• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Ranh giới (4 Viewers)

  • ranh giới-26

Ranh giới - Chương 30 - Chuyến nghỉ dưỡng đậm mùi phim điện ảnh 3




Cả ba người đàn ông đều ngạc nhiên vì nghe tiếng hét của tôi, anh nhanh chóng lách người qua, một chân đá kẻ phía trước, một tay hướng thẳng gã đàn ông vạm vỡ đang cầm con dao kia đánh tới, bẽ quặp tay gã vang lên một tiếng rắc Tôi nhanh chóng lao đến cầm lấy cây gậy đánh tenis, hung hăng đánh mạnh lên lưng gã đàn ông nhỏ hơn đang ôm ngực vì lãnh trọn cú đá của anh
Có lẽ do tôi may mắn, cú đánh trúng ngay phần ót khiến gã ngã rạp ra sàn nhà nằm im không động đậy, tay tôi run lên một nhịp đánh rơi chiếc gậy xuống nền gỗ, tôi nhanh chóng dịch sát người nấp sau chiếc ghế bành
Anh nhanh chóng giải quyết gã có dáng người vạm vỡ, tuy nhiên gã ta cũng không phải hạng tầm thường, nhận vài cú đánh của anh khiến gã như phát điên, đưa khẩu súng nhắm về phía anh, đồng thời anh cũng rút khẩu DE sau thắt lưng nhắm về phía gã
Tôi hoảng sợ khi đuôi mắt nhìn thấy một tên thân hình hơi gầy nằm dưới sàn đang lồm cồm bò dậy, đưa tay giơ khẩu súng nhắm vào anh Đầu óc tôi như nổ tung, đôi chân nhanh hơn suy nghĩ, tôi chạy nhanh, tay nhắm ngay thắt lưng phía sau của anh lôi ra một khẩu súng ngắn màu đen*, anh luôn dự phòng thêm một khẩu súng ngắn và một con dao được giấu phía trong đôi giày quân dụng, hôm qua tôi từng thắc mắc vì sao anh lại cần đến hai khẩu súng, thật bất tiện
Khi đó, anh vừa vuốt ve ngón tay tôi vừa giải thích, là vì khẩu DE sức mạnh rất lớn, chỉ những trường hợp đặc biệt anh mới dùng đến mà thôi
Tôi không kịp suy nghĩ tay bóp mạnh cò súng, cảm giác cánh tay trái hơi tê dại, một tia lửa rực sáng, viên đạn nhanh chóng bay tới ghim chặt vào vai trái của gã đàn ông nhỏ gầy đang nằm dưới sàn Đồng thời một tiếng súng chát chúa vang lên khiến lỗ tai tôi như ong lên
Anh nhanh chóng cầm lấy khẩu súng trong tay tôi, bắn nhanh về phía gã đàn ông nằm trên sàn, thế giới như im lặng xung quanh tôi
Trông thấy anh quỳ xuống cạnh tôi, đưa tay vỗ nhẹ vào hai bên tai tôi, miệng không ngừng lặp đi lặp lại tên tôi
“Nhiên Nhiên…Nhiên Nhiên…có nghe anh nói không, Nhiên Nhiên”
Âm thanh bụp bụp và giọng nói trầm ấm đầy lo lắng của anh truyền vào màng nhĩ, tôi mỉm cười khẽ giữ tay anh lại
“Em không sao Nhưng đi đến nổi rồi”
“Lạy Chúa” – Anh thốt lên rồi ôm chầm lấy tôi Tôi vuốt ve lưng anh để trấn an cả hai chúng tôi
“Thật kích thích, cứ như trong phim ấy” – Sau hồi lâu tôi thốt lên vui vẻ với anh
“Rất nguy hiểm, em biết không” – Giọng anh thì thào
“Em không thể trơ mắt nhìn anh gặp nguy hiểm”
“…Anh đã gọi cho Per, khoảng chừng năm phút nữa sẽ đón chúng ta gần cây cầu… Còn hai tên nữa, chắc ẩn nấp gần đây, tiếng súng chắn chắn đã đánh động đến bọn chúng Em đi được không, chúng ta cần ra xe để đến điểm hẹn với Per”
“Em đi được”
Anh gật đầu, xoay người định bước đi thì bị tay tôi nắm chặt, anh nhìn tôi vẻ dò hỏi
“Đưa em một khẩu súng”
“Anh không muốn tay em vấy máu”
“Nhưng em càng không muốn trở thành gánh nặng của anh”
Ánh mắt anh xẹt qua một tia thương xót rồi như có một chút vui mừng, anh đặt khẩu súng màu đen vào lòng bàn tay tôi, chúng tôi nhanh chóng tiến gần đến chiếc xe mà không gặp trở ngại nào Tôi chưa kịp vui mừng thì nhận ra chiếc xe không chịu lăn bánh, thầm chửi rủa một tiếng trong lòng, tại sao lại xui xẻo đủ đường như thế
“Xe hỏng rồi, chắc chắn là hai kẻ còn lại giở trò Tương đối nguy hiểm nhưng chúng ta buộc phải đi bộ thôi”
“Sợ sao?” – Thấy tôi im lặng, anh khẽ mỉm cười vuốt ve khuôn mặt tôi
“Sợ, nhưng có anh ở bên cạnh… Alex?”
“Uh?”
“Con Harley Davidson đời 1957 trong kia còn chạy được không?”
“Được, anh nhớ lúc trước ông nội có làm mới xe lại…? – Anh dường như đoán ra được gì đó, nghi hoặc nhìn tôi
“Em biết lái”
“Được Đi nào”
*****

Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom