Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
bút kí yêu em-17
[Phần 2] Bút Kí Yêu Em - Chương 16_Con người mấy ai cũng thay đổi ,chỉ là không biết khi nào?
"Mộ Kính Hiên , mau thả tôi ra "_Hàn Tĩnh Nhi gào thét dữ dội , như muốn ăn tươi nuốt sống người đàn ông này
Mộ Kính Hiên ngồi trên chiếc ghế bang chủ , uy nghiêm :"Cô muốn chống đối tôi?"
Hàn Tĩnh Nhi không khuất phục:"Từ đầu chí cuối , tôi và anh đã là hai đường thẳng , không liên quan gì đến nhau , việc tôi tôi làm , việc anh anh làm"
Mộ Kính Hiên đăm chiêu:"Vậy tại sao khi tôi đang làm việc cô lại xen vào , hả?"
Hàn Tĩnh Nhi nắm chặt tay , nhìn thẳng vào con ngươi hung tợn ấy , nói:"Việc anh đã làm là một việc trái đạo đức , người dân ở đó đắc tội gì với anh mà anh lại đuổi họ đi , còn phá nát nơi ở của họ"
Mộ Kính Hiên :"Mảnh đất đó đã đến lúc phải đưa vào thi công , dù cho không đuổi họ lúc này , thì sau này họ cũng phải đi thôi"
Hàn Tĩnh Nhi cười lạnh:"Há , tôi thừa biết anh có thể không làm việc đó , chỉ là anh muốn dồn ép họ vào đường cùng , hay là anh vì câm ghét tôi nên mới làm vậy"
"Ha ha ha , Hàn Tĩnh Nhi cô tưởng cô là ai? Mà tôi phải làm vậy"
"Được , nếu anh đã nói vậy , thì mảnh đất đó tôi sẽ mua lại , anh đồng ý chứ?"
Mộ Kính Hiên rời ghế , bước lại gần cô:"Cô nghĩ mình sẽ có đủ tiền để mua nó"
"Bao nhiêu?"
"Toàn bộ Hàn gia cùng Hàn thị , cô thấy thế nào!"
Hàn Tĩnh Nhi trợn mắt , anh là đang ép cô sao? Cô cười như không:"Quả thật , con người ai cũng thay đổi , chỉ là không biết khi nào?"
Mộ Kính Hiên nhìn cô đầy nghi vấn , cô là đang có ý gì? Anh mặc cô , đi về phía cánh cửa
Hàn Tĩnh Nhi nhìn theo hét:"Mau thả tôi ra , tên khốn"
Anh ngoảnh đầu lại nhìn:"Khi nào cô không càn quấy nữa ,tôi sẽ thả"
Hàn Tĩnh Nhi ngồi bệch xuống , chiếc lồng sắt này cứ như muốn giết cô Thật sự cô quá khó chịu với nơi này Mùi máu tanh , âm u đến đáng sợ Cô tự hỏi , ở đây không biết đã bao nhiêu người chết ở đây
Hàn Tĩnh Nhi do mệt mỏi quá nên đã ngủ thiếp đi lúc nào
---LONG THẦN BANG---
Tôn Tử Hạo nghiêm nghị ngồi đó , bên cạnh anh là A Lập , một bang phó rất giỏi
"Mang cô ta lên đây"_khác với vẻ dịu dàng khi ở gần cô , bây giờ nhìn anh như một con sói hung tợn , khát máu Nhìn vào đã thôi đáng sợ
Tiếp theo đó là thuộc hạ của anh mang Trang Liễu Mị vào
Trang Liễu Mị nhìn thấy anh liền tỏ ra vui mừng,nói :"Có anh Hạo ở đây, tôi xem các người dám làm gì tôi"
Tôn Tử Hạo nhìn cô ta ,nở một nụ cười chết chóc:"Vậy sao , Trang Liễu Mị "
Trang Liễu Mị nũng nịu:"Anh Hạo , mau bảo các người này thả người ta đi , họ làm em đau"
Tôn Tử Hạo vuốt cằm , sau lại nhìn bằng đôi mắt lạnh băng lãnh:"Bây giờ tôi sẽ cho cô cảm nhận thế nào là đau"
Trang Liễu Mị sợ hãi khi nhìn thấy một con dao sắc bén anh đang cầm trên tay , la hét:"Áanh muốn làm gì em?"
"Còn hỏi? Lúc trước tôi đã từng nói sẽ bắt cô phải đau đớn gấp mười lần cô ấy , cô không nhớ gì sao?"
Trang Liễu Mị bừng tĩnh:"Vì cô ta , mà anh làm vậy với em , cô ta chẳng qua là một con đàn bà rách nát , một con hồ li tinh dơ bẩn , anh còn yêu cô ta sao? "
"Rách nát? Dơ bẩn? Tôi thấy những lời đó rất thích hợp với cô , dù cho tôi không khiến cô đau đớn , rồi cũng có người sẽ thay tôi làm , mà có lẽ còn hơn tôi nữa"
"Ý anh là gì? Chẳng lẽ con đàn bà đó còn có một tên nam nhân ngốc nghếch nào chống lưng"
"Tôi nói này , trước khi cô làm gì , thì hãy nhớ kĩ điều tra kĩ thân phận của người ta ,tránh hậu quả như hôm nay"
Trang Liễu Mị trong sợ hãi , lại lộ ra vẻ khó hiểu:"Cô ta còn có thân phận gì?"
Tôn Tử Hạo đi lại gần cô ta, ghét sát vào tai ả nói:"Cô ấy là Mộ Đồng Tranh , con gái út của Mộ gia , em gái của Mộ Kính Hiên "
Trang Liễu Mị bủn rủn ,khi nghe đến tên nhà họ Mộ Không ai không biết đến , Mộ gia là một gia tộc lớn , chẳng những vậy trong thế giới ngầm rất có tiếng tâm Nhưng cô ta nào ngờ , người mình làm hại lại là con gái của họ , em gái của Mộ Kính Hiên
Hai người đàn ông của Mộ gia từng nói 'Chết là khi ngươi làm hại người thân ta'
Câu nói đó đã lặp lại trên người của rất nhiều người, với cách thức vô cùng ác độc Trang Liễu Mị không tin , một con đàn bà như cô tại sao lại có thân phận cao quý như vậy Lần này , cô ta quả thật đã sai rồi
Trang Liễu Mị khóc lóc,nói :"Anh Hạo , xin anh tha cho em , em liền đi xin lỗi Mộ Đồng Tranh, xin anh đừng làm gì em?"
Tôn Tử Hạo nheo mặt:"Quá muộn rồi"
"Á"_tiếng hét vô cùng chói tai của cô ta vang lên
Tôn Tử Hạo dùng con dao lúc nãy , đâm thẳng vào bàn tay của cô ta Những dòng máu tươi đỏ chảy xuống , kích thích mắt người nhìn
Trang Liễu Mị đau đến lã người, không còn sức nói
Chưa dừng lại ở đó , anh nhìn sang thuộc hạ của mình , nói:"Tim cho cô ta một liều thuốc kích dục , mang đến cho những tên bị giam cầm , khi nào chơi đã rồi , vứt cô ta ở một xó nào đó "
Những tên đàn ông bị giam cầm nghe đến sáng rực mắt nhìn nhau , món mồi ngon như vậy làm sao có thể bỏ qua được Lại nói , họ đã bị nhốt ở đây hai năm rồi , ăn chay lâu rồi giờ cũng nơi ăn mặn
Trang Liễu Mị nghe rõ từng câu từng chữ, trong vô vọng mặc họ làm gì
Do thuốc bắt đầu có tác dụng , cô ta cứ vậy mà bị chà đạp đến thảm hại
Những tiếng cười vui vẻ của họ , cùng tiếng rên rỉ của một cô gái , lại vô cùng dâm đãng
Tôn Tử Hạo phát tởm , rời đi
----------
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
"Mộ Kính Hiên , mau thả tôi ra "_Hàn Tĩnh Nhi gào thét dữ dội , như muốn ăn tươi nuốt sống người đàn ông này
Mộ Kính Hiên ngồi trên chiếc ghế bang chủ , uy nghiêm :"Cô muốn chống đối tôi?"
Hàn Tĩnh Nhi không khuất phục:"Từ đầu chí cuối , tôi và anh đã là hai đường thẳng , không liên quan gì đến nhau , việc tôi tôi làm , việc anh anh làm"
Mộ Kính Hiên đăm chiêu:"Vậy tại sao khi tôi đang làm việc cô lại xen vào , hả?"
Hàn Tĩnh Nhi nắm chặt tay , nhìn thẳng vào con ngươi hung tợn ấy , nói:"Việc anh đã làm là một việc trái đạo đức , người dân ở đó đắc tội gì với anh mà anh lại đuổi họ đi , còn phá nát nơi ở của họ"
Mộ Kính Hiên :"Mảnh đất đó đã đến lúc phải đưa vào thi công , dù cho không đuổi họ lúc này , thì sau này họ cũng phải đi thôi"
Hàn Tĩnh Nhi cười lạnh:"Há , tôi thừa biết anh có thể không làm việc đó , chỉ là anh muốn dồn ép họ vào đường cùng , hay là anh vì câm ghét tôi nên mới làm vậy"
"Ha ha ha , Hàn Tĩnh Nhi cô tưởng cô là ai? Mà tôi phải làm vậy"
"Được , nếu anh đã nói vậy , thì mảnh đất đó tôi sẽ mua lại , anh đồng ý chứ?"
Mộ Kính Hiên rời ghế , bước lại gần cô:"Cô nghĩ mình sẽ có đủ tiền để mua nó"
"Bao nhiêu?"
"Toàn bộ Hàn gia cùng Hàn thị , cô thấy thế nào!"
Hàn Tĩnh Nhi trợn mắt , anh là đang ép cô sao? Cô cười như không:"Quả thật , con người ai cũng thay đổi , chỉ là không biết khi nào?"
Mộ Kính Hiên nhìn cô đầy nghi vấn , cô là đang có ý gì? Anh mặc cô , đi về phía cánh cửa
Hàn Tĩnh Nhi nhìn theo hét:"Mau thả tôi ra , tên khốn"
Anh ngoảnh đầu lại nhìn:"Khi nào cô không càn quấy nữa ,tôi sẽ thả"
Hàn Tĩnh Nhi ngồi bệch xuống , chiếc lồng sắt này cứ như muốn giết cô Thật sự cô quá khó chịu với nơi này Mùi máu tanh , âm u đến đáng sợ Cô tự hỏi , ở đây không biết đã bao nhiêu người chết ở đây
Hàn Tĩnh Nhi do mệt mỏi quá nên đã ngủ thiếp đi lúc nào
---LONG THẦN BANG---
Tôn Tử Hạo nghiêm nghị ngồi đó , bên cạnh anh là A Lập , một bang phó rất giỏi
"Mang cô ta lên đây"_khác với vẻ dịu dàng khi ở gần cô , bây giờ nhìn anh như một con sói hung tợn , khát máu Nhìn vào đã thôi đáng sợ
Tiếp theo đó là thuộc hạ của anh mang Trang Liễu Mị vào
Trang Liễu Mị nhìn thấy anh liền tỏ ra vui mừng,nói :"Có anh Hạo ở đây, tôi xem các người dám làm gì tôi"
Tôn Tử Hạo nhìn cô ta ,nở một nụ cười chết chóc:"Vậy sao , Trang Liễu Mị "
Trang Liễu Mị nũng nịu:"Anh Hạo , mau bảo các người này thả người ta đi , họ làm em đau"
Tôn Tử Hạo vuốt cằm , sau lại nhìn bằng đôi mắt lạnh băng lãnh:"Bây giờ tôi sẽ cho cô cảm nhận thế nào là đau"
Trang Liễu Mị sợ hãi khi nhìn thấy một con dao sắc bén anh đang cầm trên tay , la hét:"Áanh muốn làm gì em?"
"Còn hỏi? Lúc trước tôi đã từng nói sẽ bắt cô phải đau đớn gấp mười lần cô ấy , cô không nhớ gì sao?"
Trang Liễu Mị bừng tĩnh:"Vì cô ta , mà anh làm vậy với em , cô ta chẳng qua là một con đàn bà rách nát , một con hồ li tinh dơ bẩn , anh còn yêu cô ta sao? "
"Rách nát? Dơ bẩn? Tôi thấy những lời đó rất thích hợp với cô , dù cho tôi không khiến cô đau đớn , rồi cũng có người sẽ thay tôi làm , mà có lẽ còn hơn tôi nữa"
"Ý anh là gì? Chẳng lẽ con đàn bà đó còn có một tên nam nhân ngốc nghếch nào chống lưng"
"Tôi nói này , trước khi cô làm gì , thì hãy nhớ kĩ điều tra kĩ thân phận của người ta ,tránh hậu quả như hôm nay"
Trang Liễu Mị trong sợ hãi , lại lộ ra vẻ khó hiểu:"Cô ta còn có thân phận gì?"
Tôn Tử Hạo đi lại gần cô ta, ghét sát vào tai ả nói:"Cô ấy là Mộ Đồng Tranh , con gái út của Mộ gia , em gái của Mộ Kính Hiên "
Trang Liễu Mị bủn rủn ,khi nghe đến tên nhà họ Mộ Không ai không biết đến , Mộ gia là một gia tộc lớn , chẳng những vậy trong thế giới ngầm rất có tiếng tâm Nhưng cô ta nào ngờ , người mình làm hại lại là con gái của họ , em gái của Mộ Kính Hiên
Hai người đàn ông của Mộ gia từng nói 'Chết là khi ngươi làm hại người thân ta'
Câu nói đó đã lặp lại trên người của rất nhiều người, với cách thức vô cùng ác độc Trang Liễu Mị không tin , một con đàn bà như cô tại sao lại có thân phận cao quý như vậy Lần này , cô ta quả thật đã sai rồi
Trang Liễu Mị khóc lóc,nói :"Anh Hạo , xin anh tha cho em , em liền đi xin lỗi Mộ Đồng Tranh, xin anh đừng làm gì em?"
Tôn Tử Hạo nheo mặt:"Quá muộn rồi"
"Á"_tiếng hét vô cùng chói tai của cô ta vang lên
Tôn Tử Hạo dùng con dao lúc nãy , đâm thẳng vào bàn tay của cô ta Những dòng máu tươi đỏ chảy xuống , kích thích mắt người nhìn
Trang Liễu Mị đau đến lã người, không còn sức nói
Chưa dừng lại ở đó , anh nhìn sang thuộc hạ của mình , nói:"Tim cho cô ta một liều thuốc kích dục , mang đến cho những tên bị giam cầm , khi nào chơi đã rồi , vứt cô ta ở một xó nào đó "
Những tên đàn ông bị giam cầm nghe đến sáng rực mắt nhìn nhau , món mồi ngon như vậy làm sao có thể bỏ qua được Lại nói , họ đã bị nhốt ở đây hai năm rồi , ăn chay lâu rồi giờ cũng nơi ăn mặn
Trang Liễu Mị nghe rõ từng câu từng chữ, trong vô vọng mặc họ làm gì
Do thuốc bắt đầu có tác dụng , cô ta cứ vậy mà bị chà đạp đến thảm hại
Những tiếng cười vui vẻ của họ , cùng tiếng rên rỉ của một cô gái , lại vô cùng dâm đãng
Tôn Tử Hạo phát tởm , rời đi
----------
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook