• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Rung Động Đầu Đời Tuổi 17 (1 Viewer)

  • 17

Hôm đó, sau khi ông thầy hiệu trưởng phán chúng tôi ko được mặc áo lớp đên trường nữa thì tôi cảm thấy rất hoang mang và bực tức. Đang yên đang lành tự nhiên ổng phán cấm là cấm à….. ngay lúc đó, tôi muốn nói một cái gì đó, muốn nói một cái gì đó thật nặng lời và sắc bén để lật lại tình huống, nhưng ko thể. Ngẫm lại thì tôi vẫn còn là một thằng học sinh lớp 11, còn phải cúi đầu giưới trướng mấy ông bà này hơn 1 năm nữa. Bây h, nếu tôi nói thì có thể ko lật được tình thế mà còn bị mấy ổng bà này đè đầu cưỡi cổ nữa, nên thôi, kệ, chắc mọi người sẽ hiểu cho tôi. Dù sao thì tôi đã cố gắng hết mức có thể rồi, mọi lý lẽ tôi đã đem ra thuyết phục nhưng ko dc. Cuối cùng, tôi phải nghẹn ngào đứng dậy và nói:

  • Dạ, thưa các thầy, các cô, áo lớp em là gio em chọn ạ, giờ đây sự việc đã ra nông nỗi thế này, em xin chịu hoàn toàn trách nhiệm về mình ạ. Tuy nhiên, thưa thầy, thưa cô, lúc đầu bọn em cũng ko có ý định làm áo có chữ như thế đâu ạ, đó có thể là gio sự trùng hợp của nhà may, mong các thầy cô tha lỗi cho bọn em lần này.
  • Dạ thưa thầy cô, áo lớp chúng em đều được sự thống nhất của cả lớp, mong thầy cô trách phạt toàn thể lớp chúng em. Bạn T chỉ là người đưa ra ý kiến thôi, mong thầy cô suy xét ạ.---- thàng Sơn, lớp trưởng nói.
Sau một hồi bàn luận gì gì đó thì ông hiệu trưởng cũng đứng dậy, trịnh trọng tuyên bố rằng:

  • Lớp 11a4 làm áo lớp ko đúng với chuẩn mực của học sinh, vi phạm quy định của nhà trường, theo nội quy của nhà trường thì các em sẽ phải mời phụ huynh đến làm việc với nhà trường. Tuy nhiên, xét thấy trong thời gian qua, tập thể lớp đã có nhiều đóng góp cho nhà trường nên nhà trường chỉ đưa ra hình phạt nhắc nhở, cảnh cáo và cấm toàn thể lớp 11a4 mặc áo lớp đến trường, các em nghe rõ chứ???
Tôi nghe xong ông thầy hiệu trưởng nói thì choáng cmnl, vậy là chúng tôi hoàn toàn thua cuộc, chúng tôi mãi sẽ ko dc mặc chiêc áo thể hiện cho tình bạn, tình đoàn kết của lớp nữa. Mà nghe cách ổng thầy nói cũng đểu, cái gì mà có nhiều đóng góp vs ko đóng góp, các ổng các bà thính vùi dập bọn tui thì nói cmn đi, còn bày đặc họp hành với cấm mặc áo nữa….. đắng thật. thế rồi buổi họp định mệnh cũng kết thúc, tôi cùng con Trang, thằng Sơn và cô chủ nhiệm bước lên lớp với vẻ mặt ko thể thảm hơn. Lên đến lớp thì cả bọn nhảy vào hỏi xem tình hình ntn, tôi thì nản quá chả muốn trả lời, bèn bảo thằng Sơn kể cho chúng nó nghe mọi chuyện, sau khi thằng sơn kể xong thì làn sóng biểu tình dâng cao:

  • Sao lại thế nhỉ, có gì sai đâu????
  • Tức nhất cái bà cô đó……
  • Chả hiểu bà đó có ăn khoai môn ko mà ngứa miệng vãi….
  • Bla………..bla………
Mặc cho bọn nó chửi rủa, biểu tình, tôi cùng con trang, thằng sơn và cô giáo chủ nhiệm chả ai nói với nhau câu gì, tất cả mọi người đều ngồi lặng im. ko biết cô chủ nhiệm và hai đứa kia thế nào, còn tôi, tôi cảm thấy ấm ức lắm, dường như tôi vừa bị một đứa bạn thân phản bội lại vậy ( độc giả nào trải qua rồi thì chắc sẽ biết cảm xúc này), bất chợt cô giáo chủ nhiệm nói:

  • Cả lớp nghe cô nói này, bây h nhà trường đã cấm thì ko còn cách nào nữa. chúng ta vẫn sẽ mặc áo, nhưng ko mặc đến trường, chúng ta sẽ mặc khi đi chơi cùng nhau, các em đồng ý chứ??
  • Dạ thưa cô, đồng ý ạ.
  • Thưa cô, em nghĩ chúng ta nên xin nàh trường 1 buổi để đến trường chụp ảnh kỉ yếu ạ.--- tôi đứng dậy nói.
  • Cả lớp thấy thế nào??
Đa phần cả lớp đều đồng ý với ý kiến của tôi, và thế rồi, trọng trách cao cả lại được dồn lên vai tôi, vâng , đó chính là xuống phòng hiệu trưởng để xin thầy ý một buổi chụp ảnh. Tôi đi xuống phòng hiểu trưởng mà tim cứ đập thình thịch, tôi vừa đi vừa nghĩ cách làm sao thuyết phục thầy, mải nghĩ ngợi tôi đã đững trước cánh cửa lúc nào ko hay, tôi nín thở và gõ cữa, phiwa trong có tiếng đáp:

  • Vào đi.
Tôi tiến vào phòng ổng mà tim cứ như là đánh trống trong lồng ngực, bước vào thì một cảm giác mát lạnh bao quanh gia thịt tôi. vâng, phòng ổng đang bật điều hoà…. Haizzz làm hiệu trưởng sướng thật, chả bù cho học sinh……… tôi tiến vào và nói:

  • Dạ, em chào thầy ạ.
  • Ukm, chào em, lại có chuyện gì nữa thế???
  • Dạ thưa thầy, về chuyện áo lớp, lớp chúng em muốn xin thầy một buổi mặc áo đến trường để chụp ảnh kỉ niệm ạ.
  • À, tưởng chuyện gì chứ chuyện đó thì thoải mái nhé, nhưng mà nhớ đi vào buổi nào ko học nhé, tránh tình trạng làm ồn các lớp khác.
  • Dạ, em cảm ơn thầy ạ. Xin phép thầy cho em về lớp.
  • Ukm, em về lớp đi.
Tôi chào ổng thầy rồi về lớp, trên đường đi về lớp tôi thở phào nhẹ nhõm. Ko hiểu sao tự nhiên ông thầy dễ tính thế nhở, thôi kệ, đc chụp ảnh là may rồi, hơi đâu mà quan tâm lý gio. À, tiện đây mình xin nhắc các độc giả một tí nhé ( cái này ko phải dạy đời đâu, cái này là tâm sự nhé, bạn nào ko thích cũng đừng gạch đá mình). Lời mình muốn nói xin gửi đến những bạn đang làm cán bộ lớp, hiện nay, có thể có một số bạn đang vướng bận điều gì đó với chức vụ của các bạn ở lớp, nhưng mình nghĩ thế này: làm cán bộ lớp đôi khi cũng vất vả thật đấy, đôi khi cũng mất lòng người này người kia thật đấy, nhưng các bạn hãy nhớ rằng, bây h mình vướng vào những chuyện đó thì mình sẽ phải tự xử lý thôi. Trong quá trình xử lý những chuyện đó nó sẽ tạo cho các bạn những kĩ năng rất cần thiết cho cuộc sống sau này. Kĩ năng giao tiếp của mình hôm nay là cả một chuỗi quá tình 6 năm làm cán bộn lớp nhé. Mình xin hết ý kiến. tiếp tục với chuyện. Tôi đi về lớp thì câu đầu tiên là:

  • Sao rồi hả T, thầy đồng ý chứ?---- cô CN.
  • Dạ thưa cô, thầy đồng ý ạ, thầy bảo là tìm những buổi nào ko đi học để tránh làm ồn các lớp khác ạ.
  • ờ, vậy chúng ta thảo luận xem nên chọn thứ mấy nhé?
Sau một hồi thảo luận, vòng vo thì cuối cùng cả lớp cũng đi đến quyết đinh: chiều thứ 6 sẽ tập trung tại trường để chụp ảnh kỉ niệm, tất cả pahir có mặt lúc 2 h chiều. cô giáo sẽ chịu phần thuê nhiếp ảnh. Chợt tôi nghĩ rằng: bà cô đấy ko dạy lớp mình, lớp mình cũng ko bao h đắc tội vs bà ấy, tại sao bà ấy lại vùi lớp mình nhỉ, chắc là có gì đó đây. Nghĩ vậy em lấy dt nhắn tin cho Hằng:

  • Hằng ơi, anh bảo tý.
  • Dạ em đây, có gì gấp thế anh??
  • Em điều tra giúp anh xem sao bà T môn anh văn lại nói chuyện cái áo lớp anh nhé.
  • Dạ, để em thử ạ.
  • Ok, hậu tạ nhé.
  • Khi nào???
  • Khi nào anh rảnh.
  • Ok anh.
Nhắn tin xong cho hằng thì cũng chả muốn học nữa. hôm đó 5 tiết thì 3 tiết ở văn phòng, tiết văn cô chủ nhiệm thì ngồi sinh hoạt lớp, h còn tiết công nghệ chả buồn học nữa. kệ cho ông thầy giảng về hình chiếu gì gì chăng nữa. một lúc sau thì trống đánh, lơp tôi hoà vào không khí tan trường cùng các lớp khác. Tôi đi ra nhà xe lấy xe và đón Tú. Trên đường về Tú bảo:

  • Sao rồi anh??
  • Thất bại rồi em ạ, ổng bảo cấm.
  • Vậy tiếc anh nhỉ.
  • Ukm, thôi kệ đi em, yêu nhau trước đã, còn gì để sau tính.
  • Hứ, hâm này, vô duyên này……. Sau mỗi từ này Tú đánh tôi một cái rất đau.
  • Á đau kìa.
  • Kệ chừa chưa???
  • Chừa rồi.
  • Hứ.
Tôi và tú cũng chả trêu đùa nhau nữa, tôi bảo Tú:

  • Này, t6 tuần này lớp anh chụp ảnh, em đi ko??
  • T6 à, ko được anh ạ, hôm đó mẹ em bận, em phải coi hàng giúp mẹ rồi, tiếc nhỉ.
  • Ukm, tiếc thật.
Tôi và Tú cùng nhau đi về nhà trong cái nắng vàng nhẹ, cái nắng của mùa thu, cái nắng xua tan bầu không khí lạnh lẽo sau 1 tuần gió mùa về.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom