Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
nhat-ky-truong-thanh-cua-nu-oa-93
Chương 94: Phác thiên ưng
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Dương Nghiên về nhà là vì việc trong gia đình, trường hợp này Phong Tiểu Tiểu tất nhiên không cần đi theo.
Cho dù hai người ngoài mặt giả bộ quan hệ mập mờ, nhưng cũng chỉ là để lừa người ngoài, quan hệ giữa họ cho dù có không bình thường, cũng không đến mức như hình với bóng, việc gì cũng phải xía vào, điểm này Phong Tiểu Tiểu vẫn phân rõ được
Mặc dù là ông già nhà mình gọi về, nhưng Dương Nghiên vẫn một bộ dạng lững thững như trước, sắc mặt khó coi tới trưa cũng đã khôi phục bình thường
Lề mà lề mề đến trưa, chờ Đường Cần dắt chó đi dạo trở về thì cũng đã sắp đến giờ cơm chiều, lúc này Dương Nghiên mới nhận lại chó cưng nhà mình, xoa xoa đầu chó: “Đi nào, cùng anh về nhà gặp ba.”
“...” Đường Cần thiếu chút nữa mắc nghẹn, nghẹn họng, mắt trân trân nhìn công tử nhà giàu trong truyền thuyết dắt chó cỏ về thăm người thân
Nhìn bóng dáng quả thật cũng có chút uy vũ hiên ngang, nhưng mà thêm con chó cỏ vào thì..
Thấy thế nào cũng giống như lão nông cơm nước no nê xong dắt chó đi tuần tra ban đêm vậy...
Từ khi Điềm Điềm biết được thân phận của Dương Nghiên thì liền nảy sinh sự săn sóc nhất định, cũng không phải di tình biệt luyến, chủ yếu là đối với vị Thái tử gia làm việc không giống người thường trong truyền thuyết có chút tò mò thôi: “Sắp ăn cơm rồi, anh ấy còn đi đâu vậy?” “Anh Nhị về nhà, Thái thượng hoàng triệu kiến.” Phong Tiểu Tiểu lặng lẽ cười hai tiếng, “Không cần để ý đến anh ta, chúng ta ăn của mình là được rồi.”
“Vậy cũng không cần đi vào lúc này chứ, cho dù là nhà mình, nhưng lại chọn đúng giờ cơm mà về, có phải có hơi...” Điềm Điềm nghĩ nghĩ, “Đúng rồi, vì sao cô lại gọi anh ấy là anh Nhị? Tôi nhớ anh ấy là con trai độc nhất mà? Dù về sau có thêm cậu em trai kia, vậy thứ bậc cũng phải là anh cả mới đúng chứ.” Tâm tư phụ nữ có thai luôn là cưỡi mây lướt gió như vậy, thoắt cái đã chuyển đề tài, ngay cả giảm tốc cũng không cần.
“Cái này...” Nên nói thế nào ấy nhỉ, danh hiệu Nhị Lang Thần là toàn dân Trung Quốc đều biết, Dương Nghiên được gọi là anh Nhị thật ra cũng là chuyện quá đỗi bình thường, vấn đề là không thể nói huỵch toẹt với người ngoài ngành” điều này được
Phong Tiểu Tiểu nói quanh co: “Cái này cứ coi là biệt danh đi...”
“Biệt danh? Vì sao lại là biệt danh này?” Điểm Điểm tò mò.
Đúng vậy, vì cái quái gì đây
Phong Tiểu Tiểu nhức đầu, quả thực hết cách khi đối mặt với sự tò mò của phụ nữ có thai, nhất thời không bịa được lý do nào, gấp quá đành thuận miệng nói dối: “Biệt danh này..
Anh Nhị, từ “anh” tất nhiên không phải mấu chốt, mấu chốt là ở từ “Nhị”, người ấy mà, niên thiếu thanh xuân ai mà không từng nhị” (ngốc)...”
