Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-289
Chương 292: Yến khê
Khi đang chơi đùa vui vẻ với Tiểu Đát Kỷ, Phong Tiểu Tiểu bỗng nhiên cảm nhận được dường như có người đang kéo thắt lưng của mình.
Oành!!
Trước mắt nhiều người, ai lại không biết xấu hổ như vậy?
Cảm nhận thấy bộ phận nhạy cảm bị lôi kéo, Phong Tiểu Tiểu lúc này giận dữ quay đầu trừng mắt thì nhìn thấy thứ người ta kéo không phải thắt lưng của cô, mà là cái đuôi trên thắt lưng này.
Một con hồ ly tinh dáng vẻ xinh đẹp với ánh mắt lờ đờ say mông lung, rõ ràng bộ dạng cho thấy đã uống không ít rượu, đang vô liêm sỉ mà cầm cái đuôi của chính mình phác thảo cái đuôi đạo cụ phủ sau người Phong Tiểu Tiểu.
Trông thấy Phong Tiểu Tiểu quay đầu lại, lá gan hồ ly kia cũng lớn, không chỉ không tránh né mà còn nhoẻn miệng cười, uyển chuyển thâm tình dán sát tới. Có thể vì uống nhiều rượu mà giọng nói hơi khàn, chậm rãi ngâm xướng:
“Người đời sau này, phải nhớ tưởng niệm. Người đời sau này. Người đời sau này, vẽ mi cài trâm. Người đời sau này…”
Hồ ly tinh vừa ngâm nga, cánh tay vừa thâm tình sờ cái đuôi đạo cụ của Phong Tiểu Tiểu. Mặc dù không biết tập tục của chủng tộc đối phương, nhưng Phong Tiểu Tiểu cũng đã nhìn ra, trong động tác của hồ ly tinh này có vẻ khá thân mật, cảm giác cũng không khác so với trước kia khi Phục Hy âu yếm quấn đuôi của mình là mấy.
Ngay khi bên kia còn chưa ca xong ba câu, Phong Tiểu Tiểu còn chưa nói gì, bỗng nhiên “bẹp” một tiếng, cũng không biết là chất lượng đạo cụ mà Hoàng Dung đưa cho quá kém, hay do sức lực trên tay hồ ly tinh quá lớn mà cái đuôi lông xù vốn dính trên thắt lưng của Phong Tiểu Tiểu cứ như vậy bị kéo xuống... Ca từ trong miệng hồ ly tinh xinh trai lập tức kẹt lại, kinh ngạc cầm nửa cái đuôi trong tay mình, đầu óc trống rỗng.
Phong Tiểu Tiểu: “...”
Quần chúng vây xem: “...”
Hồ ly tinh xinh trai hoàn hồn: “A, a, a… đứt rồi, đứt... đứt... đứt... đứt rồi...”
Anh chàng hồ ly tinh cảm thấy cơn say trong nháy mắt đã biến mất, run rẩy cẩn thận bưng lấy chiếc đuôi bị gãy mà thét chói tai, đầu đầy mồ hôi lạnh, quả thật sắp hôn mê tại chỗ.
Từ khi sinh ra tới giờ, từ trong núi ra ngoài núi, dù gì hắn cũng từng vui đùa qua vô số giống cái, không dám nói mọi việc đều thuận lợi, nhưng ít nhất cũng không có kinh nghiệm chơi đùa tới mức kéo đứt đuôi hồ cái xuống... Ha ha ha ha. Hắn thực sự không phải cố ý, rõ ràng chỉ muốn kiểm tra thôi, sao bỗng nhiên gây ra lực sát thương lớn như vậy được? Chẳng lẽ hắn đã bất cẩn đột phá đến cấp bậc Thiên Hồ lúc nào mà chính bản thân cũng không biết sao?
Hoàng Dung tìm mấy vòng bên ngoài không có kết quả, vừa trở lại đại sảnh phòng chính thì đã nghe thấy tiếng thét chói tai quen thuộc, dẹp đám hồ ly nhìn vào bên trong. Hoàng Dung câm nín nửa phút, sau đó chỉ vào mỹ nam sụp đổ đang điên cuồng khua tay múa chân vẽ loạn hỏi Phong Tiểu Tiểu: “... Anh ta nổi điên cái gì vậy?”
“...” Phong Tiểu Tiểu đáp thực tế: “Anh ta kéo cái đuôi của tôi xuống.”
Tiếng thét chói tai của mỹ nam sắp đột phá cực hạn của nhân loại: “A, a, a, a, a----”
Hoàng Dung càng câm lặng hơn: “... Cô nói là đuôi của cô?”
“Tôi cũng đang cảm thấy kỳ quá. Nghe nói hồ ly tinh đều là sinh vật có IQ cao...” Phong Tiểu Tiểu mò xuống cái đuôi suy tư cả buổi, sau đó quay đầu chân thành hỏi Hoàng Dung: “Có phải tôi đã hiểu lầm cái gì rồi không?”
“...” Gân xanh của Hoàng Dung rất hồn nhiên giật giật hai cái, nghiến răng nghiến lợi, hận không thể ném màn biểu diễn mất mặt này ra ngoài.
Phong Tiểu Tiểu dựa vào tâm tình chân thật mà hỏi lại: “Đây là Yến thị Thanh Khâu trong truyền thuyết sao? Trước mắt là boss mạnh nhất của tộc hồ ly tinh các người?”
“...” Hoàng Dung bỗng nhiên xúc động, muốn trực tiếp nhảy từ cửa sổ xuống.
***
Qua một phen trấn an, tỉnh rượu, giải thích, chứng minh... Sau khi lăn tăn nửa ngày trời, hồ ly tinh xinh trai được rót vào bụng mấy chén trà đậm đặc rốt cuộc cũng an tĩnh lại, cẩn thận cầm cái đuôi trong tay kéo kéo mấy cái, xác nhận bên trong rõ ràng là chất liệu sợi mới thở phào một hơi: “Làm ta sợ muốn chết.”
Hoàng Dung đã mất mặt tới mức chết lặng, cười lớn hai tiếng, giới thiệu lại hai người một lần nữa: “Vị này chính là cô Phong, Nữ Oa chuyển thế. Vị này chính là Yến Khê Thanh Khâu, Cửu Vĩ Yêu Hồ... Hiếm có dịp hôm nay tế tổ có hai vị tới xem, Hoàng mỗ và nhất mạch Hiên Viên vô cùng vinh hạnh.”
Mỹ nam Yến Khế bĩu môi bỏ cái đuôi giả trong tay ra, biết bản thân khi nãy náo loạn thành chuyện cười, không khỏi uất ức nhìn Phong Tiểu Tiểu phàn nàn: “Sao nương nương cũng không nhắc nhở Yến Khê một tiếng? Suýt chút nữa Yến Khê bị dọa sợ rồi.”
“Giọng nói của anh quá lớn, tôi hét không được.” Phong Tiểu Tiểu bình tĩnh nói.
“...” Yến Khê nghẹn họng, vẻ mặt tức giận, không vui liếc mắt tới: “Uổng công Yến Khê còn luôn nhớ tới nương nương, cố ý chạy tới đây giúp người giải sầu.”
Phong Tiểu Tiểu không bình tĩnh nhếch mày: “Anh muốn tự tiến cử làm chiếu ngủ?”
Yến Khê suýt phát điên, em gái không có tiết tháo này thật sự là Nữ Oa sao? Chắc không phải nhầm người rồi đấy chứ?
Hoàng Dung không thể không vội ho một tiếng muốn chen lời. Mặc dù anh ta cũng không biết Yến thị Thanh Khâu bỗng nhiên rời núi để làm gì, nhưng cũng đại khái đoán được một chút. Rõ ràng là đối phương muốn kết giao với Nữ Oa, từ đó tranh thủ kéo chỗ dựa của Hiên Viên về bên họ.
Dựa theo thực lực và lý lịch mà nói, Thanh Khâu là vương giả Hồ tộc, việc tốt không nhường người, bản thân Hiên Viên bên này cũng chiếm tới hai phần ưu thế là Tô Đát Kỷ và Nữ Oa... Tô Đát Kỷ thì khỏi phải nói, là kẻ mạnh làm vua trong vòng yêu quái, nếu như không có một con Yêu Hồ bỗng nhiên chạy tới đây thì đương nhiên lấy đâu ra ai dám chèn ép vị tổ tông này. Nhưng hiện giờ vừa xảy ra biến cố, tình hình lại có chút vấn đề.
Lực lượng mạnh nhất có thể duy trì đến hiện tại không thể nghi ngờ chính là Nữ Oa. Tổ thần đã mở miệng, hậu thị của Đông Hoàng Thái Nhất cũng không dám không nể mặt... Vấn đề hiện giờ hẳn phải có điều kiện là không ai quấy rối mới được.
Cắt ngang lời nói của hai người kia, Hoàng Dung suy nghĩ một chút, cẩn thận cân nhắc nhở cách dùng từ của đối phương: “Ngài Yến còn chưa nói mục đích ngài tới lần này là gì đâu đấy?” Rõ ràng đối phương không phải vì vội tới xem mặt mũi Tô Đát Kỷ thế nào, xem ra nguyên do chính là liên quan đến Nữ Oa.
Yến Khê phì cười, tỏ vẻ thần bí đưa ngón trỏ lên môi: “Nhiều người như vậy chẳng phải không tiện nói sao? Chi bằng nương nương để lại cho Yến Khê số điện thoại thì thế nào?”
“Tôi để...” Phong Tiểu Tiểu ngẩn người, lúc này đào bới mới phát hiện một vấn đề quan trọng - Fuck! Cô trực tiếp dùng truyền tống trận trở về, điện thoại, ví tiền, hộ chiếu và tất cả những đồ vật khác đều để hết trong khách sạn ở biển Chết rồi còn đâu!
Hơn nữa dường như còn không dừng lại ở đó, nếu nhớ không lầm thì hình như Chessia còn nợ đầu trọc một quả táo đấy.
Khó trách trước đó cô cứ cảm thấy dường như thiêu thiếu cái gì đấy...
Đẩy hồ ly tinh với ánh mắt tha thiết chờ đợi hồi lâu, rất lâu sau, Phong Tiểu Tiểu mới ảm đạm nói: “Lưu QQ được không?”
Yến Khê đầu tiên là giật mình, sau đó cười đến mức run rẩy cả người: “Nương nương cũng thật hài hước.”
“...” Cô hài hước ở chỗ nào vậy?
“Được, được, không đùa với mọi người nữa.” Yến Khê lau khóe mắt, khóe miệng vẫn nở nụ cười, theo thói quen chớp mắt: “Lần này Yến Khê tới đây thật sự là để giải sầu cho nương nương.”
“Có lời... thì cứ nói!” Phong Tiểu Tiểu cắn răng.
Yến Khê lơ đi, cười hỏi: “Ưu phiền của nương nương, Yến Khê lại trùng hợp nghe nói chút ít, không biết Binh chủ Xi Vưu có ổn không?”
Những lời này trực tiếp đánh vào tử huyệt của Phong Tiểu Tiểu, gương mặt lập tức biến sắc: “Sao anh biết?” Không đúng, đây không phải trọng điểm: “Anh có cách?”
Bình luận facebook