Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
nhat-ky-truong-thanh-cua-nu-oa-420
Chương 423: Mơ
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Dương Nghiên quyết định bao nuôi ba tên lưu manh, những chuyện sau đó thì anh lười hỏi đến.
Loại chuyện như thế này nếu bọn họ giúp được thì là tốt nhất, nếu không được thì coi như anh ta trở thành ngân hàng cho bọn họ vay một khoản tiền. Dù sao thì có đến kiếp sau ba tên này cũng không dám quỵt nợ anh.
Trước mắt, chuyện khiến anh ta quan tâm nhất vẫn là bản tin về sự việc hồi chiều được chiếu trên ti vi vào buổi tối.
... Kênh anh ta xem chỉ là do tiện tay chuyển đến trong lúc chán mốc chán meo. Gọi là bản tin quốc tế nhưng thực ra kênh này cũng không phát tin tức có tầm ảnh hưởng quốc tế gì, mà cho dù có tin quốc tế thì mấy đài địa phương cũng không dám tùy tiện động tới những chuyện lớn thực sự. Nội dung cuối cùng được phát cũng giống như những đài địa phương bình thường khác, chỉ điểm lại những tin lông gà vỏ tỏi, có hơn thì là chuyển địa điểm từ trong nước ra nước ngoài mà thôi...
Ngoại trừ Dương Nghiên, trong cửa hàng gốm gần như không còn người nào khác xem thời sự. Đúng lúc tối nay không có ai tranh ti vi với anh ta, lại vừa khéo thời sự đưa tin về biển Chết, trong trạng thái xúc động vì lần trước không thể đi theo công tác, Dương Nghiên vô thức dừng lại ở kênh này.
Phóng viên đang như một tên nhà quê tẻ nhạt đưa tin rằng vùng xung quanh biển Chết gần đây bị nghi ngờ là có bệnh tật truyền nhiễm gì đó, các dụng cụ y tế như nhiệt kế chỉ trong một thời gian đã bán sạch... Liên tưởng đến chuyện vẽ ma pháp trận, Dương Nghiên liền biết ngay đám người Chessia điên cuồng mua nhiệt kế là để thu thập thủy ngân. Anh ta bỗng nhiên có cảm giác ưu việt, cảm thấy bản thân thông minh hơn hẳn những người khác.
Bản tin vẫn còn chưa kết thúc. Phóng viên lại tiếp tục chuyển camera sang quay một vùng có môi trường bị thay đổi ở phía nam biển Chết. Họ còn quay đặc tả một vùng đất khô hạn như đang chịu hạn hán: “... Thưa quý vị khán giả, hiện giờ chúng tôi đang ở khu vực phía nam biển Chết. Ở đây vốn là một vùng bla bla bla... Nhưng bây giờ, chúng ta có thể thấy, chỉ trong một thời gian ngắn, đất đai nơi này đã trở nên khô hạn vô cùng nghiêm trọng, hiện tại đã bla bla bla... Sự biến đổi khác thường như vậy của môi trường đã thu hút sự quan tâm chú ý của rất nhiều chuyên gia đến từ khắp nơi. Từ đó, chúng ta có thể đưa ra kết luận, biến đổi khí hậu ngày càng ảnh hưởng nghiêm trọng đến không gian sống của chúng ta bla bla bla...”
Phía nam biển Chết...
Dương Nghiên ngẩn ra, cầm điều khiển từ xa, chống cằm suy nghĩ.
Trên màn hình ti vi, sau khi quay đặc tả khu vực đó, bọn họ lại chuyển sang quay toàn cảnh. Dương Nghiên hơi chấn động, anh ta tinh mắt chú ý tới một chi tiết nhỏ trong góc màn hình. Khung hình lướt qua một vài vết tích không được tự nhiên cho lắm. Người khác có lẽ không để ý đến, nhưng trong mắt người biết nội tình như Dương Nghiên, anh ta nhanh chóng nhận ra ngay, kia hẳn là một góc ma pháp trận bị lộ ra.
Hồ lửa sụp đổ, thế nên vùng không gian này cũng chịu ảnh hưởng sao?
Phong Tiểu Tiểu và Ngao Tiềm nhân lúc còn chưa tới mười giờ vẫn đang tranh thủ sắp xếp vị trí canh gác cho những con thú kia bên ngoài. Nếu Dương Nghiên muốn biết tình huống cụ thể, vậy người có thể giải đáp nghi hoặc của anh ta một cách chính xác nhất chỉ còn có đám Lucifer và Chessia.
Dương Nghiên lượn một vòng quanh thần đình, chẳng mấy đã tìm được Lucifer - người đã có thể thoáng ngưng tụ ra bán thực thể. Dương Nghiên cũng không vòng vo, trực tiếp hỏi thẳng vào vấn đề: “Anh Lucifer, anh còn nhớ rõ chuyện gì ở hồ lửa không?”
Vẻ mặt Lucifer cứng đờ, sau đó chuyển sang rầu rĩ: “Đó thật sự là những ký ức đau thương.”
“Bây giờ chúng ta đều biết những ký ức đó rất tồi tệ.” Dương Nghiên nở nụ cười. Xem ra Lucifer thực sự không muốn nhớ đến bất cứ chuyện gì ở hồ lửa nữa. “Trước đây không phải bọn này có nói với anh rằng hồ lửa đã sụp đổ rồi sao. Hôm nay lúc tôi xem thời sự, hình như vùng đất ban đầu vốn dùng để triệu hồi hồ lửa cũng chịu ảnh hưởng phần nào. Vậy không gian tín ngưỡng của các anh không sao chứ?”
Anh ta cũng chỉ vừa mới nghĩ đến, Hồ lửa lưu huỳnh dù sao cũng là một trong những điểm không gian quan trọng của hệ thống tín ngưỡng thiên chúa Giê-su. Nếu như nơi này sụp đổ, vậy thì những khu vực khác dù ít dù nhiều cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Lucifer nghiêm túc suy nghĩ kỹ càng một lúc lâu mới trả lời: “Ma giới là nơi hoang vu vĩnh viễn. Tôi cũng không tưởng tượng nổi nơi ấy còn có thể tồi tệ hơn thế nào được nữa. Sách về thiên thần đã bị tiêu hủy, bây giờ chúng tôi cũng không cần... trở về chiến đấu với đám ma quỷ đó để tranh đoạt thứ gì nữa cả, thế nên đám Chessia chưa từng quay lại. Còn về phần thiên đường... Nếu như bốn kỵ sĩ Khải Huyền vẫn còn ở nơi đó, vậy thì chắc hẳn chính thần Jehovah cũng chưa nghĩ ra cách nào để giải quyết vấn đề này. Thế có được tính là có chuyện không?”
Dương Nghiên trầm ngâm một lát. Từ trước đến giờ, Phong Tiểu Tiểu đều không quan tâm đến những chuyện đã làm xong rồi, toàn tiện tay bỏ lại một đống vấn đề chờ người khác đến xử lý cho. Anh ta thì lại có thói quen cứ đụng đến người hoặc việc mà cô xen vào là lại suy nghĩ nhiều.
Ví dụ như chuyện hồ lửa lưu huỳnh này. Đó là nơi chết chóc cuối cùng của đám ma quỷ trong Kinh Thánh khi phạm tội, ngẫm ra, nó chiếm vị trí vô cùng quan trọng trong hệ thống tín ngưỡng này, có lẽ cũng mang ý nghĩ giống như ý nghĩa của cây Thế Giới đối với phía Bắc Âu vậy.
Lúc đầu, mọi người đều chỉ chú ý đến việc Lucifer bình an trở về và hai vợ chồng Zeus cùng chết, Dương Nghiên cũng không chú ý quá nhiều đến chi tiết này. Nhưng bây giờ, khi anh ta thấy được tin tức ở biển Chết, hơn nữa lại thêm chuyện bộ rễ của cây Thế Giới đã bị đào đi. Vì thế, Dương Nghiên ắt hẳn sẽ quan tâm đến chuyện sẽ diễn ra sau khi một nơi quan trọng như vậy sụp đổ.
Chẳng lẽ Bàn Cổ thật sự chỉ dùng nơi đó để giam giữ Lucifer, chứ không làm chuyện gì khác với nó nữa sao?
Dường như Lucifer thấy Dương Nghiên không phải nhất thời nghĩ tới mà là cực kỳ quan tâm đến việc này, vẻ mặt anh ta từ vốn không để ý lắm cũng từ từ nghiêm túc hẳn lên.
Mặc dù anh ta đã lựa chọn trở thành đọa thiên sứ, nhưng không cần nói thì ai cũng biết tầm quan trọng của Thiên đường trong lòng Lucifer. Anh ta sinh ra ở nơi đó, hưởng thụ quyền lực và vinh quang ở nơi đó, rồi lại sa ngã ở nơi đó... Thiên đường gần như đã chiếm quá nửa những hồi ức quan trọng cả đời anh ta. Cho dù sau này đã nắm giữ quyền lực ở Ma giới, nhưng vị trí của thiên đường trong lòng anh vẫn là không gì thay thế được.
Không nói đến chuyện khác, chỉ riêng vì niềm khát vọng trong lời thề “Rồi một ngày ta sẽ trở lại thiên đường!” mà anh ta từng lập, Lucifer tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn khi thiên đường xảy ra chuyện.
Thế là, Lucifer cũng suy nghĩ, sau đó mở miệng đề nghị một cách rất nghiêm túc: “Bất kỳ loại tín ngưỡng nào ở Nhân giới cũng đều có thánh địa và hình ảnh phản chiếu. Nếu như cậu muốn biết thiên đường có rối loạn hay không, vậy thì chỉ cần xem tín ngưỡng của nó ở nhân gian có phồn thịnh ổn định không là đủ rồi.”
“Ý của anh là?” Dương Nghiên mừng rỡ, cuối cùng cũng nghe được điểm quan trọng.
Lucifer giơ tay lên ra hiệu cho Dương Nghiên ngồi xuống, sau đó chính mình cũng ngồi lên một tảng đá. Hai người trực tiếp nói chuyện bên ngoài: “Vườn Địa Đàng... Cho dù các cậu không hiểu Kinh Thánh thì cũng từng nghe đến từ này rồi phải không?”
“Adam và Eva đến từ vườn Địa Đàng, phần lớn ân huệ Jehoval ban tặng cũng đến từ đây. Nói cách khác, vườn Địa Đàng là nơi đại diện cho sự che chở của thần Jehoval với Nhân giới.” Lucifer chần chừ trong chốc lát mới tiếp tục nói: “Đương nhiên, khi đó đất nước của mọi người cũng không có tín ngưỡng. Thần đình của các cậu đã rời đi từ lâu. Thế nên nếu nói đúng ra, hành động chiếm vườn Địa Đàng của chúng tôi cũng không được coi là quang minh chính đại cho lắm. Nhưng mà...”
“Chờ một chút!” Dương Nghiên giơ tay lên ngăn lại, ngờ vực hỏi: “Không phải anh định nói là vườn Địa Đàng ở ngay trong lãnh thổ nước tôi đấy chứ?”
Sự chấp nhất đối với lãnh thổ của các thần tộc còn nặng nề hơn giữa các quốc gia loài người. Mặc dù Dương Nghiên là thức tỉnh lại chứ không phải là thần tộc từ xa xưa, nhưng nghe Lucifer nói vậy, anh ta vẫn cảm thấy lá gan mấy người này có vẻ hơi lớn quá đà.
Xa hơn thì không cần nói đến, chỉ riêng nếu Phục Hy như biết có kẻ dám cả gan mở cửa hông trong địa bàn của anh, vậy thì chắc chắn phong ba sẽ ập đến.
Lucifer lúng túng cười trừ: “Đó đã là chuyện cũ rồi...”
“... Tôi nhớ trong truyền thuyết nói vườn Địa Đàng ở Constantine mà?” Dương Nghiên im lặng một lát, lại hỏi.
“Chắc lúc truy tìm tung tích của thần, đám người thường hiểu lầm đấy.” Lucifer ho khan.
Dương Nghiên nhìn chằm chằm Lucifer mười giây, mãi cho đến khi thấy được khuôn mặt linh hồn kia hơi đỏ lên. Khi ấy anh ta mới thở dài: “Thôi vậy! Anh nói tiếp chuyện trước đây của mình đi.”
Lucifer do dự nhìn vẻ mặt của Dương Nghiên, cẩn thận lựa chọn từ ngữ rồi nói: “Vị trí trong Kinh Thánh đều dùng Jerusalem làm điểm mốc để xác định... Trong chương thứ tám có nói, địa đàng thuộc về phương Đông. Phía đông của Jerusalem, không cần tôi nói chắc cậu cũng xác định được. Mặt khác, “vườn” trong vườn Địa Đàng tương ứng với bồn địa, thuộc về vùng á nhiệt đới, sản vật phong phú, đất đai phì nhiêu... Ở trong đó có rất nhiều loại thực vật, bao gồm cả các loại thuộc vùng nhiệt đới và hàn đới. Tức là chỉ có một khả năng, nơi đó cũng có khu vực núi cao... Vườn Địa Đàng còn là trung tâm của thế giới, là nơi bắt nguồn tất cả các loại thực vật thời kỳ thế giới sơ khai, là thánh địa từng tập trung tất cả các loài động vật trên thế giới. Nó còn là nơi tất cả các con sông giao nhau...”
Nghe những dấu hiệu này, vẻ mặt của Dương Nghiên càng ngày càng khó coi, anh ta dường như đã có thể xác định được.
“... Bồn địa Tứ Xuyên?!” Dương Nghiên mím môi, hỏi.
“...” Lucifer thở phào một hơi, khen ngợi: “Cậu thực sự rất thông tuệ.”
Mấy năm gần đây, quả thực Tứ Xuyên gặp tai họa liên miên. Thế nhưng từ trước đến giờ Dương Nghiên chưa bao giờ nghĩ tới ngoại trừ sự vận động của vỏ Trái đất, điều này còn mang ý nghĩa khác nữa.
Lucifer quan sát vẻ mặt của Dương Nghiên, nói tiếp: “Vườn Địa Đàng là nơi vui chơi của thần Jehoval, đồng thời nó cũng thuộc về nhân gian. Nếu như ngay cả ở nơi đó cũng xảy ra thảm họa, vậy nó có nghĩa là thiên đường không thể quan tâm đến nó được nữa... Hẳn là cậu hiểu được điều này chứ?”
“Đương nhiên, hồ lửa đã sụp đổ. Trước khi biến mất, nó đã cắn nuốt và làm tan rã một phần tội ác trong thế giới này. Tôi nghĩ đây đại khái cũng có thể coi là chuyện tốt.” Lucifer cố gắng an ủi Dương Nghiên: “Từ quan điểm tận thế mà nói, năng lượng phóng ra khi hồ lửa sụp thực ra cũng coi như đã làm chậm lại phần nào quá trình này... Mỗi thánh địa và nền móng của từng hệ thần đều là một điểm tựa giúp thế giới ổn định. Nếu như các cậu có thể làm những điểm tựa quan trọng này ổn định lại, không để chúng dâng trào mất khống chế, vậy thì ngày tận thế chắc hẳn sẽ không đến, ít nhất trong vòng một nghìn năm nữa sẽ không.”
“... Cây Thế Giới ở Bắc Âu có tính không?” Dương Nghiên im lặng một lát, sau đó hỏi lại.
“Chắc chắn là có.” Lucifer gật đầu khẳng định: “Nhưng thuộc tính của nó không giống với hồ lửa. Hồ lửa mang thuộc tính hủy diệt, thế nên cần phá bỏ hoặc phong ấn nó. Còn cây Thế Giới có tính sinh trưởng, thế nên nó càng tươi tốt, sức mạnh giúp ổn định càng nhiều... Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là cậu không được trồng nó ở nơi có nhiều người, bởi vì cây Thế Giới cần hấp thụ sức mạnh xung quanh để lớn lên.”
Đậu xanh rau má!
Gã ngốc Bàn Cổ kia chắc chắn là muốn trồng cây Thế Giới ở một con đường sầm uất nào đó để phá hoại rồi. Nếu không hắn cũng không cần làm chuyện thừa thãi là đào hết bộ rễ đi.
Dương Nghiên quả thực rất muốn chửi người.
Kết hợp với tình trạng thần đình đã được quyết định sẽ xây dựng lại tại thành phố này, nếu như đối phương muốn khiêu khích gây thù với Phục Hy và Nữ Oa, vậy thì nơi hắn dự tính trồng cây Thế Giới chắc chắn sẽ nằm ở đây.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Loại chuyện như thế này nếu bọn họ giúp được thì là tốt nhất, nếu không được thì coi như anh ta trở thành ngân hàng cho bọn họ vay một khoản tiền. Dù sao thì có đến kiếp sau ba tên này cũng không dám quỵt nợ anh.
Trước mắt, chuyện khiến anh ta quan tâm nhất vẫn là bản tin về sự việc hồi chiều được chiếu trên ti vi vào buổi tối.
... Kênh anh ta xem chỉ là do tiện tay chuyển đến trong lúc chán mốc chán meo. Gọi là bản tin quốc tế nhưng thực ra kênh này cũng không phát tin tức có tầm ảnh hưởng quốc tế gì, mà cho dù có tin quốc tế thì mấy đài địa phương cũng không dám tùy tiện động tới những chuyện lớn thực sự. Nội dung cuối cùng được phát cũng giống như những đài địa phương bình thường khác, chỉ điểm lại những tin lông gà vỏ tỏi, có hơn thì là chuyển địa điểm từ trong nước ra nước ngoài mà thôi...
Ngoại trừ Dương Nghiên, trong cửa hàng gốm gần như không còn người nào khác xem thời sự. Đúng lúc tối nay không có ai tranh ti vi với anh ta, lại vừa khéo thời sự đưa tin về biển Chết, trong trạng thái xúc động vì lần trước không thể đi theo công tác, Dương Nghiên vô thức dừng lại ở kênh này.
Phóng viên đang như một tên nhà quê tẻ nhạt đưa tin rằng vùng xung quanh biển Chết gần đây bị nghi ngờ là có bệnh tật truyền nhiễm gì đó, các dụng cụ y tế như nhiệt kế chỉ trong một thời gian đã bán sạch... Liên tưởng đến chuyện vẽ ma pháp trận, Dương Nghiên liền biết ngay đám người Chessia điên cuồng mua nhiệt kế là để thu thập thủy ngân. Anh ta bỗng nhiên có cảm giác ưu việt, cảm thấy bản thân thông minh hơn hẳn những người khác.
Bản tin vẫn còn chưa kết thúc. Phóng viên lại tiếp tục chuyển camera sang quay một vùng có môi trường bị thay đổi ở phía nam biển Chết. Họ còn quay đặc tả một vùng đất khô hạn như đang chịu hạn hán: “... Thưa quý vị khán giả, hiện giờ chúng tôi đang ở khu vực phía nam biển Chết. Ở đây vốn là một vùng bla bla bla... Nhưng bây giờ, chúng ta có thể thấy, chỉ trong một thời gian ngắn, đất đai nơi này đã trở nên khô hạn vô cùng nghiêm trọng, hiện tại đã bla bla bla... Sự biến đổi khác thường như vậy của môi trường đã thu hút sự quan tâm chú ý của rất nhiều chuyên gia đến từ khắp nơi. Từ đó, chúng ta có thể đưa ra kết luận, biến đổi khí hậu ngày càng ảnh hưởng nghiêm trọng đến không gian sống của chúng ta bla bla bla...”
Phía nam biển Chết...
Dương Nghiên ngẩn ra, cầm điều khiển từ xa, chống cằm suy nghĩ.
Trên màn hình ti vi, sau khi quay đặc tả khu vực đó, bọn họ lại chuyển sang quay toàn cảnh. Dương Nghiên hơi chấn động, anh ta tinh mắt chú ý tới một chi tiết nhỏ trong góc màn hình. Khung hình lướt qua một vài vết tích không được tự nhiên cho lắm. Người khác có lẽ không để ý đến, nhưng trong mắt người biết nội tình như Dương Nghiên, anh ta nhanh chóng nhận ra ngay, kia hẳn là một góc ma pháp trận bị lộ ra.
Hồ lửa sụp đổ, thế nên vùng không gian này cũng chịu ảnh hưởng sao?
Phong Tiểu Tiểu và Ngao Tiềm nhân lúc còn chưa tới mười giờ vẫn đang tranh thủ sắp xếp vị trí canh gác cho những con thú kia bên ngoài. Nếu Dương Nghiên muốn biết tình huống cụ thể, vậy người có thể giải đáp nghi hoặc của anh ta một cách chính xác nhất chỉ còn có đám Lucifer và Chessia.
Dương Nghiên lượn một vòng quanh thần đình, chẳng mấy đã tìm được Lucifer - người đã có thể thoáng ngưng tụ ra bán thực thể. Dương Nghiên cũng không vòng vo, trực tiếp hỏi thẳng vào vấn đề: “Anh Lucifer, anh còn nhớ rõ chuyện gì ở hồ lửa không?”
Vẻ mặt Lucifer cứng đờ, sau đó chuyển sang rầu rĩ: “Đó thật sự là những ký ức đau thương.”
“Bây giờ chúng ta đều biết những ký ức đó rất tồi tệ.” Dương Nghiên nở nụ cười. Xem ra Lucifer thực sự không muốn nhớ đến bất cứ chuyện gì ở hồ lửa nữa. “Trước đây không phải bọn này có nói với anh rằng hồ lửa đã sụp đổ rồi sao. Hôm nay lúc tôi xem thời sự, hình như vùng đất ban đầu vốn dùng để triệu hồi hồ lửa cũng chịu ảnh hưởng phần nào. Vậy không gian tín ngưỡng của các anh không sao chứ?”
Anh ta cũng chỉ vừa mới nghĩ đến, Hồ lửa lưu huỳnh dù sao cũng là một trong những điểm không gian quan trọng của hệ thống tín ngưỡng thiên chúa Giê-su. Nếu như nơi này sụp đổ, vậy thì những khu vực khác dù ít dù nhiều cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Lucifer nghiêm túc suy nghĩ kỹ càng một lúc lâu mới trả lời: “Ma giới là nơi hoang vu vĩnh viễn. Tôi cũng không tưởng tượng nổi nơi ấy còn có thể tồi tệ hơn thế nào được nữa. Sách về thiên thần đã bị tiêu hủy, bây giờ chúng tôi cũng không cần... trở về chiến đấu với đám ma quỷ đó để tranh đoạt thứ gì nữa cả, thế nên đám Chessia chưa từng quay lại. Còn về phần thiên đường... Nếu như bốn kỵ sĩ Khải Huyền vẫn còn ở nơi đó, vậy thì chắc hẳn chính thần Jehovah cũng chưa nghĩ ra cách nào để giải quyết vấn đề này. Thế có được tính là có chuyện không?”
Dương Nghiên trầm ngâm một lát. Từ trước đến giờ, Phong Tiểu Tiểu đều không quan tâm đến những chuyện đã làm xong rồi, toàn tiện tay bỏ lại một đống vấn đề chờ người khác đến xử lý cho. Anh ta thì lại có thói quen cứ đụng đến người hoặc việc mà cô xen vào là lại suy nghĩ nhiều.
Ví dụ như chuyện hồ lửa lưu huỳnh này. Đó là nơi chết chóc cuối cùng của đám ma quỷ trong Kinh Thánh khi phạm tội, ngẫm ra, nó chiếm vị trí vô cùng quan trọng trong hệ thống tín ngưỡng này, có lẽ cũng mang ý nghĩ giống như ý nghĩa của cây Thế Giới đối với phía Bắc Âu vậy.
Lúc đầu, mọi người đều chỉ chú ý đến việc Lucifer bình an trở về và hai vợ chồng Zeus cùng chết, Dương Nghiên cũng không chú ý quá nhiều đến chi tiết này. Nhưng bây giờ, khi anh ta thấy được tin tức ở biển Chết, hơn nữa lại thêm chuyện bộ rễ của cây Thế Giới đã bị đào đi. Vì thế, Dương Nghiên ắt hẳn sẽ quan tâm đến chuyện sẽ diễn ra sau khi một nơi quan trọng như vậy sụp đổ.
Chẳng lẽ Bàn Cổ thật sự chỉ dùng nơi đó để giam giữ Lucifer, chứ không làm chuyện gì khác với nó nữa sao?
Dường như Lucifer thấy Dương Nghiên không phải nhất thời nghĩ tới mà là cực kỳ quan tâm đến việc này, vẻ mặt anh ta từ vốn không để ý lắm cũng từ từ nghiêm túc hẳn lên.
