• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Ranh giới (2 Viewers)

  • ranh giới-24

Ranh giới - Chương 28 – Chuyến nghỉ dưỡng đậm mùi phim điện ảnh 1




Đã một tuần trôi qua mà chúng tôi vẫn chưa được gặp nhau lần nào Tôi biết, anh rất bận khi phải điều hành cả một tập đoàn lớn và cả một tổ chức ngầm phía sau
Anh nói với tôi rằng, tất cả hoạt động kinh doanh của tập đoàn Wilson đều trong sạch, anh luôn phân chia ranh giới trắng đen rõ ràng Và hứa với tôi rằng anh tuyệt nhiên sẽ không làm điều gì trái với lương tâm của một người đàn ông
Gia tộc Wilson đi lên từ việc sản xuất và buôn bán vũ khí, sau này ông nội của anh chuyển dần một phần sang kinh doanh, vì một sự cố nào đó mà ba anh lại phải tiếp quản công việc bên giới hắc đạo Có lẽ gia tộc anh được định sẵn phải gắn liền với thế giới màu đen kia
Điều làm tôi ngạc nhiên là, bà nội của anh cùng chung quốc tịch với tôi, nhưng bà đã mất sau một sự cố Anh nói, nhất định sẽ không để tôi chịu bất cứ tổn thương nào
Tôi không hiểu lắm, nhưng tôi tin anh, khi đã quyết định, tôi không bao giờ hối hận, dù anh có làm gì đi chăng nữa, tôi vẫn sẽ ở cạnh anh
Chỉ còn ba mươi phút đồng hồ nữa chúng tôi sẽ gặp nhau, tôi đẩy nhanh tốc độ làm việc, đẩy nhanh thời gian đến bên anh
……
“Nhiên Nhiên”
Tôi chạy nhanh đến khi thấy anh vẫy tay với tôi
“Nhớ anh đến thế sao?”
“Vâng, rất rất nhớ”
“Có bất ngờ cho em đây” – Vừa nói anh vừa kéo tay tôi đi về phía trước
Nghi hoặc nhìn anh rồi tôi đưa mắt nhìn quanh, liền trông thấy chiếc xe màu đen hầm hố cách đó không xa Buông tay khỏi tay anh, tôi đi thẳng đến bé cưng ấy, không phải chiếc xe tôi thấy lần trước
“Đây là con Knight XV*?”
“Nếu như nói rõ được chi tiết, sẽ có thêm một bất ngờ lớn nữa cho em” – Vừa nói anh vừa thắt dây oan toàn cho tôi
“Knight XV do công ty Conquest Vehicles sản xuất với số lượng giới hạn chỉ có 100 chiếc trên thế giới, trang bị động cơ V10, giáp chống đạn, nhìn hầm hố xù xì vậy thôi nhưng nghe nói nội thất bên trong cực đẹpWao!!”
“Thật hết cách với em, chúng ta về nhà lấy đồ, sau đó đưa em đến một nơi”
Anh cong ngón tay gõ nhẹ một cái lên trán tôi, vẫn câu cũ, không chấp người xinh đẹp, tôi cười toe toét với anh
Phải mất hai giờ đồng hồ mới đến được nơi mà anh nói, tôi như bị phong cảnh nơi đây nhấn chìm, nếu bây giờ là ban ngày, chắc hẳn nơi đây sẽ thơ mộng lắm
Nơi đây được gọi là làng Bibury*, một ngôi làng cổ nhất nước Anh Ngôi nhà mà chúng tôi qua đêm nằm cách trung tâm ngôi làng khoảng 15km, là một ngôi nhà kiểu cổ* được xây bằng đá sa thạch, xung quanh là tường bao và chiếc cổng xinh xắn màu đen cao hơn nửa người, trên vách tường là những hàng dây hoa hồng với đủ các màu sắc Ngôi nhà tuy không đồ sộ lộng lẫy nhưng mang lại cảm giác ấm áp và cổ kính
“Sao em cứ thấy chổ này quen quen nhỉ”
Anh mỉm cười, lấy từ trong túi ra một cuốn hộ chiếu đưa đến trước mắt tôi, thì ra là được in trong đây
“Ơ ai mà đẹp trai thế, đưa em xem xem nào”
“Miệng thật ngọt” - Anh ôm tôi, trao một nụ hôn sâu
Sau khi yên vị trên chiếc giường ấm áp, vùi sâu vào chăn, thấy anh cầm một thứ gì đó trong tay tôi liền tung chăn ngồi dậy, mắt nhìn chăm chăm vào thứ trong tay anh
“OMG, làm sao anh biết em thích khẩu ‘Đại bàng hoang mạc’* này?”
“Anh đều biết”
“Cho em sờ thử, cho em sờ thử đi” – Tôi nài nỉ
“Vậy tối nay anh ngủ ở đâu?” – Anh dò hỏi
Tôi nào còn tâm trí đề phòng anh, trả lời ngay tắp lự
“Ở đây, ở đây” – vừa nói vừa vỗ tay xuống giường, chổ bên cạnh tôi
“Trên giường?”
“Trên giường!”
“Woa…”
Mắt tôi sáng lên như hai ngọn đuốt, ngoài yêu thích xem phim máu me, zombie, tequila, xe cộ ra, súng là thứ xa xỉ nhất mà tôi say mê
“Của anh sao? Dùng loại đạn nào thế anh?”
“44 Magnum” – Anh vuốt ve tóc tôi
“Em cứ tưởng anh phải dùng loại 12 ly 7 cơ Hì hì giật mạnh lắm không anh?”
“Lần đầu tiên anh bắn, xuýt chút nữa thì gãy cổ tay”
Tôi nhăn mặt le lưỡi nhìn anh, thích thì thích thật đấy, nhưng công lực của cậu chàng này quá khủng khiếp, tôi chỉ nhìn thôi
“Có muốn bắn thử không?” – Anh lại trêu tôi
“Thôi thôi, em tự biết lượng sức mình”
Tôi trả lại cho anh, sau đó kéo chăn nằm xuống ôm lấy eo anh
“Có dịp sẽ bắn thử cho em xem”
“Thật sao?”
“Uh Ngủ thôi” – Anh ôm tôi, bắt đầu hôn từ môi, rồi lần xuống cổ, xương quai xanh, ngực… Tôi khẽ nắm chặt cánh tay anh thở dốc
“Ngủ đi, hôm nay anh sẽ không làm gì cả”
Vậy thì ngày mai sẽ làm sao? Ôi xem tôi mong đợi gì này, vùi mặt vào lòng anh, tôi khẽ nở nụ cười hạnh phúc
“Ngủ ngon”
“Ngủ ngon, Adley”

Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom