• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New PHI TỬ ĐIÊN CUỒNG: HUYỄN LINH SƯ CỰC PHẨM (4 Viewers)

  • Chương 18

Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Kịch hay mở màn? Còn chưa biết ai đóng vai thằng hề đâu.


Tử Nguyệt tung người xuống ngựa, ánh mắt lạnh lùng đảo quanh, ngón tay ngọc ngà chỉ thẳng Lâu Đông Tuyết:


– Ta chọn ngươi, quyết đấu sinh tử, ngươi có dám hay không?


Ngươi có dám hay không?


Nàng nói những lời này với một sự quyết đoán kỳ lạ. Mọi người suýt bị chấn động bởi ánh mắt của nàng, nhưng nghĩ đến nàng là đồ phế vật, mọi người lập tức cười nhạo bản thân vừa nãy sao lại sợ nàng? Ha… Hoá ra là khiếp sợ một phế vật như nàng lại không sợ chết dám khiêu chiến tiểu thư Đông Tuyết của Lâu phủ. Đây chính là Huyễn linh sư cấp bốn đó! Nếu bọn họ là tên phế vật kia, bọn họ sẽ chọn người yếu nhất ở đây, may ra vẫn còn cơ hội sống sót?


– Lâu Tử Nguyệt không muốn sống nữa ư, hay muốn dùng mạng mình để đổi lấy sự thương tiếc của điện hạ?


– Chậc chậc chậc, cái này gọi là lạt mềm buộc chặt! Nhưng nàng cũng không nhìn lại mình xem, chỉ với gương mặt đó mà cũng mong Thái tử sẽ có hứng thú với nàng sao?


Đám phụ nữ càng nói càng hăng, đám đàn ông càng xem càng náo nhiệt. Bọn họ dùng tất cả những từ độc ác nhất trên thế gian để nói xấu nàng. Chả mấy khi mọi người đều có chung mục tiêu công kích, đám quý tộc bọn họ cũng không cần lo sợ.


Chỉ có Lâu Thu Vũ phát hiện ra sự bất an của Lâu Đông Tuyết:


– Muội không dám sao?


– Sao ta lại không dám chứ?


Lâu Đông Tuyết nói vậy, nhưng trong mắt vẫn hơi trốn tránh. Tử Nguyệt đúng là phế vật, nhưng chỉ có người từng giao thủ với nàng mới biết, phế vật này cũng rất khó đánh bại.


Đôi mắt nàng ta đảo quanh, bỗng lớn tiếng hỏi:


– Thu Vũ, muội muốn nhường cơ hội này cho tỷ, tỷ có nhận không?


Tiếng nói vừa dứt, mọi người đều kinh ngạc nhìn hai người. Cơ hội biểu hiện tốt như vậy lại nhường cho tỷ tỷ mình, Tứ tiểu thư của Lâu gia thật hào phóng.


Lúc này, nếu Lâu Thu Vũ nói không, ngược lại sẽ khiến mọi người cảm thấy nàng ta sợ hãi:


– Được! Ta chỉ cần dùng một cánh tay cũng đủ để đối phó với loại phế vật này!


Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Lâu Thu Vũ cầm trường kiếm lao tới.


– Ngừng!


Lâu Tử Nguyệt hô ngừng, trước ánh mắt săm soi của mọi người, nói to:


– Lời nói gió bay, chúng ta phát thề từ tim.


Sắc mặt Lâu Thu Vũ bỗng cứng đờ, mọi người thi nhau bàn luận.


– Xí! Đồ phế vật này có phải bị ngu rồi?


– Để giành được sự chú ý của điện hạ mà ngay cả mạng cũng mang ra đánh cược sao?


– A!


Khi mọi người đang nghi ngờ nàng nói thật hay đùa, một nữ nhân đứng phía sau bỗng hét lên.


Hai người nhảy xuống từ trên lưng hồ ly.


– Tô công tử!


Lâu Đông Tuyết lập tức nhận ra một trong hai người, sắc mặt ửng đỏ, tư thế mềm mại chào hỏi y. Nhưng y trực tiếp coi nàng như không khí, nhanh chóng dắt Bách Lý Hạo Thần đến bên người Lâu Tử Nguyệt.


Bị khinh thường ngay trước mặt mọi người, ánh mắt châm chọc của đám tỷ muội lập tức đánh vào mặt nàng ta, đau! Lâu Đông Tuyết không kìm nén được sự tức giận, ánh mắt nhìn Tử Nguyệt càng âm u, thì thầm bên tai Lâu Thu Vũ:


– Giết nàng ta.


Người sau liếc nhìn Lâu Đông Tuyết.


Bách Lý Long Dận vẫn luôn ngồi trên ngựa Hỏa Vân, hai tay khoanh trước ngực lẳng lặng xem kịch hay. Nhìn hai người bước tới liền khiêm nhường, lễ độ nói:


– Lục đệ, Lạc Vân, hai người đến đúng lúc lắm. Nơi này sắp có kịch hay, mời hai người ở lại xem cùng ta.


Bách Lý Hạo Thần không để ý tới hắn ta, nắm lấy ống tay áo của Tử Nguyệt năn nỉ:


– Đừng đánh.


Tử Nguyệt liếc nhìn Tô nhị thiếu gia, dùng hết sức mới gỡ được cánh tay của Bách Lý Hạo Thần, nhét vào trong tay Tô Lạc Vân:


– Dẫn đứa trẻ nhà ngươi về đi.


– Ta… ta không phải trẻ con, nguy… nguy hiểm hiểm!


Bách Lý Hạo Thần càng vội càng nói lắp.


– Bách Lý Hạo Thần!


Tử Nguyệt kêu to.


– Gọi ta Hạo Thần.


Nàng rốt cuộc thỏa hiệp:


– Hạo Thần, ngoan, ngươi đi về cùng Lạc Vân đi. Ta bảo đảm sẽ lập tức giải quyết xong chuyện ở đây.


Thật hay đùa vậy? Cằm mọi người đều muốn rớt xuống đất. Khoác lác vừa thôi! Lại chém gió rồi! Đến lúc đó cũng đừng khóc đấy.


Tô Lạc Vân hiển nhiên cũng không đồng ý. Y loáng thoáng nghe mấy chữ “thề từ tim”, sắc mặt lo âu:


– Tử Nguyệt, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Một lời không hợp liền đánh nhau sao?


Thái tử điện hạ bị bơ, tỏ vẻ cực kỳ hào phóng, phủi đầu kim long trên cẩm bào:


– Ngươi chỉ cần nhận sai, nói xin lỗi mọi người, rồi nhường đường cho ta, thì sẽ chẳng có chuyện gì nữa.


– Điện hạ cũng không phạt ngươi tội kinh giá!


– Phế vật, không mau tránh ra!


Mọi người đều phụ họa.


Phế vật? Tô Lạc Vân cau mày. Lướt mắt nhìn, đám người này đều dựa vào tổ tiên được sắc phong là anh hùng đế quốc mà đứng đây, bây giờ bọn họ đều chờ xem trò hề của Lâu Tử Nguyệt. Gặp nhau đường hẹp, chỉ đủ cho một con ngựa đi qua, Lâu Tử Nguyệt không nhường hắn? Y thích.


Nhưng vào lúc này, tay phải của Lâu Tử Nguyệt bỗng chỉ lên trời, gằn từng chữ, nói:


– Hôm nay, Lâu Tử Nguyệt ta xin thề từ tâm, quyết đấu sinh tử với Lâu Thu Vũ, không chết không dừng.


Trong phút chốc, kim quang toả xuống, thiên địa quy tắc ấn định, ngũ mang tinh trận pháp rơi xuống chân người thề.


Thấy phù văn, trong lòng Bách Lý Long Dận căng thẳng:


– Mau lùi lại!


Đám người sợ bị trận pháp hút vào, giống như thủy triều liên tiếp lùi về phía sau, cho đến khi an toàn mới thổn thức, làm thật nha! Lâu Tử Nguyệt, không phải đang tự sát thì là gì?


– Thật ngốc!


Sống lưng Lâu Tử Nguyệt thẳng tắp, cao ngạo. Nghe thấy hai chữ này, người nàng cứng đờ, đôi mắt nhìn quanh. Bách Lý Hạo Thần vừa nói hai chữ này đang bị Tô Lạc Vân dắt lùi về phía sau…


Lúc này, Lâu Thu Vũ bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, không thể không đứng ra. Nhưng sao nàng ta lại phải sợ một tiểu tiện nhân từ nhỏ đã bị nàng ta bắt nạt cơ chứ?


– Không hổ là phế vật, tự tìm chết cũng phải dùng phương thức oanh liệt như vậy. Tỷ tỷ sẽ giúp muội!


Tay Lâu Thu Vũ vỗ tọa kỵ, bay lên không trung, nhẹ nhàng nhảy vào kim quang trận pháp, khiến mọi người vỗ tay hò reo.


– Thu Vũ muội muội! Muội thắng, tối nay ta sẽ mời muội ăn dê nướng!


Có nam nhân nâng con mồi của mình lên, hưng phấn nói.


– Ta không chỉ mời muội ăn thỏ rừng nướng, còn mời muội uống rượu!


Lâu Thu Vũ khẽ mỉm cười, nhún chân nói cám ơn:


– Cám ơn các vị công tử, sẽ không để các vị chờ lâu đâu.


Lâu Tử Nguyệt vẫn dửng dưng nhìn bọn họ đối đáp, nhưng sự dửng dưng của nàng, cũng bị cho là giả bộ. Không ai tin nàng sẽ thắng.


Trận quyết đấu bắt đầu, không chết không dừng.


Chỉ có một người chết, mới có thể giải trừ trận pháp. Một người là Huyễn linh sư cấp bốn, một người là phế vật không có bất kỳ huyền khí nào.


Lâu Thu Vũ thi triển ra mũi tên Phong Linh, mười hai mũi tên, từng mũi xuyên tim.


Ánh sáng lưu chuyển, huyền khí xanh lá ẩn chứa bên trong, đồng loạt bắn về phía Lâu Tử Nguyệt.


Mọi người nín thở, thầm nghĩ, lần này, Lâu Tử Nguyệt chết chắc. Một chiêu này của Lâu Thu Vũ cho dù là Huyễn linh sư cấp bốn cũng phải dè chừng.


– Đây mới đúng là thiên kim Lâu phủ chứ!


– Lâu gia từ đây sẽ không còn phế vật!


Đúng lúc mọi người kích động, hết lời khen ngợi Lâu Thu Vũ, không ai thương xót cho phế vật Lâu Tử Nguyệt.


– Tử Nguyệt!


Một tiếng gọi tràn đầy lo âu, vang vọng trong không trung khiến Tô Lạc Vân giật mình, từ lúc nào mà Bách Lý Hạo Thần sẽ…


Giống như là đáp lại lời gọi của hắn, khi mũi tên Phong Linh sắp xuyên qua Lâu Tử Nguyệt. Bỗng một trận không khí kỳ dị chập chờn bay lên từ dưới chân nàng, tạo thành gió lốc, thổi bay đám cỏ dại ở xung quanh.


Lật tay, chân khí từ lòng bàn tay thoát ra.


– Oành!


Mặt nàng không đổi sắc, đánh ra một chưởng.


Hoàn toàn đánh gãy mười hai mũi tên Phong Linh!


Khiếp sợ!


Nàng, chỉ thuần túy dùng võ lực! Loại lấy thân xác luyện thành chân khí này, sức mạnh hoàn toàn khác với huyền lực! Nhưng mọi người đều xem thường luyện nó, vũ sư ư, chọn bừa một kỹ năng trong huyền lực liền có thể đánh bại bọn họ.


Nhưng, trên người Lâu Tử Nguyệt, mọi người lại nhìn thấy sự khác biệt.


Chỉ một chiêu đã có thể hoá giải công kích toàn lực của một Huyễn linh sư cấp bốn!


Ăn may, chắc chắn là ăn may!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom