• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Rung Động Đầu Đời Tuổi 17 (2 Viewers)

  • 16

Trưa hôm đó tôi chở Tú về nhà, sau khi rời bờ kè thì tôi đã phấn chấn hơn rất nhiều, Tú thấy vậy thì miệng cứ luyên thuyên nói để làm cho tôi cười và để đáp lại tình cảm của Tú, tôi cũng cười lại để Tú vui lòng. Tôi và Tú cùng nhau đi trên con đường quen thuộc của hai đứa. Lúc này đã quá trưa, tôi vaaoij vàng vít g axe thật nhanh để về nhà kẻo bố mẹ lo lắng. Về đến cổng nhà Tú, tôi mỉm cười nhìn Tú, TÚ nhìn tôi rồi nói:

  • Anh về nhé, đừng nghĩ ngợi nhiều quá, anh còn bị chứng đau đầu đấy.
Tôi thực sự ngạc nhiên khi nghe Tú nói câu này, quả thực đúng là tôi lúc suy nghĩ nhiều hay học hành, suy nghĩ quá mức thì sẽ gặp những cơn đau đầu dữ dội, nhưng gia đình tôi kho để cho ai biết chuyện này, bố mẹ tôi cũng ko cho ông bà nội biết bởi vì sợ ông bà lo, vậy tại sao Tú biết được chứ? Thấy thế tôi bèn hỏi:

  • Sao em biết anh bị đau đầu lúc căng thẳng??
  • Cái này là do hôm anh bị cảm ý (hôm trước 20-10), em mua thuốc cho anh, vào nhà em thấy vỉ thuốc rất giống với vỉ thuốc mà mẹ em thường dùng, đó là thuốc trị đau đầu đột xuất, mẹ em làm kinh doanh suy nghĩ nhiều, thỉnh thoảng cũng bị đau đầu, nên em đoán anh bị giống mẹ.
Tôi thật sự xúc động sau câu nói của Tú, thì ra hôm đó tôi thấy mặt Tú có thoáng chút buồn là vì chuyện này. Tôi quá xúc động, đứng nhìn Tú rồi ôm lấy Tú:

  • Anh cảm ơn em nhiều lắm, quả thực từ trước đến giờ anh có bị đau đầu, anh xin lỗi vì đã ko cho em biết điều này.
  • Ko sao đâu anh, anh về đi kẻo nắng.
Tôi chào Tú lần uối rồi dong xe về nhà. Trưa hôm đó, tôi ăn bát cơm với một tâm trạng ko thể vui hơn, và mỗi hành động của tôi ko thể qua nổi mặt bố. Tôi và nhanh bát cơm rồi đi lên phòng nằm nghỉ, đang nằm chợt bố tôi vào, tôi ngồi dậy bố tôi bảo:

  • N, ở trường xảy ra chuyện gì à??
Tôi thành thật kể hết mọi chuyện cho bố, bố tôi nghe xong liền bảo:

  • Con chắc là muốn tham gia cuộc họp chứ.
  • Dạ, nhất định con sẽ tham gia, áo là gio con chọn, con ko thể thoái thác được.
  • Tốt, rất giống một sĩ quan, thế bây giờ con tính như thế nào.
  • Dạ con đang tính xem cần pahir đưa ra những lý lẽ nào để thuyết pahucj ban giám hiệu ạ.
  • Chuyện của con bố ko thể tham gia vào, đây có thể nói là một thử thách cho con đấy, tuy nhiên, con hãy nhớ rằng con còn là học sinh trong trường đấy.
  • Dạ con hiểu.
Thế rồi bố tôi ngồi trình bày cho tôi một số cách để thuyết phục các gv. Tôi để tâm từng chút một. đến 2 h chiều, tôi bắt đầu thấy nhức đầu bèn xin phép bố đi nghỉ. Với tay lấy vỉ panadol, tôi uống luôn 2 viên rồi đi ngủ. ngủ dậy thì cũng đã 4 h chiều, tôi bật lap lên xem tin tức tì thấy cả chục thông báo, tôi mở ra xem thì toàn là stt chúc bọn tôi thắng kiện. bọn này cũng hài vãi, cứ như là bọn tôi sắp đi đánh trận ko bằng ý. Tôi cmt mấy cái linh tinh rồi qua nghe nhạc và đọc báo. Lại mấy vụ cướp tài sản giữa chợ, Trung Quốc và Mỹ oánh nhau ra sao, diễn viên nổi tiếng và scandal như thế nào…….. giải trí được một lúc thì tôi tắt lap và nghĩ đến những tình huống của nagyf hôm sau. Quả thật đây là một vụ bê bối ko hề nhỏ, tất cả gv tiếng anh đều đưa ra ý kiến chống lại chúng tôi. Tối đó, tôi ăn bữa tối qua loa rồi đi ngủ sớm. đến hôm sau, tôi vẫn là cái hoạt động buổi sáng quen thuộc. tôi chở Tú đến trường, cuộc họp hôm nay chỉ có những người liên quan mới đến dự còn việc học vẫn diễn ra bình thường. đến cổng trương Tú bảo tôi:

  • Anh, em tin anh sẽ làm được.
  • Ukm, cảm ơn em.
Thế rồi tôi và Tú cùng vào trương. Đúng 7h30, cuộc họp bắt đầu, ông hiệu trưởng mơ màn:

  • Hôm nay chúng ta mở cuộc họp này là để……………..( lý gio chắc các thím biết rồi). đầu tiên tôi xin hỏi mẫu áo của lớp 11a4 gio ai đặt làm.
  • Dạ em ạ--- tôi doãng dạc nói.
  • Em có xem trước mẫu áo trước khi đặt làm ko?
  • Thưa thầy, chúng em có ạ.
  • Em có biết dòng chữ kia có nghĩa ntn ko?
  • Dạ thưa thầy nó có nghĩa là: tình bạn, bạn có thể giữ mãi nó.
  • Thế dòng chữ phía trên thì sao?
  • Dạ thưa thầy, nó là viết tăt chữ cái đầu của những chữ này ạ.
  • Em chắc chứ?
  • Dạ em chắc chắn.
  • Cô T cô giải thích xem??--- ổng hiệu trưởng quay lại nhìn bà giáo ta.
  • Thưa thầy và các cô, chữ này có nghĩa rất chi là tục tĩu, chúng ta ko nên cho phép học sinh mặc.
  • Thưa cô, đây ko phải là một từ ạ, giữa chúng có giấu chấm ngăn cách mà cô, CHÚNG CHƯA ĐỦ ĐIỀU KIỆN ĐỂ TRỞ THÀNH 1 TỪ.
  • Tuy có dấu chấm nhưng nó là từ đầu tiên nó đập vào mắt người khác.
  • Thưa cô, như thế thì sao ạ??
  • Thì nó sẽ gây ra những liên tưởng ko dc đẹp cho lắm.
  • Nhưng bọn em đã có một dòng chữ phía dưới để giải thích rồi mà, nó ko mang nghĩa đen tối, chỉ những người có đầu óc ko trong sáng mới có thể nghĩ như vậy thôi ạ.
  • Nhưng nó là từ đập vào mắt đầu tiên, nó rất dễ gây liên tưởng đến những thứ khác.
  • Em đã nói là nó có mấy chữ phía dưới giải thích rồi mà cô.
  • Thế có những người họ ko muốn đọc giải thích thì sao??
  • Thưa cô, nếu như họ chưa nhìn thấy dòng chữ phía dưới mà họ đã nghĩ linh tinh thì đó là 1 con ngf ko biết suy nghĩ, ko có trình độ, hay nói cách khác là vô học. mặt khác những người bị cận ko nhìn thấy dòng chữ dưới thì cũng sẽ ko nhìn thấy chữ kia đâu ạ.
  • Bla…………bla……..
Tôi chỉ nhớ có thế thôi, vì phần lớn tôi đều tranh cãi, ko để ý mình đã nói những gì (tuỳ ơ úng phó đấy ạ). Sau một hồi giằng co thì chúng tôi cũng thất bại. ổng phán một câu thế này: cô T là người hiểu rõ tiếng anh, các em còn nhỏ, chưa hiểu hết dc ngữ pahps tiếng anh. WTF chả lẽ gọi bà chị bên sing đối thoại trực tiếp vs mấy ông bà này……..
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom