• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Rể Nghèo Thành Tỷ Phú (1 Viewer)

  • Chương 651-655

Chương 651: Thử thách Hạ Sương

Hạ Sương vẫn chưa nghe Tiêu Nhã đáp bèn cảm thấy hơi lo lắng, chỉ sợ Tiêu Nhã sẽ không chịu giúp.

Mặc dù Tiêu Nhã nói là bạn của Lâm Hàn, hơn nữa theo lời của Lâm Hàn có vẻ cũng không tệ.

Nhưng, trên thương trường hai chữ bạn bè này cũng khó nói lắm, không một ai mãi mãi là bạn cũng chẳng có ai mãi mãi là thù, chỉ có lợi ích mới trường tồn mà thôi. Lúc này, Hạ Sương cũng không nắm chắc được gì, Tiêu Nhã sẽ chọn tiếp tục trợ giúp công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh hay sẽ đứng ngược chiến tuyến đây.

Dù sao Quảng Ảnh cũng là một ổ bánh lớn béo bở, nếu như thật sự ngã đài, Hạ Sương tin rằng bên Tiêu Nhã chắc chắn cũng đủ sức kéo về được rất nhiều lợi ích.

"Thưa cô Tiêu Nhã, tôi cần sự giúp đỡ của cô chủ yếu là bên phía cục quản lý, còn những mặt khác thì tôi đã có một vài sách lược nên tôi sẽ tự giải quyết. Mặc dù công ty sẽ chịu thiệt hại nhất định, nhưng chắc chắn sẽ vượt qua được khủng hoảng này, chỉ cần cô giúp tôi lo ổn thỏa bên phía cục quản lý thôi. Nếu lần này yên ổn, tôi nhất định sẽ báo đáp ân tình của cô, cách giải quyết của tôi là như vầy..."

Lúc này, Hạ Sương liền trình bày cách giải quyết của cô ta một cách rành mạch cho Tiêu Nhã, muốn khiến Tiêu Nhã cảm thấy có khả thi, để cho cô ấy bằng lòng hỗ trợ công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh vượt qua khủng hoảng lần này.

Mà dường như Hạ Sương đã nghĩ ra được những sách lược này từ ngày hôm qua, chúng cũng chỉ được dùng vào lúc bất đắc dĩ nhất thôi, nếu Tiêu Nhã không chịu ra tay giúp đỡ thì Hạ Sương mới dùng đến chúng.

Theo như cách này thì công ty cũng sẽ ngừng kinh doanh gần một tuần, sau đó mới có thể khôi phục về nguyên trạng.

Trông thì có vẻ không nhiều, chẳng qua cũng chỉ tạm dừng kinh doanh một tuần thôi, không ảnh hưởng mấy.

Nhưng đối với một công ty có quy mô khổng lồ như công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, tạm ngừng vận hành một ngày thôi cũng sẽ dẫn đến tổn thất rất lớn rồi.

Dương Khiết vừa cầm lái vừa lắng nghe những sách lược của Hạ Sương, cô ấy chợt bất ngờ không thôi.

Chuyện chỉ vừa xảy ra sáng nay, thật sự Dương Khiết cũng đang nghĩ về các giải pháp, nhưng chỉ vừa nghĩ được đôi chút, vốn chẳng có cái nào hay cả, thậm chí còn chưa chắc là dùng được, vẫn phải cần thời gian xem xét thêm.

Mà còn Hạ Sương, chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi mà cô ta đã nghĩ ra được nhiều hướng đi như vậy, hơn nữa còn khá chỉnh chu, Dương Khiết vừa nghe xong liền cảm thấy rất khả thi rồi, chắc chắn chúng sẽ giúp công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh vượt qua khủng hoảng này, cùng lắm thì sẽ tạm ngừng kinh doanh một thời gian ngắn mà thôi.

Tức khắc, trong lòng Dương Khiết thấy cực kỳ khâm phục Hạ Sương, cô ấy cũng đã quyết tâm, đợi sau khi công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh vượt qua khủng hoảng này, cô ấy chắc chắn sẽ đi theo Hạ Sương học hỏi thật chăm chỉ, nhanh chóng đúc kết được nhiều kinh nghiệm mà góp sức điều hành công ty, để không uỗng công Lâm Hàn phát cho mình một khoản tiền lương hậu hĩnh.

Cùng lúc đó, Tiêu Nhã nghe xong cũng rất bất ngờ.

Tiêu Nhã bắt đầu quản lý doanh nghiệp đã lâu, hơn nữa cơ ngơi của nhà họ Tiêu còn cực kỳ đồ sộ, thế nên kinh nghiệm của cô ấy cũng rất dày dặn. Rõ ràng các giải pháp của Hạ Sương rất thực tế và khả thi chứ chúng không chỉ là nằm trên mặt lý thuyết.

Nếu Tiêu Nhã ở vị trí của Hạ Sương, cô ấy vẫn tin rằng mình cũng có thể nghĩ ra các giải pháp tốt như vậy, có khi còn có cách hay và toàn diện hơn cả Hạ Sương nữa. Song, nếu hỏi Tiêu Nhã có thể nghĩ ra được trong một thời gian ngắn thế không thì cô ấy lại không nắm chắc.

Đồng thời, Tiêu Nhã nghe được ý trong lời nói của Hạ Sương thì đã biết Hạ Sương đang hiểu lầm mình.

Lúc này, Tiêu Nhã cười nói: "Hạ Sương, cô hiểu lầm ý của tôi rồi, vừa rồi tôi chỉ đang nghĩ đến những chuyện khác, không phải không muốn giúp đỡ, tôi và Lâm Hàn rất thân thiết, dù cho tôi có phải lỗ một con số lớn thì vẫn sẽ ra tay giúp anh ấy thôi, chuyện này thì cô cứ yên tâm".

Hạ Sương nghe vậy liền thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi cô ta vẫn đang rất sốt ruột, vội nói: "Cô Tiêu Nhã khách sáo quá rồi, vậy cô xem xem những giải pháp kia của tôi có ổn không? Hay vẫn cần thêm những gì?"

Tiêu Nhã đáp: "Giải pháp của cô cũng khả thi, xem ra dưới trướng Lâm Hàn cũng có không ít người có tài kinh doanh nhỉ, có điều còn hơi thiếu một chút, vẫn chưa hoàn hảo lắm. Nhưng, những điều đó cũng không quan trọng, bên tôi có một giải pháp tốt hơn, nó có thể giúp công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh không chỉ giải quyết được khủng hoảng hôm nay, sẽ khiến những đối tác kia lập tức quay đầu muốn hợp tác lại với mấy cô, mà còn làm cho Quang Ảnh lọt vào mắt xanh của những thế lực khác và muốn được cùng hợp tác với mấy cô!"

Hạ Sương nghe xong bèn sửng sốt, sau đó cô chợt khó hiểu, làm thế nào mà được chứ?

Nội trong một ngày có thể giải quyết được khủng hoảng này, mà còn có thể mang đến thêm cơ hội tốt cho công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh nữa, chuyện này là thật sao?

Nếu là người ngoài, e rằng Hạ Sương sẽ lập tức phủ nhận ngay, vì Hạ Sương nắm rất rõ về tình hình trong ngành giải trí, cô ta biết chắc chắn sẽ không thể nào làm được như thế.

Nhưng mà người đang nói lại chính là một Tiêu Nhã có địa vị cao ngất trời. Đầu tiên, Hạ Sương vốn chẳng dám xem thường, thứ hai, cô ta càng hiểu rõ hơn cái gọi là trong tay nắm nhiều quyền hành thì ắt hẳn nguồn tài nguyên cũng phải cực kỳ dồi dào. Có lẽ thật sự cô ấy có thể làm được chuyện đó.

"Vậy xin hỏi rốt cuộc là giải pháp gì thế ạ?", Hạ Sương tò mò hỏi.

Tiêu Nhã bật cười rồi nói: "Đến trưa cô sẽ biết ngay, nếu cô tin tôi thì bây giờ hãy nghe theo những gì tôi sắp xếp, lập tức quay về sửa soạn thật chỉnh chu vào, trưa nay liền đến khách sạn Thiên Hoa tham gia một bữa tiệc của tôi, đến khi đó mọi vấn đề sẽ được giải quyết dễ dàng thôi. Còn nếu không tin, cô vẫn có thể làm theo cách của mình, tôi sẽ giúp cô làm việc với bên cục quản lý, khiến bọn họ không thể gây rắc rối cho công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh của mấy cô nữa, được rồi, cứ như vậy nhé! Cô tự suy xét đi, nếu muốn thì cứ đến, còn không cũng không sao, cục quản lý sẽ không gây phiền hà cho mấy cô nữa đâu, vậy nha!"

Dứt lời, Tiêu Nhã liền cúp máy, liếc nhìn lại điện thoại rồi bật cười, mà cô ấy cũng có chút mong đợi sự lựa chọn của Hạ Sương là thế nào.

Kỹ năng quản lý và kinh doanh thường sẽ khá dễ đào tạo. Nhưng khi đứng trước một quyết định quan trọng, thì mới thực sự thử thách năng lực của một người và xác định xem người này có thể ở vị trí cao hay không. Tiêu Nhã cũng muốn nhân dịp này giúp Lâm Hàn kiểm tra năng lực của Hạ Sương. Đồng thời, bản thân Tiêu Nhã cũng có chút tò mò, cô ấy muốn biết Hạ Sương có khả năng tự quyết hay không.

Cùng lúc đó, Hạ Sương nhìn màn hình điện thoại tắt với vẻ mặt khó tin.

Dương Khiết nhìn Hạ Sương trong kính chiếu hậu, thấy cô ta ngây ngẩn không nói gì thì sốt ruột hỏi: "Chị Hạ, chị sao vậy? Tiêu Nhã kia không muốn giúp chúng ta sao?"

Hạ Sương hoàn hồn, ngước nhìn Dương Khiết nói: "Không phải, cô ấy nói như này..."

Lúc này, Hạ Sương kể lại cho Dương Khiết cuộc đối thoại khi nãy, sau đó hỏi: "Nếu là em, em sẽ chọn thế nào?"

Dương Khiết ngồi trước gần như chẳng cần nghĩ mà nói ngay: "Chỉ cần đến dự một bữa tiệc mà đã có thể giải quyết khủng hoảng cho công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, trái lái còn có thêm nhiều cơ hội hợp tác á? Em cảm thấy nó vẫn mông lung như một trò đùa quá, hay chúng ta cứ chọn cách an toàn hơn đi?"
Chương 652: Quyết định của Hạ Sương

Hạ Sương nghe Dương Khiết nói xong lại khẽ cau mày.

Ngay sau đó, Hạ Sương không nói gì mà cẩn thận suy tính.

Dương Khiết nghi hoặc nhìn Hạ Sương qua kính chiếu hậu, thấy Hạ Sương đang suy nghĩ gì đó nên cũng không dám quấy rầy nữa.

Thật lòng mà nói, Dương Khiết cảm thấy nên chọn cách thứ hai, bởi vì cách thứ nhất nghe có vẻ hư cấu quá, không thể nào có chuyện đó được.

Nhưng, Dương Khiết rất tin tưởng vào Hạ Sương, vì thế cũng muốn xem xem Hạ Sương muốn chọn cái nào.

Vốn dĩ khách sạn cách tòa cao ốc công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh không quá xa. Lúc này, đã chạy đến trước cửa cao ốc trụ sở chính, Dương Khiết cho xe chậm rãi dừng lại, quay đầu về sau nhìn Hạ Sương nhưng vẫn không nói lời nào, Dương Khiết chỉ đành yên lặng ngồi trong xe chờ.

Sau một vài phút nữa, rốt cục Hạ Sương đã nghĩ thông suốt, nhìn Dương Khiết và nói: "Chị vẫn quyết định chọn cách thứ nhất".

Dương Khiết nghe xong thì nhìn Hạ Sương với vẻ khó hiểu.

Hạ Sương cũng thẳng thắn giải thích: "Vừa rồi chị đã cân nhắc kỹ, chị cũng cảm thấy cách thứ nhất có vẻ không mấy thực tế, làm gì mà có chuyện tốt như vậy, vẫn nên chọn cách thứ hai thì hơn. Nhưng, chị vừa cẩn thận ngẫm lại, thiên tài bên trái kẻ điên bên phải, có một số việc trông có vẻ rất điên như thực chất đó là cơ hội, chuyện này nghe có vẻ hư cấu nhưng biết đâu nó chính là cơ hội thì sao, mà đó là cơ hội để công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh phát triển hơn nữa".

Dương Khiết nghe thì cũng hiểu ý của Hạ Sương, nhưng điều này vẫn chưa đủ thuyết phục, dù sao nói thì nói thế, mấy thứ đó cũng chỉ là lý thuyết thôi, chẳng qua là do Hạ Sương suy đóan mà ra chứ sự thật thế nào thì khó có ai biết được, lỡ như nếu xảy ra chuyện làm công ty thua lỗ một khoản lớn thì hai người cũng khó nhìn mặt Lâm Hàn.

Mà một khi công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh thiệt hại nặng nề thì có đem bọn họ bán đi cũng không đủ đền lại con số khổng lồ ấy.

Mặc dù Dương Khiết khá tin tưởng vào Hạ Sương, nhưng cũng không thể để Hạ Sương làm liều, lý do của Hạ Sương phải đủ để thuyết phục cô ấy thì cô ấy bằng lòng ủng hộ.

Lúc này, Hạ Sương lại nói tiếp: "Đương nhiên, trước đó cũng chỉ do chị suy đoán, còn ở sau nữa. Chị cũng vừa suy nghĩ cẩn thận lại, dù chị chưa tiếp xúc nhiều với Tiêu Nhã, nhưng cũng có thể đoán được chút ít. Đầu tiên, cô ấy là bạn của Lâm Hàn, bàn về thế lực thì chắc hẳn sẽ không yếu. Mà một người phụ nữ có địa vị cao thì ắt phải có đủ năng lực, chứ không phải như một số kẻ được kế thừa gia sản của gia đình rồi chỉ biết ăn chơi phá của".

Khi Dương Khiết nghe nói thế thì cô ấy cũng khá tin vào chuyện này, lúc cô ấy còn du học ở Mỹ, Dương Khiết đã từng gặp không ít cậu ấm con nhà giàu bất tài vô dụng chỉ biết đốt tiền và phá của, chẳng có tí bản lĩnh nào.

Nhưng sau cùng đa số mấy cậu ấm con nhà giàu kia vẫn có thể kế thừa gia sản một cách suôn sẻ, bởi vì những tư tưởng truyền thống vẫn còn đó, nên gia sản sẽ vẫn được truyền lại cho họ và chỉ có thể là họ.

Mà những cô gái con nhà giàu thì không phải thế, nếu thật sự có năng lực, đương nhiên vẫn được thừa kế công ty của gia đình như lẽ thường. Còn nếu không có tài cán gì, dù cho người nọ có là con gái một thì phần nhiều tài sản cũng để lại cho người đã được dạy dỗ để nối nghiệp và chỉ giữ một ít lại cho cô con gái đó tiêu xài thôi, hoặc có thể tìm một người con rể để truyền lại.

Nói như vậy, Tiêu Nhã đích thật rất có bản lĩnh, hơn nữa cô ấy còn ngồi ngang hàng với Lâm Hàn, thực lực hẳn là cực kỳ mạnh mẽ, vượt xa cả Dương Khiết và Hạ Sương.

"Em tin tưởng điều này nhưng nó vẫn chưa đủ", Dương Khiết nói.

Hạ Sương khẽ gật đầu, tiếp tục nói: "Mặt khác, vừa rồi chị mới tìm hiểu thử, khách sạn Thiên Hoa kia chính là khách sạn cao cấp nhất ở thành phố Thiên Kinh, vả lại có tiền cũng khó mà đặt được chỗ, nếu Tiêu Nhã đãi tiệc ở đấy thì ắt hẳn sẽ mời không ít khách quý. Tiêu Nhã không giống chúng ta, những người mà cô ấy quen biết thì ngày thường chúng ta rất khó mới tiếp xúc được, chị đoán Tiêu Nhã muốn giới thiệu một vị tai to mặt lớn nào đó cho chúng ta làm quen, nhờ đó cũng giải quyết khủng hoảng lần này suôn sẻ hơn. Chúng ta cảm thấy giải pháp thứ nhất không được là bởi vì chúng ta đang nhìn nó với góc độ của chúng ta, nhưng nếu nhìn ở góc độ cao hơn thì lại không như vậy".

Dương Khiết nghe thế bèn hơi kinh ngạc, giá trị vốn hóa thị trường của công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh là 100 tỷ, nó đã là ông trùm của ngành giải trí Hoa Hạ. Đó còn là một công ty lớn mà Dương Khiết có muốn vào làm nhân viên cũng không vào được.

Có thể nói, công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh là một con quái vật khổng lồ, vậy mà con quái vật khổng lồ ấy ở trong mắt vài người cũng chỉ bé như hạt đậu, có thể tùy ý táy máy tay chân.

Dương Khiết thầm cảm thán, rốt cuộc cũng đồng ý với cách giải thích của Hạ Sương.

Dương Khiết gật đầu nói: "Sau khi em nghe chị phân tích xong, em cảm thấy chuyện này rất khả thi, nhưng vẫn khá mạo hiểm, cũng hơi không thực tế lắm".

Hạ Sương nghe thế thì cười nói: "Chị biết chứ, một cách có thể an toàn hơn, nhưng nhất định sẽ tổn thất ít nhiều, cách còn lại tuy hơi mạo hiểm nhưng lợi ích mang về lại cực kỳ to. Chị tin rằng cậu Lâm không phải là người thiếu vài tỷ tệ, thứ cậu ấy thiếu còn nhiều hơn nữa, cử chúng ta đến đây không phải mong chúng ta có thể giúp bọn họ giữa của, mà là mong chúng ta giúp cậu ấy phát triển công ty hơn. Chuyến này mạo hiểm không nhiều nhưng có thể nhận được lợi cao, nó hoàn toàn đáng để chúng ta liều lĩnh, hơn nữa có một người như Tiêu Nhã bảo vệ, tin chắc càng không có vấn đề gì quá to tát đâu".

Dương Khiết vừa nghe vừa suy ngẫm một hồi, lúc này cô ấy gật đầu nói: "Chị nói đúng lắm, chị Hạ, lần này em tin chị, cứ như theo những gì chị nói đi, bây giờ chúng ta làm gì đây?"

"Đương nhiên là phải đi tút tát hai chúng ta lại một chút, không cần vào công ty nữa, có ban điều hành mới ở đó, tạm thời công ty sẽ không xảy ra chuyện lớn gì đâu, chúng ta nhanh đến cửa hàng thời trang mua một số quần áo tươm tất rồi tự tút lại chúng ta đi".

"Ok", Dương Khiết gật đầu, dựa theo hướng dẫn của Hạ Sương mà đến một trung tâm thương mại hàng hiệu đắt đỏ nhất ở thành phố Thiên Kinh.

Về những điều này, Dương Khiết cũng hiểu rằng muốn tiếp xúc với những nhân vật lớn trong giới thượng lưu, bản thân phải chỉnh chu tử tế, không được khiến người ta bất mãn nên những khoản chi phí này đều rất cần thiết.

Cũng như khi đi bàn chuyện lầm ăn, lái một con xe CIVIC bình dân vài trăm ngàn tệ với một con siêu xe hàng hiệu thì hiệu quả khác biệt to lớn lắm.

Đối với nhiều người, những vật chất bên ngoài này có thể kích thích tâm lý tiềm ẩn của con người, qua những thứ đó, cho phép họ đánh giá rằng anh có phải là người có khả năng kiếm ra tiền hay không và có phải là người đáng để hợp tác hay không. Bằng cách này, các cuộc nói chuyện tiếp theo về hợp tác và những thứ khác cũng sẽ suôn sẻ hơn nhiều.

Cũng may Lâm Hàn vừa phát cho hai người 2,4 tỷ tiền lương, nếu không Hạ Sương và Dương Khiết cũng không dám shopping quần áo đắt đỏ như thế, dù sau những brand hàng hiệu này cũng được đong đo từ 4 con số 0 trở lên.

Hạ Sương còn đỡ, vì trước đó cũng đã từng mặc những loại đồ này, nhưng Dương Khiết thì luôn tiết kiệm, cô ấy thường chọn những loại quần áo hàng vỉa hè mà thôi.

Hai cô gái đi thay một bộ quần áo tử tế, cũng không tính là đồ hiệu xa xỉ đắt tiền, nhưng ít nhất cũng thuộc hàng có thương hiệu và có gu thẩm mỹ nhất định, sau đó làm tóc chỉnh tề rồi đi đến khách sạn Thiên Hoa.
Chương 653: Có sức mạnh sáng ngang với quý tộc

Tại trước cửa khách sạn Thiên Hoa.

Bây giờ vẫn là buổi sáng chưa tới giữa trưa, nhưng Hạ Sương và Dương Khiết đã tới.

Đậu xe vào bãi đỗ xong, hai cô bèn đi vào đại sảnh của khách sạn Thiên Hoa.

Thấy Hạ Sương và Dương Khiết đi vào, lập tức có nhân viên phục vụ bước tới tiếp đón.

"Xin chào hai quý cô, xin hỏi hai cô có hẹn trước chưa ạ?", nhân viên phục vụ kính cẩn hỏi.

"Ồ, xin chào, cô Tiêu Nhã mời chúng tôi đến đây dự tiệc", Hạ Sương nói thẳng.

Nhân viên phục vụ nghe thấy Hạ Sương trả lời cũng không bất ngờ. Hôm nay, cả khách sạn Thiên Hoa đã được nhà họ Tiêu bao hết để tổ chức bữa tiệc nhà họ.

"Có phải chúng tôi đã đến sớm? Vậy chúng tôi ngồi ở đại sảnh chờ một lát là được", Dương Khiết cũng nói.

Nhân viên phục vụ lại cực kỳ kính cẩn nói: "Thưa hai quý cô, các cô là khách quý nên không cần phải đợi ở đại sảnh, hơn nữa hai người cũng không có đến sớm. Trước đó, đã có rất nhiều thế lực đến rồi, mời hai cô đi theo tôi".

Hạ Sương và Dương Khiết nghe vậy thì hơi kinh ngạc, giờ còn chưa tới 10 giờ, vẫn rất sớm mà đã có nhiều người đến trước rồi ư? Chuyện này là sao?

Tuy không hiểu, nhưng hai người vẫn đi theo nhân viên phục vụ vào trong.

Chẳng bao lâu sau, dưới sự dẫn đường của nhân viên phục vụ, Hạ Sương và Dương Khiết đã đi vào trong một cái sảnh lớn nhất.

"Bữa tiệc của nhà họ Tiêu được tổ chức tại đây, hai người đi vào đợi một chút, sau đó sẽ có người sắp xếp vị trí cho các cô", nhân viên phục vụ cung kính nói.

"Được, cảm ơn, làm phiền rồi", Hạ Sương đáp, nghĩ bụng khách sạn này phục vụ chu đáo ghê.

Ban nãy, dọc theo đường đi, Hạ Sương và Dương Khiết đã nhìn thấy rất nhiều khách khứa đi đến sảnh này. Mỗi một vị khách đều có nhân viên phục vụ kính cẩn hướng dẫn riêng. Chất lượng phục vụ của khách sạn này quả thật rất tốt.

Song, Hạ Sương cũng cảm thấy hơi kinh ngạc, trên đường tới đây, cô ta đã thấy hơn mấy chục người, xem ra bữa tiệc lần này hẳn là không nhỏ.

Sau đó, Hạ Sương và Dương Khiết bèn bước vào sảnh.

Vừa vào, hai cô đã bị chấn động bởi hình ảnh trước mắt.

Chỉ thấy cái sảnh này cực kỳ lớn, quét mắt một vòng thì thấy chu vi của nó rất rộng, đếm sơ chắc phải mấy trăm cái bàn, chứa được cả ngàn người!

Mà lúc này, đã có kha khá người tới, họ đều đang nói chuyện với nhau tạo nên bầu không khí vô cùng hòa hợp.

Nhìn một lượt thì có lẽ bọn họ đều là những người đức cao vọng trọng, dù sao cách ăn mặc của họ cũng rất sang trọng.

Hạ Sương và Dương Khiết tự cảm thấy mình đã rất xuất sắc, nhưng trừ vẻ ngoài ra thì hai cô kinh ngạc phát hiện, cách ăn diện hơn trăm ngàn tệ này của mình, đặt trong đám người kia lại trông rất tầm thường, thậm chí là hơi mộc mạc.

Rốt cuộc nhìn quanh ai ai cũng ăn mặc hàng hiệu, đeo những trang sức quý báu.

"Bọn họ là ai thế? Sao cứ cảm thấy tất cả đều cực kỳ giàu có vậy? Nhiều người đến dự tiệc thế, rốt cuộc là có chuyện gì nhỉ?", Dương Khiết hơi bối rối nhỏ giọng hỏi. Cô ấy chưa từng trải qua trường hợp nào lớn như thế.

Hạ Sương lại trải qua rất nhiều bữa tiệc lớn, nhưng thấy cảnh tượng khoa trương như vậy cũng kinh ngạc không thôi. Có điều, cô ta vẫn dằn lòng giữ được bình tĩnh.

"Chị cũng không biết, nhưng dù thế nào, chúng ta cũng không được hoảng, phải thong dong bước đi, hiểu rõ tình hình rồi nói sau", Hạ Sương cũng nhỏ giọng đáp.

Dương Khiết khẽ gật đầu, cô ấy biết vào lúc này, mặc kệ là tình huống nào, cũng không được hoảng.

Tiếp theo, Hạ Sương và Dương Khiết đều thong dong bước vào, cố gắng không để trên mặt lộ ra vẻ bối rối.

Cũng may là vẻ ngoài của hai cô đều thuộc hàng xuất chúng, tuy ăn mặc hơi chênh lệch so với những khách khứa khác, nhưng dựa vào vẻ ngoài đã khiến hai cô tự tin hơn.

Trái lại, những khách khứa khác chỉ liếc nhìn Hạ Sương và Dương Khiết vừa vào một cái rồi chẳng để ý đến nữa. Giống như hai cô có vẻ ngoài xinh đẹp cỡ nào cũng không khơi dậy nổi hứng thú của họ.

Hạ Sương và Dương Khiết tìm hai ghế trống rồi ngồi xuống, cẩn thận lắng nghe người xung quanh nói chuyện.

"Cũng không biết lần trước, Lâm Hàn kia là thế lực nhảy ra từ đâu, vậy mà lại giúp nhà họ Tiêu xoay chuyển tình thế, chèn ép ngược lại liên minh hai nhà quý tộc lớn".

"Đúng thế, đó chính là kế hoạch mà hai nhà Chu - Khương đã bí mật lập nên từ lâu, dốc hết cao thủ của mình và nhiều thế gia phụ thuộc chuẩn bị lâu như vậy. Cuối cùng vẫn thua, đã thế lại còn tổn thất nặng nề nữa".

"Lần này, hai nhà Chu - Khương hành động bí mật thật chứ. Chúng ta chẳng nghe ngóng được tý nào, nghe nói khi kế hoạch bắt đầu, Tiêu Nhã cũng không hay biết gì luôn".

"Nếu không có Lâm Hàn kia dẫn theo một đống cao thủ đến giúp đỡ thì có lẽ nhà họ Tiêu sẽ tổn thất cực lớn!"

"Sao mà chỉ tổn thất cực lớn được? Lần hội nghị quý tộc sắp tới, có khi đã không còn nhà họ Tiêu ấy chứ".

"Quan trọng là không biết Lâm Hàn kia nhảy ra từ đâu, mà lại có nhiều cao thủ như vậy, quả thật là đã cứu mạng nhà họ Tiêu".

"Nghe nói Lâm Hàn kia và cô chủ lớn Tiêu Nhã nhà họ Tiêu mới quen mấy ngày đã ra tay giúp đỡ. Giờ Tiêu Nhã cũng đã leo thẳng lên chức gia chủ nhà họ Tiêu!"

Dương Khiết nghe những người xung quanh nói chuyện với nhau mà ngơ ngác. Sự tranh đấu giữa các quý tộc kia có quan hệ với Lâm Hàn à? Vả lại, nghe có vẻ anh còn ra tay giúp đỡ rất nhiều.

Nhưng mà, Dương Khiết lại không hiểu cái khái niệm quý tộc kia có ý nghĩa như thế nào, và cũng không hiểu tại sao hôm nay lại có nhiều người thuộc tầng lớp thượng lưu tụ tập ở đây như vậy.

Chỉ là, cô ấy cũng cảm giác được quý tộc kia chắc hẳn rất lợi hại, nhưng cụ thể lợi hại cỡ nào thì lại không biết. Mà Lâm Hàn còn giúp đỡ rất nhiều, nó khiến Dương Khiết nghi ngờ 300 tỷ kia là do anh tham dự vào chuyện này mới kiếm được.

Dù sao Dương Khiết cũng lớn lên trong một gia đình bình thường, đừng nói đến quý tộc, ngay cả thế gia cũng không biết, thì sao cô ấy có thể biết đến sự tồn tại của loại cấp bậc như quý tộc?

Mà Hạ Sương lại khác, cô ta sinh ra trong dòng dõi thế gia nên vẫn có nghe phong phanh về chuyện này. Tuy không nhìn thấy tận mắt, nhưng cũng biết đại khái.

Như nhà họ Hạ, bản thân chỉ là một thế gia nhỏ nhoi, nên chỉ được coi như một thế lực nhỏ. Trên đất Hoa Hạ này, hoàn toàn không thể xem như thế gia.

Lúc trước cực khổ lắm mới được tham dự hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á - Thái Bình Dương, sau đó lại dốc sức làm khó Lâm Hàn và Dương Lệ cũng chỉ vì hy vọng cô có thể lạm dụng chức quyền giúp công ty giải trí Tinh Quang mở rộng quy mô. Có vậy, nhà họ Hạ cô ta mới leo lên được chiếc ghế thế gia.

Song, cũng chỉ là thế gia mà thôi.

Ở trước mặt người bình thường, có lẽ thế gia rất bí ẩn và mạnh mẽ.

Nhưng đối với quý tộc, thế gia lại chẳng là cái đinh gì hết. Họ không khác gì một con kiến, chẳng qua là mập hơn con kiến chút thôi. Nhưng suy cho cùng vẫn chỉ là con kiến.

Dù sao, quý tộc cũng là một thế lực có thể ảnh hưởng tới tương lai đất nước.

Trước đây, Hạ Sương chỉ mới nghe nói về quý tộc chứ chưa từng thấy. Dầu gì, với thân phận của cô ta thì hoàn toàn không có tư cách để mà tiếp xúc đến nó.

Nhưng giờ nghe thấy mấy người xung quanh nói chuyện, tuy cô ta không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, nhưng cũng hiểu đại khái.

Đến tận bây giờ, cuối cùng Hạ Sương mới hiểu được Lâm Hàn mạnh đến cỡ nào.

Không ngờ Lâm Hàn có thể xoay chuyển tình thế giữa ba nhà quý tộc lớn, vả lại còn có sức mạnh sánh ngang với quý tộc!
Chương 654: Bữa tiệc lớn

Dương Khiết nghe người xung quanh nói chuyện với nhau mà chẳng hiểu gì.

Đến bây giờ, Dương Khiết vẫn không hiểu quý tộc là gì, tại sao khi bọn họ nhắc tới quý tộc lại lộ ra vẻ mặt dè dặt cẩn thận như thế?

Cô ấy đang vắt óc nghĩ thì thấy Hạ Sương có hơi là lạ.

Lúc này, cả người Hạ Sương đờ ra, tâm hồn như treo trên cành quất, vừa nhìn đã biết không thích hợp.

"Chị Hạ, chị làm sao thế?", Dương Khiết nhỏ giọng hỏi.

Hạ Sương hoàn hồn lại, nhìn về Dương Khiết, vội nhỏ giọng dặn dò: "Lát nữa đừng nói linh tinh gì nhé, rồi phải hết sức kính cẩn với Tiêu Nhã. Chuyện khác thì chờ về nhà chị lại nói cho em, nhất định phải chú ý từ lời nói đến việc làm đó".

Dương Khiết nghe vậy, vừa kinh ngạc, vừa khó hiểu. Đây là lần đầu tiên, cô ấy thấy Hạ Sương cẩn thận như thế.

