Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
nhat-ky-truong-thanh-cua-nu-oa-408
Chương 411: Đến
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Đường Cần biết rõ người này đang nói linh tinh, như vậy nói rõ người ta không muốn cho mình biết chuyện riêng của người ta, làm một thằng xui xẻo ăn nhờ ở đậu ngay cả bảy tệ còn vay không nổi, bây giờ việc anh ta có thể làm cũng chỉ là nén giận giả ngu.
Chết tiệt! Người được bao dưỡng cũng có tôn nghiêm đấy!
Bình tĩnh đem lọ thủy tinh nhỏ cầm theo lúc hoang mang chạy ra bỏ vào trong túi, Đường Cần chần chừ: “Nếu không có chuyện gì, tôi về phòng trước nha?” Cứ để cho những người này tiếp tục cuộc trò chuyện bí mật mà không muốn cho người biết của bọn họ đi! Anh ta không có hứng thú hóng hớt.
Thị lực của Dương Nghiên tốt, đã sớm chú ý tới động tác nhỏ nhỏ của Đường Cần, Phong Tiểu Tiểu nháy mắt, hai người vừa nhìn là biết anh chàng sát thủ nghiệp dư này chưa từ bỏ ý định, lại còn đã làm tốt công tác chuẩn bị rồi.
Chỉ là độc có trăm nghìn chủng loại, có loại uống, có loại dính vào người, cũng có loại chỉ cần hô hấp là có thể có hiệu lực, không biết mặt hàng trong tay đối phương là loại nào nhỉ. Muốn phòng bị cũng không biết phòng thế nào, xem ra chỉ có thể chờ ngày hôm sau Dương Nghiên khôi phục tinh thần mới mở mắt thông thiên để xem cho rõ.
Nghĩ tới đây, Dương Nghiên vô thức liếc nhìn cái túi chứa chất độc của Đường Cần, nhưng một cái liếc mắt này khiến Dương Nghiên suýt chút nữa bị sặc nước bọt của chính mình.
Chỉ thấy rắn nhỏ bị Phong Tiểu Tiểu bắt lấy không biết từ lúc nào đã bò ra, càng không biết từ lúc nào đã trườn vào trong túi đựng lọ thuốc, hiện tại trong miệng đang ngậm một cái lọ thủy tinh nhìn đặc biệt quen mắt, lại từ trong túi bò ra ngoài rồi trườn xuống. Mắt rắn sáng ngời, khuôn mặt hưng phấn, chỉ chốc lát sau liền đem theo cái lọ bò xuống mặt đất...
Dương Nghiên: “...”
Nhìn độ thuần thục của đối phương, hiển nhiên làm loại chuyện trộm gà trộm chó này đã không phải là một lần hai lần. Chẳng trách trước đó có thể ẩn giấu ở nhà lớp trưởng của đám côn đồ lâu như vậy mà không bị phát hiện, thì ra là một kẻ tái phạm.
Mà một bên khác, kịch độc đối với rắn nhỏ mà nói, hay là đối với một con bạch xà yêu mà nói, tuy là khẩu vị của nó là cái gì cũng ăn, nhưng so ra thì những loại chất độc này càng là thứ nó yêu nhất. Cái này cũng giống như có người nghiện cay có người yêu ngọt, càng là thuốc độc cực mạnh thì ở trong mắt rắn nhỏ càng là món ngon thượng đẳng, lúc này lọ thủy tinh mà Đường Cần mang theo trên người chẳng khác nào quỳnh tương ngọc dịch, dù sao Đường môn cũng không phải là thổi phồng mà thành...
Cuốn đi cái chai, rắn nhỏ rất thỏa mãn nâng mặt nhìn. Rồi sau đó phát hiện Dương Nghiên đang mặt không biểu cảm nhìn mình chằm chằm, sau đó lại giật mình, “xẹt” một tiếng mang theo cái lọ phi nhanh trốn dưới chân bàn. Bộ dạng bịt tai trộm chuông, ra vẻ tôi chui vào dưới bàn bạn sẽ không nhìn thấy tôi, hoàn toàn không để ý đến mình còn lộ cái chóp đuôi ở bên ngoài.
Dương Nghiên lại một lần nữa “...” Tiện tay huých Phong Tiểu Tiểu một cái, hất cằm bảo cô nhìn con rắn nhỏ vô liêm sỉ có một nửa là đồng tộc kia của cô.
Phong Tiểu Tiểu thị giác lại càng tốt hơn, từ hướng của cô còn có thể nhìn thấy nửa đầu rắn của rắn nhỏ. Chỉ thấy đối phương đang dùng răng nanh để mở nắp lọ, sau đó đánh ngã cái lọ, lưỡi rắn phun ra nuốt vào uống trộm thứ nghe nói là thuốc độc kia, mặt rắn đầy vẻ hưởng thụ thỏa mãn, giống như bợm rượu giấu vợ trộm uống được rượu ngon vậy.
Phong Tiểu Tiểu liền phun. Đã sớm chú ý tới biểu cảm không thích hợp của hai người, Đường Cần thuận theo ánh mắt hai người nhìn sang, sau đó cũng phun ra: “Thuốc...” độc của tôi... Mạnh mẽ nuốt xuống ba chữ quan trọng nhất, con mắt Đường Cần đều trợn trừng đến nỗi sắp lọt ra ngoài, há to mồm nhìn chòng chọc con rắn kia.
Phong Tiểu Tiểu đồng tình một cái: “Cái này khả năng là rất đắt ha?” Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn kia tái nhợt rồi kìa.
“...” Không phải, vấn đề nằm ở chỗ đắt hay rẻ sao... Dương Nghiên cũng đồng tình nhìn Đường Cần, sau đó nhìn rắn nhỏ kia uống xong chất kịch độc trên lý thuyết. Con rắn kia bộ dạng vui vẻ tràn đầy tinh thần trước sau vẫn vậy... Mấu chốt là con rắn này quá khiêu chiến lòng tự ái của cao thủ Độc môn rồi...
Mấy phút sau, Đường Cần tự tôn bị tổn thương nghiêm trọng quả nhiên phát điên - Vì sao cái con rắn chết tiệt này không hề hấn một chút nào?
Mục đích chỉ là muốn kiếm thêm một khoản thu nhập, kết quả vừa đến thành phố của mục tiêu đã bị trộm mất di động cùng ví tiền ở trên xe. Muốn lấy ít đồ, kết quả đám đàn em dẫn tới bị người ta đánh ngược lại một trận; muốn điều chế thuốc độc, kết quả độc điều chế ra lại bị một con rắn nhỏ coi là nước ngọt mà uống, uống xong cái rắm gì cũng không bị, còn chưa kể nó còn ra vẻ thèm thuồng chưa thỏa mãn... Chẳng lẽ là thành phố này cùng bát tự của anh ta không hợp sao? Vì sao từ sau khi đến đây anh ta chưa từng gặp được chuyện gì thuận lợi như ý chứ?
Đường Cần cực kỳ đau khổ, mắt lại nhìn những người khác trong phòng, bao gồm cả mục tiêu của anh ta là Dương Nghiên, ánh mắt tràn đầy hâm mộ - kẻ ngốc quả nhiên có hạnh phúc của kẻ ngốc, bọn họ vĩnh viễn sẽ không bao giờ hiểu được bây giờ anh ta đang rối bời thế nào...
Thực ra anh ta sai rồi, những người khác ở trong phòng còn biết nhiều hơn anh ta, mọi người hiện tại cũng chỉ đang xem náo nhiệt mà thôi...
***
“Vừa rồi suýt chút nữa tôi nhịn không được nói cho anh ta biết chân tướng rồi, ánh mắt của tên nhóc kia thật u oán.” Chờ Đường Cần nhiều lần xác định rắn nhỏ thật đúng là một chút phản ứng dị thường cũng không có, sau đó thất hồn lạc phách rời khỏi phòng khách, Phong Tiểu Tiểu cuối cùng mới thở ra một hơi mà nói.
Dương Nghiên nhìn cô: “Cô cũng có thể được lựa chọn nói ra mà, đây không phải là trắng trợn làm lỡ thời giờ làm việc của người ta sao... Tôi nghe anh ta nói lúc tới đây chỉ xin công ty cho nghỉ một tháng thì phải? Đoán chừng nếu anh ta kiên trì muốn hoàn thành cái công việc làm thêm này thì công việc bên kia trăm phần trăm sẽ bị bỏ bê một thời gian rồi!”
Ngao Tiềm trước nhìn biểu tình hai người cùng bầu không khí trong phòng liền phát hiện có chút gì đó không đúng, bây giờ nhìn Đường Cần rời đi mới thuận tiện hỏi: “Xin hỏi, mọi người gặp phải vấn đề gì vậy?” Vừa nói vừa đem rắn nhỏ trườn tới trên bắp chân của mình vớt vào trong tay, sờ sờ thân rắn lại nói: “Nó mới vừa uống thứ gì của người ta vậy?”
“Thuốc, vốn phải là cho anh Dương.” Phong Tiểu Tiểu nhìn Ngao Tiềm ngại ngùng sắp sửa xin lỗi Dương Nghiên liền bổ sung, “Là thuốc độc, tên nhóc kia là cao thủ Đường gia, nhận đơn tới giết anh Dương.”
“Ách...” Lời xin lỗi bị yên lặng nuốt xuống, Ngao Tiềm hết chỗ để nói rồi.
Lúc này rắn nhỏ cũng là thấy không có người ngoài mới dám mở miệng, vui vẻ hỏi: “Cao thủ Đường môn? Em biết em biết, phim võ hiệp em cũng xem... Khó trách anh ta pha đồ uống uống ngon như vậy.” Trở về chỗ ngồi, phun lưỡi rắn phì phì, rắn nhỏ tràn ngập hy vọng hỏi: “ Về sau còn nữa không? Người đàn ông phối độc tốt như vậy thực sự là rất thích hợp cho việc nên vợ nên chồng, trong khoảng thời gian anh ta ở nơi này, em có thể thường tới được không?”
Không ngờ trong mắt rắn nhỏ, cao thủ Đường môn với nó mà nói, chẳng khác nào giống như một trong những tiêu chuẩn tìm vợ của đàn ông, phải là một cô gái giỏi nấu ăn.
Phong Tiểu Tiểu như có điều suy nghĩ: “Tôi thấy cũng được.” Trước đó quả thực không nghĩ tới cách này, sử dụng mắt thông thiên dù sao cũng có cực hạn, Dương Nghiên cũng sẽ có lúc sơ sót không kịp phát giác... Nếu như là đánh đấm thì còn có thể không cần lo lắng, với thực lực của Dương Nghiên, đối phương khẳng định không hơn được anh ta, nhưng nếu như là hạ độc... Nghĩ tới đây, Phong Tiểu Tiểu quay đầu trưng cầu ý kiến Dương Nghiên: “Nếu không thì trong khoảng thời gian này để cho rắn nhỏ ở cùng anh một thời gian đi? Thực ra tôi cũng muốn biết, xà yêu cùng cao thủ Đường môn thì rốt cuộc người nào chơi độc lợi hại hơn!”
Dương Nghiên cùng Ngao Tiềm đều cạn lời - cái này không phải công khai bắt nạt người sao...
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Chết tiệt! Người được bao dưỡng cũng có tôn nghiêm đấy!
Bình tĩnh đem lọ thủy tinh nhỏ cầm theo lúc hoang mang chạy ra bỏ vào trong túi, Đường Cần chần chừ: “Nếu không có chuyện gì, tôi về phòng trước nha?” Cứ để cho những người này tiếp tục cuộc trò chuyện bí mật mà không muốn cho người biết của bọn họ đi! Anh ta không có hứng thú hóng hớt.
Thị lực của Dương Nghiên tốt, đã sớm chú ý tới động tác nhỏ nhỏ của Đường Cần, Phong Tiểu Tiểu nháy mắt, hai người vừa nhìn là biết anh chàng sát thủ nghiệp dư này chưa từ bỏ ý định, lại còn đã làm tốt công tác chuẩn bị rồi.
Chỉ là độc có trăm nghìn chủng loại, có loại uống, có loại dính vào người, cũng có loại chỉ cần hô hấp là có thể có hiệu lực, không biết mặt hàng trong tay đối phương là loại nào nhỉ. Muốn phòng bị cũng không biết phòng thế nào, xem ra chỉ có thể chờ ngày hôm sau Dương Nghiên khôi phục tinh thần mới mở mắt thông thiên để xem cho rõ.
Nghĩ tới đây, Dương Nghiên vô thức liếc nhìn cái túi chứa chất độc của Đường Cần, nhưng một cái liếc mắt này khiến Dương Nghiên suýt chút nữa bị sặc nước bọt của chính mình.
Chỉ thấy rắn nhỏ bị Phong Tiểu Tiểu bắt lấy không biết từ lúc nào đã bò ra, càng không biết từ lúc nào đã trườn vào trong túi đựng lọ thuốc, hiện tại trong miệng đang ngậm một cái lọ thủy tinh nhìn đặc biệt quen mắt, lại từ trong túi bò ra ngoài rồi trườn xuống. Mắt rắn sáng ngời, khuôn mặt hưng phấn, chỉ chốc lát sau liền đem theo cái lọ bò xuống mặt đất...
Dương Nghiên: “...”
Nhìn độ thuần thục của đối phương, hiển nhiên làm loại chuyện trộm gà trộm chó này đã không phải là một lần hai lần. Chẳng trách trước đó có thể ẩn giấu ở nhà lớp trưởng của đám côn đồ lâu như vậy mà không bị phát hiện, thì ra là một kẻ tái phạm.
Mà một bên khác, kịch độc đối với rắn nhỏ mà nói, hay là đối với một con bạch xà yêu mà nói, tuy là khẩu vị của nó là cái gì cũng ăn, nhưng so ra thì những loại chất độc này càng là thứ nó yêu nhất. Cái này cũng giống như có người nghiện cay có người yêu ngọt, càng là thuốc độc cực mạnh thì ở trong mắt rắn nhỏ càng là món ngon thượng đẳng, lúc này lọ thủy tinh mà Đường Cần mang theo trên người chẳng khác nào quỳnh tương ngọc dịch, dù sao Đường môn cũng không phải là thổi phồng mà thành...
Cuốn đi cái chai, rắn nhỏ rất thỏa mãn nâng mặt nhìn. Rồi sau đó phát hiện Dương Nghiên đang mặt không biểu cảm nhìn mình chằm chằm, sau đó lại giật mình, “xẹt” một tiếng mang theo cái lọ phi nhanh trốn dưới chân bàn. Bộ dạng bịt tai trộm chuông, ra vẻ tôi chui vào dưới bàn bạn sẽ không nhìn thấy tôi, hoàn toàn không để ý đến mình còn lộ cái chóp đuôi ở bên ngoài.
Dương Nghiên lại một lần nữa “...” Tiện tay huých Phong Tiểu Tiểu một cái, hất cằm bảo cô nhìn con rắn nhỏ vô liêm sỉ có một nửa là đồng tộc kia của cô.
Phong Tiểu Tiểu thị giác lại càng tốt hơn, từ hướng của cô còn có thể nhìn thấy nửa đầu rắn của rắn nhỏ. Chỉ thấy đối phương đang dùng răng nanh để mở nắp lọ, sau đó đánh ngã cái lọ, lưỡi rắn phun ra nuốt vào uống trộm thứ nghe nói là thuốc độc kia, mặt rắn đầy vẻ hưởng thụ thỏa mãn, giống như bợm rượu giấu vợ trộm uống được rượu ngon vậy.
Phong Tiểu Tiểu liền phun. Đã sớm chú ý tới biểu cảm không thích hợp của hai người, Đường Cần thuận theo ánh mắt hai người nhìn sang, sau đó cũng phun ra: “Thuốc...” độc của tôi... Mạnh mẽ nuốt xuống ba chữ quan trọng nhất, con mắt Đường Cần đều trợn trừng đến nỗi sắp lọt ra ngoài, há to mồm nhìn chòng chọc con rắn kia.
Phong Tiểu Tiểu đồng tình một cái: “Cái này khả năng là rất đắt ha?” Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn kia tái nhợt rồi kìa.
“...” Không phải, vấn đề nằm ở chỗ đắt hay rẻ sao... Dương Nghiên cũng đồng tình nhìn Đường Cần, sau đó nhìn rắn nhỏ kia uống xong chất kịch độc trên lý thuyết. Con rắn kia bộ dạng vui vẻ tràn đầy tinh thần trước sau vẫn vậy... Mấu chốt là con rắn này quá khiêu chiến lòng tự ái của cao thủ Độc môn rồi...
Mấy phút sau, Đường Cần tự tôn bị tổn thương nghiêm trọng quả nhiên phát điên - Vì sao cái con rắn chết tiệt này không hề hấn một chút nào?
Mục đích chỉ là muốn kiếm thêm một khoản thu nhập, kết quả vừa đến thành phố của mục tiêu đã bị trộm mất di động cùng ví tiền ở trên xe. Muốn lấy ít đồ, kết quả đám đàn em dẫn tới bị người ta đánh ngược lại một trận; muốn điều chế thuốc độc, kết quả độc điều chế ra lại bị một con rắn nhỏ coi là nước ngọt mà uống, uống xong cái rắm gì cũng không bị, còn chưa kể nó còn ra vẻ thèm thuồng chưa thỏa mãn... Chẳng lẽ là thành phố này cùng bát tự của anh ta không hợp sao? Vì sao từ sau khi đến đây anh ta chưa từng gặp được chuyện gì thuận lợi như ý chứ?
Đường Cần cực kỳ đau khổ, mắt lại nhìn những người khác trong phòng, bao gồm cả mục tiêu của anh ta là Dương Nghiên, ánh mắt tràn đầy hâm mộ - kẻ ngốc quả nhiên có hạnh phúc của kẻ ngốc, bọn họ vĩnh viễn sẽ không bao giờ hiểu được bây giờ anh ta đang rối bời thế nào...
Thực ra anh ta sai rồi, những người khác ở trong phòng còn biết nhiều hơn anh ta, mọi người hiện tại cũng chỉ đang xem náo nhiệt mà thôi...
***
“Vừa rồi suýt chút nữa tôi nhịn không được nói cho anh ta biết chân tướng rồi, ánh mắt của tên nhóc kia thật u oán.” Chờ Đường Cần nhiều lần xác định rắn nhỏ thật đúng là một chút phản ứng dị thường cũng không có, sau đó thất hồn lạc phách rời khỏi phòng khách, Phong Tiểu Tiểu cuối cùng mới thở ra một hơi mà nói.
Dương Nghiên nhìn cô: “Cô cũng có thể được lựa chọn nói ra mà, đây không phải là trắng trợn làm lỡ thời giờ làm việc của người ta sao... Tôi nghe anh ta nói lúc tới đây chỉ xin công ty cho nghỉ một tháng thì phải? Đoán chừng nếu anh ta kiên trì muốn hoàn thành cái công việc làm thêm này thì công việc bên kia trăm phần trăm sẽ bị bỏ bê một thời gian rồi!”
Ngao Tiềm trước nhìn biểu tình hai người cùng bầu không khí trong phòng liền phát hiện có chút gì đó không đúng, bây giờ nhìn Đường Cần rời đi mới thuận tiện hỏi: “Xin hỏi, mọi người gặp phải vấn đề gì vậy?” Vừa nói vừa đem rắn nhỏ trườn tới trên bắp chân của mình vớt vào trong tay, sờ sờ thân rắn lại nói: “Nó mới vừa uống thứ gì của người ta vậy?”
“Thuốc, vốn phải là cho anh Dương.” Phong Tiểu Tiểu nhìn Ngao Tiềm ngại ngùng sắp sửa xin lỗi Dương Nghiên liền bổ sung, “Là thuốc độc, tên nhóc kia là cao thủ Đường gia, nhận đơn tới giết anh Dương.”
“Ách...” Lời xin lỗi bị yên lặng nuốt xuống, Ngao Tiềm hết chỗ để nói rồi.
Lúc này rắn nhỏ cũng là thấy không có người ngoài mới dám mở miệng, vui vẻ hỏi: “Cao thủ Đường môn? Em biết em biết, phim võ hiệp em cũng xem... Khó trách anh ta pha đồ uống uống ngon như vậy.” Trở về chỗ ngồi, phun lưỡi rắn phì phì, rắn nhỏ tràn ngập hy vọng hỏi: “ Về sau còn nữa không? Người đàn ông phối độc tốt như vậy thực sự là rất thích hợp cho việc nên vợ nên chồng, trong khoảng thời gian anh ta ở nơi này, em có thể thường tới được không?”
Không ngờ trong mắt rắn nhỏ, cao thủ Đường môn với nó mà nói, chẳng khác nào giống như một trong những tiêu chuẩn tìm vợ của đàn ông, phải là một cô gái giỏi nấu ăn.
Phong Tiểu Tiểu như có điều suy nghĩ: “Tôi thấy cũng được.” Trước đó quả thực không nghĩ tới cách này, sử dụng mắt thông thiên dù sao cũng có cực hạn, Dương Nghiên cũng sẽ có lúc sơ sót không kịp phát giác... Nếu như là đánh đấm thì còn có thể không cần lo lắng, với thực lực của Dương Nghiên, đối phương khẳng định không hơn được anh ta, nhưng nếu như là hạ độc... Nghĩ tới đây, Phong Tiểu Tiểu quay đầu trưng cầu ý kiến Dương Nghiên: “Nếu không thì trong khoảng thời gian này để cho rắn nhỏ ở cùng anh một thời gian đi? Thực ra tôi cũng muốn biết, xà yêu cùng cao thủ Đường môn thì rốt cuộc người nào chơi độc lợi hại hơn!”
Dương Nghiên cùng Ngao Tiềm đều cạn lời - cái này không phải công khai bắt nạt người sao...
Bình luận facebook