Mặc dù anh ta đã lựa chọn trở thành đọa thiên sứ, nhưng không cần nói thì ai cũng biết tầm quan trọng của Thiên đường trong lòng Lucifer. Anh ta sinh ra ở nơi đó, hưởng thụ quyền lực và vinh quang ở nơi đó, rồi lại sa ngã ở nơi đó... Thiên đường gần như đã chiếm quá nửa những hồi ức quan trọng cả đời anh ta. Cho dù sau này đã nắm giữ quyền lực ở Ma giới, nhưng vị trí của thiên đường trong lòng anh vẫn là không gì thay thế được.
Không nói đến chuyện khác, chỉ riêng vì niềm khát vọng trong lời thề “Rồi một ngày ta sẽ trở lại thiên đường!” mà anh ta từng lập, Lucifer tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn khi thiên đường xảy ra chuyện.
Thế là, Lucifer cũng suy nghĩ, sau đó mở miệng đề nghị một cách rất nghiêm túc: “Bất kỳ loại tín ngưỡng nào ở Nhân giới cũng đều có thánh địa và hình ảnh phản chiếu. Nếu như cậu muốn biết thiên đường có rối loạn hay không, vậy thì chỉ cần xem tín ngưỡng của nó ở nhân gian có phồn thịnh ổn định không là đủ rồi.”
“Ý của anh là?” Dương Nghiên mừng rỡ, cuối cùng cũng nghe được điểm quan trọng.
Lucifer giơ tay lên ra hiệu cho Dương Nghiên ngồi xuống, sau đó chính mình cũng ngồi lên một tảng đá. Hai người trực tiếp nói chuyện bên ngoài: “Vườn Địa Đàng... Cho dù các cậu không hiểu Kinh Thánh thì cũng từng nghe đến từ này rồi phải không?”
“Adam và Eva đến từ vườn Địa Đàng, phần lớn ân huệ Jehoval ban tặng cũng đến từ đây. Nói cách khác, vườn Địa Đàng là nơi đại diện cho sự che chở của thần Jehoval với Nhân giới.” Lucifer chần chừ trong chốc lát mới tiếp tục nói: “Đương nhiên, khi đó đất nước của mọi người cũng không có tín ngưỡng. Thần đình của các cậu đã rời đi từ lâu. Thế nên nếu nói đúng ra, hành động chiếm vườn Địa Đàng của chúng tôi cũng không được coi là quang minh chính đại cho lắm. Nhưng mà...”
“Chờ một chút!” Dương Nghiên giơ tay lên ngăn lại, ngờ vực hỏi: “Không phải anh định nói là vườn Địa Đàng ở ngay trong lãnh thổ nước tôi đấy chứ?”
Sự chấp nhất đối với lãnh thổ của các thần tộc còn nặng nề hơn giữa các quốc gia loài người. Mặc dù Dương Nghiên là thức tỉnh lại chứ không phải là thần tộc từ xa xưa, nhưng nghe Lucifer nói vậy, anh ta vẫn cảm thấy lá gan mấy người này có vẻ hơi lớn quá đà.
Xa hơn thì không cần nói đến, chỉ riêng nếu Phục Hy như biết có kẻ dám cả gan mở cửa hông trong địa bàn của anh, vậy thì chắc chắn phong ba sẽ ập đến.
Lucifer lúng túng cười trừ: “Đó đã là chuyện cũ rồi...”
“... Tôi nhớ trong truyền thuyết nói vườn Địa Đàng ở Constantine mà?” Dương Nghiên im lặng một lát, lại hỏi.
“Chắc lúc truy tìm tung tích của thần, đám người thường hiểu lầm đấy.” Lucifer ho khan.
Dương Nghiên nhìn chằm chằm Lucifer mười giây, mãi cho đến khi thấy được khuôn mặt linh hồn kia hơi đỏ lên. Khi ấy anh ta mới thở dài: “Thôi vậy! Anh nói tiếp chuyện trước đây của mình đi.”
Lucifer do dự nhìn vẻ mặt của Dương Nghiên, cẩn thận lựa chọn từ ngữ rồi nói: “Vị trí trong Kinh Thánh đều dùng Jerusalem làm điểm mốc để xác định... Trong chương thứ tám có nói, địa đàng thuộc về phương Đông. Phía đông của Jerusalem, không cần tôi nói chắc cậu cũng xác định được. Mặt khác, “vườn” trong vườn Địa Đàng tương ứng với bồn địa, thuộc về vùng á nhiệt đới, sản vật phong phú, đất đai phì nhiêu... Ở trong đó có rất nhiều loại thực vật, bao gồm cả các loại thuộc vùng nhiệt đới và hàn đới. Tức là chỉ có một khả năng, nơi đó cũng có khu vực núi cao... Vườn Địa Đàng còn là trung tâm của thế giới, là nơi bắt nguồn tất cả các loại thực vật thời kỳ thế giới sơ khai, là thánh địa từng tập trung tất cả các loài động vật trên thế giới. Nó còn là nơi tất cả các con sông giao nhau...”
Nghe những dấu hiệu này, vẻ mặt của Dương Nghiên càng ngày càng khó coi, anh ta dường như đã có thể xác định được.
“... Bồn địa Tứ Xuyên?!” Dương Nghiên mím môi, hỏi.
“...” Lucifer thở phào một hơi, khen ngợi: “Cậu thực sự rất thông tuệ.”
Mấy năm gần đây, quả thực Tứ Xuyên gặp tai họa liên miên. Thế nhưng từ trước đến giờ Dương Nghiên chưa bao giờ nghĩ tới ngoại trừ sự vận động của vỏ Trái đất, điều này còn mang ý nghĩa khác nữa.
Lucifer quan sát vẻ mặt của Dương Nghiên, nói tiếp: “Vườn Địa Đàng là nơi vui chơi của thần Jehoval, đồng thời nó cũng thuộc về nhân gian. Nếu như ngay cả ở nơi đó cũng xảy ra thảm họa, vậy nó có nghĩa là thiên đường không thể quan tâm đến nó được nữa... Hẳn là cậu hiểu được điều này chứ?”
“Đương nhiên, hồ lửa đã sụp đổ. Trước khi biến mất, nó đã cắn nuốt và làm tan rã một phần tội ác trong thế giới này. Tôi nghĩ đây đại khái cũng có thể coi là chuyện tốt.” Lucifer cố gắng an ủi Dương Nghiên: “Từ quan điểm tận thế mà nói, năng lượng phóng ra khi hồ lửa sụp thực ra cũng coi như đã làm chậm lại phần nào quá trình này... Mỗi thánh địa và nền móng của từng hệ thần đều là một điểm tựa giúp thế giới ổn định. Nếu như các cậu có thể làm những điểm tựa quan trọng này ổn định lại, không để chúng dâng trào mất khống chế, vậy thì ngày tận thế chắc hẳn sẽ không đến, ít nhất trong vòng một nghìn năm nữa sẽ không.”
“... Cây Thế Giới ở Bắc Âu có tính không?” Dương Nghiên im lặng một lát, sau đó hỏi lại.
“Chắc chắn là có.” Lucifer gật đầu khẳng định: “Nhưng thuộc tính của nó không giống với hồ lửa. Hồ lửa mang thuộc tính hủy diệt, thế nên cần phá bỏ hoặc phong ấn nó. Còn cây Thế Giới có tính sinh trưởng, thế nên nó càng tươi tốt, sức mạnh giúp ổn định càng nhiều... Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là cậu không được trồng nó ở nơi có nhiều người, bởi vì cây Thế Giới cần hấp thụ sức mạnh xung quanh để lớn lên.”
Đậu xanh rau má!
Gã ngốc Bàn Cổ kia chắc chắn là muốn trồng cây Thế Giới ở một con đường sầm uất nào đó để phá hoại rồi. Nếu không hắn cũng không cần làm chuyện thừa thãi là đào hết bộ rễ đi.
Dương Nghiên quả thực rất muốn chửi người.
Kết hợp với tình trạng thần đình đã được quyết định sẽ xây dựng lại tại thành phố này, nếu như đối phương muốn khiêu khích gây thù với Phục Hy và Nữ Oa, vậy thì nơi hắn dự tính trồng cây Thế Giới chắc chắn sẽ nằm ở đây.
Bình luận facebook