu rồi, tuy rằng công việc quan
trọng nhưng cũng đã đến lúc có một đứa con.”
Ninh Ninh vô thức liếc nhìn người đàn ông ngồi bên cạnh, anh chỉ hơi cong môi, khó mà đoán ra được đang nghĩ


gì.
Ninh Ninh uống thêm một ngụm nước chanh, bình tĩnh nói: “Việc này không vội.”
Ngay sau đó, vẻ mặt cô thay đổi, giống như bị cái gì đó kích thích.
Tần Uyển quan tâm hỏi: “Ninh Ninh, em không thoải mái sao?”
“Không ạ, em đột nhiên nhớ ra mình còn vài việc vẫn chưa hoàn thành.”


Tần Uyển bất lực nói: “Em đó, suốt ngày tham công tiếc việc.” Ninh Ninh chậm rãi quay mặt sang nhìn người đàn ông bên cạnh, vẻ
mặt cô vẫn tươi cười, núm đồng tiền xinh như hoa, nhưng ánh mắt lại tức giận.
Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy dáng vẻ tức giận của cô.
Tần Việt thu chiếc chân dài đang yên mép vày của cô lại, giống như một người ít nói, chỉ biết khách sáo vài câu như vậy: “Váy của cô
Ninh rất đẹp”
Tần Uyển không không đồng ý nói: “Tần Việt, em phải nói là Ninh Ninh xinh đẹp chứ không phải là quần áo. Với cái EQ này của em,
bảo sao đến bây giờ vẫn chưa có bạn gái.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom