Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-436
Chương 436: Tất cả đều là thật
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói xong, Cao Phong bình tĩnh xoay người đi tới một bên.
Mọi người theo dõi động tác của Cao Phong, phát hiện trong sân có một chiếc xe ba bánh đã dừng lại từ lúc nào! "Fuck! Ai đã mang những thứ rách rưới này vào đây vậy?" Kim Hồng Vũ có một chút mơ hồ.
Những người khác dù không nói nhưng họ vẫn có cùng suy nghĩ với Kim Hồng Vũ.
Chỉ nhìn thấy chiếc xe ba gác điện không những bị hỏng mà còn dính một ít dầu nhớt như một loại xe hạng thường.
Trên thùng xe có mấy bao tải, dù xếp ngay ngắn nhưng nó vẫn là bao tải!
Với vẻ ngoài như này, ai nhìn thấy cũng phải nghĩ rằng đây chỉ là một chiếc xe chở rác chất đầy phế phẩm bên trong.
Nhưng Cao Phong mặt không chút thay đổi, ngồi xổm người xuống, mở ra cái nút buộc trên xe.
"Cao Phong, mày đang làm cái gì vậy?" Kim Hồng Vũ khẽ cau mày, những người khác cũng nhìn anh một cách khó hiểu.
"Cậu không muốn xem vợ tôi giải quyết vấn đề như thế nào sao? Đây là cách giải quyết." Cao Phong cởi nút thắt mà không nhìn lại, nhàn nhạt trả lời.
Kim Vũ Hồng sửng sốt vài giây sau đó trầm giọng nói: "Thứ gì? Trên cái xe này của mày thì có thứ gì?"
“Đây là tiền." Cao Phong cười nhẹ, giọng điệu rất tự tin.
“Thứ rách nát mày nhặt tới đây, mau chóng mang nó đi, đừng làm bẩn sân nhà bà của tao."
Kim Hồng Vũ cũng bước tới, khịt mũi lạnh lùng. Cao Phong khẽ lắc đầu, một nửa nút thắt đã được cởi ra nói: "Đây là tiền, là tiền mặt, hiểu không? Tất cả đều là tiền."
Nói xong, mọi người lập tức ngẩn người.
Lời Cao Phong nói có nghĩa là trên xe ba bánh này đều là tiền mặt sao?
“Lời của mày nói, ngay cả nửa dấu chấm câu tao cũng không tin." Kim Hồng Vũ cong môi.
Cao Phong không trả lời, vươn tay kéo hết dây thừng ra, sau đó một tay cầm bao tải lên.
"Vậy thì hãy mở to mắt chó của cậu ra và nhìn kỹ xem đây là cái gì." Khi giọng nói vừa rơi xuống, cánh tay Cao Phong dùng sức kéo bao tải ra khỏi xe.
“Rầm! Bịch!"
Chiếc bao tải rơi xuống đất, ánh mắt mọi người đổ dồn theo đó.
Vào lúc này, tất cả mọi người trong nhà họ Kim, bao gồm cả bà cụ Kim và Kim Tuyết Mai, tất cả đều sững sờ trong giây lát, như thể họ bị người ta nắm giữ cơ thể.
Miệng bao tải mở ra, vô số cuộn tiền lăn ra bên ngoài.
Vào lúc này, tất cả đồng tử của mọi người đột nhiên co rút lại, tim đập loạn ха.
“Đệt! Trời ạ!”
Trong giây tiếp theo, nhiều người hít một ngụ hơi, và có người còn nhịn không được kinh hãi hô lên một câu.
Trên cái xe ba bánh này, cư nhiên lại có những cuộn tiền mặt...
Bao tiền này, có được bao nhiêu đây? Ít nhất cũng phải đến mười tỉ đi?
Kim Tuyết Mai nhìn tất cả những thứ này một cách hoài nghi, Cao Phong lấy tiền ở đâu đây, cô tuyệt đối không có để Cao Phong đi nơi nào rút tiền cả.
Vậy số tiền này ở đâu ra cơ chứ?
"Có đủ không? Xem ra là không đủ, không sao, tôi vẫn còn."
Cao Phong cười nhẹ, duỗi tay tùy ý kéo xuống một cái bao tải nữa, giống như là đang kéo rác vậy
“Ầm! Bịch!
Chiếc bao tải thứ hai đáp xuống, miệng túi bung ra, vô số tờ tiền màu đỏ lại bị lộ ra.
Điều đó khiến mọi người lại được thê một trận bàng hoàng nữa.
"Đừng vội, vẫn còn nữa.”
Cao Phong nói xong liền kéo tất cả bao tải còn lại trên xe xuống. Những chiếc bao tải rơi xuống đất kèm theo một tiếng chấn động.
Âm thanh này giống như một tảng đá nặng đập xuống mặt đất, lại càng giống như một cú đánh, khiến mọi người có mặt ở đây trong lòng trùng xuống một nhịp.
Chỉ trong một phút ngắn ngủi, ba mét xung quanh Cao Phong đều được bao phủ bởi những bó tiền màu đỏ. Cao Phong giống như đang đứng trên vô số tiền giấy.
Thâm chí anh không thèm nhìn đến số lượng lớn tiền mặt này cũng đủ để khiến vô số người phát cuồng, thậm chí anh còn không quan tâm như thể nó chỉ là một đồng tiền mà thôi.
"Đây... Đây..." Kim Hồng Vũ lắp bắp, trong khi đó Kim Ngọc Dung mắt lại mở to không nói nên lời.
Trong lòng Kim Tuyết Mai ngoài việc chấn động ra thì cũng chỉ còn có chấn động thêm, người nhà họ Kim ai nấy đều há hốc mồm, to đến nỗi có thể nhét được một quả trứng vịt lộn vào.
"Đây cái gì? Những thứ này vẫn chưa đủ sao? Không sao, vẫn còn."
Cao Phong cười nhạt phất phất tay, khe của xe ba bánh lập tức mở ra.
“Leng keng!” Vách ngăn bên hông xe ba gác liền đổ xuống ngay lập tức. Ngay sau đó Cao Phong vén lớp vải đen che thùng xe ra.
“Hừ!” Mọi người nhanh chóng nhìn. Tôi nhìn thấy nhiều gói tiền mặt trong thùng xe ba bánh bị vỡ.
“Huh?” Mọi người nhanh chóng nhìn vào đó.
Chỉ nhìn thấy trong thùng xe ba bánh tàn tạ đó có vô số bó tiền mặt.
Bó này rồi đến bó khác, xếp gọn gàng trong thùng xe ba gác, chất đầy cả thùng xe.
"Trời ạ!" nhiều người trong nhà họ Kim đều cảm thán, cũng có nhiều người khác đang chết lặng.
Quá là chấn kinh!
Chỉ sợ là ngay cả khi nhìn thấu số tiền mười tỉ ở trên thẻ ngân hàng, thì còn lâu mới thỏa mãn con mắt khi nhìn số lượng tiền này.
Nhìn xung quanh tất cả đều là tiền, loại phác họa này, dù có dùng bất cứ từ ngữ nào để miêu tả đều cũng vô cùng mờ nhạt.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói xong, Cao Phong bình tĩnh xoay người đi tới một bên.
Mọi người theo dõi động tác của Cao Phong, phát hiện trong sân có một chiếc xe ba bánh đã dừng lại từ lúc nào! "Fuck! Ai đã mang những thứ rách rưới này vào đây vậy?" Kim Hồng Vũ có một chút mơ hồ.
Những người khác dù không nói nhưng họ vẫn có cùng suy nghĩ với Kim Hồng Vũ.
Chỉ nhìn thấy chiếc xe ba gác điện không những bị hỏng mà còn dính một ít dầu nhớt như một loại xe hạng thường.
Trên thùng xe có mấy bao tải, dù xếp ngay ngắn nhưng nó vẫn là bao tải!
Với vẻ ngoài như này, ai nhìn thấy cũng phải nghĩ rằng đây chỉ là một chiếc xe chở rác chất đầy phế phẩm bên trong.
Nhưng Cao Phong mặt không chút thay đổi, ngồi xổm người xuống, mở ra cái nút buộc trên xe.
"Cao Phong, mày đang làm cái gì vậy?" Kim Hồng Vũ khẽ cau mày, những người khác cũng nhìn anh một cách khó hiểu.
"Cậu không muốn xem vợ tôi giải quyết vấn đề như thế nào sao? Đây là cách giải quyết." Cao Phong cởi nút thắt mà không nhìn lại, nhàn nhạt trả lời.
Kim Vũ Hồng sửng sốt vài giây sau đó trầm giọng nói: "Thứ gì? Trên cái xe này của mày thì có thứ gì?"
“Đây là tiền." Cao Phong cười nhẹ, giọng điệu rất tự tin.
“Thứ rách nát mày nhặt tới đây, mau chóng mang nó đi, đừng làm bẩn sân nhà bà của tao."
Kim Hồng Vũ cũng bước tới, khịt mũi lạnh lùng. Cao Phong khẽ lắc đầu, một nửa nút thắt đã được cởi ra nói: "Đây là tiền, là tiền mặt, hiểu không? Tất cả đều là tiền."
Nói xong, mọi người lập tức ngẩn người.
Lời Cao Phong nói có nghĩa là trên xe ba bánh này đều là tiền mặt sao?
“Lời của mày nói, ngay cả nửa dấu chấm câu tao cũng không tin." Kim Hồng Vũ cong môi.
Cao Phong không trả lời, vươn tay kéo hết dây thừng ra, sau đó một tay cầm bao tải lên.
"Vậy thì hãy mở to mắt chó của cậu ra và nhìn kỹ xem đây là cái gì." Khi giọng nói vừa rơi xuống, cánh tay Cao Phong dùng sức kéo bao tải ra khỏi xe.
“Rầm! Bịch!"
Chiếc bao tải rơi xuống đất, ánh mắt mọi người đổ dồn theo đó.
Vào lúc này, tất cả mọi người trong nhà họ Kim, bao gồm cả bà cụ Kim và Kim Tuyết Mai, tất cả đều sững sờ trong giây lát, như thể họ bị người ta nắm giữ cơ thể.
Miệng bao tải mở ra, vô số cuộn tiền lăn ra bên ngoài.
Vào lúc này, tất cả đồng tử của mọi người đột nhiên co rút lại, tim đập loạn ха.
“Đệt! Trời ạ!”
Trong giây tiếp theo, nhiều người hít một ngụ hơi, và có người còn nhịn không được kinh hãi hô lên một câu.
Trên cái xe ba bánh này, cư nhiên lại có những cuộn tiền mặt...
Bao tiền này, có được bao nhiêu đây? Ít nhất cũng phải đến mười tỉ đi?
Kim Tuyết Mai nhìn tất cả những thứ này một cách hoài nghi, Cao Phong lấy tiền ở đâu đây, cô tuyệt đối không có để Cao Phong đi nơi nào rút tiền cả.
Vậy số tiền này ở đâu ra cơ chứ?
"Có đủ không? Xem ra là không đủ, không sao, tôi vẫn còn."
Cao Phong cười nhẹ, duỗi tay tùy ý kéo xuống một cái bao tải nữa, giống như là đang kéo rác vậy
“Ầm! Bịch!
Chiếc bao tải thứ hai đáp xuống, miệng túi bung ra, vô số tờ tiền màu đỏ lại bị lộ ra.
Điều đó khiến mọi người lại được thê một trận bàng hoàng nữa.
"Đừng vội, vẫn còn nữa.”
Cao Phong nói xong liền kéo tất cả bao tải còn lại trên xe xuống. Những chiếc bao tải rơi xuống đất kèm theo một tiếng chấn động.
Âm thanh này giống như một tảng đá nặng đập xuống mặt đất, lại càng giống như một cú đánh, khiến mọi người có mặt ở đây trong lòng trùng xuống một nhịp.
Chỉ trong một phút ngắn ngủi, ba mét xung quanh Cao Phong đều được bao phủ bởi những bó tiền màu đỏ. Cao Phong giống như đang đứng trên vô số tiền giấy.
Thâm chí anh không thèm nhìn đến số lượng lớn tiền mặt này cũng đủ để khiến vô số người phát cuồng, thậm chí anh còn không quan tâm như thể nó chỉ là một đồng tiền mà thôi.
"Đây... Đây..." Kim Hồng Vũ lắp bắp, trong khi đó Kim Ngọc Dung mắt lại mở to không nói nên lời.
Trong lòng Kim Tuyết Mai ngoài việc chấn động ra thì cũng chỉ còn có chấn động thêm, người nhà họ Kim ai nấy đều há hốc mồm, to đến nỗi có thể nhét được một quả trứng vịt lộn vào.
"Đây cái gì? Những thứ này vẫn chưa đủ sao? Không sao, vẫn còn."
Cao Phong cười nhạt phất phất tay, khe của xe ba bánh lập tức mở ra.
“Leng keng!” Vách ngăn bên hông xe ba gác liền đổ xuống ngay lập tức. Ngay sau đó Cao Phong vén lớp vải đen che thùng xe ra.
“Hừ!” Mọi người nhanh chóng nhìn. Tôi nhìn thấy nhiều gói tiền mặt trong thùng xe ba bánh bị vỡ.
“Huh?” Mọi người nhanh chóng nhìn vào đó.
Chỉ nhìn thấy trong thùng xe ba bánh tàn tạ đó có vô số bó tiền mặt.
Bó này rồi đến bó khác, xếp gọn gàng trong thùng xe ba gác, chất đầy cả thùng xe.
"Trời ạ!" nhiều người trong nhà họ Kim đều cảm thán, cũng có nhiều người khác đang chết lặng.
Quá là chấn kinh!
Chỉ sợ là ngay cả khi nhìn thấu số tiền mười tỉ ở trên thẻ ngân hàng, thì còn lâu mới thỏa mãn con mắt khi nhìn số lượng tiền này.
Nhìn xung quanh tất cả đều là tiền, loại phác họa này, dù có dùng bất cứ từ ngữ nào để miêu tả đều cũng vô cùng mờ nhạt.
Bình luận facebook