-
Chương 546-550
Chương 546: Hành động của nhà họ Vương
Thấy Dương Lệ chuẩn bị lái xe đi, Hạ Minh Hạo nhanh chóng chặn trước xe, không cho cô đi.
“Dương Lệ, cô đúng là đồ giả tạo, lại còn không bao giờ là loại người đó, không bao giờ đi đường tắt, quan hệ? Những chuyện trước đây Lâm Hàn làm chẳng phải là cô và Lâm Hàn lạm dụng chức quyền sao? Thật là thú vị!”, Hạ Minh Hạo hậm hực nói.
Hạ Đạt gật đầu rồi cũng nói: “Đúng thế, đừng tưởng chúng tôi không biết những chuyện cô làm, bây giờ bảo nhà họ Hạ có lợi ích liền làm người tốt á? Đừng hòng! Tôi nói cho cô biết, nếu cô không giúp nhà họ Hạ chúng tôi thì tôi sẽ vạch trần cho mọi người thấy việc cô và Lâm Hàn lạm dụng chức quyền trước kia! Sau Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương cô rất nở này nở mặt đúng không? Muốn ‘nở mặt” thêm nữa đúng không?”
Dương Lệ nghe xong thì khẽ cau mày, không hiểu họ đang nói gì, cô và Lâm Hàn vẫn luôn nghiêm túc, công bằng, họ lạm dụng chức quyền khi nào?
Mặc dù nghi ngờ nhưng Dương Lệ cũng không thể làm rõ chuyện này ngay bây giờ, chỉ đành chờ sau này hỏi Lâm Hàn thôi. Bây giờ cô còn có việc phải làm, cô đã hẹn thời gian, nếu bây giờ không đi thì sẽ muộn mất. Dương Lệ rất ghét người khác đến muộn, cô cũng không cho phép bản thân đến muộn.
“Tôi không quản nổi việc ông muốn làm, nhưng bây giờ mong ông tránh đường!”, Dương Lệ thờ ơ nói.
Lúc này, nhân viên bảo vệ đang tuần tra khu biệt thự núi Vân Mộng nghe thấy tiếng động liền chạy tới, thấy có người chặn đầu xe chủ nhà bèn vội vàng vung gậy điện ra.
“Mấy người làm gì vậy?”, nhân viên bảo vệ hét lên.
Hạ Đạt và Hạ Minh Hạo thấy thế thì tránh sang một bên, không dám ngăn cản nữa.
Dương Lệ lập tức nhân cơ hội khởi động xe, phóng nhanh rời đi.
Cùng lúc này, trong một trang viên ở thành phố Thiên Kinh.
Vương Vĩnh vừa nhận được một số tài liệu từ gia tộc, phía trên là thông tin danh tính cụ thể của Lâm Hàn từ cuộc điều tra.
Nhìn thông tin về Lâm Hàn trên tay, lông mày Vương Vĩnh từ từ cau lại.
Trong tài liệu, Lâm Hàn hoàn toàn không phải người bình thường, trong tay anh có ba công ty, tuy không lớn nhưng tiềm năng đều không nhỏ.
Hơn nữa Lâm Hàn còn có bà xã là chủ trì Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương lần này.
Sau khi đọc kỹ lý lịch gia đình Lâm Hàn, Vương Vĩnh càng thêm nghi hoặc.
Toàn bộ lịch sử gia tộc của Lâm Hàn, dường như đột nhiên phát triển tốt lên vậy, mấy năm trước gần như không có phát triển gì, tự nhiên mấy năm nay lại phát triển một cách nhanh chóng, mọi thứ đều có vẻ kỳ lạ.
“Bố, bố cũng xem đi, dựa theo thông tin trên tài liệu này, Lâm Hàn hoàn toàn không phải người bình thường, anh ta rất có vấn đề!”, Vương Vĩnh nói rồi đưa tài liệu cho người đàn ông trung niên có phần uy nghiêm đang ngồi trên vị trí ghế giữa.
Người này chính là gia chủ nhà họ Vương hiện tại, Vương Chí Quân.
Vương Chí Quân có chút lơ đễnh, chẳng phải chỉ là một tên tiểu bối họ Lâm thôi sao? Ông ta biết hết những người có máu mặt ở thành phố Thiên Kinh này, nhưng không có ai họ Lâm.
Còn về thế lực bên ngoài Thiên Kinh, căn bản không đáng để quan tâm.
Những thế gia danh tiếng gần xa của khu bình thường khác, đến thành phố Thiên Kinh cùng lắm cũng chỉ là thế gia nhỏ nhất, thậm chí còn không xứng với cái danh thế gia!
Sau khi nhận lấy đọc qua, Vương Chí Quân cũng hơi nhíu mày.
Những thông tin khác không có gì, ngoại trừ tốc độ phát triển gần đây có chút kỳ lạ thì những thứ khác cùng lắm cũng chỉ được coi là một chàng thanh niên có tham vọng lớn mà thôi. Nhưng cũng chỉ là chút tham vọng, về mặt thực lực thì nhà họ Vương không hề để vào mắt.
Nhưng bà xã là người chủ trì Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương này, mới là điều đáng nói.
Ai cũng biết nhà họ Vương là thế gia tương đối nổi tiếng ở thành phố Thiên Kinh, nhưng vẫn chưa đủ tư cách tham dự hội nghị thượng đỉnh như là một thành viên chính, chỉ có thể ngồi bên ngoài.
Thành phố Thiên Kinh chỉ có mấy thế gia nổi tiếng nhất cùng với bốn quý tộc lớn mới được tham dự ở vị trí ghế chính!
“Con nghĩ Lâm Hàn này cũng không có năng lực gì, chỉ dựa vào vợ, khả năng bám váy vợ khá tốt. Lần này cũng vậy, anh ta cũng tiếp cận cô cả Tiêu Nhã, thật ghê tởm!”, Vương Vĩnh có chút oán hận.
Vương Chí Quân nghe vậy sắc mặt cũng không tốt lắm: “Tiểu Vĩnh, không thể coi thường Lâm Hàn, con mau nói cho bố biết sao cậu ta lại quen Tiêu Nhã”.
Ngay sau đó Vương Vĩnh kể lại đại khái tình hình mình biết cho Vương Chí Quân.
Vương Chí Quân nghe xong, sắc mặt trầm xuống: “Bố dám khẳng định Lâm Hàn này chắc chắn tiếp cận Tiêu Nhã có mục đích, thậm chí những kẻ định bắt cóc Tiêu Nhã có thể không phải người nhà họ Khương mà chính là do Lâm Hàn cố ý sắp xếp!”
“Hả? Tiếp cận Tiêu Nhã có mục đích? Mục đích gì ạ?”, Vương Vĩnh hoảng hốt, anh ta tiếp cận Tiêu Nhã rất lâu mới tạm coi là bạn bè bình thường có thể đi ăn bữa cơm với Tiêu Nhã mà thôi.
Lâm Hàn này mới mấy ngày đã được Tiêu Nhã coi trọng, cứ tiếp tục thế này chẳng phải Vương Vĩnh anh ta đã thua Lâm Hàn rồi sao?
“Đúng thế, chắc chắn có mục đích, chúng ta không thể để tên nhóc đột nhiên xuất hiện này phá hỏng chuyện tốt được”, vẻ mặt Vương Chí Quân hơi vặn vẹo.
Vương Vĩnh nghe vậy cũng lạnh lùng nói: “Hay là chúng ta phái nhiều cao thủ đi trừ khử tên này? Bất kể anh ta đột nhiên xuất hiện vì mục đích gì, chắc chắn đều sẽ ảnh hưởng đến chúng ta”.
Vương Chí Quân gật đầu nói: “Đúng, bố nghi ngờ Lâm Hàn chắc chắn muốn thông qua Tiêu Nhã và nhà họ Tiêu để vơ vét một số lợi ích trong cuộc họp quý tộc này, mở rộng thế lực của mình, thậm chí là trở thành thế gia! Và có thể còn muốn tiến vào thành phố Thiên Kinh!”
Vương Vĩnh khẽ gật đầu, cuộc họp quý tộc tổ chức một năm một lần, do bốn quý tộc chủ trì, các thế lực khác ở thành phố Thiên Kinh đều tham gia.
Mặc dù không nhiều người biết về cuộc họp quý tộc này, nhưng chỉ cần là người có máu mặt đều sẽ biết, đây là cuộc họp chia miếng bánh tài nguyên của tất cả các thế lực trong Thiên Kinh.
Nhà họ Vương đã có rất nhiều chuẩn bị cho cuộc họp quý tộc này, để có thể trở thành thế lực phụ của nhà họ Tiêu, mở rộng thế lực của mình hơn nữa.
Phương pháp chủ yếu của họ là để Vương Vĩnh tiếp cận Tiêu Nhã, dù sao Tiêu Nhã cũng là gia chủ tương lai của nhà họ Tiêu, bây giờ cô ấy cũng đã dần có tiếng nói hơn trong nhà họ Tiêu.
Thậm chí, nếu có thể, sau này ông còn để Vương Vĩnh theo đuổi Tiêu Nhã, như vậy cũng đồng nghĩa với việc làm chủ nhà họ Tiêu, sở hữu thế lực của quý tộc!
Mà kế hoạch quan trọng như vậy đương nhiên không thể bị phá huỷ bởi một kẻ đột nhiên xuất hiện như Lâm Hàn được.
Không ai có thể ngăn cản bước tiến của nhà họ Vương, một khi có người ngăn cản, nhà họ Vương chắc chắn sẽ giải quyết trở ngại bằng mọi cách!
“Vương Vĩnh, con nhớ khoảng thời gian trước khi diễn ra cuộc họp quý tộc này, nhất định phải tiếp xúc với Tiêu Nhã nhiều nhất có thể để tạo ấn tượng tốt với con bé. Bên này bố sẽ phái toàn bộ cao thủ của gia tộc đi ám sát Lâm Hàn, không để cậu ta gặp được Tiêu Nhã, cản trở kế hoạch của chúng ta!”, Vương Chí Quân lại nói.
Vương Vĩnh gật đầu, sau đó rời đi, tiếp tục xây dựng mối quan hệ với Tiêu Nhã.
Còn Vương Chí Quân thì gửi thông báo cho các cao thủ đang rải rác từ các quận khác nhau của thành phố Thiên Kinh, tập trung tại trang viên nhà tổ!
Chương 547: Dương Lệ gây khó dễ
Thành phố Đông Hải.
Sau khi Dương Lệ rời khỏi biệt thự núi Vân Mộng, cô lái xe thẳng đến livestream Sa Ngư.
Dương Lệ không ưa những người nhà họ Hạ vừa gặp khi nãy, không hiểu sao Lâm Hàn lại làm bạn với những người này.
Nhất là khi vừa nãy người đó nói trước đây Dương Lệ và Lâm Hàn đã lạm dụng chức quyền, Dương Lệ càng khó hiểu. Cô chưa bao giờ lạm dụng chức quyền, luôn luôn làm việc theo lẽ công bằng.
Dương Lệ rất muốn hỏi Lâm Hàn để làm rõ chuyện này, nhưng cô cũng biết thời gian này anh có việc rất quan trọng cần làm nên không muốn làm phiền anh, chỉ đành thị sát đánh giá ba công ty livestream Sa Ngư trước, sau đó tìm cơ hội hỏi Lâm Hàn sau.
Công ty livestream Sa Ngư.
Tối qua về công ty làm việc xuyên đêm, Lý Minh đã yêu cầu nhân viên trực ban tăng cường kiểm tra, làm tốt công tác chuẩn bị để đảm bảo không có sai sót gì, chào đón người tới kiểm tra của quỹ đầu tư Nhân Phàm là Dương Lệ.
Lý Minh cả đêm không ngủ nhưng lúc này vẫn tràn đầy năng lượng, Dương Lệ tới nơi đúng thời gian đã hẹn.
Mặc dù việc trước đây livestream Sa Ngư đột ngột bị chèn ép và phải đóng cửa công ty đã kết thúc, nhưng vẫn để lại một số ảnh hưởng xấu cho công ty.
Đặc biệt là sau khi đã sẵn sàng lên sàn chứng khoán, sức ảnh hưởng của chuyện này càng lớn hơn.
Mà đợt kiểm tra và đánh giá lần này của quỹ đầu tư Nhân Phàm là cơ hội tốt nhất cho livestream Sa Ngư.
Nếu mọi điều thuận lợi, có được sự đầu tư khả quan và sự hợp tác chặt chẽ thì livestream Sa Ngư sẽ không chỉ quét sạch những ảnh hưởng xấu trước đây, mà còn có thể lên một tầm cao mới.
Lại thêm công ty đã làm rất nhiều việc cho công tác chuẩn bị lên sàn, Lý Minh có tự tin nhất định sẽ thành công và đạt kết quả tốt.
Có thể nói, livestream Sa Ngư có cất cánh được hay không, phụ thuộc vào việc có nắm bắt được cơ hội lần này hay không.
Lúc này, vài chiếc xe hơi dừng lại trước livestream Sa Ngư.
Lý Minh liếc nhìn, nhanh chóng dẫn theo vài nhân viên đã chuẩn bị sẵn sàng tiến lên chào hỏi.
“Xin chào, xin hỏi các cô là?”, Lý Minh lịch sự hỏi.
Một cô gái trẻ xuống xe, nhìn Lý Minh rồi trả lời: “Chào anh, tôi là Vu Tư, trợ lý được quỹ đầu tư Nhân Phàm cử tới thị sát lần này, đây là đội tới kiểm tra của chúng tôi”.
Xác nhận là người của quỹ đầu tư Nhân Phàm, Lý Minh vui mừng khôn xiết vội vàng giới thiệu bản thân:
“Chào cô! Tôi là Lý Minh, là giám đốc điều hành của livestream Sa Ngư, nhiệt liệt hoan nghênh các cô đến kiểm tra, mời mọi người vào”.
Vu Tư không nhúc nhích, giải thích:
“Đợi thêm lát nữa, tôi chỉ là trợ lý, giám đốc Dương phụ trách thị sát lần này chắc cũng sắp tới rồi, vui lòng đợi thêm một lát”.
Lý Minh nghe vậy thì gật đầu, đứng sang một bên chờ, trong lòng có chút tò mò.
Lý Minh cũng tham dự Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương nên đương nhiên biết Dương Lệ, cô là chủ toạ hội nghị, cũng là người phụ trách sự phát triển của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương lần này.
Thậm chí tối qua Lý Minh cũng nhận được điện thoại Dương Lệ đích thân gọi tới.
Trước đó mấy người Lý Minh đã làm theo chỉ dẫn của Lâm Hàn, liên hệ trước với những người của quỹ đầu tư Nhân Phàm, nhưng không gặp được người có tiếng nói.
Nhưng không ngờ Lâm Hàn chỉ vừa ra mặt vài phút, người này đã đích thân gọi tới, bây giờ còn đích thân tới kiểm tra.
Khi tò mò về Lâm Hàn, lòng Lý Minh đồng thời cũng có chút kích động.
Dương Lệ đích thân đến, nếu mọi việc suôn sẻ, livestream Sa Ngư của họ có thể nhận được nhiều khoản đầu tư và hợp tác hơn, tương lai của Sa Ngư sẽ vượt xa mong đợi!
Không lâu sau, một chiếc Mercedes Benz bình thường dừng lại.
Cửa xe mở ra, Dương Lệ trông có vẻ già giặn nhưng không mất đi vẻ quyến rũ bước ra khỏi xe.
Nhận ra Dương Lệ, trong lòng Lý Minh có chút kinh ngạc, mặc dù đã nhìn thấy cô ở hội nghị thượng đỉnh nhưng khoảng cách tương đối xa, anh ta không nhìn rõ lắm, bây giờ tận mắt nhìn thấy đúng là hơi sốc…
Xinh đẹp, đồng thời toát lên vẻ già giặn, giàu kinh nghiệm, đặc biệt khí thế trên người cô khiến người luôn là lãnh đạo công ty như Lý Minh có chút cảm giác không với tới.
Không hiểu sao, Lý Minh lại có chút sùng bái Dương Lệ, trong lòng thầm đoán, người phụ nữ như thế này, phải là người đàn ông như thế nào mới có thể xứng đôi được chứ? Nghĩ một hồi, Lý Minh cũng chỉ có thể nghĩ đến Lâm Hàn, người đàn ông thần bí và mạnh mẽ.
“Tổng giám đốc Dương”.
“Tổng giám đốc Dương”.
Mấy người Vu Tư bước lên chào hỏi đơn giản.
Dương Lệ khẽ gật đầu, sau đó nhìn Lý Minh.
Tối qua sau khi thông báo cho ba công ty và người của mình, Dương Lệ đã cẩn thận xem xét thông tin về ba công ty, trong đó đương nhiên có cả Lý Minh.
“Anh là quản lý tài chính của app Sa Ngư, anh Lý Minh đúng không?”, Dương Lệ hỏi.
“Đúng thế tổng giám đốc Dương, chúng tôi đã chuẩn bị xong hết rồi, các cô uống trà nghỉ ngơi trước hay bắt đầu kiểm tra, đánh giá luôn?”, Lý Minh hỏi.
Dương Lệ khẽ gật đầu, đáp: “Bắt đầu kiểm tra luôn đi, không cần trà nước gì đâu, tôi không thích những thứ đó”.
Lý Minh gật đầu, anh ta đã đoán được từ trước nên cũng chuẩn bị cả hai phương án.
Nếu là công ty khác, nói là thị sát thật ra là để tạo quan hệ tốt với người thị sát, thậm chí có khi còn hối lộ, còn tình hình thực tế của công ty đó ra sao, chỉ cần không quá tệ, không đến mức không đạt tiêu chuẩn là được.
Nhưng quỹ đầu tư Nhân Phàm và Dương Lệ hiển nhiên không thể áp dụng phương pháp này.
Sau phần giới thiệu và chào hỏi ngắn gọn, người của cả hai công ty bước vào công ty livestream Sa Ngư, bắt đầu công việc thị sát, đánh giá.
Để chuẩn bị cho việc lên sàn, dưới sự giám sát của Lâm Hàn và Lý Minh, livestream Sa Ngư vốn đã làm rất tốt.
Sau khi tham dự Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương, mọi mặt đều được kiểm soát nghiêm ngặt, hầu như không có sai sót, mọi mặt đều được làm rất tốt.
Vì vậy không cần làm một số việc hời hợt ngoài mặt như các công ty khác khi gần tới lúc thị sát, livestream Sa Ngư hoàn toàn có thể cho thấy mặt thực sự.
Mọi phương diện công việc đều kinh doanh như bình thường, chỉ cần chú ý một chút là được.
Mà đội ngũ của Dương Lệ cũng rất chuyên nghiệp, không lâu sau khi bắt đầu kiểm tra, họ đã nhìn ra công ty này có năng lực thật sự, đều được hoạt động bình thường.
Người của Lý Minh dẫn nhóm người Vu Tư đi kiểm tra, còn Lý Minh và Dương Lệ lặng lẽ chờ đợi trong phòng họp của trụ sở livestream Sa Ngư.
Trong phòng họp chỉ có Lý Minh và Dương Lệ, bầu không khí có chút im ắng.
Lý Minh muốn thử nói chuyện, dù sao sau này nếu hợp tác, không dùng đến hối lộ thì quan hệ cũng nên hoà thuận một chút, nhưng Dương Lệ không đáp lời Lý Minh, vì thế anh ta cũng đành im lặng.
Trợ lý bưng trà tới, Lý Minh ra hiệu để đó rồi bảo trợ lý ra ngoài.
“Mời cô uống trà”, Lý Minh hơi ngượng ngùng bảo.
Dương Lệ nhận lấy, nhấp một ngụm rồi cuối cùng chủ động nói:
“Theo báo cáo của tôi, mọi thứ trong công ty các anh đều ổn, nhưng có một việc này nếu không làm rõ thì tôi sẽ không đầu tư cho bên các anh”.
Lý Minh khẽ cau mày, anh ta lăn lộn trong thương trường đã lâu, cảm giác dường như Dương Lệ đang gây phiền phức cho mình.
“Không biết là chuyện gì vậy? Cô cứ nói đi”, Lý Minh bảo.
“Có một người tên là Lâm Hàn, chắc anh cũng biết đúng không? Hãy cho tôi biết mối quan hệ cụ thể của anh với anh ấy?”, Dương Lệ hỏi.
Chương 548: Hợp tác!
Lý Minh sửng sốt, ngạc nhiên nhìn Dương Lệ, chỉ cảm thấy chuyện không hay sắp xảy ra.
Mặc dù ba công ty bao gồm livestream Sa Ngư thực tế đều thuộc về Lâm Hàn, nhưng họ không nói với người ngoài như thế.
Mà chuyện hôm nay, đương nhiên Lý Minh hiểu là do có Lâm Hàn giúp đỡ, nếu không bây giờ họ vẫn chưa có tư cách để liên lạc với người của quỹ đầu tư Nhân Phàm.
Ít nhất là sau khi các thành viên khác trong Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương tiếp xúc với quỹ đầu tư Nhân Phàm xong, lúc đó mới đến lượt Sa Ngư bọn họ.
Còn chuyện ba công ty này thuộc về Lâm Hàn, Lâm Hàn cũng từng dặn mấy người Lý Minh không được tuỳ tiện nói cho người ngoài biết, đương nhiên anh ta cũng không tiện nói cho Dương Lệ.
Hơn nữa Dương Lệ còn hỏi bằng giọng điệu chất vấn, Lý Minh cảm thấy nếu nói ra có thể sẽ không có kết quả tốt.
Mà Dương Lệ lúc này cũng đang nhìn chằm chằm Lý Minh, trong lòng có rất nhiều suy nghĩ.
Vì chuyện sáng nay nên Dương Lệ đã đoán được gì đó, cô nghĩ ba công ty này cũng có liên quan gì đó với Lâm Hàn nên muốn hỏi.
Thấy Lý Minh vẫn không lên tiếng, Dương Lệ bảo: “Thế nào? Không trả lời được à? Nếu không trả lời được thì tôi sẽ huỷ bỏ việc đầu tư và hợp tác với công ty các anh”.
Lý Minh nghe thế thì do dự.
Nếu nói ra sẽ làm trái mệnh lệnh của Lâm Hàn, nếu không nói thì việc đầu tư và hợp tác lần này khả năng cao sẽ bị huỷ bỏ, hai bên đều khó xử.
Một lúc sau, Lý Minh vẫn bất đắc dĩ nói: “Thật xin lỗi, tôi từ chối trả lời vấn đề này. Nếu không thể đầu tư và hợp tác thì tôi cũng rất tiếc, nhưng không có cách nào”.
Lý Minh nói xong thì đứng dậy, chuẩn bị tiễn Dương Lệ đi.
Dương Lệ hơi bất ngờ nhìn Lý Minh, thật sự vào lúc này Dương Lệ đã nhìn ra ba công ty này chắc chắn có liên quan đến Lâm Hàn.
Tuy nhiên điều khiến Dương Lệ ngạc nhiên là Lý Minh vẫn từ chối trả lời, anh ta không ngần ngại bỏ qua cơ hội hợp tác đầu tư hiếm có này, đồng thời bỏ lỡ cơ hội khiến livestream Sa Ngư phất lên.
Lúc này Dương Lệ cũng an tâm hơn chút, Lý Minh không phải người trước mặt một kiểu, sau lưng một kiểu.
Mặc dù đoán được ba công ty này chắc chắn có liên quan đến Lâm Hàn, Dương Lệ cũng rất tò mò muốn hiểu, nhưng sau này cô hỏi Lâm Hàn là được, vậy nên cô cũng không muốn hỏi Lý Minh quá nhiều.
Những việc cô vừa làm chỉ để xem nhân phẩm người này thế nào thôi.
Trên thực tế, bất kể ba công ty này có liên quan đến Lâm Hàn hay không, chỉ cần họ có tiềm lực thì Dương Lệ vẫn sẽ công bằng, hợp tác và đầu tư.
Mà người của Dương Lệ vừa gửi tin nhắn tới, mọi mặt của công ty này đều rất tốt, có tiềm năng rất lớn, rất đáng để đầu tư và hợp tác.
“Được rồi, tôi đi đây”, Dương Lệ nói.
Lý Minh thở dài, gật đầu đưa Dương Lệ ra khỏi phòng họp, tiễn cô đi.
Lúc này Vu Tư đã đến bên cạnh Dương Lệ, đưa cho cô một bản báo cáo, đó là bản tóm tắt quá trình kiểm tra và đánh giá livestream Sa Ngư.
Dương Lệ nhìn thoáng qua, trong lòng thả lỏng, cô nói với Lý Minh: “Được rồi, đến đây thôi, tôi còn có việc khác cần làm. Tiếp theo trợ lý của tôi sẽ bàn bạc chi tiết hợp tác và ký hợp đồng với anh. Nếu có vấn đề gì, các anh có thể hỏi cô ấy”.
Nói xong Dương Lệ rời khỏi livestream Sa Ngư.
Mà Lý Minh đang đứng tại chỗ lại sửng sốt, có nghi ngờ mình nghe nhầm.
Ý Dương Lệ vừa rồi là không phải huỷ bỏ hợp tác, mà là tiến tới hợp tác?
Thấy Lý Minh vẫn ngẩn người đứng tại chỗ, Vu Tư hơi nghi hoặc hỏi: “Giám đốc Lý, anh còn việc gì cần làm không? Nếu không có việc gì quan trọng, hôm nay chúng ta sẽ bàn bạc chi tiết việc đầu tư và hợp tác, ký hợp đồng xong chúng ta sẽ chính thức bắt đầu hợp tác, được chứ?”
Lý Minh hoàn hồn, mỉm cười nói: “Tôi còn tưởng cô Dương muốn huỷ bỏ hợp tác với chúng tôi”.
“Sao có thể?” Vu Tư càng thêm ngờ vực, cô ấy giải thích: “Chúng tôi vừa tiến hành kiểm tra đánh gia công ty livestream Sa Ngư các anh, mặc dù là công ty nhỏ nhưng mọi mặt đều làm rất tốt, tiềm lực lại lớn, rất có thể trở thành công ty dẫn đầu trong ngành phát sóng trực tiếp, sao chúng tôi lại không hợp tác với các anh được?”
“Nhưng vừa nãy cô Dương nói…”, vẻ mặt Lý Minh hơi kỳ lạ.
Vu Tư mỉm cười đáp: “Giám đốc Lý nghĩ nhiều rồi, mặc dù không biết sếp tôi nói gì với anh, nhưng xưa nay cô ấy đều làm việc một cách công bằng, nếu mọi mặt công ty anh đều đáp ứng hoặc vượt quá yêu cầu hợp tác của chúng tôi thì chắc chắn sẽ đạt được hợp tác!”
Lý Minh gật đầu, dù sao anh ta cũng lăn lộn trong nghề đã lâu, lúc này cũng hiểu vừa nãy Dương Lệ chỉ thử mình thôi, trên thực tế dù Lý Minh nói thế nào, làm thế nào thì đều đạt được hợp tác.
Đột nhiên Lý Minh hơi tò mò về Dương Lệ, rốt cuộc đây là người phụ nữ mạnh mẽ thế nào, phong cách làm việc của cô thật sự nằm ngoài tầm hiểu biết của Lý Minh.
Sau đó, Lý Minh và ban giám đốc quan trọng của công ty đã tổ chức một cuộc họp với mấy người Vu Tư, mãi đến chiều mới kết thúc cuộc họp.
Trong buổi họp này cơ bản đã thống nhất phương hướng hợp tác, ký hợp đồng xong vài ngày nữa sẽ bắt đầu hợp tác ngay.
Còn một số chi tiết cụ thể của việc hợp tác, họ sẽ từ từ thảo luận theo tình hình thực tế sau.
Lý Minh vốn muốn tiếp đãi mấy người Vu Tư, nhưng họ lại thẳng thừng từ chối, Lý Minh hiểu cách làm việc của họ nên cũng không ép buộc.
Sau khi tiễn nhóm Vu Tư đi, Lý Minh đứng ở cửa công ty livestream Sa Ngư, đột nhiên có chút hoang mang.
Mọi việc diễn ra quá suôn sẻ, suôn sẻ đến mức Lý Minh có chút không thể dự đoán được.
Đến giờ, sự hợp tác giữa livestream Sa Ngư và quỹ đầu tư Nhân Phàm đã đạt được, hơn nữa số tiền đầu tư và chiều sâu hợp tác của quỹ đầu tư Nhân Phàm vượt xa mong đợi của Lý Minh.
Đây là cơ hội cực kỳ hiếm có dành cho livestream Sa Ngư!
“Giám đốc Lý, lần này Sa Ngư chúng ta chắc chắn cất cánh được rồi đúng không?”
Một giám đốc của livestream Sa Ngư nhìn Lý Minh rồi hỏi.
Các quan chức cấp cao khác cũng đều nhìn Lý Minh với vẻ nhiệt tình.
Lý Minh cười đáp: “Đứng nơi đầu gió, ngay cả heo còn có thể cất cánh, huống hồ gì chúng ta?”
Nói xong Lý Minh rời đi.
Các giám đốc điều hành còn lại ở tại chỗ, trong lòng đầy hăng hái, như Lý Minh nói, cơ hội hiếm thấy này dù là heo cũng có thể cất cánh huống hồ là những giám đốc điều hành nhiều kinh nghiệm như họ? Nhân cơ hội này, họ nhất đinh phải khiến livestream Sa Ngư trở nên huy hoàng, rực rỡ!
Một khách sạn nào đó ở thành phố Thiên Kinh.
Lâm Hàn đã thức dậy từ sớm nhưng anh chờ đến tối cũng không thấy tin nhắn của Tiêu Nhã. Điều này khiến anh hơi bất đắc dĩ, nhưng cũng không biết phải làm sao. Dù sao chỗ dựa lớn nhất để Lâm Hàn đối phó với nhà họ Khương trước mắt chính là Tiêu Nhã của nhà họ Tiêu.
Mà để không khơi dậy sự nghi ngờ của Tiêu Nhã, Lâm Hàn cũng không tiện chủ động tìm cô ấy, tránh cho mọi nỗ lực trước đó đều uổng phí, Lâm Hàn chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi.
Còn Ngô Xuyên và các anh em Tôn Hàn Các, Lâm Hàn cũng chỉ có thể để họ ra ngoài thăm dò tin tức ở thành phố Thiên Kinh, đồng thời chú ý làm việc kín đáo.
Lúc này, cuối cùng điện thoại Lâm Hàn cũng đổ chuông.
Chương 549: Nhất định phải tính sổ!
Lâm Hàn nhìn lướt qua, không phải Tiêu Nhã mà là Lý Minh, anh nhấn nút nghe.
“Thế nào? Kết quả thị sát hôm nay thế nào? Mọi việc diễn ra tốt đẹp chứ?”, Lâm Hàn hỏi.
Lý Minh ở đầu bên kia điện thoại lúc này vẫn còn chút kích động: “Cậu Lâm, mọi chuyện đều rất thuận lợi, số tiền đầu tư gấp đôi số tiền chúng ta dự kiến trước đó, còn có nhiều phương diện hợp tác. Hợp đồng cũng được ký kết hôm nay luôn, vài ngày nữa sẽ chính thức được hợp tác, trong quá trình này có một tình tiết nho nhỏ, tôi muốn thông báo với cậu”.
“Ồ? Tình tiết nhỏ gì? Nói tôi nghe xem nào”.
“Là thế này, hôm nay…”
Sau đó Lý Minh nói lại chuyện Dương Lệ hỏi mình ngày hôm nay cho Lâm Hàn, không bỏ sót chi tiết nào.
Lâm Hàn nghe xong thì hơi ngạc nhiên.
Anh không ngờ Dương Lệ lại hỏi như vậy, mặc dù không biết điều gì khiến Dương Lệ có suy đoán như vậy, nhưng Lâm Hàn cũng không quan tâm lắm.
Dù sao tình cảm giữa Lâm Hàn và Dương Lệ đang rất tốt, Dương Lệ cũng có hiểu biết nhất định về gia đình Lâm Hàn, sau này anh sẽ hỏi cô sau.
“Tôi biết rồi, anh không cần quan tâm chuyện này, chỉ cần làm tốt việc hợp tác với quỹ đầu tư Nhân Phàm là được. Đây là cơ hội hiếm có, nhất định phải trân trọng, để livestream Sa Ngư có thể cất cánh”, Lâm Hàn nghiêm túc nói.
Sau khi trải qua sự việc gần đây, Lâm Hàn ngày càng nhận thức được tầm quan trọng về thế lực của mình, vậy nên anh vô cùng khẩn trương nâng cao thực lực của bản thân nhiều nhất có thể.
Ba công ty, trong đó livestream Sa Ngư là một phần thực lực của Lâm Hàn, anh muốn đưa ba công ty phát triển hết mức có thể, để chúng không còn là những công ty nhỏ không có tiếng trên thế giới nữa.
Lý Minh trịnh trọng gật đầu: “Cậu Lâm yên tâm đi, tôi nhất định sẽ giám sát thúc giục nhân viên của mình, chắc chắn sẽ trân trọng cơ hội lần này, không để cậu thất vọng!”
Lâm Hàn tiếp tục nói với Lý Minh để tìm hiểu thêm tình hình, sau đó mới cúp máy.
Sau đó Lâm Hàn lại nhận được điện thoại từ công ty bất động sản và siêu thị Hoa Nhuận, tình hình tương tự như với livestream Sa Ngư. Sau khi Dương Lệ và đội ngũ kiểm tra đánh giá, vì thực lực tổng thể của công ty tương đối tốt, mọi mặt không có sơ hở nào, lại rất có tiềm năng nên đều được đầu tư ngoài mong đợi và hợp tác chặt chẽ.
Dương Lệ làm việc mạnh mẽ, quyết đoán, việc hợp tác với ba công ty sẽ chính thức bắt đầu trong hai ngày tới.
Sau khi kết thúc cuộc gọi với siêu thị Hoa Nhuận, Lâm Hàn đã có thể yên tâm.
Mặc dù trong khoảng thời gian ngắn trước mắt, ba công ty đều không cần Lâm Hàn giúp đỡ.
Nhưng suy cho cùng cả ba công ty đều thuộc về Lâm Hàn, là thực lực của anh.
Nếu mọi việc suôn sẻ theo tiến độ hiện tại, Lâm Hàn tin rằng một ngày nào đó trong tương lai, ba công ty sẽ phát triển đến mức có thể thực sự giúp đỡ anh.
Anh ăn tối đơn giản rồi lại liên lạc với Ngô Xuyên tìm hiểu tình hình.
Sau một ngày dò hỏi, vì không quen mà quan hệ cũng có hạn, nhóm người Ngô Xuyên tìm được rất ít thông tin, thông tin hữu ích lại càng ít hơn.
Trong số đó, tin duy nhất hữu ích đối với Lâm Hàn là cuộc họp quý tộc sắp được tổ chức.
Cuộc họp này được bốn quý tộc đứng ra tổ chức, những người có máu mặt ở Thiên Kinh đều tham gia, sau đó chia miếng bánh lợi nhuận.
Những điều này về cơ bản thì dễ nghe ngóng, nhưng bên phía Nhan Thành, vì có bất ngờ nên nghe thêm được một vài tin tức nội bộ.
Cuộc họp quý tộc này không chỉ chia miếng bánh cho các thế lực, mà đôi lúc nó cũng sẽ loại bỏ một số thế gia hay thậm chí là quý tộc, hoặc tăng thêm một vài thế gia hay quý tộc.
Có thể nói, cuộc họp quý tộc này, dù là với thế gia hay với quý tộc gần như là một cuộc cải tổ lớn, quyết định sự sống còn.
Chỉ là trước đây những gia đình này đều thông qua hình thức chiến đấu sống mái, cuộc họp quý tộc này dùng thực lực để nói chuyện, như vậy thương vong mới giảm bớt, thực tế đối với rất nhiều thế gia và quý tộc mà nói, vẫn rất tàn khốc.
“Không ngờ lại có cuộc họp như vậy, tiếp tục điều tra đi. Cuộc họp quý tộc lần này, nếu có thể lợi dụng thì có lẽ sẽ là một cơ hội cho chúng ta”, cuối cùng Lâm Hàn nói.
Sau khi kết thúc cuộc gọi với Ngô Xuyên, Lâm Hàn lại nghỉ ngơi rảnh rỗi, ăn chút gì đó xong đi tắm, khi gần đến giờ anh mới gọi cho bà xã Dương Lệ.
Ngay sau khi điện thoại được kết nối, Dương Lệ lập tức hỏi những nghi ngờ của mình.
“Chồng à, có phải anh có liên quan đến những công ty đó không? Giải trí Tinh Quang, quỹ đầu tư Nhân Phàm, công ty bất động sản và siêu thị Hoa Nhuận?”
Vì đã liên lạc với Lý Minh nên Lâm Hàn đã đoán trước được Dương Lệ sẽ hỏi, nhưng anh hơi ngạc nhiên khi nghe thấy cả Giải trí Tinh Quang.
“Bà xã, trước đây vì để em không lo lắng nên rất nhiều chuyện anh không nói với em. Bây giờ nếu em đã trưởng thành đến mức này rồi, anh cũng có thể từ từ nói cho em biết một số chuyện. Đúng thế, ba công ty này trên thực tế đều là công ty của anh, mấy người Lý Minh chỉ giúp anh làm việc thôi. Nhưng Giải trí Tinh Quang thì sao em biết?”, Lâm Hàn chậm rãi nói.
Thật ra cho dù lần này Dương Lệ không để ý thì Lâm Hàn cũng định nói cho cô. Dù sao hiện tại Dương Lệ cũng không còn là Dương Lệ ban đầu, bây giờ cô đã có thể giúp anh một số việc rồi.
Để nâng cao thực lực, dựa vào bản thân Lâm Hàn có lẽ có thể tạo ra vài công ty rất tốt, nhưng muốn rung chuyển gia tộc tầm cỡ quý tộc thì chỉ dựa vào Lâm Hàn thôi là không đủ, cần dựa vào sự giúp đỡ của mọi người xung quanh. Nhóm Lý Minh, Tần Liên, Dương Lệ đương nhiên cũng vậy.
Nghe câu trả lời của Lâm Hàn, Dương Lệ gật đầu, cũng giống với những gì cô đoán. Sau đó cô cũng nói cho Lâm Hàn những gì xảy ra sáng nay với những nguòi nhà họ Hạ kia.
“Đại khái là vậy đấy chồng, trước đây anh giấu em, em có thể hiểu, nhưng vẫn phải chú ý đến việc dùng người, nhân phẩm những người này rất có vấn đề, sao anh lại…”, Dương Lệ hơi ngập ngừng.
Mà Lâm Hàn nghe những lời này của Dương Lệ xong, sắc mặt không được tốt lắm.
Anh không ngờ người nhà họ Hạ lại có thể vô liêm sỉ đến mức này. Anh đã đoán được sau khi Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương kết thúc họ sẽ tới tìm mình giúp đỡ, nhưng không ngờ họ lại dám ngay thẳng như thế, còn làm khó Dương Lệ.
“Bà xã, em hiểu lầm rồi. Anh chỉ là cổ đông của Giải trí Tinh Quang thôi, ban đầu anh cũng không nghĩ nhiều về việc đầu tư vào Giải trí Tinh Quang. Chỉ với mục đích đào tạo một nữ nghệ sĩ xứng đáng được bồi dưỡng chuyên sâu và có tiềm năng lớn mà thôi, chính là Tần Liên lần trước em đã gặp đó. Còn về chuyện lạm dụng chức quyền thì không có, em cứ xử lý công bằng chính trực là được, không cần phải nghĩ nhiều. Ngoài ra hôm nay đã xảy ra chuyện đó, em yên tâm, anh sẽ không bỏ qua cho đám người Giải trí Tinh Quang đó đâu!”
Giọng Lâm Hàn có phần lãnh đạm, nếu không phải bây giờ còn có chuyện nhà họ Khương rất quan trọng ở đây, anh chỉ muốn lập tức đến tính sổ với người nhà họ Hạ!
Hai người trò chuyện thêm một lúc, Dương Lệ cũng hiểu được đại khái tình hình, Lâm Hàn vẫn là Lâm Hàn nên cô không cần nghĩ ngợi gì nhiều nữa, đi nghỉ ngơi sau một ngày dài bận rộn.
Chương 550: Nghĩ cách khác vậy
Sáng hôm sau, Lâm Hàn vừa mới tỉnh ngủ đã nhận được cuộc gọi của Tiêu Nhã.
Sau khi nhấn nghe, Tiêu Nhã hẹn Lâm Hàn đi chơi, anh không có chuyện gì nên đương nhiên là đồng ý.
Trước cổng Thung lũng tình yêu của Thành phố Thiên Kinh, Tiêu Nhã ngồi đợi trong xe, sắc mặt lại có chút khác thường.
Là người thừa kế của nhà họ Tiêu, từ nhỏ cô ấy đã phải chịu một áp lực mà người thường không tài nào tưởng tượng nổi.
Tuy Tiêu Nhã rất thông minh, có năng lực cực giỏi từ bé, nhưng phải cố gắng hết sức mới có thể xử lý những công việc trong gia tộc. Hiện tại cũng chỉ mới tiếp quản nhà họ Tiêu một cách suôn sẻ thôi.
Nhưng lại chẳng ai biết và quan tâm đến những áp lực mà cô ấy phải chịu đựng.
Thế nên, khi vừa tiếp xúc với Lâm Hàn, Tiêu Nhã mới tò mò về anh và chủ động như vậy. Bởi vì trước đây, bất kể là ai, Tiêu Nhã cũng chỉ bàn chuyện công việc, không nói đến đời tư và quan hệ cá nhân.
Cho dù là đám bạn bè trong bữa cơm lần trước, đa số đều chỉ có quan hệ lợi ích với nhau. Nếu nói đến bạn thì chắc có Chu Tư Vũ của quý tộc họ Chu.
Ngoài ra, Chu Tư Vũ và cô ấy quen biết nhau thực tế cũng là do Tiêu Nhã có hợp tác với nhà họ Chu, nên mới thân thiết.
Nhưng mãi đến khi quen nhau rồi, Tiêu Nhã mới dần biết được, tuy Chu Tư Vũ là con gái của ông chủ nhà họ Chu, nhưng lại là con gái út, đừng nói sẽ trở thành người thừa kế như cô ấy, mà ngay cả ở trong gia tộc cũng chẳng có quyền lên tiếng nữa là.
Cũng vì điều đó nên tình bạn giữa Tiêu Nhã và Chu Tư Vũ mới không có lợi ích gia tộc, mà chỉ là bạn bè bình thường.
Còn đối với Lâm Hàn, theo tính cách của Tiêu Nhã thì dù cô ấy có thích anh, cũng sẽ không tiếp xúc nhiều với Lâm Hàn, mà chỉ đền đáp ơn cứu mạng xong, sau đó tạm biệt nhau.
Ngày hôm qua, Tiêu Nhã đã dằn tình cảm mình xuống, chỉ lo xử lý công việc, định không liên lạc với anh nữa.
Nhưng hôm nay, cô ấy vẫn không nhịn được, tính gọi Lâm Hàn ra cùng nhau đi chơi như một chuyến đi chơi bình thường. Hết hôm nay, Tiêu Nhã sẽ không liên lạc với anh nữa.
Mà hôm nay cũng coi như chấm một dấu chấm tròn cho cuộc gặp gỡ của cả hai.
Một lát sau, Lâm Hàn đã lái xe đi đến Thung lũng tình yêu, gặp Tiêu Nhã.
"Đến lâu chưa? Đi ăn chút gì trước đi", Lâm Hàn chào hỏi.
"Được, tôi nhớ gần đây có quán hoành thánh ăn ngon lắm, anh đi ăn với tôi nhé?"
Tiêu Nhã cười tươi, coi bộ tâm trạng đang rất tốt.
Lâm Hàn đương nhiên đồng ý, anh gật đầu rồi cùng nhau xuất phát.
Cái quán hoành thánh ăn rất ngon kia, thực tế chỉ là quán ăn nhỏ trong một con hẻm, toàn bộ mặt tiền của nó chắc chưa tới mười mét vuông.
Lâm Hàn nhìn xung quanh, có hơi bất ngờ, một người thừa kế dòng dõi quý tộc như Tiêu Nhã lại thích đến mấy cái quán ăn nhỏ này ăn ư?
Tiêu Nhã như nhận ra sự khó hiểu của Lâm Hàn, cười nói: "Quán hoành thánh này là quán hồi nhỏ tôi rất thích ăn, mẹ tôi thường xuyên dẫn tôi đến".
Tiêu Nhã nhìn xung quanh với vẻ hoài niệm, tiếp tục nói: "Chớp mắt đã hơn mười năm chưa đến đây rồi".
"Hơn mười năm? Cô lớn rồi, mẹ cô lại không đến đây với cô nữa ư?", Lâm Hàn hỏi.
Sắc mặt Tiêu Nhã chợt đượm buồn, đáp: "Sau khi mẹ tôi mất, tôi trở thành người thừa kế của nhà họ Tiêu. Bố rất nghiêm khắc với tôi, tôi cũng không có nhiều thời gian, rảnh ra được tý, tôi cũng phải nghỉ ngơi chứ, nên hoàn toàn không thể nào tới nơi như này ăn được".
"Vậy à, ngại quá", Lâm Hàn hơi áy náy nói.
"Không sao".
Sau đó, bầu không khí có chút nặng nề, cả hai cũng không biết nói gì, mãi đến khi hai bát hoành thánh được bưng lên, hai người mới bắt đầu ăn.
Lâm Hàn cúi đầu ăn, liếc nhìn Tiêu Nhã một cái, trong lòng cũng hiểu cho cô.
Giống với cô ấy, Lâm Hàn sinh ra trong một gia tộc lớn như nhà họ Lâm, từ nhỏ đã phải chịu sự đào tạo và huấn luyện một cách khắc nghiệt.
Tuổi thơ của người khác là nô đùa, rong chơi với những tiếng cười, còn trong ký ức của anh, chỉ là nỗi vất vả ngày qua ngày bởi đủ loại huấn luyện.
Lớn lên trong một gia tộc lớn, từ khi sinh ra đã sở hữu của cải mà có lẽ cả đời của một người bình thường cũng chẳng thể có được, nhưng đồng nghĩa với nó là phải gánh vác áp lực mà bọn họ không tài nào tưởng tượng nổi.
Đối với những người như Lâm Hàn và Tiêu Nhã, họ không có tuổi thơ.
Mà cái nơi như Thung lũng tình yêu này, với Tiêu Nhã có lẽ chính là một ký ức đẹp ít ỏi trong tuổi thơ của cô ấy.
Ăn hoành thánh xong, cả hai bèn đi vào Thung lũng tình yêu.
Sau khi soát vé đi vào trong, sắc mặt Tiêu Nhã mới bình thường trở lại, tựa như nhớ tới đoạn ký ức vui vẻ nào đó nên tâm trạng cũng tốt lên theo.
"Anh biết không? Lần đầu tiên tới nơi này là do mẹ dẫn tôi đến lúc tôi 6 tuổi. Tôi nhớ như in, thời tiết hôm đó rất đẹp, gió thu thổi rất chi thoải mái..."
Tiêu Nhã cười, chậm rãi kể lại đoạn ký ức đó của cô ấy.
Lâm Hàn đứng cạnh cũng nghiêm túc lắng nghe.
Trong Thung lũng tình yêu có rất nhiều trò chơi, nhưng cả hai lại chẳng chơi cái nào, gần như cả nửa ngày chỉ đi bộ nói chuyện phiếm. Nội dung thì đều là những ký ức tuổi thơ của Tiêu Nhã.
Hôm nay, dường như cô ấy nói nhiều hơn mọi khi một cách khác lạ, hoàn toàn không giống cô chủ giỏi giang ngày thường.
Đến trưa, hai người lại đi ăn trong một quán nhỏ mà trước đây Tiêu Nhã rất thích. Sau đó, Tiêu Nhã bèn kéo Lâm Hàn đi dạo phố cùng mình.
Lâm Hàn lại chẳng có câu than phiền nào, cả hành trình đều yên lặng lắng nghe. Dường như vì hai người có hoàn cảnh khá giống nhau, nên anh có thể hiểu được những áp lực từ nhỏ đến lớn mà Tiêu Nhã phải chịu đựng.
Ngay cả chính Lâm Hàn, đôi khi anh cũng có chút không chịu nổi áp lực ấy, huống chi là một cô gái như Tiêu Nhã.
Buổi chiều, hai người giống như một cặp tình nhân, Tiêu Nhã khoác tay Lâm Hàn, nhưng cũng không dán sát vào người anh.
Cả hai trò chuyện vui vẻ với nhau, đi dạo phố rồi xem phim, ăn đồ ăn vặt như các cặp tình nhân khác...
Bọn họ nói rất nhiều, nhưng gần như đều là chuyện quá khứ hay những vấn đề có liên quan đến ghi-ta, chứ không nhắc đến công việc.
Còn Lâm Hàn, anh cũng dần nhận ra suy nghĩ của Tiêu Nhã, cô ấy muốn chấm một dấu chấm tròn đẹp đẽ cho hai người, kết thúc mối quan hệ lần này.
Mặc dù, Lâm Hàn có hơi thất vọng và cảm thấy bất lực với việc này, dù sao anh vốn định mượn tay nhà họ Tiêu đối phó với nhà họ Khương, nhưng lại không có cách nào. Tóm lại là Lâm Hàn có việc muốn nhờ, chẳng qua trước mắt anh lại chưa đủ thực lực để hợp tác với một dòng dõi quý tộc như nhà họ Tiêu.
Nhưng về mặt khác, Lâm Hàn cũng hiểu được cách làm ấy của Tiêu Nhã, thậm chí còn khá nể phục một người con gái kiên cường như cô ấy.
Hết ngày, hai người chào tạm biệt nhau, rồi ai đi đường nấy.
Tiêu Nhã liếc nhìn Lâm Hàn lần cuối, dằn xúc động muốn giữ anh lại, cuối cùng bước thẳng lên xe rời đi.
Lần này, có lẽ là lần cuối hai người gặp nhau.
Dù trong lòng có không muốn, nhưng Tiêu Nhã chỉ có thể làm thế, bởi vì trách nhiệm trên vai buộc cô phải làm vậy.
Lâm Hàn thở dài, cũng lên xe của mình rời khỏi đây, về nhà họ Khương, chỉ đành nghĩ biện pháp khác vậy.
Cùng lúc đó, bên trong biệt thự nhà họ Chu, có hơn mười chiếc xe thần bí dừng lại, một đám người bước xuống.
Đi đầu lại chính là người của nhà họ Khương...
Thấy Dương Lệ chuẩn bị lái xe đi, Hạ Minh Hạo nhanh chóng chặn trước xe, không cho cô đi.
“Dương Lệ, cô đúng là đồ giả tạo, lại còn không bao giờ là loại người đó, không bao giờ đi đường tắt, quan hệ? Những chuyện trước đây Lâm Hàn làm chẳng phải là cô và Lâm Hàn lạm dụng chức quyền sao? Thật là thú vị!”, Hạ Minh Hạo hậm hực nói.
Hạ Đạt gật đầu rồi cũng nói: “Đúng thế, đừng tưởng chúng tôi không biết những chuyện cô làm, bây giờ bảo nhà họ Hạ có lợi ích liền làm người tốt á? Đừng hòng! Tôi nói cho cô biết, nếu cô không giúp nhà họ Hạ chúng tôi thì tôi sẽ vạch trần cho mọi người thấy việc cô và Lâm Hàn lạm dụng chức quyền trước kia! Sau Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương cô rất nở này nở mặt đúng không? Muốn ‘nở mặt” thêm nữa đúng không?”
Dương Lệ nghe xong thì khẽ cau mày, không hiểu họ đang nói gì, cô và Lâm Hàn vẫn luôn nghiêm túc, công bằng, họ lạm dụng chức quyền khi nào?
Mặc dù nghi ngờ nhưng Dương Lệ cũng không thể làm rõ chuyện này ngay bây giờ, chỉ đành chờ sau này hỏi Lâm Hàn thôi. Bây giờ cô còn có việc phải làm, cô đã hẹn thời gian, nếu bây giờ không đi thì sẽ muộn mất. Dương Lệ rất ghét người khác đến muộn, cô cũng không cho phép bản thân đến muộn.
“Tôi không quản nổi việc ông muốn làm, nhưng bây giờ mong ông tránh đường!”, Dương Lệ thờ ơ nói.
Lúc này, nhân viên bảo vệ đang tuần tra khu biệt thự núi Vân Mộng nghe thấy tiếng động liền chạy tới, thấy có người chặn đầu xe chủ nhà bèn vội vàng vung gậy điện ra.
“Mấy người làm gì vậy?”, nhân viên bảo vệ hét lên.
Hạ Đạt và Hạ Minh Hạo thấy thế thì tránh sang một bên, không dám ngăn cản nữa.
Dương Lệ lập tức nhân cơ hội khởi động xe, phóng nhanh rời đi.
Cùng lúc này, trong một trang viên ở thành phố Thiên Kinh.
Vương Vĩnh vừa nhận được một số tài liệu từ gia tộc, phía trên là thông tin danh tính cụ thể của Lâm Hàn từ cuộc điều tra.
Nhìn thông tin về Lâm Hàn trên tay, lông mày Vương Vĩnh từ từ cau lại.
Trong tài liệu, Lâm Hàn hoàn toàn không phải người bình thường, trong tay anh có ba công ty, tuy không lớn nhưng tiềm năng đều không nhỏ.
Hơn nữa Lâm Hàn còn có bà xã là chủ trì Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương lần này.
Sau khi đọc kỹ lý lịch gia đình Lâm Hàn, Vương Vĩnh càng thêm nghi hoặc.
Toàn bộ lịch sử gia tộc của Lâm Hàn, dường như đột nhiên phát triển tốt lên vậy, mấy năm trước gần như không có phát triển gì, tự nhiên mấy năm nay lại phát triển một cách nhanh chóng, mọi thứ đều có vẻ kỳ lạ.
“Bố, bố cũng xem đi, dựa theo thông tin trên tài liệu này, Lâm Hàn hoàn toàn không phải người bình thường, anh ta rất có vấn đề!”, Vương Vĩnh nói rồi đưa tài liệu cho người đàn ông trung niên có phần uy nghiêm đang ngồi trên vị trí ghế giữa.
Người này chính là gia chủ nhà họ Vương hiện tại, Vương Chí Quân.
Vương Chí Quân có chút lơ đễnh, chẳng phải chỉ là một tên tiểu bối họ Lâm thôi sao? Ông ta biết hết những người có máu mặt ở thành phố Thiên Kinh này, nhưng không có ai họ Lâm.
Còn về thế lực bên ngoài Thiên Kinh, căn bản không đáng để quan tâm.
Những thế gia danh tiếng gần xa của khu bình thường khác, đến thành phố Thiên Kinh cùng lắm cũng chỉ là thế gia nhỏ nhất, thậm chí còn không xứng với cái danh thế gia!
Sau khi nhận lấy đọc qua, Vương Chí Quân cũng hơi nhíu mày.
Những thông tin khác không có gì, ngoại trừ tốc độ phát triển gần đây có chút kỳ lạ thì những thứ khác cùng lắm cũng chỉ được coi là một chàng thanh niên có tham vọng lớn mà thôi. Nhưng cũng chỉ là chút tham vọng, về mặt thực lực thì nhà họ Vương không hề để vào mắt.
Nhưng bà xã là người chủ trì Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương này, mới là điều đáng nói.
Ai cũng biết nhà họ Vương là thế gia tương đối nổi tiếng ở thành phố Thiên Kinh, nhưng vẫn chưa đủ tư cách tham dự hội nghị thượng đỉnh như là một thành viên chính, chỉ có thể ngồi bên ngoài.
Thành phố Thiên Kinh chỉ có mấy thế gia nổi tiếng nhất cùng với bốn quý tộc lớn mới được tham dự ở vị trí ghế chính!
“Con nghĩ Lâm Hàn này cũng không có năng lực gì, chỉ dựa vào vợ, khả năng bám váy vợ khá tốt. Lần này cũng vậy, anh ta cũng tiếp cận cô cả Tiêu Nhã, thật ghê tởm!”, Vương Vĩnh có chút oán hận.
Vương Chí Quân nghe vậy sắc mặt cũng không tốt lắm: “Tiểu Vĩnh, không thể coi thường Lâm Hàn, con mau nói cho bố biết sao cậu ta lại quen Tiêu Nhã”.
Ngay sau đó Vương Vĩnh kể lại đại khái tình hình mình biết cho Vương Chí Quân.
Vương Chí Quân nghe xong, sắc mặt trầm xuống: “Bố dám khẳng định Lâm Hàn này chắc chắn tiếp cận Tiêu Nhã có mục đích, thậm chí những kẻ định bắt cóc Tiêu Nhã có thể không phải người nhà họ Khương mà chính là do Lâm Hàn cố ý sắp xếp!”
“Hả? Tiếp cận Tiêu Nhã có mục đích? Mục đích gì ạ?”, Vương Vĩnh hoảng hốt, anh ta tiếp cận Tiêu Nhã rất lâu mới tạm coi là bạn bè bình thường có thể đi ăn bữa cơm với Tiêu Nhã mà thôi.
Lâm Hàn này mới mấy ngày đã được Tiêu Nhã coi trọng, cứ tiếp tục thế này chẳng phải Vương Vĩnh anh ta đã thua Lâm Hàn rồi sao?
“Đúng thế, chắc chắn có mục đích, chúng ta không thể để tên nhóc đột nhiên xuất hiện này phá hỏng chuyện tốt được”, vẻ mặt Vương Chí Quân hơi vặn vẹo.
Vương Vĩnh nghe vậy cũng lạnh lùng nói: “Hay là chúng ta phái nhiều cao thủ đi trừ khử tên này? Bất kể anh ta đột nhiên xuất hiện vì mục đích gì, chắc chắn đều sẽ ảnh hưởng đến chúng ta”.
Vương Chí Quân gật đầu nói: “Đúng, bố nghi ngờ Lâm Hàn chắc chắn muốn thông qua Tiêu Nhã và nhà họ Tiêu để vơ vét một số lợi ích trong cuộc họp quý tộc này, mở rộng thế lực của mình, thậm chí là trở thành thế gia! Và có thể còn muốn tiến vào thành phố Thiên Kinh!”
Vương Vĩnh khẽ gật đầu, cuộc họp quý tộc tổ chức một năm một lần, do bốn quý tộc chủ trì, các thế lực khác ở thành phố Thiên Kinh đều tham gia.
Mặc dù không nhiều người biết về cuộc họp quý tộc này, nhưng chỉ cần là người có máu mặt đều sẽ biết, đây là cuộc họp chia miếng bánh tài nguyên của tất cả các thế lực trong Thiên Kinh.
Nhà họ Vương đã có rất nhiều chuẩn bị cho cuộc họp quý tộc này, để có thể trở thành thế lực phụ của nhà họ Tiêu, mở rộng thế lực của mình hơn nữa.
Phương pháp chủ yếu của họ là để Vương Vĩnh tiếp cận Tiêu Nhã, dù sao Tiêu Nhã cũng là gia chủ tương lai của nhà họ Tiêu, bây giờ cô ấy cũng đã dần có tiếng nói hơn trong nhà họ Tiêu.
Thậm chí, nếu có thể, sau này ông còn để Vương Vĩnh theo đuổi Tiêu Nhã, như vậy cũng đồng nghĩa với việc làm chủ nhà họ Tiêu, sở hữu thế lực của quý tộc!
Mà kế hoạch quan trọng như vậy đương nhiên không thể bị phá huỷ bởi một kẻ đột nhiên xuất hiện như Lâm Hàn được.
Không ai có thể ngăn cản bước tiến của nhà họ Vương, một khi có người ngăn cản, nhà họ Vương chắc chắn sẽ giải quyết trở ngại bằng mọi cách!
“Vương Vĩnh, con nhớ khoảng thời gian trước khi diễn ra cuộc họp quý tộc này, nhất định phải tiếp xúc với Tiêu Nhã nhiều nhất có thể để tạo ấn tượng tốt với con bé. Bên này bố sẽ phái toàn bộ cao thủ của gia tộc đi ám sát Lâm Hàn, không để cậu ta gặp được Tiêu Nhã, cản trở kế hoạch của chúng ta!”, Vương Chí Quân lại nói.
Vương Vĩnh gật đầu, sau đó rời đi, tiếp tục xây dựng mối quan hệ với Tiêu Nhã.
Còn Vương Chí Quân thì gửi thông báo cho các cao thủ đang rải rác từ các quận khác nhau của thành phố Thiên Kinh, tập trung tại trang viên nhà tổ!
Chương 547: Dương Lệ gây khó dễ
Thành phố Đông Hải.
Sau khi Dương Lệ rời khỏi biệt thự núi Vân Mộng, cô lái xe thẳng đến livestream Sa Ngư.
Dương Lệ không ưa những người nhà họ Hạ vừa gặp khi nãy, không hiểu sao Lâm Hàn lại làm bạn với những người này.
Nhất là khi vừa nãy người đó nói trước đây Dương Lệ và Lâm Hàn đã lạm dụng chức quyền, Dương Lệ càng khó hiểu. Cô chưa bao giờ lạm dụng chức quyền, luôn luôn làm việc theo lẽ công bằng.
Dương Lệ rất muốn hỏi Lâm Hàn để làm rõ chuyện này, nhưng cô cũng biết thời gian này anh có việc rất quan trọng cần làm nên không muốn làm phiền anh, chỉ đành thị sát đánh giá ba công ty livestream Sa Ngư trước, sau đó tìm cơ hội hỏi Lâm Hàn sau.
Công ty livestream Sa Ngư.
Tối qua về công ty làm việc xuyên đêm, Lý Minh đã yêu cầu nhân viên trực ban tăng cường kiểm tra, làm tốt công tác chuẩn bị để đảm bảo không có sai sót gì, chào đón người tới kiểm tra của quỹ đầu tư Nhân Phàm là Dương Lệ.
Lý Minh cả đêm không ngủ nhưng lúc này vẫn tràn đầy năng lượng, Dương Lệ tới nơi đúng thời gian đã hẹn.
Mặc dù việc trước đây livestream Sa Ngư đột ngột bị chèn ép và phải đóng cửa công ty đã kết thúc, nhưng vẫn để lại một số ảnh hưởng xấu cho công ty.
Đặc biệt là sau khi đã sẵn sàng lên sàn chứng khoán, sức ảnh hưởng của chuyện này càng lớn hơn.
Mà đợt kiểm tra và đánh giá lần này của quỹ đầu tư Nhân Phàm là cơ hội tốt nhất cho livestream Sa Ngư.
Nếu mọi điều thuận lợi, có được sự đầu tư khả quan và sự hợp tác chặt chẽ thì livestream Sa Ngư sẽ không chỉ quét sạch những ảnh hưởng xấu trước đây, mà còn có thể lên một tầm cao mới.
Lại thêm công ty đã làm rất nhiều việc cho công tác chuẩn bị lên sàn, Lý Minh có tự tin nhất định sẽ thành công và đạt kết quả tốt.
Có thể nói, livestream Sa Ngư có cất cánh được hay không, phụ thuộc vào việc có nắm bắt được cơ hội lần này hay không.
Lúc này, vài chiếc xe hơi dừng lại trước livestream Sa Ngư.
Lý Minh liếc nhìn, nhanh chóng dẫn theo vài nhân viên đã chuẩn bị sẵn sàng tiến lên chào hỏi.
“Xin chào, xin hỏi các cô là?”, Lý Minh lịch sự hỏi.
Một cô gái trẻ xuống xe, nhìn Lý Minh rồi trả lời: “Chào anh, tôi là Vu Tư, trợ lý được quỹ đầu tư Nhân Phàm cử tới thị sát lần này, đây là đội tới kiểm tra của chúng tôi”.
Xác nhận là người của quỹ đầu tư Nhân Phàm, Lý Minh vui mừng khôn xiết vội vàng giới thiệu bản thân:
“Chào cô! Tôi là Lý Minh, là giám đốc điều hành của livestream Sa Ngư, nhiệt liệt hoan nghênh các cô đến kiểm tra, mời mọi người vào”.
Vu Tư không nhúc nhích, giải thích:
“Đợi thêm lát nữa, tôi chỉ là trợ lý, giám đốc Dương phụ trách thị sát lần này chắc cũng sắp tới rồi, vui lòng đợi thêm một lát”.
Lý Minh nghe vậy thì gật đầu, đứng sang một bên chờ, trong lòng có chút tò mò.
Lý Minh cũng tham dự Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương nên đương nhiên biết Dương Lệ, cô là chủ toạ hội nghị, cũng là người phụ trách sự phát triển của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương lần này.
Thậm chí tối qua Lý Minh cũng nhận được điện thoại Dương Lệ đích thân gọi tới.
Trước đó mấy người Lý Minh đã làm theo chỉ dẫn của Lâm Hàn, liên hệ trước với những người của quỹ đầu tư Nhân Phàm, nhưng không gặp được người có tiếng nói.
Nhưng không ngờ Lâm Hàn chỉ vừa ra mặt vài phút, người này đã đích thân gọi tới, bây giờ còn đích thân tới kiểm tra.
Khi tò mò về Lâm Hàn, lòng Lý Minh đồng thời cũng có chút kích động.
Dương Lệ đích thân đến, nếu mọi việc suôn sẻ, livestream Sa Ngư của họ có thể nhận được nhiều khoản đầu tư và hợp tác hơn, tương lai của Sa Ngư sẽ vượt xa mong đợi!
Không lâu sau, một chiếc Mercedes Benz bình thường dừng lại.
Cửa xe mở ra, Dương Lệ trông có vẻ già giặn nhưng không mất đi vẻ quyến rũ bước ra khỏi xe.
Nhận ra Dương Lệ, trong lòng Lý Minh có chút kinh ngạc, mặc dù đã nhìn thấy cô ở hội nghị thượng đỉnh nhưng khoảng cách tương đối xa, anh ta không nhìn rõ lắm, bây giờ tận mắt nhìn thấy đúng là hơi sốc…
Xinh đẹp, đồng thời toát lên vẻ già giặn, giàu kinh nghiệm, đặc biệt khí thế trên người cô khiến người luôn là lãnh đạo công ty như Lý Minh có chút cảm giác không với tới.
Không hiểu sao, Lý Minh lại có chút sùng bái Dương Lệ, trong lòng thầm đoán, người phụ nữ như thế này, phải là người đàn ông như thế nào mới có thể xứng đôi được chứ? Nghĩ một hồi, Lý Minh cũng chỉ có thể nghĩ đến Lâm Hàn, người đàn ông thần bí và mạnh mẽ.
“Tổng giám đốc Dương”.
“Tổng giám đốc Dương”.
Mấy người Vu Tư bước lên chào hỏi đơn giản.
Dương Lệ khẽ gật đầu, sau đó nhìn Lý Minh.
Tối qua sau khi thông báo cho ba công ty và người của mình, Dương Lệ đã cẩn thận xem xét thông tin về ba công ty, trong đó đương nhiên có cả Lý Minh.
“Anh là quản lý tài chính của app Sa Ngư, anh Lý Minh đúng không?”, Dương Lệ hỏi.
“Đúng thế tổng giám đốc Dương, chúng tôi đã chuẩn bị xong hết rồi, các cô uống trà nghỉ ngơi trước hay bắt đầu kiểm tra, đánh giá luôn?”, Lý Minh hỏi.
Dương Lệ khẽ gật đầu, đáp: “Bắt đầu kiểm tra luôn đi, không cần trà nước gì đâu, tôi không thích những thứ đó”.
Lý Minh gật đầu, anh ta đã đoán được từ trước nên cũng chuẩn bị cả hai phương án.
Nếu là công ty khác, nói là thị sát thật ra là để tạo quan hệ tốt với người thị sát, thậm chí có khi còn hối lộ, còn tình hình thực tế của công ty đó ra sao, chỉ cần không quá tệ, không đến mức không đạt tiêu chuẩn là được.
Nhưng quỹ đầu tư Nhân Phàm và Dương Lệ hiển nhiên không thể áp dụng phương pháp này.
Sau phần giới thiệu và chào hỏi ngắn gọn, người của cả hai công ty bước vào công ty livestream Sa Ngư, bắt đầu công việc thị sát, đánh giá.
Để chuẩn bị cho việc lên sàn, dưới sự giám sát của Lâm Hàn và Lý Minh, livestream Sa Ngư vốn đã làm rất tốt.
Sau khi tham dự Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương, mọi mặt đều được kiểm soát nghiêm ngặt, hầu như không có sai sót, mọi mặt đều được làm rất tốt.
Vì vậy không cần làm một số việc hời hợt ngoài mặt như các công ty khác khi gần tới lúc thị sát, livestream Sa Ngư hoàn toàn có thể cho thấy mặt thực sự.
Mọi phương diện công việc đều kinh doanh như bình thường, chỉ cần chú ý một chút là được.
Mà đội ngũ của Dương Lệ cũng rất chuyên nghiệp, không lâu sau khi bắt đầu kiểm tra, họ đã nhìn ra công ty này có năng lực thật sự, đều được hoạt động bình thường.
Người của Lý Minh dẫn nhóm người Vu Tư đi kiểm tra, còn Lý Minh và Dương Lệ lặng lẽ chờ đợi trong phòng họp của trụ sở livestream Sa Ngư.
Trong phòng họp chỉ có Lý Minh và Dương Lệ, bầu không khí có chút im ắng.
Lý Minh muốn thử nói chuyện, dù sao sau này nếu hợp tác, không dùng đến hối lộ thì quan hệ cũng nên hoà thuận một chút, nhưng Dương Lệ không đáp lời Lý Minh, vì thế anh ta cũng đành im lặng.
Trợ lý bưng trà tới, Lý Minh ra hiệu để đó rồi bảo trợ lý ra ngoài.
“Mời cô uống trà”, Lý Minh hơi ngượng ngùng bảo.
Dương Lệ nhận lấy, nhấp một ngụm rồi cuối cùng chủ động nói:
“Theo báo cáo của tôi, mọi thứ trong công ty các anh đều ổn, nhưng có một việc này nếu không làm rõ thì tôi sẽ không đầu tư cho bên các anh”.
Lý Minh khẽ cau mày, anh ta lăn lộn trong thương trường đã lâu, cảm giác dường như Dương Lệ đang gây phiền phức cho mình.
“Không biết là chuyện gì vậy? Cô cứ nói đi”, Lý Minh bảo.
“Có một người tên là Lâm Hàn, chắc anh cũng biết đúng không? Hãy cho tôi biết mối quan hệ cụ thể của anh với anh ấy?”, Dương Lệ hỏi.
Chương 548: Hợp tác!
Lý Minh sửng sốt, ngạc nhiên nhìn Dương Lệ, chỉ cảm thấy chuyện không hay sắp xảy ra.
Mặc dù ba công ty bao gồm livestream Sa Ngư thực tế đều thuộc về Lâm Hàn, nhưng họ không nói với người ngoài như thế.
Mà chuyện hôm nay, đương nhiên Lý Minh hiểu là do có Lâm Hàn giúp đỡ, nếu không bây giờ họ vẫn chưa có tư cách để liên lạc với người của quỹ đầu tư Nhân Phàm.
Ít nhất là sau khi các thành viên khác trong Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương tiếp xúc với quỹ đầu tư Nhân Phàm xong, lúc đó mới đến lượt Sa Ngư bọn họ.
Còn chuyện ba công ty này thuộc về Lâm Hàn, Lâm Hàn cũng từng dặn mấy người Lý Minh không được tuỳ tiện nói cho người ngoài biết, đương nhiên anh ta cũng không tiện nói cho Dương Lệ.
Hơn nữa Dương Lệ còn hỏi bằng giọng điệu chất vấn, Lý Minh cảm thấy nếu nói ra có thể sẽ không có kết quả tốt.
Mà Dương Lệ lúc này cũng đang nhìn chằm chằm Lý Minh, trong lòng có rất nhiều suy nghĩ.
Vì chuyện sáng nay nên Dương Lệ đã đoán được gì đó, cô nghĩ ba công ty này cũng có liên quan gì đó với Lâm Hàn nên muốn hỏi.
Thấy Lý Minh vẫn không lên tiếng, Dương Lệ bảo: “Thế nào? Không trả lời được à? Nếu không trả lời được thì tôi sẽ huỷ bỏ việc đầu tư và hợp tác với công ty các anh”.
Lý Minh nghe thế thì do dự.
Nếu nói ra sẽ làm trái mệnh lệnh của Lâm Hàn, nếu không nói thì việc đầu tư và hợp tác lần này khả năng cao sẽ bị huỷ bỏ, hai bên đều khó xử.
Một lúc sau, Lý Minh vẫn bất đắc dĩ nói: “Thật xin lỗi, tôi từ chối trả lời vấn đề này. Nếu không thể đầu tư và hợp tác thì tôi cũng rất tiếc, nhưng không có cách nào”.
Lý Minh nói xong thì đứng dậy, chuẩn bị tiễn Dương Lệ đi.
Dương Lệ hơi bất ngờ nhìn Lý Minh, thật sự vào lúc này Dương Lệ đã nhìn ra ba công ty này chắc chắn có liên quan đến Lâm Hàn.
Tuy nhiên điều khiến Dương Lệ ngạc nhiên là Lý Minh vẫn từ chối trả lời, anh ta không ngần ngại bỏ qua cơ hội hợp tác đầu tư hiếm có này, đồng thời bỏ lỡ cơ hội khiến livestream Sa Ngư phất lên.
Lúc này Dương Lệ cũng an tâm hơn chút, Lý Minh không phải người trước mặt một kiểu, sau lưng một kiểu.
Mặc dù đoán được ba công ty này chắc chắn có liên quan đến Lâm Hàn, Dương Lệ cũng rất tò mò muốn hiểu, nhưng sau này cô hỏi Lâm Hàn là được, vậy nên cô cũng không muốn hỏi Lý Minh quá nhiều.
Những việc cô vừa làm chỉ để xem nhân phẩm người này thế nào thôi.
Trên thực tế, bất kể ba công ty này có liên quan đến Lâm Hàn hay không, chỉ cần họ có tiềm lực thì Dương Lệ vẫn sẽ công bằng, hợp tác và đầu tư.
Mà người của Dương Lệ vừa gửi tin nhắn tới, mọi mặt của công ty này đều rất tốt, có tiềm năng rất lớn, rất đáng để đầu tư và hợp tác.
“Được rồi, tôi đi đây”, Dương Lệ nói.
Lý Minh thở dài, gật đầu đưa Dương Lệ ra khỏi phòng họp, tiễn cô đi.
Lúc này Vu Tư đã đến bên cạnh Dương Lệ, đưa cho cô một bản báo cáo, đó là bản tóm tắt quá trình kiểm tra và đánh giá livestream Sa Ngư.
Dương Lệ nhìn thoáng qua, trong lòng thả lỏng, cô nói với Lý Minh: “Được rồi, đến đây thôi, tôi còn có việc khác cần làm. Tiếp theo trợ lý của tôi sẽ bàn bạc chi tiết hợp tác và ký hợp đồng với anh. Nếu có vấn đề gì, các anh có thể hỏi cô ấy”.
Nói xong Dương Lệ rời khỏi livestream Sa Ngư.
Mà Lý Minh đang đứng tại chỗ lại sửng sốt, có nghi ngờ mình nghe nhầm.
Ý Dương Lệ vừa rồi là không phải huỷ bỏ hợp tác, mà là tiến tới hợp tác?
Thấy Lý Minh vẫn ngẩn người đứng tại chỗ, Vu Tư hơi nghi hoặc hỏi: “Giám đốc Lý, anh còn việc gì cần làm không? Nếu không có việc gì quan trọng, hôm nay chúng ta sẽ bàn bạc chi tiết việc đầu tư và hợp tác, ký hợp đồng xong chúng ta sẽ chính thức bắt đầu hợp tác, được chứ?”
Lý Minh hoàn hồn, mỉm cười nói: “Tôi còn tưởng cô Dương muốn huỷ bỏ hợp tác với chúng tôi”.
“Sao có thể?” Vu Tư càng thêm ngờ vực, cô ấy giải thích: “Chúng tôi vừa tiến hành kiểm tra đánh gia công ty livestream Sa Ngư các anh, mặc dù là công ty nhỏ nhưng mọi mặt đều làm rất tốt, tiềm lực lại lớn, rất có thể trở thành công ty dẫn đầu trong ngành phát sóng trực tiếp, sao chúng tôi lại không hợp tác với các anh được?”
“Nhưng vừa nãy cô Dương nói…”, vẻ mặt Lý Minh hơi kỳ lạ.
Vu Tư mỉm cười đáp: “Giám đốc Lý nghĩ nhiều rồi, mặc dù không biết sếp tôi nói gì với anh, nhưng xưa nay cô ấy đều làm việc một cách công bằng, nếu mọi mặt công ty anh đều đáp ứng hoặc vượt quá yêu cầu hợp tác của chúng tôi thì chắc chắn sẽ đạt được hợp tác!”
Lý Minh gật đầu, dù sao anh ta cũng lăn lộn trong nghề đã lâu, lúc này cũng hiểu vừa nãy Dương Lệ chỉ thử mình thôi, trên thực tế dù Lý Minh nói thế nào, làm thế nào thì đều đạt được hợp tác.
Đột nhiên Lý Minh hơi tò mò về Dương Lệ, rốt cuộc đây là người phụ nữ mạnh mẽ thế nào, phong cách làm việc của cô thật sự nằm ngoài tầm hiểu biết của Lý Minh.
Sau đó, Lý Minh và ban giám đốc quan trọng của công ty đã tổ chức một cuộc họp với mấy người Vu Tư, mãi đến chiều mới kết thúc cuộc họp.
Trong buổi họp này cơ bản đã thống nhất phương hướng hợp tác, ký hợp đồng xong vài ngày nữa sẽ bắt đầu hợp tác ngay.
Còn một số chi tiết cụ thể của việc hợp tác, họ sẽ từ từ thảo luận theo tình hình thực tế sau.
Lý Minh vốn muốn tiếp đãi mấy người Vu Tư, nhưng họ lại thẳng thừng từ chối, Lý Minh hiểu cách làm việc của họ nên cũng không ép buộc.
Sau khi tiễn nhóm Vu Tư đi, Lý Minh đứng ở cửa công ty livestream Sa Ngư, đột nhiên có chút hoang mang.
Mọi việc diễn ra quá suôn sẻ, suôn sẻ đến mức Lý Minh có chút không thể dự đoán được.
Đến giờ, sự hợp tác giữa livestream Sa Ngư và quỹ đầu tư Nhân Phàm đã đạt được, hơn nữa số tiền đầu tư và chiều sâu hợp tác của quỹ đầu tư Nhân Phàm vượt xa mong đợi của Lý Minh.
Đây là cơ hội cực kỳ hiếm có dành cho livestream Sa Ngư!
“Giám đốc Lý, lần này Sa Ngư chúng ta chắc chắn cất cánh được rồi đúng không?”
Một giám đốc của livestream Sa Ngư nhìn Lý Minh rồi hỏi.
Các quan chức cấp cao khác cũng đều nhìn Lý Minh với vẻ nhiệt tình.
Lý Minh cười đáp: “Đứng nơi đầu gió, ngay cả heo còn có thể cất cánh, huống hồ gì chúng ta?”
Nói xong Lý Minh rời đi.
Các giám đốc điều hành còn lại ở tại chỗ, trong lòng đầy hăng hái, như Lý Minh nói, cơ hội hiếm thấy này dù là heo cũng có thể cất cánh huống hồ là những giám đốc điều hành nhiều kinh nghiệm như họ? Nhân cơ hội này, họ nhất đinh phải khiến livestream Sa Ngư trở nên huy hoàng, rực rỡ!
Một khách sạn nào đó ở thành phố Thiên Kinh.
Lâm Hàn đã thức dậy từ sớm nhưng anh chờ đến tối cũng không thấy tin nhắn của Tiêu Nhã. Điều này khiến anh hơi bất đắc dĩ, nhưng cũng không biết phải làm sao. Dù sao chỗ dựa lớn nhất để Lâm Hàn đối phó với nhà họ Khương trước mắt chính là Tiêu Nhã của nhà họ Tiêu.
Mà để không khơi dậy sự nghi ngờ của Tiêu Nhã, Lâm Hàn cũng không tiện chủ động tìm cô ấy, tránh cho mọi nỗ lực trước đó đều uổng phí, Lâm Hàn chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi.
Còn Ngô Xuyên và các anh em Tôn Hàn Các, Lâm Hàn cũng chỉ có thể để họ ra ngoài thăm dò tin tức ở thành phố Thiên Kinh, đồng thời chú ý làm việc kín đáo.
Lúc này, cuối cùng điện thoại Lâm Hàn cũng đổ chuông.
Chương 549: Nhất định phải tính sổ!
Lâm Hàn nhìn lướt qua, không phải Tiêu Nhã mà là Lý Minh, anh nhấn nút nghe.
“Thế nào? Kết quả thị sát hôm nay thế nào? Mọi việc diễn ra tốt đẹp chứ?”, Lâm Hàn hỏi.
Lý Minh ở đầu bên kia điện thoại lúc này vẫn còn chút kích động: “Cậu Lâm, mọi chuyện đều rất thuận lợi, số tiền đầu tư gấp đôi số tiền chúng ta dự kiến trước đó, còn có nhiều phương diện hợp tác. Hợp đồng cũng được ký kết hôm nay luôn, vài ngày nữa sẽ chính thức được hợp tác, trong quá trình này có một tình tiết nho nhỏ, tôi muốn thông báo với cậu”.
“Ồ? Tình tiết nhỏ gì? Nói tôi nghe xem nào”.
“Là thế này, hôm nay…”
Sau đó Lý Minh nói lại chuyện Dương Lệ hỏi mình ngày hôm nay cho Lâm Hàn, không bỏ sót chi tiết nào.
Lâm Hàn nghe xong thì hơi ngạc nhiên.
Anh không ngờ Dương Lệ lại hỏi như vậy, mặc dù không biết điều gì khiến Dương Lệ có suy đoán như vậy, nhưng Lâm Hàn cũng không quan tâm lắm.
Dù sao tình cảm giữa Lâm Hàn và Dương Lệ đang rất tốt, Dương Lệ cũng có hiểu biết nhất định về gia đình Lâm Hàn, sau này anh sẽ hỏi cô sau.
“Tôi biết rồi, anh không cần quan tâm chuyện này, chỉ cần làm tốt việc hợp tác với quỹ đầu tư Nhân Phàm là được. Đây là cơ hội hiếm có, nhất định phải trân trọng, để livestream Sa Ngư có thể cất cánh”, Lâm Hàn nghiêm túc nói.
Sau khi trải qua sự việc gần đây, Lâm Hàn ngày càng nhận thức được tầm quan trọng về thế lực của mình, vậy nên anh vô cùng khẩn trương nâng cao thực lực của bản thân nhiều nhất có thể.
Ba công ty, trong đó livestream Sa Ngư là một phần thực lực của Lâm Hàn, anh muốn đưa ba công ty phát triển hết mức có thể, để chúng không còn là những công ty nhỏ không có tiếng trên thế giới nữa.
Lý Minh trịnh trọng gật đầu: “Cậu Lâm yên tâm đi, tôi nhất định sẽ giám sát thúc giục nhân viên của mình, chắc chắn sẽ trân trọng cơ hội lần này, không để cậu thất vọng!”
Lâm Hàn tiếp tục nói với Lý Minh để tìm hiểu thêm tình hình, sau đó mới cúp máy.
Sau đó Lâm Hàn lại nhận được điện thoại từ công ty bất động sản và siêu thị Hoa Nhuận, tình hình tương tự như với livestream Sa Ngư. Sau khi Dương Lệ và đội ngũ kiểm tra đánh giá, vì thực lực tổng thể của công ty tương đối tốt, mọi mặt không có sơ hở nào, lại rất có tiềm năng nên đều được đầu tư ngoài mong đợi và hợp tác chặt chẽ.
Dương Lệ làm việc mạnh mẽ, quyết đoán, việc hợp tác với ba công ty sẽ chính thức bắt đầu trong hai ngày tới.
Sau khi kết thúc cuộc gọi với siêu thị Hoa Nhuận, Lâm Hàn đã có thể yên tâm.
Mặc dù trong khoảng thời gian ngắn trước mắt, ba công ty đều không cần Lâm Hàn giúp đỡ.
Nhưng suy cho cùng cả ba công ty đều thuộc về Lâm Hàn, là thực lực của anh.
Nếu mọi việc suôn sẻ theo tiến độ hiện tại, Lâm Hàn tin rằng một ngày nào đó trong tương lai, ba công ty sẽ phát triển đến mức có thể thực sự giúp đỡ anh.
Anh ăn tối đơn giản rồi lại liên lạc với Ngô Xuyên tìm hiểu tình hình.
Sau một ngày dò hỏi, vì không quen mà quan hệ cũng có hạn, nhóm người Ngô Xuyên tìm được rất ít thông tin, thông tin hữu ích lại càng ít hơn.
Trong số đó, tin duy nhất hữu ích đối với Lâm Hàn là cuộc họp quý tộc sắp được tổ chức.
Cuộc họp này được bốn quý tộc đứng ra tổ chức, những người có máu mặt ở Thiên Kinh đều tham gia, sau đó chia miếng bánh lợi nhuận.
Những điều này về cơ bản thì dễ nghe ngóng, nhưng bên phía Nhan Thành, vì có bất ngờ nên nghe thêm được một vài tin tức nội bộ.
Cuộc họp quý tộc này không chỉ chia miếng bánh cho các thế lực, mà đôi lúc nó cũng sẽ loại bỏ một số thế gia hay thậm chí là quý tộc, hoặc tăng thêm một vài thế gia hay quý tộc.
Có thể nói, cuộc họp quý tộc này, dù là với thế gia hay với quý tộc gần như là một cuộc cải tổ lớn, quyết định sự sống còn.
Chỉ là trước đây những gia đình này đều thông qua hình thức chiến đấu sống mái, cuộc họp quý tộc này dùng thực lực để nói chuyện, như vậy thương vong mới giảm bớt, thực tế đối với rất nhiều thế gia và quý tộc mà nói, vẫn rất tàn khốc.
“Không ngờ lại có cuộc họp như vậy, tiếp tục điều tra đi. Cuộc họp quý tộc lần này, nếu có thể lợi dụng thì có lẽ sẽ là một cơ hội cho chúng ta”, cuối cùng Lâm Hàn nói.
Sau khi kết thúc cuộc gọi với Ngô Xuyên, Lâm Hàn lại nghỉ ngơi rảnh rỗi, ăn chút gì đó xong đi tắm, khi gần đến giờ anh mới gọi cho bà xã Dương Lệ.
Ngay sau khi điện thoại được kết nối, Dương Lệ lập tức hỏi những nghi ngờ của mình.
“Chồng à, có phải anh có liên quan đến những công ty đó không? Giải trí Tinh Quang, quỹ đầu tư Nhân Phàm, công ty bất động sản và siêu thị Hoa Nhuận?”
Vì đã liên lạc với Lý Minh nên Lâm Hàn đã đoán trước được Dương Lệ sẽ hỏi, nhưng anh hơi ngạc nhiên khi nghe thấy cả Giải trí Tinh Quang.
“Bà xã, trước đây vì để em không lo lắng nên rất nhiều chuyện anh không nói với em. Bây giờ nếu em đã trưởng thành đến mức này rồi, anh cũng có thể từ từ nói cho em biết một số chuyện. Đúng thế, ba công ty này trên thực tế đều là công ty của anh, mấy người Lý Minh chỉ giúp anh làm việc thôi. Nhưng Giải trí Tinh Quang thì sao em biết?”, Lâm Hàn chậm rãi nói.
Thật ra cho dù lần này Dương Lệ không để ý thì Lâm Hàn cũng định nói cho cô. Dù sao hiện tại Dương Lệ cũng không còn là Dương Lệ ban đầu, bây giờ cô đã có thể giúp anh một số việc rồi.
Để nâng cao thực lực, dựa vào bản thân Lâm Hàn có lẽ có thể tạo ra vài công ty rất tốt, nhưng muốn rung chuyển gia tộc tầm cỡ quý tộc thì chỉ dựa vào Lâm Hàn thôi là không đủ, cần dựa vào sự giúp đỡ của mọi người xung quanh. Nhóm Lý Minh, Tần Liên, Dương Lệ đương nhiên cũng vậy.
Nghe câu trả lời của Lâm Hàn, Dương Lệ gật đầu, cũng giống với những gì cô đoán. Sau đó cô cũng nói cho Lâm Hàn những gì xảy ra sáng nay với những nguòi nhà họ Hạ kia.
“Đại khái là vậy đấy chồng, trước đây anh giấu em, em có thể hiểu, nhưng vẫn phải chú ý đến việc dùng người, nhân phẩm những người này rất có vấn đề, sao anh lại…”, Dương Lệ hơi ngập ngừng.
Mà Lâm Hàn nghe những lời này của Dương Lệ xong, sắc mặt không được tốt lắm.
Anh không ngờ người nhà họ Hạ lại có thể vô liêm sỉ đến mức này. Anh đã đoán được sau khi Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương kết thúc họ sẽ tới tìm mình giúp đỡ, nhưng không ngờ họ lại dám ngay thẳng như thế, còn làm khó Dương Lệ.
“Bà xã, em hiểu lầm rồi. Anh chỉ là cổ đông của Giải trí Tinh Quang thôi, ban đầu anh cũng không nghĩ nhiều về việc đầu tư vào Giải trí Tinh Quang. Chỉ với mục đích đào tạo một nữ nghệ sĩ xứng đáng được bồi dưỡng chuyên sâu và có tiềm năng lớn mà thôi, chính là Tần Liên lần trước em đã gặp đó. Còn về chuyện lạm dụng chức quyền thì không có, em cứ xử lý công bằng chính trực là được, không cần phải nghĩ nhiều. Ngoài ra hôm nay đã xảy ra chuyện đó, em yên tâm, anh sẽ không bỏ qua cho đám người Giải trí Tinh Quang đó đâu!”
Giọng Lâm Hàn có phần lãnh đạm, nếu không phải bây giờ còn có chuyện nhà họ Khương rất quan trọng ở đây, anh chỉ muốn lập tức đến tính sổ với người nhà họ Hạ!
Hai người trò chuyện thêm một lúc, Dương Lệ cũng hiểu được đại khái tình hình, Lâm Hàn vẫn là Lâm Hàn nên cô không cần nghĩ ngợi gì nhiều nữa, đi nghỉ ngơi sau một ngày dài bận rộn.
Chương 550: Nghĩ cách khác vậy
Sáng hôm sau, Lâm Hàn vừa mới tỉnh ngủ đã nhận được cuộc gọi của Tiêu Nhã.
Sau khi nhấn nghe, Tiêu Nhã hẹn Lâm Hàn đi chơi, anh không có chuyện gì nên đương nhiên là đồng ý.
Trước cổng Thung lũng tình yêu của Thành phố Thiên Kinh, Tiêu Nhã ngồi đợi trong xe, sắc mặt lại có chút khác thường.
Là người thừa kế của nhà họ Tiêu, từ nhỏ cô ấy đã phải chịu một áp lực mà người thường không tài nào tưởng tượng nổi.
Tuy Tiêu Nhã rất thông minh, có năng lực cực giỏi từ bé, nhưng phải cố gắng hết sức mới có thể xử lý những công việc trong gia tộc. Hiện tại cũng chỉ mới tiếp quản nhà họ Tiêu một cách suôn sẻ thôi.
Nhưng lại chẳng ai biết và quan tâm đến những áp lực mà cô ấy phải chịu đựng.
Thế nên, khi vừa tiếp xúc với Lâm Hàn, Tiêu Nhã mới tò mò về anh và chủ động như vậy. Bởi vì trước đây, bất kể là ai, Tiêu Nhã cũng chỉ bàn chuyện công việc, không nói đến đời tư và quan hệ cá nhân.
Cho dù là đám bạn bè trong bữa cơm lần trước, đa số đều chỉ có quan hệ lợi ích với nhau. Nếu nói đến bạn thì chắc có Chu Tư Vũ của quý tộc họ Chu.
Ngoài ra, Chu Tư Vũ và cô ấy quen biết nhau thực tế cũng là do Tiêu Nhã có hợp tác với nhà họ Chu, nên mới thân thiết.
Nhưng mãi đến khi quen nhau rồi, Tiêu Nhã mới dần biết được, tuy Chu Tư Vũ là con gái của ông chủ nhà họ Chu, nhưng lại là con gái út, đừng nói sẽ trở thành người thừa kế như cô ấy, mà ngay cả ở trong gia tộc cũng chẳng có quyền lên tiếng nữa là.
Cũng vì điều đó nên tình bạn giữa Tiêu Nhã và Chu Tư Vũ mới không có lợi ích gia tộc, mà chỉ là bạn bè bình thường.
Còn đối với Lâm Hàn, theo tính cách của Tiêu Nhã thì dù cô ấy có thích anh, cũng sẽ không tiếp xúc nhiều với Lâm Hàn, mà chỉ đền đáp ơn cứu mạng xong, sau đó tạm biệt nhau.
Ngày hôm qua, Tiêu Nhã đã dằn tình cảm mình xuống, chỉ lo xử lý công việc, định không liên lạc với anh nữa.
Nhưng hôm nay, cô ấy vẫn không nhịn được, tính gọi Lâm Hàn ra cùng nhau đi chơi như một chuyến đi chơi bình thường. Hết hôm nay, Tiêu Nhã sẽ không liên lạc với anh nữa.
Mà hôm nay cũng coi như chấm một dấu chấm tròn cho cuộc gặp gỡ của cả hai.
Một lát sau, Lâm Hàn đã lái xe đi đến Thung lũng tình yêu, gặp Tiêu Nhã.
"Đến lâu chưa? Đi ăn chút gì trước đi", Lâm Hàn chào hỏi.
"Được, tôi nhớ gần đây có quán hoành thánh ăn ngon lắm, anh đi ăn với tôi nhé?"
Tiêu Nhã cười tươi, coi bộ tâm trạng đang rất tốt.
Lâm Hàn đương nhiên đồng ý, anh gật đầu rồi cùng nhau xuất phát.
Cái quán hoành thánh ăn rất ngon kia, thực tế chỉ là quán ăn nhỏ trong một con hẻm, toàn bộ mặt tiền của nó chắc chưa tới mười mét vuông.
Lâm Hàn nhìn xung quanh, có hơi bất ngờ, một người thừa kế dòng dõi quý tộc như Tiêu Nhã lại thích đến mấy cái quán ăn nhỏ này ăn ư?
Tiêu Nhã như nhận ra sự khó hiểu của Lâm Hàn, cười nói: "Quán hoành thánh này là quán hồi nhỏ tôi rất thích ăn, mẹ tôi thường xuyên dẫn tôi đến".
Tiêu Nhã nhìn xung quanh với vẻ hoài niệm, tiếp tục nói: "Chớp mắt đã hơn mười năm chưa đến đây rồi".
"Hơn mười năm? Cô lớn rồi, mẹ cô lại không đến đây với cô nữa ư?", Lâm Hàn hỏi.
Sắc mặt Tiêu Nhã chợt đượm buồn, đáp: "Sau khi mẹ tôi mất, tôi trở thành người thừa kế của nhà họ Tiêu. Bố rất nghiêm khắc với tôi, tôi cũng không có nhiều thời gian, rảnh ra được tý, tôi cũng phải nghỉ ngơi chứ, nên hoàn toàn không thể nào tới nơi như này ăn được".
"Vậy à, ngại quá", Lâm Hàn hơi áy náy nói.
"Không sao".
Sau đó, bầu không khí có chút nặng nề, cả hai cũng không biết nói gì, mãi đến khi hai bát hoành thánh được bưng lên, hai người mới bắt đầu ăn.
Lâm Hàn cúi đầu ăn, liếc nhìn Tiêu Nhã một cái, trong lòng cũng hiểu cho cô.
Giống với cô ấy, Lâm Hàn sinh ra trong một gia tộc lớn như nhà họ Lâm, từ nhỏ đã phải chịu sự đào tạo và huấn luyện một cách khắc nghiệt.
Tuổi thơ của người khác là nô đùa, rong chơi với những tiếng cười, còn trong ký ức của anh, chỉ là nỗi vất vả ngày qua ngày bởi đủ loại huấn luyện.
Lớn lên trong một gia tộc lớn, từ khi sinh ra đã sở hữu của cải mà có lẽ cả đời của một người bình thường cũng chẳng thể có được, nhưng đồng nghĩa với nó là phải gánh vác áp lực mà bọn họ không tài nào tưởng tượng nổi.
Đối với những người như Lâm Hàn và Tiêu Nhã, họ không có tuổi thơ.
Mà cái nơi như Thung lũng tình yêu này, với Tiêu Nhã có lẽ chính là một ký ức đẹp ít ỏi trong tuổi thơ của cô ấy.
Ăn hoành thánh xong, cả hai bèn đi vào Thung lũng tình yêu.
Sau khi soát vé đi vào trong, sắc mặt Tiêu Nhã mới bình thường trở lại, tựa như nhớ tới đoạn ký ức vui vẻ nào đó nên tâm trạng cũng tốt lên theo.
"Anh biết không? Lần đầu tiên tới nơi này là do mẹ dẫn tôi đến lúc tôi 6 tuổi. Tôi nhớ như in, thời tiết hôm đó rất đẹp, gió thu thổi rất chi thoải mái..."
Tiêu Nhã cười, chậm rãi kể lại đoạn ký ức đó của cô ấy.
Lâm Hàn đứng cạnh cũng nghiêm túc lắng nghe.
Trong Thung lũng tình yêu có rất nhiều trò chơi, nhưng cả hai lại chẳng chơi cái nào, gần như cả nửa ngày chỉ đi bộ nói chuyện phiếm. Nội dung thì đều là những ký ức tuổi thơ của Tiêu Nhã.
Hôm nay, dường như cô ấy nói nhiều hơn mọi khi một cách khác lạ, hoàn toàn không giống cô chủ giỏi giang ngày thường.
Đến trưa, hai người lại đi ăn trong một quán nhỏ mà trước đây Tiêu Nhã rất thích. Sau đó, Tiêu Nhã bèn kéo Lâm Hàn đi dạo phố cùng mình.
Lâm Hàn lại chẳng có câu than phiền nào, cả hành trình đều yên lặng lắng nghe. Dường như vì hai người có hoàn cảnh khá giống nhau, nên anh có thể hiểu được những áp lực từ nhỏ đến lớn mà Tiêu Nhã phải chịu đựng.
Ngay cả chính Lâm Hàn, đôi khi anh cũng có chút không chịu nổi áp lực ấy, huống chi là một cô gái như Tiêu Nhã.
Buổi chiều, hai người giống như một cặp tình nhân, Tiêu Nhã khoác tay Lâm Hàn, nhưng cũng không dán sát vào người anh.
Cả hai trò chuyện vui vẻ với nhau, đi dạo phố rồi xem phim, ăn đồ ăn vặt như các cặp tình nhân khác...
Bọn họ nói rất nhiều, nhưng gần như đều là chuyện quá khứ hay những vấn đề có liên quan đến ghi-ta, chứ không nhắc đến công việc.
Còn Lâm Hàn, anh cũng dần nhận ra suy nghĩ của Tiêu Nhã, cô ấy muốn chấm một dấu chấm tròn đẹp đẽ cho hai người, kết thúc mối quan hệ lần này.
Mặc dù, Lâm Hàn có hơi thất vọng và cảm thấy bất lực với việc này, dù sao anh vốn định mượn tay nhà họ Tiêu đối phó với nhà họ Khương, nhưng lại không có cách nào. Tóm lại là Lâm Hàn có việc muốn nhờ, chẳng qua trước mắt anh lại chưa đủ thực lực để hợp tác với một dòng dõi quý tộc như nhà họ Tiêu.
Nhưng về mặt khác, Lâm Hàn cũng hiểu được cách làm ấy của Tiêu Nhã, thậm chí còn khá nể phục một người con gái kiên cường như cô ấy.
Hết ngày, hai người chào tạm biệt nhau, rồi ai đi đường nấy.
Tiêu Nhã liếc nhìn Lâm Hàn lần cuối, dằn xúc động muốn giữ anh lại, cuối cùng bước thẳng lên xe rời đi.
Lần này, có lẽ là lần cuối hai người gặp nhau.
Dù trong lòng có không muốn, nhưng Tiêu Nhã chỉ có thể làm thế, bởi vì trách nhiệm trên vai buộc cô phải làm vậy.
Lâm Hàn thở dài, cũng lên xe của mình rời khỏi đây, về nhà họ Khương, chỉ đành nghĩ biện pháp khác vậy.
Cùng lúc đó, bên trong biệt thự nhà họ Chu, có hơn mười chiếc xe thần bí dừng lại, một đám người bước xuống.
Đi đầu lại chính là người của nhà họ Khương...
Bình luận facebook