• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Rung Động Đầu Đời Tuổi 17 (2 Viewers)

  • 19

Chiều hôm đó, lớp chúng tôi học thêm môn toán, còn lớp của Tú thì học thêm môn hoá. Vừa đến trường thì thấy lớp tôi đã nhao nhao, hỏi bọn nó thì mới biết là đang bàn bạc vụ chụp cái áo ấy mà. Bọn này cũng thật lạ, cái gì qua rồi thì cho nó qua luôn đi, quái gì mà phải nhắc lại mãi, mà càng nhắc đến lại càng ức cái bà gv anh văn chứ. Tự nhiên ko thù ko oán lại ngứa miệng đề xuất cấm mặc áo. Thấy bọn này có vẻ ức chế lắm rồi tôi mới bảo :

  • Chúng mày thôi đi, mấy ổng cấm thì cấm, mình là học sinh, đừng nói nhiều làm gì, mấy ổng ức chế lên lại tìm cách trù ẻo lớp mình nữa.
  • Nhưng mà ức đcđ mày ạ.---- đức.
  • Tao cũng ức có khác gì chúng mày đâu, mà thôi bỏ qua đi, tìm cái gì vui vui nói đỡ chán coi nào.
  • ế, hôm nào làm vài trận lol đi chúng mày.
  • Ok, khi nào??- khải.
  • Chủ nhật đi—sơn.
  • Chủ nhật thì éo dc rồi, t có việc.( chắc bạn đọc đã biết việc gì rồi nhỉ, vâng đó là trồng hoa cùng Tú).
  • Lại hú hí chứ gì???--- Đức.
  • Bố cái thằng mê gái, sợ vợ…..
  • Bla…… bla….
Chúng tôi ngồi chém gió một lúc thì trống cũng đánh, cả lũ kéo nhau về chỗ ngồi. ông thầy vào và bắt đầu ra bài tập cho chúng tôi làm. Mấy cái bài toán ổng ra tôi chỉ cần nhìn sơ qua, bấm máy tính là cho ra kết quả. Học mấy cái chỉnh hợp vs tổ hợp mà phát chán ra. Đa phần lớp tôi học khối c nên mấy câu lập luận giải thích đều ko mất thời gian nghĩ ngợi là bao, cái quan trọng là còn rất nhiều đứa chưa thể phân biệt khi nào thì chỉnh hợp khi nào là tổ hợp và khi nào thì dùng quy tắc cộng, khi nào thì dùng quy tắc nhân. Đặc biệt trong số đó có con HL ngồi cạnh tôi. Lúc đó tôi vừa tính xong bài toán mà ông thầy ra, tôi đang tưởng tượng về quãng thời gian cuối buổi học đi mua hạt giống hoa cùng Tú thì con HL nó đập vai ( nó ngồi sau tôi):

  • Ê T, chỉ tui cái này với.
  • Cái gì???
  • Bài này dùng chỉnh hợp hay tổ hợp vậy?
  • Cái này dùng chỉnh hợp nhé.
  • Tại sao???
  • Này nhá, bài toán chỉnh hợp là những bài toán chúng ta cần phải chọn ra và sắp xếp, còn bài toán tổ hợp là bài toán mà chúng ta chỉ cần chọn ra, ko cần phải sắp xếp, hiểu chưa??
  • À à, hiểu rồi.
  • Đấy, nôm na là thế đấy, học theo sgk khó nhớ hơn đúng k??
  • Uk. Như mớ rau muống, chả hiểu gì hết.
Tôi cũng chả trả lời nó nữa, đơn giản vì lúc đó ông thầy thấy tôi chỉ bài cho con HL nhiệt tình quá tưởng tôi đang nói chuyện riêng vs nó nên gọi tôi lên bảng giải bài này. Ko quá 5 phút để tôi hoàn thành bài giải của mình. Tôi làm xong thì ông thầy phán luôn một câu:

  • Tất cả chú ý lên bài làm của bạn T nào. Cách giải của bạn T là cách giải mẫu mực nhất rồi đấy.
Khỏi phải nói mặt tôi lúc đó ntn, cái mũi của tôi lúc đó dường như có thể cho một chiếc xe contener chạy vào luôn ý. Nói cho vui vậy thôi chứ tôi biết rằng, lực học của tôi bây h mà thi đại học thì đảm bảo tạch 100%, tối nào tôi chả lên mạng xem đề thi đại học, phải nói là khó vler ra. Cả lớp chúng tôi ngồi thêm lúc nữa thì tiếng trống cũng vang lên. Tôi đã đọc được ở một trang wep nào đó nói rằng: tiếng chuông hêt giờ là cứu tinh của tất cả học sinh, nhừn lại là tiếng thét tử thần của các sĩ tử. giờ ngẫm lại câu này cảm thấy đúng thật. giờ ra chơi thì bỗng nhiên mấy thánh quậy lớp tôi nổi cơn xung rủ nhau xuống căn ti đập phá, bọn nó cùng tôi chung tiền lại làm một bữa hoa quả dầm, lâu rồi chưa có dịp tụ tập gây rối, hôm nay phải làm một bữa ra trò. Hôm đó, cả căn tin dường như vỡ vụn dưới những tiếng gào rống của chúng tôi. Và rồi tiếng trống lại nổi lên, cả bọn chia nhau thanh toán rồi đi về lớp, riêng tôi, tôi còn mua cho Tú một chai nước ngọt, gọi là đi nhâu về có quà cho vk. Đến lúc tôi đưa cho Tú chai nước thì:

  • Ú há ế……….. chụp ảnh đăng face cho hót ae ơi…..
  • Tình cảm vãi nhể…..
  • Xem phim hàn xẻng miễn phí rồi tụi bay ơi……
Tôi và tú chả nói gì, nhìn bọn phản động rồi chia tay nhau đi về lớp. tôi về lớp và tiếp tục toả sáng như một ánh đèn neong giữa hàng ngàn ánh đèn led. Đúng 60 phút sau tiếng trống quen thuộc lại vang lên, tôi nhanh chóng hoà mình vào không khí náo nhiệt và ồn ào của trường học lúc tan trường. tôi nanh chóng lấy xe rồi phi ra cổng trường đợi Tú. Tôi và tú cùng nhau đi mua hạt giống hoa, phải nói rằng thanh niên trên đường nhìn tôi và tú với ánh mắt ko mấy thiện cảm. được một lúc thì cũng đến của hàng bán cây cảnh duy nhất trong thị trấn này. Chúng tôi vừa vào bác chủ quán tầm 50 tuổi chào:

  • Các cháu mua cây cảnh hả, vào đây đi các cháu.
  • Dạ cháu chào bác, bọn cháu muốn mua một ít hạt giống hoa thôi ạ. ---Tú.
  • À, các cháu tìm đúng chỗ rồi đấy, các cháu muốn mua loại nào??
  • Anh thích lại nào anh??--- tú hỏi tôi.
  • Anh chỉ thích hoa hướng dương thôi----- tôi nói đại thế chứ tôi cũng ko chơi cây cảnh nên ko biết.
  • Em thích hoa cúc, vậy mình lấy hoa hướng dương và hoa cúc anh nhé??
  • Ơ cả vườn mà chỉ mỗi hai loài thôi à??
  • ừ nhỉ, để em nghĩ tiếp.
Nhà em có khách, các thím thông cảm nhé, em up sau…
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom