Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 480
Một người như cha cô, sớm đã nắm hết trong tay mọi bí mật của Lục giới, có cái gì mà cha cô không biết nữa chứ?
Thật nực cười khi nghĩ rằng không ai phát hiện ra thân phận của Chu Cẩm ở nhân gian...
- Vậy nên, từ chuyện của Medusa, cho đến chuyện của Lục Thất Sinh, cả những chòm sao, sự hồi sinh mà Nữ Oa đã ban tặng... đều đã nằm trong sự tính toán của cha và người rồi.
- Để Phượng Hoàng ở nhân gian, nuôi dưỡng cô ấy một cách an toàn, rồi chỉ chờ đến ngày cô ấy "làm việc" cho mình mà thôi.
- Tiêu diệt Medusa, giết Giang Bách Thần, nội chiến ngoại chiến, cổ đại hiện đại, cố sống cố chết để hoàn thành nhiệm vụ, cũng không ngờ rằng, mục đích là lấy lại sự an toàn cho cả Lục giới này, không tiếc tính mạng, quả thật là.... nực cười!
Băng Tức mím môi, ông xoay người nhìn những hình ảnh đang hiện lên, bình tĩnh nói:
- Ta biết con cảm thấy không công bằng nhưng Hạch Hiền, tất cả mọi sự Nữ Oa đều đã có sắp xếp, Giang Bách Thần từ cổ đại xuyên đến hiện đại, cũng chỉ vì cô ta mà thôi. Vậy nên, đây là chuyện mà cô ta phải giải quyết. Con đừng nhúng tay vào nữa, quay về Thiên giới đi.
Hạch Hiền nhíu mày, nhìn cha mình như nhìn một kẻ vô tình máu lạnh:
- Chu Cẩm mất sức mạnh rồi, cô ấy bây giờ đến chân thân cũng bị ảnh hưởng, ngoài thân xác là con người ra thì cô ấy không có 1 cái gì cả, cha muốn cô ấy lấy cái gì ra đấu với Giang Bách Thần đây?
Nếu như Chu Cẩm còn sức mạnh, thì cô ấy còn có khả năng thắng, nhưng bây giờ cô ấy vốn không có gì!
Băng Tức đứng thẳng người, ông chấp tay lại để sau lưng, mím môi không lên tiếng nữa.
Số mệnh đã an bài, chỉ có thể đi theo nó mà thôi. Gặp khó khăn mới đủ mạnh mẽ vượt qua được lệnh trời.
Hạch hiền nắm chặt tay, nhìn sự im lặng của ông mà cảm thấy nghẹt thở. Cuối cùng, cô cười một cách chế giễu, nói:
- Ở nhân gian, con từng nghe con người nói 1 câu, lúc đó con đã nghĩ là họ nói sai rồi. Nhưng mà, bây giờ con mới biết họ nói đúng....
- Thiên thần có thể vì nhiều người mà từ bỏ một người, còn ác quỷ, lại có thể vì 1 người... mà từ bỏ nhiều người. Con thật thất vọng, vì mình lại là người giống như điều mà họ đã nói.
Dứt lời, Hạch Hiền quay người rời đi, đúng lúc này, Băng Tức đột nhiên lên tiếng:
- Hạch Hiền, nghe lời cha, đừng dây vào Chu Cẩm nữa, nếu không, có một ngày, con sẽ chết đấy!
Hạch Hiền liếc mắt, nghe từng lời rất rõ ràng nhưng cô không dừng lại, vẫn tiếp tục bước đi,
Cho đến tận bây giờ, ai Thiên giới và Ma giới, ai mới là Thiên thần, ai mới thực chất... là Ác quỷ đây?
*Cầu phiếu*
Thật nực cười khi nghĩ rằng không ai phát hiện ra thân phận của Chu Cẩm ở nhân gian...
- Vậy nên, từ chuyện của Medusa, cho đến chuyện của Lục Thất Sinh, cả những chòm sao, sự hồi sinh mà Nữ Oa đã ban tặng... đều đã nằm trong sự tính toán của cha và người rồi.
- Để Phượng Hoàng ở nhân gian, nuôi dưỡng cô ấy một cách an toàn, rồi chỉ chờ đến ngày cô ấy "làm việc" cho mình mà thôi.
- Tiêu diệt Medusa, giết Giang Bách Thần, nội chiến ngoại chiến, cổ đại hiện đại, cố sống cố chết để hoàn thành nhiệm vụ, cũng không ngờ rằng, mục đích là lấy lại sự an toàn cho cả Lục giới này, không tiếc tính mạng, quả thật là.... nực cười!
Băng Tức mím môi, ông xoay người nhìn những hình ảnh đang hiện lên, bình tĩnh nói:
- Ta biết con cảm thấy không công bằng nhưng Hạch Hiền, tất cả mọi sự Nữ Oa đều đã có sắp xếp, Giang Bách Thần từ cổ đại xuyên đến hiện đại, cũng chỉ vì cô ta mà thôi. Vậy nên, đây là chuyện mà cô ta phải giải quyết. Con đừng nhúng tay vào nữa, quay về Thiên giới đi.
Hạch Hiền nhíu mày, nhìn cha mình như nhìn một kẻ vô tình máu lạnh:
- Chu Cẩm mất sức mạnh rồi, cô ấy bây giờ đến chân thân cũng bị ảnh hưởng, ngoài thân xác là con người ra thì cô ấy không có 1 cái gì cả, cha muốn cô ấy lấy cái gì ra đấu với Giang Bách Thần đây?
Nếu như Chu Cẩm còn sức mạnh, thì cô ấy còn có khả năng thắng, nhưng bây giờ cô ấy vốn không có gì!
Băng Tức đứng thẳng người, ông chấp tay lại để sau lưng, mím môi không lên tiếng nữa.
Số mệnh đã an bài, chỉ có thể đi theo nó mà thôi. Gặp khó khăn mới đủ mạnh mẽ vượt qua được lệnh trời.
Hạch hiền nắm chặt tay, nhìn sự im lặng của ông mà cảm thấy nghẹt thở. Cuối cùng, cô cười một cách chế giễu, nói:
- Ở nhân gian, con từng nghe con người nói 1 câu, lúc đó con đã nghĩ là họ nói sai rồi. Nhưng mà, bây giờ con mới biết họ nói đúng....
- Thiên thần có thể vì nhiều người mà từ bỏ một người, còn ác quỷ, lại có thể vì 1 người... mà từ bỏ nhiều người. Con thật thất vọng, vì mình lại là người giống như điều mà họ đã nói.
Dứt lời, Hạch Hiền quay người rời đi, đúng lúc này, Băng Tức đột nhiên lên tiếng:
- Hạch Hiền, nghe lời cha, đừng dây vào Chu Cẩm nữa, nếu không, có một ngày, con sẽ chết đấy!
Hạch Hiền liếc mắt, nghe từng lời rất rõ ràng nhưng cô không dừng lại, vẫn tiếp tục bước đi,
Cho đến tận bây giờ, ai Thiên giới và Ma giới, ai mới là Thiên thần, ai mới thực chất... là Ác quỷ đây?
*Cầu phiếu*
Bình luận facebook