Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 481
Đêm đến, tại Diệp gia.
Chu Cẩm đứng ở bên ngoài vườn của Diệp gia, cô ngước mặt nhìn lên trời, tựa như đang quan sát.
Còn 2 ngày nữa là đến ngày trăng tròn rồi, thời khắc phải đối mặt với Medusa sắp tới, nhưng đêm nay tại sao trời lại yên ả như vậy?
Có phải sự bình yên trước cơn bão dữ không?
Bây giờ cô không có sức mạnh, chân thân cũng đang bị ảnh hưởng, thật sự không biết phải làm như thế nào mới tốt.
Chu Cẩm đứng trầm ngâm một lúc lâu, đột nhiên, từ phía sau vang lên 1 giọng nói:
- Em đang làm gì vậy?
Nghe chất giọng trầm ấm quen thuộc, Chu Cẩm liền đoán ra được là ai, cô xoay đầu, đáp:
- Không có gì, chỉ đứng ngắm trăng thôi.
Diệp Mặc đứng trước cửa, ánh sáng bên ngoài hắt vào chiếc áo sơ mi trắng của anh, tạo cho nó một màu tuyệt đẹp. Thân hình anh cao ngất, trong bóng đêm, nó như một cái cây vững chãi, có thể bao bọc và bảo vệ mọi thứ.
Diệp Mặc nhìn cô gái đứng dưới ánh trăng, bình tĩnh đi tới, lên tiếng:
- Đừng sợ, có anh ở đây rồi!
Câu nói này, Diệp Mặc đã nói rất nhiều lần, nhưng lần nào nghe, cũng làm Chu Cẩm cảm thấy ấm lòng.
Anh thật sự muốn che chở cô như vậy?
Chu Cẩm chớp mắt, cô há miệng nhỏ, nhẹ nhàng đáp:
- Em không sợ!
Lời nói nhẹ nhàng mà mạnh mẽ của cô tan vào trong không khí, như làm xao xuyến những ngọn gió, khiến nó dao động.
Tóc cô bị thổi bay lên, từng sợi mềm mại mang theo hương thơm nhè nhẹ hòa vào trong không gian, bỗng chốc khiến cô trở nên thật dịu dàng, mềm yếu.
Trước đây, dù là ở trong hoàn cảnh nào, Chu Cẩm cũng chưa từng tỏ ra yếu đuối, bởi vì cô luôn thật mạnh mẽ và tự tin, luôn quyết đoán và thông minh, vậy nên, người ngoài chỉ thấy được khuôn mặt mà cô muốn họ thấy, chứ thực chất không thấy được bên trong, cô cũng có 1 mặt mềm yếu như thế này.
Diệp Mặc giơ tay, anh chậm rãi luồn những ngón tay của mình vào tóc cô gái, nhẹ nhàng vén nó lên, nói:
- Anh sẽ bảo vệ em!
Lần này, Chu Cẩm bỗng mỉm cười, cô nghiêng đầu, áp má mình vào trong lòng bàn tay của Diệp Mặc, cong mắt đáp:
- Em biết.
Dù là ở cổ đại hay hiện đại, là Lục Mã Tự hay Diệp Mặc, là Hàn Mạc Tĩnh hay Chu Cẩm... anh vẫn sẽ bảo vệ em...
*Cầu phiếu nha*
Chu Cẩm đứng ở bên ngoài vườn của Diệp gia, cô ngước mặt nhìn lên trời, tựa như đang quan sát.
Còn 2 ngày nữa là đến ngày trăng tròn rồi, thời khắc phải đối mặt với Medusa sắp tới, nhưng đêm nay tại sao trời lại yên ả như vậy?
Có phải sự bình yên trước cơn bão dữ không?
Bây giờ cô không có sức mạnh, chân thân cũng đang bị ảnh hưởng, thật sự không biết phải làm như thế nào mới tốt.
Chu Cẩm đứng trầm ngâm một lúc lâu, đột nhiên, từ phía sau vang lên 1 giọng nói:
- Em đang làm gì vậy?
Nghe chất giọng trầm ấm quen thuộc, Chu Cẩm liền đoán ra được là ai, cô xoay đầu, đáp:
- Không có gì, chỉ đứng ngắm trăng thôi.
Diệp Mặc đứng trước cửa, ánh sáng bên ngoài hắt vào chiếc áo sơ mi trắng của anh, tạo cho nó một màu tuyệt đẹp. Thân hình anh cao ngất, trong bóng đêm, nó như một cái cây vững chãi, có thể bao bọc và bảo vệ mọi thứ.
Diệp Mặc nhìn cô gái đứng dưới ánh trăng, bình tĩnh đi tới, lên tiếng:
- Đừng sợ, có anh ở đây rồi!
Câu nói này, Diệp Mặc đã nói rất nhiều lần, nhưng lần nào nghe, cũng làm Chu Cẩm cảm thấy ấm lòng.
Anh thật sự muốn che chở cô như vậy?
Chu Cẩm chớp mắt, cô há miệng nhỏ, nhẹ nhàng đáp:
- Em không sợ!
Lời nói nhẹ nhàng mà mạnh mẽ của cô tan vào trong không khí, như làm xao xuyến những ngọn gió, khiến nó dao động.
Tóc cô bị thổi bay lên, từng sợi mềm mại mang theo hương thơm nhè nhẹ hòa vào trong không gian, bỗng chốc khiến cô trở nên thật dịu dàng, mềm yếu.
Trước đây, dù là ở trong hoàn cảnh nào, Chu Cẩm cũng chưa từng tỏ ra yếu đuối, bởi vì cô luôn thật mạnh mẽ và tự tin, luôn quyết đoán và thông minh, vậy nên, người ngoài chỉ thấy được khuôn mặt mà cô muốn họ thấy, chứ thực chất không thấy được bên trong, cô cũng có 1 mặt mềm yếu như thế này.
Diệp Mặc giơ tay, anh chậm rãi luồn những ngón tay của mình vào tóc cô gái, nhẹ nhàng vén nó lên, nói:
- Anh sẽ bảo vệ em!
Lần này, Chu Cẩm bỗng mỉm cười, cô nghiêng đầu, áp má mình vào trong lòng bàn tay của Diệp Mặc, cong mắt đáp:
- Em biết.
Dù là ở cổ đại hay hiện đại, là Lục Mã Tự hay Diệp Mặc, là Hàn Mạc Tĩnh hay Chu Cẩm... anh vẫn sẽ bảo vệ em...
*Cầu phiếu nha*
Bình luận facebook