Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-84
Chương 84: Tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát
Translator: Nguyetmai
Vị trí của nhà bếp trường Hogwarts không hề khó tìm.
Trong tiếng cười đùa nho nhỏ, Alina và Hermione theo Hannah đi xuống một cầu thang bằng đá, tới tầng một dưới lòng đất của lâu đài.
Khác với cảnh tượng tầng hầm dưới lòng đất tối tăm u ám trong tưởng tượng của phần lớn mọi người, đây là một hành lang bằng đá rộng rãi và ấm áp, ánh lửa chiếu ra xung quanh rất sáng sủa, khắp nơi bài trí những bức tranh khiến người ta vui vẻ, nội dung chủ yếu của tranh đa phần là liên quan tới các loại đồ ăn.
"Phía trước chính là lối vào phòng sinh hoạt chung nhà Hufflepuff."
Khi đi được một nửa hành lang bằng đá, Hannah chỉ về cuối hành lang, dừng bước rồi xoay người lại, nói chậm rãi: "Nhưng mà... mình nhớ lúc trước Alina đã nói là phải tìm một bức tranh vẽ hoa quả phải không?"
"Ừm, sao vậy?" Alina tạm thời buông tay Hermione, ngẩng đầu lên nhìn theo hướng mà Hannah chỉ thì thấy trên bức tường bên cạnh hành lang có treo một bức tranh, trên bức tranh là một cái tô bạc lớn đựng đầy hoa quả.
Advertisement / Quảng cáo
"Không sai, chính là chỗ này. Mọi người dừng lại, chúng ta tới rồi!"
Alina gật đầu trả lời, nửa câu sau thì là nói với hàng ngũ các phù thủy nhỏ ở phía sau cô.
"Sau đó chúng ta nên vào như thế nào đây, cũng phải nói mật khẩu sao?"
Khó khăn lắm mới thoát ra khỏi móng vuốt của cô bé tóc bạch kim, cô bé Hermione với gương mặt hơi ửng đỏ lùi về sau một bước, ánh mắt tràn đầy tò mò.
"Nhà bếp sao có thể đặt mật khẩu chứ!"
Mái tóc dài màu bạch kim của Alina lắc lư sau lưng một cách đắc ý, dưới ánh mắt của một đám phù thủy nhỏ, cô tự tin bước về phía trước rồi vươn ngón tay ra, nhẹ nhàng gãi lên quả lê lớn màu xanh biếc trên bức tranh.
Giống y như miêu tả trong "Chiến lược tấn công" mà Alina đã quen thuộc, quả lê trên bức tranh nhanh chóng nhúc nhích, cười khì khì, đột nhiên biến thành một chiếc chốt cửa rất lớn màu xanh.
"Được rồi, xếp hàng lần lượt đi vào, một mình mình không thể cầm nhiều thức ăn như vậy được."
Alina quay người lại, vẫy tay với đám phù thủy nhỏ sau lưng, kéo cánh cửa ra và bước vào đầu tiên.
Đây là một căn phòng lớn, có trần nhà rất cao, diện tích rộng bằng hội trường ở phía trên, bên cạnh những bức tường bằng đá xung quanh chất đầy những chiếc nồi đồng và chậu đồng sáng lấp lánh, đầu bên kia căn phòng có một chiếc lò sưởi được xây bằng gạch.
Bên trong căn phòng, một đám gia tinh đang bận rộn, lũ lượt dừng công việc trong tay lại, ngẩng đầu nhìn những phù thủy nhỏ bất thình lình bước vào bằng ánh mắt lúng túng.
Giống như gia tinh Burley trước kia đã từng đón tiếp Alina, mỗi "người" trong số chúng đều có một chiếc mũi hẹp dài như bút chì, một đôi tai dơi, còn có những ngón tay và hai chân rất dài, trên người chúng mặc những bộ đồng phục giống y hệt nhau: một chiếc tạp dề in phù hiệu của trường Hogwarts.
"Gia tinh? Nhà mình cũng có một con. Không ngờ bên dưới trường Hogwarts lại có nhiều gia tinh như vậy."
Không đợi những phù thủy nhỏ khác mở miệng hỏi, Draco Malfoy đi ngay phía sau Alina vào nhà bếp nhìn xung quanh rồi ngạc nhiên thốt lên.
Chỉ tính sơ qua một chút, riêng những gì có thể nhìn được, ở đây có thể có tới gần trăm gia tinh. Mà đa số những gia tộc phù thủy có huyết thống thuần chủng và có lịch sử lâu đời thường cũng chỉ có một hai con gia tinh mà thôi.
"Tiểu thư Kaslana tôn kính, có chuyện gì tôi có thể giúp cho cô được không?"
Một gia tinh xuất hiện trước mặt Alina, nó nở nụ cười tươi rói và khom người cúi chào, diện mạo và giọng nói quen thuộc khiến Alina nhận ra thân phận của nó ngay lập tức mà không tốn chút sức nào - gia tinh Burley.
"Ồ, phải. Có điều tôi nghĩ chúng tôi tự mình làm là được rồi."
Alina khịt mũi, trong không khí tràn ngập mùi cá nướng mê người cùng với mùi thịt quay thơm lừng nồng đậm.
Advertisement / Quảng cáo
Nhìn theo hướng tỏa ra hương thơm thì thấy ở vị trí cửa vào có đặt bốn chiếc bàn dài thật dài, vị trí xếp của những chiếc bàn này giống hệt với những chiếc bàn của bốn nhà ở phía trên.
Lúc này, trên mặt bàn đã chất đầy thức ăn nóng hôi hổi, nếu như không có gì ngoài dự liệu thì cô đoán chẳng lâu sau thức ăn trên những chiếc bàn dài này sẽ được đưa tới những chiếc bàn tương ứng ở bên trên thông qua trần nhà.
Chỉ liếc mắt nhìn qua một lượt, đầu tiên Alina chú ý tới những con gà tây quay vàng ruộm, đẹp vô cùng ở chính giữa của mỗi chiếc bàn.
Giống như vừa mới lấy ra khỏi giá quay, cả con gà tây vẫn còn đang phát ra những tiếng xì xèo khiến người ta thèm nhỏ dãi.
Gia vị trên mình con gà tây quay vô cùng khéo léo, bên ngoài phủ một lớp nước sốt thật dày, lóe ra vẻ sáng bóng xinh đẹp theo ánh lửa chập chờn trong lò, dưới lớp da xốp giòn vàng ruộm, từng giọt mỡ chầm chậm rỉ ra, quả thực là hương thơm bùng nổ.
Mà ở bên cạnh con gà tây quay là rất nhiều miếng bít tết nhỏ vẫn còn xương, trên mặt lớp thịt cháy hoàn hảo còn lưu lại một vài dấu vết nướng bằng lửa than, để thuận tiện bày vào trong khay, các gia tinh đã điều khiển con dao, từ từ cắt miếng bít tết lớn trong khay ra.
Đứng ở vị trí của Alina vừa vặn có thể nhìn thấy mặt bị cắt rời của miếng bít tết, giải thích một cách hoàn hảo định nghĩ của từ "ngoài cháy trong mềm", nước thịt ứa ra ngoài từ phần thịt mềm giống như đổ mồ hôi vậy, khiến những phù thủy nhỏ đã mệt mỏi cả một buổi sáng không nhịn được mà nuốt nước miếng.
Không thể không nói, có lẽ những gia tinh bị quản chế bởi giới hạn khu vực rất thống nhất về phương pháp nấu ăn, nhưng trên phương diện chiên rán là cách chế biến thông thường kiểu Châu Âu thì không thể nghi ngờ, các gia tinh đã làm tới trình độ tốt nhất mà chúng có thể làm được.
Suy nghĩ thật kĩ, có một vài nguyên liệu đặc biệt cần phải nướng sau khi được xử lí sơ bộ, lén lút đem tới nhà bếp nhờ những gia tinh nhiệt tình này giúp mình nấu thì chưa hẳn đã không phải là một ý hay, Alina liếm môi thầm nghĩ.
Ừng ực... Ừng ực... Ừng ực...
Lúc này, các phù thủy nhỏ đang lưỡng lự ngoài cửa cũng đã đều lục tục kéo vào, một tràng tiếng nuốt nước bọt không hề che đậy vang lên sau lưng Alina.
Bởi sáng nay cụ Dumbledore đã tuyên bố quy tắc chi tiết của hoạt động, cho nên đa số các phù thủy nhỏ đều chưa ăn no bụng, sau khi trải qua chương trình huấn luyện thể năng cả một buổi sáng, chúng đều đã đói mèm cả rồi. Bây giờ đối mặt với nhiều thức ăn thơm phưng phức như vậy, chúng không trực tiếp bổ nhào tới đã được coi là cực kỳ kiềm chế rồi.
Cho dù không cần quay người lại, Alina cũng có thể cảm nhận được những ánh mắt vô cùng nóng bỏng sau lưng mình, hiển nhiên tất cả mọi người đều đang đợi tiếng nói của cô.
"Còn ngây ra đó làm gì? Lẽ nào đợi mình đút tận tay vào mồm từng người các cậu nữa sao?"
Alina híp mắt lại hài lòng, trong mắt mang theo vẻ kì quái, cô quay người dang hai tay ra, nhếch khóe miệng lên rồi than nhẹ giống như ác ma vậy.
"Đã mệt cả một buổi sáng, chắc các cậu đều đã đói mèm rồi phải không? Đi đi, những thứ này đều là của các cậu!"
Đi kèm với tiếng của cô bé tóc bạch kim, chút lo lắng cuối cùng trong lòng những phù thủy nhỏ vốn đã sắp không kiềm chế nổi lập tức sụp đổ hoàn toàn trong nháy mắt. Cho dù là những đứa trẻ xuất thân từ gia đình có điều kiện như Draco Malfoy cũng không nhịn được mà xông tới trước bàn ăn mà ăn ngấu nghiến.
"Khoan đã! Những thứ này bây giờ chưa thể ăn..."
Gia tinh Burley đứng hầu bên cạnh Alina trơ mắt nhìn đám phù thủy nhỏ năm nhất gào thét xông lên như một bầy châu chấu, nó đứng đực tại chỗ với vẻ mặt hoang mang, hai cánh tay lo lắng đong đưa, không biết nên làm thế nào mới được.
Advertisement / Quảng cáo
Alina ngồi xổm xuống, dịu dàng vỗ bả vai gầy yếu của Burley rồi khẽ an ủi: "Không sao đâu. Ắt hẳn Giáo sư Dumbledore cũng đã nói với các cậu, để phối hợp với hoạt động của trường, quy cách và quy tắc ăn cơm tuần này của nhà trường sẽ thay đổi nhiều so với trước đây."
"Nhưng mà, điều này với những gì nói lúc trước không giống lắm..." Gia tinh Burley bất lực chớp đôi mắt to như hai quả bóng bàn, vẻ mặt do dự và bất an.
Đôi mắt xanh thẳm của cô bé tóc bạch kim chớp khẽ, cố gắng làm bản thân trông có vẻ chân thành một chút, cô mỉm cười.
"Yên tâm đi, tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát của Giáo sư Dumbledore, đây thực ra cũng là một mắt xích trong hoạt động này. Đây chỉ là một chút phần thưởng đặc biệt mà Giáo sư Dumbledore dành cho các học sinh có thể phá vỡ lối tư duy thông thường mà thôi."
Hít hà...
Thật thơm, trường Hogwarts quả thực quá tuyệt vời...
"Ừ, không sai, phần thưởng trứng Phục Sinh ẩn giấu bên dưới quy tắc."
Alina say sưa hít lấy hương thơm mê người trôi bồng bềnh trong nhà bếp, gật đầu thật mạnh rồi nghiêm túc nhấn mạnh thêm một lần nữa.
Translator: Nguyetmai
Vị trí của nhà bếp trường Hogwarts không hề khó tìm.
Trong tiếng cười đùa nho nhỏ, Alina và Hermione theo Hannah đi xuống một cầu thang bằng đá, tới tầng một dưới lòng đất của lâu đài.
Khác với cảnh tượng tầng hầm dưới lòng đất tối tăm u ám trong tưởng tượng của phần lớn mọi người, đây là một hành lang bằng đá rộng rãi và ấm áp, ánh lửa chiếu ra xung quanh rất sáng sủa, khắp nơi bài trí những bức tranh khiến người ta vui vẻ, nội dung chủ yếu của tranh đa phần là liên quan tới các loại đồ ăn.
"Phía trước chính là lối vào phòng sinh hoạt chung nhà Hufflepuff."
Khi đi được một nửa hành lang bằng đá, Hannah chỉ về cuối hành lang, dừng bước rồi xoay người lại, nói chậm rãi: "Nhưng mà... mình nhớ lúc trước Alina đã nói là phải tìm một bức tranh vẽ hoa quả phải không?"
"Ừm, sao vậy?" Alina tạm thời buông tay Hermione, ngẩng đầu lên nhìn theo hướng mà Hannah chỉ thì thấy trên bức tường bên cạnh hành lang có treo một bức tranh, trên bức tranh là một cái tô bạc lớn đựng đầy hoa quả.
Advertisement / Quảng cáo
"Không sai, chính là chỗ này. Mọi người dừng lại, chúng ta tới rồi!"
Alina gật đầu trả lời, nửa câu sau thì là nói với hàng ngũ các phù thủy nhỏ ở phía sau cô.
"Sau đó chúng ta nên vào như thế nào đây, cũng phải nói mật khẩu sao?"
Khó khăn lắm mới thoát ra khỏi móng vuốt của cô bé tóc bạch kim, cô bé Hermione với gương mặt hơi ửng đỏ lùi về sau một bước, ánh mắt tràn đầy tò mò.
"Nhà bếp sao có thể đặt mật khẩu chứ!"
Mái tóc dài màu bạch kim của Alina lắc lư sau lưng một cách đắc ý, dưới ánh mắt của một đám phù thủy nhỏ, cô tự tin bước về phía trước rồi vươn ngón tay ra, nhẹ nhàng gãi lên quả lê lớn màu xanh biếc trên bức tranh.
Giống y như miêu tả trong "Chiến lược tấn công" mà Alina đã quen thuộc, quả lê trên bức tranh nhanh chóng nhúc nhích, cười khì khì, đột nhiên biến thành một chiếc chốt cửa rất lớn màu xanh.
"Được rồi, xếp hàng lần lượt đi vào, một mình mình không thể cầm nhiều thức ăn như vậy được."
Alina quay người lại, vẫy tay với đám phù thủy nhỏ sau lưng, kéo cánh cửa ra và bước vào đầu tiên.
Đây là một căn phòng lớn, có trần nhà rất cao, diện tích rộng bằng hội trường ở phía trên, bên cạnh những bức tường bằng đá xung quanh chất đầy những chiếc nồi đồng và chậu đồng sáng lấp lánh, đầu bên kia căn phòng có một chiếc lò sưởi được xây bằng gạch.
Bên trong căn phòng, một đám gia tinh đang bận rộn, lũ lượt dừng công việc trong tay lại, ngẩng đầu nhìn những phù thủy nhỏ bất thình lình bước vào bằng ánh mắt lúng túng.
Giống như gia tinh Burley trước kia đã từng đón tiếp Alina, mỗi "người" trong số chúng đều có một chiếc mũi hẹp dài như bút chì, một đôi tai dơi, còn có những ngón tay và hai chân rất dài, trên người chúng mặc những bộ đồng phục giống y hệt nhau: một chiếc tạp dề in phù hiệu của trường Hogwarts.
"Gia tinh? Nhà mình cũng có một con. Không ngờ bên dưới trường Hogwarts lại có nhiều gia tinh như vậy."
Không đợi những phù thủy nhỏ khác mở miệng hỏi, Draco Malfoy đi ngay phía sau Alina vào nhà bếp nhìn xung quanh rồi ngạc nhiên thốt lên.
Chỉ tính sơ qua một chút, riêng những gì có thể nhìn được, ở đây có thể có tới gần trăm gia tinh. Mà đa số những gia tộc phù thủy có huyết thống thuần chủng và có lịch sử lâu đời thường cũng chỉ có một hai con gia tinh mà thôi.
"Tiểu thư Kaslana tôn kính, có chuyện gì tôi có thể giúp cho cô được không?"
Một gia tinh xuất hiện trước mặt Alina, nó nở nụ cười tươi rói và khom người cúi chào, diện mạo và giọng nói quen thuộc khiến Alina nhận ra thân phận của nó ngay lập tức mà không tốn chút sức nào - gia tinh Burley.
"Ồ, phải. Có điều tôi nghĩ chúng tôi tự mình làm là được rồi."
Alina khịt mũi, trong không khí tràn ngập mùi cá nướng mê người cùng với mùi thịt quay thơm lừng nồng đậm.
Advertisement / Quảng cáo
Nhìn theo hướng tỏa ra hương thơm thì thấy ở vị trí cửa vào có đặt bốn chiếc bàn dài thật dài, vị trí xếp của những chiếc bàn này giống hệt với những chiếc bàn của bốn nhà ở phía trên.
Lúc này, trên mặt bàn đã chất đầy thức ăn nóng hôi hổi, nếu như không có gì ngoài dự liệu thì cô đoán chẳng lâu sau thức ăn trên những chiếc bàn dài này sẽ được đưa tới những chiếc bàn tương ứng ở bên trên thông qua trần nhà.
Chỉ liếc mắt nhìn qua một lượt, đầu tiên Alina chú ý tới những con gà tây quay vàng ruộm, đẹp vô cùng ở chính giữa của mỗi chiếc bàn.
Giống như vừa mới lấy ra khỏi giá quay, cả con gà tây vẫn còn đang phát ra những tiếng xì xèo khiến người ta thèm nhỏ dãi.
Gia vị trên mình con gà tây quay vô cùng khéo léo, bên ngoài phủ một lớp nước sốt thật dày, lóe ra vẻ sáng bóng xinh đẹp theo ánh lửa chập chờn trong lò, dưới lớp da xốp giòn vàng ruộm, từng giọt mỡ chầm chậm rỉ ra, quả thực là hương thơm bùng nổ.
Mà ở bên cạnh con gà tây quay là rất nhiều miếng bít tết nhỏ vẫn còn xương, trên mặt lớp thịt cháy hoàn hảo còn lưu lại một vài dấu vết nướng bằng lửa than, để thuận tiện bày vào trong khay, các gia tinh đã điều khiển con dao, từ từ cắt miếng bít tết lớn trong khay ra.
Đứng ở vị trí của Alina vừa vặn có thể nhìn thấy mặt bị cắt rời của miếng bít tết, giải thích một cách hoàn hảo định nghĩ của từ "ngoài cháy trong mềm", nước thịt ứa ra ngoài từ phần thịt mềm giống như đổ mồ hôi vậy, khiến những phù thủy nhỏ đã mệt mỏi cả một buổi sáng không nhịn được mà nuốt nước miếng.
Không thể không nói, có lẽ những gia tinh bị quản chế bởi giới hạn khu vực rất thống nhất về phương pháp nấu ăn, nhưng trên phương diện chiên rán là cách chế biến thông thường kiểu Châu Âu thì không thể nghi ngờ, các gia tinh đã làm tới trình độ tốt nhất mà chúng có thể làm được.
Suy nghĩ thật kĩ, có một vài nguyên liệu đặc biệt cần phải nướng sau khi được xử lí sơ bộ, lén lút đem tới nhà bếp nhờ những gia tinh nhiệt tình này giúp mình nấu thì chưa hẳn đã không phải là một ý hay, Alina liếm môi thầm nghĩ.
Ừng ực... Ừng ực... Ừng ực...
Lúc này, các phù thủy nhỏ đang lưỡng lự ngoài cửa cũng đã đều lục tục kéo vào, một tràng tiếng nuốt nước bọt không hề che đậy vang lên sau lưng Alina.
Bởi sáng nay cụ Dumbledore đã tuyên bố quy tắc chi tiết của hoạt động, cho nên đa số các phù thủy nhỏ đều chưa ăn no bụng, sau khi trải qua chương trình huấn luyện thể năng cả một buổi sáng, chúng đều đã đói mèm cả rồi. Bây giờ đối mặt với nhiều thức ăn thơm phưng phức như vậy, chúng không trực tiếp bổ nhào tới đã được coi là cực kỳ kiềm chế rồi.
Cho dù không cần quay người lại, Alina cũng có thể cảm nhận được những ánh mắt vô cùng nóng bỏng sau lưng mình, hiển nhiên tất cả mọi người đều đang đợi tiếng nói của cô.
"Còn ngây ra đó làm gì? Lẽ nào đợi mình đút tận tay vào mồm từng người các cậu nữa sao?"
Alina híp mắt lại hài lòng, trong mắt mang theo vẻ kì quái, cô quay người dang hai tay ra, nhếch khóe miệng lên rồi than nhẹ giống như ác ma vậy.
"Đã mệt cả một buổi sáng, chắc các cậu đều đã đói mèm rồi phải không? Đi đi, những thứ này đều là của các cậu!"
Đi kèm với tiếng của cô bé tóc bạch kim, chút lo lắng cuối cùng trong lòng những phù thủy nhỏ vốn đã sắp không kiềm chế nổi lập tức sụp đổ hoàn toàn trong nháy mắt. Cho dù là những đứa trẻ xuất thân từ gia đình có điều kiện như Draco Malfoy cũng không nhịn được mà xông tới trước bàn ăn mà ăn ngấu nghiến.
"Khoan đã! Những thứ này bây giờ chưa thể ăn..."
Gia tinh Burley đứng hầu bên cạnh Alina trơ mắt nhìn đám phù thủy nhỏ năm nhất gào thét xông lên như một bầy châu chấu, nó đứng đực tại chỗ với vẻ mặt hoang mang, hai cánh tay lo lắng đong đưa, không biết nên làm thế nào mới được.
Advertisement / Quảng cáo
Alina ngồi xổm xuống, dịu dàng vỗ bả vai gầy yếu của Burley rồi khẽ an ủi: "Không sao đâu. Ắt hẳn Giáo sư Dumbledore cũng đã nói với các cậu, để phối hợp với hoạt động của trường, quy cách và quy tắc ăn cơm tuần này của nhà trường sẽ thay đổi nhiều so với trước đây."
"Nhưng mà, điều này với những gì nói lúc trước không giống lắm..." Gia tinh Burley bất lực chớp đôi mắt to như hai quả bóng bàn, vẻ mặt do dự và bất an.
Đôi mắt xanh thẳm của cô bé tóc bạch kim chớp khẽ, cố gắng làm bản thân trông có vẻ chân thành một chút, cô mỉm cười.
"Yên tâm đi, tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát của Giáo sư Dumbledore, đây thực ra cũng là một mắt xích trong hoạt động này. Đây chỉ là một chút phần thưởng đặc biệt mà Giáo sư Dumbledore dành cho các học sinh có thể phá vỡ lối tư duy thông thường mà thôi."
Hít hà...
Thật thơm, trường Hogwarts quả thực quá tuyệt vời...
"Ừ, không sai, phần thưởng trứng Phục Sinh ẩn giấu bên dưới quy tắc."
Alina say sưa hít lấy hương thơm mê người trôi bồng bềnh trong nhà bếp, gật đầu thật mạnh rồi nghiêm túc nhấn mạnh thêm một lần nữa.
Bình luận facebook