• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Nhất phẩm giang sơn (4 Viewers)

  • Chap-406

Chương 354: Xuân phong đắc ý (2)






- Ha...

Nỗi lo âu canh cánh trong lòng Triệu Trinh cuối cùng cũng được trút bỏ, sung sướng nhìn về phía các tướng công rồi nói:

- Tên Trần Trọng Phương này đúng là liệu tính như thần, không ngờ hắn có thể đoán được!

Các tướng công nghe thấy vậy cũng không giấu nổi niềm vui sướng. Bọn họ thực sự rất sợ hai nước xảy ra đánh nhau, như vậy đất nước không những không chống đỡ được mà cuộc sống sau này của người dân cũng không mấy dễ chịu.

- Còn tin vui gì nữa?

Triệu Trinh hỏi.

- Chuyện vui thứ hai đến từ Quảng Tây,

Tăng Công Lượng nói:

- Ngũ điện hạ và Tôn Miện Thượng dâng tấu nói rằng chính sách “dùng Man chế Di” đã có hiệu quả. Ngũ điện hạ liên hợp với bốn mươi lăm thủ lĩnh bộ lạc Man cư trú ở khu vực Hữu Giang, đúc con dấu giao phó cho bọn họ giữ ở các vị trí tướng tá, miễn trừ thuế khóa cho bọn họ, tập hợp lớp con cháu tinh nhuệ thành lập lên đội quân Tây Bình, có trách nhiệm phòng chống sự xâm lược của dân tộc Ấp La.

- Vậy sao?

Triệu Trinh nghe thấy vậy, cũng vui mừng hớn hở nói:

- Khá lắm Tông Tích, quả thật không phụ lòng mong chờ của trẫm!

Nói xong ông đứng dậy, khoanh tay dạo bước mà trong lòng xúc động vô cùng nói:

- Trần Khác đang ở tây bắc, Tông Tích ở tây nam, làm việc rất có hiệu quả, rất hợp ý trẫm!

Quan trọng là không phải tốn tiền, không phải đánh nhau mà giải quyết được vấn đề xâm phạm biên giới, thực sự khiến ông rất hài lòng:

- Nhất định biểu dương lớn, biểu dương lớn!

- Bệ hạ minh giám.

Hàn Kỳ nói một câu khiến mọi người cụt hứng:

- Kế sách của hai người họ quả nhiên rất khéo léo tài tình, thực sự đã đẩy lui được quân địch, nhưng người Đảng Hạng cũng vậy, người Giao Chỉ cũng thế, đều không bị mất binh nào tốt nào, thì bất cứ lúc nào bọn họ cũng có thể kéo nhau trở lại xâm lược, cho nên tuyệt đối không được lơ là.

- Ha ha, chí ít cũng tranh thủ được chút thời gian quý báu.

Triệu Trinh cười nói:

- Qua được thời gian này, triều đình sẽ có tiền, như thế địch tới đâu ta chặn tới đó!

Vừa nói ông vừa quay sang Phú Bật:

- Phú tướng công nói gì đi chứ, nên ban thưởng như thế nào cho thỏa đáng, để cho người trong thiên hạ không cho rằng quả nhân là người nhỏ mọn.

- Vâng.

Phú Bật đáp...

Đợi cho các chư vị tướng công cáo lui về hết, Triệu Trinh ra lệnh cho đám thị vệ lui ra, sau đó nhìn về phía Tư Mã Quang ngồi ở góc điện.

Tư Mã Quang trong lòng than thầm một tiếng, hạ bút xuống, đem ghi chép khởi cư còn chưa khô mực trình lên trước mặt hoàng thượng.

Triệu Trinh nhìn qua một lượt, chỉ vào nói:

- Phải xóa hai hàng này đi.

Tư Mã Quang liếc mắt nhìn, thì thấy đoạn mật tấu của Lý Hiến trước khi hội họp cùng với các tướng công. Trong đó nói trong thành gần đây có tin đồn rằng, Vương Tuấn Dân sắp trở thành trạng nguyên. Phải biết được rằng cuộc thi đình vẫn chưa diễn ra, làm sao có thể nói rằng Trạng nguyên là Vương Tuấn Dân được?

Triệu Trinh đương nhiên rất muốn biết, Vương Tuấn Dân là người thế nào.

Lý Hiến tấu, theo như điều tra thì y là nhân sĩ thuộc Hà Bắc lộ Lai Châu, sau khi làm quan có chút tài năng. Ở trong Quốc Tử Giám đọc sách mấy năm, cũng từng qua lại rất thân thiết với công tử của Hàn tướng công.

Triệu Trinh không nói lời nào, một lát sau, chư vị tướng công cầu kiến...

Vi phạm nội quy việc này, lần đầu làm khó tránh khỏi rối rắm, nhưng lâu rồi thành quen, làm nhiều sẽ thấy quen thuộc. Tư Mã Quang cũng dựa vào chỉ thị của hoàng thượng, xóa bỏ đoạn mật tấu này đi, sau đó khom người cáo lui.

- Tư Mã ái khanh,

Khiến một người chính trực như gã làm điều trái ngược với lương tâm như thế, Triệu Trinh hình như cũng cảm thấy áy náy, liền nhẹ nhàng nói:

- Đại khoa tháng tư này, ngươi có thể là một trong số các quan tường định không.

- Thần sợ.

Tư Mã Quang ngay lập tức quỳ xuống.

Đại khoa là cuộc thi chế khoa, cũng được coi là một cuộc thi cuối cùng trên khoa tiến sĩ. Nó là cuộc thi được mở ra để hoàng đế đích thân lựa chọn ra những nhân tài xuất sắc nhất, người tham gia cuộc thi này nhất định phải do các trọng thần đề cử, sau đó trải qua các cấp thi có mức độ khó cao dần lên, được dựa theo nguyên tắc chậm mà chắc, cố gắng chọn ra các nhân tài xuất sắc ưu tú nhất.

Nói như thế có thể vẫn chưa khách quan, có thể trực tiếp hợp Bắc Tống và Nam Tống thành một, trong khoảng thời gian ba trăm năm, tổng số Chế khoa được tổ chức là bao nhiêu? Hai mươi hai lần. Bình quân mười mấy năm mới tổi chức một lần, như vậy chọn ra được bao nhiêu nhân tài? Trong ba trăm năm chỉ mới chọn được bốn mươi mốt người!
Mà trong vòng ba trăm năm, hai Tống công lục tuyển chọn được hơn bốn mươi nghìn tiến sĩ, cho nên mọi người nói, trong một nghìn người đi học chỉ chọn ra một tiến sĩ, mà Chế khoa lại là chọn một trong trong số một nghìn các tiến sĩ, tất nhiên sẽ vang danh khắp thiên hạ, được triều đình quan tâm bồi dưỡng, không có gì bất ngờ xảy ra thì chỉ sau mấy năm có thể được phong làm tể tướng.

Cho nên đảm nhiệm vị trí tường định trong cuộc thi Chế khoa không chỉ là một vinh dự lớn lao, mà còn có thể xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với tể tướng tương lai, chuyện này vừa có được thể diện, vừa có được một công việc tốt, Tư Mã Quang không có cách nào từ chối.

Chờ cho Tư Mã Quang lui ra, Hồ Ngôn Đoái mới trở về, cung kính nói:

- Quận vương Khánh Lăng đã tới.

- Được.

Triệu Trinh gật đầu, cho người kêu Triệu Tông Thực vào.

Triệu Tông Thực bước vào điện, thấy bộ dạng của y mặc dù cố gắng không tỏ vui mừng, nhưng đôi lông mày của y khó giấu nổi niềm vui sướng trong lòng. Hoàng thượng không ngờ lại để mình thay ông làm chủ khảo cuộc thi đình, đến thằng ngốc cũng biết điều này có nghĩa như thế nào! Y hít sâu một hơi, cố gắng khống chế mạch cảm xúc trong lòng.

Sau khi thi lễ, Triệu Trinh cho phép ngồi, sau đó nhẹ nhàng nói:

- Quả nhân năm nay tuổi đã cao, mắt không còn sáng như trước nữa, có một số chuyện cần phải nhờ huynh đệ các con thay ta xử lý.

- Nhi thần đương nhiên sẽ vì phụ hoàng mà cố gắng hết mình.

Triệu Tông Thực cung kính đáp:

- Chỉ lo có chỗ không thu xếp được chu toàn, nên vô cùng lo sợ.

- Có lo lắng như thế cũng tốt.

Triệu Trinh vuốt cằm khen ngợi:

- Nhưng con cũng đừng quá lo lắng. Còn có các quan sơ định, quan tường định đều là những người có trí tuệ uyên bác chính trực. Cứ để họ chấm bài thi là được, sau đó tổng hợp lại là ổn.

Sau đó nhấn mạnh hơn:

- Con chỉ cần nắm vững điều này là tốt rồi.

- Nhi thần xin nghe theo lời dạy bảo của phụ hoàng.

- Quan trọng là tính công chính trong khi chấm bài.

Triệu Trinh trầm giọng nói:

- Quân vương cần phải dựa vào đại thần để cai trị đất nước, mà việc tuyển chọn các đại thần hoàn toàn đều từ kỳ thi tuyển cử nhân tài cấp quốc gia mà ra. Vì vậy khoa cử có liên quan mật thiết tới xã tắc, con nhất định phải công tâm, không được thiên vị. Chỉ cần không thiên vị thì có thể làm tốt vị trí quan chủ khảo lần này rồi, đã rõ chưa?

- Nhi thần... Hiểu rồi ạ.

Triệu Tông Thực vội vàng đáp lại:

- Nhất định phải công tâm để chọn ra nhân tài!

- Ừ.

Triệu Trinh gật đầu, chậm rãi nói:

- Nói lại lần nữa, quả nhân gửi trọn niềm tin của mình vào kỳ thi lần này, vì vậy con nhất định phải làm cho tốt, vì Đại Tống mà chọn ra nhân tài thật xứng đáng.

Vừa nói ông vừa nhìn Triệu Tông Thực với ánh mắt sâu hun hút:

- Hãy quý trọng lấy cơ hội lần này, đừng phụ lòng quả nhân! Nhớ kỹ rằng, những gì mình làm trời đều biết.

- Nhi thần xin khắc cốt ghi tâm!

Triệu Tông Thực tự nhiên rùng mình, hạ giọng nói.

- Quân thần không nói đùa.

Khuôn mặt Triệu Trinh trở lên lạnh lùng nói:

- Lui xuống đi.

- Vâng...

Chỉ trong nháy mắt ba ngày đã trôi qua, có tới ba trăm ba mươi mốt tân khoa cống sĩ đã hoàn thành bài thi đình, tạ ơn xuất cung. Mười mấy vị giám khảo có trách nhiệm chấm thi lần này cũng đã bắt đầu công việc căng thẳng của mình.

Mặc dù bắt đầu từ năm Gia Hựu thứ hai, thi đình không còn đánh rớt khảo sinh, nó vẫn là kỳ thi cuối cùng quyết định các cấp bậc tiến sĩ, triển vọng của tiến sĩ đồng tam giáp hiển nhiên khác một trời một vực với tiến sĩ giáp khoa, vì vậy để các quan giám khảo làm qua loa như cũ là không được.

Sau khi được các quan thủ thư sao chép rồi niêm phong lại, bài thi phải trải qua ba cửa mới được sắp xếp thứ tự. Cửa thứ nhất được gọi là quan sơ khảo, quan sơ khảo này sắp xếp bài thi theo một nhóm thứ tự, sau đó giao cho quan phúc khảo. Kỳ thực là quan phúc thẩm. Quan phúc khảo kiểm tra thêm một lần nữa, có quyền đưa ra ý kiến của mình. Ví dụ quan sơ khảo chọn ra năm vị trí trong tốp năm là Giáp Ất Bính Đinh Mậu, quan phúc khảo được phép xếp năm vị trí đó là Giáp Đinh Bính Ất Mậu.

Cuối cùng là do quan tường định dựa theo thứ tự sắp xếp của quan sơ khảo và quan phúc khảo để quyết định vị trí cuối cùng thí sinh... Đương nhiên ngoại trừ vị trí trong tốp mười.

Bởi vì vị trí trong tốp mười là do hoàng thượng quyết định, điều này thể hiện những môn sinh thiên tử này đều do hoàng thượng tuyển chọn.

Tuy nhiên năm nay lại có thêm một quan chủ khảo. Nghe nói sức khỏe của hoàng thượng không được tốt lắm, vì vậy chức này sẽ do quận vương Khánh Lăng đảm nhiệm thay, điều này khiến nhiều người cảm thấy phấn khởi, hoặc thất vọng, hoặc là thở dài than vãn, hình như chức vị thái tử đã được xác định rõ rồi.

Có lẽ từ nay sẽ không còn cảnh tranh giành vị trí thái tử gì nữa sao? Phía trước Triệu Tông Thực còn có bốn vị hoàng tử, thực ra bọn họ chỉ là vật làm nền mà thôi...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom