• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Ranh giới (1 Viewer)

  • ranh giới-73

Ranh giới - Chương 74 – Bức thư của Vũ Như Nhiên




Sân bay quốc tế Leonardo da Vinci, Fiumicino, Italy
- Ba chiếc xe bọc thép hầm hố dừng trước cửa sân bay trông vô cùng bắt mắt Một người đàn ông đang đứng tựa vào đầu xe, gương mặt lạnh lùng làm cho mọi người xung quanh tự động không dám đến gần
Tôi bước ra khỏi cổng an ninh, vừa gửi đi tin nhắn, một bóng dáng quen thuộc đã thu hút sự chú ý của tôi
“Veronica”
“Roberto”
Hai âm thanh vui mừng cùng vang lên, Roberto ôm chầm lấy tôi, tiện thể xấu xa xoa rối mái tóc của tôi
“Ầy… cũng thật phô trương đấy, sân bay cách nhà cổ có 28 km thôi, anh có cần làm quá thế không?”
“ ‘Linh miêu’ muốn đón em, cô nàng đã lâu rồi không được làm nóng đấy”
Tôi vuốt ve chiếc xe quân dụng bọc thép được gọi là ‘Linh miêu’, đây là chiếc xe đầu tiên Harry tặng cho tôi, mặc dù tôi chẳng biết lái
“Harry không đến đón em sao?” – Tôi nhìn quanh, không thấy bóng dáng Harry đâu cả
“…Anh ấy đợi em ở nhà Bây giờ chúng ta xuất phát”
“Uhm”
Khi xe bắt đầu lăn bánh và chuyển hướng, tôi chợt nhận ra đây không phải hướng vào thành phố - “Roberto, chúng ta đi đâu vậy? Không vào thành phố sao?”
“Anh Ba đang đợi chúng ta ở căn cứ Sicily”
“Sicily?” – Tôi ngạc nhiên nhìn Roberto, nhưng anh ấy vẫn tiếp tục lái xe, vờ như không nghe thấy câu hỏi Đã có chuyện gì xảy ra sao…?
**
Ba tuần sau…
- Trụ sở chính Tập đoàn Wilson, Luân Đôn, Anh Quốc
Không khí căng thẳng bao trùm cả phòng họp, người đàn ông ngồi trên chiếc ghế da với gương mặt vô cảm, nhìn tất thảy những người đang có mặt trong phòng họp
“Còn vị nào có ý kiến với quyết định sa thải Louis Wilson Hãy đến gặp phòng nhân sự Tan họp”
……
“Tôi giao các chú canh chừng ông ta, vậy mà bây giờ các chú báo cáo với tôi rằng ông ta đã trốn thoát? Thuộc hạ của tôi từ lúc nào vô dụng như vậy?”
“Xin lão đại trừng phạt” – Bốn người đàn ông đồng loạt lên tiếng, cả bốn người đều cúi gằm mặt, không dám nhìn người đàn ông đang đứng trước cửa sổ sát đất – lão đại của họ - cũng chính là Alexandra Wilson
- Alex vẫn im lặng, ánh mắt anh nhìn về một hướng khác, tay vuốt ve chiếc nhẫn trên ngón áp út
“Lão đại…” – Per định nói gì đó nhưng Alex đã xoay người lại, nhìn thẳng vào Per làm anh ta im bặt
“Người cũng đã trốn thoát rồi, bây giờ tôi phạt các chú còn có ý nghĩa? Nhớ, không có lần sau”
“Cảm ơn lão đại”
“Lão đại, nếu anh muốn đi Ý, em sẽ đặt chuyến bay sớm nhất cho a…”
“Per, Phong hai chú đi điều tra thế lực đứng sau giúp đỡ Louis Wilson và hiện tại ông ta đang trốn ở đâu Có khả năng thế lực giúp đỡ ông ta và thế lực bắt cóc tôi năm đó là một”
“Rõ”
“Stefan, chú đi chuẩn bị, tôi muốn tái cấu trúc lại tài sản của tập đoàn Tiền mặt, các giấy tờ có giá tại các ngân hàng tôi muốn rút về toàn bộ và gửi sang chổ Lucas”
“Thuộc hạ rõ”
“Còn nữa Chọn một vài nơi yên tĩnh gần biển ở Việt Nam, để Nhiên Nhiên đứng tên Thống kê lại tài sản riêng của tôi ở nước ngoài… Erik, chú đi làm thủ tục”
“…Vâng, lão đại”
“Ba ngày Tôi cho các chú thời hạn ba ngày để làm xong mọi việc Giờ thì lui xuống đi”
- Bốn người đàn ông lần lượt rời đi Căn phòng chỉ còn lại Alex, anh thất thần nhìn chiếc nhẫn trên bàn do Như Nhiên để lại
*Ting*
Âm thanh báo có thư mới vang lên, Alex nhìn tên người gửi, nét mặt anh nhanh chóng thay đổi
<Gửi tới Alexandra Wilson,
Thật xin lỗi vì tới bây giờ em mới có thể liên lạc với anh, có rất nhiều chuyện đã xảy ra Nhưng thật may, em vẫn ổn, mọi chuyện đều ổn cả, anh đừng lo lắng, Alex…
Còn nhớ lần đầu tiên em gặp anh không? Em đã rất bất ngờ về sự thật anh là người thần bí mua lại công ty BW Em thường nghĩ, nếu như anh không mua lại công ty đó, liệu chúng ta có quen biết nhau không?
Em nhớ, món quà đầu tiên anh tặng lại là một khẩu súng Có ai lại tặng bạn gái một khẩu súng chứ? Alex? Lại còn là khẩu DE nổi tiếng là sát thủ mạnh nhất của mọi loại súng Thật sự chỉ có anh mới có thể tặng những món quà như vậy mà thôi
Alex, anh là một người thần bí với rất nhiều bí mật mà em không thể nào tưởng tượng nổi Em không thích súng, không thích xe hạng nặng… em chỉ muốn có một cuôc sống bình thường như bao người khác
Khoảng thời gian này em đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện của chúng ta Có lẽ … tình yêu của em dành cho anh không thật sự nhiều như em nghĩ… Hãy tha lỗi cho em, Alex
Em đã đặt món quà anh tặng lại đúng vị trí của nó, tuy có bị trầy xước một chút nhưng không ảnh hưởng tới chức năng vốn có của nó đâu, xin anh hãy yên tâm
Em sẽ ở lại bên cạnh Harry một thời gian, ở đây rất an toàn đối với em Harry hứa sẽ thực hiện những việc mà em mong muốn và sau khi kết thúc những rắc rối gần đây, Harry sẽ đưa em về nơi mà em thực sự muốn thuộc về
Xin anh đừng buồn, Alex Những hoài bão, những dự tính của anh… Chúa đều nghe thấy, Người sẽ giúp cho anh và Đế quốc của anh trở về đúng với quỹ đạo của nó
Và cuồi cùng…
Bóng tối mãi mãi là bóng tối, ánh sáng cũng sẽ mãi mãi là ánh sáng Liệu có khả năng nào có thể hợp nhất bóng tối và ánh sáng lại với nhau sao?
Hãy luôn giữ cho bản thân đừng dính máu nhé, Ngài Wilson!
Vũ Như Nhiên>
……
*Cạch*
- Sắc mặt người đàn ông xấu đến cực hạn, tiếng đập vỡ đồ đạc vang lên làm cho tất cả người trong căn biệt thự giật mình, cả đám Stefan nghe thấy tiếng động nhanh chóng chạy đến, nhưng không dám mở cánh cửa, bước vào căn phòng kia…
- Sau một lúc lâu không còn nghe thấy động tĩnh nào nữa, bốn người đàn ông nhìn nhau trao đổi ánh mắt, nhưng tuyệt nhiên không ai có can đảm bước vào
“Từ khi cô ấy rời đi, tính tình của lão đại ngày càng tệ hơn Tôi thật sự không dám bước vào đâu” – Per rùng mình lên tiếng
“Chuyện gì mà có thể khiến lão đại tức giận như vậy? Khoảng thời gian này lão đại thực sự rất hiền…” – Anton, người vừa mới trở về cách đây không lâu lên tiếng thắc mắc
“Chú vào hỏi thử là biết” – Erik châm chọc
“Được rồi Cùng vào, tôi cũng muốn biết chuyện gì xảy ra” – Stefan tiến lên trước mở cửa
“Tại sao Như Nhiên vẫn chưa trở về? Lão đại cũng…”
- Bốn người đàn ông cao lớn đứng nép sát vào tường gần cửa ra vào nhìn lão đại của họ mà không dám cử động Tuy chỉ có máy laptop bị thương nghiêm trọng nhất và hai cái ghế gãy làm đôi nằm trên sàn, ngoài ra mọi thứ trong phòng vẫn còn nguyên vẹn Nhưng ánh mắt của lão đại thật sự làm bọn họ run sợ…
- Sau khi đứng đối mắt một lúc, cả đám quyết định chuồn trước, đợi lão đại bình tĩnh sẽ quay lại, nhưng…
“Đi lấy máy laptop khác cho tôi” – Alex lên tiếng, giọng nói đã trở nên bình tĩnh lạ thường
“Vâng ạ” – Per nhanh chóng xoay người đi lấy
“Ngồi xuống đi”
- Stefan, Anton và Erik ngồi xuống Stefan lên tiếng trước – “Đã có chuyện gì sao? Lão đại”
“……” – Trả lời lại câu hỏi của Stefan là một khoảng im lặng cho đến khi Per đem một cái máy laptop khác trở về
“Xác định vị trí chính xác của địa chỉ email này”
- Cả đám cùng nhau chụm đầu xem bức thư, sau khi xem xong, cả bốn người đàn ông đều tái mặt hiểu ra cơn giận dữ của Alex
“Lão đại Cái này…” – Per giận dữ định lên tiếng nhưng đã bị Alex chặn lại
“Tìm vị trí cụ thể”
“Rõ” - Tiếng gõ bàn phím liên tục vang lên trong căn phòng tĩnh lặng
“Đảo Sicily, Italy” – Không khí lại rơi vào im lặng Bốn người đàn ông nhìn thấy Alex khẽ nhíu mày, tay vuốt ve khẩu DE của mình
“Món quà đầu tiên tôi tặng Nhiên Nhiên là khẩu Glock 19”
**

Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom