Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
nhat-ky-truong-thanh-cua-nu-oa-412
Chương 415: Giỡn quá đà
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Nội dung mà cậu thiếu niên xinh đẹp thốt ra trong lúc vội vàng thành công khiến ấn tượng của Phong Tiểu Tiểu với Zeus đạt tới một giới hạn mới.
Trong hiểu biết của cô, liêm sỉ của Zeus cũng đã vô cùng rách nát rồi. Nhìn chung, thần thoại Hy Lạp quả thực chính là ghi chép tình sử của Zeus, đa số thần hoặc anh hùng nổi tiếng trên đỉnh Olympus và trong thần thoại Hy Lạp đều là con cháu của ông ta.
Vị chủ thần này chay mặn không kiêng, chỉ cần xinh đẹp, đừng nói là người, dù là thần hay quái vật, ông ta đều có thể “nuốt” được, hơn nửa số nhân vật nữ trong thần thoại Hy Lạp cơ hồ đều có quan hệ không rõ ràng với ông ta, thậm chí ngay cả thân thích và con gái của mình ông ta cũng không buông tha.
Mặc dù đã có chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng Phong Tiểu Tiểu cũng hoàn toàn không ngờ Zeus còn có thể ra tay với cả “cúc hoa”…
Không chỉ Phong Tiểu Tiểu cạn lời, ngay cả Dương Nghiên nghe xong cũng ngây người ba phút, suy nghĩ nửa ngày mới nặn ra một câu: “… Tôi nghe nói Hera rất lợi hại mà? Sao cậu không đi tìm bà ấy?”
Thiếu niên xinh đẹp sốt ruột đến mức suýt khóc: “Hera và Zeus đã cãi nhau rất nhiều lần rồi, nhưng Zeus không chịu buông tha cho tôi…”
Nói đến cái người Ganymede này, thật sự cũng có thể coi là tình yêu đích thực của Zeus. Mà sở dĩ nói như vậy vì có ba cái nguyên nhân.
Trước hết, cậu ta là người con trai duy nhất mà Zeus ra tay. Ngoài Ganymede, rõ ràng tính hướng của Zeus vẫn theo hướng “âm dương điều hòa”.
Thứ hai, khi Zeus theo đuổi những người phụ nữ khác, bình thường đều sẽ nghĩ mọi cách khiến đối phương mang thai, sau đó có thể vì Hera tức giận hoặc tự mình cảm thấy chán rồi vứt bỏ đối phương, tiếp tục tìm kiếm cuộc diễm ngộ tiếp theo. Mà Ganymede lại là người duy nhất không sinh ra con nối dõi theo mong đợi của Zeus, nhưng ông ta vẫn tình nguyện cày cấy cống hiến trên người đối phương.
Cuối cùng, ngoài Ganymede ra, cho dù địa vị cao hay thấp, xinh đẹp bao nhiêu thì Zeus chưa bao giờ mang bất cứ tình nhân nào về đỉnh Olympus, càng đừng nói vì muốn khiến đối phương vĩnh viễn bầu bạn với mình mà ban thần cách cho đối phương… Phải biết rằng, thị đồng hầu rượu Olympus vốn là con gái của Zeus và Hera, cũng chính là nữ thần tuổi trẻ Hebe.
Mà vì tình yêu, để kiếm địa vị cho tình nhân nhỏ mình yêu, Zeus rất dứt khoát đàn ông một phen. Đối với con gái ruột của mình, ông ta nói “cuốn gói” liền khiến người ta “cuốn gói”, bà vợ hung dữ của mình, ông ta nói đắc tội liền đắc tội.
Cứ xét tới việc nhiều năm như vậy Hera vẫn chưa làm gì được Ganymede mà xem, riêng chuyện đó thôi cũng đủ để chứng minh Zeus kiên quyết với vấn đề phúc lợi đãi ngộ của thiếu niên xinh đẹp này đến mức nào.
Trong câu chuyện tình yêu đích thực cảm động lòng người này của chủ thần, người duy nhất nhiệt tình chính là Zeus. Hera vô cùng giận dữ là chuyện không thể nghi ngờ, mà Ganymede thì cũng vô cùng buồn rầu với tình cảnh không thể giải thoát của chính mình… Cậu ta tình nguyện thà bị Hera giải quyết giống như những nữ tình nhân khác của Zeus còn hơn…
Thông qua sự hỗ trợ của Dương Nghiên, rốt cuộc Phong Tiểu Tiểu cũng nhập thành công tên tiếng Anh của thiếu niên xinh đẹp vào điện thoại di động, sau đó lôi ra một đoạn thông tin dài, sau khi đọc xong, đôi nam nữ này đồng thời muốn cúng bái luôn.
Phong Tiểu Tiểu để điện thoại di động xuống, câm nín hồi lâu: “… Nói thế nào nhỉ, cá nhân tôi cũng không để ý việc anh gia nhập thần đình phương Đông, nhưng cái này cũng cần có sự đồng ý của Zeus chứ nhỉ? Chúng tôi chuẩn bị tạo ra thiên đình thời đại mới hài hòa tốt đẹp, chứ không phải tính làm trại tập trung của tội phạm trốn trại… Hay là chờ Zeus đến, chúng ta ba mặt một lời luôn.”
Ganymede đã sắp tuyệt vọng đến nơi: “Ông ta sẽ không bỏ qua cho tôi đâu, ngay cả khi Hera nhiều lần giận dữ nổi sấm sét, ông ta cũng chưa từng lùi bước.”
“… Là ‘nổi trận lôi đình’?!” Khóe miệng Dương Nghiên co giật, sửa lại câu từ giúp thiếu niên xinh đẹp.
“Có thân phận, có địa vị, có tiền tài, còn là vương giả thần hệ…” Phong Tiểu Tiểu thổn thức, “Thật ra, trừ việc ông ta không biết liêm sỉ và vấn đề giới tính của anh ra, thì cá nhân tôi cảm thấy Zeus cũng rất chân thành tha thiết trong mối tình này.”
Nhất thời, Ganymede rối rắm, người này rốt cuộc là muốn khen người ta hay muốn làm người ta thêm ngột ngạt vậy?
Thiếu niên đã nói ra mục đích của mình, Phong Tiểu Tiểu cũng đã đưa ra ý kiến. Kế tiếp cho dù vẫn thấp thỏm bất an, Ganymede cũng chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi một bên chờ đến lúc Zeus tìm đến.
Dù sao cũng là người Hy Lạp, không có thói quen tự ngược để biểu lộ thành ý như người phương Đông. Trong lịch sử thần thoại Hy Lạp, mỗi khi gặp phải phân tranh, ai nấy đều quen trưng ra nắm đấm để tỏ vẻ có quyền lên tiếng, nếu không thì sao lại có nhiều anh hùng Hy Lạp đánh phó bản khắp nơi kiếm công huân giá trị như vậy.
Có khách tới nhà, đến lúc ăn cơm tất nhiên không thể không mời một tiếng. Ganymede tính toán được ăn cả ngã về không tự chạy tới, không ngờ lại không lập tức nhận được câu trả lời thuyết phục, thật ra lúc này cũng không muốn ăn, nhưng một đám hoa tiên đã hi hi ha ha kéo cậu ta ngồi xuống cạnh bàn, cậu ta cũng chỉ có thể cười gượng đi nghiên cứu chiếc đũa.
Khi đồ ăn đều được mang lên bàn, cửa phòng Phục Hy rốt cuộc cũng mở ra. Ganymede theo phản xạ có điều kiện ngẩng đầu nhìn qua, sau đó kinh ngạc, nín thở mở to hai mắt.
Mái tóc đen dài mềm mượt như tơ lụa, mắt đen sâu thẳm tràn ngập sắc thái thần bí, mỗi một đường nét trên khuôn mặt đều giống như được Chúa sáng thế tỉ mỉ tạo hình. Người đàn ông phương Đông dáng người cao lớn đứng ở trên hành lang, cả người sạch sẽ tinh khiết đến không thể tin nổi. Khi ánh mắt người đó thản nhiên đảo qua, Ganymede cảm thấy như muốn ngừng thở.
“Cạch” một tiếng, chiếc đũa vô thức rơi trên mặt bàn.
Phong Tiểu Tiểu khó hiểu nhìn Ganymede, lại vẫy tay với Phục Hy trên lầu hai: “Anh Hy mau tới đây, đồ ăn hôm nay lấy chủ đề là hoa, bình thường tay nghề tốt mấy cũng khó làm ra mùi vị này đó!”
Lời này là đúng sự thật, về tổng thể thì trình độ nấu nướng của nhóm hoa yêu có lẽ không bằng cô gái ốc đồng, nhưng hơn ở cái mới lạ. Ví như cái gì mà canh nước hoa, hoa mộc hun thịt, cánh hoa nhập sắc… Nhìn qua thì cả bàn ăn là rực rỡ sắc màu, hơn nữa mỗi món ăn đều tỏa ra các loại mùi thơm thanh ngọt.
Phục Hy nhìn thấy Phong Tiểu Tiểu vẫy mình, biểu cảm thản nhiên lập tức hòa tan, khóe môi hơi cong lên, chậm rãi đi xuống ngồi vào chỗ bên cạnh vợ mình, nhìn thức ăn trên bàn, gật đầu hài lòng: “Em thích là được, về sau có thể bảo các bọn họ làm lại vài lần.”
Nhóm hoa tiên mềm mại liên tiếp phụ họa, sau đó cũng không quấy rầy mọi người ăn cơm, cô xô tôi đẩy vui cười trở về trong bức tranh cuộn.
Ganymede ngạc nhiên quan sát tất cả mọi chuyện, đương nhiên ánh mắt chủ yếu vẫn là nhắm thẳng vào Phục Hy. Phong Tiểu Tiểu thấy biểu hiện của người này có chút ngốc nghếch, vội giúp giới thiệu: “Gany vẫn chưa biết vị này đúng không? Đây là BOSS tương lai của thần đình phương Đông, cũng chính là chủ thần Phục Hy bên này của chúng tôi.”
Ganymede bị dọa sợ đến nỗi suýt thì làm rơi tiếp chiếc đũa vừa nhặt lên: “Anh ta là chủ thần? Là vị chủ thần đã đánh bại Fenrir và Odin?”
Đùa hả! Tên thư sinh còn đẹp trai hơn cả mình này mà lại thuộc phái thực lực sao?
“Ừ, cho nên lúc trao đổi với Zeus cứ giao cho anh Hy là được.” Phong Tiểu Tiểu mỉm cười, “Yên tâm, thật sự không được thì chúng ta dùng vũ lực uy hiếp, không tin ông ta không thả anh.”
Bên này thiếu niên xinh đẹp còn chưa nói gì, Phục Hy đã nhíu mày: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Theo lý mà nói, phía dưới xảy ra chuyện gì vốn không thể giấu được anh, nhưng cả sáng Phục Hy cũng không ngồi không, anh vẫn luôn mở thần thức, tìm tòi trong phạm vi toàn cầu xem có nơi nào thích hợp lấy về để làm nền móng cho thần đình mới hay không.
Vì thế, câu chuyện thê thảm của thiếu niên “tiểu thụ” bị bao dưỡng tất nhiên cũng không truyền được đến tai Phục Hy.
Phong Tiểu Tiểu chọn trọng điểm vừa ăn vừa nói qua sự việc, Phục Hy nghe xong liền nhìn Ganymede, vẻ mặt có chút rối rắm lại có chút mờ mịt: “Đàn ông với đàn ông sao?”
Điều này thật sự vượt quá khả năng tiếp thu của vị tổ thần này rồi!
Thời viễn cổ, mọi người vội vàng sinh sản còn không kịp, làm sao có thời gian rảnh rỗi đi nghiên cứu mấy thứ tà ma ngoại đạo này?
Ganymede đỏ mặt.
Phong Tiểu Tiểu ho khan một tiếng: “Thật ra cái này rất thịnh hành ở hiện đại, nhưng có khi thời chúng ta cũng có…” Vừa nói đến đây, quả nhiên Zeus cũng là một mãnh thần, trong lịch sử thần thoại xa xưa có “long dương” khơi dòng, thật sự không biết có nên khen ông ta một câu “đủ tiên phong đủ thời thượng” hay không.
Phục Hy rất thích cái từ “chúng ta“ này, do vậy không buồn bận tâm nữa mà gật đầu, cầm đũa lên thản nhiên nói: “Âm dương điều hòa mới là thiên đạo, một khi chủ thần các người làm như vậy chính là trái với ý trời, tất nhiên cậu cũng không cần tiếp tục đi theo… Chờ Zeus đến, tôi sẽ tự mình nói với ông ta.”
Mới đầu Ganymede còn thấy vui mừng, sau đó lại sầu não, như có điều suy nghĩ nhìn Phong Tiểu Tiểu: “Nếu không… Hay là nhờ vị nữ thần này nói với Zeus đi?!”
“Vì sao?” Phục Hy nhướng mày bất mãn. Bảo anh để vợ mình ở cùng với tên cầm thú vô liêm sỉ như vậy, là đàn ông thì đều không đời nào đồng ý.
Ganymede ấp úng: “Tuy vị nữ thần này cũng vô cùng xinh đẹp, nhưng xét ở thân phận chủ thần, hẳn Zeus sẽ không đến mức làm gì vượt mức với cô ấy…” Nói tới đây cậu ta ngừng lại một lúc, sau đó như là cố lấy toàn bộ dũng khí, rất có lương tâm mà nhắc nhở, “Nhưng nếu như là ngài đi gặp, cho dù ngài là chủ thần thì Zeus cũng sẽ liều lĩnh bất chấp tất cả lập tức bắt cóc ngài…” Giống như lúc trước cậu ta bị diều hâu bắt đi vậy…
Lập tức, bầu không khí trên bàn đông cứng lại, ngay cả ngón tay cầm đũa của Phục Hy cũng có dấu hiệu cứng ngắc.
Phong Tiểu Tiểu phản xạ có điều kiện phun thẳng, sau đó lại nghĩ ngợi một lúc, lập tức che miệng kìm nén, không biết là nên điên cuồng cười to trước hay là xúc động phun máu trước… Người này nói thành thật quá đi mất.
Phục Hy duy trì tư thế ngồi ở bên cạnh bàn gắp đồ ăn, dường như sau lưng đủ hiện hóa “hỗn độn” quét qua, không khí nặng nề đến mức cơ hồ khiến người ta hít thở không thông. Ganymede chậm chạp phát hiện hình như bản thân mình bất cẩn nói ra cái gì không nên nói, lúc này rốt cuộc mới tỉnh ngộ, vội xua tay cứu chữa: “Không không, ý của tôi không phải thế… Tôi chỉ muốn nói Zeus thật sự rất nguy hiểm, ngài vẫn nên…”
Vừa nói tới đây, từ rất xa liền truyền đến một âm thanh vang dội: “Em yêu, em ở đâu vậy?”
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Trong hiểu biết của cô, liêm sỉ của Zeus cũng đã vô cùng rách nát rồi. Nhìn chung, thần thoại Hy Lạp quả thực chính là ghi chép tình sử của Zeus, đa số thần hoặc anh hùng nổi tiếng trên đỉnh Olympus và trong thần thoại Hy Lạp đều là con cháu của ông ta.
Vị chủ thần này chay mặn không kiêng, chỉ cần xinh đẹp, đừng nói là người, dù là thần hay quái vật, ông ta đều có thể “nuốt” được, hơn nửa số nhân vật nữ trong thần thoại Hy Lạp cơ hồ đều có quan hệ không rõ ràng với ông ta, thậm chí ngay cả thân thích và con gái của mình ông ta cũng không buông tha.
Mặc dù đã có chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng Phong Tiểu Tiểu cũng hoàn toàn không ngờ Zeus còn có thể ra tay với cả “cúc hoa”…
Không chỉ Phong Tiểu Tiểu cạn lời, ngay cả Dương Nghiên nghe xong cũng ngây người ba phút, suy nghĩ nửa ngày mới nặn ra một câu: “… Tôi nghe nói Hera rất lợi hại mà? Sao cậu không đi tìm bà ấy?”
Thiếu niên xinh đẹp sốt ruột đến mức suýt khóc: “Hera và Zeus đã cãi nhau rất nhiều lần rồi, nhưng Zeus không chịu buông tha cho tôi…”
Nói đến cái người Ganymede này, thật sự cũng có thể coi là tình yêu đích thực của Zeus. Mà sở dĩ nói như vậy vì có ba cái nguyên nhân.
Trước hết, cậu ta là người con trai duy nhất mà Zeus ra tay. Ngoài Ganymede, rõ ràng tính hướng của Zeus vẫn theo hướng “âm dương điều hòa”.
Thứ hai, khi Zeus theo đuổi những người phụ nữ khác, bình thường đều sẽ nghĩ mọi cách khiến đối phương mang thai, sau đó có thể vì Hera tức giận hoặc tự mình cảm thấy chán rồi vứt bỏ đối phương, tiếp tục tìm kiếm cuộc diễm ngộ tiếp theo. Mà Ganymede lại là người duy nhất không sinh ra con nối dõi theo mong đợi của Zeus, nhưng ông ta vẫn tình nguyện cày cấy cống hiến trên người đối phương.
Cuối cùng, ngoài Ganymede ra, cho dù địa vị cao hay thấp, xinh đẹp bao nhiêu thì Zeus chưa bao giờ mang bất cứ tình nhân nào về đỉnh Olympus, càng đừng nói vì muốn khiến đối phương vĩnh viễn bầu bạn với mình mà ban thần cách cho đối phương… Phải biết rằng, thị đồng hầu rượu Olympus vốn là con gái của Zeus và Hera, cũng chính là nữ thần tuổi trẻ Hebe.
Mà vì tình yêu, để kiếm địa vị cho tình nhân nhỏ mình yêu, Zeus rất dứt khoát đàn ông một phen. Đối với con gái ruột của mình, ông ta nói “cuốn gói” liền khiến người ta “cuốn gói”, bà vợ hung dữ của mình, ông ta nói đắc tội liền đắc tội.
Cứ xét tới việc nhiều năm như vậy Hera vẫn chưa làm gì được Ganymede mà xem, riêng chuyện đó thôi cũng đủ để chứng minh Zeus kiên quyết với vấn đề phúc lợi đãi ngộ của thiếu niên xinh đẹp này đến mức nào.
Trong câu chuyện tình yêu đích thực cảm động lòng người này của chủ thần, người duy nhất nhiệt tình chính là Zeus. Hera vô cùng giận dữ là chuyện không thể nghi ngờ, mà Ganymede thì cũng vô cùng buồn rầu với tình cảnh không thể giải thoát của chính mình… Cậu ta tình nguyện thà bị Hera giải quyết giống như những nữ tình nhân khác của Zeus còn hơn…
Thông qua sự hỗ trợ của Dương Nghiên, rốt cuộc Phong Tiểu Tiểu cũng nhập thành công tên tiếng Anh của thiếu niên xinh đẹp vào điện thoại di động, sau đó lôi ra một đoạn thông tin dài, sau khi đọc xong, đôi nam nữ này đồng thời muốn cúng bái luôn.
Phong Tiểu Tiểu để điện thoại di động xuống, câm nín hồi lâu: “… Nói thế nào nhỉ, cá nhân tôi cũng không để ý việc anh gia nhập thần đình phương Đông, nhưng cái này cũng cần có sự đồng ý của Zeus chứ nhỉ? Chúng tôi chuẩn bị tạo ra thiên đình thời đại mới hài hòa tốt đẹp, chứ không phải tính làm trại tập trung của tội phạm trốn trại… Hay là chờ Zeus đến, chúng ta ba mặt một lời luôn.”
Ganymede đã sắp tuyệt vọng đến nơi: “Ông ta sẽ không bỏ qua cho tôi đâu, ngay cả khi Hera nhiều lần giận dữ nổi sấm sét, ông ta cũng chưa từng lùi bước.”
“… Là ‘nổi trận lôi đình’?!” Khóe miệng Dương Nghiên co giật, sửa lại câu từ giúp thiếu niên xinh đẹp.
“Có thân phận, có địa vị, có tiền tài, còn là vương giả thần hệ…” Phong Tiểu Tiểu thổn thức, “Thật ra, trừ việc ông ta không biết liêm sỉ và vấn đề giới tính của anh ra, thì cá nhân tôi cảm thấy Zeus cũng rất chân thành tha thiết trong mối tình này.”
Nhất thời, Ganymede rối rắm, người này rốt cuộc là muốn khen người ta hay muốn làm người ta thêm ngột ngạt vậy?
Thiếu niên đã nói ra mục đích của mình, Phong Tiểu Tiểu cũng đã đưa ra ý kiến. Kế tiếp cho dù vẫn thấp thỏm bất an, Ganymede cũng chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi một bên chờ đến lúc Zeus tìm đến.
Dù sao cũng là người Hy Lạp, không có thói quen tự ngược để biểu lộ thành ý như người phương Đông. Trong lịch sử thần thoại Hy Lạp, mỗi khi gặp phải phân tranh, ai nấy đều quen trưng ra nắm đấm để tỏ vẻ có quyền lên tiếng, nếu không thì sao lại có nhiều anh hùng Hy Lạp đánh phó bản khắp nơi kiếm công huân giá trị như vậy.
Có khách tới nhà, đến lúc ăn cơm tất nhiên không thể không mời một tiếng. Ganymede tính toán được ăn cả ngã về không tự chạy tới, không ngờ lại không lập tức nhận được câu trả lời thuyết phục, thật ra lúc này cũng không muốn ăn, nhưng một đám hoa tiên đã hi hi ha ha kéo cậu ta ngồi xuống cạnh bàn, cậu ta cũng chỉ có thể cười gượng đi nghiên cứu chiếc đũa.
Khi đồ ăn đều được mang lên bàn, cửa phòng Phục Hy rốt cuộc cũng mở ra. Ganymede theo phản xạ có điều kiện ngẩng đầu nhìn qua, sau đó kinh ngạc, nín thở mở to hai mắt.
Mái tóc đen dài mềm mượt như tơ lụa, mắt đen sâu thẳm tràn ngập sắc thái thần bí, mỗi một đường nét trên khuôn mặt đều giống như được Chúa sáng thế tỉ mỉ tạo hình. Người đàn ông phương Đông dáng người cao lớn đứng ở trên hành lang, cả người sạch sẽ tinh khiết đến không thể tin nổi. Khi ánh mắt người đó thản nhiên đảo qua, Ganymede cảm thấy như muốn ngừng thở.
“Cạch” một tiếng, chiếc đũa vô thức rơi trên mặt bàn.
Phong Tiểu Tiểu khó hiểu nhìn Ganymede, lại vẫy tay với Phục Hy trên lầu hai: “Anh Hy mau tới đây, đồ ăn hôm nay lấy chủ đề là hoa, bình thường tay nghề tốt mấy cũng khó làm ra mùi vị này đó!”
Lời này là đúng sự thật, về tổng thể thì trình độ nấu nướng của nhóm hoa yêu có lẽ không bằng cô gái ốc đồng, nhưng hơn ở cái mới lạ. Ví như cái gì mà canh nước hoa, hoa mộc hun thịt, cánh hoa nhập sắc… Nhìn qua thì cả bàn ăn là rực rỡ sắc màu, hơn nữa mỗi món ăn đều tỏa ra các loại mùi thơm thanh ngọt.
Phục Hy nhìn thấy Phong Tiểu Tiểu vẫy mình, biểu cảm thản nhiên lập tức hòa tan, khóe môi hơi cong lên, chậm rãi đi xuống ngồi vào chỗ bên cạnh vợ mình, nhìn thức ăn trên bàn, gật đầu hài lòng: “Em thích là được, về sau có thể bảo các bọn họ làm lại vài lần.”
Nhóm hoa tiên mềm mại liên tiếp phụ họa, sau đó cũng không quấy rầy mọi người ăn cơm, cô xô tôi đẩy vui cười trở về trong bức tranh cuộn.
Ganymede ngạc nhiên quan sát tất cả mọi chuyện, đương nhiên ánh mắt chủ yếu vẫn là nhắm thẳng vào Phục Hy. Phong Tiểu Tiểu thấy biểu hiện của người này có chút ngốc nghếch, vội giúp giới thiệu: “Gany vẫn chưa biết vị này đúng không? Đây là BOSS tương lai của thần đình phương Đông, cũng chính là chủ thần Phục Hy bên này của chúng tôi.”
Ganymede bị dọa sợ đến nỗi suýt thì làm rơi tiếp chiếc đũa vừa nhặt lên: “Anh ta là chủ thần? Là vị chủ thần đã đánh bại Fenrir và Odin?”
Đùa hả! Tên thư sinh còn đẹp trai hơn cả mình này mà lại thuộc phái thực lực sao?
“Ừ, cho nên lúc trao đổi với Zeus cứ giao cho anh Hy là được.” Phong Tiểu Tiểu mỉm cười, “Yên tâm, thật sự không được thì chúng ta dùng vũ lực uy hiếp, không tin ông ta không thả anh.”
Bên này thiếu niên xinh đẹp còn chưa nói gì, Phục Hy đã nhíu mày: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Theo lý mà nói, phía dưới xảy ra chuyện gì vốn không thể giấu được anh, nhưng cả sáng Phục Hy cũng không ngồi không, anh vẫn luôn mở thần thức, tìm tòi trong phạm vi toàn cầu xem có nơi nào thích hợp lấy về để làm nền móng cho thần đình mới hay không.
Vì thế, câu chuyện thê thảm của thiếu niên “tiểu thụ” bị bao dưỡng tất nhiên cũng không truyền được đến tai Phục Hy.
Phong Tiểu Tiểu chọn trọng điểm vừa ăn vừa nói qua sự việc, Phục Hy nghe xong liền nhìn Ganymede, vẻ mặt có chút rối rắm lại có chút mờ mịt: “Đàn ông với đàn ông sao?”
Điều này thật sự vượt quá khả năng tiếp thu của vị tổ thần này rồi!
Thời viễn cổ, mọi người vội vàng sinh sản còn không kịp, làm sao có thời gian rảnh rỗi đi nghiên cứu mấy thứ tà ma ngoại đạo này?
Ganymede đỏ mặt.
Phong Tiểu Tiểu ho khan một tiếng: “Thật ra cái này rất thịnh hành ở hiện đại, nhưng có khi thời chúng ta cũng có…” Vừa nói đến đây, quả nhiên Zeus cũng là một mãnh thần, trong lịch sử thần thoại xa xưa có “long dương” khơi dòng, thật sự không biết có nên khen ông ta một câu “đủ tiên phong đủ thời thượng” hay không.
Phục Hy rất thích cái từ “chúng ta“ này, do vậy không buồn bận tâm nữa mà gật đầu, cầm đũa lên thản nhiên nói: “Âm dương điều hòa mới là thiên đạo, một khi chủ thần các người làm như vậy chính là trái với ý trời, tất nhiên cậu cũng không cần tiếp tục đi theo… Chờ Zeus đến, tôi sẽ tự mình nói với ông ta.”
Mới đầu Ganymede còn thấy vui mừng, sau đó lại sầu não, như có điều suy nghĩ nhìn Phong Tiểu Tiểu: “Nếu không… Hay là nhờ vị nữ thần này nói với Zeus đi?!”
“Vì sao?” Phục Hy nhướng mày bất mãn. Bảo anh để vợ mình ở cùng với tên cầm thú vô liêm sỉ như vậy, là đàn ông thì đều không đời nào đồng ý.
Ganymede ấp úng: “Tuy vị nữ thần này cũng vô cùng xinh đẹp, nhưng xét ở thân phận chủ thần, hẳn Zeus sẽ không đến mức làm gì vượt mức với cô ấy…” Nói tới đây cậu ta ngừng lại một lúc, sau đó như là cố lấy toàn bộ dũng khí, rất có lương tâm mà nhắc nhở, “Nhưng nếu như là ngài đi gặp, cho dù ngài là chủ thần thì Zeus cũng sẽ liều lĩnh bất chấp tất cả lập tức bắt cóc ngài…” Giống như lúc trước cậu ta bị diều hâu bắt đi vậy…
Lập tức, bầu không khí trên bàn đông cứng lại, ngay cả ngón tay cầm đũa của Phục Hy cũng có dấu hiệu cứng ngắc.
Phong Tiểu Tiểu phản xạ có điều kiện phun thẳng, sau đó lại nghĩ ngợi một lúc, lập tức che miệng kìm nén, không biết là nên điên cuồng cười to trước hay là xúc động phun máu trước… Người này nói thành thật quá đi mất.
Phục Hy duy trì tư thế ngồi ở bên cạnh bàn gắp đồ ăn, dường như sau lưng đủ hiện hóa “hỗn độn” quét qua, không khí nặng nề đến mức cơ hồ khiến người ta hít thở không thông. Ganymede chậm chạp phát hiện hình như bản thân mình bất cẩn nói ra cái gì không nên nói, lúc này rốt cuộc mới tỉnh ngộ, vội xua tay cứu chữa: “Không không, ý của tôi không phải thế… Tôi chỉ muốn nói Zeus thật sự rất nguy hiểm, ngài vẫn nên…”
Vừa nói tới đây, từ rất xa liền truyền đến một âm thanh vang dội: “Em yêu, em ở đâu vậy?”
Bình luận facebook