Cho dù khi công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh gặp phải khủng hoảng nghiêm trọng, Hạ Sương vẫn có thể giữ bình tĩnh, giải quyết vấn đề một cách gọn gàng ngăn nắp.

Nhưng giờ, trông Hạ Sương lại thẫn thờ khác xa ngày thường.

Dương Khiết không hiểu tại sao lại thế, nhưng cô ấy tin tưởng Hạ Sương. Nếu lúc này, chị ấy cẩn thận như vậy, thì chắc chắn là có vấn đề.

Dương Khiết nghĩ vậy bèn dằn sự tò mò lại, không đi làm phiền Hạ Sương, cũng nhịn xuống xúc động không hỏi người bên cạnh quý tộc là gì, lẳng lặng chờ đợi.

Khác với Dương Khiết không hiểu gì nên vẫn bình tĩnh, lúc này trong lòng Hạ Sương lại dấy lên phong ba bão tố.

Trải qua những chuyện đã xảy ra trước kia, Hạ Sương sớm đoán được Lâm Hàn không đơn giản như bề ngoài. Trên thực tế, thực lực của anh rất mạnh.

Sau đó, Lâm Hàn cũng dùng từng sự kiện để đổi mới cái nhìn của Hạ Sương đối với anh.

Đầu tiên là Hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á - Thái Bình Dương, rồi đến công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, giờ lại thêm một tin tức động trời như này.

Đó là quý tộc đấy, là một thế lực ngay cả thế gia cũng phải ngước nhìn. Mà thế gia bình thường đã được xem như một con quái vật lớn đối với người bình thường và những thế gia nhỏ như nhà họ Hạ.

Có thể thấy địa vị của quý tộc khủng bố cỡ nào. Thậm chí có thể nói rằng, quý tộc chính là thế lực đứng ở đỉnh của Hoa Hạ.

Nhưng giờ từ trong miệng của những người kia, Hạ Sương đã đoán được đại khái sự việc.

Hai quý tộc lớn Chu - Khương cùng những thế gia phụ thuộc kết thành liên minh, bí mật lên kế hoạch, rồi ra tay với nhà họ Tiêu.

Bởi vì sức mạnh quá mức khổng lồ, còn giữ kín như bưng, đến nỗi mãi đến giây phút sắp diễn ra kế hoạch, thì người nhà họ Tiêu vẫn chẳng hay biết gì, càng đừng nói đến các thế lực khác.

Cũng vì thế mà liên minh hai nhà quý tộc lớn kia đã suýt chút nữa tiêu diệt được nhà họ Tiêu.

Nhưng vào giây phút quyết định, chợt nhảy ra một người, dẫn theo thế lực cực kỳ mạnh mẽ của mình giúp đỡ nhà họ Tiêu lật ngược thế cờ. Anh không chỉ giúp bọn họ vượt qua khủng hoảng lần này, mà còn chuyển bại thành thắng, khiến hai nhà quý tộc lớn Chu - Khương bị tổn thất nặng nề!

Có thể nói, thế lực của Lâm Hàn đã có thế sánh ngang được với quý tộc, thậm chí là còn khủng bố hơn. Dù sao, Lâm Hàn cũng chỉ dựa vào thế lực của riêng mình mà xoay chuyển được tình hình chiến đấu giữa các quý tộc.

Nhà họ Tiêu lúc này, nhờ có Lâm Hàn giúp đỡ đã vượt qua được cuộc khủng hoảng. Mặt khác, nhà họ Khổng bởi vì e dè Lâm Hàn nên lại sợ đầu sợ đuôi, không dám xung đột ngay mặt với bọn họ. Dẫn đến giờ đây, nhà họ Tiêu và nhà họ Khổng lập tức ngang hàng nhau, cùng trở thành thế lực đứng đầu Hoa Hạ!

Mà có thể khiến cho tình hình thay đổi chóng mặt như thế, lại chỉ dựa vào một mình Lâm Hàn và lực lượng do anh dẫn dắt.

Nghĩ đến việc Tiêu Nhã sắp thở thành bà chủ nhà họ Tiêu, trở thành đầu tàu của gia tộc đứng đầu Hoa Hạ, Hạ Sương bèn cảm thấy sợ hãi.

Tuy lúc trước khi liên lạc với Tiêu Nhã, Hạ Sương cũng cực kỳ kính cẩn với cô ấy. Nhưng lúc này, Hạ Sương vẫn sợ, sợ mình làm sai điều gì khiến Tiêu Nhã phật lòng. Nếu làm cô ấy khó chịu, Hạ Sương e rằng hai người bọn cô sẽ chết lúc nào không hay.

Lại nhớ đến nhà họ Hạ mình đã từng nhằm vào và xem thường Lâm Hàn, Hạ Sương lại cảm thấy run sợ không thôi. Sức mạnh của Lâm Hàn hoàn toàn đủ để nghiền chết nhà họ Hạ, nếu trong đầu anh có suy nghĩ ấy thì diệt nhà cô ta chắc chỉ trong tích tắc là xong.

Giờ đây, Hạ Sương lại cảm thấy nhà mình thật buồn cười, may mà mình đã đưa ra lựa chọn chính xác, rời khỏi nhà họ Hạ đến chỗ Lâm Hàn làm việc.

Không thì, có lẽ cô ta sẽ ếch ngồi đáy giếng cả đời. Cái tài nguyên và mối quan hệ mà Hạ Sương nghĩ chỉ dựa vào nhà họ Hạ mới có, ở chỗ của Lâm Hàn lại chẳng là cái đinh gì.

Hạ Sương nhìn xung quanh, cuối cùng cũng hiểu tại sao bữa tiệc lần này lại mời nhiều người quyền quý đến vậy. Giờ xem ra, không phải bữa tiệc này mời được những nhân vật tai to mặt lớn ấy đến, mà là nhà họ Tiêu chỉ cho phép những người đó tới tham gia. Không thì chắc chẳn sẽ không chỉ có nhiêu đây.

Suy cho cùng, người tổ chức bữa tiệc này nay đã có thể ngồi ngang hàng với nhà họ Khổng, vả lại còn là gia chủ tiếp theo của nhà họ Tiêu.

Ở trước mặt nhà họ Tiêu, những người được coi là ông này bà nọ kia lại chẳng là cái thá gì.

Còn đối với Tiêu Nhã, e rằng những người thuộc tầng lớp quyền quý kia còn phải đi lấy lòng cô ấy. Dù sao, cô ấy cũng là bà chủ tương lai của nhà họ Tiêu và là người có tiếng nói nhất trong gia tộc. Mà sự hùng mạnh của nhà họ Tiêu thì những ai có mặt ở đây cũng hiểu. Đó là một thế lực khiến thế gia phải ngước nhìn.

Dần dà, thời gian đã sắp đến giữa trưa, lần lượt có rất đông người tới, mấy trăm cái bàn kia đã ngồi đầy hơn phân nửa.

Dương Khiết đứng lên nhìn ra xa, rồi ngồi xuống, kinh ngạc thầm thì với Hạ Sương: "Chị Hạ ơi, chẳng phải ban nãy chị nói khách sạn Thiên Hoa này là khách sạn cao cấp nhất ở thành phố Thiên Kinh ạ? Vậy một bàn này chắc tốn nhiều tiền lắm nhỉ? Rồi mấy trăm cái bàn thì phải hết bao nhiêu đây trời".

"Có lẽ chẳng cần mất đồng nào đâu", Hạ Sương mỉm cười nhỏ giọng đáp.

"Không tốn đồng nào? Sao có thể chứ? Ông chủ không sợ lỗ ạ?", mặt mày Dương Khiết đầy vẻ không tin nhìn Hạ Sương.

Hạ Sương cũng không nói gì thêm, trong lòng lại thầm xác định một điều, nếu khách sạn Thiên Hoa này là của nhà họ Tiêu thì cơ bản họ sẽ chịu phí, nhưng nếu không phải, vậy ông chủ ở đây chắc chắn sẽ không lấy một đồng cắc nào từ nhà họ Tiêu, thậm chí còn muốn biếu quà cho họ.

Dẫu sao, đây cũng là một cơ hội để kéo gần quan hệ hơn với nhà họ Tiêu, chút tiền đồ ăn và không gian ấy tuy không ít, nhưng so với tạo mối quan hệ với nhà họ Tiêu thì lại quá rẻ.

Phải biết rằng, Tiêu Nhã chính là bà chủ tương lai của nhà họ Tiêu.

Hạ Sương cũng tin là ông chủ nơi đây có thể kinh doanh khách sạn được như ngày hôm nay, thì chắc chắn sẽ là một người cực kỳ khôn khéo, không thể nào không nghĩ tới điều này được.

Cùng lúc đó, một người đàn ông trung niên mặc bộ vest thẳng thớm, tâm trạng hơi hơi kích động cầm micphone đi lên bục. Ông ta hắng giọng một cái, cầm mic nói với khách khứa bên dưới:

"Xin chào mọi người, tôi là Dương Thiên Hoa - tổng giám đốc khách sạn Thiên Hoa. Mời mọi người cứ việc thưởng thức đồ ăn thức uống hôm nay, mọi chi phí sẽ được khách sạn chúng tôi chi trả hết! Mặt khác, tôi vẫn còn một chuyện quan trọng muốn thông báo cho mọi người. Người nhà họ Tiêu đã đến dưới sảnh, có thể mời mọi người nể mặt bọn họ trở về chỗ ngồi, giữ im lặng, chờ bọn họ đến được không nào?"
Chương 655: Tiêu Nhã đến

Giọng của Dương Thiên Hoa vang lên trong đại sảnh rộng lớn này.

Khách mời của hàng trăm bàn ban đầu nghe thấy giọng Dương Thiên Hoa cũng không để tâm lắm, những người có đủ tư cách tham gia bữa tiệc này đều là những người có máu mặt, họ không quan tâm đến bữa cơm này.

Tuy nhiên nghe thấy lời nói phía sau của Dương Thiên Hoa, họ lại lần lượt thanh toán rồi về chỗ ngồi, im lặng ngồi xuống, ngậm miệng lại.

Đột nhiên đại sảnh lớn đang ồn ào với khách của hàng trăm bàn, bỗng chốc trở nên yên ắng.

Dương Khiết thấy thế thì hơi kinh ngạc, phải biết khách của hơn trăm bàn trong đại sảnh này cũng có tới hàng ngàn người.

Bao nhiêu người như vậy, nếu phát ra bất kỳ âm thanh nhỏ nào thì hợp lại cùng nhau cũng có thể tạo thành âm thanh rất lớn, rất rõ ràng.

Thế nhưng lúc này lại không có bất kỳ tiếng động nào.

Dương Khiết hơi ngạc nhiên, những người này có tố chất tốt vậy sao? Hay là Dương Thiên Hoa hoặc nhà họ Tiêu có sức ảnh hưởng lớn đến thế?

Dương Khiết nhìn Hạ Sương với vẻ ngờ vực, nhưng Hạ Sương lại ra dấu tay, ra hiệu cho cô im lặng, không được phát ra tiếng động.

Lúc này, nếu phát ra một chút tiếng động, có thể sẽ ngay lập tức gây nên sự bất mãn cho mọi người xung quanh.

Mà giờ phút này, Hạ Sương đã không còn quá lo lắng về cuộc khủng hoảng của công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh nữa.

Từ những cuộc thảo luận trước đó của mọi người xung quanh, có thể thấy Lâm Hàn đã giúp đỡ Tiêu Nhã và nhà họ Tiêu rất nhiều, vậy nên nguy cơ lần này của Quang Ảnh, Hạ Sương tin dù thế nào Tiêu Nhã cũng sẽ ra tay giúp đỡ.

Mà có sự giúp đỡ của quý tộc, có một thế lực đứng đầu Hoa Hạ hiện nay giúp đỡ, Hạ Sương còn cần phải lo lắng Quang Ảnh không trụ qua nổi cuộc khủng hoảng này sao?

E rằng những người hoặc thế lực đang nhắm vào Quang Ảnh sẽ lập tức từ bỏ việc nhắm vào sau khi biết Tiêu Nhã có liên quan đến công ty này. Thậm chí còn quay sang lấy lòng Quang Ảnh, muốn có quan hệ tốt với Quang Ảnh.

Trong đại sảnh rộng lớn, hàng ngàn người nhưng lại có thể ngồi im lặng không phát ra âm thanh nào, cảnh tượng này trông hơi đáng sợ.

Không lâu sau, Hạ Sương nghe thấy tiếng bước chân, sau đó cửa đại sảnh bị đẩy ra.

Người đầu tiên bước vào là một cô gái khoảng hơn hai mươi tuổi, gương mặt còn khá trẻ nhưng lại tràn đầy uy nghiêm, lạnh lùng như một nữ vương đến với nhân gian.

Nhìn thấy người phụ nữ này, hàng ngàn người trong đại sảnh đều hơi cúi đầu thể hiện sự tôn trọng, chỉ một số rất ít người vẫn nhìn Tôn Minh một cách bình thường.

Hạ Sương thấy vậy cũng nhanh chóng hơi cúi xuống, nhân tiện đẩy Dương Khiết bên cạnh, ra hiệu cho cô ấy làm theo.

Dương Khiết hơi ngơ ngác, người phụ nữ này là ai, tại sao cô ấy vừa đi vào, hàng ngàn người trong đại sảnh đều phải kính nể đến vậy?

Lúc này người phụ nữ mỉm cười, vẻ mặt tự tin, sau đó bước vào đại sảnh, đi thẳng tới bục cao trong cùng.

Phía sau người phụ nữ chỉ có mười mấy người đi theo, nhưng lúc đi cũng không phát ra tiếng động nào, hiển nhiên mười mấy người này đều là cao thủ của nhà họ Tiêu.

Từ cửa lớn vào đến bục cao trong cùng cũng là quãng đường dài hàng trăm mét, người phụ nữ đi giày cao gót, bước đi không vội vàng.

Nhưng trong khoảng thời gian này, mấy ngàn người trong đại sảnh đều yên lặng không phát ra tiếng động, kiên nhẫn đưa mắt nhìn người phụ nữ bước lên bục cao.

Dương Khiết nhìn cảnh này càng cảm thấy kỳ lạ hơn, người phụ nữ này là ai mà lợi hại như vậy, đáng để hàng ngàn người tôn trọng, không ngờ lại thật sự không phát ra âm thanh.

Quan trọng là mấy ngàn người này còn không phải người bình thường, ai cũng ăn mặc sang trọng, hiển nhiên là người giàu có, không phải người bình thường có thể so sánh được.

Phải vài phút sau, cô gái mới bước lên bục cao, đi về phía trước.

Dương Thiên Hoa nhanh chóng đứng sang bên cạnh, cung kính đưa micro.

Người phụ nữ nhận lấy, đi đến giữa bục cao, quay người đối mặt với mọi người trong đại sảnh.

Còn những cao thủ phía sau lại đứng xung quanh bục cao, bảo vệ cô gái.

Lúc này, trong đại sảnh vẫn vô cùng yên tĩnh, có thể nghe thấy tiếng kim rơi, hàng ngàn quan khách đều nhìn cô gái trước mặt, trong đó có cả Hạ Sương đang kích động và Dương Khiết đang nghi ngờ.

Lúc này, người phụ nữ đang được rất nhiều người chú ý cũng cầm micro lên, nói với khách mời trong đại sảnh: “Xin chào mọi người, tôi là Tiêu Nhã, chào mừng mọi người đến với bữa tiệc này, chứng kiến tôi trở thành gia chủ của nhà họ Tiêu!”

Lời Tiêu Nhã vừa dứt, đại sảnh lập tức vang lên tiếng vỗ tay, tiếng vỗ tay của hàng ngàn người như tiếng sấm rền.

Dương Khiết lắng nghe những âm thanh xung quanh, nhìn Hạ Sương với vẻ mặt mờ mịt, người phụ nữ này là Tiêu Nhã, bạn của Lâm Hàn? Lợi hại vậy sao?

Hạ Sương nhìn Dương Khiết không nói nên lời, cảm thấy hơi buồn cười nhưng sau đó nghĩ lại cũng hiểu ngay. Dù sao Dương Khiết xuất thân từ một gia đình bình thường, chưa nghe tới quý tộc bao giờ cũng là điều bình thường, ngay cả thế gia còn chưa thấy bao giờ.

Bộ mặt thật của thế giới này trước giờ chỉ lộ ra cho một số ít người, đại đa số người bình thường cả đời chỉ có thể làm công ăn lương.

Dù là thợ chuyển gạch cấp thấp hay giám đốc điều hành một công ty nổi tiếng, đa phần đều khó thoát khỏi cái lồng lớn, phải làm việc không ngừng cả đời, chạy liên tục, không được dừng lại.

Hạ Sương lại ra hiệu cho Dương Khiết đừng nói lung tung.

Dương Khiết có ít kiến thức và kinh nghiệm, nhưng không ngốc, ngược lại còn khá khôn ngoan.

Mặc dù lúc này trong lòng Dương Khiết đang rất ngạc nhiên, nhưng nhìn thấy ra hiệu của Hạ Sương cô cũng hiểu ra, kìm nén sự tò mò trong lòng, ngậm miệng lại, đợi sau này về sẽ từ từ hỏi Hạ Sương.

Tiêu Nhã đưa năm ngón tay ra ý bảo im lặng.

Đột nhiên những quan khách trong đại sảnh vừa nãy còn kích động vỗ tay, lúc này lại trở nên im lặng.

Tiêu Nhã lên tiếng: “Mọi thứ cứ làm đơn giản thôi, mọi người ai ăn thì ăn, ai uống thì uống, ai trò chuyện thì trò chuyện, buổi tiệc chính thức bắt đầu”.

Nói xong Tiêu Nhã bước xuống sân khấu.

Việc thay đổi gia chủ nhà họ Tiêu đã kết thúc trong trang viên nhà họ Tiêu, sở dĩ tổ chức bữa tiệc lớn này chỉ là muốn thông báo với người ngoài, cũng không có quá nhiều quy trình phải làm.

Những vị khách bên dưới lúc này cũng không dám dùng bữa, nhìn chằm chằm Tiêu Nhã đang bước xuống.

Tiêu Nhã liếc nhìn mọi người, khách mời lại vội vàng cúi xuống bắt đầu ăn, không dám làm trái ý Tiêu Nhã.

Đột nhiên hàng ngàn người trong đại sảnh lần lượt bị buộc phải bắt đầu dùng bữa.

Tuy nhiên dù mấy ngàn người đều đang ăn, nhưng đuôi mắt họ vẫn luôn dừng trên người Tiêu Nhã, muốn tìm cơ hội tìm Tiêu Nhã để xây dựng mối quan hệ tốt đẹp, thậm chí nói chuyện hợp tác làm ăn…

Nhà họ Tiêu bây giờ đang phát triển rất tốt, không biết có bao nhiêu thế lực muốn hợp tác cùng, chỉ cần nhà họ Tiêu đồng ý hợp tác với họ một chút thì đó đã là sự giúp đỡ và phát triển rất lớn đối với họ.

Tuy nhiên Tiêu Nhã lúc này không có tâm trạng bàn chuyện làm ăn, dù sao trước mặt bao nhiêu người thế này cũng không tiện, nếu ai có quan hệ thật sự tốt thì sẽ có thời gian nói chuyện sau.

Tiêu Nhã đi không được bao lâu thì tới bàn Hạ Sương và Dương Khiết đang ngồi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Ẩn Long Ở Rể
  • Chấp Niệm Thành Ma
Chương 126-130
Rể sang đến nhà
  • Cố Tiểu Tam
Chương 1-5
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom