Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1
Chương 1: Gen thần
Translator: Nguyetmai
Bên khe suối đầy những mỏm đá lởm chởm, có một thiếu niên áo đen đang dùng tay ấn một con giáp xác có lớp vỏ ngoài đen bóng tựa kim loại, trông vừa giống cua vừa giống bọ cánh cứng.
Tay còn lại của thiếu niên cầm dao găm, nhanh nhẹn cắt hết những khớp càng đang ngọ nguậy của nó, sau đó gỡ lớp giáp xác bên ngoài ra, để lộ phần thịt trắng nõn bên trong.
Thiếu niên gần như không có một chút do dự, lập tức hút hết thịt trong những cái càng vừa cắt ra như khi ăn cua, sau đó lại nạy phần thịt trắng nõn trong mai cho vào miệng nhai vài cái rồi nuốt xuống bụng.
"Giết chết Hắc Giáp Trùng, không nhận được thú hồn, ăn thịt của nó sẽ ngẫu nhiên nhận được từ 0 đến 10 điểm gen!"
"Ăn thịt Hắc Giáp Trùng, +0 điểm gen."
Một thanh âm kỳ lạ vang lên trong đầu của Hàn Sâm, đồng thời, một chuỗi tin tức cũng ngay lập tức nối đuôi nhau hiện lên.
Hàn Sâm: Chưa tiến hóa.
Đẳng cấp: Không.
Tuổi thọ: 200.
Yêu cầu để tiến hóa thần thể: 100 điểm gen.
Thú hồn sở hữu: Không.
"Liên tục hơn ba mươi con Hắc Giáp Trùng nhưng không giúp mình tăng thêm được điểm gen nào, xem ra mình đãăn quá nhiều thịt của Hắc Giáp Trùng rồi, bây giờ nóđã không thể thúc đẩy thân thể của mình tiến hóa hơn được nữa. Thậm chí còn không nhận được một điểm gen nào, nếu cứ tiếp tục như vậy thìđến khi nào mới có thể hoàn thành lần tiến hóa đầu tiên để lên cấp kia chứ."
Vẻ mặt Hàn Sâm buồn bực thấy rõ.
Hơn một trăm năm trước, trình độ khoa học kỹ thuật của con người đã phát triển đến mức vô cùng cao, cuối cùng cũng đã nắm được kỹ thuật dịch chuyển không gian. Nhưng sau khi con người thử tiến hành dịch chuyển thì lại hoảng sợ phát hiện, bọn họ hoàn toàn không dịch chuyển đến tương lai, cũng chẳng thể ngược dòng quay về quá khứ.
Thậm chí cũng không thể dịch chuyển từ hành tinh này sang hành tinh khác được, vìởđầu bên kia của trạm dịch chuyển không gian lại là một thế giới khác hẳn.
Đó là thế giới mà con người hoàn toàn không thể tưởng tượng được. Trong thế giới này, tất cả khoa học kỹ thuật đều thành phế thải, súng ống còn chẳng thực dụng bằng một con dao thép. Các loại tên lửa và vũ khí hạt nhân căn bản không thể nổđược ở nơi này, chẳng khác gì một đống sắt vụn. Những thiết bị máy móc vàđiện tử cũng không cách nào hoạt động được ởđây.
Trong thế giới với đủ loại sinh vật khủng bố hoành hành thế này, con người, những kẻ vốn đứng trên đỉnh của chuỗi thức ăn bằng trí tuệ và sức mạnh khoa học kỹ thuật, lại trở thành sinh vật yếu ớt xếp đáy chuỗi thức ăn.
Nhưng sau khi con người giết chết vàăn thịt một vài sinh vật tương đối yếu ớt ở nơi này, họ lại kinh ngạc phát hiện ra cơ thể của mình bắt đầu có những thay đổi cực lớn, tiến hóa với tốc độ nhanh đến mức khoa học không cách nào lý giải được.
Điều khiến con người mừng rỡ nhất chính là, cùng với sự tiến hóa của cơ thể, tuổi thọ của họởđây cũng được tăng theo. Phát hiện này khiến toàn bộ loài người đều khiếp sợ không thôi.
Trong hơn một trăm năm nay, càng ngày càng có nhiều người tiến vào thế giới được loài người tôn xưng là"vùng đất được thần bảo hộ" này. Họ dần dần quen với quy tắc của thế giới này, săn giết sinh vật nơi đây hòng giúp thân thể của mình được tiến hóa, trình độ tiến hóa càng cao thì tuổi thọ càng dài. Theo lý thuyết, nếu cứ tiếp tục tiến hóa thì trường sinh bất lão cũng không còn là chuyện viển vông nữa.
Con người không thể lựa chọn cơ thể khi sinh, nhưng lại có thể chọn con đường phá kén thành bướm, theo đuổi bí mật lớn nhất sâu trong bộ gen của mình.
Ở thế giới này, khoa học kỹ thuật đã chẳng làm nên trò trống gì, thứ duy nhất giúp ích được cho con người cũng chỉ có kỹ năng chiến đấu nguyên thủy nhất. Mà võ thuật cổ truyền, thứ vốn đã hoàn toàn xuống dốc trong xã hội hiện đại nay lại phát huy hiệu quả không tưởng ở nơi này.
Những môn võ thuật cổ truyền bắt đầu được phổ biến rộng rãi, trải qua hơn một trăm năm truyền thừa và phát triển, đã tạo thành trường phái võ học mới, rất nhiều dòng võ thuật mới cũng theo đó trở nên vô cùng thịnh hành.
Ngoài võ thuật cổ truyền ra, vùng đất được thần bảo hộ này vẫn còn một thứ sức mạnh giúp ích cho con người, ấy chính là thú hồn.
Giết chết sinh vật ở vùng đất này sẽ có cơ hội nhất định đạt được thú hồn của nó. Thú hồn được con người sử dụng rất đa dạng về hình thái. Một số loại thú hồn có thểđược con người trực tiếp triệu hồi ra để chiến đấu thay chủ nhân, có loại thì hóa thành áo giáp, vũ khí.
Ngoài ra còn có vài loại thú hồn có thể giúp con người biến thân, hóa thành quái thú vô cùng khủng bố, hoặc thần điểu bay lượn trên không trung, thậm chí là con kiến chui thẳng vào lòng đất.
Nhưng cả võ thuật cổ lẫn thú hồn đều không dính dáng gìđến Hàn Sâm cả.
Dù làở xã hội khoa học phát triển thì kỹ thuật tiên tiến cũng chỉ có sốít người nắm giữđược trong tay.
Hàn Sâm đã hoàn thành giáo dục nghĩa vụ bắt buộc, năm mười sáu tuổi tốt nghiệp xong thì tiến vào vùng đất này. Thứ hắn được học cũng chỉ là mấy môn võ thuật thời đại mới mà người người đều biết.
Còn thú hồn ấy à, giá của chúng đắt đỏ vô cùng. Dù là thú hồn cấp thấp nhất cũng không phải thứ mà kẻ trắng tay như Hàn Sâm có thể mua nổi.
Không có võ thuật mạnh mẽ, không có thú hồn giúp sức, thậm chí còn không mua nổi vũ khí làm bằng hợp kim cao cấp do nhân loại chế tạo, mỗi bước đi của Hàn Sâm trên vùng đất được thần bảo hộ này đều tràn ngập chông gai. Hắn chỉ có thể săn giết vài sinh vật cấp thấp, ăn thịt của chúng để giúp thân thể tiến hóa.
Nhưng ăn nhiều thì hiệu quả ngày càng giảm, nên dù Hàn Sâm đến đây đã hơn ba tháng, nhưng vẫn chưa thể hoàn thành lần tiến hóa cơ thểđầu tiên.
Không phải là Hàn Sâm chưa từng nghĩđến chuyện săn những sinh vật mạnh hơn, nhưng ngay cả sinh vật nguyên thủy cấp thấp nhất làĐồng Nha Thú thôi cũng suýt chút nữa là lấy mạng hắn, khiến hắn phải dưỡng sức cả tháng trời mới có thể quay lại nơi này.
Đến nay, Hàn Sâm đãăn gần hết những loại sinh vật cấp thấp mà hắn có thể săn được ở xung quanh đây, tiếp tục ăn nữa cũng chẳng ích gì. Nếu như không mạo hiểm giết những sinh vật cao cấp hơn thì không biết phải đến ngày tháng năm nào hắn mới tiến hóa được.
Trong lúc Hàn Sâm đang cân nhắc xem có nên liều đi săn Đồng Nha Thú lần nữa hay không, khóe mắt chợt nhìn thấy có thứ gìđó bò lên từ dưới khe suối.
Hàn Sâm vốn còn tưởng là Hắc Giáp Trùng, nhưng lập tức cảm thấy không đúng, lớp vỏ ngoài của Hắc Giáp Trùng chỉ có một màu đen, nhưng thứ vừa lướt qua lại có màu vàng rực rất chói mắt.
Hàn Sâm tập trung nhìn về phía thứ vừa bò lên từ dòng suối, nóđúng là Hắc Giáp Trùng, nhưng con Hắc Giáp Trùng này lại khác với những con khác. Thân thể nó to như quả bóng rổ, lại còn vàng rực, nom hệt như một tác phẩm nghệ thuật được khắc bằng vàng ròng. Đặc biệt làđôi mắt sáng long lanh và trong veo như viên thạch anh vàng, nếu không nhìn kĩ thì căn bản sẽ không nhận ra nó là một sinh vật sống.
"Sao con Hắc Giáp Trùng này lại kỳ lạ như thế chứ?"
Hàn Sâm vẫn đứng im nhìn chằm chằm vào con Hắc Giáp Trùng nhưđược đúc bằng vàng nọ.
Trong khoảng thời gian này, hắn đã săn không biết bao nhiêu Hắc Giáp Trùng nên hiểu rất rõ về chúng. Thị lực của Hắc Giáp Trùng rất kém, nhưng thính lực lại vô cùng nhạy, chỉ cần không nhúc nhích thì dù gần trong gang tấc nó cũng không thể phát hiện ra sự có mặt của hắn.
Hàn Sâm vẫn cứ nhìn chằm chằm vào con Hắc Giáp Trùng màu vàng kỳ lạđó, không ngờ nó lại bò về phía hắn.
Ngay khi con Hắc Giáp Trùng kia bòđến bên cạnh, Hàn Sâm không chút nghĩ ngợi, vươn tay đè mạnh xuống lưng nó nhanh như chớp. Bàn tay còn lại cầm dao găm đâm vào kẽ khớp yếu ớt nhất, sau đó thuần thục chém liên tục sáu nhát, gọn gàng cắt rời tất cả càng của con Hắc Giáp Trùng màu vàng kia.
Sau đó, nhân lúc con Hắc Giáp Trùng còn đang loay hoay muốn lật người, hắn lại đâm vào một đường màu trắng bên dưới bụng nó, quấy mạnh một cái, con Hắc Giáp Trùng màu vàng lập tức không còn cựa quậy nữa.
"Giết chết Hắc Giáp Trùng mang thần huyết, nhận được thú hồn Hắc Giáp Trùng thần huyết, ăn thịt của Hắc Giáp Trùng thần huyết có thể nhận được từ 0 đến 10 điểm gen thần!"
Translator: Nguyetmai
Bên khe suối đầy những mỏm đá lởm chởm, có một thiếu niên áo đen đang dùng tay ấn một con giáp xác có lớp vỏ ngoài đen bóng tựa kim loại, trông vừa giống cua vừa giống bọ cánh cứng.
Tay còn lại của thiếu niên cầm dao găm, nhanh nhẹn cắt hết những khớp càng đang ngọ nguậy của nó, sau đó gỡ lớp giáp xác bên ngoài ra, để lộ phần thịt trắng nõn bên trong.
Thiếu niên gần như không có một chút do dự, lập tức hút hết thịt trong những cái càng vừa cắt ra như khi ăn cua, sau đó lại nạy phần thịt trắng nõn trong mai cho vào miệng nhai vài cái rồi nuốt xuống bụng.
"Giết chết Hắc Giáp Trùng, không nhận được thú hồn, ăn thịt của nó sẽ ngẫu nhiên nhận được từ 0 đến 10 điểm gen!"
"Ăn thịt Hắc Giáp Trùng, +0 điểm gen."
Một thanh âm kỳ lạ vang lên trong đầu của Hàn Sâm, đồng thời, một chuỗi tin tức cũng ngay lập tức nối đuôi nhau hiện lên.
Hàn Sâm: Chưa tiến hóa.
Đẳng cấp: Không.
Tuổi thọ: 200.
Yêu cầu để tiến hóa thần thể: 100 điểm gen.
Thú hồn sở hữu: Không.
"Liên tục hơn ba mươi con Hắc Giáp Trùng nhưng không giúp mình tăng thêm được điểm gen nào, xem ra mình đãăn quá nhiều thịt của Hắc Giáp Trùng rồi, bây giờ nóđã không thể thúc đẩy thân thể của mình tiến hóa hơn được nữa. Thậm chí còn không nhận được một điểm gen nào, nếu cứ tiếp tục như vậy thìđến khi nào mới có thể hoàn thành lần tiến hóa đầu tiên để lên cấp kia chứ."
Vẻ mặt Hàn Sâm buồn bực thấy rõ.
Hơn một trăm năm trước, trình độ khoa học kỹ thuật của con người đã phát triển đến mức vô cùng cao, cuối cùng cũng đã nắm được kỹ thuật dịch chuyển không gian. Nhưng sau khi con người thử tiến hành dịch chuyển thì lại hoảng sợ phát hiện, bọn họ hoàn toàn không dịch chuyển đến tương lai, cũng chẳng thể ngược dòng quay về quá khứ.
Thậm chí cũng không thể dịch chuyển từ hành tinh này sang hành tinh khác được, vìởđầu bên kia của trạm dịch chuyển không gian lại là một thế giới khác hẳn.
Đó là thế giới mà con người hoàn toàn không thể tưởng tượng được. Trong thế giới này, tất cả khoa học kỹ thuật đều thành phế thải, súng ống còn chẳng thực dụng bằng một con dao thép. Các loại tên lửa và vũ khí hạt nhân căn bản không thể nổđược ở nơi này, chẳng khác gì một đống sắt vụn. Những thiết bị máy móc vàđiện tử cũng không cách nào hoạt động được ởđây.
Trong thế giới với đủ loại sinh vật khủng bố hoành hành thế này, con người, những kẻ vốn đứng trên đỉnh của chuỗi thức ăn bằng trí tuệ và sức mạnh khoa học kỹ thuật, lại trở thành sinh vật yếu ớt xếp đáy chuỗi thức ăn.
Nhưng sau khi con người giết chết vàăn thịt một vài sinh vật tương đối yếu ớt ở nơi này, họ lại kinh ngạc phát hiện ra cơ thể của mình bắt đầu có những thay đổi cực lớn, tiến hóa với tốc độ nhanh đến mức khoa học không cách nào lý giải được.
Điều khiến con người mừng rỡ nhất chính là, cùng với sự tiến hóa của cơ thể, tuổi thọ của họởđây cũng được tăng theo. Phát hiện này khiến toàn bộ loài người đều khiếp sợ không thôi.
Trong hơn một trăm năm nay, càng ngày càng có nhiều người tiến vào thế giới được loài người tôn xưng là"vùng đất được thần bảo hộ" này. Họ dần dần quen với quy tắc của thế giới này, săn giết sinh vật nơi đây hòng giúp thân thể của mình được tiến hóa, trình độ tiến hóa càng cao thì tuổi thọ càng dài. Theo lý thuyết, nếu cứ tiếp tục tiến hóa thì trường sinh bất lão cũng không còn là chuyện viển vông nữa.
Con người không thể lựa chọn cơ thể khi sinh, nhưng lại có thể chọn con đường phá kén thành bướm, theo đuổi bí mật lớn nhất sâu trong bộ gen của mình.
Ở thế giới này, khoa học kỹ thuật đã chẳng làm nên trò trống gì, thứ duy nhất giúp ích được cho con người cũng chỉ có kỹ năng chiến đấu nguyên thủy nhất. Mà võ thuật cổ truyền, thứ vốn đã hoàn toàn xuống dốc trong xã hội hiện đại nay lại phát huy hiệu quả không tưởng ở nơi này.
Những môn võ thuật cổ truyền bắt đầu được phổ biến rộng rãi, trải qua hơn một trăm năm truyền thừa và phát triển, đã tạo thành trường phái võ học mới, rất nhiều dòng võ thuật mới cũng theo đó trở nên vô cùng thịnh hành.
Ngoài võ thuật cổ truyền ra, vùng đất được thần bảo hộ này vẫn còn một thứ sức mạnh giúp ích cho con người, ấy chính là thú hồn.
Giết chết sinh vật ở vùng đất này sẽ có cơ hội nhất định đạt được thú hồn của nó. Thú hồn được con người sử dụng rất đa dạng về hình thái. Một số loại thú hồn có thểđược con người trực tiếp triệu hồi ra để chiến đấu thay chủ nhân, có loại thì hóa thành áo giáp, vũ khí.
Ngoài ra còn có vài loại thú hồn có thể giúp con người biến thân, hóa thành quái thú vô cùng khủng bố, hoặc thần điểu bay lượn trên không trung, thậm chí là con kiến chui thẳng vào lòng đất.
Nhưng cả võ thuật cổ lẫn thú hồn đều không dính dáng gìđến Hàn Sâm cả.
Dù làở xã hội khoa học phát triển thì kỹ thuật tiên tiến cũng chỉ có sốít người nắm giữđược trong tay.
Hàn Sâm đã hoàn thành giáo dục nghĩa vụ bắt buộc, năm mười sáu tuổi tốt nghiệp xong thì tiến vào vùng đất này. Thứ hắn được học cũng chỉ là mấy môn võ thuật thời đại mới mà người người đều biết.
Còn thú hồn ấy à, giá của chúng đắt đỏ vô cùng. Dù là thú hồn cấp thấp nhất cũng không phải thứ mà kẻ trắng tay như Hàn Sâm có thể mua nổi.
Không có võ thuật mạnh mẽ, không có thú hồn giúp sức, thậm chí còn không mua nổi vũ khí làm bằng hợp kim cao cấp do nhân loại chế tạo, mỗi bước đi của Hàn Sâm trên vùng đất được thần bảo hộ này đều tràn ngập chông gai. Hắn chỉ có thể săn giết vài sinh vật cấp thấp, ăn thịt của chúng để giúp thân thể tiến hóa.
Nhưng ăn nhiều thì hiệu quả ngày càng giảm, nên dù Hàn Sâm đến đây đã hơn ba tháng, nhưng vẫn chưa thể hoàn thành lần tiến hóa cơ thểđầu tiên.
Không phải là Hàn Sâm chưa từng nghĩđến chuyện săn những sinh vật mạnh hơn, nhưng ngay cả sinh vật nguyên thủy cấp thấp nhất làĐồng Nha Thú thôi cũng suýt chút nữa là lấy mạng hắn, khiến hắn phải dưỡng sức cả tháng trời mới có thể quay lại nơi này.
Đến nay, Hàn Sâm đãăn gần hết những loại sinh vật cấp thấp mà hắn có thể săn được ở xung quanh đây, tiếp tục ăn nữa cũng chẳng ích gì. Nếu như không mạo hiểm giết những sinh vật cao cấp hơn thì không biết phải đến ngày tháng năm nào hắn mới tiến hóa được.
Trong lúc Hàn Sâm đang cân nhắc xem có nên liều đi săn Đồng Nha Thú lần nữa hay không, khóe mắt chợt nhìn thấy có thứ gìđó bò lên từ dưới khe suối.
Hàn Sâm vốn còn tưởng là Hắc Giáp Trùng, nhưng lập tức cảm thấy không đúng, lớp vỏ ngoài của Hắc Giáp Trùng chỉ có một màu đen, nhưng thứ vừa lướt qua lại có màu vàng rực rất chói mắt.
Hàn Sâm tập trung nhìn về phía thứ vừa bò lên từ dòng suối, nóđúng là Hắc Giáp Trùng, nhưng con Hắc Giáp Trùng này lại khác với những con khác. Thân thể nó to như quả bóng rổ, lại còn vàng rực, nom hệt như một tác phẩm nghệ thuật được khắc bằng vàng ròng. Đặc biệt làđôi mắt sáng long lanh và trong veo như viên thạch anh vàng, nếu không nhìn kĩ thì căn bản sẽ không nhận ra nó là một sinh vật sống.
"Sao con Hắc Giáp Trùng này lại kỳ lạ như thế chứ?"
Hàn Sâm vẫn đứng im nhìn chằm chằm vào con Hắc Giáp Trùng nhưđược đúc bằng vàng nọ.
Trong khoảng thời gian này, hắn đã săn không biết bao nhiêu Hắc Giáp Trùng nên hiểu rất rõ về chúng. Thị lực của Hắc Giáp Trùng rất kém, nhưng thính lực lại vô cùng nhạy, chỉ cần không nhúc nhích thì dù gần trong gang tấc nó cũng không thể phát hiện ra sự có mặt của hắn.
Hàn Sâm vẫn cứ nhìn chằm chằm vào con Hắc Giáp Trùng màu vàng kỳ lạđó, không ngờ nó lại bò về phía hắn.
Ngay khi con Hắc Giáp Trùng kia bòđến bên cạnh, Hàn Sâm không chút nghĩ ngợi, vươn tay đè mạnh xuống lưng nó nhanh như chớp. Bàn tay còn lại cầm dao găm đâm vào kẽ khớp yếu ớt nhất, sau đó thuần thục chém liên tục sáu nhát, gọn gàng cắt rời tất cả càng của con Hắc Giáp Trùng màu vàng kia.
Sau đó, nhân lúc con Hắc Giáp Trùng còn đang loay hoay muốn lật người, hắn lại đâm vào một đường màu trắng bên dưới bụng nó, quấy mạnh một cái, con Hắc Giáp Trùng màu vàng lập tức không còn cựa quậy nữa.
"Giết chết Hắc Giáp Trùng mang thần huyết, nhận được thú hồn Hắc Giáp Trùng thần huyết, ăn thịt của Hắc Giáp Trùng thần huyết có thể nhận được từ 0 đến 10 điểm gen thần!"
Bình luận facebook