Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-281
Chương 284: Cửa ải chưa xong
Khi xông vào lối đi, dù đã có đám thiên thần sa ngã dùng chính thân thể mình để ngăn hồ lửa, nhưng những nơi không che được thì nước hồ vẫn lọt vào một chút, dính lên mấy người đang đi qua.
Trên người Phong Tiểu Tiểu cũng bị bỏng vài chỗ, nhưng hồ lửa vẫn không thể gây tổn thương cho cô, chẳng qua nhiệt độ hơi cao nên không thoải mái mà thôi. Chessia lại một lần nữa chú ý tới điểm này, ánh mắt mỉm cười hơi tối sầm lại, mang theo một cảm xúc thương tâm “quả nhiên là vậy” rồi nhắm chặt mắt lại, dằn lòng chạy qua mà không nhìn những thân thể thiên thần tạo thành lối đi bên cạnh đang tan rã một cách thảm thiết nữa.
Chessia không có cấp bậc và may mắn như Phong Tiểu Tiểu, cho nên cô cũng bị thương tương đối nghiêm trọng, cánh chim trên lưng bị ăn mòn tới quá nửa, sau lưng, đùi và trên cánh tay cũng bị thiêu đốt không ít. Khi nhảy vào khoảng không gian cuối cùng này, Chessia trực tiếp ngã xuống. Vì cánh bị tổn thương quá nghiêm trọng nên đừng nói là bay lượn, đến cả việc lơ lửng cũng khó có thể làm được.
Theo sát phía sau, Samuel và bốn ma tướng khác đều “bùm bùm” nhảy vào trong lối đi màu đỏ. Ngoài bọn họ ra còn có một bộ số thiên thần sa ngã còn sống sót, đến khi lối đi đã hoàn toàn nuốt chửng những thiên thần sa ngã còn lại thì liền chậm rãi khép kín, Phong Tiểu Tiểu đếm qua số người, một trăm nghìn người mà nay chỉ còn lại chưa tới trăm người.
Cái giá này quá lớn, khiến người ta không thể đối mặt.
Hồ lửa đỏ không hợp với lẽ thường lơ lửng trên đỉnh đầu bọn họ, làn sóng lửa đỏ dập dờn chiếu rọi không gian tối tăm. Trong không gian yên tĩnh khiến người ta hít thở không thông này, không chỉ có đám người Samuel, dù là những thiên thần sa ngã may mắn sống sót thì cũng không một ai hoan hô hay cảm thấy may mắn.
Đôi khi sống sót cũng chẳng hạnh phúc hơn cái chết là bao. Bọn họ đã mất đi hơn chín mươi nghìn đồng chí, cho nên dù sống sót thì cũng chẳng có gì đáng để tự hào.
Kéo theo đuôi rắn từ từ đứng dậy khỏi mặt đất, Phong Tiểu Tiểu nắm chặt bàn tay, trầm mặc một hồi, uốn lượn chạy tới: “Thật ra... các người có thể mời một mình ta xuống mà.”
Trên cơ thể của tất cả mọi người dù ít dù nhiều cũng bị tổn thương, chỉ có một người là lành lặn không tổn hao gì. Phong Tiểu Tiểu đã ý thức được bản thân có thể bất chấp tất cả các quy luật, cho dù ngay cả cô bây giờ cũng không lành lặn.
“... Chúng tôi không dám.” Chessia nằm rạp xuống mặt đất, thở hổn hển một hồi lâu rồi mới mạnh mẽ đứng dậy. Khuôn mặt vốn xinh đẹp cũng đã bị thiêu đốt như lệ quỷ: “Ban đầu vì cũng không biết người có sợ hồ lửa này hay không, hơn nữa dù có chắc chắn thì chúng tôi cũng không biết trong này có cái gì... Một khi vị đại nhân kia của người nổi giận thì chúng tôi sẽ không chịu nổi, huống hồ chuyện này vốn là sứ mạng, cũng như chức trách của chúng tôi.”
Thật ra kéo theo cổ thần phương Đông này cùng tiến vào trong hồ lửa đã là mạo hiểm lắm rồi, nếu quả thật có bi kịch gì đó mà không thể xử lý được thì điều duy nhất mà cô và Samuel có thể làm là cùng chết với đối phương, như vậy thì ít nhất cũng có thể mong sau này nếu vị nam cổ thần kia có nổi giận cũng sẽ tha cho đám thiên thần sa ngã bọn họ một con đường sống, tuy có thể khả năng này rất xa vời...
Nhưng nếu ngay từ đầu đã giao hết cho một mình Phong Tiểu Tiểu đi xuống, vậy thì tính chất sẽ hoàn toàn khác. Hành vi như vậy trong mắt thần vị phương Đông kia sẽ trở thành hoàn toàn lợi dụng.
Một người cấp dưới lại mê hoặc vị cấp trên để người đó mạo hiểm thay mình? Chessia có can đảm lừa gạt vật cưng của Jehovah ăn quả táo trí tuệ, nhưng sẽ không dám to gan lớn mật, trực tiếp mạo phạm tới một vị cổ thần... Như vậy cũng tốt hơn so với câu mà mọi người thường nói “đánh chó phải ngó mặt chủ”, nhưng đánh chó và trực tiếp đánh chủ vẫn có điểm khác nhau.
Vì tôn nghiêm, chư thần sẽ không dễ dàng tha thứ cho cô, mà Phục Hy thì lại càng không dễ tha thứ cho cô.
Phong Tiểu Tiểu cũng không biết nên nói gì hơn, nhẫn nhịn nửa ngày mới nặn ra một câu: “Nghỉ ngơi một chút rồi lại tiếp tục.”
Chessia trầm mặc gật đầu, mấy ma tướng và với mấy thiên thần sa ngã may mắn còn sống sót đều tự tìm chỗ ngồi xuống. Họ không dám rời đi quá xa, nên cơ bản vẫn lấy Phong Tiểu Tiểu làm trung tâm mà tìm chỗ ngồi xuống, lỡ như có điều gì bất ngờ thì cũng có thể kịp trở tay.
Sau khi đã nghỉ ngơi được một lát, vết thương của đám thiên thần sa ngã Chessia rõ ràng bắt đầu chậm rãi hồi phục. Không chỉ vết cháy trên người chậm rãi khôi phục, mà đến cả đôi cánh bị đốt mất cũng lần nữa dài ra. Đầu tiên là tạo ra khung xương, tiếp theo là máu thịt, cuối cùng là tầng lông vũ màu đen được choàng lên... Thoạt trông còn có vẻ đen và lớn hơn so với lúc trước.
Phong Tiểu Tiểu trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng thần kỳ này, hơi không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Chẳng lẽ sau khi bị thương quá độ, những người này đều “tiểu vũ trụ bùng nổ” hay sao? Hay đám bọn họ lén sửa tin về anh Xuân?
Vẫy thử cánh chim, cảm nhận được trạng thái hoàn toàn mới, Chessia lại khôi phục dáng vẻ xinh đẹp một lần nữa rồi đứng dậy nói với Phong Tiểu Tiểu: “Tôi cảm thấy chúng tôi đã ổn rồi, bây giờ đi thôi chứ?”
“Thương thế của mấy người... thế là thế nào?” Phong Tiểu Tiểu chần chừ hỏi.
“Không biết.” Chessia dường như đang có tâm trạng, rũ mắt xuống, thản nhiên nói: “Hồ lửa thiêu linh hồn ác ma thành hư vô, đại khái là khi ý thức cuối cùng của những đồng chí chúng tôi tiêu tan đã gửi gắm sức mạnh và hy vọng vào chúng tôi.”
Phong Tiểu Tiểu đã từng nghe Lucifer nói về điều này. Anh ta đã từng đề cập rằng sở dĩ anh ta chủ động muốn ngăn cản ngày tận thế chính là vì không muốn bị Jehovah ném vào trong hồ lửa, càng không muốn bị đối phương lợi dụng bản thân, sau đó thiêu hủy sức mạnh linh hồn rồi một mình chạy trốn khỏi ngày tận thế.
Nói cách khác thì chính là hồ lửa Lưu Hoàng không chỉ là vùng đất hủy diệt cuối cùng, mà còn có thể tích tụ thành lò luyện cực đại, thiêu cháy sức mạnh linh hồn.
Nếu chọn ra người càng mạnh trong đám cường giả thì người may mắn cuối cùng có thể đi vào tầng đáy của hồ lửa liền có được toàn bộ sức mạnh của những người đã bị loại bỏ...
Trong không gian tối tăm, dường như đám thiên thần sa ngã cũng tăng cấp, vốn là ác ma bình thường liền có sức mạnh của ma tướng, còn ma tướng thì có thể gần kề với sức mạnh của ma vương. Nếu như Lucifer không biết đang ẩn náu ở nơi nào cũng có thể thu nhận được, như vậy thì hiện tại... ít nhất anh ta cũng cùng một cấp bậc ma thần với Xi Vưu nhỉ?
Phong Tiểu Tiểu âm thầm dự đoán kết luận chính xác, nhưng cô hoàn toàn không biết một điều là đám Chessia đã sớm biết sẽ có kết quả như vậy.
Nói lời nửa thật nửa giả chính là quyết định của Chessia, một trăm nghìn thiên thần sa ngã chủ động hy sinh không chỉ để mở lối đi, mà còn vì muốn gia tăng tỉ lệ số người sống sót để đưa được Lucifer trở về. Cô vốn không nói thẳng điểm này là vì những hy sinh này không cần giảm bớt trong lòng Phong Tiểu Tiểu.
Tín ngưỡng của đám thiên thần sa ngã và Phong Tiểu Tiểu không giống nhau, từ sau khi quyết định không muốn hy sinh người phàm để mở ma pháp trận thì Chessia đã biết có thể cô sẽ có thái độ thế này rồi.
Nếu như đây chỉ đơn thuần là “hy sinh”, Phong Tiểu Tiểu sẽ càng thiên vị cho sự dũng cảm của đám thiên thần sa ngã, do đó sẽ trợ giúp hết sức mình.
Còn nếu đây là “ mưu đồ”, từ trong đáy lòng có lẽ cô sẽ xa cách với đám Chessia và Lucifer.
Đám thiên thần sa ngã không hề nghi ngờ gì mà cam tâm tình nguyện, vì tín ngưỡng và vinh quang của bọn họ, nhưng Phong Tiểu Tiểu không phải ác ma, cho nên cô không thể chấp nhận và hiểu được cách tế lễ.
Hơn nữa sau khi cho ra kết luận ban đầu, Phong Tiểu Tiểu thở dài trong lòng một tiếng, cũng không truy xét nữa mà bắt đầu đánh giá tình hình xung quanh.
Trong khoảng thời gian nghỉ ngơi khi nãy, đại khái cô đã thấy rõ bố cục nơi này.
Dưới ánh sáng đỏ chiếu rọi của hồ lửa, tất cả mọi thứ trong không gian tối tăm này thật ra cũng rất rõ ràng. Nơi này giống như một ngục giam rất lớn, xiềng xích thô to lộ ra kéo dài dưới mặt đất, một thứ khác nhỏ hơn được khóa lại ở trung tâm, được bao phủ bởi sương mù được cô đọng từ hồ máu.
Nơi mọi người vừa rơi xuống khi nãy là ở biên giới, ngoài việc không biết điểm cuối ở đâu ra thì cũng chỉ có hồ lửa đỏ dị thường dập dờn ở trung tâm giúp thấy rõ mà thôi.
Có thấy thấy được rằng, chỉ có từ đây mới có thể tìm được một vài điểm đột phá mới.
Phong Tiểu Tiểu kéo theo cái đuôi đi qua, ghé vào một bên hồ lửa mà dò xét, vươn tay vào, sau đó lại lùi về - đây đã không phải nóng rực nữa rồi, mà chính là biển lửa địa ngục.
Khi còn chưa tiếp xúc với mặt lửa, thậm chí còn không cảm nhận được tí nhiệt độ nào từ bên ngoài, nhưng một khi dò xét thì lượng nhiệt độ lại cực cao, gấp mấy chục lần bên ngoài khiến cho người ta hít thở không thông.
Chessia cũng tới gần, cẩn thận cách hồ lửa một khoảng, nhíu mày có vẻ khó xử: “Chưa bao giờ thiên thần hoặc ác ma có thể trở về từ trong hồ lửa, cho nên chúng tôi không ngờ ở đây lại có thứ này... Xem ra có lẽ đây vẫn chưa phải điểm cuối cùng.”
“Ừ, chắc cùng loại với mười tám tầng địa ngục.” Phong Tiểu Tiểu gật đầu, to gan vươn tay dò xét thêm một lần nữa rồi lại rụt về: “Xem ra càng xuống tầng giam giữ ác ma bên dưới thì lại càng mạnh mẽ, lão đại nhà các người không biết ở tầng thứ mấy.”
Cảm giác tương tự như lúc ở cửa ải “bên trên không giết được mày, bên dưới cũng sẽ khiến mày cực khổ đến chết”, đám cá tạp nham đã tan rã ở tầng một rồi, đám nào còn có khí lực mà liều chống đỡ thì sẽ chờ tiêu hao ở tầng thứ hai.
Phong Tiểu Tiểu có dự cảm rằng từ đáy hồ lửa ở tầng một không thể trực tiếp lao ra ngoài, nơi này có cấm chế không biết tên đã khóa chặt con đường thông từ dưới lên trên rồi.
Cho nên, nếu muốn tìm được lối ra thì chỉ có đi xuống từng tầng một mới có hy vọng, nếu không thì cũng chỉ có thể quanh quẩn ở trong không gian u ám này mãi mãi mà thôi.
“Hồ lửa sẽ sụp đổ.” Chessia tiến lại gần, ngồi xuống vị trí bên cạnh cách Phong Tiểu Tiểu không xa và mở miệng: “Tôi cũng từng đọc qua sách của Rasiel, trong đó từng đề cập rằng ‘lửa thần cũng sẽ tắt, nó sẽ từ từ lan tràn, không phân trên dưới, đến khi nào hòa tan chính bản thân hồ lửa’... Trước kia tôi không hiểu rõ ý nghĩa của câu nói này lắm, nhưng bây giờ có thể thấy, lời này dường như chính là chỉ hồ lửa và không gian tồn tại với nó sẽ tiêu tan sạch sẽ trong thời khắc cuối cùng của ngày tận thế. Đến lúc đó, lửa trong lòng đất và mặt đất sẽ hòa làm một thể, cho dù là linh hồn trong không gian tối tăm đang quanh quẩn quanh chúng ta cũng sẽ bị thiêu hủy hết.”
“Lucifer cũng biết được điều đó?” Phong Tiểu Tiểu hỏi.
Chessia gật đầu: “Đương Nhiên, chúng tôi đọc được nội dung nào đều sẽ báo cáo cho điện hạ.”
“Vậy ngồi trong này đợi cũng là chờ chết.” Phong Tiểu Tiểu trầm tư: “Theo cá tính của Lucifer, chắc chắn anh ta không thể cam tâm, tôi chắc rằng hiện giờ tám phần anh ta đã đến tầng tiếp theo tìm đường ra rồi.”
“Đúng.” Chessia thở dài, quan sát đám thiên thần sa ngã còn chưa tới trăm người sau lưng mình: “Chúng tôi... e rằng đã không còn cách nào để mở lối đi nữa rồi.”
Phong Tiểu Tiểu vỗ tay, hết cách: “Quả thật là vậy, xem ra chỉ có mình tôi xuống được thôi.”
“Không thể!” Đồng tử Chessia co rút mãnh liệt: “Cho dù có phải tiêu tan rồi hóa thành sức mạnh của người, chúng tôi cũng nhất định phải xuống dưới!”
Nếu không, vị cổ thần kia sẽ không bỏ qua cho bọn họ.
Bình luận facebook