Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-86
Chương 86: Thông báo khẩn cấp! Thông báo khẩn cấp!
Translator: Nguyetmai
Đợi đến khi cụ Dumbledore tới được nhà bếp, trong căn phòng rộng rãi chỉ còn lại các gia tinh đang đi tới đi lui làm việc một cách bận rộn.
"Dum... Ngài Dumbledore! Trời ơi, là ngài Albus Dumbledore!"
Ngay khi cụ bước vào nhà bếp, tất cả gia tinh đều dừng công việc trong tay lại, nhìn lão phù thủy râu tóc bạc phơ đang đứng ngoài cửa kia, nhao nhao khom người xuống cúi chào, rồi chúng thì thầm to nhỏ với nhau một cách bất an.
Là Hiệu trưởng của học viện Ma thuật và Pháp thuật Hogwarts, cụ Dumbledore có thể nói là phù thủy loài người mà đám gia tinh quen thuộc và tôn sùng nhất. Nhưng mà phần lớn thời gian, bọn chúng đều tiếp nhận phân công công việc ở văn phòng Hiệu trưởng hoặc là trực tiếp thông qua pháp thuật để truyền đạt tin tức, tình huống cụ tới thẳng nhà bếp như thế này quả thực là vô cùng hiếm gặp.
Mà căn cứ theo kinh nghiệm của các gia tinh, tình huống này thường có nghĩa là...
Advertisement / Quảng cáo
"Hãy yên tâm, ta không định trách cứ hay có chỗ nào không hài lòng cả."
Cụ Dumbledore nở nụ cười ấm áp, ánh mắt liếc một vòng tất cả các xó xỉnh trong nhà bếp, nhìn thì tưởng chậm nhưng thực ra lại rất nhanh.
Trên lối đi nhỏ bừa bộn của nhà bếp, mấy gia tinh đang quét dọn những mẩu thức ăn rơi vãi trên mặt đất, nhìn bề ngoài có vẻ giống khung xương của một loài chim và xương sườn bò, mà kẻ đầu sỏ gây nên toàn bộ chuyện này đã biến mất không thấy tăm hơi.
Xem ra có thể hỏi ít hơn hai câu rồi, khóe mắt cụ Dumbledore co giật, cụ nói bằng giọng ôn tồn: "Ta chỉ có một vài thắc mắc nho nhỏ cần các cậu giúp ta giải đáp một chút."
Cho dù không bắt được tại trận thì trong đầu cụ Dumbledore, kẻ duy nhất có thể cả gan làm chuyện xằng bậy như thế này quá nửa chỉ có đứa trẻ hư hỏng có mái tóc màu bạch kim còn chưa khai giảng đã dám lén lút đem trường học đi cầm cố, chuyên làm việc xấu kia thôi.
Chỉ có điều chuyện khiến cụ Dumbledore cảm thấy hiếu kì chính là theo cụ thấy, chỉ dựa vào sức kêu gọi của một mình Alina, bất luận là thuyết phục các gia tinh đừng thông báo trước cho các giáo viên trong trường, hay là xúi giục những học sinh mới năm nhất khác giúp cô bé "cướp bóc" nhà bếp thì nói thật còn vẫn kém một chút nữa.
"Xin lỗi ngài Dumbledore, là do chúng tôi thất trách! Chúng tôi thật sự là quá tồi tệ! Chỉ là việc cung cấp đồ ăn cơ bản nhất mà chúng tôi cũng không chuẩn bị tốt."
Đúng lúc này, một gia tinh gần cụ Dumbledore nhất kích động đứng dậy rồi nói bằng giọng the thé. Trên mặt nó tràn đầy sự hổ thẹn và tự trách, những đốt ngón tay thon dài chà mạnh lên tấm tạp dề đang đeo.
"Đám ngu ngốc chúng tôi lại không hiểu được gợi ý rõ ràng như vậy, hoạt động mà ngài Dumbledore vĩ đại đã sắp đặt làm sao có thể đơn giản như vậy được! Chúng tôi đã không để dành một phần thức ăn và sức lực, cố ý sắp đặt phần thưởng thêm dùng để thưởng cho những học sinh có thể phá vỡ lối tư duy thông thường đó..."
Trứng thưởng hoạt động mà cụ đã bố trí ư? Gợi ý vô cùng rõ ràng? Phần thưởng thêm vì phá vỡ lối tư duy thông thường?
Trên mặt cụ Dumbledore thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc.
Trong thoáng chốc, nét mặt của gia tinh trước mặt mơ hồ trùng với nét mặt của yêu tinh chuyên viên của ngân hàng Gringotts, một cảm giác tồi tệ đã từng có từ từ dâng lên trong lòng của lão phù thủy.
"... Chủ yếu là chúng tôi không ngờ còn cần phải chuẩn bị thêm nhiều món ăn như vậy." Gia tinh nọ nói tiếp.
Cụ Dumbledore khoát tay không để bụng, cụ nói một cách thoải mái: "Chỉ là đám trẻ mới chỉ mười một tuổi thôi, chắc không lấy được bao nhiêu đâu. Tóm lại, các cậu hãy nhanh chóng đưa các món ăn khác lên cho những học sinh ở hội trường phía trên đi!"
Mặc dù món gà tây quay giới hạn của buổi trưa hôm nay có vẻ là không kịp quay loạt mới, nhưng mà ít nhất thì chắc vẫn còn thừa một chút thức ăn, cụ Dumbledore cố gắng nghĩ theo chiều hướng tích cực.
Còn về chuyện của Alina, sau này cụ có thể tìm thời gian dạy bảo dần dần, dù sao thì chuyện này vốn dĩ cũng là do cụ chưa chuẩn bị đầy đủ khi định ra quy tắc. Huống hồ cô bé còn linh hoạt trích dẫn châm ngôn của bà Ravenclaw để làm bia đỡ đạn.
"Đúng vậy, cũng may có ngài Hagrid phụ trách gác sân ở đây, bằng không chỉ dựa vào những đứa trẻ đó chắc chắn không thể mang đi nổi."
Advertisement / Quảng cáo
Phải, cũng may có Hagrid...
Hử? Hagrid!
Theo lời nói của gia tinh nọ, cụ Dumbledore mỉm cười gật đầu, rồi đột nhiên vẻ mặt cụ cứng đờ, một dự cảm chẳng lành mãnh liệt càng lúc càng trở nên rõ ràng.
"Khoan đã, con quỷ nhỏ kia đã mang đi... À không, bây giờ trong nhà bếp còn lại những thứ gì?"
"Ý ngài muốn nói đến tiểu thư Kaslana phải không? Ngoại trừ thịt muối cất ở trong hầm ngầm ra, bao gồm cả xúc xích nướng, thì tất cả những món thịt đã được chế biến đều bị đem đi hết rồi." Gia tinh nọ cung kính cúi đầu và trả lời thành thật.
Hả!
Cụ Dumbledore chỉ cảm thấy trước mắt mình tối sầm, lồng ngực lại bắt đầu quặn đau âm ỉ. Cảm giác này cụ không còn xa lạ nữa bởi vì tính ra, đây đã là lần thứ hai trong năm nay rồi.
...
Cùng lúc đó, trên bãi đất trống ở bìa rừng bên ngoài lâu đài Hogwarts.
Mấy chục tấm khăn màu trắng vốn dĩ dùng để trải lên mặt bàn được trải trên mặt đất, những phù thủy nhỏ vừa mới "cướp sạch sành sanh" nhà bếp giống như ăn cơm dã ngoại vậy, chia thành những nhóm năm sáu người ngồi cùng nhau. Bởi vì vấn đề về hình thể, cho nên một mình Hagrid chiếm một tấm "thảm ăn dã ngoại".
Ở vị trí chính giữa của mỗi tấm thảm ăn đều được chất đầy các món ăn: bánh kẹp thịt, xúc xích nướng, khoai tây chiên, đùi gà nướng, khoai tây luộc, cải bắp luộc, đương nhiên những món bánh ngọt như Yorkshire pudding, egg tart, bánh gato hoa quả cũng được mang đi không ít (Theo kiến nghị của Alina, những món ăn khó mang đi như gà tây quay, bít tết thì các phù thủy nhỏ đều ăn trực tiếp ở nhà bếp luôn).
"Thật sự không sao chứ? Mình cứ cảm thấy hơi bất an..."
Hai tay Hermione cầm một cái bánh kẹp thịt, cô bé vừa cắn từng miếng nhỏ, vừa lẩm bẩm.
Mặc dù cho tới tận bây giờ, cả quá trình đều được tiến hành vô cùng thuận lợi, đa số tình hình đều ăn khớp với lời nói của Alina. Nhưng cô bé vẫn phát hiện một vài điểm đáng ngờ kì lạ.
Ví dụ như, hiện tượng gần như không hợp tình hợp lí mà Alina biểu hiện ra trong một vài trường hợp, khi cô tuyên bố toàn bộ học sinh mới rời khỏi nhà bếp, thậm chí không tiếc sử dụng một chút vũ lực để cưỡng chế "thuyết phục" những học sinh mới tham ăn đứng dậy. Mặc dù đối với điểm này, Alina đã giải thích là: để không làm phiền các gia tinh chuẩn bị thức ăn cho nhóm học sinh tiếp theo.
Hoặc ví dụ như, rõ ràng là "trứng bonus" cụ Dumbledore đã thiết lập để thưởng cho mọi người, nhưng mà trong cả quá trình, cụ Dumbledore đều không hề xuất hiện trước mặt các phù thủy nhỏ để chúc mừng và khen ngợi.
"Ăn cơm phải tập trung tinh thần, không lo nghĩ tới chuyện gì hết. Nào, hãy thứ món này đi, mùi vị khá ngon đó."
Advertisement / Quảng cáo
Alina vỗ vai Hermione, vẻ mặt thoải mái, xiên một miếng xúc xích được nướng vàng óng, đưa tới trước mặt cô bé.
"Ừm, cảm ơn."
Hai tay đều không còn trống, Hermione ngoan ngoãn há miệng ra, cắn một miếng xúc xích, nói ú ớ: "Nhưng mà, nếu như là phần thưởng thêm, tại sao mãi mà không nhìn thấy Giáo sư Dumbledore, chuyện này không hợp logic?"
"Được rồi, đừng nghĩ nhiều như vậy nữa. Chỉ là cậu vẫn chưa hiểu tính cách của Giáo sư Dumbledore lắm, cụ ấy không phải là một chính khách mà lúc mọi người đều đang đói mèm, lại phát biểu một bài dài thật dài đâu. Cụ ấy sẽ không làm phiền khi người khác đang ăn..."
Chính vào lúc này, từ phía lâu đài Hogwarts xa xa, chương trình "phát thanh" mà lúc trước đã từng xuất hiện lại vang lên một lần nữa. Nhưng mà lần này, giọng nói của cụ Dumbledore không ôn tồn như vậy nữa, mà giống như máy móc không có nhiệt độ vậy.
"Thông báo khẩn cấp, thông báo khẩn cấp."
"Alina Kaslana năm nhất nhà Hufflepuff, tới văn phòng Hiệu trưởng ngay lập tức!"
Translator: Nguyetmai
Đợi đến khi cụ Dumbledore tới được nhà bếp, trong căn phòng rộng rãi chỉ còn lại các gia tinh đang đi tới đi lui làm việc một cách bận rộn.
"Dum... Ngài Dumbledore! Trời ơi, là ngài Albus Dumbledore!"
Ngay khi cụ bước vào nhà bếp, tất cả gia tinh đều dừng công việc trong tay lại, nhìn lão phù thủy râu tóc bạc phơ đang đứng ngoài cửa kia, nhao nhao khom người xuống cúi chào, rồi chúng thì thầm to nhỏ với nhau một cách bất an.
Là Hiệu trưởng của học viện Ma thuật và Pháp thuật Hogwarts, cụ Dumbledore có thể nói là phù thủy loài người mà đám gia tinh quen thuộc và tôn sùng nhất. Nhưng mà phần lớn thời gian, bọn chúng đều tiếp nhận phân công công việc ở văn phòng Hiệu trưởng hoặc là trực tiếp thông qua pháp thuật để truyền đạt tin tức, tình huống cụ tới thẳng nhà bếp như thế này quả thực là vô cùng hiếm gặp.
Mà căn cứ theo kinh nghiệm của các gia tinh, tình huống này thường có nghĩa là...
Advertisement / Quảng cáo
"Hãy yên tâm, ta không định trách cứ hay có chỗ nào không hài lòng cả."
Cụ Dumbledore nở nụ cười ấm áp, ánh mắt liếc một vòng tất cả các xó xỉnh trong nhà bếp, nhìn thì tưởng chậm nhưng thực ra lại rất nhanh.
Trên lối đi nhỏ bừa bộn của nhà bếp, mấy gia tinh đang quét dọn những mẩu thức ăn rơi vãi trên mặt đất, nhìn bề ngoài có vẻ giống khung xương của một loài chim và xương sườn bò, mà kẻ đầu sỏ gây nên toàn bộ chuyện này đã biến mất không thấy tăm hơi.
Xem ra có thể hỏi ít hơn hai câu rồi, khóe mắt cụ Dumbledore co giật, cụ nói bằng giọng ôn tồn: "Ta chỉ có một vài thắc mắc nho nhỏ cần các cậu giúp ta giải đáp một chút."
Cho dù không bắt được tại trận thì trong đầu cụ Dumbledore, kẻ duy nhất có thể cả gan làm chuyện xằng bậy như thế này quá nửa chỉ có đứa trẻ hư hỏng có mái tóc màu bạch kim còn chưa khai giảng đã dám lén lút đem trường học đi cầm cố, chuyên làm việc xấu kia thôi.
Chỉ có điều chuyện khiến cụ Dumbledore cảm thấy hiếu kì chính là theo cụ thấy, chỉ dựa vào sức kêu gọi của một mình Alina, bất luận là thuyết phục các gia tinh đừng thông báo trước cho các giáo viên trong trường, hay là xúi giục những học sinh mới năm nhất khác giúp cô bé "cướp bóc" nhà bếp thì nói thật còn vẫn kém một chút nữa.
"Xin lỗi ngài Dumbledore, là do chúng tôi thất trách! Chúng tôi thật sự là quá tồi tệ! Chỉ là việc cung cấp đồ ăn cơ bản nhất mà chúng tôi cũng không chuẩn bị tốt."
Đúng lúc này, một gia tinh gần cụ Dumbledore nhất kích động đứng dậy rồi nói bằng giọng the thé. Trên mặt nó tràn đầy sự hổ thẹn và tự trách, những đốt ngón tay thon dài chà mạnh lên tấm tạp dề đang đeo.
"Đám ngu ngốc chúng tôi lại không hiểu được gợi ý rõ ràng như vậy, hoạt động mà ngài Dumbledore vĩ đại đã sắp đặt làm sao có thể đơn giản như vậy được! Chúng tôi đã không để dành một phần thức ăn và sức lực, cố ý sắp đặt phần thưởng thêm dùng để thưởng cho những học sinh có thể phá vỡ lối tư duy thông thường đó..."
Trứng thưởng hoạt động mà cụ đã bố trí ư? Gợi ý vô cùng rõ ràng? Phần thưởng thêm vì phá vỡ lối tư duy thông thường?
Trên mặt cụ Dumbledore thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc.
Trong thoáng chốc, nét mặt của gia tinh trước mặt mơ hồ trùng với nét mặt của yêu tinh chuyên viên của ngân hàng Gringotts, một cảm giác tồi tệ đã từng có từ từ dâng lên trong lòng của lão phù thủy.
"... Chủ yếu là chúng tôi không ngờ còn cần phải chuẩn bị thêm nhiều món ăn như vậy." Gia tinh nọ nói tiếp.
Cụ Dumbledore khoát tay không để bụng, cụ nói một cách thoải mái: "Chỉ là đám trẻ mới chỉ mười một tuổi thôi, chắc không lấy được bao nhiêu đâu. Tóm lại, các cậu hãy nhanh chóng đưa các món ăn khác lên cho những học sinh ở hội trường phía trên đi!"
Mặc dù món gà tây quay giới hạn của buổi trưa hôm nay có vẻ là không kịp quay loạt mới, nhưng mà ít nhất thì chắc vẫn còn thừa một chút thức ăn, cụ Dumbledore cố gắng nghĩ theo chiều hướng tích cực.
Còn về chuyện của Alina, sau này cụ có thể tìm thời gian dạy bảo dần dần, dù sao thì chuyện này vốn dĩ cũng là do cụ chưa chuẩn bị đầy đủ khi định ra quy tắc. Huống hồ cô bé còn linh hoạt trích dẫn châm ngôn của bà Ravenclaw để làm bia đỡ đạn.
"Đúng vậy, cũng may có ngài Hagrid phụ trách gác sân ở đây, bằng không chỉ dựa vào những đứa trẻ đó chắc chắn không thể mang đi nổi."
Advertisement / Quảng cáo
Phải, cũng may có Hagrid...
Hử? Hagrid!
Theo lời nói của gia tinh nọ, cụ Dumbledore mỉm cười gật đầu, rồi đột nhiên vẻ mặt cụ cứng đờ, một dự cảm chẳng lành mãnh liệt càng lúc càng trở nên rõ ràng.
"Khoan đã, con quỷ nhỏ kia đã mang đi... À không, bây giờ trong nhà bếp còn lại những thứ gì?"
"Ý ngài muốn nói đến tiểu thư Kaslana phải không? Ngoại trừ thịt muối cất ở trong hầm ngầm ra, bao gồm cả xúc xích nướng, thì tất cả những món thịt đã được chế biến đều bị đem đi hết rồi." Gia tinh nọ cung kính cúi đầu và trả lời thành thật.
Hả!
Cụ Dumbledore chỉ cảm thấy trước mắt mình tối sầm, lồng ngực lại bắt đầu quặn đau âm ỉ. Cảm giác này cụ không còn xa lạ nữa bởi vì tính ra, đây đã là lần thứ hai trong năm nay rồi.
...
Cùng lúc đó, trên bãi đất trống ở bìa rừng bên ngoài lâu đài Hogwarts.
Mấy chục tấm khăn màu trắng vốn dĩ dùng để trải lên mặt bàn được trải trên mặt đất, những phù thủy nhỏ vừa mới "cướp sạch sành sanh" nhà bếp giống như ăn cơm dã ngoại vậy, chia thành những nhóm năm sáu người ngồi cùng nhau. Bởi vì vấn đề về hình thể, cho nên một mình Hagrid chiếm một tấm "thảm ăn dã ngoại".
Ở vị trí chính giữa của mỗi tấm thảm ăn đều được chất đầy các món ăn: bánh kẹp thịt, xúc xích nướng, khoai tây chiên, đùi gà nướng, khoai tây luộc, cải bắp luộc, đương nhiên những món bánh ngọt như Yorkshire pudding, egg tart, bánh gato hoa quả cũng được mang đi không ít (Theo kiến nghị của Alina, những món ăn khó mang đi như gà tây quay, bít tết thì các phù thủy nhỏ đều ăn trực tiếp ở nhà bếp luôn).
"Thật sự không sao chứ? Mình cứ cảm thấy hơi bất an..."
Hai tay Hermione cầm một cái bánh kẹp thịt, cô bé vừa cắn từng miếng nhỏ, vừa lẩm bẩm.
Mặc dù cho tới tận bây giờ, cả quá trình đều được tiến hành vô cùng thuận lợi, đa số tình hình đều ăn khớp với lời nói của Alina. Nhưng cô bé vẫn phát hiện một vài điểm đáng ngờ kì lạ.
Ví dụ như, hiện tượng gần như không hợp tình hợp lí mà Alina biểu hiện ra trong một vài trường hợp, khi cô tuyên bố toàn bộ học sinh mới rời khỏi nhà bếp, thậm chí không tiếc sử dụng một chút vũ lực để cưỡng chế "thuyết phục" những học sinh mới tham ăn đứng dậy. Mặc dù đối với điểm này, Alina đã giải thích là: để không làm phiền các gia tinh chuẩn bị thức ăn cho nhóm học sinh tiếp theo.
Hoặc ví dụ như, rõ ràng là "trứng bonus" cụ Dumbledore đã thiết lập để thưởng cho mọi người, nhưng mà trong cả quá trình, cụ Dumbledore đều không hề xuất hiện trước mặt các phù thủy nhỏ để chúc mừng và khen ngợi.
"Ăn cơm phải tập trung tinh thần, không lo nghĩ tới chuyện gì hết. Nào, hãy thứ món này đi, mùi vị khá ngon đó."
Advertisement / Quảng cáo
Alina vỗ vai Hermione, vẻ mặt thoải mái, xiên một miếng xúc xích được nướng vàng óng, đưa tới trước mặt cô bé.
"Ừm, cảm ơn."
Hai tay đều không còn trống, Hermione ngoan ngoãn há miệng ra, cắn một miếng xúc xích, nói ú ớ: "Nhưng mà, nếu như là phần thưởng thêm, tại sao mãi mà không nhìn thấy Giáo sư Dumbledore, chuyện này không hợp logic?"
"Được rồi, đừng nghĩ nhiều như vậy nữa. Chỉ là cậu vẫn chưa hiểu tính cách của Giáo sư Dumbledore lắm, cụ ấy không phải là một chính khách mà lúc mọi người đều đang đói mèm, lại phát biểu một bài dài thật dài đâu. Cụ ấy sẽ không làm phiền khi người khác đang ăn..."
Chính vào lúc này, từ phía lâu đài Hogwarts xa xa, chương trình "phát thanh" mà lúc trước đã từng xuất hiện lại vang lên một lần nữa. Nhưng mà lần này, giọng nói của cụ Dumbledore không ôn tồn như vậy nữa, mà giống như máy móc không có nhiệt độ vậy.
"Thông báo khẩn cấp, thông báo khẩn cấp."
"Alina Kaslana năm nhất nhà Hufflepuff, tới văn phòng Hiệu trưởng ngay lập tức!"
Bình luận facebook