Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ranh giới-51
Ranh giới - Chương 54 – USB màu trắng
“Bây giờ chúng ta chỉ cần đợi thôi Yên tâm, là bạn của tôi, cậu ấy rất đáng tin”
“Được Như Nhiên… Cô nghỉ ngơi đi, khi nào có mail chúng tôi sẽ gọi cô” – Stefan lên tiếng
“…Stefan, Per, Anton…các anh có thể đồng ý với tôi một việc không?”
“Cô nói đi, bao nhiêu việc cũng được mà” – Per lên tiếng
“Per, Anton bây giờ các anh có thể bay qua Thái với Alex được rồi, ở đây để Stefan và tôi phụ trách”
“Không được, lão đại đã căn dặn phải bảo vệ cô?” – Stefan lên tiếng
“Đúng vậy” – Per và Anton đồng thanh trả lời
“Alex quan trọng hơn…các anh đều biết mà, hãy suy nghĩ về lời đề nghị của tôi Bây giờ tôi cần một giấc ngủ, có mail nhớ gọi tôi đấy”
Tôi ngã lưng trên ghế sopha rồi thiếp đi, để lại ba người đàn ông nhìn nhau lặng lẽ trao đổi thông tin
**
“Tôi sẽ cử người đi lục soát nhà ông ta”
“Phải tìm người đáng tin cậy, bên đó chúng ta không có nhiều người”
“………”
Tôi mơ màng nghe thấy tiếng nói chuyện của Stefan và Per, giơ tay nhìn màn hình trên đồng hồ, chấm màu đỏ nhấp nháy làm tôi yên tâm, khẽ dụi mắt cho tỉnh ngủ, tôi đứng dậy, đi tới bàn làm việc cách đó không xa lên tiếng hỏi
“Có mail rồi sao?”
“Đúng vậy, cô xem đi” – Stefan đứng lên nhường chổ ngồi trước máy tính lại cho tôi
“Là ông ta?” – Tôi kinh ngạc
“Là ông ta! Theo tin tức tìm được, Khổng Thành Nhân* - nguyên Giám đốc công ty Tài chính Nhà nước, có thói quen đặt máy quay ghi hình lại tất cả các cuộc gặp gỡ và giao dịch với đối tác, sau đó tất cả đều được lưu trữ vào USB này, chỉ cần chúng ta lấy được, mọi chuyện sẽ dễ giải quyết hơn” – Stefan lên tiếng giải thích sau đó đưa một tấm ảnh đến trước mặt tôi
Trong tấm hình chụp lại một chiếc USB màu trắng bạc*, hơi to hơn so với usb thông thường vì có phần khoảng trống ở phía cuối dành để quét vân tay, phía trên có khắc chữ Dm
“Hình như tôi đã thấy cái USB này ở đâu rồi thì phải” – Tôi đinh ninh lên tiếng
“Ở trên mạng hả” – Per châm chọc tôi bằng một nụ cười nửa miệng
“Xùy xùyđi chổ khác chơi” – Tôi đang tập trung nhé, không dư hơi tranh cãi với anh
“Ở đâu được nhỉ” – Ôi xem cái trí nhớ tệ hại của tôi này, lúc cần dùng thì nó lại đình công
“A…nhớ ra rồi, có một lần tôi nhìn thấy ông ta cất vào két sắt trong phòng làm việc tại trụ sở chính công ty, nhưng không biết bây giờ còn ở đó không nữa”
“Tốt quá, như vậy là đủ rồi Tôi sẽ đích thân bay qua đó Gặp sau” – Per vui vẻ lên tiếng, vừa nói xong thì người cũng đã biến mất
“Stefan Tôi cần nói chuyện với anh?”
“Có chuyện gì thế? Đừng nói là cô lại muốn bay qua Thái tìm lão đại đấy, tuyệt đối không được”
“Anh cứ càm ràm hoài, tôi nói chuyện khác” – Hứ, tôi mà có đi thì trực tiếp đi luôn, còn lâu mới báo anh biết Tôi đưa điện thoại di động cho Stefan xem, gương mặt của anh ta trở nên tối dần khi nhìn thấy
“Tôi nghĩ lần này Chú của Alex chơi lớn đây, các anh phải để phòng”
“Làm sao cô chụp được, đây toàn là những nhân vật chủ chốt trong công ty…”
“Một lần tôi vô tình nhìn thấy, số ảnh còn lại là tôi nhờ người theo dõi Chắc chắn ông ta đang lôi kéo các cổ đông khác, nếu không cũng chẳng cần phải lén lút như vậy”
“Việc này hãy để tôi giải quyết Cảm ơn cô, Như Nhiên”
“Không cần cảm ơn tôi, tất cả đều vì anh ấy Tôi phải đi gọi điện thoại cho Alex đây”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
“Bây giờ chúng ta chỉ cần đợi thôi Yên tâm, là bạn của tôi, cậu ấy rất đáng tin”
“Được Như Nhiên… Cô nghỉ ngơi đi, khi nào có mail chúng tôi sẽ gọi cô” – Stefan lên tiếng
“…Stefan, Per, Anton…các anh có thể đồng ý với tôi một việc không?”
“Cô nói đi, bao nhiêu việc cũng được mà” – Per lên tiếng
“Per, Anton bây giờ các anh có thể bay qua Thái với Alex được rồi, ở đây để Stefan và tôi phụ trách”
“Không được, lão đại đã căn dặn phải bảo vệ cô?” – Stefan lên tiếng
“Đúng vậy” – Per và Anton đồng thanh trả lời
“Alex quan trọng hơn…các anh đều biết mà, hãy suy nghĩ về lời đề nghị của tôi Bây giờ tôi cần một giấc ngủ, có mail nhớ gọi tôi đấy”
Tôi ngã lưng trên ghế sopha rồi thiếp đi, để lại ba người đàn ông nhìn nhau lặng lẽ trao đổi thông tin
**
“Tôi sẽ cử người đi lục soát nhà ông ta”
“Phải tìm người đáng tin cậy, bên đó chúng ta không có nhiều người”
“………”
Tôi mơ màng nghe thấy tiếng nói chuyện của Stefan và Per, giơ tay nhìn màn hình trên đồng hồ, chấm màu đỏ nhấp nháy làm tôi yên tâm, khẽ dụi mắt cho tỉnh ngủ, tôi đứng dậy, đi tới bàn làm việc cách đó không xa lên tiếng hỏi
“Có mail rồi sao?”
“Đúng vậy, cô xem đi” – Stefan đứng lên nhường chổ ngồi trước máy tính lại cho tôi
“Là ông ta?” – Tôi kinh ngạc
“Là ông ta! Theo tin tức tìm được, Khổng Thành Nhân* - nguyên Giám đốc công ty Tài chính Nhà nước, có thói quen đặt máy quay ghi hình lại tất cả các cuộc gặp gỡ và giao dịch với đối tác, sau đó tất cả đều được lưu trữ vào USB này, chỉ cần chúng ta lấy được, mọi chuyện sẽ dễ giải quyết hơn” – Stefan lên tiếng giải thích sau đó đưa một tấm ảnh đến trước mặt tôi
Trong tấm hình chụp lại một chiếc USB màu trắng bạc*, hơi to hơn so với usb thông thường vì có phần khoảng trống ở phía cuối dành để quét vân tay, phía trên có khắc chữ Dm
“Hình như tôi đã thấy cái USB này ở đâu rồi thì phải” – Tôi đinh ninh lên tiếng
“Ở trên mạng hả” – Per châm chọc tôi bằng một nụ cười nửa miệng
“Xùy xùyđi chổ khác chơi” – Tôi đang tập trung nhé, không dư hơi tranh cãi với anh
“Ở đâu được nhỉ” – Ôi xem cái trí nhớ tệ hại của tôi này, lúc cần dùng thì nó lại đình công
“A…nhớ ra rồi, có một lần tôi nhìn thấy ông ta cất vào két sắt trong phòng làm việc tại trụ sở chính công ty, nhưng không biết bây giờ còn ở đó không nữa”
“Tốt quá, như vậy là đủ rồi Tôi sẽ đích thân bay qua đó Gặp sau” – Per vui vẻ lên tiếng, vừa nói xong thì người cũng đã biến mất
“Stefan Tôi cần nói chuyện với anh?”
“Có chuyện gì thế? Đừng nói là cô lại muốn bay qua Thái tìm lão đại đấy, tuyệt đối không được”
“Anh cứ càm ràm hoài, tôi nói chuyện khác” – Hứ, tôi mà có đi thì trực tiếp đi luôn, còn lâu mới báo anh biết Tôi đưa điện thoại di động cho Stefan xem, gương mặt của anh ta trở nên tối dần khi nhìn thấy
“Tôi nghĩ lần này Chú của Alex chơi lớn đây, các anh phải để phòng”
“Làm sao cô chụp được, đây toàn là những nhân vật chủ chốt trong công ty…”
“Một lần tôi vô tình nhìn thấy, số ảnh còn lại là tôi nhờ người theo dõi Chắc chắn ông ta đang lôi kéo các cổ đông khác, nếu không cũng chẳng cần phải lén lút như vậy”
“Việc này hãy để tôi giải quyết Cảm ơn cô, Như Nhiên”
“Không cần cảm ơn tôi, tất cả đều vì anh ấy Tôi phải đi gọi điện thoại cho Alex đây”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook