Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 550
Dịch: black
Đường Tiêu hướng Thất hoàng tử Chu Vũ nói ý kiến của mình.
- Đường công tử nói không sai, nhưng hôm nay tài vật chúng ta mang ra từ Kinh Thành đã hao tổn không còn, quân giới thiếu thốn nghiêm trọng, rất nhanh ngay cả quân thưởng cũng phát không nổi nữa, quân tâm đại động, nhân tâm tư biến, làm sao đánh Bình Đông thành?
Thất hoàng tử Chu Vũ hướng Đường Tiêu giang tay ra, hắn hiện tại cân nhắc, đã không là như thế nào đánh chiếm Bình Đông thành, mà là như thế nào cung cấp nuôi dưỡng mấy ngàn quân đội.
- Những vàng bạc châu báu này, có lẽ đủ chèo chống một thời gian ngắn?
Đường Tiêu vung tay lên, mấy chục vạn lượng bạc hiện ra trước mặt mọi người, lúc trước hắn lợi dụng Khôi Lỗi Chi Thuật bốn phía hãm hại lừa gạt, hơn nữa trận chiến cùng ba vạn võ sĩ Đông Doanh vơ vét rất nhiều, trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ chất đống mấy trăm vạn lượng bạc rồi.
- Đã đủ rồi, đã đủ rồi!
Chứng kiến mấy chục vạn lượng bạc, con mắt Thất hoàng tử Chu Vũ lập tức sáng lên, mặt lộ vẻ vẻ mừng như điên. Không nghĩ tới Đường Tiêu có tiền như vậy, thoáng cái lấy ra mấy mươi vạn lượng bạc, cái này cũng không chỉ đủ chèo chống một thời gian ngắn, mà ít nhất có thể bảo đảm quân thưởng mấy ngàn nhân mã vài năm rồi!
- Nếu như Trấn Quốc Hầu Đường lão gia tử vẫn còn, chúng ta tất có một ngày Đông Sơn tại khởi, mặc dù không có đợi đến Trấn Quốc Hầu Đường lão gia tử, nhưng hôm nay Đường công tử chết mà phục sinh, ra tay cứu Minh triều ở trong nước lửa, Minh triều ta căn cơ không ngã, sẽ có hy vọng khôi phục.
Chu Vũ có mấy chục vạn lượng bạc, lập tức buồn rầu biến hết, trở nên vô cùng phấn chấn.
- Có ta ở đây, người Đông Doanh sẽ không còn nhảy được mấy ngày nữa.
Đường Tiêu nheo con mắt lại, vẻ mặt nghiêm nghị.
Thay đổi trước kia, Hổ Liệt tứ tướng có lẽ sẽ không đem vị quần là áo lượt này để trong mắt, nghe được loại lời này của hắn, sẽ xì mũi coi thường. Thế nhưng mà Đường Tiêu dùng lực một người diệt sát ba vạn võ sĩ Đông Doanh, chính là để cho người ta không thể không tâm phục khẩu phục. Lúc này hắn nói như vậy, mọi người chẳng những không coi hắn hồ ngôn lộng ngữ, ngược lại có một cảm giác hãnh diện, hy vọng phục quốc tăng cao.
Man tộc cùng Minh triều tranh đấu mấy trăm năm, Man tộc Vệ Mãng, Kim Thiền cùng Lê Xuân tự nhiên sẽ không cùng Thất hoàng tử Chu Vũ ở chung hòa thuận, cho phép Thất hoàng tử vào thành giao dịch, chủ yếu là Man tộc rất thiếu bạc, mà từ Cao Hùng, Đài Nam hai cái Hỗn Loạn Chi Địa mua sắm quân giới vật tư và xa xỉ phẩm hằng ngày, đều cần bạc.
Thất hoàng tử tuy binh ít, nhưng thuộc hạ mãnh tướng lại không ít, hắn hiện tại mạch suy nghĩ rất đơn giản, cái kia chính là hai bên thông thương giá cao bán cho Thất hoàng tử một ít công cụ, hao hết sạch ngân lượng châu báu của Thất hoàng tử, đổ vào ngân khố dự trữ của Bình Đông thành, còn có thể cầm những ngân lượng châu báu này đi Cao Hùng, Đài Nam mua một ít quân giới võ trang cho Bình Đông thành.
Đợi đến khi Thất hoàng tử hao hết ngân lượng, quân đội còn sót lại của Minh triều nhất định sinh ra nội loạn, tuy bọn người Hổ Liệt tứ tướng cùng Lan Vương, Phương Kích dũng mãnh vô cùng, nhưng Bình Đông chỉ cần thủ không công, sớm muộn gì cũng sẽ đem bọn họ vây chết ở bên ngoài.
Loại sách lược này, nếu như trước khi Đường Tiêu quay trở lại có lẽ có hiệu quả, thế nhưng mà, hiện tại Đường Tiêu trở về rồi, như vậy, tất nhiên sẽ hiện chuyện xấu.
Một tháng sau, thị trường giao dịch của Bình Đông thành.
Hết thảy mọi người đều y theo kế hoạch trước đó, sẽ đem Lê Xuân phụ trách bảo vệ trật tự thị trường giao dịch của Bình Đông thành dẫn đi ra.
- Người nào? Dám can đảm ở chỗ này náo loạn!
Lê Xuân hùng hổ mà lao đến. Hơn nữa tay áo run lên, bốn đạo linh phù theo trong thân thể tuôn ra, hóa thân trở thành một quái trùng nhiều chân cực hung, lao thẳng tới Đường Tiêu đang làm náo loạn trong chợ.
Bốn đạo linh phù này vừa ra, một cổ hôi thối mãnh liệt làm cho người buồn nôn liền bao phủ toàn bộ giao dịch trường, ngửi thấy người đều bị đầu váng mắt hoa, sống không bằng chết. Độc khí có thể hạ độc chết người, thế nhưng mà mùi hôi đồng dạng cũng có thể làm cho người chết.
Đường Tiêu nhíu mày, qua nhiều Bí Cảnh như vậy, hôi thối như thế còn là lần đầu tiên nhìn thấy, bất quá đối với hắn hiện tại, loại hôi thối này dĩ nhiên tổn thương không đến hắn mảy may.
Đường Tiêu đồng dạng bốn đạo linh phù trên người đều xuất hiện, ầm ầm giống như tiếng sấm, một bàn tay màu vàng cơ hồ ngưng tụ thành thực hình lập tức hiển hiện trước người, dưới kim quang lóng lánh, rất nhiều người không cách nào nhìn thấy.
Sau khi Tôi Ma Thủ Ấn của Đường Tiêu bay ra, đột nhiên vọt tới quái trùng nhiều chân hôi thối của Lê Xuân, hai bên va chạm về sau, tiếng sấm ầm ầm, quái trùng nhiều chân hôi thối dưới kim quang của Tôi Ma Thủ Ấn bao phủ, nhanh chóng tán loạn biến mất bóng dáng! Sau đó Tôi Ma Thủ Ấn tiếp tục hướng Lê Xuân trảo xuống.
Bốn đạo linh phù của Lê Xuân bị Đường Tiêu đập tán, trong mắt hung quang hiện lên, lập tức vỗ trữ vật hồ lô bên hông, một huyết đao nắm trong tay, hướng trước mặt chém xuống một cái, huyết sắc ánh đao lao tới, lập tức chém nát Tôi Ma Thủ Ấn của Đường Tiêu đang sắp trảo lên người Lê Xuân.
Sắc mặt Đường Tiêu trầm xuống, thân thể run lên, một thanh quái đao cực kỳ yêu dị hiện lên trong tay hắn, sau một tiếng gào to, đột nhiên chém về phía Lê Xuân đối diện.
Cùng lúc đó, Hổ Liệt tam tướng cùng Phương Kích từ trong thế giới ý niệm của Đường Tiêu vọt ra, mấy vị Địa Nguyên đỉnh phong võ giả nhanh chóng thanh trừ các trạm gác ngầm của Man tộc trong thị trường giao dịch.
Bên này Lê Xuân thấy tình thế không ổn, vội vàng vung đao tới đón, “Khóa” một tiếng, thanh âm lưỡi mác tương giao, cơ hồ đâm nát màng tai những người ở đây, huyết đao trong tay Lê Xuân phát ra một tiếng giòn vang, rõ ràng bị yêu đao trong tay Đường Tiêu chém thành hai nửa, tựa hồ không có chút lực ngăn cản nào.
Cây đao trong tay Đường Tiêu này, tự nhiên là Thôn Chính Yêu Đao cướp trong tay Tây Điều Anh Cát, đao này chính là cực phẩm đao của võ sĩ Đông Doanh, lúc trước Tây Điều Anh Cát dùng tu vi sơ cấp Cuồng võ sĩ, kỳ thật không thể nào phát huy toàn bộ uy lực của thanh đao này, nhưng thực lực bây giờ của Đường Tiêu, lại có thể hoàn toàn đem uy lực yêu đao này phát huy đến mức tận cùng.
Đường Tiêu hướng Thất hoàng tử Chu Vũ nói ý kiến của mình.
- Đường công tử nói không sai, nhưng hôm nay tài vật chúng ta mang ra từ Kinh Thành đã hao tổn không còn, quân giới thiếu thốn nghiêm trọng, rất nhanh ngay cả quân thưởng cũng phát không nổi nữa, quân tâm đại động, nhân tâm tư biến, làm sao đánh Bình Đông thành?
Thất hoàng tử Chu Vũ hướng Đường Tiêu giang tay ra, hắn hiện tại cân nhắc, đã không là như thế nào đánh chiếm Bình Đông thành, mà là như thế nào cung cấp nuôi dưỡng mấy ngàn quân đội.
- Những vàng bạc châu báu này, có lẽ đủ chèo chống một thời gian ngắn?
Đường Tiêu vung tay lên, mấy chục vạn lượng bạc hiện ra trước mặt mọi người, lúc trước hắn lợi dụng Khôi Lỗi Chi Thuật bốn phía hãm hại lừa gạt, hơn nữa trận chiến cùng ba vạn võ sĩ Đông Doanh vơ vét rất nhiều, trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ chất đống mấy trăm vạn lượng bạc rồi.
- Đã đủ rồi, đã đủ rồi!
Chứng kiến mấy chục vạn lượng bạc, con mắt Thất hoàng tử Chu Vũ lập tức sáng lên, mặt lộ vẻ vẻ mừng như điên. Không nghĩ tới Đường Tiêu có tiền như vậy, thoáng cái lấy ra mấy mươi vạn lượng bạc, cái này cũng không chỉ đủ chèo chống một thời gian ngắn, mà ít nhất có thể bảo đảm quân thưởng mấy ngàn nhân mã vài năm rồi!
- Nếu như Trấn Quốc Hầu Đường lão gia tử vẫn còn, chúng ta tất có một ngày Đông Sơn tại khởi, mặc dù không có đợi đến Trấn Quốc Hầu Đường lão gia tử, nhưng hôm nay Đường công tử chết mà phục sinh, ra tay cứu Minh triều ở trong nước lửa, Minh triều ta căn cơ không ngã, sẽ có hy vọng khôi phục.
Chu Vũ có mấy chục vạn lượng bạc, lập tức buồn rầu biến hết, trở nên vô cùng phấn chấn.
- Có ta ở đây, người Đông Doanh sẽ không còn nhảy được mấy ngày nữa.
Đường Tiêu nheo con mắt lại, vẻ mặt nghiêm nghị.
Thay đổi trước kia, Hổ Liệt tứ tướng có lẽ sẽ không đem vị quần là áo lượt này để trong mắt, nghe được loại lời này của hắn, sẽ xì mũi coi thường. Thế nhưng mà Đường Tiêu dùng lực một người diệt sát ba vạn võ sĩ Đông Doanh, chính là để cho người ta không thể không tâm phục khẩu phục. Lúc này hắn nói như vậy, mọi người chẳng những không coi hắn hồ ngôn lộng ngữ, ngược lại có một cảm giác hãnh diện, hy vọng phục quốc tăng cao.
Man tộc cùng Minh triều tranh đấu mấy trăm năm, Man tộc Vệ Mãng, Kim Thiền cùng Lê Xuân tự nhiên sẽ không cùng Thất hoàng tử Chu Vũ ở chung hòa thuận, cho phép Thất hoàng tử vào thành giao dịch, chủ yếu là Man tộc rất thiếu bạc, mà từ Cao Hùng, Đài Nam hai cái Hỗn Loạn Chi Địa mua sắm quân giới vật tư và xa xỉ phẩm hằng ngày, đều cần bạc.
Thất hoàng tử tuy binh ít, nhưng thuộc hạ mãnh tướng lại không ít, hắn hiện tại mạch suy nghĩ rất đơn giản, cái kia chính là hai bên thông thương giá cao bán cho Thất hoàng tử một ít công cụ, hao hết sạch ngân lượng châu báu của Thất hoàng tử, đổ vào ngân khố dự trữ của Bình Đông thành, còn có thể cầm những ngân lượng châu báu này đi Cao Hùng, Đài Nam mua một ít quân giới võ trang cho Bình Đông thành.
Đợi đến khi Thất hoàng tử hao hết ngân lượng, quân đội còn sót lại của Minh triều nhất định sinh ra nội loạn, tuy bọn người Hổ Liệt tứ tướng cùng Lan Vương, Phương Kích dũng mãnh vô cùng, nhưng Bình Đông chỉ cần thủ không công, sớm muộn gì cũng sẽ đem bọn họ vây chết ở bên ngoài.
Loại sách lược này, nếu như trước khi Đường Tiêu quay trở lại có lẽ có hiệu quả, thế nhưng mà, hiện tại Đường Tiêu trở về rồi, như vậy, tất nhiên sẽ hiện chuyện xấu.
Một tháng sau, thị trường giao dịch của Bình Đông thành.
Hết thảy mọi người đều y theo kế hoạch trước đó, sẽ đem Lê Xuân phụ trách bảo vệ trật tự thị trường giao dịch của Bình Đông thành dẫn đi ra.
- Người nào? Dám can đảm ở chỗ này náo loạn!
Lê Xuân hùng hổ mà lao đến. Hơn nữa tay áo run lên, bốn đạo linh phù theo trong thân thể tuôn ra, hóa thân trở thành một quái trùng nhiều chân cực hung, lao thẳng tới Đường Tiêu đang làm náo loạn trong chợ.
Bốn đạo linh phù này vừa ra, một cổ hôi thối mãnh liệt làm cho người buồn nôn liền bao phủ toàn bộ giao dịch trường, ngửi thấy người đều bị đầu váng mắt hoa, sống không bằng chết. Độc khí có thể hạ độc chết người, thế nhưng mà mùi hôi đồng dạng cũng có thể làm cho người chết.
Đường Tiêu nhíu mày, qua nhiều Bí Cảnh như vậy, hôi thối như thế còn là lần đầu tiên nhìn thấy, bất quá đối với hắn hiện tại, loại hôi thối này dĩ nhiên tổn thương không đến hắn mảy may.
Đường Tiêu đồng dạng bốn đạo linh phù trên người đều xuất hiện, ầm ầm giống như tiếng sấm, một bàn tay màu vàng cơ hồ ngưng tụ thành thực hình lập tức hiển hiện trước người, dưới kim quang lóng lánh, rất nhiều người không cách nào nhìn thấy.
Sau khi Tôi Ma Thủ Ấn của Đường Tiêu bay ra, đột nhiên vọt tới quái trùng nhiều chân hôi thối của Lê Xuân, hai bên va chạm về sau, tiếng sấm ầm ầm, quái trùng nhiều chân hôi thối dưới kim quang của Tôi Ma Thủ Ấn bao phủ, nhanh chóng tán loạn biến mất bóng dáng! Sau đó Tôi Ma Thủ Ấn tiếp tục hướng Lê Xuân trảo xuống.
Bốn đạo linh phù của Lê Xuân bị Đường Tiêu đập tán, trong mắt hung quang hiện lên, lập tức vỗ trữ vật hồ lô bên hông, một huyết đao nắm trong tay, hướng trước mặt chém xuống một cái, huyết sắc ánh đao lao tới, lập tức chém nát Tôi Ma Thủ Ấn của Đường Tiêu đang sắp trảo lên người Lê Xuân.
Sắc mặt Đường Tiêu trầm xuống, thân thể run lên, một thanh quái đao cực kỳ yêu dị hiện lên trong tay hắn, sau một tiếng gào to, đột nhiên chém về phía Lê Xuân đối diện.
Cùng lúc đó, Hổ Liệt tam tướng cùng Phương Kích từ trong thế giới ý niệm của Đường Tiêu vọt ra, mấy vị Địa Nguyên đỉnh phong võ giả nhanh chóng thanh trừ các trạm gác ngầm của Man tộc trong thị trường giao dịch.
Bên này Lê Xuân thấy tình thế không ổn, vội vàng vung đao tới đón, “Khóa” một tiếng, thanh âm lưỡi mác tương giao, cơ hồ đâm nát màng tai những người ở đây, huyết đao trong tay Lê Xuân phát ra một tiếng giòn vang, rõ ràng bị yêu đao trong tay Đường Tiêu chém thành hai nửa, tựa hồ không có chút lực ngăn cản nào.
Cây đao trong tay Đường Tiêu này, tự nhiên là Thôn Chính Yêu Đao cướp trong tay Tây Điều Anh Cát, đao này chính là cực phẩm đao của võ sĩ Đông Doanh, lúc trước Tây Điều Anh Cát dùng tu vi sơ cấp Cuồng võ sĩ, kỳ thật không thể nào phát huy toàn bộ uy lực của thanh đao này, nhưng thực lực bây giờ của Đường Tiêu, lại có thể hoàn toàn đem uy lực yêu đao này phát huy đến mức tận cùng.
Bình luận facebook