-
Chương 5: Học Sinh Mới
Tiết đầu lớp cô hôm hôm nay là môn hóa học của bà cô hắc ám nổi tiếng điệu đà, gay gắt với học sinh, và cũng không kém phần háo sắc.
Tiếng giày cao gót nện sâu xuống nền nhà, bà cô ấy nhanh chóng xuất hiện ở cửa lớp với nụ cười "nham nhở", bộ váy liền thân màu đỏ rực đung đưa qua lại theo mỗi bước đi.
Đặt quyển sách dày cộm xuống bàn, quét adnh mắt sắc lạnh khắp cả lớp rồi bất giác nở nụ cười quyến rũ.
"Lớp ta có học sinh mới" - quay ra phía cửa gật đầu với người đang đứng ngoài cửa - "Em vào đi"
Từ phía cửa lớp, một nam học sinh bước vào. Mái tóc nâu bồng bềnh xoăn nhẹ, bộ đồng phục chỉnh chu bó sát tôn lên dáng người khỏe khoắn, cặp chân thon dài sải từng bước tự tin đến trước lớp. Tay trái đeo đồng hồ thể thao màu đen tuyền nam tính đút hờ vào túi sườn quần.
"Em giới thiệu với lớp đi"
"Tôi tên Đặng Nhật Minh. Sau này mong các bạn giúp đỡ" - cậu lịch sự cúi đầu, không quên tặng cho nở nụ cười để lộ chiếc răng khểnh của mình.
Tiếng xôn xao rân rân nổi lên , bà cô trên bục giảng hắng giọng: "Cả lớp giữ trật tự" - quay qua "mĩ nam nở nụ cười quyến lần 2 - "Em chọn chỗ ngồi đi"
Đám nữ sinh trong lớp nhao nhao chỉ sang chỗ mình, một số còn không thương tiếc đẩy người ngồi cùng bàn mình sang một bên. Lớp học không ai chịu ngồi yên.
Trong khung cảnh nhốn nháo ấy, Bảo Trang nhìn cô đang mơ màng không hay biết chuyện gì xung quanh cười đầy ẩn ý. Rồi nhẹ tay đẩy Thiên Di một cái.
"Bạn ngồi chỗ mình nè" - vẫy vẫy tay với Nhật Minh phía trên bục giảng nói lớn, chỉ sang "chỗ trống" cạnh mình.
Lúc này Thiên Di mới nhận ra tư thế bất thường của mình dưới nền nhà, nhìn nhỏ bạn thân của mình bằng ánh mắt hình viên đạn. "Trời ơi! Con nhỏ mê trai này thật không chịu nổi mà"
"Mày làm gì vậy hả nhỏ kia?"
Thiên Di quát lớn, lồm cồm bò dậy phủi phủi quần áo. Bảo Trang thấy lạnh sống lưng biết có chuyện chẳng lành nên khúm núm ngồi về chỗ của mình cười dả lả.
Nhận thấy giọng nói quen thuộc, Nhật Minh quay phắt sang nhìn cô
"Thưa cô. Em có thể ngồi với bạn Thiên Di không?"
What??? Cậu ta muóin ngồi với cô ư? Còn biết cả tên cô nữa.
Cả lớp quét mắt về phía Thiên Di, cô lại thành tâm điểm của lớp nữa rồi.
"Vậy cũng được. Bảo Trang sang bàn bên ngồi cùng Ngọc Hải nhé!"
Thiên Di cười thầm trong bụng vì ý định chiêm ngưỡng "trai đẹp" ở cự li gần của Bảo Trang hoàn sụp đổ. Cô nghênh mặt nhìn nhỏ đầy thách thức. Bảo Trang hậm hực xách cặp sang ngồi cùng Ngọc Hải, không quên ném cho bà cô hắc ám một cái lườm cháy mắt còn thầm nguyền rủa cô bạn thân của mình. Nhật Minh bước ngay xuống chỗ Thiên Di và ngồi xuống chỗ cạnh cô.
Tiếng giày cao gót nện sâu xuống nền nhà, bà cô ấy nhanh chóng xuất hiện ở cửa lớp với nụ cười "nham nhở", bộ váy liền thân màu đỏ rực đung đưa qua lại theo mỗi bước đi.
Đặt quyển sách dày cộm xuống bàn, quét adnh mắt sắc lạnh khắp cả lớp rồi bất giác nở nụ cười quyến rũ.
"Lớp ta có học sinh mới" - quay ra phía cửa gật đầu với người đang đứng ngoài cửa - "Em vào đi"
Từ phía cửa lớp, một nam học sinh bước vào. Mái tóc nâu bồng bềnh xoăn nhẹ, bộ đồng phục chỉnh chu bó sát tôn lên dáng người khỏe khoắn, cặp chân thon dài sải từng bước tự tin đến trước lớp. Tay trái đeo đồng hồ thể thao màu đen tuyền nam tính đút hờ vào túi sườn quần.
"Em giới thiệu với lớp đi"
"Tôi tên Đặng Nhật Minh. Sau này mong các bạn giúp đỡ" - cậu lịch sự cúi đầu, không quên tặng cho nở nụ cười để lộ chiếc răng khểnh của mình.
Tiếng xôn xao rân rân nổi lên , bà cô trên bục giảng hắng giọng: "Cả lớp giữ trật tự" - quay qua "mĩ nam nở nụ cười quyến lần 2 - "Em chọn chỗ ngồi đi"
Đám nữ sinh trong lớp nhao nhao chỉ sang chỗ mình, một số còn không thương tiếc đẩy người ngồi cùng bàn mình sang một bên. Lớp học không ai chịu ngồi yên.
Trong khung cảnh nhốn nháo ấy, Bảo Trang nhìn cô đang mơ màng không hay biết chuyện gì xung quanh cười đầy ẩn ý. Rồi nhẹ tay đẩy Thiên Di một cái.
"Bạn ngồi chỗ mình nè" - vẫy vẫy tay với Nhật Minh phía trên bục giảng nói lớn, chỉ sang "chỗ trống" cạnh mình.
Lúc này Thiên Di mới nhận ra tư thế bất thường của mình dưới nền nhà, nhìn nhỏ bạn thân của mình bằng ánh mắt hình viên đạn. "Trời ơi! Con nhỏ mê trai này thật không chịu nổi mà"
"Mày làm gì vậy hả nhỏ kia?"
Thiên Di quát lớn, lồm cồm bò dậy phủi phủi quần áo. Bảo Trang thấy lạnh sống lưng biết có chuyện chẳng lành nên khúm núm ngồi về chỗ của mình cười dả lả.
Nhận thấy giọng nói quen thuộc, Nhật Minh quay phắt sang nhìn cô
"Thưa cô. Em có thể ngồi với bạn Thiên Di không?"
What??? Cậu ta muóin ngồi với cô ư? Còn biết cả tên cô nữa.
Cả lớp quét mắt về phía Thiên Di, cô lại thành tâm điểm của lớp nữa rồi.
"Vậy cũng được. Bảo Trang sang bàn bên ngồi cùng Ngọc Hải nhé!"
Thiên Di cười thầm trong bụng vì ý định chiêm ngưỡng "trai đẹp" ở cự li gần của Bảo Trang hoàn sụp đổ. Cô nghênh mặt nhìn nhỏ đầy thách thức. Bảo Trang hậm hực xách cặp sang ngồi cùng Ngọc Hải, không quên ném cho bà cô hắc ám một cái lườm cháy mắt còn thầm nguyền rủa cô bạn thân của mình. Nhật Minh bước ngay xuống chỗ Thiên Di và ngồi xuống chỗ cạnh cô.
Last edited by a moderator:
Bình luận facebook