Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-303
Chương 302: Người kia là Mộ Thần Hiên sao?
Editor: Thơ Thơ
Cô có thể chắc chắn, chiếc nhẫn này chính là ngày đó sau khi đi nhầm phòng khách sạn mới mất đi.
Đã từng, Tuyết Vi còn trở về gian khách sạn kia dò hỏi qua cô gái ở quầy tiếp tân, có phát hiện qua chiếc nhẫn này hay không.
Nhưng, cô gái ở quầy tiếp tân trả lời thực khẳng định, nhân viên khách sạn bọn họ tuyệt đối không có nhặt được chiếc nhẫn này.
Chính là, đó là một khách sạn sáu sao, nhân viên phục vụ phòng cho khách tố chất nhất định rất cao, lại thêm chiếc nhẫn này lại không phải cái gì đáng giá, không đến mức bị người trộm mất.
Bởi vậy có thể thấy được, chiếc nhẫn này nhất định là bị người đàn ông ngày đó cùng cô thượng giường nhặt đi rồi. Nhưng Tuyết Vi lại ngượng ngùng truy vấn người đàn ông kia là ai, chuyện chiếc nhẫn này cũng chỉ có thể từ bỏ.
Không nghĩ tới..
Không nghĩ tới..
"Ninh Ninh, em đang nói một lần, chiếc nhẫn này.. Chiếc nhẫn này rốt cuộc là từ đâu có được?" Vẻ mặt Tuyết Vi vô cùng kích động.
Làm Ninh Ninh mạc danh có chút khẩn trương: "Tiểu, tiểu thư.. em, em, em vừa mới, vừa mới ở, là ở phòng nhị tiểu thư tìm được.. Tìm được chiếc nhẫn này.."
Nhị tiểu thư?
Tuyết Phỉ Nhi?
"Ha.. Ha ha ha ha.." Tuyết Vi cất tiếng cười to lên, mạc danh, nước mắt lại ở hốc mắt cô chuyển lên.
"Tiểu thư? Rốt cuộc cô làm sao vậy? Cô không sao chứ?" Ninh Ninh càng thêm cảm thấy bộ dáng Tuyết Vi có chút dọa người, vội vàng lắc lắc bả vai cô.
"Chị không có việc gì, không có việc gì, Ninh Ninh. Ninh Ninh tốt, Ninh Ninh tốt, em lần này! Thật đúng là giúp chị chuyện lớn!" Tuyết Vi kích động vỗ vỗ bả vai Ninh Ninh, ngay sau đó vẻ mặt vừa chuyển: "Tới, Ninh Ninh, giúp chị cái."
"Tiểu thư, gấp cái gì?"
"Chính là.." Nói đến đây, khóe môi Tuyết Vi giương lên, bám vào ở bên tai Ninh Ninh phân phó lên..
Hôm sau.
Tuyết Vi sớm đi bộ đội báo, cả ngày đều như làm giặc, khẩn trương hề hề.
"Linh linh linh.."
Tiếng chuông điện thoại văn phòng vang lên, cô hoảng loạn cầm lấy di động.
Ngồi đối diện cô Mạc Nhã Như cùng với An Tĩnh hai người nghi hoặc trao đổi ánh mắt, không khỏi bất đắc dĩ nói: "Tuyết Vi, là điện thoại văn phòng vang lên, không phải di động của cô."
"A.." lúc này Tuyết Vi mới phát hiện di động mình đích xác không có điện thoại tới.
"Tuyết Vi, cô còn tốt chứ? Toàn bộ buổi sáng chỉ cần có điện thoại vang lên, cô liền đặc biệt khẩn trương. Nên không phải là cùng ông xã cô cãi nhau, chờ điện thoại ông xã cô an ủi chứ?"
Hừ, nhưng thật ra cô cũng muốn cùng Hoàng Phủ Minh cãi đâu. Vấn đề, bây giờ cô chờ điện thoại có thể so hết thảy đều phải quan trọng rất nhiều, rất nhiều.
"Không. Tôi đi ra ngoài hít thở không khí." Tuyết Vi vội vàng rời khỏi văn phòng.
Nhìn xem thời gian, bây giờ đã là ba giờ chiều.
Mắt thấy Hoàng Phủ Minh liền phải tan tầm. Dựa theo hứa hẹn sở định, hôm nay sau khi anh tan tầm liền phải tuyên bố với mọi người chuyện cùng Tuyết Phỉ Nhi, cho đến lúc này.. Hiển nhiên là không có đường sống quay đầu lại.
"Chậc, Ninh Ninh! Ninh Ninh! Làm sao em còn chưa điện thoại tới?" Tuyết Vi đứng ở trên sân thể dục, lòng nóng như lửa đốt nắm chặt di động.
Đúng lúc này..
"Linh linh linh.." màn hình di động sáng lên. Tuyết Vi kích động nhìn biểu hiện điện báo trên màn hình, nhanh chóng tiếp khởi: "Này? Ninh Ninh, chuyện tra thế nào?"
Văn phòng tướng quân binh đoàn thứ ba.
"Mộ tướng quân, trong khoảng thời gian này ngài không ở, mọi chuyện binh đoàn thứ ba chúng ta đều là do Địch thượng tướng tiếp nhận xử lý, ngài xem xem, có chuyện gì yêu cầu điều chỉnh hay không?" Vài tên mang quân hàm cấp tướng đang nhất nhất trình sự vụ trong khoảng thời gian này nội sở bộ đội xử lý.
Mộ Thần Hiên đại khái nhìn lướt qua, hơi hơi gật đầu: "Không tồi, khá tốt. Không có yêu cầu điều chỉnh gì."
Tuy Nói, Địch Uy này là đối thủ cùng anh một mất một còn. Nhưng mà ít nhất Địch Uy vẫn có năng lực làm việc nhất định, anh còn không ngốc đến mức không có việc gì tự tìm phiền toái, đi sửa chữa sự vụ mà Địch Uy đã an bài tốt hết thảy.
"Vậy tốt, chúng ta đây liền đi trước.."
"Mộ tướng quân!"
"Phanh " một tiếng, cửa lớn văn phòng đột nhiên bị người từ ngoài đẩy vào.
Đứng ở trong văn phòng các tướng sôi nổi nhíu mày, khinh thường nhìn Tuyết Vi thở hổn hển: "Nữ binh này ở đội nào, đội trưởng nhà các người không dạy qua cô, trước khi vào cửa muốn gặp lãnh đạo kêu báo cáo sao?"
"Ôm.. Xin lỗi. Tôi đây liền.. liền gõ cửa lại." Đợi lúc Tuyết Vi vừa muốn rời khỏi phòng.
Mộ Thần Hiên bất đắc dĩ vẫy vẫy tay: "Thôi, thôi, không cần gõ cửa một lần nữa. Các người đều đi ra ngoài đi, Tuyết Vi lưu lại là được."
"Vâng.." Mọi người sôi nổi rời khỏi văn phòng.
Tuyết Vi bình ổn hơi thở gấp gáp, chậm rãi đóng cửa văn phòng lại.
"Tuyết Vi, tìm tôi có việc gấp sao?"
"Là như vậy, Mộ tướng quân, tôi là muốn hỏi anh.." Lời nói đến bên miệng, Tuyết Vi lại vội vàng nuốt trở vào.
Liền ở năm phút trước..
"Này? Ninh Ninh, chuyện tra thế nào?"
"Tiểu thư, em đã dựa theo cô phân phó, phái người đi đến khách sạn điều tra ký lục ngày 2 tháng 1 năm 2014 khai phòng 1606."
"Kết quả sao?"
"Kết quả người đăng ký khai phòng chính là.. Mộ Thần Hiên;!"
Biết được tin tức này, Tuyết Vi quả thực giống như sét đánh giữa trời quang. Nếu buổi tối ngày đó người đàn ông thật là Mộ Thần Hiên, cô thật sự là không biết nên làm sao đối mặt hai người Hoàng Phủ Minh và Mộ Thần Hiên.
Bất quá..
Cẩn thận suy nghĩ, Tuyết Vi lớn mật làm một cái giả thiết, có thể là Hoàng Phủ Minh lợi dụng tên Mộ Thần Hiên khai phòng hay không? Rốt cuộc, Hoàng Phủ Minh là thân phận Quân Trường, đích xác không dễ lộ ra hành tung.
Cho nên, trước tiên cô chạy tới văn phòng tướng quân, muốn tìm Mộ Thần Hiên thẩm tra đối chiếu việc này.
Nhưng nghĩ lại, nếu người đàn ông cùng cô lên giường kia thật là Mộ Thần Hiên, ngược lại chuyện đã ' mất đi ', một lần nữa khơi lên, khiến cho một cái gợn sóng thật lớn.
Nghĩ vậy, Tuyết Vi áp xuống nôn nóng trong lòng, ra vẻ không có việc gì cười, chậm rãi ngồi xuống trước mặt Mộ Thần Hiên: "Kỳ thật, cũng không phải đại sự gì. Tôi, chính là muốn hỏi anh một chút, anh có thẻ hội viên khách sạn hay không?"
"..."
Mộ Thần Hiên sửng sốt: "Cô hoảng loạn chạy tới tìm tôi, chính là vì hỏi tôi có thẻ hội viên hay không?"
"Đúng vậy. Ha hả, anh có không? Có lời Nói, liền cho tôi mượn.." Tuyết Vi giảo hoạt cười cười, nghịch ngợm vươn một bàn tay, ở trước mắt Mộ Thần Hiên ngoéo một cái.
"Có. Cô từ từ." Mộ Thần Hiên hoàn toàn xem nhẹ Tuyết Vi vươn tay, vội vàng móc ra túi tiền tìm kiếm thẻ hội viên kia.
Tê..
Kỳ quái.
Nhân lúc Mộ Thần Hiên đang cúi đầu tìm đồ vật, thần sắc Tuyết Vi dần dần lạnh xuống.
Cô nheo mắt, nhìn nhìn tay mình mang cái bạc nhẫn kia..
Nếu chiếc nhẫn này thật là Mộ Thần Hiên nhặt được, cô vừa mới cố tình vươn tay ra như vậy, vì sao Mộ Thần Hiên một chút phản ứng đều không có?
Không được! Còn phải thử một lần nữa!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Editor: Thơ Thơ
Cô có thể chắc chắn, chiếc nhẫn này chính là ngày đó sau khi đi nhầm phòng khách sạn mới mất đi.
Đã từng, Tuyết Vi còn trở về gian khách sạn kia dò hỏi qua cô gái ở quầy tiếp tân, có phát hiện qua chiếc nhẫn này hay không.
Nhưng, cô gái ở quầy tiếp tân trả lời thực khẳng định, nhân viên khách sạn bọn họ tuyệt đối không có nhặt được chiếc nhẫn này.
Chính là, đó là một khách sạn sáu sao, nhân viên phục vụ phòng cho khách tố chất nhất định rất cao, lại thêm chiếc nhẫn này lại không phải cái gì đáng giá, không đến mức bị người trộm mất.
Bởi vậy có thể thấy được, chiếc nhẫn này nhất định là bị người đàn ông ngày đó cùng cô thượng giường nhặt đi rồi. Nhưng Tuyết Vi lại ngượng ngùng truy vấn người đàn ông kia là ai, chuyện chiếc nhẫn này cũng chỉ có thể từ bỏ.
Không nghĩ tới..
Không nghĩ tới..
"Ninh Ninh, em đang nói một lần, chiếc nhẫn này.. Chiếc nhẫn này rốt cuộc là từ đâu có được?" Vẻ mặt Tuyết Vi vô cùng kích động.
Làm Ninh Ninh mạc danh có chút khẩn trương: "Tiểu, tiểu thư.. em, em, em vừa mới, vừa mới ở, là ở phòng nhị tiểu thư tìm được.. Tìm được chiếc nhẫn này.."
Nhị tiểu thư?
Tuyết Phỉ Nhi?
"Ha.. Ha ha ha ha.." Tuyết Vi cất tiếng cười to lên, mạc danh, nước mắt lại ở hốc mắt cô chuyển lên.
"Tiểu thư? Rốt cuộc cô làm sao vậy? Cô không sao chứ?" Ninh Ninh càng thêm cảm thấy bộ dáng Tuyết Vi có chút dọa người, vội vàng lắc lắc bả vai cô.
"Chị không có việc gì, không có việc gì, Ninh Ninh. Ninh Ninh tốt, Ninh Ninh tốt, em lần này! Thật đúng là giúp chị chuyện lớn!" Tuyết Vi kích động vỗ vỗ bả vai Ninh Ninh, ngay sau đó vẻ mặt vừa chuyển: "Tới, Ninh Ninh, giúp chị cái."
"Tiểu thư, gấp cái gì?"
"Chính là.." Nói đến đây, khóe môi Tuyết Vi giương lên, bám vào ở bên tai Ninh Ninh phân phó lên..
Hôm sau.
Tuyết Vi sớm đi bộ đội báo, cả ngày đều như làm giặc, khẩn trương hề hề.
"Linh linh linh.."
Tiếng chuông điện thoại văn phòng vang lên, cô hoảng loạn cầm lấy di động.
Ngồi đối diện cô Mạc Nhã Như cùng với An Tĩnh hai người nghi hoặc trao đổi ánh mắt, không khỏi bất đắc dĩ nói: "Tuyết Vi, là điện thoại văn phòng vang lên, không phải di động của cô."
"A.." lúc này Tuyết Vi mới phát hiện di động mình đích xác không có điện thoại tới.
"Tuyết Vi, cô còn tốt chứ? Toàn bộ buổi sáng chỉ cần có điện thoại vang lên, cô liền đặc biệt khẩn trương. Nên không phải là cùng ông xã cô cãi nhau, chờ điện thoại ông xã cô an ủi chứ?"
Hừ, nhưng thật ra cô cũng muốn cùng Hoàng Phủ Minh cãi đâu. Vấn đề, bây giờ cô chờ điện thoại có thể so hết thảy đều phải quan trọng rất nhiều, rất nhiều.
"Không. Tôi đi ra ngoài hít thở không khí." Tuyết Vi vội vàng rời khỏi văn phòng.
Nhìn xem thời gian, bây giờ đã là ba giờ chiều.
Mắt thấy Hoàng Phủ Minh liền phải tan tầm. Dựa theo hứa hẹn sở định, hôm nay sau khi anh tan tầm liền phải tuyên bố với mọi người chuyện cùng Tuyết Phỉ Nhi, cho đến lúc này.. Hiển nhiên là không có đường sống quay đầu lại.
"Chậc, Ninh Ninh! Ninh Ninh! Làm sao em còn chưa điện thoại tới?" Tuyết Vi đứng ở trên sân thể dục, lòng nóng như lửa đốt nắm chặt di động.
Đúng lúc này..
"Linh linh linh.." màn hình di động sáng lên. Tuyết Vi kích động nhìn biểu hiện điện báo trên màn hình, nhanh chóng tiếp khởi: "Này? Ninh Ninh, chuyện tra thế nào?"
Văn phòng tướng quân binh đoàn thứ ba.
"Mộ tướng quân, trong khoảng thời gian này ngài không ở, mọi chuyện binh đoàn thứ ba chúng ta đều là do Địch thượng tướng tiếp nhận xử lý, ngài xem xem, có chuyện gì yêu cầu điều chỉnh hay không?" Vài tên mang quân hàm cấp tướng đang nhất nhất trình sự vụ trong khoảng thời gian này nội sở bộ đội xử lý.
Mộ Thần Hiên đại khái nhìn lướt qua, hơi hơi gật đầu: "Không tồi, khá tốt. Không có yêu cầu điều chỉnh gì."
Tuy Nói, Địch Uy này là đối thủ cùng anh một mất một còn. Nhưng mà ít nhất Địch Uy vẫn có năng lực làm việc nhất định, anh còn không ngốc đến mức không có việc gì tự tìm phiền toái, đi sửa chữa sự vụ mà Địch Uy đã an bài tốt hết thảy.
"Vậy tốt, chúng ta đây liền đi trước.."
"Mộ tướng quân!"
"Phanh " một tiếng, cửa lớn văn phòng đột nhiên bị người từ ngoài đẩy vào.
Đứng ở trong văn phòng các tướng sôi nổi nhíu mày, khinh thường nhìn Tuyết Vi thở hổn hển: "Nữ binh này ở đội nào, đội trưởng nhà các người không dạy qua cô, trước khi vào cửa muốn gặp lãnh đạo kêu báo cáo sao?"
"Ôm.. Xin lỗi. Tôi đây liền.. liền gõ cửa lại." Đợi lúc Tuyết Vi vừa muốn rời khỏi phòng.
Mộ Thần Hiên bất đắc dĩ vẫy vẫy tay: "Thôi, thôi, không cần gõ cửa một lần nữa. Các người đều đi ra ngoài đi, Tuyết Vi lưu lại là được."
"Vâng.." Mọi người sôi nổi rời khỏi văn phòng.
Tuyết Vi bình ổn hơi thở gấp gáp, chậm rãi đóng cửa văn phòng lại.
"Tuyết Vi, tìm tôi có việc gấp sao?"
"Là như vậy, Mộ tướng quân, tôi là muốn hỏi anh.." Lời nói đến bên miệng, Tuyết Vi lại vội vàng nuốt trở vào.
Liền ở năm phút trước..
"Này? Ninh Ninh, chuyện tra thế nào?"
"Tiểu thư, em đã dựa theo cô phân phó, phái người đi đến khách sạn điều tra ký lục ngày 2 tháng 1 năm 2014 khai phòng 1606."
"Kết quả sao?"
"Kết quả người đăng ký khai phòng chính là.. Mộ Thần Hiên;!"
Biết được tin tức này, Tuyết Vi quả thực giống như sét đánh giữa trời quang. Nếu buổi tối ngày đó người đàn ông thật là Mộ Thần Hiên, cô thật sự là không biết nên làm sao đối mặt hai người Hoàng Phủ Minh và Mộ Thần Hiên.
Bất quá..
Cẩn thận suy nghĩ, Tuyết Vi lớn mật làm một cái giả thiết, có thể là Hoàng Phủ Minh lợi dụng tên Mộ Thần Hiên khai phòng hay không? Rốt cuộc, Hoàng Phủ Minh là thân phận Quân Trường, đích xác không dễ lộ ra hành tung.
Cho nên, trước tiên cô chạy tới văn phòng tướng quân, muốn tìm Mộ Thần Hiên thẩm tra đối chiếu việc này.
Nhưng nghĩ lại, nếu người đàn ông cùng cô lên giường kia thật là Mộ Thần Hiên, ngược lại chuyện đã ' mất đi ', một lần nữa khơi lên, khiến cho một cái gợn sóng thật lớn.
Nghĩ vậy, Tuyết Vi áp xuống nôn nóng trong lòng, ra vẻ không có việc gì cười, chậm rãi ngồi xuống trước mặt Mộ Thần Hiên: "Kỳ thật, cũng không phải đại sự gì. Tôi, chính là muốn hỏi anh một chút, anh có thẻ hội viên khách sạn hay không?"
"..."
Mộ Thần Hiên sửng sốt: "Cô hoảng loạn chạy tới tìm tôi, chính là vì hỏi tôi có thẻ hội viên hay không?"
"Đúng vậy. Ha hả, anh có không? Có lời Nói, liền cho tôi mượn.." Tuyết Vi giảo hoạt cười cười, nghịch ngợm vươn một bàn tay, ở trước mắt Mộ Thần Hiên ngoéo một cái.
"Có. Cô từ từ." Mộ Thần Hiên hoàn toàn xem nhẹ Tuyết Vi vươn tay, vội vàng móc ra túi tiền tìm kiếm thẻ hội viên kia.
Tê..
Kỳ quái.
Nhân lúc Mộ Thần Hiên đang cúi đầu tìm đồ vật, thần sắc Tuyết Vi dần dần lạnh xuống.
Cô nheo mắt, nhìn nhìn tay mình mang cái bạc nhẫn kia..
Nếu chiếc nhẫn này thật là Mộ Thần Hiên nhặt được, cô vừa mới cố tình vươn tay ra như vậy, vì sao Mộ Thần Hiên một chút phản ứng đều không có?
Không được! Còn phải thử một lần nữa!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook