Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-425
Chương 425: Năng lực khiến người khác tình nguyện hi sinh
"Cậu Phong, xin chờ một chút, tôi có chút việc"
Cao Nguyên Vi chưa kịp bình tĩnh lại, giống như nhấn nút tắt tiếng để nói chuyện với ai đó vậy.
Cao Phong lẳng lặng chờ đợi, khoảng một phút sau Cao Nguyên Vi mới mở miệng tiếp.
"Cậu Phong, cậu là dòng chính! Cậu chủ nhà họ Cao sao có thể tùy tiện cưới một người phụ nữ gia tộc nhỏ được?"
"Tôi cảm thấy cậu Phong, cậu..." Cao Nguyên Vi chưa kịp nói xong đã bị Cao Phong chen ngang.
"Chuyện khác tạm không nói đến, lễ hỏi nhất định phải đưa"
"Nếu không được thì Huyền ông nói lại với nhà họ Cao, bất động sản Phong Mai giao cho người khác thừa kế đi!"
Giọng điệu Cao Phong cứng rắn, nói xong lập tức tắt điện thoại.
Tắt điện thoại xong anh đứng ở cửa sổ sát đất, lẳng lặng chờ đợi. Anh biết, Cao Nguyên Vi sẽ gọi lại cho anh. Trừ khi nhà họ Cao thật sự không thèm nể mặt anh. Nhưng nếu đến mức đấy thì nhà họ Cao đã xác định cho con cháu chi thứ thừa kế rồi.
Cao Phong cảm thấy những kẻ đó chỉ cần không ngốc đều biết phải làm gì. Vậy nên lúc Cao Phong nói chuyện với Cao Nguyên Vi vô cùng cứng rắn, phải để nhà họ Cao biết rõ thái độ của mình. Bọn họ có thể không chấp nhận Kim Tuyết Mai nhưng cũng phải cho Kim Tuyết Mai một danh phận tạm thời. Đây là lễ hỏi, nhất định phải dùng danh nghĩa nhà họ Cao tự mình đưa đến nhà họ Kim. Để tất cả mọi người biết được lễ hỏi này là ai với Kim Tuyết Mai. Vì Kim Tuyết Mai, Cao Phong chẳng sợ vi phạm quy định của gia tộc, hay bại lộ thân phận người nhà họ Kim của mình.
Quả nhiên, một lát sau Cao Nguyên Vi gửi tới một tin nhắn. Nội dung rất đơn giản, nhà họ Cao đồng ý với quyết định của cậu Phong.
Cao Phong khẽ mỉm cười, gửi một tin nhắn: "Mấy ngày nữa nhà họ Kim tổ chức yến tiệc cuối tháng, tôi muốn vào ngày hôm đấy làm lễ hỏi trước mặt mọi người." Gửi tin nhắn xong Cao Phong dập tắt điếu thuốc, mặc quần áo ra khỏi phòng.
Ở nhà họ Kim lâu như vậy, là vì Kim Tuyết Mai không bỏ rơi anh, còn có ân tình của ông Kim khi trước. Nhưng bây giờ, tình cảm giữa Cao Phong và Kim Tuyết Mai đã thăng tiến, không còn khoảng cách nào nữa. Ngay cả xí nghiệp nhà họ Kim cũng như mong mỏi của ông Kim, dưới sự dẫn dắt của Kim Tuyết Mai đã phát triển vượt bậc. Nếu những mục tiêu này đã hoàn thành hết rồi thì còn phải để ý sắc mặt đám người nhà họ Kim làm gì.
Đã đến lúc cho họ biết năng lực của Cao Phong này.
Phòng gym Phong Thần.
Sau khi rời khách sạn, Cao Phong nhận được điện thoại của Khúc Đại Minh nên tới đây.
Cao Phong ngồi ở sau bàn làm việc, Khúc Đại Minh ngồi tiếp.
"Bày vẽ làm gì? Giữa chúng ta còn cần khách sáo? Có chuyện gì nói thẳng đi!" Cao Phong nhìn bộ dạng của Khúc Đại Minh là biết cậu ta có chuyện muốn nói.
"Là như này anh Phong, mẹ em với em gái em muốn tới đây..." Khúc Đại Minh do dự một chút, sau đó vẫn nói thật.
Cao Phong nghe xong sửng sốt, nói: "Đây là chuyện tốt mà! Bảo họ đến đi, bây giờ cậu cũng không tồi, cũng nên cho dì với em gái hưởng phúc chứ."
"Đúng rồi, bệnh tình của dì sao rồi?" Cao Phong hỏi.
"Ừm, thật ra thì cũng không có gì to tát, chỉ là trước đấy không đủ tiền phẫu thuật nên mới trì hoãn."
"Bây giờ anh Phong cho em sáu trăm triệu một tháng, đã đủ từ lâu rồi." Khúc Đại Minh vội trả lời, trên mặt mang theo sự cảm kích.
"Đừng nghĩ nhiều, anh cũng không thương hại cậu, việc cậu làm được còn nhiều hơn sáu trăm triệu nhiều." Cao Phong nhìn vào mắt Khúc Đại Minh, an ủi.
"Anh Phong, em biết, em biết rồi..." Khúc Đại Minh gật đầu, sau đó nói tiếp: "Mẹ và em gái em có hỏi tiền lấy ở đâu, em bảo là mới phòng gym với bạn, bây giờ kiếm được không ít."
"Vậy nên đợi khi bọn họ đến, em muốn đưa họ đi ăn đồ ngon một chút, vì thế em muốn xin anh cho em ứng trước một tháng lương." Khúc Đại Minh có chút ngại. Quen biết Cao Phong đã lâu, cậu chưa từng mở miệng xin cái gì.
"Cứ tưởng chuyện gì, tiền ở phòng gym cậu cứ lấy đi mà dùng." Cao Phong xua tay, anh còn tưởng chuyện gì to tát.
"Như thế không được! Anh Phong, việc nào ra việc đó, tiền nong không thể tùy tiện được." Khúc Đại Minh nghiêm túc đáp lại.
Cao Phong biết, tính tình Khúc Đại Minh rất bướng bỉnh.
"Cứ coi như anh đưa cậu một tháng tiền lương, vậy thì đủ làm gì? Ở phòng cao nhất khách sạn Oriental Jade đã có giá 2 tỷ rồi, cầm 600 triệu còn không đủ để ở một đêm."
"Có nhiều nơi mang theo 600 triệu còn không được cốc nước lọc."
"Thế này đi, anh cho cậu ứng tiền lương một năm, cậu cứ đưa mẹ với em gái chúng ta đi nhiều nơi tốt một chút, mở mang tầm mắt." Vừa nói xong Cao Phong kí tên ngay lập tức.
"Cái này..." Khúc Đại Minh sửng sốt, tiền lương một năm, là bảy tỷ hai, Cao Phong tin tưởng cậu đến vậy ư.
"Anh Phong... cảm ơn anh." Một người đàn ông mạnh mẽ như Khúc Đại Minh bây giờ hốc mắt đỏ hồng, tràn đầy cảm động.
"Không có gì, cậu theo anh, anh sẽ không bạc đãi cậu."
"Lúc trước có chai bia chúng ta cũng uống chung, giữa hai ta cần gì phải cảm ơn." Cao Phong xé tấm biên lai xuống đưa cho Khúc Đại Minh: "Cậu cầm cái này đưa cho kế toán để lấy tiền."
"Còn nữa, anh tài trợ cho cậu thêm hai tỷ tám tiền thưởng. Cho tròn 10 tỷ. Cứ cầm mà tiêu, không đủ thì nói cho anh."
10 tỷ tiền tiêu, để Khúc Đại Minh dẫn người nhà chơi khắp cái Hà Nội này.
Khúc Đại Minh nhìn sấp biên lai đột nhiên hiểu rõ vì sao Quan Mai, Trương Huy, Triệu Vân, Gia Cát Lượng lạ cung cúc tận tụy với Lưu Bị đến chết. Lại càng hiểu rõ vì sao trong truyện Thủy Hử chỉ cần một câu của Tống Giang lại có thể khiến nhiều người tình nguyện hi sinh đến vậy. Có những người có loại năng lực khiến người khác tình nguyện hi sinh vì họ.
"À cầm luôn cả cái chìa khóa này đi, đây là căn biệt thự cao cấp nhất ở khu Đế Cảnh phía đông, để mẹ và em gái của chúng ta ở đây đi. Không kém gì khách sạn 5 sao đâu."
"Cứ nói tên anh là bảo vệ sẽ cho cậu vào. À anh sẽ cho cậu một chiếc xe xịn nữa." Cao Phong nói vài câu đã sắp xếp xong xuôi.
Cao Phong biết Khúc Đại Minh nghĩ gì, cậu không chỉ muốn mang người nhà đi mở mang tầm mắt, còn muốn để họ thấy cậu sống rất tốt, tiền phẫu thuật là do cậu kiếm bằng chính sức mình.
Nếu không thì mẹ với em gái của Khúc Đại Minh sẽ nghi ngờ tiền của Khúc Đại Minh lấy ở đâu.
"Anh Phong, không được đâu! Ở đâu cũng được mà." Khúc Đại Minh vội vàng đứng dậy từ chối.
"Đại Thần, anh cho cậu, cậu cứ cầm đi, trước đây bận rộn quá không giúp gì được cho cậu, bây giờ có thời gian rồi, anh muốn giúp cậu đôi chút." %3D
"Cậu Phong, xin chờ một chút, tôi có chút việc"
Cao Nguyên Vi chưa kịp bình tĩnh lại, giống như nhấn nút tắt tiếng để nói chuyện với ai đó vậy.
Cao Phong lẳng lặng chờ đợi, khoảng một phút sau Cao Nguyên Vi mới mở miệng tiếp.
"Cậu Phong, cậu là dòng chính! Cậu chủ nhà họ Cao sao có thể tùy tiện cưới một người phụ nữ gia tộc nhỏ được?"
"Tôi cảm thấy cậu Phong, cậu..." Cao Nguyên Vi chưa kịp nói xong đã bị Cao Phong chen ngang.
"Chuyện khác tạm không nói đến, lễ hỏi nhất định phải đưa"
"Nếu không được thì Huyền ông nói lại với nhà họ Cao, bất động sản Phong Mai giao cho người khác thừa kế đi!"
Giọng điệu Cao Phong cứng rắn, nói xong lập tức tắt điện thoại.
Tắt điện thoại xong anh đứng ở cửa sổ sát đất, lẳng lặng chờ đợi. Anh biết, Cao Nguyên Vi sẽ gọi lại cho anh. Trừ khi nhà họ Cao thật sự không thèm nể mặt anh. Nhưng nếu đến mức đấy thì nhà họ Cao đã xác định cho con cháu chi thứ thừa kế rồi.
Cao Phong cảm thấy những kẻ đó chỉ cần không ngốc đều biết phải làm gì. Vậy nên lúc Cao Phong nói chuyện với Cao Nguyên Vi vô cùng cứng rắn, phải để nhà họ Cao biết rõ thái độ của mình. Bọn họ có thể không chấp nhận Kim Tuyết Mai nhưng cũng phải cho Kim Tuyết Mai một danh phận tạm thời. Đây là lễ hỏi, nhất định phải dùng danh nghĩa nhà họ Cao tự mình đưa đến nhà họ Kim. Để tất cả mọi người biết được lễ hỏi này là ai với Kim Tuyết Mai. Vì Kim Tuyết Mai, Cao Phong chẳng sợ vi phạm quy định của gia tộc, hay bại lộ thân phận người nhà họ Kim của mình.
Quả nhiên, một lát sau Cao Nguyên Vi gửi tới một tin nhắn. Nội dung rất đơn giản, nhà họ Cao đồng ý với quyết định của cậu Phong.
Cao Phong khẽ mỉm cười, gửi một tin nhắn: "Mấy ngày nữa nhà họ Kim tổ chức yến tiệc cuối tháng, tôi muốn vào ngày hôm đấy làm lễ hỏi trước mặt mọi người." Gửi tin nhắn xong Cao Phong dập tắt điếu thuốc, mặc quần áo ra khỏi phòng.
Ở nhà họ Kim lâu như vậy, là vì Kim Tuyết Mai không bỏ rơi anh, còn có ân tình của ông Kim khi trước. Nhưng bây giờ, tình cảm giữa Cao Phong và Kim Tuyết Mai đã thăng tiến, không còn khoảng cách nào nữa. Ngay cả xí nghiệp nhà họ Kim cũng như mong mỏi của ông Kim, dưới sự dẫn dắt của Kim Tuyết Mai đã phát triển vượt bậc. Nếu những mục tiêu này đã hoàn thành hết rồi thì còn phải để ý sắc mặt đám người nhà họ Kim làm gì.
Đã đến lúc cho họ biết năng lực của Cao Phong này.
Phòng gym Phong Thần.
Sau khi rời khách sạn, Cao Phong nhận được điện thoại của Khúc Đại Minh nên tới đây.
Cao Phong ngồi ở sau bàn làm việc, Khúc Đại Minh ngồi tiếp.
"Bày vẽ làm gì? Giữa chúng ta còn cần khách sáo? Có chuyện gì nói thẳng đi!" Cao Phong nhìn bộ dạng của Khúc Đại Minh là biết cậu ta có chuyện muốn nói.
"Là như này anh Phong, mẹ em với em gái em muốn tới đây..." Khúc Đại Minh do dự một chút, sau đó vẫn nói thật.
Cao Phong nghe xong sửng sốt, nói: "Đây là chuyện tốt mà! Bảo họ đến đi, bây giờ cậu cũng không tồi, cũng nên cho dì với em gái hưởng phúc chứ."
"Đúng rồi, bệnh tình của dì sao rồi?" Cao Phong hỏi.
"Ừm, thật ra thì cũng không có gì to tát, chỉ là trước đấy không đủ tiền phẫu thuật nên mới trì hoãn."
"Bây giờ anh Phong cho em sáu trăm triệu một tháng, đã đủ từ lâu rồi." Khúc Đại Minh vội trả lời, trên mặt mang theo sự cảm kích.
"Đừng nghĩ nhiều, anh cũng không thương hại cậu, việc cậu làm được còn nhiều hơn sáu trăm triệu nhiều." Cao Phong nhìn vào mắt Khúc Đại Minh, an ủi.
"Anh Phong, em biết, em biết rồi..." Khúc Đại Minh gật đầu, sau đó nói tiếp: "Mẹ và em gái em có hỏi tiền lấy ở đâu, em bảo là mới phòng gym với bạn, bây giờ kiếm được không ít."
"Vậy nên đợi khi bọn họ đến, em muốn đưa họ đi ăn đồ ngon một chút, vì thế em muốn xin anh cho em ứng trước một tháng lương." Khúc Đại Minh có chút ngại. Quen biết Cao Phong đã lâu, cậu chưa từng mở miệng xin cái gì.
"Cứ tưởng chuyện gì, tiền ở phòng gym cậu cứ lấy đi mà dùng." Cao Phong xua tay, anh còn tưởng chuyện gì to tát.
"Như thế không được! Anh Phong, việc nào ra việc đó, tiền nong không thể tùy tiện được." Khúc Đại Minh nghiêm túc đáp lại.
Cao Phong biết, tính tình Khúc Đại Minh rất bướng bỉnh.
"Cứ coi như anh đưa cậu một tháng tiền lương, vậy thì đủ làm gì? Ở phòng cao nhất khách sạn Oriental Jade đã có giá 2 tỷ rồi, cầm 600 triệu còn không đủ để ở một đêm."
"Có nhiều nơi mang theo 600 triệu còn không được cốc nước lọc."
"Thế này đi, anh cho cậu ứng tiền lương một năm, cậu cứ đưa mẹ với em gái chúng ta đi nhiều nơi tốt một chút, mở mang tầm mắt." Vừa nói xong Cao Phong kí tên ngay lập tức.
"Cái này..." Khúc Đại Minh sửng sốt, tiền lương một năm, là bảy tỷ hai, Cao Phong tin tưởng cậu đến vậy ư.
"Anh Phong... cảm ơn anh." Một người đàn ông mạnh mẽ như Khúc Đại Minh bây giờ hốc mắt đỏ hồng, tràn đầy cảm động.
"Không có gì, cậu theo anh, anh sẽ không bạc đãi cậu."
"Lúc trước có chai bia chúng ta cũng uống chung, giữa hai ta cần gì phải cảm ơn." Cao Phong xé tấm biên lai xuống đưa cho Khúc Đại Minh: "Cậu cầm cái này đưa cho kế toán để lấy tiền."
"Còn nữa, anh tài trợ cho cậu thêm hai tỷ tám tiền thưởng. Cho tròn 10 tỷ. Cứ cầm mà tiêu, không đủ thì nói cho anh."
10 tỷ tiền tiêu, để Khúc Đại Minh dẫn người nhà chơi khắp cái Hà Nội này.
Khúc Đại Minh nhìn sấp biên lai đột nhiên hiểu rõ vì sao Quan Mai, Trương Huy, Triệu Vân, Gia Cát Lượng lạ cung cúc tận tụy với Lưu Bị đến chết. Lại càng hiểu rõ vì sao trong truyện Thủy Hử chỉ cần một câu của Tống Giang lại có thể khiến nhiều người tình nguyện hi sinh đến vậy. Có những người có loại năng lực khiến người khác tình nguyện hi sinh vì họ.
"À cầm luôn cả cái chìa khóa này đi, đây là căn biệt thự cao cấp nhất ở khu Đế Cảnh phía đông, để mẹ và em gái của chúng ta ở đây đi. Không kém gì khách sạn 5 sao đâu."
"Cứ nói tên anh là bảo vệ sẽ cho cậu vào. À anh sẽ cho cậu một chiếc xe xịn nữa." Cao Phong nói vài câu đã sắp xếp xong xuôi.
Cao Phong biết Khúc Đại Minh nghĩ gì, cậu không chỉ muốn mang người nhà đi mở mang tầm mắt, còn muốn để họ thấy cậu sống rất tốt, tiền phẫu thuật là do cậu kiếm bằng chính sức mình.
Nếu không thì mẹ với em gái của Khúc Đại Minh sẽ nghi ngờ tiền của Khúc Đại Minh lấy ở đâu.
"Anh Phong, không được đâu! Ở đâu cũng được mà." Khúc Đại Minh vội vàng đứng dậy từ chối.
"Đại Thần, anh cho cậu, cậu cứ cầm đi, trước đây bận rộn quá không giúp gì được cho cậu, bây giờ có thời gian rồi, anh muốn giúp cậu đôi chút." %3D
Bình luận facebook