Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ranh giới-68
Ranh giới - Chương 70 – Trúng độc
Ngồi bên cạnh Alex, đợi đám người Lucas đến, tôi gật gù mệt mỏi, lờ mờ thấy bóng dáng một người lại gần làm tôi giật mình hét lớn…
“Không…”
Tiếng hét của tôi đánh động tất cả mọi người, tôi chồm người dậy, đẩy mạnh kẻ kia – “Tránh xa anh ấy ra”
Tôi nhanh chóng rút cây kim ra khỏi người Alex, cũng may vẫn chưa bị tiêm hết
“Mày là ai?” – Per chỉa súng ngay thái dương gã đàn ông tiếp viện dáng người thấp nhất
“Haha… Tao phải giết mày, báo thù cho ba tao Alexander, mày nhất định sẽ chết Haha…”
“… Dương… Minh Vũ” – Tôi nhận ra giọng nói của gã
“Chúng mày là nội gián? Chết tiệt” – Per vừa nói vừa nã súng về phía Dương Minh Vũ Tôi cũng chộp nhanh lấy khẩu súng hướng về phía hai gã còn lại
*Đoàng đoàng đoàng*
Sau một loạt tiếng súng đinh tai cuối cùng cũng dừng lại, Dương Minh Vũ cả người đầy máu đang nằm trên đất, gã đàn ông còn lại không thấy bóng dáng
“Rốt cuộc mày là người của ai?”
“Tôi thật sự là thuộc hạ của ngài Thomsen Gã kia đã phản bội, tôi cũng vừa mới biết mà thôi”
“Aa…” – Tiếng Alex vang lên làm tôi giật mình hoảng hốt
“Alex, anh sao rồi? Alex?”
Cả người anh co giật liên hồi, miệng phát ra âm thanh đau đớn…
“Lão đại trúng độc rồi!”
“Độc…trúng độc sao?” – Tôi lẩm nhẩm như người mất hồn
“Anh…anh không… sao” – Alex nắm lấy tay tôi, khàn giọng an ủi
“Alex, anh tỉnh rồi, rốt cuộc anh cũng tỉnh rồi” – Tôi ôm chầm lấy anh
“Ừm…ngoan, đừng khóc”
“Em…”
*Phạch phạch phạch*
Tiếng động cơ của máy bay trực thăng lôi kéo sự chú ý của tất cả chúng tôi, cuối cùng cứu viện cũng đã đến rồi
……
Trong khoang máy bay, Anton đang kiểm tra cho Alex
“Anh ấy trúng độc gì vậy?”
“Chất độc Sarin Cũng may chỉ bị tiêm một lượng nhỏ, tạm thời lão đại không bị nguy hiểm đến tính mạng, nhưng cần phải loại bỏ chất độc ra khỏi người càng sớm càng tốt”
“Vậy bây giờ chúng ta bay thẳng về Anh quốc có kịp không?”
“Kịp Tôi đã cho lão đại uống thuốc, tạm ngăn chất độc đi sâu vào cơ thể”
“Vậy thì tốt Anh đi xem vết thương của Stefan, anh ta bị thương rất nặng”
“Được Cô nhớ cho lão đại uống nhiều nước”
……
“Anh uống thêm nước đi…”
“…Anh sắp vỡ bụng mất rồi Nhiên Nhiên, lại đây, nằm cạnh anh”
“Anh cảm thấy thế nào rồi? Có chổ nào không khoẻ nhất định phải nói em biết đấy, không cho phép giấu em”
“Anh không sao Lại để em chịu khổ rồi…”
“Em đâu có bị thương Nhưng em có một thắc mắc, tại sao ngay từ đầu anh không điều máy bay riêng để về nước, mà phải đợi cho bị thương khắp người mới gọi cho Lucas?”
“Anh không muốn kinh động đến ông nội”
“…hừm”
“Giận anh sao?”
“Không…”
“Em cần nghỉ ngơi một chút đấy, bảo bối” – Anh ôm lấy tôi, vuốt ve thật nhẹ trên tóc tôi
“Ừm…”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Ngồi bên cạnh Alex, đợi đám người Lucas đến, tôi gật gù mệt mỏi, lờ mờ thấy bóng dáng một người lại gần làm tôi giật mình hét lớn…
“Không…”
Tiếng hét của tôi đánh động tất cả mọi người, tôi chồm người dậy, đẩy mạnh kẻ kia – “Tránh xa anh ấy ra”
Tôi nhanh chóng rút cây kim ra khỏi người Alex, cũng may vẫn chưa bị tiêm hết
“Mày là ai?” – Per chỉa súng ngay thái dương gã đàn ông tiếp viện dáng người thấp nhất
“Haha… Tao phải giết mày, báo thù cho ba tao Alexander, mày nhất định sẽ chết Haha…”
“… Dương… Minh Vũ” – Tôi nhận ra giọng nói của gã
“Chúng mày là nội gián? Chết tiệt” – Per vừa nói vừa nã súng về phía Dương Minh Vũ Tôi cũng chộp nhanh lấy khẩu súng hướng về phía hai gã còn lại
*Đoàng đoàng đoàng*
Sau một loạt tiếng súng đinh tai cuối cùng cũng dừng lại, Dương Minh Vũ cả người đầy máu đang nằm trên đất, gã đàn ông còn lại không thấy bóng dáng
“Rốt cuộc mày là người của ai?”
“Tôi thật sự là thuộc hạ của ngài Thomsen Gã kia đã phản bội, tôi cũng vừa mới biết mà thôi”
“Aa…” – Tiếng Alex vang lên làm tôi giật mình hoảng hốt
“Alex, anh sao rồi? Alex?”
Cả người anh co giật liên hồi, miệng phát ra âm thanh đau đớn…
“Lão đại trúng độc rồi!”
“Độc…trúng độc sao?” – Tôi lẩm nhẩm như người mất hồn
“Anh…anh không… sao” – Alex nắm lấy tay tôi, khàn giọng an ủi
“Alex, anh tỉnh rồi, rốt cuộc anh cũng tỉnh rồi” – Tôi ôm chầm lấy anh
“Ừm…ngoan, đừng khóc”
“Em…”
*Phạch phạch phạch*
Tiếng động cơ của máy bay trực thăng lôi kéo sự chú ý của tất cả chúng tôi, cuối cùng cứu viện cũng đã đến rồi
……
Trong khoang máy bay, Anton đang kiểm tra cho Alex
“Anh ấy trúng độc gì vậy?”
“Chất độc Sarin Cũng may chỉ bị tiêm một lượng nhỏ, tạm thời lão đại không bị nguy hiểm đến tính mạng, nhưng cần phải loại bỏ chất độc ra khỏi người càng sớm càng tốt”
“Vậy bây giờ chúng ta bay thẳng về Anh quốc có kịp không?”
“Kịp Tôi đã cho lão đại uống thuốc, tạm ngăn chất độc đi sâu vào cơ thể”
“Vậy thì tốt Anh đi xem vết thương của Stefan, anh ta bị thương rất nặng”
“Được Cô nhớ cho lão đại uống nhiều nước”
……
“Anh uống thêm nước đi…”
“…Anh sắp vỡ bụng mất rồi Nhiên Nhiên, lại đây, nằm cạnh anh”
“Anh cảm thấy thế nào rồi? Có chổ nào không khoẻ nhất định phải nói em biết đấy, không cho phép giấu em”
“Anh không sao Lại để em chịu khổ rồi…”
“Em đâu có bị thương Nhưng em có một thắc mắc, tại sao ngay từ đầu anh không điều máy bay riêng để về nước, mà phải đợi cho bị thương khắp người mới gọi cho Lucas?”
“Anh không muốn kinh động đến ông nội”
“…hừm”
“Giận anh sao?”
“Không…”
“Em cần nghỉ ngơi một chút đấy, bảo bối” – Anh ôm lấy tôi, vuốt ve thật nhẹ trên tóc tôi
“Ừm…”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook