Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
bút kí yêu em-36
[Phần 2] Bút Kí Yêu Em - Chương 35_Ngỏ ý muốn mua bức tranh
Thương A Hoành chạy với tốc độ như bay đến nhà Cẩm Túc
Cô phải công nhận, làm việc ở tập đoàn Tư Lạc thì có thể nói là rất sung sướng, tiền lương một tháng rất nhiều, có thể nuôi được ba đến bốn người
Căn nhà mà cô ta ở khá to đi
- Tingtong
Còn có cả người hầu nữa là
"Xin hỏi hai vị tìm ai?"_người hầu gái đi ra hé cửa nói
Cô lên tiếng:"Tôi tìm Cẩm Đông"
"Vậy hai vị chờ một lát để tôi báo lại với ông chủ"
"Ừ"
Thương A Hoành nhìn cô, chậc lưỡi :"Chỉ là một giám đốc mà lại giàu có đến vậy, tôi không nghĩ tập đoàn Tư Lạc của nhà cô lại lắm tiền đến thế, có thể nào giúp tôi vào đó làm việc được không? "
Cô cau mày, vơ chân ra đá vào khủy chân của hắn, nói với giọng uy hiếp:"Anh dám đến đó làm thì coi chừng với tôi, nếu như muốn ba anh tìm ra anh thì cứ thử"
"Hahaha, cho tôi xin đi, nếu để ba tôi biết tôi đang làm ở tổ chức nhất định ông ấy sẽ đánh chết tôi, còn có việc về tiếp quản tập đoàn nữa, nghĩ tới lại cảm thấy chán nản"
Cô nhìn hắn, tay khoanh phía trước:"Tôi không hiểu anh nghĩ gì, người ta thì ước được sống trong sung sướng Tiền sài không hết, cơ mà anh lại chấp nhận đi theo tôi, chấp nhận có nguy hiểm"
Hắn nhìn cô, môi khẽ cười, đây là nụ cười đầu và chân thành nhất mà hắn từng làm
Vì có thể được ở bên em, tôi dù có chịu khổ cũng cam lòng
Suy nghĩ này có ai hiểu được Hắn thích cô từ lần gặp đầu tiên, cô cứ như một thiên thần đi ngang qua đời hắn, ban cho hắn những thứ đáng giá nhất, cũng cho hắn hiểu được cảm giác yêu ai đó nó thú vị đến thế nào
"Xin mời hai vị vào nhà"_cô người hầu khi nãy chạy ra mời cả hai đi vào
Cẩm Đông đang ngồi uống trà ở sau vườn, lại trùng hợp hôm nay Cẩm Túc đã đi chơi nên không có ở nhà
Cô và hắn đi theo người hầu ra sau vườn
Cẩm Đông nghe tiếng bước chân, liền đưa mắt nhìn, miệng gọi:"Thì ra là Mộ tiểu thư, thứ lỗi cho tôi không biết để tiểu thư chờ lâu?"
Đóng, ông ta có từng gặp qua cô khi ở công ty Ông ta đối với cô cũng có một phần vị nể Cô khi đó là lần đầu đến công ty, khí chất vô cùng, kể cả khuôn mặt kiều điên lại rất lạnh lùng Đúng là người của Mộ gia Từ lớn đến nhỏ đều lạnh như băng trôi
Cô ngồi xuống, còn hắn thì đứng phía sau, xem cô bàn công việc
"Không biết không có lỗi"
"Mời tiểu thư uống nước"
" nghe nói con gái ông rất thích vẽ?"_cô vào thẳng vấn đề
"Đúng vậy, nó rất có năng khiếu về hội họa"_nghe cô hỏi như vậy, ông liền nở lỗ mũi mà tắm tắt khen ngợi con gái mình
Mộ Đồng Tranh uống một ngụm trà, chậm rãi nói:"Tôi được biết con gái ông có một bứ tranh, tôi mạo muội có thể biết là bức tranh đó vẽ cái gì không?"
Theo như hắn nói lúc nãy, vẽ về người yêu thích, ngoại trừ anh cô ra thì có thể là ai? Nếu thật là vẽ anh cô thì xem như suy đoán của cô đúng rồi
Cô ta có tình cảm với anh cô
Cẩm Đông suy nghĩ:"Tôi cũng không rõ, nhưng tôi có nghe nó nói qua là vẽ một chàng trai nào đó, khi tôi hỏi thì nó nói đây là một người nó rất quý, tôi cũng không tiện hỏi, con gái lớn rồi cũng nên tìm con đường tình đi cho mình"
Nói thật ra thì, ông ta chỉ nghe Cẩm Túc nói qua như vậy, cũng chưa tận mắt thấu bức họa đó, cũng đã có rất nhiều người muốn mua lại, nhưng mà nó nhất quyết không bán
"Thế ông có biết bức tranh đó để ở đâu không?"
"Nó đặt ở trong phòng nó, tôi thì rất ít vào đó cho nên cũng không biết là nó đặt ở chỗ nào trong phòng thôi"
"Vậy sao? Cơ mà tôi hiện tại rất có hứng thú với bức tranh đó, không biết ông có thể bán lại cho tôi không? "
"Cái này, thật ra trước đây cũng có rất nhiều người ngỏ ý muốn mua lại Nhưng mà đó là tranh của con bé, nó không cho tôi tùy tiện quyết định"
"A Hoành, anh biết phải làm gì rồi chứ?"_cô không nhìn hắn mà nói
"Tôi hiểu rồi"
Dứt lời hắn đi lên phòng, căn nhà chỉ duy nhất hai phòng nên cũng đẻ phân biệt đi
Cẩm Đông hốt hoảng:"Tiểu thư cô làm vậy là có ý gì?"
"Tôi đến đây là vì bức tranh đó, tôi muốn tặng cho ba tôi"
"Mộ tổng sao? Nhưng mà tại sao ông ấy lại biết đến bức tranh này chứ?"
"Dễ hiểu mà, do nó từng đạt giải ở Pháp, xui khiến lúc đó ba mẹ tôi lại đi du lịch ở đó, thấy bức tranh liền cảm thấy rất ưa thích"
Thật ra cái lí do mày kà cô tự bịa thôi?
"Nhưng mà nếu con bé không thấy bức tranh nó sẽ nổi điên lên"
"Thế ông cứ bảo là nhà có trộm, đã lấy đi bức tranh rồi, còn đây là số tiền tôi mua lại nó, nên nhớ, nếu như ông nói với con gái ông là tôi đến mua thì ông cũng đừng hòng đến Tư Lạc làm việc nữa"_nói đến đây, cô nhìn ông ta với đôi mắt vô cùng sắc bén
"Tôi, tôi hiểu rồi, tôi sẽ không để nó biết đâu?"_ông ta vừa nói vừa cầm lấy số tiền Mắt sáng như trăng
Số tiền mà cô đưa có thể mua được một mảnh đất nữa là
Thương A Hoành nãy giờ lẻn vào phòng cô ta, tìm đến nức hơi mới thấy, dấu bức tranh ở trong căn phòng nhỏ khác nối liền với phòng cô ta
Nếu như không nhờ cái chân anh giẫm phải cái nút ở cạnh giường thì chắc tìm có chết cũng không thấy
Hắn cầm bức tranh đi ra, cả căn phòng trở lại như bình thường
Khi thấy hắn đang đi xuống Cô cũng đứng dậy:"Làm phiền ông rồi,tôi đi trước đây"
"Tôi tiễn cô"
"Không cần"
Trên Xe
"Cô ta quả thực rất gian xảo a, giấu bức tranh rất kĩ, mà tại sao cô lại muốn lấy nó, nó có gì đặc biệt sao?"
Bức tranh được đặt ở giữa cô và hắn, được bao bọc bởi một tấm màng trắng
Cô nheo nheo mắt:"Nó chính là thứ khiến tôi vạch mặt cô ta"
"Không hiểu?"_hắn nhún vai
Mộ Đồng Tranh bực bội, đầu bóc hỏa:"Không hiểu thì đừng có hỏi, có muốn tôi đá anh xuống xe không?"
Hắn nhìn vào gương chiếu hậu, thấy cô đang trừng mắt, cười gượng:"Thôi cho tôi xin đi, cô thật là hung dữ mà"
Cô gái dữ như cọp này làm sao lạn khiến hắn thích được nhỉ?
Cũng không biết mình thích cô ấy ở điểm nào nữa
"Nói ai vậy?"
"Hà hà, không nói ai cả"
"Còn không mau chạy đi"
"Được rồi"
---------Còn---------
Nam phụ của ta đã xuất hiện rồi Là Thương A Hoành đó
Like, bỏ phiếu, theo dõi mình nhé???? Hóng
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Thương A Hoành chạy với tốc độ như bay đến nhà Cẩm Túc
Cô phải công nhận, làm việc ở tập đoàn Tư Lạc thì có thể nói là rất sung sướng, tiền lương một tháng rất nhiều, có thể nuôi được ba đến bốn người
Căn nhà mà cô ta ở khá to đi
- Tingtong
Còn có cả người hầu nữa là
"Xin hỏi hai vị tìm ai?"_người hầu gái đi ra hé cửa nói
Cô lên tiếng:"Tôi tìm Cẩm Đông"
"Vậy hai vị chờ một lát để tôi báo lại với ông chủ"
"Ừ"
Thương A Hoành nhìn cô, chậc lưỡi :"Chỉ là một giám đốc mà lại giàu có đến vậy, tôi không nghĩ tập đoàn Tư Lạc của nhà cô lại lắm tiền đến thế, có thể nào giúp tôi vào đó làm việc được không? "
Cô cau mày, vơ chân ra đá vào khủy chân của hắn, nói với giọng uy hiếp:"Anh dám đến đó làm thì coi chừng với tôi, nếu như muốn ba anh tìm ra anh thì cứ thử"
"Hahaha, cho tôi xin đi, nếu để ba tôi biết tôi đang làm ở tổ chức nhất định ông ấy sẽ đánh chết tôi, còn có việc về tiếp quản tập đoàn nữa, nghĩ tới lại cảm thấy chán nản"
Cô nhìn hắn, tay khoanh phía trước:"Tôi không hiểu anh nghĩ gì, người ta thì ước được sống trong sung sướng Tiền sài không hết, cơ mà anh lại chấp nhận đi theo tôi, chấp nhận có nguy hiểm"
Hắn nhìn cô, môi khẽ cười, đây là nụ cười đầu và chân thành nhất mà hắn từng làm
Vì có thể được ở bên em, tôi dù có chịu khổ cũng cam lòng
Suy nghĩ này có ai hiểu được Hắn thích cô từ lần gặp đầu tiên, cô cứ như một thiên thần đi ngang qua đời hắn, ban cho hắn những thứ đáng giá nhất, cũng cho hắn hiểu được cảm giác yêu ai đó nó thú vị đến thế nào
"Xin mời hai vị vào nhà"_cô người hầu khi nãy chạy ra mời cả hai đi vào
Cẩm Đông đang ngồi uống trà ở sau vườn, lại trùng hợp hôm nay Cẩm Túc đã đi chơi nên không có ở nhà
Cô và hắn đi theo người hầu ra sau vườn
Cẩm Đông nghe tiếng bước chân, liền đưa mắt nhìn, miệng gọi:"Thì ra là Mộ tiểu thư, thứ lỗi cho tôi không biết để tiểu thư chờ lâu?"
Đóng, ông ta có từng gặp qua cô khi ở công ty Ông ta đối với cô cũng có một phần vị nể Cô khi đó là lần đầu đến công ty, khí chất vô cùng, kể cả khuôn mặt kiều điên lại rất lạnh lùng Đúng là người của Mộ gia Từ lớn đến nhỏ đều lạnh như băng trôi
Cô ngồi xuống, còn hắn thì đứng phía sau, xem cô bàn công việc
"Không biết không có lỗi"
"Mời tiểu thư uống nước"
" nghe nói con gái ông rất thích vẽ?"_cô vào thẳng vấn đề
"Đúng vậy, nó rất có năng khiếu về hội họa"_nghe cô hỏi như vậy, ông liền nở lỗ mũi mà tắm tắt khen ngợi con gái mình
Mộ Đồng Tranh uống một ngụm trà, chậm rãi nói:"Tôi được biết con gái ông có một bứ tranh, tôi mạo muội có thể biết là bức tranh đó vẽ cái gì không?"
Theo như hắn nói lúc nãy, vẽ về người yêu thích, ngoại trừ anh cô ra thì có thể là ai? Nếu thật là vẽ anh cô thì xem như suy đoán của cô đúng rồi
Cô ta có tình cảm với anh cô
Cẩm Đông suy nghĩ:"Tôi cũng không rõ, nhưng tôi có nghe nó nói qua là vẽ một chàng trai nào đó, khi tôi hỏi thì nó nói đây là một người nó rất quý, tôi cũng không tiện hỏi, con gái lớn rồi cũng nên tìm con đường tình đi cho mình"
Nói thật ra thì, ông ta chỉ nghe Cẩm Túc nói qua như vậy, cũng chưa tận mắt thấu bức họa đó, cũng đã có rất nhiều người muốn mua lại, nhưng mà nó nhất quyết không bán
"Thế ông có biết bức tranh đó để ở đâu không?"
"Nó đặt ở trong phòng nó, tôi thì rất ít vào đó cho nên cũng không biết là nó đặt ở chỗ nào trong phòng thôi"
"Vậy sao? Cơ mà tôi hiện tại rất có hứng thú với bức tranh đó, không biết ông có thể bán lại cho tôi không? "
"Cái này, thật ra trước đây cũng có rất nhiều người ngỏ ý muốn mua lại Nhưng mà đó là tranh của con bé, nó không cho tôi tùy tiện quyết định"
"A Hoành, anh biết phải làm gì rồi chứ?"_cô không nhìn hắn mà nói
"Tôi hiểu rồi"
Dứt lời hắn đi lên phòng, căn nhà chỉ duy nhất hai phòng nên cũng đẻ phân biệt đi
Cẩm Đông hốt hoảng:"Tiểu thư cô làm vậy là có ý gì?"
"Tôi đến đây là vì bức tranh đó, tôi muốn tặng cho ba tôi"
"Mộ tổng sao? Nhưng mà tại sao ông ấy lại biết đến bức tranh này chứ?"
"Dễ hiểu mà, do nó từng đạt giải ở Pháp, xui khiến lúc đó ba mẹ tôi lại đi du lịch ở đó, thấy bức tranh liền cảm thấy rất ưa thích"
Thật ra cái lí do mày kà cô tự bịa thôi?
"Nhưng mà nếu con bé không thấy bức tranh nó sẽ nổi điên lên"
"Thế ông cứ bảo là nhà có trộm, đã lấy đi bức tranh rồi, còn đây là số tiền tôi mua lại nó, nên nhớ, nếu như ông nói với con gái ông là tôi đến mua thì ông cũng đừng hòng đến Tư Lạc làm việc nữa"_nói đến đây, cô nhìn ông ta với đôi mắt vô cùng sắc bén
"Tôi, tôi hiểu rồi, tôi sẽ không để nó biết đâu?"_ông ta vừa nói vừa cầm lấy số tiền Mắt sáng như trăng
Số tiền mà cô đưa có thể mua được một mảnh đất nữa là
Thương A Hoành nãy giờ lẻn vào phòng cô ta, tìm đến nức hơi mới thấy, dấu bức tranh ở trong căn phòng nhỏ khác nối liền với phòng cô ta
Nếu như không nhờ cái chân anh giẫm phải cái nút ở cạnh giường thì chắc tìm có chết cũng không thấy
Hắn cầm bức tranh đi ra, cả căn phòng trở lại như bình thường
Khi thấy hắn đang đi xuống Cô cũng đứng dậy:"Làm phiền ông rồi,tôi đi trước đây"
"Tôi tiễn cô"
"Không cần"
Trên Xe
"Cô ta quả thực rất gian xảo a, giấu bức tranh rất kĩ, mà tại sao cô lại muốn lấy nó, nó có gì đặc biệt sao?"
Bức tranh được đặt ở giữa cô và hắn, được bao bọc bởi một tấm màng trắng
Cô nheo nheo mắt:"Nó chính là thứ khiến tôi vạch mặt cô ta"
"Không hiểu?"_hắn nhún vai
Mộ Đồng Tranh bực bội, đầu bóc hỏa:"Không hiểu thì đừng có hỏi, có muốn tôi đá anh xuống xe không?"
Hắn nhìn vào gương chiếu hậu, thấy cô đang trừng mắt, cười gượng:"Thôi cho tôi xin đi, cô thật là hung dữ mà"
Cô gái dữ như cọp này làm sao lạn khiến hắn thích được nhỉ?
Cũng không biết mình thích cô ấy ở điểm nào nữa
"Nói ai vậy?"
"Hà hà, không nói ai cả"
"Còn không mau chạy đi"
"Được rồi"
---------Còn---------
Nam phụ của ta đã xuất hiện rồi Là Thương A Hoành đó
Like, bỏ phiếu, theo dõi mình nhé???? Hóng
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook