• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Phụ Thân Muốn Ta Thay Tỷ Tỷ Tiến Cung (6 Viewers)

  • Chương 12

34.
Tiểu thái tử gần trưa tới tìm ta, nhị tỷ nắm tay ta, dường như luyến tiếc ta rời đi, nhưng ta rút tay lại.
"Ta còn tưởng rằng Thừa nhi phải ăn xong cơm trưa mới tới." Ta kéo tay tiểu thái tử đi theo ta.
Tiểu thái tử quay đầu nhìn ta, "Ta biết trên phố Chu Tước có một tửu lâu đặc biệt ngon, muốn dẫn thái nãi nãi đi. ”
Chờ hắn dẫn ta đi tới trước tửu lâu kia, ta vừa nhìn, là nhà hàng nổi danh nhất kinh thành, Huỳnh Tụ lâu. Nhà hàng này đã mở trong nhiều năm, ta trước đây không dám đi qua đây, bởi vì hương vị của đồ ăn quá hấp dẫn, và vì ta không có tiền.
Tiểu thái tử nhẹ nhàng dẫn ta lên lầu hai, đòi phòng riêng, gọi một bàn thức ăn, chờ tiểu nhị đi ra ngoài, tiểu thái tử nói với ta, "Những món ăn này lần trước ta ăn qua, đều siêu cấp ngon, thái nãi nãi nhất định sẽ thích. ”
Nhìn bộ dáng nghiêm túc của hắn, ta cảm thấy trong lòng ấm áp, trách không được đều nói cách thế hệ thân, cháu trai cách mấy đời này của ta vừa ngoan ngoãn còn hiếu thuận.
Sau khi ăn no, chúng ta lại đi dạo phố, tiểu thái tử tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng nhiều tiền. Phàm là ta nhìn cái gì đó thêm vài lần, hắn đều vung tay nhỏ một cái, mua.
Niềm vui của người giàu có lẽ là đơn giản như vậy
Tuy rằng đồ vật bên ngoài không tinh xảo quý trọng như trong cung, nhưng dều có điểm thú vị riêng, nhất là những đồ này đều là tiểu thái tử mua cho ta. Ta sợ anh nó không có tiền, để cho tiểu thái tử mua ít hơn hoặc ta lấy tiền của riêng ta, ta cũng giả vờ đưa rất nhiều tiền ra.
Kết quả tiểu thái tử liếc mắt một cái nói, "Hôm nay, Thừa nhi dẫn thái nãi nãi xuất cung, nên để cho thái nãi nãi vui vẻ, Thừa nhi có tiền. "Hắn vỗ vỗ ngực nhỏ, nếu không phải ta cảm thấy ôm tiểu thái tử quay vài vòng hơi bất nhã, ta thật sự muốn ôm hắn ngay tại chỗ, đem đi khoe khoang khắp nơi một phen.
Cuối cùng chúng ta mua một đống đồ chơi nhỏ, vội vàng trở về trước khi trời tối, tiểu thái tử nói với ta, "Mấy thứ này Thừa nhi mang về trước, đợi lát nữa thái nãi nãi hãy phái người tới lấy. ”
Ta gật gật đầu, rất đồng ý, dù sao một mình ta cũng không dễ lấy. Tuy nhiên, ngày này thực sự là một ngày vui vẻ.
Nhưng mà, chờ ta khoái hoạt vui vẻ trở lại Từ Ninh cung, liền phát hiện không khí không đúng, tiểu thái giám canh cửa hướng ta nháy mắt, ta ý thức được sự tình không tốt.
Từ từ đi vào, ta phát hiện hoàng đế đang ngồi ngay ngắn ở ghế trên, thấy ta tới liền giống như thường ngày hỏi an ta, nhưng ta lại rất sợ hãi, xem ra hắn đã biết rồi. Bởi vì khuôn mặt kia đã sắp nhăn thành quả táo tàu rồi.
Chờ sau khi chúng ta ngồi xuống, hắn xua hết hạ nhân, nói với ta, "Hoàng tổ mẫu có biết hôm nay trẫm tới là vì sao không? ”
Ta cúi đầu, "Ta không biết. "Trong lòng thầm nghĩ, không phải là vì bắt ta sao?
Lại nghe hắn nói, "Trẫm là muốn hỏi hoàng tổ mẫu năm nay sinh nhật chuẩn bị như thế nào, lại không nghĩ hoàng tổ mẫu không có ở đây. ”
Giọng điệu lạnh lẽo này làm cho ta cảm thấy hơi lạnh. Sinh nhật ta còn hơn một tháng, hai năm nay ngại tiên đế, cũng chưa từng trải qua. Huống chi, sinh nhật không phải là muốn ta vui vẻ sao, ta cảm giác hiện tại mỗi ngày ta đều vui vẻ giống như mỗi ngày đều giống như đang tổ chức sinh nhật.
"Ta, "
Hoàng đế thở dài, "Trẫm biết hoàng tổ mẫu hiếu động, nhưng hôm nay làm quả thật quá phận một chút. ”
Người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, ta cùng tiểu thái tử quan hệ tốt, nhưng đối với hoàng đế, thái thượng hoàng mà nói, ta cũng không dám bày ra cái giá, "Ai gia biết sai rồi. ”
"Trẫm không phải ý tứ này."
Nghe xong, ta thăm dò nói, "Vậy lần sau ta còn có thể đi ra ngoài không? ”
Hoàng đế tựa hồ muốn nói cái gì, bị ta hỏi lại bị kẹt lại, ta chờ mong nhìn hắn, cuối cùng hắn vẫn có chút bất đắc dĩ nói, "Mấy ngày trước, hoàng hậu không phải đã chọn một ít nghệ nhân dân gian vào cung giải sầu cho hoàng tổ mẫu sao? ”
“Nhưng vẫn không giống với ngoài kia."
Cuối cùng, mắt to trừng mắt nhỏ một hồi, hoàng đế vẫn là lùi bước, "Hoàng tổ mẫu nếu thật sự muốn đi ra ngoài,vẫn nên nói với trẫm một câu, không thể tự mình đi. ”
Đây có thể coi như là niềm vui ngoài ý muốn đi, thế cho nên hoàng đế hỏi sinh nhật ta, ta từ chối tổ chức. Ta biết, sinh nhật người hoàng gia rất phiền toái, hơn nữa, bối phận của ta cao, đến lúc đó hoàng đế ở trước mắt bao người, còn muốn hắn làm lễ cho ta, hẳn hoàng đế cũng không muốn.
Dù sao, ta cũng không thích mọi người tề tụ một chỗ, dứt khoát cự tuyệt là được rồi. Chờ hắn chuẩn bị đi, ta đột nhiên nhớ tới tiểu thái tử, lại mạnh dạn hỏi hắn có thể phạt tiểu thái tử hay không.
Đại khái là bởi vì lúc trước ta đem mọi lỗi sai đều ôm trên người ta, hoàng đế nhìn chằm chằm ta nhìn ta một hồi mới nói ” Ta quản giáo hắn thật tốt.”
Chờ hoàng đế đi rồi, ta mới thở phào nhẹ nhõm, quăng mình ở trên ghế, sai người đến chỗ tiểu thái tử lấy đồ.
Ai, vẫn là tiểu thái tử của ta tốt.
【9.18 nữ chủ tên Nhuy nương, đọc là rui, không có ý nghĩa gì chính là lúc ấy tôi tiện tay đặt lên, chớp mắt một hồi đã hơn hai vạn chữ, tôi cảm thấy câu chuyện nên có một cái tên, nếu các người muốn đặt tên có thể bình luận nói cho tôi biết, tôi đặt tên quá tệ cho nên rất nhiều câu chuyện đều không có tên】
35.
Ngủ tới chạng vạng, một tháng vừa rồi trôi qua như chớp mắt, ta sai người chuẩn bị vài thứ làm sinh nhật cho tam tỷ. Lần này ta cố ý phân phó bọn họ, không nên dựa theo quy củ trước kia, phải lựa chọn một ít đồ vật đẹp mà không dùng được.
Lúc trước ta luôn lo lắng nàng sống không nổi, tận hết khả năng đem tặng tỷ ấy một ít tài vật. Nhưng cái này là ta tặng tam tỷ ta còn có Nam nhi, tiền của ta cũng không phải là để tên vũ phu kia dùng.
Ngẫm lại hình như đã lâu rồi ta không gặp tam tỷ, cũng không biết gần đây tỷ ấy sống như thế nào.
Nhưng không quá mấy ngày sau, tam tỷ liền tới cầu kiến. Sau khi gặp mặt, ta mới phát hiện tỷ ấy mập lên một chút, không phải nói cuộc sống của cô ấy không tốt sao?
Để cho người dẫn Nam nhi xuống chơi, lưu lại hai tỷ muội chúng ta nói chuyện,nhìn gương mặt giống hệt ta kia, có một số lời ta thật đúng là nói không nên lời.
楠【nán】 cây lim; gỗ lim
Tam tỷ cười cười, nói cho ta biết, nàng mang thai.
Mắt ta nhìn vào bụng tỷ ấy, ta vỡ lẽ làm sao tỷ ấy lại mập ra. Lại lập tức phục hồi tinh thần lại, không phải chứ tỷ tỷ, tỷ còn muốn tiếp tục sinh, là thật chuẩn bị cùng Ngô Dục ở cùng nhau một đời sao?
Ta đã biết từ lâu rằng phụ nữ vẫn mềm lòng, đặc biệt là sau khi có con. Nhìn nhị tỷ xem, tuy trải đã trải qua nhiều khó khăn nhưng giờ tỷ ấy đã sống tốt hơn, ta cảm thấy một trong những nhân tố tạo nên chuyện này chính là nàng không có con, cho nên mới có thể nhảy ra khỏi vũng bùn.
Có con, sẽ luôn có thêm vài phần suy nghĩ, đứa nhỏ càng liên lụy càng nhiều. Tựa như mẫu thân ta, ta không biết cuối cùng nương có hối hận hay không, nhưng có mấy tỷ muội chúng ta ở đây, dù có hối hận thì nương ta có thể làm gì đây?
"Nhuy nương, ngươi đừng như vậy, phu quân ta tự mình chọn, ta biết." Tỷ ấy ngồi trên ghế, nhẹ nhàng vuốt ve cái bụng còn chưa hiện lên, trên khuôn mặt tràn đầy hạnh phúc.
Có lúc ta thật mệt mỏi, tam tỷ ta đọc rất nhiều sách, luận lý mà nói, nàng không nên sống như vậy. Nhưng ánh mắt của tỷ tỷ ta cũng thật sự là kém, bằng không, hưu thê tái hôn, nam nhân cặn bã đều đã đụng phải, sống cũng không dễ dàng gì.
Đúng là không ai có lỗi ở đây cả, nhưng ta nghe được nhị tỷ nói chuyện, Ngô Dục kia một đại nam nhân nuôi không nổi gia đình, ta liền khó có thể tiếp nhận. Cái này quả thực so với cha ta còn tồi tệ hơn, cha ta nuôi gia đình không nổi, nhưng hắn ít nhất cũng là tiểu quan, có bổng lộc, nhưng do cha ta thích mua một vài đồ vật thư phòng nên mới tạo nên gia cảnh nghèo tũng của nhà ta. Nhưng Ngô Dục thì sao, công danh không kiếm được, còn đi ra ngoài uống rượu, động thủ với tam tỷ ta, quả thực cặn bã đến cực điểm.
Ta ở trong lòng chửi bới, liền nghe tam tỷ nói, "Tướng công còn nói, hắn sẽ không nạp thiếp trong lúc ta có thai, ta biết hắn đối tốt với ta. ”
Ta nhìn tam tỷ,thẳng thừng nói cho nàng biết sự thật, "Nạp thiếp không cần tiêu tiền sao? Hai người còn bao nhiêu tiền nữa? ”
Đàn ông nói không nạp thiếp là được sao? Huống chi, hắn chắc chắn là không có tiền đi.
"Không phải như vậy, Nhuy nương, người đừng nghĩ đến chỗ xấu." Sắc mặt tam tỷ trắng bệch, phản bác.
"Được được được được, hắn thay đổi, một lần nữa làm người tử tế, được rồi." Ta theo ý của nàng, miễn cho nàng lại kích động, nhưng trong lòng lại không coi trọng. Ta cân nhắc liệu có nên gửi cho lão phụ thân chúng ta một phong thư, bảo hắn khuyên nhủ tam tỷ hay không đây?
Ai biết, đêm trước sinh nhật ta, nhị tỷ tiến cung thăm ta, mang lễ vật cho ta đồng thời, cũng mang theo một tin tức, "Hắn đem Đỗ gia tiểu thư tiếp nhận tới, xem ra muốn nàng ta làm bình thê. ”
Đỗ gia tiểu thư, chính là cô nương năm đó Ngô Dục cưới. Hừ, thật là một nam nhân nói lời giữ lời. Hắn tuy không nạp thiếp mà trực tiếp cưới bình thê, quả nhiên là biết hưởng phúc.
"Tam tỷ đồng ý?"
"Không đồng ý có thể làm sao bây giờ, Đỗ gia tiểu thư còn mang theo một đứa nhỏ nửa tuổi, nói là của Ngô Dục ."
Trời ạ, Ngô Dục này rốt cuộc có năng lực gì, làm cho hai nữ nhân đều nguyện ý vì hắn sinh con, nhìn qua còn không cầu hồi báo.
Nhị tỷ thấy thế lại nói, "Đả kích lớn, người liền tỉnh táo. ”
Ta đột nhiên nhớ tới ví dụ của nhị tỷ, chỉ là lại lo lắng thân thể tam tỷ có thể bị tức mà xấu hay không, còn có Nam nhi có thể bị khi dễ hay không.
Nghe ta băn khoăn, nhị tỷ nói, "Người muốn thanh tỉnh không đau thì làm sao được. ”
Ta nhìn nhị tỷ, nàng bây giờ thật sự thay da đổi thịt, hy vọng tam tỷ cũng có thể.
36.
Cuộc sống chậm rãi trôi qua, mùa hè nóng nực, trong điện đặt một vài chậu băng, ta ngày ngày ăn trái cây ướp lạnh để kéo dài cuộc sống. Ngoại trừ sau khi mặt trời lặn có hứng thú đi ra ngoài một chút ra, ta mỗi một ngày đều ở trong điện.
Tiểu thái tử ngược lại mỗi ngày đều tràn đầy sức sống, thích kéo ta ra ngoài chơi, ta chỉ có thể nghĩ mọi biện pháp từ chối, nhưng từ sau khi hắn phát hiện ra điều này, liền thường xuyên giả bộ đáng thương, "Thái nãi nãi có phải không thích Thừa nhi hay không? ”
Bộ dáng ủy khuất này, đừng nói là để cho ta đi ra trời nắng, cho dù để cho ta đi bắt cá trong mùa đông giá rét ta cũng có thể. Dễ thương nên được ưu tiên không cần lý do.
Cho nên, nửa tháng qua, tiểu thái tử vẫn trắng nõn mềm mại tràn đầy sức sống, mà ta nhìn vào gương, phát hiện mình đen một tầng. Quả thực muốn khóc lớn một hồi, chẳng lẽ bị đen da cũng có phân loại hay sao. Mặc dù nói, ta đen hay không đen có thể chỉ có ta quan tâm, nhưng ta vẫn vội vàng để cho người hầu chuẩn bị cho ta phương thuốc làm trắng, bởi vì tất cả các cô gái đều thích làn da trắng. Tiểu thái tử sau khi biết, cố ý mang đến cho ta bột trân châu, "Mẫu thân nói, đắp lên mặt là có thể làm trắng da, nhưng mà thái nãi nãi như thế nào cũng luôn đẹp nhất. ”
"Cám ơn Thừa nhi."
Thành thật mà nói, muốn rám nắng chỉ cần một ngày, nhưng muốn trắng lên khoảng một năm không thể. Đợi đến khi vào thu thu, ta nhìn vào gương phát hiện mặt mình vẫn không trắng.
Có chút nản lòng, ta liền quyết định xuất cung chơi đùa, vì thế phái người mời hoàng đế, hoàng đế tuy rằng vẻ mặt không đồng ý, nhưng vẫn cho phép ta đi ra ngoài chơi.
Đi dạo một vòng trên đường phố, mua một số quần áo để cung cấp cho nhị tỷ, nhưng ta không biết, nhị tỷ đã chuẩn bị cho ta một bất ngờ. Nàng biết ta tới đây, nên tìm người mời Đỗ gia tiểu thư.
Công bằng mà nói, ấn tượng của ta đối với Đỗ gia tiểu thư không tốt lắm, tuy rằng chưa từng gặp mặt nàng, nhưng chính là bởi vì nàng mới để cho tam tỷ bị Ngô Dục bỏ. Ta cũng không muốn biết ở giữa nàng ta có xen vào chút nào không, nhưng kết quả đã rõ ràng bày ra.
Chờ ta nhìn thấy Đỗ gia tiểu thư, ấn tượng đầu tiên chính là, nàng không bằng tam tỷ, cũng không phải không đẹp, chỉ là bộ dáng tầm thường, khí chất bình tĩnh.
"Nhuy nương, hai người các ngươi nói chuyện, ta đi đem đồ đạc phân cho bọn nhỏ." Nhị tỷ lưu lại hai chúng ta, tự mình đi rồi. Ta không rõ lắm, nhị tỷ là muốn làm cái gì?
"Dân nữ bái kiến thái hoàng thái hậu, dân nữ hôm nay cầu kiến là muốn cùng ngài làm một giao dịch."
Ta nhìn nàng, trong lòng có chút nghi vấn, chỉ với nàng? Có thể làm gì với ta...
"Nương nương cảm thấy Ngô Dục quả nhiên là người tốt sao?"
- Không phải người tốt ngươi còn gả?
Ta không nghĩ tới câu nói này của ta lại làm cho nàng khóc, không phải là lê hoa đái vũ, mà là khóc thật to đến đỏ cả mắt. Thành thật mà nói, cách khóc này là một cách xấu xí.
Nhưng nàng vừa khóc vừa nói nguyên nhân, lúc này ta mới biết được, Ngô Dục cưới nàng, không phải giống cặp kè với những người như tam tỷ ta, mà là cha mẹ nàng làm mối trước. Sau khi nàng gả, mới biết Ngô Dục vì nàng mà bỏ vợ.
"Hắn vì cưới ta, có thể không cần Lâm tam tiểu thư, vậy ngày nào đó hắn vì quyền thế cũng có thể bỏ ta." Lời này ta nghe chính xác là một người thông minh nói, tuy rằng lời trước đó không biết là thật hay giả, nhưng ta liền tò mò nàng có thể giúp ta làm cái gì.
"Ngươi tiếp tục."
"Nương nương không phải muốn để cho tam tiểu thư cùng Ngô Dục tách ra sao? Có nương nương ở đây, Lâm tam tiểu thư có loại nam nhân nào tìm không thấy, tội gì chà đạp mình? ”
Thấy ta gật đầu, nàng tiếp tục nói, "Dân nữ có thể giúp nương nương. ”
Ta hơi quan tâm, "Làm thế nào để giúp đỡ?" ”
"Nương nương cũng biết lòng người khó kiểm nghiệm nhất, Ngô Dục đã có tiền lệ, dân nữ chỉ cần hơi thi triển tiểu kế, tất có thể làm cho hai người bọn họ ly tâm."
Biện pháp này ta suy nghĩ một chút, phát hiện không sai, chỉ có điều tam tỷ sẽ bởi vậy mà bi thương, vậy cũng không sao cả, so với cùng loại nam nhân như Ngô Dục sỗng cùng nhau, ta thà làm nàng đau một chút.
‘Ngươi muốn gì?" Ta hỏi nàng, nghe nàng nói có trật tự rõ ràng như vậy, không phải cuối cùng cũng chỉ muốn tên phụ lòng Ngô Dục này đó chứ.
Ai ngờ nàng nói, "Dân nữ chỉ muốn tiền, hy vọng sau khi chuyện thành công, nương nương có thể cho dân nữ cùng hài tử một ít tiền tài. ”
"Nhưng đứa trẻ đó sẽ không có cha..."
Không đợi ta nói xong, nàng liền ngắt lời ta, "Người cha như vậy,thà không có còn tốt hơn. ”
"Ngươi trở về chính là vì chuyện này?"
Trên mặt nàng có chút khó khăn, "Từ sau khi sưu nhà, mẹ con dân nữ mặc dù không bị ảnh hưởng quá lớn, nhưng cuộc sống cũng không dễ chịu, vốn nghĩ đứa nhỏ cùng hắn rốt cuộc là cha con, hắn sẽ thương hại một chút, nhưng chưa từng nghĩ, một đại nam nhân như hắn sống còn chán hơn, vì thế dân nữ dù sao cũng phải nghĩ biện pháp vì đứa nhỏ mà tính toán. ”
Nhìn nàng, ta có bảy tám phần tin tưởng lý do của nàng. Kỳ thật, tin hay không đều không sao cả, chỉ cần nàng có thể để tam tỷ cùng Ngô Dục tách ra là được. Ta biết, tam tỷ có lẽ sẽ oán ta, nhưng ta cũng không cảm thấy ta sai.
Dù sao, theo ta được biết, Ngô Dục còn thích khoe khoang mình và hoàng gia có quan hệ thân thiết, tam tỷ lúc trước bị đánh nghe nói cũng là vì nguyên nhân này. Tam tỷ không cho hắn đi ra ngoài nói lung tung, hắn bất mãn liền tiếp tục uống rượu đánh tam tỷ.
Nói như vậy, ta sợ sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện, nếu ngày nào đó tam tỷ không cẩn thận bị người có tâm tận lực châm ngòi vài câu, đến lúc đó nói không chừng những người chúng ta đều muốn xong, chi bằng ta động thủ sớm một chút, như vậy là tốt nhất cho tất cả mọi người.
Dù sao, ta chỉ là để cho bọn họ tách ra, ta lại không lấy mạng hắn.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom