• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Ranh giới (3 Viewers)

  • ranh giới-50

Ranh giới - Chương 53 – Thì ra anh cũng biết đỏ mặt




“Nhìn vào báo cáo này, các anh có nhìn ra điểm bất thường hay không?” – Tôi bày tất cả các bảng báo cáo tài chính trên bàn, lên tiếng hỏi Stefan, Per và Anton Cả ba người đàn ông đều nhìn chằm chằm vào những con số, tôi im lặng chờ đợi
“Hoa hết cả mắt, tôi với mấy con số này chẳng có họ hàng gì đâu” – Per lên tiếng, mặt anh chàng nhăn nhó như thể thật sự rất khó chịu
“Đọc hiểu thì tôi có thể miễn cưỡng, phân tích sâu hơn thì tôi cũng chịu chết” – Anton* vừa nói vừa giơ hai tay lên như là đầu hàng, tôi mỉm cười gật đầu với anh Đúng vậy, bảo anh ấy cầm dao phẫu thuật thì được, câu hỏi này của tôi chủ yếu nhắm vào Stefan Cả ba chúng tôi đồng thời ngước mắt nhìn về phía Stefan
Anh ấy vẫn đang chăm chú nhìn vào các con số, một lúc sau dường như cảm giác được sáu cặp mắt nóng bỏng của chúng tôi, Stefan ngước mắt nhìn, ho khẽ một tiếng rồi lại tiếp tục cúi xuống nhìn chằm chặp vào những trang giấy như muốn khoét một lỗ vào chúng Tôi sắc bén nhận ra một vệt ửng hồng trên gò má anh ta, tôi bật cười thích thú
“Thật không nhận ra nha, thì ra ngài Stefan của chúng ta cũng biết đỏ mặt đấy” – Nghe thấy tiếng chọc ghẹo của tôi, Stefan càng ho dữ dội hơn, Per và Aton thì trợn mắt nhìn như không thể tin nổi
Tiếng đằng hắng của kẻ bị chọc ghẹo nào đó kéo chúng tôi trở về, Stefan lên tiếng – “Các chú nghiêm chỉnh cho tôi Tiểu thư Như Nhiên, chắc cô đã nhìn ra manh…”
Tiếng nói của Stefan im bặt, vì tôi tiến đến gần và dùng một ngón tay để lên môi làm động tác *suỵt* chặn lại lời nói của anh ta, khẽ nhíu mày, tôi ác ý nói
“Gọi tôi Như Nhiên, Nhiên Nhiên hoặc Veronica Sao anh không thể bỏ chữ tiểu thư phía sau nhỉ Nếu anh còn gọi như vậy, tôi sẽ báo cáo với Alex rằng anh khi dễ tôi Bây giờ gọi lại xem nào” - Tôi hạ ngón tay xuống, trừng mắt với Stefan
“Tiểu t…”
“Hửm?” – Tôi lại định giơ ngón tay hướng về phía môi anh ta
“Như…Nhiên” – Stefan dường như khó nhọc phát ra âm thanh
“Quá nhỏ, tôi không nghe thấy, các anh có nghe thấy không?” – Tôi quay sang nhìn Per và Anton, cả hai anh chàng lắc đầu lia lịa, gương mặt đỏ bừng vì nhịn cười
“Như Nhiên”
“Đấy, dễ nghe biết chừng nào Thật ngoan” – Tôi hài lòng gật gù vì đã chỉnh được anh chàng mặt lạnh này
“Haha…”
Tiếng cười vang vọng khắp căn phòng làm xua tan đi biết bao mệt mỏi, những ngày gần đây, tinh thần của mọi người đều rất căng thẳng, tôi biết ba người đàn ông này đều muốn giải quyết công việc thật nhanh để đến bên cạnh lão đại của họ…
“Stefan, bây giờ khi nhìn vào những con số này, anh thấy gì?” - Tôi lấy cây bút dạ quang, tô lên những con số trên báo cáo
“Những con số này…” – Sau một lúc lâu, Stefan sửng sốt thốt lên
“Đúng vậy, tôi vẫn cảm thấy các bảng báo cáo tài chính của công ty quá mức hoàn hảo, hoàn hảo đến kỳ lạ Phải biết rằng, tất cả các bảng báo cáo tài chính mà các công ty công cố hầu hết đều không chính xác trăm phần trăm, dù có qua kiểm toán đi chăng nữa thì nó cũng chỉ chính xác về mặt hình thức mà thôi Những con số này đã bị người khác giở trò, có thể qua mắt được các anh thì quả thật người này không đơn giản”
“Tôi vẫn không nhìn ra” – Anton lên tiếng
“Cậu nhìn những con số được tô đậm này, chúng lặp đi lặp lại quá nhiều lần” – Stefan lên tiếng giải thích
“Vậy thì sao chứ?” – Per thắc mắc
“Những con số lặp đi lặp lại nhiều lần trùng hợp như vậy chỉ có một khả năng, đó là thói quen của một ai đó với một dãy số mà thôi”
“Đúng vậy Các anh nhìn đi, phần Hàng tồn kho này tôi đã đi kiểm tra qua, so sánh giữa số lượng thực tế và con số trên giấy hoàn toàn không trùng khớp” – Tôi lên tiếng
“Cô đã đi kiểm tra? Sao tôi không biết?” – Per hỏi tôi
“Hứ, anh bảo vệ tôi vậy đó hả?”
“Tôi…” – Anh chàng ảo não vò rối mái tóc của mình khiến tôi bật cười Đây là lần hiếm hoi anh chàng này không phản bác lại tôi
“Không chọc ghẹo anh nữa Tôi kiểm tra lúc anh đi đưa đồ cho Vivian giúp tôi”
“Lão đại đã căn dặn chú như thế nào?” – Stefan nghiêm mặt
“Không phải lỗi của Per, anh ấy đi làm giúp tôi một việc thôi Thế nào, anh có đem theo không?”
“Có” – Per lấy ra một sấp giấy để trên bàn
“Đây là các tài khoản ảo của Louis Wilson mà tôi nhờ Vivian lấy giúp, các anh có thể kiểm tra lại”
“Được Tôi cũng điều tra được một việc quan trọng, nhưng lại mất manh mối giữa chừng” – Stefan lên tiếng, giọng nói thâm trầm
“Là gì thế” – Chúng tôi đồng thanh lên tiếng
“Tôi phát hiện Louis Wilson thường xuyên lui tới Việt Nam để gặp một người, nhưng lại không thể tra ra được là gặp ai Tôi tin rằng người này nhất định nắm giữ được rất nhiều bí mật mang tính quyết định, nếu không ông ta sẽ không đích thân đi gặp như thế”
“Việt Nam sao?” – Tôi khá bất ngờ vì tin tức này
“Đúng vậy”
Không khí rơi vào trầm lặng thật lâu, đột nhiên một tia sáng lóe lên trong đầu, tôi vội vàng lục tìm trong mớ danh sách mà Per đem về
“Đợi một chút, tôi cần gọi một cuộc điện thoại”
Tôi cầm di động bấm nhanh một dãy số, đầu dây bên kia nhanh chóng có người bắt máy
“Arthur, xin lỗi vì gọi cho cậu muộn thế này, tớ có việc rất gấp, cậu có thể giúp tớ không?”
<……>
“Một tài khoản ảo Ở Việt Nam Cậu tra giúp tớ xem người đứng sau nhé”
<………>
“Được”
<………>
“Tớ sẽ gửi mail cho cậu”
<………>
“Rất gấp”
<………>
“Cảm ơn cậu, Arthur”
<………>

Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Ranh Giới
  • Đang cập nhật..
Thế giới săn thú
  • Đang cập nhật..
Chương 31-35

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom