Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-220
Chương 220: Lần đầu tiên đọ sức và tính sót
Editor: Nguyetmai
"Vậy thì, tiểu thư Kaslana, để ta nghĩ xem."
Severus Snape xoay người giật áo của mình lại mà sắc mặt không thay đổi gì cả, ông ta cúi đầu nhìn cô bé chỉ cao một mét hai đứng sau lưng mình, nói bằng giọng điệu chậm rãi:
"Là người đầu tiên có thân phận hai nhà trong lịch sử Hogwarts… ừm, danh nhân, lẽ ra trò phải nhận được một chút ưu đãi, ví dụ như dù là cộng điểm hay trừ điểm thì đều phải căn cứ vào đồng phục mà trò mặc để quyết định… Như thế đúng không?"
Ánh mắt của Snape đảo qua đảo lại giữa Hermione và Hannah, cuối cùng dừng lại trên con cú mèo ngốc nghếch trước ngực Alina, cái đầu gà béo tròn vo vừa hay chặn đi kí hiệu và màu nơ trên người Alina. Nhưng căn cứ vào cuộc đối thoại mà ông ta loáng thoáng nghe thấy lúc trước, hơn phân nửa là màu đỏ vàng của Gryffindor.
"Đúng đúng đúng, Giáo sư Snape thật là văn minh, hiền hòa và thông minh không ai sánh bằng!"
Như thể không nghe ra sự giễu cợt trong giọng nói của Snape, Alina nhanh chóng chớp mắt, cố gắng nói bằng giọng điệu ngây thơ đáng yêu, lẳng lặng cầu nguyện pháp thuật huyết mạch của mình có hiệu quả trên người Snape.
Kể từ khi vào thế giới pháp thuật, kỹ năng vờ đáng yêu để vượt ải đã từng rất thuận lợi của cô ngày càng khó dùng.
Điểm lại những chiến tích trước mắt: Đối mặt với Gellert Grindelwald chỉ có hiệu quả một lần, không thành công lần nào với Dumbledore, với Hagrid thì có hiệu quả hết, nhưng Alina ngờ rằng một phần nguyên nhân trong đó là do tiềm thức của Hagrid thiên vị sinh vật pháp thuật nguy hiểm.
Mà căn cứ theo sự hiểu biết của Alina về Severus Snape, muốn dựa vào khả năng "mê hoặc loài người" có sẵn trong Veela để làm ảnh hưởng đến vị hoàng tử lai này, độ khó của đó chắc tương đương với việc tấn công mười cụ Albus Dumbledore – người sống, vĩnh viễn không thể thay thế người đã chết. Trên thế giới này, có thể không ai thay thế được địa vị của Lily Potter trong lòng Snape.
"Văn minh, hiền hòa và thông minh không ai sánh bằng?"
Snape nhếch lông mày lên, đôi môi mỏng vặn vẹo thành một nụ cười kỳ lạ. Bao nhiêu năm qua, hình như đây là lần đầu tiên ông ta nghe thấy học sinh đánh giá như thế.
Điều kỳ lạ là, rõ ràng đây là lần đầu tiên cô nhóc trước mặt nói chuyện với ông ta, nhưng lại biểu hiện ra như rất thân quen, khiến người ta cảm thấy khó chịu – nhất là đôi mắt màu xanh lam sạch sẽ kia, nó như mang theo sự… thương hại và tôn kính làm người ta phiền lòng?
"Vâng… Đúng thế!"
Alina bất chấp mà gật đầu.
Lần đầu tiên đối diện với khuôn mặt lạnh lùng không chút biểu cảm của Snape, tuy biết thiện ý trong thâm tâm nam phù thủy, cô vẫn cảm thấy áp lực tâm lí rất lớn.
Chẳng trách nữ chính xuất hiện phần sau luôn là ác mộng của thanh mai trúc mã, ngoại trừ hiệu ứng West Mark nổi tiếng, nếu chỉ xét về mặt nhan sắc, so với James Potter mang nét trêu cợt trong ánh nắng, kiểu văn nghệ u buồn như Giáo sư Snape quả thực là kém xa, càng không cần phải nói cha của Harry còn là một người vô cùng giàu có.
Ánh mắt của Snape nhìn chằm chằm vào mặt Alina như mũi khoan, lông mày ông ta nhếch lên, cười lạnh một tiếng:
"Nói thế có nghĩa là, trong cái nhìn của tiểu thư Kaslana, hình thức vừa rồi đáng để khen ngợi đúng không?"
Nếu bầu không khí vừa rồi chỉ hơi căng thẳng, vậy thì bây giờ cả Đại sảnh đường như bị người ta thi triển Bùa đóng băng và Bùa cách âm, ngay cả nhiệt độ không khí cũng giảm xuống hai, ba độ.
Nhìn đường cong đáng sợ trên khóe môi Snape và bầu không khí đang ngày càng ngột ngạt xung quanh, Alina nuốt một ngụm nước bọt, cô cắn răng một cái, hạ quyết tâm – kệ đi, cứ lì lợm trước đã rồi nói sau, dù sao cũng phải có mơ ước chứ, nhỡ đâu thành hiện thực thì sao?
Dù sao Giáo sư Snape cũng là người tốt biết kiềm chế, hẳn là sẽ không ra tay đánh con gái trước mặt mọi người đâu… nhỉ?
"Nếu… nếu có thể chia đều điểm trừ, cộng điểm gấp đôi thì em cảm thấy sẽ càng tốt hơn một chút."
Alina vuốt hai cái cánh nhỏ của Thức Ăn Dự Trữ, chọc nhẹ vào như hai ngón tay của mình, cẩn thận lùi về sau một bước nhỏ, nói với giọng dò xét:
"Dù sao chẳng phải mọi người thường nói là, một niềm vui chia sẻ với một người sẽ thành hai niềm vui, một nỗi buồn chia cho hai người sẽ thành một nửa nỗi buồn đấy thôi."
"…"
Tất cả các học sinh xung quanh đều vô thức hít vào một luồng khí lạnh, không hẹn mà cùng nhìn Alina bằng ánh mắt như nhìn anh hùng – hoặc có thể nói là liệt sĩ. Không hổ là người có thể uy hiếp mũ phân loại ngay trước mặt Giáo sư Mcgonagall.
Phải biết rằng, ngay cả quỷ Peeves cũng phải né tránh khi đối mặt với Giáo sư Snape.
Khóe mắt Severus Snape hơi giật giật, ông ta cảm thấy gân trên trán mình cũng không nhịn được mà phồng lên. Đột nhiên ông ta hiểu ra vì sao Dumbledore lại cố ý nhắc nhở ông ta phải chú ý khống chế tâm trạng của mình trong tiết đầu tiên của sáng nay.
Chia đều điểm trừ, cộng điểm gấp đôi?
Rốt cuộc đứa bé này đã sợ đến mức ngu người luôn rồi, hay là quá mức dũng cảm, hoặc là cả hai – lối suy tư đơn giản của Hufflepuff và dũng khí tìm đường chết siêu phàm của Gryffindor kết hợp lại với nhau quả thực là đáng sợ! May mà lúc sắp xếp tiết học, ông ta không cho hai nhà này vào cùng một lớp.
"Hay đấy!"
Snape hít sâu một hơi, đôi mắt liếc qua những phù thủy nhỏ xung quanh, sự lạnh lùng khiến các học sinh từ khối lớn đến khối nhỏ đều không nhịn được mà run lên.
"Hay đấy!"
Ông ta lại khẽ lặp lại một lần nữa, đứng thẳng lên và quan sát kĩ phù thủy nhỏ lông trắng với khuôn mặt vô tội trước mặt, nụ cười trên mặt ông ta dần biến mất, đôi mắt lóe lên tia sáng lạnh lùng, nói nhẹ:
"Vậy thì, hi vọng tài ăn nói khiến người ta thán phục của tiểu thư Kaslana có thể giúp trò phân biệt ra sự khác nhau giữa tầm ma và pilea notata. Nếu không, ta không ngại tiến hành xử phạt cả hai, ngoài việc trừ điểm, còn có các cách thức như lao động sau giờ học. Ví dụ như ở lại lột da thằn lằn, hoặc là chuẩn bị mắt của bọ cánh đen."
"Vấn đề không lớn, trước đó em đã chuẩn bị sách giáo khoa môn Độc dược rồi, vật liệu trong môn Độc dược của năm nhất bọn em chỉ liên quan đến cây tầm ma. Nếu giáo sư bất cẩn để lẫn vật liệu sai lầm vào, em cam đoan sẽ giúp thầy phân biệt ra."
Nghe thấy lời uy hiếp quen thuộc "kiểu Snape", Alina thở phào một hơi – chỉ cần nhân vật vẫn được thiết lập theo Giáo sư Snape thì cũng chỉ là một người đàn ông ru rú trong nhà độc miệng ngốc nghếch, lực sát thương rất yếu mà thôi.
Cô bé mặt dày tới gần trước mặt giáo sư môn Độc dược lạnh lùng, vui cười hớn hở nói:
"Vậy thì theo logic của thầy, nếu em được cộng điểm thì cũng sẽ nhận được hai phần thưởng đúng không?"
"Hogwarts chưa từng có truyền thống khen ngợi một hành động hai lần, về phần nhà được cộng điểm, ta sẽ căn cứ vào thời khóa biểu của trò để quyết định. Mặc dù ta cho rằng tình huống này có thể sẽ không xảy ra."
Sắc mặt của Snape cứng đờ lại, giọng nói cứng ngắc, sau đó ông ta vung tay áo, xoay người bước tới chỗ ngồi của giáo sư.
Từ trước tới giờ ông ta chưa bao giờ gặp học sinh mới năm nhất nào có da mặt dày như thế, cho dù là anh em song sinh Weasley làm người ta đau đầu nhất hiện tại, ít nhất lúc đối mặt với ông ta, bọn họ cũng ngoan ngoãn như hai sinh vật đơn bào không biết nói chuyện.
"Không cần lo lắng, giáo sư. Thầy nói như vậy là bởi vì thầy chưa hiểu rõ về em. Đợi đến khi thầy hiểu rõ về em…"
Nhìn khuôn mặt chẳng thể làm gì được của Giáo sư Snape, lọn tóc trên đỉnh đầu Alina vui vẻ lắc lư, cô bé theo sau áo chùng đen nam phù thủy như một cái đuôi nhỏ, lúc ẩn lúc hiện.
"Alina Kaslana! Trở lại chỗ ngồi của trò đi, nếu không, có thể trò sẽ bị giam lại trong tiết đầu tiên của ta…"
Snape đột nhiên dừng bước lại, ông ta đứng tại chỗ, xoay người lại và nói với sắc mặt khó coi.
Rầm!
Không đợi Snape nói hết, phù thủy nhỏ tóc bạch kim đụng đầu vào người Snape, đến mức giáo sư môn Độc dược lảo đảo, suýt chút nữa ngã xuống đất.
Sở dĩ nói là "suýt chút nữa", đó là bởi vì ngay lúc Snape sắp mất thăng bằng, một cánh tay nhỏ trắng nõn bắt được cánh tay ông ta một cách chuẩn xác, giúp ông ta giữ vững cơ thể.
"Trò!"
"Hức, đau quá! Giáo sư, sao tự nhiên thầy lại dừng lại?"
Alina giơ một cánh tay khác lên xoa cái trán hồng hồng của mình, mếu máo như rất oan ức.
"… Trò còn câu gì muốn hỏi sao? Tiểu, thư, Kaslana!"
Snape đứng vững lại, ông ta hít sâu một hơi, cúi người nhìn vào mắt Alina, gằn từng chữ qua hai hàm răng. Dumbledore cố tình sắp xếp con nhóc như keo con chó này vào trường để tra tấn ông ta hả?
"Nhưng thưa giáo sư, thầy vẫn chưa nói cho em biết, em nên ngồi ở bàn ăn của nhà nào đây?"
Alina chớp mắt, khuôn mặt vô tôi.
"Ngồi ở vị trí nào?"
Snape nhíu mày.
"Đúng vậy, rốt cuộc em nên tới Hufflepuff, hay là Gryffindor?"
Alina xòe tay ra, vẻ mặt phiền muộn. Vào lúc này, để Giáo sư Snape tới giúp cô gánh tội quả thực là lựa chọn thích hợp nhất.
Rất hiển nhiên, ngoại trừ Giáo sư Snape công chính (chủ nhiệm nhà Slytherin) và uy nghiêm (giáo sư môn Độc dược đáng sợ nhất từ trước đến nay), đâu còn ai thích hợp để tìm ra điểm thăng bằng an toàn từ cuộc chiến trí mạng này giúp cô nữa chứ?
Nhìn lướt qua huy hiệu sư tử màu đỏ vàng trước ngực Alina, rồi lại liếc nhìn hai cô nhóc đang hồi hộp ngóng trông Alina, sau đó ánh mắt của Snape lại rơi vào mặt Alina, hơi thở của người chiến thắng trong cuộc đời vừa quen thuộc lại rất đáng ghét ập vào mặt.
Đúng là một cô nhóc làm người ta chán ghét!
"Xem ra, trò rất hưởng thụ cảm giác lưỡng lự giữa hai nhà đúng không? Tiểu thư Kaslana?"
Giáo sư môn Độc dược hơi nhếch lông mày lên, rút đũa phép ra chỉ một cái vào Alina, huy hiệu sư tử màu đỏ vàng biến dạng và trở thành hình rắn màu xanh bạc.
"Sáng nay, trò hãy ngồi vào bàn của nhà Slytherin. Làm chủ nhiệm của Slytherin, chút quyền lợi nho nhỏ ấy vẫn phải có."
"Hế!"
Alina chậm rãi cúi đầu, kéo áo sơ mi bên trong và nơ theo bản năng – tất cả đều biến thành kiểu dáng của nhà Slytherin.
Nhìn khuôn mặt chứa đầy nét kinh ngạc của Alina, Snape hài lòng cong khóe miệng lên, nói nhẹ:
"Yên tâm, ta sẽ biến nó trở lại một lần nữa trước khi vào học, vì thế trò không cần phải lo lắng cho điểm số của Slytherin…"
Không đợi Snape nói hết, đôi mắt của cô bé trước mặt sáng lên, cô bé xoay người lại túm chặt lấy tay Hannah, chạy đi mà không quay đầu lại.
"Đợi đã! Alina Kaslana, trò trở lại cho ta!"
Editor: Nguyetmai
"Vậy thì, tiểu thư Kaslana, để ta nghĩ xem."
Severus Snape xoay người giật áo của mình lại mà sắc mặt không thay đổi gì cả, ông ta cúi đầu nhìn cô bé chỉ cao một mét hai đứng sau lưng mình, nói bằng giọng điệu chậm rãi:
"Là người đầu tiên có thân phận hai nhà trong lịch sử Hogwarts… ừm, danh nhân, lẽ ra trò phải nhận được một chút ưu đãi, ví dụ như dù là cộng điểm hay trừ điểm thì đều phải căn cứ vào đồng phục mà trò mặc để quyết định… Như thế đúng không?"
Ánh mắt của Snape đảo qua đảo lại giữa Hermione và Hannah, cuối cùng dừng lại trên con cú mèo ngốc nghếch trước ngực Alina, cái đầu gà béo tròn vo vừa hay chặn đi kí hiệu và màu nơ trên người Alina. Nhưng căn cứ vào cuộc đối thoại mà ông ta loáng thoáng nghe thấy lúc trước, hơn phân nửa là màu đỏ vàng của Gryffindor.
"Đúng đúng đúng, Giáo sư Snape thật là văn minh, hiền hòa và thông minh không ai sánh bằng!"
Như thể không nghe ra sự giễu cợt trong giọng nói của Snape, Alina nhanh chóng chớp mắt, cố gắng nói bằng giọng điệu ngây thơ đáng yêu, lẳng lặng cầu nguyện pháp thuật huyết mạch của mình có hiệu quả trên người Snape.
Kể từ khi vào thế giới pháp thuật, kỹ năng vờ đáng yêu để vượt ải đã từng rất thuận lợi của cô ngày càng khó dùng.
Điểm lại những chiến tích trước mắt: Đối mặt với Gellert Grindelwald chỉ có hiệu quả một lần, không thành công lần nào với Dumbledore, với Hagrid thì có hiệu quả hết, nhưng Alina ngờ rằng một phần nguyên nhân trong đó là do tiềm thức của Hagrid thiên vị sinh vật pháp thuật nguy hiểm.
Mà căn cứ theo sự hiểu biết của Alina về Severus Snape, muốn dựa vào khả năng "mê hoặc loài người" có sẵn trong Veela để làm ảnh hưởng đến vị hoàng tử lai này, độ khó của đó chắc tương đương với việc tấn công mười cụ Albus Dumbledore – người sống, vĩnh viễn không thể thay thế người đã chết. Trên thế giới này, có thể không ai thay thế được địa vị của Lily Potter trong lòng Snape.
"Văn minh, hiền hòa và thông minh không ai sánh bằng?"
Snape nhếch lông mày lên, đôi môi mỏng vặn vẹo thành một nụ cười kỳ lạ. Bao nhiêu năm qua, hình như đây là lần đầu tiên ông ta nghe thấy học sinh đánh giá như thế.
Điều kỳ lạ là, rõ ràng đây là lần đầu tiên cô nhóc trước mặt nói chuyện với ông ta, nhưng lại biểu hiện ra như rất thân quen, khiến người ta cảm thấy khó chịu – nhất là đôi mắt màu xanh lam sạch sẽ kia, nó như mang theo sự… thương hại và tôn kính làm người ta phiền lòng?
"Vâng… Đúng thế!"
Alina bất chấp mà gật đầu.
Lần đầu tiên đối diện với khuôn mặt lạnh lùng không chút biểu cảm của Snape, tuy biết thiện ý trong thâm tâm nam phù thủy, cô vẫn cảm thấy áp lực tâm lí rất lớn.
Chẳng trách nữ chính xuất hiện phần sau luôn là ác mộng của thanh mai trúc mã, ngoại trừ hiệu ứng West Mark nổi tiếng, nếu chỉ xét về mặt nhan sắc, so với James Potter mang nét trêu cợt trong ánh nắng, kiểu văn nghệ u buồn như Giáo sư Snape quả thực là kém xa, càng không cần phải nói cha của Harry còn là một người vô cùng giàu có.
Ánh mắt của Snape nhìn chằm chằm vào mặt Alina như mũi khoan, lông mày ông ta nhếch lên, cười lạnh một tiếng:
"Nói thế có nghĩa là, trong cái nhìn của tiểu thư Kaslana, hình thức vừa rồi đáng để khen ngợi đúng không?"
Nếu bầu không khí vừa rồi chỉ hơi căng thẳng, vậy thì bây giờ cả Đại sảnh đường như bị người ta thi triển Bùa đóng băng và Bùa cách âm, ngay cả nhiệt độ không khí cũng giảm xuống hai, ba độ.
Nhìn đường cong đáng sợ trên khóe môi Snape và bầu không khí đang ngày càng ngột ngạt xung quanh, Alina nuốt một ngụm nước bọt, cô cắn răng một cái, hạ quyết tâm – kệ đi, cứ lì lợm trước đã rồi nói sau, dù sao cũng phải có mơ ước chứ, nhỡ đâu thành hiện thực thì sao?
Dù sao Giáo sư Snape cũng là người tốt biết kiềm chế, hẳn là sẽ không ra tay đánh con gái trước mặt mọi người đâu… nhỉ?
"Nếu… nếu có thể chia đều điểm trừ, cộng điểm gấp đôi thì em cảm thấy sẽ càng tốt hơn một chút."
Alina vuốt hai cái cánh nhỏ của Thức Ăn Dự Trữ, chọc nhẹ vào như hai ngón tay của mình, cẩn thận lùi về sau một bước nhỏ, nói với giọng dò xét:
"Dù sao chẳng phải mọi người thường nói là, một niềm vui chia sẻ với một người sẽ thành hai niềm vui, một nỗi buồn chia cho hai người sẽ thành một nửa nỗi buồn đấy thôi."
"…"
Tất cả các học sinh xung quanh đều vô thức hít vào một luồng khí lạnh, không hẹn mà cùng nhìn Alina bằng ánh mắt như nhìn anh hùng – hoặc có thể nói là liệt sĩ. Không hổ là người có thể uy hiếp mũ phân loại ngay trước mặt Giáo sư Mcgonagall.
