• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Rung Động Đầu Đời Tuổi 17 (2 Viewers)

  • 20

Trước khi vào chap mới, mình xin có một số điều muốn gửi tới các độc giả như thế nhày nhé:

  • Đầu tiên là có một số bạn đọc bảo mình đổi cách xưng hô, dùng “tôi” ko được thân thiện cho lắm. về vấn đề này mình xin thưa như thế này nhé: từ trước tới giờ một số mẩu truyện mình viết mình thường dùng “tôi”, nếu bây giờ chuyển từ “tôi” sang dùng “em” thì ngôn ngữ của mình sẽ bị trùng lặp và chap sẽ trở nên lủng củng hay nói cách khác là từ trước tới giờ mình đã quen với phong cách dùng “tôi” rồi, nếu bây giờ sửa lại thì rất khó và chap sẽ ko dc hay, ví dụ như một số chap đầu đấy. mấy chap đó giờ đọc lại mình vẫn thấy lủng củng là chưa hoàn thiện. nếu có gì ko hợp lý hay bạn đọc cảm thấy ko thân thiện khi mình dùng “tôi” thay vì dùng “em” thì mong quý bạn đọc thông cảm.
  • Điều thứ 2: đó là có một số bạn đọc bảo mình nhanh ra chap, mình xin thưa lại thế này nhé: quả thực thời gian này mình rất bận, nào và việc học, việc lớp, việc trường….. hầu hết các công việc đó khiến mình ko có nhiều thời gian để đăng chap mới với lại hiện nay mình đang thực hiện một dự án viết truyện teen ngôn tình nên thời gian của mình cũng ko có nhiều. chap mới của truyện “ Rung Động Đầu Đời Tuổi 17” sẽ được mình up liên tiếp vào các tối thứ 7, chủ nhật, tối thứ 2 và có thể sẽ là thứ 4 và thứ 6 hằng tuần nếu mình rảnh.
  • Thứ 3: về phần dự án truyện teen ngôn tình của mình, hiện nay dự án đang đi vào công đoạn viết bản thảo và chỉnh sửa. mình đang tính lập một topic về dự án này sau ngày 23-11-2015. Bạn đọc quan tâm có thể tìm kiếm trang trên Facebook: Tôi yêu em, vợ tương lai của tôi. Nếu các bạn ủng hộ mình sẽ lập topic ngay trên f17 này.
Trên đây là tất cả những gì mà mình muốn nói, có gì đó vướng mắc hoặc các bạn cảm thấy ko phù hợp xin các bạn thẳng thắn góp ý để mình chỉnh sửa thêm, cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình trong thời gian qua. Bây giờ thì tiếp tục truyện nhé.

Hôm đó, sau khi nghĩ ngợi chán chê thì tú chốt quyết định rằng sẽ trồng những loại hoa này trong khu vườn bé nhỏ của mình đó là: hướng dương, cẩm chướng, mười giờ, hoa hồng và cúc vạn thọ. Chỉ có thế thôi mà bác chủ hàng lấy của bọn tôi những 115k. Trên đường đi về nhà, Tú cứ luyên thuyên nói về vườn hoa sắp tới cảu mình và bắt tôi phải chung “cổ phần” với Tú. Chợt nghĩ rằng đã lâu rồi tôi và Tú ko đi chơi cùng nhau, những lúc đi chơi chúng tôi đều đi cùng bạn bè hặc đi với cái Hằng. Bỗng dưng tôi nảy ra ý định rủ Tú đi chơi tối hôm đó. Nghĩ là làm, tôi nói với Tú:

  • Em.
  • Dạ, sao anh?
  • Tối nay em rảnh ko? Mình đi chơi đi, đã lâu rồi mình ko đi chơi lẻ cùng nhau.
  • Được đấy anh, tối nay em cũng rảnh.
  • Ukm, vậy 6h tối nay anh đến nhà xin phép hai bác nhé.
  • Ok anh, mình đi sớm còn về chuẩn bị bài ngày mai nữa anh à.
  • Ukm, chuẩn đấy.
Mải nói chuyện một lúc thì cũng đến nhà Tú, tôi chào Tú rồi vít ga xe đi về nhà. Về đến nhà thì đã thấy bố mẹ có mặt ở nhà rồi, vừa thấy tôi mẹ đã quát:

  • Thằng kia vào đây tao bảo.
  • Dạ---- tôi ngơ ngác mà chẳng hiểu mô tê gì sất.
  • Hồi trưa mày ko ăn trưa, nhịn đói đến trường à con.--- à tưởng việc gì hoá ra là việc này.
  • Sao mẹ biết con ko ăn trưa??
  • Tao thấy đồ ăn tao mua về con nguyên tươi trong tủ lạnh kìa.
  • À, hồi trưa con với Tú cùng con N nhà mình mua cơm về ăn đỡ phải nấu mẹ ạ.
  • Đấy, tao vắng nhà có một ngày mà làm biếng rồi đấy.
  • Thôi mẹ, con mệt ko muốn nấu mà. À mẹ ơi, con nói cái này nhé.
  • Nói nhanh đi.
  • Mẹ cho Tú buổi trưa qua nhà mình ăn cơm nhé, hai bác đi vắng cả con sợ Tú ăn một mình buồn mẹ ạ.
  • Đấy, mày đã khi nào lo mẹ buồn chưa???--- tôi cúng họng luôn.---- nói với con Tú, khi nào muốn sang ăn cơm cũng được nhé, tao thưởng mày xin gì chứ con Tú sang ăn cơm thì tao nhất trí.
  • Hề hề, con cảm ơn mẹ.
Tôi nói xong thì phi lên phòng thay đồ áo vs kiểm tra tiền xem còn bao nhiêu. Tiền tôi đi làm thêm cộng vợi mẹ tôi cho hôm trước vẫn còn độ 450k, từng này chắc đủ đi chơi rồi. Tôi xuống nhà tắm rửa rồi lên phòng nghe nhạc. đến tầm 5h45 PM thì tôi xuống chào mẹ báo cáo đi chơi với Tú và cắt phần cơm rồi dong xe qua nhà Tú. Vừa đến nhà Tú thì thấy mẹ vợ đang tỉa cây gì gì đấy, tôi nói luôn:

  • Con rể chào mẹ vợ tương lai, hề hề.
  • À thằng con rể sang thăm mẹ vợ đấy à, hai đứa tính đi đâu mà ăn mặc đẹp thế??
  • Dạ bọn con tính đi chơi ạ.
  • À mà vào nhà đi, đứng ngoài này muỗi lắm.
  • Dạ.
Tôi theo mẹ Tú vào nhà. Quả thật nhà Tú rất sang trọng, trong nhà bày toàn độc bình với tranh ảnh vừa vào là biết nagy chủ nhân yêu nghệ thuật rồi. mẹ Tú rót cho tôi cốc nước lọc rồi bảo:

  • Uống nước đi N.
  • Dạ, con cảm ơn cô.
  • Cô gì nữa. haha
  • Dạ haha.
  • Con đợi Tú tí nhé, nó đang chuẩn bị gì gì đấy.
  • Dạ, ko sao đâu ạ, bố vợ con đâu rồi mẹ??
  • Ùi xời, đi suốt ngày ý mà, mẹ bảo thôi nghề tài xế đi, ở nhà bốc vác cho mẹ mà có nghe đâu, hôm nào cũng tối ngày mới về.
  • Dạ, tại bố vợ con đam mê xe pahos mà mẹ… haha.
  • Thôi, anh ko phải bênh.
  • À mẹ ơi.
  • Sao thế con rể.
  • Mẹ cho Tú sang ăn cơm với gia đình con nhé, con sợ Tú ăn một mình sẽ buồn.
  • Haa haa, ko rời nhau ra được chứ gì, mẹ còn lạ gì chúng mày nữa. chuyện chúng mày mẹ ko cấm.
Ngồi nói chuyện một lúc nữa thì Tú cũng ra, hai đứa xin phéo mẹ vợ rồi cùng nhau lên xe và phi theo con đường quen thuộc. xe vừa lăn bành thì Tú khẽ voàng tay ôm eo tôi, chả hiểu sao lúc đấy tôi thấy ấm áp lạ thường. chiếc xe lăn bánh nhanh dần đều, gió khé rít qua tai, Tú dựa cằm vào vai tôi thủ thì:

  • Hôm nay mình đi đâu đây anh?
  • Mình đi ăn trước em nhé, ăn no đã tính sau, em muốn ăn gì?
  • Mình đi ăn bánh xèo đi anh, em nghe mấy đứa bạn bảo có quán bánh xèo ngon lắm.
  • Ok em.
Chúng tôi rẽ vào một quán ăn vặt bên đường, tôi và Tú cùng nhau đi vào quán, trong quán cũng có một nhóm học sinh cấp II đang ăn uống và bàn luận gì đó, chắc là mấy nhóm nhạc thần tượng hàn xẻng . phải nói rằng nhờ có lũ nhóc mà quán trở nên rôm rả hơn vì trong quán lúc này chỉ có vài ba cặp tình nhân vừa ăn vừa thủ thỉ trò chuyện, tôi bảo Tú:

  • Em gọi món đi, anh đã bao h đi ăn mấy cái thứ này đâu mà biết.
  • Ok anh, lần sau anh gọi nhé, em “ đi chợ” nhiều mệt lắm.
  • Ukm.
Tú gọi một dĩa bánh xèo, một đĩa xoài dầm và một đĩa xúc xích rán, tôi lau đũa đưa cho Tú, Tú mỉm cười và cúi mặt chắc do ngượng đây mà. Chúng tôi vừa ăn vừa trò chuyện, lúc này đã gần 7h tối, trong quán chỉ còn tôi và một cặp tình nhân khác, lũ nhóc đã ra về từ lâu trả lại cho quán một không gian yên tĩnh lạ thường. chúng tôi ăn xong đã là 7h15, chỉ mất 80k cho bữa ăn của chúng tôi. Quả thật dịch vụ ăn uống ở chỗ chúng tôi rất rẻ, những dich vụ giải trí hay chuyển pahts mới thực sự là đắt. tôi và Tú đi ra sân vận động hóng gió. Chỗ tôi có một cái sân vận động, buổi tối tầm 7-9h mọi người thường ra chỗ này ngồi hóng gió, lũ nhóc tì thì thường ra đây đá bóng dưới ánh đèn cao áp. Tôi và Tú chọn cho mình một góc của sân vận động, hai đứa ngồi nói chuyện một lúc rooid đứng dậy ra về. về đến nhà Tú thì mẹ Tú ra mở cửa, tôi nói:

  • Mẹ, con trả vợ con nguyên vẹn nhé, mẹ ko cần kiểm tra đâu.
  • Bố anh ý, tôi nhìn là biết con nguyên hay ko rồi.
  • À, con quên mất mẹ là dân kinh doanh, haha.
  • Haha, thôi về đi kể ông bà thông gia lo lắng kìa.
  • Dạ, còn chạo mẹ, chào vợ anh về.
Mói xong tôi vít ga đi về bỏ lại phía sau là tiếng cười đàu của mẹ con Tú. Về nhà tôi điểm danh với mẹ cái rồi tắm phát nữa, học bài và đi ngủ, ko quên chúc Tú ngỉ ngon. Đi ngủ lúc 11h47, kết thúc một ngày năn động,
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom