Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 548
Nhóm dịch: Black
Loại công thành chiến quy mô này, lực lượng cá nhân thường rất có hạn, muốn đem người Đông Doanh đuổi khỏi Áo Bỉ Đảo, thậm chí giết hướng Đông Doanh bản đảo, Đường Tiêu nhất định phải có một chi quân đội trang bị tốt mới được.
Vì kế hoạch hôm nay, chỉ có thể kiềm nén lửa giận, tạm thời nhẫn nại, đi tìm đến bọn người Thất hoàng tử Chu Vũ, sau khi tập hợp lực lượng, lại khôi phục Áo Bỉ Đảo mới là chính đồ. Hơn nữa, hắn cũng muốn mượn khoảng thời gian này, cố gắng tu luyện, ở Luyện Yêu Thối Ma Hồ hỗ trợ, cố gắng sớm ngày cảm ngộ Thời Gian chi lực, một lần hành động tiến vào Địa Nguyên Cấp lục giai.
Đã từng nuốt qua Thì Chi Tinh, ở trong hắc ám hư không phiêu đãng hơn mười vạn năm, cảm ngộ của Đường Tiêu đối với Thời Gian chi lực, sớm đã viễn siêu võ giả cùng giai, có thể không kịp đột phá, chỗ khiếm khuyết ấy, chỉ là một cơ hội mà thôi.
Bên trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ có hơn ba vạn quỷ binh Quỷ Tướng là một chi lực lượng rất đáng sợ, chỉ là Đường Tiêu phải cần một khoảng thời gian đem Khống Quỷ bí quyết trong phòng chữ “Binh” tu luyện, chỉ có đem Khống Quỷ bí quyết tu luyện tới tầng cấp nhất định, mới có thể sử dụng càng nhiều quỷ binh hơn nữa.
Đường Tiêu tự tin thời điểm hắn tiến vào Địa Nguyên Cấp lục giai, có cơ hội trực tiếp được bảy đạo thậm chí tám đạo linh phù chi lực, đến lúc đó, một mình lẻn vào Kinh Thành, từng bước từng bước mà lặng yên trừ đi những Cuồng võ sĩ cao cấp của Đông Doanh hoặc là đem bọn họ thu làm con rối, đối với người đã từng cả đời làm sát thủ như Đường Tiêu, cũng không phải là gì việc khó khăn.
Khi đó Khống Quỷ bí quyết cũng đã tu luyện thành công, đem ba vạn quỷ binh đột nhiên phóng xuất, phối hợp Thất hoàng tử Chu Vũ nội ứng ngoại hợp, một lần nữa đoạt lại Kinh Thành hẳn không phải là việc khó gì.
Mượn Tùng Cương Dương hiểu rõ tình huống bên trong Kinh Thành, Đường Tiêu đem hắn thu hồi vào bên trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ, lần nữa thật sâu nhìn Trấn Quốc Hầu Phủ vài lần, hắn thả người bay lên không trung, một đường hướng nam mà đi.
Ta, Đường Tiêu, rất nhanh sẽ trở về.
Khi đó sẽ núi sông biến sắc, khắp nơi nhuốm máu.
Nộ phát trùng quan, bằng lan xử, tiêu tiêu vũ hiết. (Tức sùi bọt mép, dựa vào lan can, tiêu tiêu vũ nghỉ.)
Sĩ vọng nhãn, ngưỡng thiên trường khiếu, tráng hoài kích liệt.( Giơ lên nhìn qua mắt, ngửa mặt lên trời thét dài, chí lớn bay cao.)
Tử thập công danh trần dữ thổ, tám nghìn dặm lộ vân cùng nguyệt. (Tử mười công danh bụi cùng đất, tám nghìn dặm lộ vân cùng nguyệt.)
Mạc khinh dịch, bạch liễu thiểu niên đầu, không bi thiết.( Không ai đơn giản, thiếu niên bạc đầu, không bi thiết)
Tĩnh khang sỉ, do lai tuyết: thần tử hận, hà thì diệt? (Tịnh Khang hổ thẹn, vẫn còn đến tuyết: thần tử hận, khi nào diệt?)
Giá trường xa, đạp phá hạ lan sơn khuyết.(Giá trường xa, đạp phá núi Hạ Lan.)
Tráng chí cơ xan hồ lỗ nhục, tiếu đàm khát ẩm hung nô huyết.(Chí khí bắt Hồ làm nô lệ, đàm tiếu khát ẩm uống máu Hung nô.)
Đãi tòng đầu, thu thập cựu sơn hà, triêu thiên khuyết!(Đợi từ đầu, thu thập núi sông, chỉ lên trời khuyết!)
Bình Đông thành.
Tòa thành trì chính nam của Áo Bỉ Đảo, ở vào trung tâm sơn mạch quanh co khúc khuỷu xuôi nam, biến mất ở trong Bán Hằng Xuân đảo. Miền tây Bình Đông có đồng cỏ phì nhiêu ngàn dặm, quanh năm khô nắng, nhưng bởi vì có gió mùa qua lại, khí hậu kỳ thật không quá nóng, bởi vì cách trung tâm sơn mạch, sơn mạch loại này tự nhiên hiểm trở, một mực bị Man tộc vùng phía nam chiếm đoạt chưa thuộc về Minh triều.
Bình Đông thành bị Man tộc chiếm cứ, buôn bán kỳ thật không phát triển, nhưng nông nghiệp lại rất phát triển, sản lượng gạo bằng một phần tư cả Áo Bỉ Đảo, sản lượng chuối tiêu chiếm một nửa, mặt khác như dứa, dưa hấu cũng rất cao, đặc sản khác còn có cây cau, đu đủ, đường kẹo, cây dừa... Ngư nghiệp cũng là tương đối phát triển, cho nên Man tộc mới có thể nương tựa theo Bình Đông, Thai Đông hai tòa thành trì, cùng Minh triều kháng cự lâu như thế.
Người Man tộc đã đem giá trị lợi dụng của cây dừa đến cực hạn, trừ nước dừa có thể uống, sợi có thể bện thành dây thừng, chiếu, nệm ra, thịt dừa cạo ra có thể ép thành dầu dừa, chẳng những có thể dùng làm đồ ăn, làm bánh ngọt, điểm tâm,… thân dừa còn có thể làm thành đồ dùng, lượng cây dừa được trồng ở đây như binh sĩ đứng gác, gió phương nam phật qua, bóng dừa chập chờn, tạo ra một phong cảnh mới của đất phương nam. Bình Đông thành cơ hồ có thể nói là vương quốc cây dừa của Áo Bỉ Đảo. Thất hoàng tử Chu Vũ suất lĩnh mấy ngàn bộ chúng trú đóng ở phía bắc Bình Đông thành, cùng hơn hai vạn quân Man tộc đóng ở nam Bình Đông đánh nhau mấy tháng, về sau song phương hoà đàm, Man tộc cho phép thương đội của Thất hoàng tử vào Bình Đông thành tiến hành giao dịch, giá cao đổi lấy vật phẩm hàng ngày cùng lương thực hoa quả, song phương tạm thời bình an vô sự.
Đường Tiêu cùng Dực Thai công chúa ngoài ý muốn xuất hiện, làm cho Chu Vũ cùng Chu Kiền mừng rỡ, đồng thời cũng kinh ngạc không thôi, bọn hắn vẫn cho là Đường Tiêu đã chết, mà Dực Thai công chúa cũng ly kỳ mất tích, không ngờ tới hai người bọn họ rõ ràng còn sống, một lần nữa xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
Tam huynh đệ đoàn tụ, Chu Vũ cùng Chu Kiền ở trong quân doanh bày yến hội chiêu đãi Đường Tiêu, đêm xuống, Lan Vương Chu Hiền, Uy Vũ tướng Thần Lương, Vũ Dũng tướng Lữ Hạo, Oai Hùng tướng Tiêu Âm cùng với cậu Phương Kích của Dực Thai công chúa sau khi thu được tin tức của Chu Vũ, trước sau tụ tập đến nơi trú quân.
Chu Hiền cùng Phương Kích không cần phải nói rồi, đối với Đường Tiêu cực kỳ thân mật, Nghi Lan quận chúa Chu Cầm cũng đi theo Lan Vương tới, nàng cùng Dực Thai công chúa tỷ muội tương kiến, nhịn không được ôm nhau khóc rống, mấy năm này gian khổ xuống, Nghi Lan quận chúa lộ ra thành thục rất nhiều, hai đầu lông mày bớt chút ngang ngược kiêu ngạo, nhiều hơn chút ít sầu khổ tang thương.
Uy Vũ tướng Thần Lương, Vũ Dũng tướng Lữ Hạo, Oai Hùng tướng Tiêu Âm lúc trước kỳ thật không biết Đường Tiêu, chỉ biết Đường Tiêu là một công tử quần là áo lượt, về sau Đường Tiêu một lần hành động giết hết ba vạn quân Đông Doanh, uy chấn tứ phương, mới chính thức hiểu được vị Hầu gia này, chỉ là chưa nhìn thấy, liền nghe tin tức Hầu gia vẫn lạc.
Hôm nay sau khi nhìn thấy, ba vị Hổ tướng rất khiếp sợ phát hiện, khí tức vị Hầu gia này phát tán, thình lình đã là một vị Địa Nguyên Cấp ngũ giai cường giả! Hơn nữa thực lực không dưới Địa Nguyên đỉnh phong bọn hắn.
Cùng những Hổ tướng này nói chuyện với nhau về sau, Đường Tiêu đã lấy được rất nhiều tin tức, không chỉ là về Áo Bỉ Đảo, còn có quan hệ với Đông Doanh cùng sự tình chiến tranh.
Loại công thành chiến quy mô này, lực lượng cá nhân thường rất có hạn, muốn đem người Đông Doanh đuổi khỏi Áo Bỉ Đảo, thậm chí giết hướng Đông Doanh bản đảo, Đường Tiêu nhất định phải có một chi quân đội trang bị tốt mới được.
Vì kế hoạch hôm nay, chỉ có thể kiềm nén lửa giận, tạm thời nhẫn nại, đi tìm đến bọn người Thất hoàng tử Chu Vũ, sau khi tập hợp lực lượng, lại khôi phục Áo Bỉ Đảo mới là chính đồ. Hơn nữa, hắn cũng muốn mượn khoảng thời gian này, cố gắng tu luyện, ở Luyện Yêu Thối Ma Hồ hỗ trợ, cố gắng sớm ngày cảm ngộ Thời Gian chi lực, một lần hành động tiến vào Địa Nguyên Cấp lục giai.
Đã từng nuốt qua Thì Chi Tinh, ở trong hắc ám hư không phiêu đãng hơn mười vạn năm, cảm ngộ của Đường Tiêu đối với Thời Gian chi lực, sớm đã viễn siêu võ giả cùng giai, có thể không kịp đột phá, chỗ khiếm khuyết ấy, chỉ là một cơ hội mà thôi.
Bên trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ có hơn ba vạn quỷ binh Quỷ Tướng là một chi lực lượng rất đáng sợ, chỉ là Đường Tiêu phải cần một khoảng thời gian đem Khống Quỷ bí quyết trong phòng chữ “Binh” tu luyện, chỉ có đem Khống Quỷ bí quyết tu luyện tới tầng cấp nhất định, mới có thể sử dụng càng nhiều quỷ binh hơn nữa.
Đường Tiêu tự tin thời điểm hắn tiến vào Địa Nguyên Cấp lục giai, có cơ hội trực tiếp được bảy đạo thậm chí tám đạo linh phù chi lực, đến lúc đó, một mình lẻn vào Kinh Thành, từng bước từng bước mà lặng yên trừ đi những Cuồng võ sĩ cao cấp của Đông Doanh hoặc là đem bọn họ thu làm con rối, đối với người đã từng cả đời làm sát thủ như Đường Tiêu, cũng không phải là gì việc khó khăn.
Khi đó Khống Quỷ bí quyết cũng đã tu luyện thành công, đem ba vạn quỷ binh đột nhiên phóng xuất, phối hợp Thất hoàng tử Chu Vũ nội ứng ngoại hợp, một lần nữa đoạt lại Kinh Thành hẳn không phải là việc khó gì.
Mượn Tùng Cương Dương hiểu rõ tình huống bên trong Kinh Thành, Đường Tiêu đem hắn thu hồi vào bên trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ, lần nữa thật sâu nhìn Trấn Quốc Hầu Phủ vài lần, hắn thả người bay lên không trung, một đường hướng nam mà đi.
Ta, Đường Tiêu, rất nhanh sẽ trở về.
Khi đó sẽ núi sông biến sắc, khắp nơi nhuốm máu.
Nộ phát trùng quan, bằng lan xử, tiêu tiêu vũ hiết. (Tức sùi bọt mép, dựa vào lan can, tiêu tiêu vũ nghỉ.)
Sĩ vọng nhãn, ngưỡng thiên trường khiếu, tráng hoài kích liệt.( Giơ lên nhìn qua mắt, ngửa mặt lên trời thét dài, chí lớn bay cao.)
Tử thập công danh trần dữ thổ, tám nghìn dặm lộ vân cùng nguyệt. (Tử mười công danh bụi cùng đất, tám nghìn dặm lộ vân cùng nguyệt.)
Mạc khinh dịch, bạch liễu thiểu niên đầu, không bi thiết.( Không ai đơn giản, thiếu niên bạc đầu, không bi thiết)
Tĩnh khang sỉ, do lai tuyết: thần tử hận, hà thì diệt? (Tịnh Khang hổ thẹn, vẫn còn đến tuyết: thần tử hận, khi nào diệt?)
Giá trường xa, đạp phá hạ lan sơn khuyết.(Giá trường xa, đạp phá núi Hạ Lan.)
Tráng chí cơ xan hồ lỗ nhục, tiếu đàm khát ẩm hung nô huyết.(Chí khí bắt Hồ làm nô lệ, đàm tiếu khát ẩm uống máu Hung nô.)
Đãi tòng đầu, thu thập cựu sơn hà, triêu thiên khuyết!(Đợi từ đầu, thu thập núi sông, chỉ lên trời khuyết!)
Bình Đông thành.
Tòa thành trì chính nam của Áo Bỉ Đảo, ở vào trung tâm sơn mạch quanh co khúc khuỷu xuôi nam, biến mất ở trong Bán Hằng Xuân đảo. Miền tây Bình Đông có đồng cỏ phì nhiêu ngàn dặm, quanh năm khô nắng, nhưng bởi vì có gió mùa qua lại, khí hậu kỳ thật không quá nóng, bởi vì cách trung tâm sơn mạch, sơn mạch loại này tự nhiên hiểm trở, một mực bị Man tộc vùng phía nam chiếm đoạt chưa thuộc về Minh triều.
Bình Đông thành bị Man tộc chiếm cứ, buôn bán kỳ thật không phát triển, nhưng nông nghiệp lại rất phát triển, sản lượng gạo bằng một phần tư cả Áo Bỉ Đảo, sản lượng chuối tiêu chiếm một nửa, mặt khác như dứa, dưa hấu cũng rất cao, đặc sản khác còn có cây cau, đu đủ, đường kẹo, cây dừa... Ngư nghiệp cũng là tương đối phát triển, cho nên Man tộc mới có thể nương tựa theo Bình Đông, Thai Đông hai tòa thành trì, cùng Minh triều kháng cự lâu như thế.
Người Man tộc đã đem giá trị lợi dụng của cây dừa đến cực hạn, trừ nước dừa có thể uống, sợi có thể bện thành dây thừng, chiếu, nệm ra, thịt dừa cạo ra có thể ép thành dầu dừa, chẳng những có thể dùng làm đồ ăn, làm bánh ngọt, điểm tâm,… thân dừa còn có thể làm thành đồ dùng, lượng cây dừa được trồng ở đây như binh sĩ đứng gác, gió phương nam phật qua, bóng dừa chập chờn, tạo ra một phong cảnh mới của đất phương nam. Bình Đông thành cơ hồ có thể nói là vương quốc cây dừa của Áo Bỉ Đảo. Thất hoàng tử Chu Vũ suất lĩnh mấy ngàn bộ chúng trú đóng ở phía bắc Bình Đông thành, cùng hơn hai vạn quân Man tộc đóng ở nam Bình Đông đánh nhau mấy tháng, về sau song phương hoà đàm, Man tộc cho phép thương đội của Thất hoàng tử vào Bình Đông thành tiến hành giao dịch, giá cao đổi lấy vật phẩm hàng ngày cùng lương thực hoa quả, song phương tạm thời bình an vô sự.
Đường Tiêu cùng Dực Thai công chúa ngoài ý muốn xuất hiện, làm cho Chu Vũ cùng Chu Kiền mừng rỡ, đồng thời cũng kinh ngạc không thôi, bọn hắn vẫn cho là Đường Tiêu đã chết, mà Dực Thai công chúa cũng ly kỳ mất tích, không ngờ tới hai người bọn họ rõ ràng còn sống, một lần nữa xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
Tam huynh đệ đoàn tụ, Chu Vũ cùng Chu Kiền ở trong quân doanh bày yến hội chiêu đãi Đường Tiêu, đêm xuống, Lan Vương Chu Hiền, Uy Vũ tướng Thần Lương, Vũ Dũng tướng Lữ Hạo, Oai Hùng tướng Tiêu Âm cùng với cậu Phương Kích của Dực Thai công chúa sau khi thu được tin tức của Chu Vũ, trước sau tụ tập đến nơi trú quân.
Chu Hiền cùng Phương Kích không cần phải nói rồi, đối với Đường Tiêu cực kỳ thân mật, Nghi Lan quận chúa Chu Cầm cũng đi theo Lan Vương tới, nàng cùng Dực Thai công chúa tỷ muội tương kiến, nhịn không được ôm nhau khóc rống, mấy năm này gian khổ xuống, Nghi Lan quận chúa lộ ra thành thục rất nhiều, hai đầu lông mày bớt chút ngang ngược kiêu ngạo, nhiều hơn chút ít sầu khổ tang thương.
Uy Vũ tướng Thần Lương, Vũ Dũng tướng Lữ Hạo, Oai Hùng tướng Tiêu Âm lúc trước kỳ thật không biết Đường Tiêu, chỉ biết Đường Tiêu là một công tử quần là áo lượt, về sau Đường Tiêu một lần hành động giết hết ba vạn quân Đông Doanh, uy chấn tứ phương, mới chính thức hiểu được vị Hầu gia này, chỉ là chưa nhìn thấy, liền nghe tin tức Hầu gia vẫn lạc.
Hôm nay sau khi nhìn thấy, ba vị Hổ tướng rất khiếp sợ phát hiện, khí tức vị Hầu gia này phát tán, thình lình đã là một vị Địa Nguyên Cấp ngũ giai cường giả! Hơn nữa thực lực không dưới Địa Nguyên đỉnh phong bọn hắn.
Cùng những Hổ tướng này nói chuyện với nhau về sau, Đường Tiêu đã lấy được rất nhiều tin tức, không chỉ là về Áo Bỉ Đảo, còn có quan hệ với Đông Doanh cùng sự tình chiến tranh.
Bình luận facebook