“Bộp” một tiếng, YY đang xếp đũa bị chấn động ngây người
Điểm Điềm bị chấn động, Đường Cần cũng bị chấn động
Phong Tiểu Tiểu cũng bị chình lời nói của mình làm cho kinh sợ
Thật sự không cách nào bịa tiếp được nữa, vội vàng che mặt, lập tức rút lui - cô thật sự không có ý đâu mà!
Vì thế buổi tối Dương Nghiên dắt chó cùng Ngao Tiểm quay về, nhìn thấy chính là ánh mắt đồng tình của Y Y, cùng với biểu cảm rất phức tạp của Điểm Điểm và Đường Cần.
Thuận tay ném mắt thông thiên qua, rất nhanh anh liền hiểu đầu đuôi câu chuyện
Dương Nghiền nhạt nhẽo cười ba tiếng với Phong Tiểu Tiểu, Phong Tiểu Tiểu dứt khoát quay đầu, giả bộ như đang xem ti vi, bình tĩnh giả chết.
Ngao Tiềm xuất hiện thu hút sự chú ý của Điềm Điềm, vị sản phụ này vô cùng mừng rỡ, liền ôm cái bụng còn chưa lộ rõ xông tới, giọng ngọt ngào mà chào đón: “Bác sĩ Ngao- Anh cũng tới à!” Hàm lượng đường trong giọng nói tuyệt đối không ít hơn 70%, đủ ngọt chết ruồi.
Phong Tiểu Tiểu cũng chào hỏi: “Anh Ngao cũng tới sao?” Ngao Tiềm trước lịch sự đỡ Điềm Điềm đứng vững, sau đó buông tay mỉm cười gật đầu với Phong Tiểu Tiểu: “Trùng hợp là trên đường gặp anh Nhị, liền đến đây luôn.”
Tiếng “anh Nhị” này vừa nói ra, biểu cảm của mấy người Điểm Điềm liền trở nên cổ quái, Dương Nghiên nhịn không được mà trừng Phong Tiểu Tiểu một cái
Phong Tiểu Tiểu chột dạ, kiên cường lau mồ hôi lạnh nhưng lại giả bộ không nhìn thấy ánh mắt giết người của Dương Nghiên: “Anh Ngao có việc gì sao? Đã muộn thế này rồi, có chuyện gì ngày mai hẵng đến đi.”
Ngao Tiềm cười cười lắc đầu: “Vẫn nên nói sớm một chút, chuyện không thể kéo dài..
Ban ngày anh sang cửa hàng mới để sắp xếp vài thứ, thuận tiện hỏi thăm được chút manh mối, cảm thấy vẫn nên nói sớm cho mọi người thì tốt hơn.”
“Có manh mối sao?” Phong Tiểu Tiểu lập tức hiểu ra, đây là về chuyện sinh hồn, vì thế vội gật đầu, “Vào phòng rồi nói.” Nhìn thoáng qua YY, rồi nói với mấy người khác một tiếng, Phong Tiểu Tiểu dẫn người trong ngành” vào luôn phòng mình
Cửa khóa lại, nghe thấy Dương Nghiên hừ lạnh một tiếng, để tránh đối phương thẩm vấn, Phong Tiểu Tiểu nghiêm mặt đánh đòn phủ đầu: “Anh Ngao tra được manh mối gì vậy?” Mạng người quan trọng, Dương Nghiên quả nhiên không nói chen vào, anh vốn cũng chỉ muốn hù dọa nhóc con chết tiệt này thôi, vì thế liền không nói gì
Ngao Tiềm không biết sóng ngầm mãnh liệt đang nổ ra ở đây, anh lấy một tờ giấy từ trong túi ra: “Những manh mối khác không có tác dụng gì, chỉ có mấy con số này có khả năng có ích, mọi người xem đi...” Dương Nghiên cùng Phong Tiểu Tiểu cúi đầu nhìn qua, chỉ thấy trên giấy viết vài con số, trên con số còn có mấy dấu khoanh tròn, ngoài cái đó ra thì còn những con số khác...
“Xem không hiểu.” Phong Tiểu Tiểu thật sự nhìn không ra ý nghĩa trong đó, dứt khoát ngẩng đầu hỏi đáp án, “Đây là cái gì?” Lẽ nào là dự đoán xổ số?! Anh giai này không rảnh đến mức vậy chứ?
Ngao Tiềm vẫy hai người lại gần bàn học ngồi xuống, đem tờ giấy đặt trên bàn, lấy ra một cây bút chỉ vào các con số: “Đây là biển số xe đã đưa cô gái bị ngất xỉu đi, anh hỏi lũ quỷ ở đó rồi, lúc đó chúng nó chỉ lo xem trò vui, không nhớ rõ mấy, những con số mà chúng đưa ra không giống nhau, cho nên anh đành ghi lại hết.”
“Biển số xe...” Dương Nghiên nhíu mày, “Có biển số xe thì cũng dễ làm, nhưng lại không có cách xác định chính xác từng con số của biển số xe...” Ngao Tiềm cười cười: “Vậy dễ rồi, nếu anh Nhị có quan hệ, vậy chúng ta đem tổ hợp dãy số này nhờ người tra là được
Lũ quỷ có mặt ở hiện trường có thể nhận ra chiếc xe, tuy rằng không nhớ chuẩn biển số, nhưng hình dáng loại xe thì vẫn còn nhớ, hình như là kiểu BMW X4 màu xám bạc..
Chỉ cần biển số xe trùng với loại xe này, tám mươi phần trăm chính là người chúng ta muốn tìm”
Dương Nghiên trầm ngâm gật đầu: “Vậy hẳn không thành vấn đề.” Phong Tiểu Tiểu thở phào: “Sinh hồn không giống tử hồn đã hoàn toàn thoát ly thân thể, cho nên chỉ là một đám hỗn độn không có linh trí độc lập, trừ phi thân thể hoàn toàn tử vong..
Nói cách khác, chúng ta có thể trực tiếp hỏi luôn hồn phách đó là được, đâu cần phải rắc rối như vậy.” “Tuy rắc rối, nhưng cũng coi như là chuyện tốt.” Ngao Tiềm lấy một tờ giấy trắng từ bàn học ra rồi chép lại những con số có khả năng là biển số xe, vừa viết vừa nói: “Ít nhất có khả năng cứu được một người, anh cảm thấy dù phiền toái chút cũng đáng.”
Phong Tiểu Tiểu bĩu môi: “Thật ra cũng có thể chờ cô gái kia chết hẳn, sau đó chúng ta hỏi hồn phách, rồi làm phát cải tử hồi sinh là được...” Dù sao việc này không phải cô chưa từng làm, lúc trước ba tên côn đồ cũng là được cứu về theo kiểu ấy còn gì.
Ngao Tiềm ngẩn ra, ngòi bút khựng lại: “Sao em lại nghĩ như thế?” Nghĩ nghĩ, Ngao Tiềm nhíu mày nghiêm túc nói, “Tuy anh không quá hiểu cái gọi là thần tiên hay thiền đạo, nhưng mà bất cứ chuyện gì cũng sẽ phải trao đổi ngang giá..
Sinh tử vốn là chuyện hệ trọng, tuy chúng ta có pháp thân cường đại, có thể vượt ngoài tam giới không chịu sự ràng buộc của quy luật, nhưng nếu muốn nhúng tay vào sinh tử luân hồi của sinh linh khác, sợ rằng sẽ không hay cho lắm?”
Bất cứ chuyện gì cũng sẽ phải trả giá, nếu nhất thời không bị phát hiện hoặc ứng nghiệm, có thể nói đó là do may mắn, hoặc là chưa tới lúc
Nhưng đi bộ suốt bên bờ sông, sao có thể không ướt giày?
Ví dụ như chuyện ba tên côn đồ chết mà sống lại, hiện tại xem như bỏ qua, nhưng chuyện ly kỳ như vậy lặp lại nhiều lần, chẳng phải sẽ kiến cho ai đó chú ý hoặc gây nên nỗi sợ hãi? Sự băn khoăn của Ngao Tiểm quả thực rất có lý, Phong Tiểu Tiểu cũng không phải chưa từng nghĩ đến
Bởi thế, khi nghe vậy, cũng vội gật đầu tỏ vẻ đồng ý: “Em chỉ nói đại vậy thôi.” “..
Loại chuyện này vẫn đừng nên quá tùy tiện thì hơn.” Ngao Tiềm bất đắc dĩ cười cười, viết thêm vài con số liền dừng bút, đem giấy đưa cho Dương Nghiên: “Vậy thì, chuyện biển số xe đành làm phiền Nhị Lang Thần rồi.” “Việc nhỏ thôi.” Dương Nghiên cười tự phụ, liếc qua mấy con số, thoáng thấy mấy con số có chút quen quen, nhưng lại cũng không quá để tâm, thuận tay nhét tờ giấy vào túi quần
Giải quyết xong một việc, Phong Tiểu Tiểu bắt đầu quan tâm đến nội dung ngoài luồng của vở kịch: “Anh Nhị hôm nay về nhà có việc gì thế? Cần hỗ trợ không?”
Dương Nghiên nhìn vào mắt Phong Tiểu Tiểu: “Cũng không phải chuyện to tát gì, chỉ là nhóc tóc đỏ có ý trở mặt với ông già thôi.”
“Trở mặt sao?” Phong Tiểu Tiểu kinh ngạc.
Trước nghe Dương Nghiên nói vậy, Phong Tiểu Tiểu còn thấy có thể có hiểu lầm gì, dù sao cô cũng biết rõ tâm tư cậu em tóc đỏ khi nhóc đó chưa mất trí nhớ
Theo lý mà nói, nếu đối phương dòm ngó gia sản của nhà họ Dương, vậy cho dù xuất phát từ toan tính gì thì ít nhất cũng nên tỏ vẻ chút chứ.
Hơn nữa, sát thủ tự do Đường Cần đã nhận làm vụ này, trước khi Dương Nghiên bỏ mình hoặc là sát thủ tạch, cậu em tóc đỏ thật sự không cần phải gấp vậy mới đúng
Đối phương trở mặt với ông Dương, cảm giác giống như chó cùng rứt giậu..
“Chẳng lẽ là Vương Vi xảy ra chuyện?” Phong Tiểu Tiểu đột nhiên nghĩ đến một khả năng
Ngay cả giả bộ cũng chẳng thèm làm nữa, cần tiền gấp như vậy, chỉ có thể là chuyện cô em gái mà cậu em tóc đỏ coi trọng mới khiến cậu ta quyết định làm như vậy.
“Vương Vi?” Dương Nghiên có chút mẫn cảm với cái tên này, nhíu mày, “Cô là nói người được gọi là em họ hay em gái ruột của nhóc tóc đỏ.”
Trước đây, mẹ cậu em tóc đỏ muốn làm mai Dương Nghiên với Vương Vi, ý đồ muốn đối phương đón nhận con gái mình
Đáng tiếc, Dương Nghiên không nể mặt, vì thế kế hoạch thất bại, cô em Vương Vi phải khom lưng xuống đài..
Mãi đến khi Phong Tiểu Tiểu nhắc lại chuyện ngày đó, nếu không Dương Nghiên cũng suýt quên còn có một nhân vật như vậy
Ngẫm nghĩ một lúc, Dương Nghiên có chút giật mình: “Thảo nào nghe nói gần đây nó luôn chạy đến bệnh viện, xem ra quả nhiên là đã xảy ra chuyện.” Phong Tiểu Tiểu gật đầu thở dài, chỉ có Ngao Tiềm tương đối mù mịt, hoàn toàn không biết Vương Vi là vị nào: “Mọi người đang nói gì vậy?”
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Cho dù hai người ngoài mặt giả bộ quan hệ mập mờ, nhưng cũng chỉ là để lừa người ngoài, quan hệ giữa họ cho dù có không bình thường, cũng không đến mức như hình với bóng, việc gì cũng phải xía vào, điểm này Phong Tiểu Tiểu vẫn phân rõ được
Mặc dù là ông già nhà mình gọi về, nhưng Dương Nghiên vẫn một bộ dạng lững thững như trước, sắc mặt khó coi tới trưa cũng đã khôi phục bình thường
Lề mà lề mề đến trưa, chờ Đường Cần dắt chó đi dạo trở về thì cũng đã sắp đến giờ cơm chiều, lúc này Dương Nghiên mới nhận lại chó cưng nhà mình, xoa xoa đầu chó: “Đi nào, cùng anh về nhà gặp ba.”
“...” Đường Cần thiếu chút nữa mắc nghẹn, nghẹn họng, mắt trân trân nhìn công tử nhà giàu trong truyền thuyết dắt chó cỏ về thăm người thân
Nhìn bóng dáng quả thật cũng có chút uy vũ hiên ngang, nhưng mà thêm con chó cỏ vào thì..
Thấy thế nào cũng giống như lão nông cơm nước no nê xong dắt chó đi tuần tra ban đêm vậy...
Từ khi Điềm Điềm biết được thân phận của Dương Nghiên thì liền nảy sinh sự săn sóc nhất định, cũng không phải di tình biệt luyến, chủ yếu là đối với vị Thái tử gia làm việc không giống người thường trong truyền thuyết có chút tò mò thôi: “Sắp ăn cơm rồi, anh ấy còn đi đâu vậy?” “Anh Nhị về nhà, Thái thượng hoàng triệu kiến.” Phong Tiểu Tiểu lặng lẽ cười hai tiếng, “Không cần để ý đến anh ta, chúng ta ăn của mình là được rồi.”
“Vậy cũng không cần đi vào lúc này chứ, cho dù là nhà mình, nhưng lại chọn đúng giờ cơm mà về, có phải có hơi...” Điềm Điềm nghĩ nghĩ, “Đúng rồi, vì sao cô lại gọi anh ấy là anh Nhị? Tôi nhớ anh ấy là con trai độc nhất mà? Dù về sau có thêm cậu em trai kia, vậy thứ bậc cũng phải là anh cả mới đúng chứ.” Tâm tư phụ nữ có thai luôn là cưỡi mây lướt gió như vậy, thoắt cái đã chuyển đề tài, ngay cả giảm tốc cũng không cần.
“Cái này...” Nên nói thế nào ấy nhỉ, danh hiệu Nhị Lang Thần là toàn dân Trung Quốc đều biết, Dương Nghiên được gọi là anh Nhị thật ra cũng là chuyện quá đỗi bình thường, vấn đề là không thể nói huỵch toẹt với người ngoài ngành” điều này được
Phong Tiểu Tiểu nói quanh co: “Cái này cứ coi là biệt danh đi...”
“Biệt danh? Vì sao lại là biệt danh này?” Điểm Điểm tò mò.
Đúng vậy, vì cái quái gì đây
Phong Tiểu Tiểu nhức đầu, quả thực hết cách khi đối mặt với sự tò mò của phụ nữ có thai, nhất thời không bịa được lý do nào, gấp quá đành thuận miệng nói dối: “Biệt danh này..
Anh Nhị, từ “anh” tất nhiên không phải mấu chốt, mấu chốt là ở từ “Nhị”, người ấy mà, niên thiếu thanh xuân ai mà không từng nhị” (ngốc)...”
“Bộp” một tiếng, YY đang xếp đũa bị chấn động ngây người
Điểm Điềm bị chấn động, Đường Cần cũng bị chấn động
Phong Tiểu Tiểu cũng bị chình lời nói của mình làm cho kinh sợ
Thật sự không cách nào bịa tiếp được nữa, vội vàng che mặt, lập tức rút lui - cô thật sự không có ý đâu mà!
Vì thế buổi tối Dương Nghiên dắt chó cùng Ngao Tiểm quay về, nhìn thấy chính là ánh mắt đồng tình của Y Y, cùng với biểu cảm rất phức tạp của Điểm Điểm và Đường Cần.
Thuận tay ném mắt thông thiên qua, rất nhanh anh liền hiểu đầu đuôi câu chuyện
Dương Nghiền nhạt nhẽo cười ba tiếng với Phong Tiểu Tiểu, Phong Tiểu Tiểu dứt khoát quay đầu, giả bộ như đang xem ti vi, bình tĩnh giả chết.
Ngao Tiềm xuất hiện thu hút sự chú ý của Điềm Điềm, vị sản phụ này vô cùng mừng rỡ, liền ôm cái bụng còn chưa lộ rõ xông tới, giọng ngọt ngào mà chào đón: “Bác sĩ Ngao- Anh cũng tới à!” Hàm lượng đường trong giọng nói tuyệt đối không ít hơn 70%, đủ ngọt chết ruồi.
Phong Tiểu Tiểu cũng chào hỏi: “Anh Ngao cũng tới sao?” Ngao Tiềm trước lịch sự đỡ Điềm Điềm đứng vững, sau đó buông tay mỉm cười gật đầu với Phong Tiểu Tiểu: “Trùng hợp là trên đường gặp anh Nhị, liền đến đây luôn.”
Tiếng “anh Nhị” này vừa nói ra, biểu cảm của mấy người Điểm Điềm liền trở nên cổ quái, Dương Nghiên nhịn không được mà trừng Phong Tiểu Tiểu một cái
Phong Tiểu Tiểu chột dạ, kiên cường lau mồ hôi lạnh nhưng lại giả bộ không nhìn thấy ánh mắt giết người của Dương Nghiên: “Anh Ngao có việc gì sao? Đã muộn thế này rồi, có chuyện gì ngày mai hẵng đến đi.”
Ngao Tiềm cười cười lắc đầu: “Vẫn nên nói sớm một chút, chuyện không thể kéo dài..
Ban ngày anh sang cửa hàng mới để sắp xếp vài thứ, thuận tiện hỏi thăm được chút manh mối, cảm thấy vẫn nên nói sớm cho mọi người thì tốt hơn.”
“Có manh mối sao?” Phong Tiểu Tiểu lập tức hiểu ra, đây là về chuyện sinh hồn, vì thế vội gật đầu, “Vào phòng rồi nói.” Nhìn thoáng qua YY, rồi nói với mấy người khác một tiếng, Phong Tiểu Tiểu dẫn người trong ngành” vào luôn phòng mình
Cửa khóa lại, nghe thấy Dương Nghiên hừ lạnh một tiếng, để tránh đối phương thẩm vấn, Phong Tiểu Tiểu nghiêm mặt đánh đòn phủ đầu: “Anh Ngao tra được manh mối gì vậy?” Mạng người quan trọng, Dương Nghiên quả nhiên không nói chen vào, anh vốn cũng chỉ muốn hù dọa nhóc con chết tiệt này thôi, vì thế liền không nói gì
Ngao Tiềm không biết sóng ngầm mãnh liệt đang nổ ra ở đây, anh lấy một tờ giấy từ trong túi ra: “Những manh mối khác không có tác dụng gì, chỉ có mấy con số này có khả năng có ích, mọi người xem đi...” Dương Nghiên cùng Phong Tiểu Tiểu cúi đầu nhìn qua, chỉ thấy trên giấy viết vài con số, trên con số còn có mấy dấu khoanh tròn, ngoài cái đó ra thì còn những con số khác...
“Xem không hiểu.” Phong Tiểu Tiểu thật sự nhìn không ra ý nghĩa trong đó, dứt khoát ngẩng đầu hỏi đáp án, “Đây là cái gì?” Lẽ nào là dự đoán xổ số?! Anh giai này không rảnh đến mức vậy chứ?
Ngao Tiềm vẫy hai người lại gần bàn học ngồi xuống, đem tờ giấy đặt trên bàn, lấy ra một cây bút chỉ vào các con số: “Đây là biển số xe đã đưa cô gái bị ngất xỉu đi, anh hỏi lũ quỷ ở đó rồi, lúc đó chúng nó chỉ lo xem trò vui, không nhớ rõ mấy, những con số mà chúng đưa ra không giống nhau, cho nên anh đành ghi lại hết.”
“Biển số xe...” Dương Nghiên nhíu mày, “Có biển số xe thì cũng dễ làm, nhưng lại không có cách xác định chính xác từng con số của biển số xe...” Ngao Tiềm cười cười: “Vậy dễ rồi, nếu anh Nhị có quan hệ, vậy chúng ta đem tổ hợp dãy số này nhờ người tra là được
Lũ quỷ có mặt ở hiện trường có thể nhận ra chiếc xe, tuy rằng không nhớ chuẩn biển số, nhưng hình dáng loại xe thì vẫn còn nhớ, hình như là kiểu BMW X4 màu xám bạc..
Chỉ cần biển số xe trùng với loại xe này, tám mươi phần trăm chính là người chúng ta muốn tìm”
Dương Nghiên trầm ngâm gật đầu: “Vậy hẳn không thành vấn đề.” Phong Tiểu Tiểu thở phào: “Sinh hồn không giống tử hồn đã hoàn toàn thoát ly thân thể, cho nên chỉ là một đám hỗn độn không có linh trí độc lập, trừ phi thân thể hoàn toàn tử vong..
Nói cách khác, chúng ta có thể trực tiếp hỏi luôn hồn phách đó là được, đâu cần phải rắc rối như vậy.” “Tuy rắc rối, nhưng cũng coi như là chuyện tốt.” Ngao Tiềm lấy một tờ giấy trắng từ bàn học ra rồi chép lại những con số có khả năng là biển số xe, vừa viết vừa nói: “Ít nhất có khả năng cứu được một người, anh cảm thấy dù phiền toái chút cũng đáng.”
Phong Tiểu Tiểu bĩu môi: “Thật ra cũng có thể chờ cô gái kia chết hẳn, sau đó chúng ta hỏi hồn phách, rồi làm phát cải tử hồi sinh là được...” Dù sao việc này không phải cô chưa từng làm, lúc trước ba tên côn đồ cũng là được cứu về theo kiểu ấy còn gì.
Ngao Tiềm ngẩn ra, ngòi bút khựng lại: “Sao em lại nghĩ như thế?” Nghĩ nghĩ, Ngao Tiềm nhíu mày nghiêm túc nói, “Tuy anh không quá hiểu cái gọi là thần tiên hay thiền đạo, nhưng mà bất cứ chuyện gì cũng sẽ phải trao đổi ngang giá..
Sinh tử vốn là chuyện hệ trọng, tuy chúng ta có pháp thân cường đại, có thể vượt ngoài tam giới không chịu sự ràng buộc của quy luật, nhưng nếu muốn nhúng tay vào sinh tử luân hồi của sinh linh khác, sợ rằng sẽ không hay cho lắm?”
Bất cứ chuyện gì cũng sẽ phải trả giá, nếu nhất thời không bị phát hiện hoặc ứng nghiệm, có thể nói đó là do may mắn, hoặc là chưa tới lúc
Nhưng đi bộ suốt bên bờ sông, sao có thể không ướt giày?
Ví dụ như chuyện ba tên côn đồ chết mà sống lại, hiện tại xem như bỏ qua, nhưng chuyện ly kỳ như vậy lặp lại nhiều lần, chẳng phải sẽ kiến cho ai đó chú ý hoặc gây nên nỗi sợ hãi? Sự băn khoăn của Ngao Tiểm quả thực rất có lý, Phong Tiểu Tiểu cũng không phải chưa từng nghĩ đến
Bởi thế, khi nghe vậy, cũng vội gật đầu tỏ vẻ đồng ý: “Em chỉ nói đại vậy thôi.” “..
Loại chuyện này vẫn đừng nên quá tùy tiện thì hơn.” Ngao Tiềm bất đắc dĩ cười cười, viết thêm vài con số liền dừng bút, đem giấy đưa cho Dương Nghiên: “Vậy thì, chuyện biển số xe đành làm phiền Nhị Lang Thần rồi.” “Việc nhỏ thôi.” Dương Nghiên cười tự phụ, liếc qua mấy con số, thoáng thấy mấy con số có chút quen quen, nhưng lại cũng không quá để tâm, thuận tay nhét tờ giấy vào túi quần
Giải quyết xong một việc, Phong Tiểu Tiểu bắt đầu quan tâm đến nội dung ngoài luồng của vở kịch: “Anh Nhị hôm nay về nhà có việc gì thế? Cần hỗ trợ không?”
Dương Nghiên nhìn vào mắt Phong Tiểu Tiểu: “Cũng không phải chuyện to tát gì, chỉ là nhóc tóc đỏ có ý trở mặt với ông già thôi.”
“Trở mặt sao?” Phong Tiểu Tiểu kinh ngạc.
Trước nghe Dương Nghiên nói vậy, Phong Tiểu Tiểu còn thấy có thể có hiểu lầm gì, dù sao cô cũng biết rõ tâm tư cậu em tóc đỏ khi nhóc đó chưa mất trí nhớ
Theo lý mà nói, nếu đối phương dòm ngó gia sản của nhà họ Dương, vậy cho dù xuất phát từ toan tính gì thì ít nhất cũng nên tỏ vẻ chút chứ.
Hơn nữa, sát thủ tự do Đường Cần đã nhận làm vụ này, trước khi Dương Nghiên bỏ mình hoặc là sát thủ tạch, cậu em tóc đỏ thật sự không cần phải gấp vậy mới đúng
Đối phương trở mặt với ông Dương, cảm giác giống như chó cùng rứt giậu..
“Chẳng lẽ là Vương Vi xảy ra chuyện?” Phong Tiểu Tiểu đột nhiên nghĩ đến một khả năng
Ngay cả giả bộ cũng chẳng thèm làm nữa, cần tiền gấp như vậy, chỉ có thể là chuyện cô em gái mà cậu em tóc đỏ coi trọng mới khiến cậu ta quyết định làm như vậy.
“Vương Vi?” Dương Nghiên có chút mẫn cảm với cái tên này, nhíu mày, “Cô là nói người được gọi là em họ hay em gái ruột của nhóc tóc đỏ.”
Trước đây, mẹ cậu em tóc đỏ muốn làm mai Dương Nghiên với Vương Vi, ý đồ muốn đối phương đón nhận con gái mình
Đáng tiếc, Dương Nghiên không nể mặt, vì thế kế hoạch thất bại, cô em Vương Vi phải khom lưng xuống đài..
Mãi đến khi Phong Tiểu Tiểu nhắc lại chuyện ngày đó, nếu không Dương Nghiên cũng suýt quên còn có một nhân vật như vậy
Ngẫm nghĩ một lúc, Dương Nghiên có chút giật mình: “Thảo nào nghe nói gần đây nó luôn chạy đến bệnh viện, xem ra quả nhiên là đã xảy ra chuyện.” Phong Tiểu Tiểu gật đầu thở dài, chỉ có Ngao Tiềm tương đối mù mịt, hoàn toàn không biết Vương Vi là vị nào: “Mọi người đang nói gì vậy?”
Bình luận facebook