Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-263
Chương 263: Tài xế?
"Ha ha ha. Đi thôi, nhanh nhanh tham gia xong, anh về nhà còn bận việc khác.” Cao Phong cười khẽ, không giải thích mà lập tức đi thẳng về phía trước.”
"Cao Phong, anh không thể thay bộ đồ khác xịn hơn sao? Hôm nay là buổi họp lớp của tôi, chắc chắn họ sẽ so bì với nhau đấy!"
“Chỉ bằng bộ đồ tàn tạ này của anh thì sẽ làm tôi mất mặt lắm, anh không vứt nó đi được à?" Kim Tuyết Ngọc khó chịu nói.
"Quần áo mặc thoải mái là được, cần gì phải xem đẳng cấp. Còn nữa, đây là bộ đồ mà chị em mua cho anh, anh sẽ không vứt đâu." Cao Phong bình tĩnh đáp.
Với tính cách của Cao Phong, anh thực sự không thể làm được mấy hành động như ăn mặc diêm dúa rồi lái xe đi rêu rao khắp nơi.
"Xí, làm màu." Kim Tuyết Ngọc bĩu môi, vội đuổi theo Cao Phong.
Hai người đi đến trước cửa khách sạn quốc tế New Island thì thấy mấy nhân viên tiếp tân đứng hai bên cửa. Bãi đỗ xe ngoài trời trước khách sạn chứa đủ loại xe sang, BMW hay Audi đều là loại thường, hở tí là Land Rover, Mercedes-Benz G, thậm chí còn có cả mấy chiếc xe thể thao.
Vị trí đỗ xe trong bãi đỗ xe ngoài trời trước cổng khách sạn quốc tế New Island cũng rất tinh tế, vị trí càng gần cổng khách sạn thì đẳng cấp của chiếc xe càng cao, mà những chiếc xe giá trị hơi thấp một chút thì ở ngoài bãi đỗ xe. Còn như Cao Phong lái một chiếc Bentley Mulsanne mà lại đỗ ở ngoài cùng thực sự rất hiếm thấy..
"Chào cô, tôi là bạn học của cậu Phan, đến đây tham gia buổi họp lớp." Kim Tuyết Ngọc bước lên trước, nói với một nhân viên tiếp tân.
"Vâng, mời quý khách đi theo tôi.” Nhân viên tiếp tân mỉm cười, dẫn hai người vào đại sản.
Đằng trước là phòng chiêu đãi, bên cạnh là phòng bên, mà cuộc họp lớp của họ sẽ tiến hành ở đây.
Kim Tuyết Ngọc và Cao Phong vừa bước vào cửa đại sảnh thì chạm trái với hai cô gái ăn vận rất mát mẻ. Hai cô gái này đều mặc rất thiếu vải, trang điểm cũng rất gợi cảm, tỏa ra vẻ đẹp hoang sơ.
"Ái chà chà, đây chẳng phải là Tuyết Ngọc, du học sinh của lớp chúng ta đó sao?” Một cô gái kinh hô, sau đó cười nhạo tiến lên.
Thấy rõ khuôn mặt của cô ta, sắc mặt Kim Tuyết Ngọc trở nên rất khó coi.
Buổi họp lớp hôm nay khác hẳn với hôm cô ta vừa về nước gặp mặt với nhóm Lâm Đan Phượng. Hôm đó đều là những người bạn có quan hệ khá thân thiết với Kim Tuyết Ngọc, thế nên không có quá nhiều khúc mắc. Nhưng hôm nay thì khác, sẽ có bạn bè cả lớp cùng tham gia, Kim Tuyết Ngọc không có khả năng làm bạn với mấy chục bạn học trong lớp.
Mà cô gái này chính là bạn học có xích mích với Kim Tuyết Ngọc.
"Tống Thủy Tiên, đã lâu không gặp!” Kim Tuyết Ngọc dừng lại một chút, nhưng rồi vẫn mỉm cười chào hỏi.
"Ái chà, cậu đừng như thế, bọn tôi đâu có tư cách làm cho du học sinh như cậu nhớ nhung đâu nào, chậc chậc." Tống Thủy Tiên chép miệng, sau đó bỗng nhìn Kim Tuyết Ngọc cười nói: “Tôi phát hiện hai năm không gặp, sao vòng một của cậu vẫn còn nguyên xi vậy? Ha ha ha!"
Tống Thủy Tiên vừa nói vừa chỉ vào ngực Kim Tuyết Ngọc, nói xong còn cố ý ưỡn lưng.
“Cậu!” Sắc mặt Kim Tuyết Ngọc tức khắc đỏ bừng. Không ngờ Tống Thủy Tiên vừa lên mà đã bắt đầu châm chọc mình.
Cô ta vốn cho rằng đã hai năm không gặp, chút mâu thuẫn nhỏ thời còn học cấp 3 cũng nên được hóa giải theo thời gian, bây giờ xem ra Kim Tuyết Ngọc đã suy nghĩ quá nhiều rồi.
"Thủy Tiên à, cậu đừng nói nữa, sự thật mất lòng đất cậu không biết à?" Cô gái bên cạnh Tống Thủy Tiên cũng cười nói.
Kim Tuyết Ngọc cắn răng. Thực ra vóc người của cô ta không tệ chút nào, thứ gì cần có cũng có đủ, nhưng chẳng hiểu sao Tống Thủy Tiên lại dậy thì quá thành công, khiến Kim Tuyết Ngọc mặc cảm.
Nơi xa, một chàng trai nhìn phía bên này, sau đó xoay người vào đại sảnh.
"Sao bằng cậu được chứ, bò sữa nổi tiếng cơ mà, hừ!" Kim Tuyết Ngọc bĩu môi.
Sắc mặt Tống Thủy Tiên ngẩn ra, trong lòng hơi bực bội.
“Khụ khụ khụ..." Cao Phong thật sự không thể nghe được nữa. Cuộc tranh đấu giữa các cô gái đúng là kinh hoàng, đối chọi nhau từng câu từng chữ, hơn nữa dùng từ to gan hơn đàn ông nhiều.
Cao Phong vừa ho khan, Tống Thủy Tiên lập tức đưa mắt nhìn về phía anh, cứ như thể tới tận bây giờ mới nhận thấy sự tồn tại của anh.
Thực ra ban đầu cô ta cũng thấy Cao Phong vẫn đi theo sau Kim Tuyết Ngọc, chẳng qua cô ta bận đả kích Kim Tuyết Ngọc nên không rảnh chú ý tới Cao Phong. Bây giờ thấy Cao Phong, Tống Thủy Tiên không khỏi sửng sốt, sau đó bật cười.
“Tuyết Ngọc này, chẳng lẽ đây là bạn trai cậu? Ha ha ha!” Tống Thủy Tiên chỉ vào Cao Phong nói.
Cao Phong đang định đáp lời thì Kim Tuyết Ngọc lại nhanh miệng giành trước.
"Chuyện này thì liên quan gì tới cậu?” Kim Tuyết Ngọc lạnh lùng nhìn Tổng Thủy Tiên.
“Sao lại không liên quan tới tôi? Nói thế nào chúng ta cũng học chung trường 2 năm mà, chuyện lớn như tìm bạn trai, chúng tôi phải coi chừng giúp cậu chứ." Tống Thủy Tiên vừa nói vừa đánh giá Cao Phong từ trên xuống dưới, càng nhìn càng buồn cười.
“Tuyết Ngọc à, tìm bạn trai là chuyện cả đời, lỡ tìm trúng thằng nghèo kiết xác thì xong đời đấy!” Tống Thủy Tiên nhanh chóng phán đoán điều kiện của Cao Phong, nhìn trang phục từ trên xuống dưới chưa đầy 2 triệu đồng, thậm chí thoạt nhìn đã mặc lâu ngày.
“Anh ta không phải là bạn trai tôi." Kim Tuyết Ngọc cũng nhức đầu. Cô ta biết ngay cách ăn mặc của Cao Phong sẽ bị người khác khinh thường, còn làm hại cũng bị cười nhạo theo mà.
“Hửm? Không phải bạn trai của cậu hả? Thế thì là ai?" Tống Thủy Tiên ra vẻ kinh ngạc hỏi.
"Anh ta là..."
“Tôi là tài xế và vệ sĩ của Tuyết Ngọc." Kim Tuyết Ngọc còn chưa kịp nói xong thì Cao Phong bỗng lên tiếng.
Mặc dù Kim Tuyết Ngọc và mình vẫn có chút xích mích, nhưng dù sao cũng là người một nhà, thân cận hơn cô Tống Thủy Tiên này nhiều. Bây giờ thấy Tống Thủy Tiên liên tục trào phúng Kim Tuyết Ngọc, Cao Phong lập tức không thể nhịn được.
“Cái gì? Tài xế á?" Tống Thủy Tiên tức khắc ngây người. Kim Tuyết Ngọc mà có tư cách thuê tài xế sao?
Kim Tuyết Ngọc cũng hơi kinh ngạc. Cô ta không ngờ Cao Phong lại nói như thế. Nhưng thấy vẻ mặt khiếp sợ của Tống Thủy Tiên, trong lòng Kim Tuyết Ngọc vẫn rất sung sướng.
"Cậu còn chuyện gì nữa không? Không có chuyện gì thì tránh ra, đừng chặn đường tôi." Kim Tuyết Ngọc kiêu căng ngẩng đầu lên, sau đó trực tiếp làm lơ Tống Thủy Tiên, đi thẳng về phía trước.
Cao Phong sờ mũi, cũng cất bước đi theo cô ta.
Tống Thủy Tiên nhìn bóng lưng hai người, trong lòng tràn ngập không cam lòng, nhưng không biết nên phản bác như thế nào. Trước khi chưa biết rõ tình trạng hiện tại của Kim Tuyết Ngọc là gì, cô ta thật sự không dám gây sự thêm lần nữa.
Suy cho cùng thì người có thể thuê tài xế với vệ sĩ đều không phải là người bình thường.
“Hừ, chẳng qua là muốn dùng cách này để làm màu thôi. Nếu cô ta cho rằng hôm nay mình có thể nổi bật nhờ cách đó thì cô ta đã nhầm rồi! Có cậu Phan với chị Diệp ở đây, Kim Tuyết Ngọc làm gì có tư cách làm màu!” Tống Thủy Tiên khinh thường nói.
Lúc này, tâm trạng Kim Tuyết Ngọc vô cùng sung sướng. Cô ta đã đả kích Tống Thủy Tiên một phen nhờ sự trợ giúp của Cao Phong, không vui mới là lạ.
Đúng lúc này, bỗng có rất nhiều người ùa ra từ chỗ đại sản.
"Cao Phong, anh tới đây làm gì?" Đồng thời, một giọng nói tràn đầy chất vất vang lên.
"Ha ha ha. Đi thôi, nhanh nhanh tham gia xong, anh về nhà còn bận việc khác.” Cao Phong cười khẽ, không giải thích mà lập tức đi thẳng về phía trước.”
"Cao Phong, anh không thể thay bộ đồ khác xịn hơn sao? Hôm nay là buổi họp lớp của tôi, chắc chắn họ sẽ so bì với nhau đấy!"
“Chỉ bằng bộ đồ tàn tạ này của anh thì sẽ làm tôi mất mặt lắm, anh không vứt nó đi được à?" Kim Tuyết Ngọc khó chịu nói.
"Quần áo mặc thoải mái là được, cần gì phải xem đẳng cấp. Còn nữa, đây là bộ đồ mà chị em mua cho anh, anh sẽ không vứt đâu." Cao Phong bình tĩnh đáp.
Với tính cách của Cao Phong, anh thực sự không thể làm được mấy hành động như ăn mặc diêm dúa rồi lái xe đi rêu rao khắp nơi.
"Xí, làm màu." Kim Tuyết Ngọc bĩu môi, vội đuổi theo Cao Phong.
Hai người đi đến trước cửa khách sạn quốc tế New Island thì thấy mấy nhân viên tiếp tân đứng hai bên cửa. Bãi đỗ xe ngoài trời trước khách sạn chứa đủ loại xe sang, BMW hay Audi đều là loại thường, hở tí là Land Rover, Mercedes-Benz G, thậm chí còn có cả mấy chiếc xe thể thao.
Vị trí đỗ xe trong bãi đỗ xe ngoài trời trước cổng khách sạn quốc tế New Island cũng rất tinh tế, vị trí càng gần cổng khách sạn thì đẳng cấp của chiếc xe càng cao, mà những chiếc xe giá trị hơi thấp một chút thì ở ngoài bãi đỗ xe. Còn như Cao Phong lái một chiếc Bentley Mulsanne mà lại đỗ ở ngoài cùng thực sự rất hiếm thấy..
"Chào cô, tôi là bạn học của cậu Phan, đến đây tham gia buổi họp lớp." Kim Tuyết Ngọc bước lên trước, nói với một nhân viên tiếp tân.
"Vâng, mời quý khách đi theo tôi.” Nhân viên tiếp tân mỉm cười, dẫn hai người vào đại sản.
Đằng trước là phòng chiêu đãi, bên cạnh là phòng bên, mà cuộc họp lớp của họ sẽ tiến hành ở đây.
Kim Tuyết Ngọc và Cao Phong vừa bước vào cửa đại sảnh thì chạm trái với hai cô gái ăn vận rất mát mẻ. Hai cô gái này đều mặc rất thiếu vải, trang điểm cũng rất gợi cảm, tỏa ra vẻ đẹp hoang sơ.
"Ái chà chà, đây chẳng phải là Tuyết Ngọc, du học sinh của lớp chúng ta đó sao?” Một cô gái kinh hô, sau đó cười nhạo tiến lên.
Thấy rõ khuôn mặt của cô ta, sắc mặt Kim Tuyết Ngọc trở nên rất khó coi.
Buổi họp lớp hôm nay khác hẳn với hôm cô ta vừa về nước gặp mặt với nhóm Lâm Đan Phượng. Hôm đó đều là những người bạn có quan hệ khá thân thiết với Kim Tuyết Ngọc, thế nên không có quá nhiều khúc mắc. Nhưng hôm nay thì khác, sẽ có bạn bè cả lớp cùng tham gia, Kim Tuyết Ngọc không có khả năng làm bạn với mấy chục bạn học trong lớp.
Mà cô gái này chính là bạn học có xích mích với Kim Tuyết Ngọc.
"Tống Thủy Tiên, đã lâu không gặp!” Kim Tuyết Ngọc dừng lại một chút, nhưng rồi vẫn mỉm cười chào hỏi.
"Ái chà, cậu đừng như thế, bọn tôi đâu có tư cách làm cho du học sinh như cậu nhớ nhung đâu nào, chậc chậc." Tống Thủy Tiên chép miệng, sau đó bỗng nhìn Kim Tuyết Ngọc cười nói: “Tôi phát hiện hai năm không gặp, sao vòng một của cậu vẫn còn nguyên xi vậy? Ha ha ha!"
Tống Thủy Tiên vừa nói vừa chỉ vào ngực Kim Tuyết Ngọc, nói xong còn cố ý ưỡn lưng.
“Cậu!” Sắc mặt Kim Tuyết Ngọc tức khắc đỏ bừng. Không ngờ Tống Thủy Tiên vừa lên mà đã bắt đầu châm chọc mình.
Cô ta vốn cho rằng đã hai năm không gặp, chút mâu thuẫn nhỏ thời còn học cấp 3 cũng nên được hóa giải theo thời gian, bây giờ xem ra Kim Tuyết Ngọc đã suy nghĩ quá nhiều rồi.
"Thủy Tiên à, cậu đừng nói nữa, sự thật mất lòng đất cậu không biết à?" Cô gái bên cạnh Tống Thủy Tiên cũng cười nói.
Kim Tuyết Ngọc cắn răng. Thực ra vóc người của cô ta không tệ chút nào, thứ gì cần có cũng có đủ, nhưng chẳng hiểu sao Tống Thủy Tiên lại dậy thì quá thành công, khiến Kim Tuyết Ngọc mặc cảm.
Nơi xa, một chàng trai nhìn phía bên này, sau đó xoay người vào đại sảnh.
"Sao bằng cậu được chứ, bò sữa nổi tiếng cơ mà, hừ!" Kim Tuyết Ngọc bĩu môi.
Sắc mặt Tống Thủy Tiên ngẩn ra, trong lòng hơi bực bội.
“Khụ khụ khụ..." Cao Phong thật sự không thể nghe được nữa. Cuộc tranh đấu giữa các cô gái đúng là kinh hoàng, đối chọi nhau từng câu từng chữ, hơn nữa dùng từ to gan hơn đàn ông nhiều.
Cao Phong vừa ho khan, Tống Thủy Tiên lập tức đưa mắt nhìn về phía anh, cứ như thể tới tận bây giờ mới nhận thấy sự tồn tại của anh.
Thực ra ban đầu cô ta cũng thấy Cao Phong vẫn đi theo sau Kim Tuyết Ngọc, chẳng qua cô ta bận đả kích Kim Tuyết Ngọc nên không rảnh chú ý tới Cao Phong. Bây giờ thấy Cao Phong, Tống Thủy Tiên không khỏi sửng sốt, sau đó bật cười.
“Tuyết Ngọc này, chẳng lẽ đây là bạn trai cậu? Ha ha ha!” Tống Thủy Tiên chỉ vào Cao Phong nói.
Cao Phong đang định đáp lời thì Kim Tuyết Ngọc lại nhanh miệng giành trước.
"Chuyện này thì liên quan gì tới cậu?” Kim Tuyết Ngọc lạnh lùng nhìn Tổng Thủy Tiên.
“Sao lại không liên quan tới tôi? Nói thế nào chúng ta cũng học chung trường 2 năm mà, chuyện lớn như tìm bạn trai, chúng tôi phải coi chừng giúp cậu chứ." Tống Thủy Tiên vừa nói vừa đánh giá Cao Phong từ trên xuống dưới, càng nhìn càng buồn cười.
“Tuyết Ngọc à, tìm bạn trai là chuyện cả đời, lỡ tìm trúng thằng nghèo kiết xác thì xong đời đấy!” Tống Thủy Tiên nhanh chóng phán đoán điều kiện của Cao Phong, nhìn trang phục từ trên xuống dưới chưa đầy 2 triệu đồng, thậm chí thoạt nhìn đã mặc lâu ngày.
“Anh ta không phải là bạn trai tôi." Kim Tuyết Ngọc cũng nhức đầu. Cô ta biết ngay cách ăn mặc của Cao Phong sẽ bị người khác khinh thường, còn làm hại cũng bị cười nhạo theo mà.
“Hửm? Không phải bạn trai của cậu hả? Thế thì là ai?" Tống Thủy Tiên ra vẻ kinh ngạc hỏi.
"Anh ta là..."
“Tôi là tài xế và vệ sĩ của Tuyết Ngọc." Kim Tuyết Ngọc còn chưa kịp nói xong thì Cao Phong bỗng lên tiếng.
Mặc dù Kim Tuyết Ngọc và mình vẫn có chút xích mích, nhưng dù sao cũng là người một nhà, thân cận hơn cô Tống Thủy Tiên này nhiều. Bây giờ thấy Tống Thủy Tiên liên tục trào phúng Kim Tuyết Ngọc, Cao Phong lập tức không thể nhịn được.
“Cái gì? Tài xế á?" Tống Thủy Tiên tức khắc ngây người. Kim Tuyết Ngọc mà có tư cách thuê tài xế sao?
Kim Tuyết Ngọc cũng hơi kinh ngạc. Cô ta không ngờ Cao Phong lại nói như thế. Nhưng thấy vẻ mặt khiếp sợ của Tống Thủy Tiên, trong lòng Kim Tuyết Ngọc vẫn rất sung sướng.
"Cậu còn chuyện gì nữa không? Không có chuyện gì thì tránh ra, đừng chặn đường tôi." Kim Tuyết Ngọc kiêu căng ngẩng đầu lên, sau đó trực tiếp làm lơ Tống Thủy Tiên, đi thẳng về phía trước.
Cao Phong sờ mũi, cũng cất bước đi theo cô ta.
Tống Thủy Tiên nhìn bóng lưng hai người, trong lòng tràn ngập không cam lòng, nhưng không biết nên phản bác như thế nào. Trước khi chưa biết rõ tình trạng hiện tại của Kim Tuyết Ngọc là gì, cô ta thật sự không dám gây sự thêm lần nữa.
Suy cho cùng thì người có thể thuê tài xế với vệ sĩ đều không phải là người bình thường.
“Hừ, chẳng qua là muốn dùng cách này để làm màu thôi. Nếu cô ta cho rằng hôm nay mình có thể nổi bật nhờ cách đó thì cô ta đã nhầm rồi! Có cậu Phan với chị Diệp ở đây, Kim Tuyết Ngọc làm gì có tư cách làm màu!” Tống Thủy Tiên khinh thường nói.
Lúc này, tâm trạng Kim Tuyết Ngọc vô cùng sung sướng. Cô ta đã đả kích Tống Thủy Tiên một phen nhờ sự trợ giúp của Cao Phong, không vui mới là lạ.
Đúng lúc này, bỗng có rất nhiều người ùa ra từ chỗ đại sản.
"Cao Phong, anh tới đây làm gì?" Đồng thời, một giọng nói tràn đầy chất vất vang lên.
Bình luận facebook