Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-147
Chương 147: Hang ổ cằn cỗi của Chúa tể
Editor: Nguyetmai
"Quả nhiên, đây mới là cuộc sống mà một phù thủy cao quý nên được hưởng thụ!"
Alina ôm chiếc gối bằng lông thiên nga mềm mại, cô lăn qua lăn lại trên chiếc giường lớn.
Rèm cửa trong phòng ngủ đã được kéo ra cả rồi, khung cửa sổ không dính một hạt bụi sát sàn nhà cực kì rộng lớn, dãy núi phủ tuyết trắng chẳng khác nào một phong cảnh tuyệt đẹp làm người ta thư thái.
Giá kẹo ba tầng trong phòng khách đã được Alina chuyển tới cạnh bàn đọc sách trong phòng ngủ, lò sưởi ấm áp vang lên âm thanh lách tách, "máy làm ẩm và tạo hương" mà cụ Dumbledore để lại khiến cả căn phòng như mùa xuân ngập tràn sức sống.
Không cần phải tốn sức để đấu trí với người lớn, không cần phải đi tập quân sự với một nhóm con nít, không cần phải nghĩ bữa tiếp theo của cô nhi viện sẽ ăn cái gì, một mình chiếm lĩnh căn phòng Âu cổ một trăm mét vuông sang trọng, tất cả thời gian đều do cô sắp xếp, không có phiền não và áp lực từ bên ngoài…
Tất cả khiến Alina cảm thấy không chân thật chút nào, như thể mình đang nằm mơ vậy – phải biết rằng, lúc sáng cô còn đang đánh nhau với mấy học sinh nhà Slytherin vì một con cá nướng biến dị cơ mà.
Thế nhưng, điều duy nhất không được hoàn mỹ là phương tiện và cách thức giải trí trong cái lâu đài tách biệt với thế giới này thực sự quá ít ỏi.
"Ừm, vì sao lúc trước không nhét mấy quyển tiểu thuyết vào trong va li nhỉ, hoặc là lén cho một quả yo yo vào cũng được."
Alina đã mở hai chiếc va li mà Dumbledore đặt trong phòng ngủ của cô rồi, không có bất cứ một thay đổi nào so với dự liệu, chỉ toàn những thứ mà cô mang tới từ nhà mình.
Có một chiếc va li mà kể từ khi tới trường, Alina chưa từng chạm vào.
Nếu cô nhớ không lầm thì hẳn là trong đó có một tấm chăn nhung tốt nhất của cô nhi viện, hai bộ quần áo lolita, hai bộ quần áo ngắn tay thời thượng màu trắng, một bộ quần áo kết hợp phong cách cao bồi, ba chiếc váy đơn giản mà Benítez đã sắp cho cô – chúng đều là những thứ không thể dùng trong trường học pháp thuật Hogwarts.
Advertisement / Quảng cáo
Thế nhưng, chiếc va li còn lại cũng chẳng có thứ gì để người ta giải trí và tiêu khiển.
Đống đồ ăn vặt đầy ắp đã ăn hết sạch lúc trên tàu hỏa, chỉ còn ba lon Coca cola chưa mở, bộ dao Zwilling đã được lấy ra khỏi va li và cho vào phòng bếp rồi. Hai quyển Toán học cao cấp và Nguyên lí kinh tế học để bổ sung kiến thức thì tạm thời Alina không có hứng thú đọc.
Không có tiểu thuyết, không có ti vi, không có nhiệm vụ ẩn, không có cô bé dịu dàng hay đỏ mặt…
Dựa vào kinh nghiêm sinh tồn phong phú, Alina đã thăm dò qua một lượt rồi.
Nếu Hogwarts là một lâu đài với đầy đủ mọi thứ, sức sống tràn trề thì Nurmengard quả thực là một căn nhà bằng gạch vỡ không có linh hồn.
Đừng nói là những đặc sản thơm ngon như cá biến dị ở Hồ Đen, Hươu trắng một sừng ở rừng cấm, trong cái hang ổ của Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất này, ngay cả địa y và nấm có thể ăn được cũng không có, toàn rêu xanh, đá và bụi bặm.
Ọt ọt…
"Đúng rồi, mình ngây người làm gì chứ…"
Nghĩ lại hương vị thơm ngon của cá nướng tối qua, Alina bỗng sực tỉnh, vừa rồi vào tham quan căn phòng mới lạ này nên cô đã ăn cơm đâu.
Chỉ với mấy chiếc kẹo trong phòng thì không thể thay thế bữa ăn chính được.
Cô đói rồi.
Advertisement / Quảng cáo
Nếu đói thì sẽ chẳng thể hưởng thụ cảnh đẹp hay không gian ưu đãi nào được cả.
Alina nhìn qua những dụng cụ nhà bếp đầy đủ trên bàn trong phòng bếp, trong lòng cô yên tâm hơn – tuy không phải đầu bếp mấy sao gì, nhưng dù là kiếp trước hay kiếp này thì tài nấu nướng của cô vẫn không hề giảm sút.
"Xem ra phải lên tháp tìm Chúa tể Hắc ám để lấy nguyên liệu nấu ăn mới được…"
Vừa nghĩ, cô bé vừa lấy hai chiếc đũa phép ra khỏi túi áo, cẩn thận giấu vào đống đồ lót trong va li.
Tuy rằng nhờ vào cơ sở của hắc quyền đã luyện từ nhỏ và ra tay đột nhiên nên cô may mắn thắng Grindelwald già cả một ván; thế nhưng, sau khi đã chuẩn bị tâm lí sẵn sàng và có khoảng cách để thi triển pháp thuật, không biết lão Chúa tể trong truyền thuyết này có thẹn quá hóa giận rồi định lấy lại thể diện không.
Để duy trì trạng thái lực lượng ngang nhau này thì chuyện quan trọng nhất chính là không thể để Grindelwald có cơ hội đụng vào đũa phép của cô.
Cô không hề quên kịch bản vì bị người ta lấy mất đũa phép nên thế công thủ lập tức bị thay đổi trong nguyên tác.
Chuyện này cực kì rõ ràng trong tình tiết "nhóm ba người cứu thế giới" chống lại Tử thần Thực tử, nếu không vì Harry đoạt vũ khí một cách ảo diệu thì không biết những phù thủy nhỏ ngốc nghếch này đã chết bao nhiêu lần rồi.
Chần chừ thêm một lát nữa, Alina nhớ lại bóng người gầy gò, ốm yếu, già cả co rúc trong góc xó trên kia, rồi lại so sánh với hoàn cảnh mà mình đang ở.
Ngẫm nghĩ một hồi, cô bé quay người lại, bước vào phòng ngủ một lần nữa, bốc một nắm kẹo trên giá cho vào túi quần rồi mới rời khỏi phòng ngủ.
Nếu ngẫm kĩ lại, đường đường là một Chúa tể Hắc ám, bây giờ cũng đáng thương lắm chứ…
Editor: Nguyetmai
"Quả nhiên, đây mới là cuộc sống mà một phù thủy cao quý nên được hưởng thụ!"
Alina ôm chiếc gối bằng lông thiên nga mềm mại, cô lăn qua lăn lại trên chiếc giường lớn.
Rèm cửa trong phòng ngủ đã được kéo ra cả rồi, khung cửa sổ không dính một hạt bụi sát sàn nhà cực kì rộng lớn, dãy núi phủ tuyết trắng chẳng khác nào một phong cảnh tuyệt đẹp làm người ta thư thái.
Giá kẹo ba tầng trong phòng khách đã được Alina chuyển tới cạnh bàn đọc sách trong phòng ngủ, lò sưởi ấm áp vang lên âm thanh lách tách, "máy làm ẩm và tạo hương" mà cụ Dumbledore để lại khiến cả căn phòng như mùa xuân ngập tràn sức sống.
Không cần phải tốn sức để đấu trí với người lớn, không cần phải đi tập quân sự với một nhóm con nít, không cần phải nghĩ bữa tiếp theo của cô nhi viện sẽ ăn cái gì, một mình chiếm lĩnh căn phòng Âu cổ một trăm mét vuông sang trọng, tất cả thời gian đều do cô sắp xếp, không có phiền não và áp lực từ bên ngoài…
Tất cả khiến Alina cảm thấy không chân thật chút nào, như thể mình đang nằm mơ vậy – phải biết rằng, lúc sáng cô còn đang đánh nhau với mấy học sinh nhà Slytherin vì một con cá nướng biến dị cơ mà.
Thế nhưng, điều duy nhất không được hoàn mỹ là phương tiện và cách thức giải trí trong cái lâu đài tách biệt với thế giới này thực sự quá ít ỏi.
"Ừm, vì sao lúc trước không nhét mấy quyển tiểu thuyết vào trong va li nhỉ, hoặc là lén cho một quả yo yo vào cũng được."
Alina đã mở hai chiếc va li mà Dumbledore đặt trong phòng ngủ của cô rồi, không có bất cứ một thay đổi nào so với dự liệu, chỉ toàn những thứ mà cô mang tới từ nhà mình.
Có một chiếc va li mà kể từ khi tới trường, Alina chưa từng chạm vào.
Nếu cô nhớ không lầm thì hẳn là trong đó có một tấm chăn nhung tốt nhất của cô nhi viện, hai bộ quần áo lolita, hai bộ quần áo ngắn tay thời thượng màu trắng, một bộ quần áo kết hợp phong cách cao bồi, ba chiếc váy đơn giản mà Benítez đã sắp cho cô – chúng đều là những thứ không thể dùng trong trường học pháp thuật Hogwarts.
Advertisement / Quảng cáo
Thế nhưng, chiếc va li còn lại cũng chẳng có thứ gì để người ta giải trí và tiêu khiển.
Đống đồ ăn vặt đầy ắp đã ăn hết sạch lúc trên tàu hỏa, chỉ còn ba lon Coca cola chưa mở, bộ dao Zwilling đã được lấy ra khỏi va li và cho vào phòng bếp rồi. Hai quyển Toán học cao cấp và Nguyên lí kinh tế học để bổ sung kiến thức thì tạm thời Alina không có hứng thú đọc.
Không có tiểu thuyết, không có ti vi, không có nhiệm vụ ẩn, không có cô bé dịu dàng hay đỏ mặt…
Dựa vào kinh nghiêm sinh tồn phong phú, Alina đã thăm dò qua một lượt rồi.
Nếu Hogwarts là một lâu đài với đầy đủ mọi thứ, sức sống tràn trề thì Nurmengard quả thực là một căn nhà bằng gạch vỡ không có linh hồn.
Đừng nói là những đặc sản thơm ngon như cá biến dị ở Hồ Đen, Hươu trắng một sừng ở rừng cấm, trong cái hang ổ của Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất này, ngay cả địa y và nấm có thể ăn được cũng không có, toàn rêu xanh, đá và bụi bặm.
Ọt ọt…
"Đúng rồi, mình ngây người làm gì chứ…"
Nghĩ lại hương vị thơm ngon của cá nướng tối qua, Alina bỗng sực tỉnh, vừa rồi vào tham quan căn phòng mới lạ này nên cô đã ăn cơm đâu.
Chỉ với mấy chiếc kẹo trong phòng thì không thể thay thế bữa ăn chính được.
Cô đói rồi.
Advertisement / Quảng cáo
Nếu đói thì sẽ chẳng thể hưởng thụ cảnh đẹp hay không gian ưu đãi nào được cả.
Alina nhìn qua những dụng cụ nhà bếp đầy đủ trên bàn trong phòng bếp, trong lòng cô yên tâm hơn – tuy không phải đầu bếp mấy sao gì, nhưng dù là kiếp trước hay kiếp này thì tài nấu nướng của cô vẫn không hề giảm sút.
"Xem ra phải lên tháp tìm Chúa tể Hắc ám để lấy nguyên liệu nấu ăn mới được…"
Vừa nghĩ, cô bé vừa lấy hai chiếc đũa phép ra khỏi túi áo, cẩn thận giấu vào đống đồ lót trong va li.
Tuy rằng nhờ vào cơ sở của hắc quyền đã luyện từ nhỏ và ra tay đột nhiên nên cô may mắn thắng Grindelwald già cả một ván; thế nhưng, sau khi đã chuẩn bị tâm lí sẵn sàng và có khoảng cách để thi triển pháp thuật, không biết lão Chúa tể trong truyền thuyết này có thẹn quá hóa giận rồi định lấy lại thể diện không.
Để duy trì trạng thái lực lượng ngang nhau này thì chuyện quan trọng nhất chính là không thể để Grindelwald có cơ hội đụng vào đũa phép của cô.
Cô không hề quên kịch bản vì bị người ta lấy mất đũa phép nên thế công thủ lập tức bị thay đổi trong nguyên tác.
Chuyện này cực kì rõ ràng trong tình tiết "nhóm ba người cứu thế giới" chống lại Tử thần Thực tử, nếu không vì Harry đoạt vũ khí một cách ảo diệu thì không biết những phù thủy nhỏ ngốc nghếch này đã chết bao nhiêu lần rồi.
Chần chừ thêm một lát nữa, Alina nhớ lại bóng người gầy gò, ốm yếu, già cả co rúc trong góc xó trên kia, rồi lại so sánh với hoàn cảnh mà mình đang ở.
Ngẫm nghĩ một hồi, cô bé quay người lại, bước vào phòng ngủ một lần nữa, bốc một nắm kẹo trên giá cho vào túi quần rồi mới rời khỏi phòng ngủ.
Nếu ngẫm kĩ lại, đường đường là một Chúa tể Hắc ám, bây giờ cũng đáng thương lắm chứ…
Bình luận facebook