Phải biết rằng, ngay cả quỷ Peeves cũng phải né tránh khi đối mặt với Giáo sư Snape.
Khóe mắt Severus Snape hơi giật giật, ông ta cảm thấy gân trên trán mình cũng không nhịn được mà phồng lên. Đột nhiên ông ta hiểu ra vì sao Dumbledore lại cố ý nhắc nhở ông ta phải chú ý khống chế tâm trạng của mình trong tiết đầu tiên của sáng nay.
Chia đều điểm trừ, cộng điểm gấp đôi?
Rốt cuộc đứa bé này đã sợ đến mức ngu người luôn rồi, hay là quá mức dũng cảm, hoặc là cả hai – lối suy tư đơn giản của Hufflepuff và dũng khí tìm đường chết siêu phàm của Gryffindor kết hợp lại với nhau quả thực là đáng sợ! May mà lúc sắp xếp tiết học, ông ta không cho hai nhà này vào cùng một lớp.
"Hay đấy!"
Snape hít sâu một hơi, đôi mắt liếc qua những phù thủy nhỏ xung quanh, sự lạnh lùng khiến các học sinh từ khối lớn đến khối nhỏ đều không nhịn được mà run lên.
"Hay đấy!"
Ông ta lại khẽ lặp lại một lần nữa, đứng thẳng lên và quan sát kĩ phù thủy nhỏ lông trắng với khuôn mặt vô tội trước mặt, nụ cười trên mặt ông ta dần biến mất, đôi mắt lóe lên tia sáng lạnh lùng, nói nhẹ:
"Vậy thì, hi vọng tài ăn nói khiến người ta thán phục của tiểu thư Kaslana có thể giúp trò phân biệt ra sự khác nhau giữa tầm ma và pilea notata. Nếu không, ta không ngại tiến hành xử phạt cả hai, ngoài việc trừ điểm, còn có các cách thức như lao động sau giờ học. Ví dụ như ở lại lột da thằn lằn, hoặc là chuẩn bị mắt của bọ cánh đen."
"Vấn đề không lớn, trước đó em đã chuẩn bị sách giáo khoa môn Độc dược rồi, vật liệu trong môn Độc dược của năm nhất bọn em chỉ liên quan đến cây tầm ma. Nếu giáo sư bất cẩn để lẫn vật liệu sai lầm vào, em cam đoan sẽ giúp thầy phân biệt ra."
Nghe thấy lời uy hiếp quen thuộc "kiểu Snape", Alina thở phào một hơi – chỉ cần nhân vật vẫn được thiết lập theo Giáo sư Snape thì cũng chỉ là một người đàn ông ru rú trong nhà độc miệng ngốc nghếch, lực sát thương rất yếu mà thôi.
Cô bé mặt dày tới gần trước mặt giáo sư môn Độc dược lạnh lùng, vui cười hớn hở nói:
"Vậy thì theo logic của thầy, nếu em được cộng điểm thì cũng sẽ nhận được hai phần thưởng đúng không?"
"Hogwarts chưa từng có truyền thống khen ngợi một hành động hai lần, về phần nhà được cộng điểm, ta sẽ căn cứ vào thời khóa biểu của trò để quyết định. Mặc dù ta cho rằng tình huống này có thể sẽ không xảy ra."
Sắc mặt của Snape cứng đờ lại, giọng nói cứng ngắc, sau đó ông ta vung tay áo, xoay người bước tới chỗ ngồi của giáo sư.
Từ trước tới giờ ông ta chưa bao giờ gặp học sinh mới năm nhất nào có da mặt dày như thế, cho dù là anh em song sinh Weasley làm người ta đau đầu nhất hiện tại, ít nhất lúc đối mặt với ông ta, bọn họ cũng ngoan ngoãn như hai sinh vật đơn bào không biết nói chuyện.
"Không cần lo lắng, giáo sư. Thầy nói như vậy là bởi vì thầy chưa hiểu rõ về em. Đợi đến khi thầy hiểu rõ về em…"
Nhìn khuôn mặt chẳng thể làm gì được của Giáo sư Snape, lọn tóc trên đỉnh đầu Alina vui vẻ lắc lư, cô bé theo sau áo chùng đen nam phù thủy như một cái đuôi nhỏ, lúc ẩn lúc hiện.
"Alina Kaslana! Trở lại chỗ ngồi của trò đi, nếu không, có thể trò sẽ bị giam lại trong tiết đầu tiên của ta…"
Snape đột nhiên dừng bước lại, ông ta đứng tại chỗ, xoay người lại và nói với sắc mặt khó coi.
Rầm!
Không đợi Snape nói hết, phù thủy nhỏ tóc bạch kim đụng đầu vào người Snape, đến mức giáo sư môn Độc dược lảo đảo, suýt chút nữa ngã xuống đất.
Sở dĩ nói là "suýt chút nữa", đó là bởi vì ngay lúc Snape sắp mất thăng bằng, một cánh tay nhỏ trắng nõn bắt được cánh tay ông ta một cách chuẩn xác, giúp ông ta giữ vững cơ thể.
"Trò!"
"Hức, đau quá! Giáo sư, sao tự nhiên thầy lại dừng lại?"
Alina giơ một cánh tay khác lên xoa cái trán hồng hồng của mình, mếu máo như rất oan ức.
"… Trò còn câu gì muốn hỏi sao? Tiểu, thư, Kaslana!"
Snape đứng vững lại, ông ta hít sâu một hơi, cúi người nhìn vào mắt Alina, gằn từng chữ qua hai hàm răng. Dumbledore cố tình sắp xếp con nhóc như keo con chó này vào trường để tra tấn ông ta hả?
"Nhưng thưa giáo sư, thầy vẫn chưa nói cho em biết, em nên ngồi ở bàn ăn của nhà nào đây?"
Alina chớp mắt, khuôn mặt vô tôi.
"Ngồi ở vị trí nào?"
Snape nhíu mày.
"Đúng vậy, rốt cuộc em nên tới Hufflepuff, hay là Gryffindor?"
Alina xòe tay ra, vẻ mặt phiền muộn. Vào lúc này, để Giáo sư Snape tới giúp cô gánh tội quả thực là lựa chọn thích hợp nhất.
Rất hiển nhiên, ngoại trừ Giáo sư Snape công chính (chủ nhiệm nhà Slytherin) và uy nghiêm (giáo sư môn Độc dược đáng sợ nhất từ trước đến nay), đâu còn ai thích hợp để tìm ra điểm thăng bằng an toàn từ cuộc chiến trí mạng này giúp cô nữa chứ?
Nhìn lướt qua huy hiệu sư tử màu đỏ vàng trước ngực Alina, rồi lại liếc nhìn hai cô nhóc đang hồi hộp ngóng trông Alina, sau đó ánh mắt của Snape lại rơi vào mặt Alina, hơi thở của người chiến thắng trong cuộc đời vừa quen thuộc lại rất đáng ghét ập vào mặt.
Đúng là một cô nhóc làm người ta chán ghét!
"Xem ra, trò rất hưởng thụ cảm giác lưỡng lự giữa hai nhà đúng không? Tiểu thư Kaslana?"
Giáo sư môn Độc dược hơi nhếch lông mày lên, rút đũa phép ra chỉ một cái vào Alina, huy hiệu sư tử màu đỏ vàng biến dạng và trở thành hình rắn màu xanh bạc.
"Sáng nay, trò hãy ngồi vào bàn của nhà Slytherin. Làm chủ nhiệm của Slytherin, chút quyền lợi nho nhỏ ấy vẫn phải có."
"Hế!"
Alina chậm rãi cúi đầu, kéo áo sơ mi bên trong và nơ theo bản năng – tất cả đều biến thành kiểu dáng của nhà Slytherin.
Nhìn khuôn mặt chứa đầy nét kinh ngạc của Alina, Snape hài lòng cong khóe miệng lên, nói nhẹ:
"Yên tâm, ta sẽ biến nó trở lại một lần nữa trước khi vào học, vì thế trò không cần phải lo lắng cho điểm số của Slytherin…"
Không đợi Snape nói hết, đôi mắt của cô bé trước mặt sáng lên, cô bé xoay người lại túm chặt lấy tay Hannah, chạy đi mà không quay đầu lại.
"Đợi đã! Alina Kaslana, trò trở lại cho ta!"